1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hạ lưu Vương gia Muốn Cắn Người -Ảnh Diệu Diệu (Update c478)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      73. Chỉnh chết đại  nương 3



      Ở đó, còn có Gia Cát Hùng cùng hai đứa con trai Gia Cát Dật và Gia Cát Đồng, diện mạo bọn họ đều dị thường khó coi. Bình thường người tới phủ tướng quân đều là bạn tốt của bọn họ, nhưng là hôm nay, dường như Gia Cát Chiêu Vân vừa xuất , hai huynh đệ nhà họ liền bị ném sang bên. Thích Như đứng bên sắc mặt càng khó coi hơn, ánh mắt như có lửa, nóng hừng hực nhìn chằm chằm Chiêu Vân, hận thấu xương.

      Chiêu Vân nâng ly rượu, nhưng uống cạn, mà xoay người về hường Thích Như.

      "Ngươi. . . . . . Ngươi định làm gì?" Thích Như thấy Chiêu Vân mặt mày trầm tĩnh về phía bà ta, đáy lòng lạnh run, nhịn được lui về phía sau mấy bước.

      "Đại nương, người sợ sao?" Chiêu Vân chợt cười khẽ, nhàng khoác tay Thích Như .

      Thích Như trong đầu chợt nghĩ ra kế, đột nhiên giả bộ hốt hoảng, thân thể nghiêng cái, ngã nhào ra đất! Biến hóa này đúng là làm người ta ứng phó kịp.

      Nhìn tình huống đó, trông như thể Chiêu Vân đẩy bà ta ngã vậy, chất vấn: "Ngươi, ngươi muốn làm gì? Đại nương ta đối đãi ngươi bạc, ngươi dám đẩy ta? Định bêu xấu ta sao? !" Bà ta lời này, ý tứ như ám chỉ Chiêu Vân ác ý đẩy ngã bà ta. Có điều, bà ta tính sai. Hơn nữa còn là sai lầm to lớn. Quên mất ở bên cạnh bà ta còn có trượng phu.

      "Hỗn trướng!" Đột nhiên sắc mặt Gia Cát Thần Hầu trầm xuống, nhìn Thích Như : " chết đứng dậy cho ta, đừng có nằm ở kia cho mất mặt!" cách hai người rất gần, dĩ nhiên là thấy rất ràng.

      Vì vậy, Thích Như chỉ còn cách bò dậy, xin lỗi mọi người.

      " sao, sao." Lão tướng quân mấy câu, mặt mũi có điểm khó chịu.

      Mọi người rất thức thời, cũng tự nhiên ai gì.

      Ánh mắt Chiêu Vân lạnh lẽo, nàng còn chưa có ra chiêu, bà già chết tiệt dám đùa giỡn rồi hả? Hừ, kịch hay còn ở phía sau ! Vì thế, nàng cũng giả bộ hớn hở đưa tay kéo Thích Như tới : " xin lỗi, đại nương, những năm này, nếu như có người cũng có Vân Nhi ngày hôm nay, ly này, Vân Nhi kính người."

      Mẹ con Thích Như đều hiểu Chiêu Vân rốt cuộc định như thế nào, ngay cả Gia Cát Hùng cũng hiểu là chuyện gì.

      Chiêu Vân nghiêng đầu đổ rượu vào trong miệng.

      74. Chỉnh chết đại nương 4

      Dù hận Chiêu Vân thấu xương, nhưng cũng vì sĩ diện, nghe Chiêu Vân đứng ngay trước mặt đông đảo quan viên nịnh nọt mình,  bà ta cũng vô liêm sỉ thay đổi bộ mặt, rất giàu tình cảm : "Ai, Vân Nhi, ngươi cần gì phải vậy, mẹ ngươi chết sớm, ta chăm sóc ngươi, ai chăm sóc ngươi? Mọi người đều là người nhà, việc phải làm thôi."

      "Phốc ~!" Chiêu Vân đột nhiên phun hết rượu trong miệng lên mặt Thích Như, làm bà ta ướt nhẹp, thân nồng nặc mùi rượu. Có làm người ở đây bẽ mặt hay , cũng chẳng liên quan nàng. Ha ha, khi nàng muốn làm, sợ trời cũng chẳng sợ đất.

      "Aaaaa ——!" Thích Như hét thảm, đôi mắt bị kích thích mở ra được. Tức giận, tay quờ quạng bắt được Chiêu Vân, mà Chiêu Vân cũng hoàn toàn tránh né, mặc cho nàng giơ móng vuốt chộp tới trước ngực mình.

      "Xoẹt ~!"  tiếng, Chiêu Vân hơi khẽ xoay người, tay đại phu nhân vừa chuẩn kéo rơi thân áo khoác. . . . . . Bên trong, lại chỉ mặc cái yếm!

      Thân thể yếu, run run, phơi bày ở trước mắt mọi người! Thân thể mềm mại trắng nõn lên đầy sẹo lớn , đỏ sậm lằn sẹo cũ, còn kèo theo vài vết thương mới, nhìn mà thấy ghê. Mọi người cả kinh, gian tĩnh lặng như tờ. Lần này, tâm tình của mọi người lại thêm lần nữa kích động tột cùng. Sắc mặt Thích Như đột nhiên trắng bệch. . . . . .

      "Đây là tiểu nữ mới mười bốn tuổi, vẫn còn là trẻ con mà, rốt cuộc là ai tàn nhẫn như vậy, nặng tay đến thế!" Mọi người khỏi căm phẫn, nhịn được rối rít ghé mắt.

      Chiêu Vân ung dung kéo lại, lấy áo khoác từ tay Thích Như, mặc lại lên người. Nàng dù gì cũng là người đại, lộ ra bả vai với lưng trần, chẳng có gì ổn.

      Nàng đứng thắt lại đai lưng trước ánh mắt bao người. cảm kích : "Đại nương, kể từ sau khi mẹ ta qua đời, nếu phải người mỗi ngày đều nghiêm khắc, Vân nhi cũng có thân thủ như hôm nay. . . . . ."

      Quả chỉ câu , vừa mang theo cảm kích, lại vừa châm chọc ràng đến thấu xương! Lần này, như bất chợt, mọi chuyện đều sáng tỏ! Có khiếp sợ, cũng có tức giận!

      ra là như vậy, ra là như vậy!

      75. Chỉnh chết đại nương 5

      Khó trách tiểu nha đầu yếu đuối nhiều bệnh lại đột nhiên có thân thủ lợi hại như vậy. . . . . . Người của Gia Cát gia, như hiểu ra điều gì đó.

      Khó trách mà. . . . . .

      Đặc biệt là mấy vết thương mới, trong khi nàng mới thoát khỏi miệng hổ trở về, bị đánh? cách khác, vừa mới trở về, đứa có lỗi gì, mà lại bị đánh?

      Lúc này, mặt Chiêu Vân bỗng sáng như tro phẫn hận nhìn chằm chằm đại phu nhân lời xin lỗi, thanh rất uất ức, cũng đầy khiếp sợ, "Đại nương, con biết là con đúng, nên đáp ứng đại tỷ theo tỷ ấy cùng dự sinh nhật Lạc vương gia, van người ngườii nên tức giận. Coi như đánh thêm mấy cái cũng sao. . . . . ."

      xong, trong tròng mắt, thấp thoáng giống như có chút nước mắt. Bộ dạng rưng rưng, điềm đạm đáng thương, khiến người đứng xem cũng phải động lòng thương xót. Những người kia vốn cảm kích nàng sắn, dĩ nhiên lại càng thêm đồng tình, ra là nàng đáng thương, là đứa đáng thương. . . . . . mà lại rất hiểu chuyện.

      "Tốt, thứ ác độc nhà ngươi, ta bình thường vì chuyện quốc , thể chiếu cố Vân Nhi đầy đủ, mới để ngươi chăm sóc, ngờ ngươi lại như vậy! Ngươi ngoan độc, mau biến, cút cho ta!" Gia Cát Hùng rống to tiếng, ai cũng biết ra là muốn mượn cơ hội đuổi Thích Như, nhưng lại ngại vì đây là chuyện nhà, nên cũng ai dám gì.

      Gia Cát Thần Hầu cũng muốn làm lớn chuyện, liền chấp nhận cách làm của con trai. Trừng phạt như thế, Chiêu Vân cam tâm, nhưng tướng quân phải che chở phu nhân, mình cũng thể cắn mãi buông, nên đành phải thôi, tâm tình thoải mái đệ mặc ả nữ nhân kia bước nhanh qua người nàng lui ra.

      "Khoan!" tiếng quát khẽ, người vận y phục thêu bạch long viền vàng, đầu đội mũ ngọc linh lung khoan thai mang theo thủ hạ từ bên ngoài vào.

      Giơ tay nhấc chân, uy phong phơi phới. Người này là, ngờ còn có bản lãnh này. . . . . .

      Chiêu Vân suy tư, chỉ thấy bách quan rối rít quỳ xuống hành lễ: "Ty chức tham kiến Lạc vương gia!"

      "Bình thân!" Đôi mắt Tư Mã Lạc lạnh lẽo, đột nhiên nhấc ngón tay thon dài, gõ đầu mình cái như bừng tỉnh hiểu ra chuyện gì, cả kinh : "Thích phu nhân, dừng bước."

      Post muộn lỗi tại Đồng Hoa T_T Xin thề đoạn sau rất là hay ay ay 

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      76. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 1



      chậm rãi bước tới trước mặt Gia Cát Hùng, tuấn dung hiểu lộ, thấy tức giận gì, có chút vẻ thương lượng, : "Gia Cát Hùng, chuyện như vậy, xử trí, truyền ra ngoài bị người trong thiên hạ nhạo báng. Phủ Hộ Quốc Tướng Quân chính là mặt mũi của Đại Vũ Hướng, được qua loa! . . . . . . Ừm, coi trọng mặt mũi Đại Vũ Hướng, nhưng mặt mũi bổn vương cũng coi trọng sao?"

      Hộc máu, chuyện nhà cũng bị kéo thành chuyện quốc gia đại ? Đoán chừng nhiều người thấy mà muốn ngất. . . . . .

      "Đúng vậy, Lạc vương gia sai, Hùng nhi, xử trí theo gia quy."

      " cần, lão tướng quân, vết thương người nữ nhân kia thể là do ta đánh, những vết ta đánh sớm tiêu biến ——" Thích Như đột nhiên dừng lại , bởi vì nàng phát mình chưa đánh khai.

      Gia Cát Hùng mất hết mặt mũi, thê tử nhà mình như thế, phải người mất mặt là sao? Lạnh lùng : "Tốt, ngươi quả nhiên đánh Vân nhi? Người đâu, mang phu nhân ra ngoài đánh 50 đại bản, quỳ trước từ đường tổ tông ba ngày, cấm thực ba mươi ngày, nghiêm trị!"

      "Tướng quân, lão tướng quân tha mạng, Dật nhi, Đồng nhi, mau cứu mẹ~~~!" Thích Như vừa giãy giụa vừa la lối, nhưng vẫn bị người tới lôi xuống hành hình. Lần này phải chuyện đùa, rất có thể xảy ra án mạng. Bởi vì 50 đại bản, đánh rồi khó mà chữa trị, lại còn phải chịu đựng qua ba mươi ngày.

      Do bởi Tư Mã Lạc, Gia Cát Dật, Gia Cát Đồng hai huynh đệ nhìn mẫu thân bị kéo ra ngoài cũng dám nhiều lời, chỉ cúi đầu đứng hai bên Gia Cát Hùng.

      Mà Gia Cát Xuân Tuyết giờ phút này coi như chẳng có chuyện gì xảy ra, tới kéo tay Tư Mã Lạc, giọng nũng nịu giận dỗi : "Lạc vương gia, ngài tới rồi nha, hôm nay ngài nhanh gặp lại, Tuyết Nhi còn cho là ngài trêu chọc Tuyết Nhi."

      Quả nhiên mẹ nào con nấy. Nhiều người nhìn trừng trừng, thân mật nắm kéo nam nhân, tít mắt thấy cả ánh sáng. Nữ nhân tự hạ mình, trong lòng nam nhân đáng xu, đạo lý này thiên cổ thay đổi. Đặc biệt là loại nữ nhân cực phẩm phủ tướng quân, ác độc , còn mà thấy nam nhân, cũng thèm để ý mẹ già chết sống ra sao?

      Trái tim băng giá, trái tim băng giá. . .

      77. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 2

      " đùa?" Tư Mã Lạc đôi mắt băng lãnh, nhưng tuấn dung lại là ý cười dào dạt, nhìn còn có chút lười biếng câu nệ, khinh khỉn nắm lấy gương mặt Gia Cát Xuân Tuyết, cười : "Bổn vương chuyện từ trước đến giờ luôn giữ lời, huống chi hôm nay bổn vương đến phủ gia, là có đại muốn cùng lão tướng quân thương lượng."

      "Đại ? Đại gì vậy, Lạc vương gia?" Gia Cát Xuân Tuyết nũng nịu phấp phới, khiến cho người ta nổi da gà, còn biết xấu hổ cả người như sắp úp sấp lên người Tư Mã Lạc rồi.

      "Đương nhiên là đại cả đời nha, bổn vương muốn tới xin lão tướng quân được cầu hôn. Người đâu, đưa lễ hỏi lên!" quyết định nhanh chóng, chuyển tới chính .

      "Dạ! Vương gia!" tên tùy tùng vẫy vẫy tay ra phía ngoài.

      Binh lính Lạc vương phủ khiêng từng rương sính lễ, liên tục ngừng  mang tới khách điện.

      Tất cả quan viên ngẩn ra, Lạc vương gia phong lưu phóng khoáng, kinh thành ai biết, chưa từng có nữ nhi nhà nào có thể khiến động lòng. Chỉ là, khinh bỉ, nhìn dáng vẻ này, lại còn thân mật với Gia Cát Xuân Tuyết như vậy, chẳng lẽ là cầu hôn Đại Tiểu Thư? Coi trọng loại nữ nhân này, đúng là hỏng mắt rồi. Hôm nay mang theo sính lễ tới phủ tướng quân, hơn nữa nhìn đoàn người, giống như là làm giả.

      Gia Cát Thần Hầu càng thêm khó hiểu, hỏi: "Lạc vương gia, người. . . cái này là. . . . . ."

      "Cầu hôn đó, bổn vương phải rất ràng rồi sao? Lão tướng quân, bổn vương coi trọng tôn nữ bảo bối nhà ông, hôm nay mang theo đại lễ tới cầu hôn, hi vọng lão tướng quân có thể thành toàn." Câu này ra rất theo lẽ thường, khách sáo tôn trọng.

      Muốn lấy cháu người ta, tự nhiên cũng phải có thành ý. Tư Mã Lạc rất hiểu. thấy lão tướng quân chậm chạp đáp, lập tức nhìn các quan viên còn lại, đặc biệt quét qua chỗ mấy vị hay nịnh hót, mắt lãnh đạm.

      Quả nhiên —— Kẻ nịnh bợ đến rồi đây!

      "Chúc mừng lão tướng quân, chúc mừng lão tướng quân. Phủ tướng quân các người, có rể quý rồi nha!"

      "Đúng vậy đúng vậy, quả là tích phúc tám đời, chuyện tốt như thế, sao lại đến phiên chúng ta chứ?"

      "Ai nha! Chúc mừng! Chúc mừng, lão tướng quân. Lạc vương gia tuổi trẻ tài cao, nhân tài xuất chúng. Cùng tôn tiểu thư quả thực là đôi trời sinh." Nịnh nịnh, nhưng là lúc , ánh mắt lại nhìn Gia Cát Xuân Tuyết? Khiến đại tiểu thư mở cờ trong bụng, vui mừng muốn ngất luôn.

      78.Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 3

      Đông đảo quan viên vừa thấy có người lên tiếng, lập tức rối rít chúc mừng Gia Cát Thần Hầu, làm lão tướng quân muốn cự tuyệt cũng có cơ hội, mà cũng khó lòng mà cự tuyệt được! cũng rất vui thấy khi thấy hôn này, mặt mày bừng sáng, nhịn được đầy mặt mừng vui. Gia Cát Hùng cũng tự nhiên thấy vui. Mới vừa rồi chuyện xấu trong nhà bị bêu xấu ngoài, mất mặt muốn chết, bây giờ có thể được Lạc vương gia cầu hôn, cục diện lại khôi phục. Nếu như có thể kết thân với người trong hoàng thất, địa vị Gia Cát gia ở Đại Vũ Hướng, càng ngày càng vững như bàn thạch rồi. Chuyện vui như vậy sao hai cha con lại làm cơ chứ?

      Tư Mã Lạc nhíu mày. Bọn thùng cơm này có phải nhìn sai đối tượng rồi ? Có mấy người còn khoa trương khen ngợi đại tiểu thư xinh đẹp, cái gì mà thông tình đạt lí, rồi hiền lương thục đức. Mắt nhìn nhầm sao?

      Chiêu Vân ở bên lạnh nhạt uống trà, lười nhác nhìn bọn họ, việc liên quan đến mình nên cũng muốn quan tâm.

      Nàng càng như thế, càng khơi dậy hứng thú trong Tư Mã Lạc!

      Cư nhiên ăn giấm? Cũng tức giận? Xem ra chiêu này cũng tốt, vốn định mượn Gia Cát Đại Tiểu Thư để chiêm ngưỡng chút phản ứng của nàng, vậy mà. . . . . .

      "Ha ha ha ha ~!" Gia Cát Thần Hầu cười sang sảng : "Lạc vương gia, hôn nhân đại phải trò đùa, có phải ngài đùa lão phu vậy ?" Trưởng bối mà, vẫn muốn dò hỏi ràng hơn chút, muốn gây chuyện cười.

      "Đùa giỡn?" Tư Mã Lạc khó lòng tiếp tục kính cẩn, mặt nghiêm chỉnh : "Lão tướng quân đức cao vọng trọng, nếu thực chỉ là giỡn chơi, bổn vương cũng dám đến phủ tướng quân giỡn đâu, lão tướng quân, bổn vương tới cầu hôn, hoàn toàn phải sai !"

      Khách sáo khách sáo, tác thành cũng phải tác thành. Cùng lắm may đến lúc đó thỉnh cầu hoàng huynh ban hôn? Mặc dù chiêu này cũng hơi vạn bất đắc dĩ, nhưng dù sao nàng cũng đừng nghĩ trốn!

      Nhìn Tư Mã Lạc giống như cười giỡn, mặt Gia Cát Thần Hầu tràn đầy : "Lạc vương gia, mặc dù lão phu làm chủ cả nhà, nhưng chuyện liên quan đến chung thân đại của tôn nữ ta, Vương gia tối thiểu cũng phải có nó đồng ý mới được chứ?"

      "Ta đồng ý! Ta đồng ý!" Gia Cát Xuân Tuyết sớm hưng phấn đến sắp mất khống chế, đường xông tới nhào vào trong ngực Gia Cát Thần Hầu làm nũng : "Gia gia, chuyện của Tuyết Nhi, toàn bộ do gia gia làm chủ, gia gia ngườii cũng muốn Tuyết Nhi cả đời sống bên người làm phiền người chứ?"

      Xuân Tuyết em à, đừng trách ông trời vì số em quá nhục mà hãy trách bản thân em vốn rất nhục!

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      79. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 4



      "À? Ha ha ~~" Lão tướng quân thương xoa gương mặt Gia Cát Xuân Tuyết, cười : "Được được được, con đồng ý, vậy mối hôn này, gia gia cho con định đoạt."

      "Đợi nào...!" Tư Mã Lạc vội vàng lên tiếng, nếu ra, sợ đính hôn cũng trở thành chuyện phiền toái. Đỡ khiến cho nữ nhân chết tiệt kia thêm cười chê , thản nhiên : "Lão tướng quân, ta nghĩ ngài hiểu sai rồi, bổn vương nhìn trúng phải là Tuyết Nhi, mà là nàng!"

      Ngón tay Tư Mã Lạc trong trung vạch ra đường cong, đưa tầm mắt của mọi người dừng người Chiêu Vân.

      Chiêu Vân sớm chuẩn bị tâm lý, vì vậy mặc dù mình trở thành tiêu điểm của mọi người, vẫn có thể giữ gương mặt bình thản, thậm chí còn như thấy ngón tay tên nam nhân kia chỉ về phía nàng. Trong lòng khinh bỉ, hoàn toàn khinh bỉ! biết lấy tay chỉ vào người ta là rất thiếu lễ phép sao?

      Chuyện trở nên quá mức kịch tính, khiến mọi người đều ngây ngẩn. Ai ai cũng cho là cầu hôn đại tiểu thư, ấy vậy mà lại chỉ hướng nhị tiểu thư?

      Theo lời đồn bên ngoài, Lạc vương gia tính khí thất thường, hành khác người, quả là như vậy, mọi người lại được thấy thêm lần.

      Lúc này, Gia Cát Xuân Tuyết hận đến đỏ bừng cả mặt, ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm Chiêu Vân. Oán có hận có giận dữ có, tất cả trong nháy mắt cùng đổ xô tới.

      Nàng ư nàng ư? Luôn là cái nha đầu thối chuyên gây chuyện này á? Hừ! Phẫn hận nhún chân, hai mắt nhịn được lệ tuôn, cắn răng xoay người chạy ra ngoài!

      ra nếu chạy cũng có mặt mũi ở lại.

      Tư Mã Lạc cười khẽ nhàng đến bên cạnh Chiêu Vân, vẻ chờ mong : "Vân nhi, mặc dù bổn vương so với nàng lớn hơn sáu tuổi, nhưng nàng sinh ra chính là để dành cho ta, nàng là của bổn vương, hôm nay bổn vương muốn nàng trở thành thê tử của mình, ý nàng thế nào?"

      "Đừng có mơ!" Chiêu Vân câu cự tuyệt!

      Lau lau cái miệng , coi như may mắn, trà trong miệng mới vừa nuốt vào, có phun ra!

      Oa! Lời này rất rung động!

      Nhị tiểu thư phủ tướng quân cư nhiên cự hôn? Đây chính là chuyện ngàn năm có nha. Tất cả quan viên đều hiểu, vị hôn phu xuất sắc như thế, đây chính là người mà ai ai cũng muốn, vì sao Chiêu Vân tiểu thư lại tiếng cự tuyệt? Hay là nhị tiểu thư mang mình đôi mắt thông tuệ, nhìn thấu bản chất Lạc Vương gia?

      80. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 5

      Bọn họ hiểu, hiểu, nhưng trong lòng cũng hiếu kì. Có vài người còn mải nghĩ, nếu cự tuyệt quả là thú vị. nhị tiểu thư thú vị. chừng ngày mai, thanh niên xuất sắc đều đến phủ tướng quân mất. Mọi người đều vì nhị tiểu thư mà tới? Tại sao ư? Đương nhiên là để lấy vợ, giành cưới được Nhị tiểu thư, tức là lợi hại có thể so với Lạc Vương gia, cần cố gắng có thể danh chấn kinh thành rồi! Chỉ là, bọn họ nghĩ nghĩ, nhưng cũng biết, được nổi bao nhiêu người có lá gan này.

      Vì sao ư? Bởi vì kẻ dám công khai cùng Lạc vương gia giành nữ nhân, hình như còn chưa có mặt đời.

      Gia Cát lão tướng quân cũng : "Vân nhi, con xem, hay là suy nghĩ chút nữa?" Cự tuyệt quan trọng, có thể sau này chẳng có ai tới cửa cầu hôn. Nhưng Lạc vương gia, cũng phải là người có thể đắc tội được.

      lão già, nhưng cũng muốn giao đấu cùng Lạc vương gia.

      Tư Mã Lạc tựa hồ sớm biết có kết quả vậy, giận, vui, tròng mắt sâu thấy đáy, mang nụ cười thản nhiên : "Vì sao?"

      "Bản tiểu thư thích ngươi." Trực tiếp cự tuyệt, cũng quanh co.

      "Có cá tính! Bổn vương càng ngày càng thích nàng rồi, Gia Cát Chiêu Vân." Tư Mã Lạc cười to, nhưng tên nàng ra cũng phải cắn răng nghiến lợi. Cự tuyệt? Dám cự tuyệt! Hừ, bổn vương phải cưới nàng. Giống như đánh cuộc với lòng mình, giả bộ thoải mái cười : "Từ xưa, hôn nhân đại , đều theo lệnh của cha mẹ, lời của mối mai. Ha ha!" Cuối cùng, căm hận ghé sát bên tai nàng : "Nha đầu chết tiệt kia, bổn vương nhất định cưới nàng! Có đáp ứng hay là chuyện của nàng, chỉ cần lão tướng quân gật đầu, nàng gả cũng phải gả. Hừ. . . . . ."

      Chiêu Vân phục nam nhân này quá . Có điều, chuyện như vậy ở cổ đại là rất bình thường sao? Nàng định nhập gia tùy tục đấy chứ?

      "Lời của mối mai? Ở đâu ra?" Nàng lạnh nhạt .

      Tư Mã Lạc sau khi nghe xong, khỏi cười : "Bổn vương sớm biết nàng có lời này, cho nên sớm tìm người làm mai, chỉ là hôm nay có chuyện thể tới, đặc biệt nhờ bổn vương truyền lời."

      81. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 6

      "Bà mai nào có giá lớn như vậy thế? Kẻ làm mai mối cho Lạc vương, thậm chí mặt cũng lộ, còn dám nhờ Vương gia thay mặt truyền lời?" Có quan viên bộc lộ khó hiểu.

      Tư Mã Lạc hai tay vỗ: "Cho mời thánh chỉ!"

      Bất đắc dĩ thôi bất đắc dĩ, cự hôn rồi, chỉ còn chiêu cuối cùng. vốn vẫn muốn che giấu.

      "Dạ Vương gia!" thái giám tiến lên, đem hoàng quyển cầm trong tay phán: "Thánh chỉ đến, Hộ Quốc Tướng Quân Gia Cát Thần Hầu tiếp chỉ!"

      Gia Cát Thần Hầu vội vàng mang theo cả đám người nhà, gia đinh cùng nhau quỳ xuống: "Thần, tiếp chỉ!"

      "Phụng Thiên Thừa Vận, hoàng đế chiếu viết, phủ tướng quân có Gia Cát Chiêu Vân, trẻ tuổi, tướng mạo xinh đẹp, võ nghệ siêu quần, vả lại đến tuổi hôn phối, vừa đúng trẫm có đệ đệ, vừa gặp thương, nể tình trai tài sắc, hai người đều là nhân trung long phượng, trẫm hôm nay đặc biệt cho Vương gia Tư Mã Lạc đương triều cùng Gia Cát Chiêu Vân của Hộ Quốc Tướng Quân phủ thành hôn, mong hai vị có thể sớm chọn ngày lành, ân ái trăm năm, khâm thử!"

      "Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!" Gia Cát Lão Tướng Quân tay nhận thánh chỉ, tâm tình kích động thôi.

      Gia Cát Hùng quỳ mặt đất lông mày cũng nhếch lên vui vẻ.

      Lần này chẳng những có thể cùng hoàng tộc kết làm người thân, hơn nữa còn là hoàng thượng tự mình ban hôn, vinh dự lớn lao khó lòng tỏ.

      Tư Mã Lạc tay cầm tay Chiêu Vân, giả bộ tình tứ, dịu dàng : "Vân nhi, nàng nghe thấy chưa, đây là hoàng thượng ban hôn, là thánh chỉ, bất luận kẻ nào cũng làm trái được. Vân nhi, bổn vương ngày mai lập tức cưới nàng qua cửa, có được hay ?!"

      Buồn nôn! Ngất mất. Chiêu Vân rất muốn ói ra, cái gì cùng cái gì cơ? Nam nhân này biết diễn trò, đại lãng phí.

      Ở xã hội đại, làm đế vương  cũng làm con vịt.

      Nàng muốn để dễ dàng đạt được ý nguyeejn, lạnh lùng đẩy Tư Mã Lạc ra, khinh bỉ : "Đừng tưởng rằng tùy tiện tìm thái giám tới tuyên đọc hai ba tiếng, xem như thánh chỉ, thanh danh Đại Vũ Hướng còn đó, hoàng thượng tuyệt đối bá đạo như thế!"

      Ngã lần khôn hơn chút, nam nhân trước mắt là kẻ dễ chọc vào.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      82. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 7



      bị ba lần bốn lượt ăn đậu hũ mà đề cao cảnh giác, vậy làm sát thủ cả đời quá uổng công. Gả cho cũng chẳng phải chuyện tốt, chừng còn có mục đích khác, cùng lắm nàng cũng chỉ là quân cờ để lợi dụng. Chuyện cười, phải vạn bất đắc dĩ, nàng thể coi thường. Chẳng qua, nàng là sát thủ, ở đại chẳng có mấy ai địch được, nhưng ở cổ đại, cũng phải là thiên hạ vô địch. Những ngày này, nàng nghiệm ra rồi.

      "Thế nào? Dám chất vấn thánh chỉ? Nữ nhân, nàng biết như vậy là phạm thượng sao?" nhàng thầm bên tai nài, chỉ đủ để nàng nghe được. Những lời này thể tùy tiện chất vấn, truyền ra ngoài nàng rơi đầu, đau lòng lắm, hắc hắc.

      lại tiến lên trước, hơn nữa, còn dùng lực ôm bả vai nàng, rất có biểu tình thâm ý trọng. Chỉ có Chiêu Vân biết. quá giả dối, đáy mắt lạnh như băng chút suy chuyển. Người khác nhìn ra, nhưng nàng lại thấy rất .

      Tư Mã Lạc đoán được ý của nàng, hướng lão tướng quân : "Lão tướng quân, thánh chỉ này là thiên chân vạn xác, nếu có hoài nghi, có thể vào cung gặp hoàng thượng, đối chất. Bổn vương ngại." ngại á? Để ý lắm ấy! Mặt đúng là như có, nhưng chuyện này tính sau, trước tiên phải lấy nàng về rồi ! Để nàng ở bên ngoài, khó lòng mà an tâm cho được.

      "Chuyện gì muốn trình diện trẫm vậy!? cần vào cung, trẫm đến rồi đây!"

      Tiếng vừa phát ra, người trẻ tuổi mặc long bào viền vàng sải bước vào. Giơ tay nhấc chân, thân quý phái, gây cho người ta cùng loại cảm giác giống như Tư Mã Lạc. Đông đảo quan viên rối rít quỳ xuống nghênh đón: "Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!"

      Nam tử lại cười : "Chúng ái khanh bình thân!"

      chính là hoàng thượng? Chiêu Vân nhìn chằm chằm nam tử lát, bao lâu, nhíu mày, sao hoàng thượng Đại Vũ Hướng cùng Vương gia vẫn còn trẻ như vậy? Xét về tuổi tác, làm sao có thể thống lĩnh cả nước?

      Tư Mã Lạc lại ngưng mắt đáp lại ánh mắt nàng.

      nhiều biến hóa, cũng có ngưỡng mộ? Cũng có. . . . . . Bình thường nữ nhân đều muốn? Chốn hậu cung hấp dẫn tất thảy nữ nhân kia? Tại sao?

      83. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 8

      Trước mắt còn suy đoán nàng lấy Vương gia, rất có thể mục tiêu đặt ra cao hơn, dĩ nhiên là hoàng huynh . Bây giờ nhìn lại, dường như đoán sai?

      Tư Mã Lạc giả bộ ngờ : "Hoàng huynh, huynh phải bận phê duyệt tấu chương sao? Sao lại rãnh rỗi vậy?" Sắc mặt tốt, cảnh giác trong mắt cũng dâng cao. Như thể hiềm nghi hoàng đế cướp mất thiên hạ của mình.

      Nam tử chính là hoàng đế đương triều — Tư Vũ.

      Vũ cười : "A, những tấu chương kia trẫm sớm phê xong rồi, cho nên đặc biệt tới xem chút, xem rốt cuộc là như thế nào, có thể khiến hoàng đệ trẫm trong vòng mấy ngày vội vã muốn lập phi." còn tiếc sao mình tới sớm chút nữa sao. Cảm giác như bỏ lỡ chuyện gì rồi.

      Bởi vì từ đầu, hoàng đệ cư nhiên cho biết. Ha ha, nhất định có chuyện thú vị xảy ra, cho nên, nhịn được lòng hiếu kỳ, cứ chạy tới trước xem thử .

      Vũ dứt lời, nhìn khắp bốn phía, cuối cùng ngạc nhiên đưa mắt khóa người Chiêu Vân, : "Ngươi, chính là Gia Cát Nhị Tiểu Thư?" Trong mắt lóe ra kinh ngạc.

      Là cố ý, hay giả ý, cũng chỉ có bản thân biết.

      Quả nhiên, lập tức dành cho hoàng đệ vẻ xem thường. Dĩ nhiên là xem thường rồi, Chiêu Vân là mỹ nhân bẩm sinh, nhưng trước mắt chỉ là nha đầu gầy yếu, nhưng sao lại đến nỗi phải kinh ngạc chứ? Mỹ nhân còn chưa thành hình đâu.

      Lúc này, Chiêu Vân vốn tùy tiện để ý tới người khác, nhưng đây đường đường là cửu ngũ chí tôn, thần dân được phép có nửa điểm bất kính, vì vậy thể làm gì khác hơn là : "Đúng vậy, hoàng thượng."

      Vũ nhìn tiểu nữ tử trước mắt hai vòng, cuối cùng ném cho Tư Mã Lạc ánh mắt khó hiểu, ý tứ rất dễ thấy, phải là muốn đường đường là Lạc vương gia, sao lại thích nhóc con còn chưa trổ mã hết? Quả nhiên, chuyển biến nhanh chóng như dự liệu!

      Tư Mã Lạc đón nhận ánh mắt khác thường, quỷ bí cười tà : "Hoàng huynh, ánh mắt thần đệ tệ chứ?" Dứt lời còn cười đến mặt mày hớn hở.

      khỏi vỗ tay, cười : "Ha ha, tệ tệ, là vô cùng. . . . . . tệ, Chiêu Vân nương, nhất định là kiếp trước luôn tích đức, nên kiếp này mới được hưởng phúc."

      84. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 9

      Tiếng cười tràn ngập tò mò, còn mang theo chút ít châm chọc, khiến Chiêu Vân nghe mà cực kỳ khó chịu, hừ, Vương gia có gì đặc biệt hơn người? Là kẻ đầu ba chân sao? Dám chọc giận nàng, phế luôn chân thứ ba nho ! (thôi thế là xong :)))

      Tư Mã Lạc thấy hoàng thượng cười đến là giả tạo, ngang nhiên xông tới, giọng : "Hoàng huynh, ánh mắt thần đệ khi nào sai chưa? Ngươi đừng cười nàng, tiểu nữ tử này vậy mà lại là bảo bối đấy, ngày sau huynh phát lời thần đệ sai đâu."

      "Huh?" Tư nhịn được nhìn kỹ Gia Cát Chiêu Vân lần nữa, tựa hồ cũng nhìn thấy có chút bất đồng, hỏi: "Vân nhi nương, ngươi lập tức trở thành người trong hoàng tộc, , muốn điều gì? Trẫm, phê chuẩn hết!"

      Tư Mã Lạc vừa nghe hoàng huynh vậy, trong lòng hô vang thôi xong, nhưng hoàng huynh nỡ ra mất rồi, hết cách cứu vãn.

      Đôi mắt Chiêu Vân sáng lên, : "Hoàng thượng, chuyện gì cũng phê chuẩn?"

      "Ha ha ha ha ~~" Tư Vũ cười lớn, : "Trẫm chính là cửu ngũ chí tôn, quân vô hí ngôn, chẳng lẽ ngươi lại coi trẫm là lưu manh ngoài đường hay sao? Thú vị thú vị!"

      Hoàng thượng đột nhiên giá lâm, ban đầu Gia Cát lão tướng quân còn có chút lo lắng xảy ra chuyện gì, nhưng bây giờ nhìn hoàng thượng vui vẻ như vậy, cũng hơi yên tâm, cười : "Vân nhi, còn mau tạ chủ long ân?"

      Chiêu Vân rất nghe lời, lập tức quỳ xuống : "Vân nhi tạ chủ long ân!" quỳ này là có mục đích, nàng cũng vì bước kế tiếp sắp sửa tiến hành đây.

      Bất đắc dĩ, hy sinh quỳ.

      Nàng từ khi trọng sinh tới giờ, kể cả ở kiếp trước cũng chưa bao giờ quỳ lạy người mới gặp lần.

      "Chiêu Vân tiểu thư cần đa tạ như thế, đứng lên. Có cầu gì cứ , ra mọi người nghe chút." Tư Vũ định tiến lại đỡ.

      ngờ, có người nhanh hơn đưa tay ra, mỉm cười : "Vân nhi, nàng cũng cần quá biết ơn hoàng huynh, chỉ hạ có đạo thánh chỉ thôi mà. Coi như có thánh chỉ, chúng ta cũng ân ái sống qua ngày. cầu chuyện gì, cũng miễn ."

      Xin lỗi mình post muộn nhá, nhưng mới 23h thôi, vẫn thứ 7 :v

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      85. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 10



      Là Tư Mã Lạc đó sao? Lời kia, biểu tình kia, bộ dáng kia, sao giống như và Chiêu Vân là đôi trời sinh thế. Việc cần làm cũng làm đủ rồi.

      Nhưng màn cầu hôn này, cần phải có cả hai người cùng xướng, nếu có mỗi người chỉ có thể coi như – kịch độc thoại!

      Nhưng Chiêu Vân đưa tay cho , cũng để ý , lạnh lùng trực tiếp lên tiếng: "Xin hoàng thượng thu hồi thánh chỉ ban hôn."

      Phụt! Tức chết mất, đây cũng là cầu ư? Quả nhiên sắc mặt Tư Mã Lạc cực kỳ khó coi.

      Người ở nơi đây trông càng ngoài ý muốn, nhìn như xem trò vui có xem trò vui, như đồng tình có đồng tình.

      Vũ cũng tò mò. Mới vừa rồi cảm thấy nữ tử này có gì đặc biệt, lời nàng vừa thốt lên, thể thay đổi cách nhìn rồi! Nữ nhân trước mắt đặc biệt!

      , quá đặc biệt!

      "Cái gì?" Tư Vũ giả bộ như ngoài ý muốn, hơi hiểu hỏi: "Thu hồi thánh chỉ? Ngươi là . . . . .chuyện Trẫm ban hôn? được được, trẫm nhất ngôn cửu đỉnh, sao có thể tùy tiện thu hồi?"

      Chiêu Vân khỏi lắc đầu cái, khóe miệng cười lạnh : "Hoàng thượng Vân nhi muốn cái gì cũng phê chuẩn, chẳng lẽ đây cũng phải là nhất ngôn cửu đỉnh sao?"

      "Cái này. . . . . ." Tư khỏi nhíu mày, trong mắt bắn ra ánh sáng khác thường, nữ nhân này quả nhiên cơ trí hơn người, khó trách Lạc hoàng đệ lại coi trọng nàng đến vậy!

      Gia Cát Lão Tướng Quân vai vế lớn, hơn nữa tay cầm trọng binh, trước mặt Lạc Vương gia có thể xưng tiếng "lão phu", đối diện với hoàng thượng cũng chút sợ hãi, nhưng quân thần chung quy khác biệt, tôn nữ của mình chống đối hoàng thượng, cũng phải bị phạt.

      Vì vậy ông lập tức ho khan, tâu với Tư Vũ: "Tiểu tôn nữ vô lễ chống đối, đều do thần có cách quản giáo, xin hoàng thượng thứ tội!"

      xong, Gia Cát Thần Hầu quay sang Chiêu Vân : "Vân nhi, mau nhận lỗi trước hoàng thượng!"

      Ngất mất, đây chẳng phải ràng là dùng tảng đá lớn đập chết cua sao? Rành rành là đạo lý còn phải nhận lỗi?

      Tư Mã Lạc thấy Chiêu Vân sắc mặc tốt, theo như tính cách của nàng, muốn nàng xin lỗi đoán chừng là so với lên trời còn khó hơn, do vậy tình cảnh có thể hay rồi, chọc giận tới hoàng thượng, là tử tội, vì vậy liền vội vàng đứng ra : "Ha ha, hoàng thượng, ra , nàng xong cũng chẳng để ý đâu, bây giờ mấu chốt là, ban hôn hay thu hồi mệnh lệnh ban ra, hai vấn đề này, cái  thứ nhất mới càng có sức thuyết phục. . . . . ."

      86. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 11

      "Ừ, tệ!" Tư Vũ đồng tình: "Chiêu Vân tiểu thư, ngươi thử xem, Lạc hoàng đệ có gì tốt? Nếu như đến hoàng thất Tư cũng xứng với ngươi, sau này, còn ai có thể lọt vào mắt ngươi đây?"

      Vừa xong, đại đường thanh tán đồng vô số.

      Chiêu Vân có chút khó nghĩ. Trong khoảng thời gian ngắn, cũng trầm mặc .

      Hoàng đế cũng bao che cho người trong nhà? Quả thực chuyện từ hôn này, cũng quan hệ đến mặt mũi hoàng gia, mất mặt Lạc vương gia, chẳng khác gì mất mặt Đại Vũ Hướng, cũng phải là chuyện .

      Xem ra có đường lui? Vậy là uổng phí lần quỳ?

      Tư Mã Lạc nhìn thấy chút khổ sở khuôn mặt nhắn, trong lòng hơi cười lạnh, lại có vẻ đắc ý. Nữ nhân, làm sao đấu được bổn vương đây?

      Vì vậy, cầm tay nàng, càng thêm lại gần, ngay trước mặt mọi người ôm vòng eo mảnh khảnh của Chiêu Vân, giọng : "Ta sớm nàng là của ta, trốn thoát đâu, có ai thích hợp với nàng hơn ta."

      Ánh mắt ám muội, ngôn ngữ khiêu khích, tựa thể Chiêu Vân trở thành nữ nhân của vậy.

      Chiêu Vân đột nhiên giả cười, khẽ cắn đầu lưỡi, lời như có như : "Tiểu Lạc Nhi ngươi cần quá kiêu ngạo, ngươi ép ta, ta mang chuyện ngươi cố ý giả trang binh lính Đông Kinh, kéo theo nữ nhi quan gia cùng ra. . . . . . Ngươi hiểu ?"

      Mọi người đều nghe nàng cái gì, nhưng Tư Mã Lạc lại nghe được rất ràng, nhưng tựa hồ bị ảnh hưởng, sát mặt lại gần rồi giọng : "Ta biết nàng . . . . . ."

      Người khác cũng chẳng hiểu Tư Mã Lạc cùng Gia Cát Chiêu Vân hai người này rốt cuộc cái gì, nhưng thấy hai người mặc dù thần thần bí bí, nhưng mà mặt lại mang theo nụ cười, cũng lo lắng có chuyện gì xảy ra.

      " như vậy, ngươi chắc chắn chọn ta?" Chiêu Vân đôi mắt cũng lạnh lẽo.

      Nghiêng người thoát khỏi vòng ôm, để sờ soạn ngang hông nàng. tại, nàng còn có mục đích, cũng muốn lật tẩy tội danh của Vương gia .

      Nhưng đổi lại ở chỗ có người. —— chết chắc!

      Tình thế trước mắt, coi như nàng giết Tư Mã Lạc cũng trốn thoát được.

      Nhưng mà nàng ghét ghét cái tên Vương gia này, nhưng cũng chưa tới mức muốn giết . Dù gì, cũng coi như từng cùng trải qua hoạn nạn.

      87. Cầu hôn! Người cũng rất cực phẩm 12

      Tư Mã Lạc cũng dây dưa nữa, lớn tiếng : "Vân nhi, lời vừa rồi của hoàng thượng, nàng vẫn chưa trả lời, nếu nàng ra được lí do thỏa đáng, vậy làm sao hoàng huynh có thể thu hồi mệnh lệnh ban ra? Đến lúc đó, nàng cũng đừng trách bổn vương thông tình đạt lý đó."

      thông tình đạt lý, bao gồm nhiều chuyện. Ví như: bức hôn, bức động phòng? Trừ này hai cái này ra cũng có gì.

      Lạc vương gia lời dí dỏm, khiến mọi người có chút buồn cười, tất cả nhịn được nhìn về Chiêu Vân, chờ Chiêu Vân đáp lại.

      Lúc này, ngay cả Gia Cát Lão Tướng Quân cũng mỉm cười nhìn nàng. Người của Gia Cát gia đương nhiên là hi vọng nàng bị bức hôn rồi! người đắc đạo, gà chó lên trời, làm hoàng thân quốc thích miễn phí, ai mà muốn?

      ra , Chiêu Vân đối với việc lập gia đình cũng quá ghét bỏ. Dù sao xuyên qua rồi, ở cổ đại, lập gia đình cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn. Đường đường là hoàng phi cũng chẳng sao, chỉ là Chiêu Vân chút cũng thích tên đó, vừa có cơ hội là ăn đậu hũ nàng, Vương gia Tư Mã Lạc chó má! Nàng có loại dự cảm, gả cho , giống như gả cho phiền toái. Biết chưa được mấy ngày, đống chuyện phiền phức lũ lượt kéo tới. Trước mắt, nàng vất vả lắm mới có cơ hội sống lại. Vẫn nghĩ sống tiêu dao qua ngày, cũng chính là sống yên ổn. Hưởng thụ cuộc sống tồi. Dù sao, đời làm sát thủ, nàng cũng chán rồi.

      Đầu vừa ngước lên, Chiêu Vân vẻ mặt thành : "Hoàng thượng, người sai rồi, Lạc vương gia phong lưu phóng khoáng ( ra là hạ lưu vô sỉ), nhân tài xuất chúng (trừ cái này ra khác gì heo chó), nếu có thể lên làm vương phi của Lạc vương phủ phải quá vinh hạnh sao? Vân nhi muốn hoàng thượng thu hồi mệnh lệnh ban ra, cũng phải là cố ý khiến hoàng thượng khó chịu, cũng là vì nghĩ cho Đại Vũ mà thôi."

      Tư Mã Lạc hai bước xoay người lại, khoảng cách gần sát cùng Chiêu Vân bốn mắt nhìn nhau, giọng : "Bảo bối, nàng lại muốn giở trò gì?"

      "Chờ chút ngươi biết ." Chiêu Vân trợn mắt nhìn Tư Mã Lạc cái, đối với những người lòng tràn đầy mong đợi : "Có câu , quốc gia hưng vong, thời Gia hầu tứ phương rục rịch khởi dậy, chúng ta càng phải tăng cường đề phòng, tăng cường luyện võ, Vân nhi tuy là nữ tử, nhưng cũng muốn cống hiến phần sức lực của mình."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :