1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hạ lưu Vương gia Muốn Cắn Người -Ảnh Diệu Diệu (Update c478)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      434 Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 59

      Edit: Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      "Máy bay? Có thể chở người, bay trời? Ái phi,nàng là biết đùa, có điều, ta thích!"

      Tư Mã Lạc ôm chặt lấy tiểu nữ nhân trong ngực,mặc dù ánh mặt trời chiếu lên người bọn họ làm nóng hừng hực, nhưng vẫn là suy nghĩ muốn dùng nhiệt độ của mình đem hòa tan nàng, muốn cùng với nàng hòa tan làm thể.

      "Ta biết ngay chàng tin tưởng, ra người ta có thể dựa vào ít đồ vật, trung có thể lướt , tựa như Đại Điểu."Chiêu Vân xong,chỉ hướng bầu trời.

      con lão ưng trong sơn cốc Bắc Mang sơn bay qua xoay tròn lại rơi xuống, đôi cánh cũng nhúc nhích.

      Tư Mã Lạc ngược lạicó chút cảm thấy kỳ quái, chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề như vậy, tại sao lão ưng bất động, lại bị rơi xuống................

      "Cây tường vi!"Chiêu Vân chợt chỉ vào đóa hoa màu hồng vách đá : " xinh đẹp a, này, chàng cho tới bây giờ cũng có tặng hoa cho ta!"

      "Nàng rất ưa thích? Chỉ là nàng đừng trông cậy vào ta hái đóa hoa tới để tặng cho nàng."

      Chiêu Vân dậm chân tức giận trừng mắt nhìn : " hái hái,ai mà thèm a!"

      Tư Mã Lạc nghịch ngợm cười tiếng: "Mượn hoa đưa phật, có thành ý nha, sau khi trở về ,ta tự tay hái trong hoa viên mỗi thứ lọai hoa tặng cho nàng, chẳng phải tốt hơn sao?"

      Chiêu Vân lúc này mới cười : "Coi như chàng thông minh, hừ, nếu , về sau vừa sinh ra đứa bé, ta liền với , cha chết rồi."

      "Này, nàng cũng quá độc ác , ràng lão tử ở đây, nàng lại cùng con lão tử của chết? Cái người này phải nguyền rủa ta sao? Nàng bảo an tâm cái gì chứ?"

      "Cạc cạc ~~ ta bảo an tâm cái gì biết, chỉ là chàng bây giờ...........Bảo ta an tâm cái gì nha?" Chiêu Vân đột nhiên duỗi ra ngón tay hướng đến trong quần của bắn ra.

      "Ai ui ~~"Tư Mã Lạc nhích mông lui về phía sau co rụt lại,: "Chỗ này thể lộn xộn,làm hư là thể dùng được."

      "Ha ha, hư chẳng phải là càng tốt hơn, đề phòng chàng khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt, này, chàng làm gì thế lại để cho nó cứng vậy, chẳng lẽ chàng lại còn muốn. . . . . ."

      Tư Mã Lạc hồi cười xấu xa,đồng thời lại đem tay dò vào bên trong quần áo : "Ái phi, làm sao nàng lại thông minh như vậy, phu quân còn chưa có ăn no nha ....."

      Chiêu Vân mặc cho móng vuốt của người càn rỡ, nhưng lại cự tuyệt : " thể nữa đứa ngốc, chàng mới vừa rồi cũng bị thương, như vầy , chờ về, người ta mới hảo hảo phục vụ chàng, được chứ?"
      gaubonganvung, quỳnhpinkyBé Bi thích bài này.

    2. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      435.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 60

      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      Chiêu Vân mặc cho móng vuốt của người mình làm loạn, nhưng lại cự tuyệt, : " thể nữa đứa ngốc, chàng mới vừa rồi cũng bị thương,như vậy , chờ khi về,người ta mới hảo hảo phục vụ chàng,được chứ?"

      Tư Mã Lạc thể làm gì khác hơn là : "Được rồi, như vậy ta cũng phải chịu uất ức chút."

      Chiêu Vân sẵng giọng: "Chàng uất ức cái rắm gì nha, lấy trong sạch của người ta, trong lòng vui vẻ rồi mà còn uất ức?"

      "Vậy trong sạch của ta, nàng phải cũng lấy sao? giống nhau mà!"

      Chiêu Vân cười: "Thôi , đàn ông các người, có cái gì trong sạch mà ? Bao nhiêu người nghĩ ném cũng có chỗ nào để ném, người ta cho chàng nơi để ném, chàng còn biết cám ơn, hừ!"

      "Xèo xèo,xèo xèo ~~" đỉnh đầu chợt truyền tới những thanh kỳ quái, Chiêu Vân cùng Tư Mã Lạc ngẩng đầu nhìn lên, ra là con khỉ lông vàng.

      Chỉ thấy con khỉ kia leo đỉnh đầu hướng bọn họ nhìn lên, hướng hai người bọn họ quơ tay múa chân, biết biểu đạt cái gì.

      Chiêu Vân bỗng nhiên : "Ghê tởm, lại có con khỉ chết bầm ở nơi này, vậy chúng ta mới vừa rồi, chẳng phải đều bị nó thấy hết rồi sao?"

      Tư Mã Lạc cười : "Vậy đâu có sao, chẳng qua là con khỉ, cũng phải người."

      "Khỉ vốn là tổ tiên của người, chàng có biết sao? Ta xem nó chính là cái đồ Sắc Hầu, con khỉ hư, nếu sao vừa rồi lại lên tiếng, chờ chúng ta làm xong rồi, có nhìn nó mới lên tiếng."

      "Ha ha ha ha ~~" Tư Mã Lạc bị nàng chọc cho cười ha ha, nghĩ tới, luôn lạnh lùng như băng, nữ nhân thông minh tuyệt đỉnh, giờ khắc này ở trước mặt , nhưng lại đơn thuần động lòng người như thế.

      "Chi chi chi chi ~~" Con khỉ tiếng kêu đột nhiên trở nên kịch liệt, đồng thời, còn đưa tay hướng phía chỉ lên.

      Tư Mã Lạc đưa mắt nhìn lên, : " có gì nha, nó rốt cuộc muốn cái gì?"

      Lúc này, mấy cục đá chợt mang theo bụi lăn xuống, đồng thời, nơi cư ngụ trong lỗ vách đá mười mấy con chim chợt vội vàng bay ra, sợ hãi kêu, vỗ cánh, hướng chỗ khác bay .

      Chiêu Vân cảm thấy trong lòng có dự cảm bất thường ập đến: "Hỏng bét, chẳng lẽ là núi bị lỡ đất!"

      , bổng nhiên nghe được hồi tiếng kêu thê thảm vang lên, cái bóng từ đỉnh đầu của bọn họ té xuống, bị Thạch Bình cản lại lúc, tiếp tục hướng vực sâu rơi xuống!

      Hai người khỏi rợn cả tóc gáy, bởi vì bọn họ thấy ràng là con khỉ lông vàng bị rơi xuống, trong tay nó nắm cái cây bị bật gốc ra.


      436.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 61

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      Cái cây bị nhổ tận gốc nguyên nhân cũng chỉ có , đó chính là đất của núi bắt đầu tơi, cho nên cái cây mới có thể mất chỗ dựa vào.

      "Rầm rập ầm. . . . . . ." hồi thanh dồn dập và kinh khủng vang lên, Chiêu Vân đột nhiên lôi kéo thân thể Tư Mã Lạc đứng lên, hai tay ôm đầu, dán chặt tại Thạch Bình.

      Mới vừa đứng ngay ngắn, lại cảm thấy đất rung núi chuyển, tất cả hòn đá lớn từ bên lăn lộn rơi xuống.

      May mắn là bọn họ đứng yên ở vị trí hơi lõm vào chút, tảng đá liền từ trước mắt của bọn họ rơi xuống, nện vào Thạch Bình, chầm chậm lăn xuống, sau đó lại lần nữa lăn xuống dưới.

      Chỉ lát sau, cả tòa sơn cốc, rốt cuộc lại khôi phục yên tĩnh.

      Chỉ là bầu trời mảnh mông lung, bị đất đá lăn xuống mang theo bụi mù che lấp tất cả, lâu thể tản .

      Chiêu Vân cùng Tư Mã Lạc lúc này mới ngồi bệt ở Thạch Bình, nhớ tới con khỉ vừa rồi.

      "Được con khỉ kia nhắc nhở, nếu chúng ta cũng xong đời."

      "Đúng vậy nha, ái phi còn con khỉ kia là con khỉ hư, ra nó cứu chúng ta mạng, chỉ tiếc, ở nơi cao như vậy mà nó bị rơi xuống chắc hài cốt của nó cũng còn."

      Chiêu Vân cầm lên tên Đằng Long kia, lôi ra phần đuôi châm ngòi lửa.

      "Thu ~!" tiếng, tên Đằng Long trong nháy mắt bay lên , mang theo ngọn lửa dài, "Oanh" tiếng, ở trung nổ ra năm màu ánh sáng.

      Tư Mã Lạc : "Ban ngày,hiệu quả được ràng cho lắm, hi vọng bọn Uông thống lĩnh có thể nhìn thấy."

      Chiêu Vân : "Yên tâm , nhìn thấy, coi như thấy được, mẹ cũng với bọn họ, tới ba canh giờ, bọn họ tới cứu chúng ta."

      , thân thể bổng nhiên bị chấn động!

      Dưới chân thế nhưng lại xuất cái khe!

      Tư Mã Lạc kinh hãi: "Nguy rồi, nhất định vừa rồi những tảng đá kia đập trúng khối Thạch Bình này!"

      "Nếu mà trúng coi như xong, ta sợ Thạch Bình bị chấn động rồi, vậy phiền toái!"

      "Xuy ~~" thanh vừa vang lên, vách đá cùng Thạch Bình ở chỗ cái khe đột nhiên lại nứt ra lớn hơn!

      "Làm sao bây giờ! ?" Chiêu Vân sắc mặt thay đổi, nếu tảng đá mà nứt ra, hai người bọn họ lập tức rơi xuống mất mạng nơi đáy cốc!

      Mắt thấy dưới chân cái khe vẫn rộng ra, Tư Mã Lạc đột nhiên giật mình tung người, nhảy ra Thạch Bình, nắm được vách đá nhành cây, nắm chặt.
      gaubonganvung thích bài này.

    3. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      437.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 62

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      "Chàng làm gì vậy!" đột nhiên trái tim Chiêu Vân như muốn nhảy ra ngoài.

      Phát cái khe dưới chân Chiêu Vân tiếp tục mở rộng, Tư Mã Lạc cười : "Cũng may tốt rồi, tại sao, nàng ngàn vạn lần được lộn xộn, biết ? Chỉ cần nàng cử động, nó cũng tiếp tục mở rộng vết nứt."

      Chiêu Vân luôn luôn tỉnh táo khi gặp chuyện, giờ phút này rất khẩn trương toàn thân phát run, sắc mặt lo lắng nhìn chằm chằm vào nam nhân chơi vơi vách đá: "Chàng còn cười được, ngàn vạn lần phải cẩn thận nha, được liền nhảy trở lại!"

      Tư Mã Lạc cười an ủi nàng, : "Ái phi nên kinh hoảng, có sao, tướng công của nàng thân khinh công, nàng chỉ cần chăm sóc tốt bản thân nàng là được."

      "Ai. . . . . . .Chúng ta thể nào lại xui xẻo như vậy!" Chiêu Vân trong lòng sợ tới mức nghĩ được gì, cầm lên đoạn vải lều ném qua, : "Chàng cầm ở đầu kia , lỡ may cây khô có đứt, chúng ta liền cùng nhau xuống."

      Tư Mã Lạc thể làm gì khác hơn là dùng tay đưa ra nắm lấy, cười cười: " sao, buông lỏng chút ái phi."

      Mới vừa xong, cảm giác cái cây ào ào cái rơi xuống nữa thước, Tư Mã Lạc cũng rơi theo xuống nữa thước.

      "Nắm vững!" Chiêu Vân hét lên tiếng.

      Cũng may, chỉ trợt xuống nữa thước, cái cây kia dừng lại.

      Tư Mã Lạc cười : "Đừng xem thường cây khô này, rễ nó còn sống tốt, cũng biết nó có bao nhiêu chân, ở vách đá bám được vững vàng."

      "Chàng. . . . . . nên nữa. . . . . . . " Chiêu Vân gấp đến độ hai mắt đỏ bừng, chỉ muốn cứu binh có thể sớm chạy tới đây.

      Thấy Chiêu Vân gương mặt khẩn trương, Tư Mã Lạc thu lại khuôn mặt tươi cười, thấp giọng : "Ái phi, nếu như ta chết rồi, nàng về sau đối với đứa bé cần cho nó là cha nó chết rồi, hiểu , nàng hãy ta xa du lịch."

      "Chàng phải ~~~ chàng chết, chúng ta cũng chết. . . . . ." Chiêu Vân lúc này nhịn được mà khóc.

      ", phải , nhất định phải làm cho đứa bé trong lòng có hi vọng mới có thể khỏe mạnh lớn lên, dù chúng ta có ngày gặp lại nữa. . . . . . . "

      Chiêu Vân mặt tràn đầy nước mắt lắc đầu : "Ta , ta cũng để có cơ hội mà , chàng chết, ta nhất định sống mình!"

      "Ta biết ngay nàng nghĩ như vậy, ái phi, nàng hãy nghe cho kỹ, ta cho phép nàng như vậy, là nàng nếu như ta chết rồi, tính mạng của ta người đứa bé được kéo dài, nàng cũng thể để cho ta đoạn tử tuyệt tôn nha."

      438.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 63

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      "Nhưng mà ta_____"

      Tư Mã Lạc lập tức ngắt lời nàng, : " có nhưng mà, lỡ may ta xảy ra chuyện, nàng phải giúp ta chăm sóc tốt cho mẫu thân, nếu có đứa bé phải nuôi dưỡng nó thành người, lỡ may____"

      Tư Mã Lạc còn chưa hết, tiếng vang lên, đem cả cây khô đột nhiên gãy .

      Chiêu Vân trợn mắt nhìn nam nhân mình rơi thẳng xuống.

      "A ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!"Chiêu Vân hét lên tiếng!

      Lại nghe được bên dưới truyền đến thanh của : "Ái phi, kiếp sau có duyên, lại làm vợ chồng. . . . . ."

      Chiêu Vân ngơ ngác, cảm giác mình như lập tức hít thở thông, đầu óc trong nháy mắt trở nên trống rỗng.

      Cho đến khi khối kim quang gì đó từ bên dưới bay ngược lên , rơi vào bên cạnh nàng, nàng mới hiểu được, vội vã trong nháy mắt thành tử biệt.

      Nắm trong tay Kim Bài Miễn Tử của để lại, Chiêu Vân cố gắng để cho mình hô hấp, hô hấp, hô hấp nữa. . . . . . . Cuối cùng,mới thất thanh khóc rống. . . . . . .

      người nàng còn lưu lại nhiệt độ của , nhưng mà lại vĩnh viễn bỏ nàng ra .

      "Ông trời, con mẹ nó ngươi đúng là đồ khốn kiếp, cả nhà ngươi đều là khốn kiếp ~~~ khốn kiếp ~~!"Chiêu Vân hướng bầu trời hét lên mắng khóc, nước mắt chảy ra.

      Tức giận la hét, mang theo nồng đậm bi thương, ở trời, ở trong sơn cốc vang vọng lâu.

      Chỉ tiếc, chuyện xảy ra thể quay lại, bỏ lỡ người, thể nào trở về nữa.

      Chiêu Vân khóc rất thương tâm, ở chung chỗ lâu như vậy, tại sao lại phải chờ tới hôm nay mới nhau sâu, tại sao ông trời lại tàn nhẫn như thế, lại đem đôi tình nhân hủy thành Dương cách biệt . . . . . .

      Đột nhiên bước ra bước!

      Nhưng từ từ rụt trở về, mặc dù nàng rất muốn theo , nhưng lời thể nghe, muốn nàng chăm sóc cho mẹ, sinh con cho , kế thừa hương khói . . . . . .

      Cho nên, nàng vẫn thể chết.

      lúc sau . . . . .. . .

      "Tướng công, xin ở cầu Nại Hà, chờ ta ba năm, chờ ta đem tất cả mọi chuyện đều an bài tốt, rồi ta tìm chàng. . . . . ."

      Chiêu Vân lầm bầm tự xong, chợt xoay người, cắn ngón tay, dùng sức ở vách đá viết xuống: "Tư Mã Lạc, Gia Các Chiêu Vân, chi mộ!"

      Đúng vậy, mặc dù nàng còn sống, nhưng lòng của nàng theo rồi, lòng của nàng làm bạn với để cho đường đến hoàng tuyền độc . . . . . .
      gaubonganvungquỳnhpinky thích bài này.

    4. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      439.Ước định!Vương gia,ta muốn sinh con cho chàng 1

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh



      "Tỷ tỷ, tỷ phu, các người ở đâu?"

      "Vương gia, nương nương, các người ở đâu?"

      Bên vách đá, mơ hồ truyền đến tiếng kêu gào.

      Để tang chồng đau xót, khiến Chiêu Vân trog giât phút ngắn ngủi cơ thể tạm thời mất linh hồn, cho đến khi ở đám binh sĩ muốn xoay người chạy đến chỗ khác tiếp tục tìm kiếm nàng mới chợt nghe hình như mới vừa rồi bên có người kêu.

      "Ta ở nơi này, ta ở bên dưới cái hố vách đá!"

      Lòng như lửa đốt Hinh Nhi nghe được thanh của nàng, cực kỳ vui mừng, : "Mau, họ ở dưới này, mau nghĩ biện pháp cứu họ lên!"

      Uông thống lĩnh tìm vị trí dễ dàng nhìn xuống, rốt cuộc cũng thấy được chút Thạch Bình lồi ra, vì vậy liền : "Mau, đem tất cả yên ngựa cởi xuống hết, nối vào nhau, mau!"

      Trải qua hồi bận rộn, Uông thống lĩnh cuối cùng cũng đem Chiêu Vân kéo lên.

      "Tỷ tỷ, người có việc gì tốt quá ~~~ làm ta sợ muốn chết!" Hinh Nhi nắm tay Chiêu Vân chặt ,nhưng lại phát tay của nàng lạnh như băng.

      Uông thống lĩnh muốn đem sợi dây ném xuống lần nữa, Chiêu Vân lại : " cần. . . . . ."

      Mọi người quay qua nhìn Chiêu Vân hai mắt sưng đỏ cùng biểu tình thất hồn lạc phách, cũng đoán được đại khái mọi chuyện.

      "Tỷ ~~~" Hinh Nhi dùng sức đem Chiêu Vân ôm vào trong lồng ngực, hai nữ nhân rốt cuộc cũng nhịn được ôm nhau khóc rống.

      Uông thống lĩnh khóe mắt cũng ửng đỏ, hướng binh lính quát: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau từ chân núi vòng qua xem chút, bất kể như thế nào cũng thể để Vương gia phơi thây nơi hoang dã!"

      "Dạ,Thống lĩnh Đại Nhân!"

      Bọn lính gương mặt nặng nề, đối với Tư Mã Lạc nỡ, trái tim đều cảm giác đau đớn mờ mờ ảo ảo, cho nên xuống núi tốc độ so với hành quân đánh giặc còn nhanh hơn.

      Còn hai nữ nhân kia khóc mệt, Uông thống lĩnh nhàng vỗ cái lên bờ vai của các nàng : " thôi, chúng ta về nhà."

      Chờ thời điểm Chiêu Vân xuống tới chân núi, tiến về phía trước mấy trăm huynh đệ tìm kiếm vừa lúc cũng trở về từ đường lên núi bên cạnh.

      Nhìn hai người bọn họ tay trống trơn, liền vội : "Như thế nào? Vương gia .... !"

      "Bẩm báo Thống Lĩnh Đại Nhân, chúng tôi chạy tới ngay dưới đáy hố, Vương gia người. . . . . . . .Người .. ..... '

      " thế nào!?!"

      "Chúng tôi cũng dám xác định, chúng tôi thấy năm sáu con sói miệng đầy máu tươi rời khỏi trường, còn phát có y phục bị xé thành mảnh vụn."

      Chiên Vân vừa nghe, nhất thời hai mắt tối đen, từ lưng ngựa ngã xuống. . . . . . . .


      440.Ước định! Vương gia, ta muốn sinh con cho chàng 2

      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh

      Ở Ngự Thư Phòng, Thừa tướng Tấn Trung, lộ ra vẻ mặt vui sướng, ngừng chúc mừng rối rít: "Chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng hoàng thượng, hôm nay Tư Mã Lạc chết, hoàng thượng ngày sau có thể sầu lo rồi."


      "Ha ha ha ha ha ~~~" Tư Vũ cười to tiếng : " tệ, tảng đá lớn trong lòng trẫm rốt cuộc cũng theo tên kia rơi xuống vách núi rồi, sảng khoái!"

      Tấn Trung : "Đúng vậy hoàng thượng, Tư Mã Lạc vừa chết, lập tức giải quyết rất nhiều nguy cơ nha, nhất là phủ tướng quân bên kia, cần lo lắng, bọn họ cùng Tư Mã Lạc có mưu đồ bí mật tạo phản."

      Vũ vui mừng : "Đó là tự nhiên, nhất là Gia Cát Hùng kia, đầu óc lão quỷ ấy ngu muội, còn tưởng rằng lần này trẫm giúp đại ân, thay báo đại thù cho nhi tử, cảm kích ta còn kịp nữa, lại mưu đồ bí mật tạo phản như thế nào đây?"

      "Ha ha ha ha ha ~~~" Tấn Trung cười lớn tiếng, : " Hoàng thượng minh! Hoàng thượng, Tư Mã Lạc chết, trong tay nắm ít binh quyền, đây là thời điểm tốt thu hồi lại, đừng do dự nếu Gia Cát Thần Hầu đem binh quyền đoạt mất."

      "Ừ, cái này trẫm dĩ nhiên biết."

      "Đúng rồi hoàng thượng, chết vậy còn thê tử của . . . . . . Hoàng thượng định xử lý như thế nào?"

      "Ngươi Gia Cát Chiêu Vân kia sao?"

      "Dạ phải ạ, hoàng thượng, nữ nhân kia ngàn vạn thể coi thường nha, lần này nàng tự nhiên dựa vào pháo Đằng Long, liền điều động mấy vạn đại quân bổ nhào đến Bắc Mang sơn, lớn mật coi như chưa có nam nhân nào làm được như nàng, chủ yếu thế lực của nàng trong quân doanh quá cao."

      "Kìa..Thừa tướng, nghĩ trẫm xử lý như thế nào?"

      "Hoàng thượng, dứt khoát phải diệt cỏ tận gốc, đổ tội danh mưu sát phu quân rồi đem giết thôi, dù sao rắn mất đầu coi như làm chuyện tốt, để cho bọn họ ở phủ mà đoàn tụ!"

      "Giết nàng? , người ta phu quân chết, nếu cả thê tử cũng buông tha kia há chẳng phải trẫm là vị hoàng đế quá tàn nhẫn hay sao."

      "Kìa. . . . . . Hoàng thượng, giết người phải giết đến cùng, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc nếu , giữ lại nàng, nhất định mang họa đến cho chúng ta ....!"

      "Tốt lắm, Thừa tướng, chuyện này, trẫm tự có cách giải quyết, cũng nhọc lòng đến Thừa tướng, ngươi trở về trước , trẫm suy nghĩ kỹ."

      " như vậy,thần cáo lui. . . . . ."


      PS: thân môn, Diệu Diệu hôm nay càng đến này ha ha, ngủ sao, chúc hôn ngủ ngon ^_^
      gaubonganvung, quỳnhpinkyBé Bi thích bài này.

    5. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      441.Ước định! Vương gia, ta muốn sinh con cho chàng 3

      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh



      "Tốt lắm, Thừa tướng, chuyện này, trẫm tự có cách giải quyết, cũng nhọc lòng đến Thừa tướng, ngươi trở về trước , trẫm suy nghĩ kỹ."


      " như vậy,thần cáo lui. . . . . ."


      Nhìn Tấn trung ra khỏi Ngự Thư Phòng, Tư nhịn được sờ sờ lên cái cằm, lẩm bẩm: " Chiêu Vân nàng được lòng thiên hạ? Hừ, bây giờ thiên hạ ở tay trẫm, nàng chẳng phải nên thuận theo thiên mệnh, làm nữ nhân của trẫm ?"

      Tư Mã Lạc rơi xuống vách núi, vùi thân trong bụng sói , rất nhanh liền truyền khắp cả kinh thành.


      Vô số nam nhân tiếc thương, bởi vì dòng họ trong hoàng thất, Tư Mã Lạc cũng coi là nam tử kiên cường bất khuất .

      Vô số nữ nhân hơi bị hao tổn tinh thần, bởi vì người bọn họ mơ ước trong nháy mắt tan biến.

      Lan Thái phi cùng Hinh Nhi vẫn canh giữ Chiêu Vân bên giường, hi vọng nàng có thể sớm tỉnh lại, ngàn vạn lần được bi thương quá độ mà gục ngã.

      Hinh Nhi bình thường cứng rắn nhưng hôm nay xảy ra chuyện như vậy, liền khóc suốt ngừng.

      Ngược lại Lan Thái phi an ủi nàng.

      Lan Thái phi là người từng trải, người chết lại là nhi tử mình, bi thương so với ai khác cũng đều lớn hơn, nhưng đối với sinh ly tử biệt, so với người khác thấu hiểu chút.

      Nàng khóc, bởi vì nàng biết, mình phải trở nên hơn kiên cường, mới có thể làm cho nhi tử yên tâm hơn, mặc dù biết hôm nay ở trời hay còn dưới đất.

      Cỏ khô ngựa chạy, người trà lạnh, ngày thường bọn quan viên trong triều thích nịnh bợ lấy lòng Tư Mã Lạc, giờ Vương gia có ở đây, thậm chí ngay cả ngưỡng cửa Lạc vương phủ đều lười bước vào .

      Bởi vì đối với bọn họ mà , cái chỗ này còn giá trị lợi dụng rồi.

      Ngay cả những quan to mặt lớn cũng đều toàn bộ tiêu tán mất còn thấy bóng dáng tăm hơi, ngay cả an ủi cũng có.

      Lan Thái phi vì vậy mà cảm thấy tức giận, bởi vì nàng biết, những người đó sợ hãi Tư Vũ, cho nên mới tận lực tránh hiềm nghi.

      "Thái hậu giá lâm ~!" Theo tiếng thét của thái giám , Quỳnh Trinh Thái Hậu mang theo Gia Cát Xuân Tuyết, nghênh ngang thong thả vào Lạc vương phủ.

      Ai cũng biết, nàng nhất định là muốn giả từ bi tới mèo khóc chuột, nàng chính là muốn bỏ qua cho bất kỳ chế nhạo nào, có cơ hội đả kích Lan Thái phi.


      442.Ước định! Vương gia, ta muốn sinh con cho chàng 4

      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      "Muội muội đích thân đến gặp tỷ tỷ." Bất kể đối phương mèo khóc chuột cũng tốt, diễu võ dương oai cũng tốt. Lan Thái phi đều muốn đứng dậy chào đón.


      "Muội muội cần đa lễ. . . . . ."


      Thái hậu nắm tay Lan Thái phi, nỗ lực nặn ra vài giọt nước mắt ra ngoài: "Haiz, Lạc nhi mệnh khổ nha, Ai gia ngờ rằng ông trời muốn thu nhận . . . . . . Muội muội, nén bi thương,phải nén bi thương nha."

      "Đa tạ tỷ tỷ quan tâm, tỷ tỷ, mời ngồi."

      Gia Cát Xuân Tuyết cũng lên bày tỏ biểu lộ quan tâm: "Thái phi nương nương, người phải kiên cường, mặc dù vương gia còn, nhưng còn chúng ta ở đây, người hãy yên tâm, chỉ cần chúng ta ở đây, liền ai bạc đãi người."

      "Cái đồ tiện nhân" Chiêu Vân chợt mắng câu.

      "Ngươi ai đó? !" Gia Cát Xuân Tuyết giận tím mặt.

      Chiêu Vân rốt cuộc đều có cơ hội hóa đau thương thành sức mạnh : "Người nào thả rắm chó, ta liền người đó."

      Thái phi cùng Hinh Nhi vội vàng tới đây đem Chiêu Vân cho đỡ ngồi dậy, : "Con dâu, ngươi cuối cùng cũng tỉnh."

      Gia Cát Xuân Tuyết hừ lạnh tiếng : "Hừ, nhi tử cũng mất, con dâu có ích lợi gì? Sớm muộn cũng ngoại tình với nam nhân khác."

      Hinh Nhi giận đến cắn răng nghiến lợi, bất đắc dĩ thân phận mình hèn mọn, dám tùy ý làm loạn, nếu còn có thể có thể liên lụy đến chủ nhân, còn nàng nhất định nhào tới cắn xé phen!

      "Làm gì nhìn chằm chằm ta thế? Vương gia, cũng phải là ta hại chết ." Gia Cát Xuân Tuyết gương mặt nhìn có chút hả hê.

      "Khụ khụ! Tuyết phi, chớ có vô lễ, Lạc nhi là theo ý trời mà thôi."


      "Dạ, Thái hậu rất có đạo lý, chỉ là Tuyết Nhi dám khẳng định chuyện, Lạc vương gia chỉ sở dĩ sớm theo ý trời đều bởi vì dính vào sao chổi này , nàng hại chết mẹ ta cùng Nhị nương còn chưa đủ, còn hại chết ta hai huynh trưởng, hôm nay, còn khắc chết Lạc vương gia, người loại này tai tinh, còn giữ nàng làm cái gì? Sớm muộn muốn đem cả Lạc vương phủ dìm theo!"


      Quỳnh trinh Thái hậu cùng Gia Cát Xuân Tuyết mục đích của chuyến thăm này mặc dù giống nhau, nhưng đối tượng mỗi người mỗi khác : lão đấu với lão, tiểu bối đấu với tiểu bối, theo từng thứ bậc

      Chiêu Vân chợt lãnh đạm : "Các ngươi cút ra ngoài cho ta."




      443.Ước định! Vương gia, ta muốn sinh con cho chàng 5

      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      "Cái gì?" Gia Cát Xuân Tuyết cảm thấy nữ nhân này quả thực điên rồi, lại dám như thế với các nàng.

      Ngay cả Lan Thái phi cũng có kinh ngạc gì, coi như trong ngày thường Thái phi cũng chỉ dám cùng Thái hậu thầm lặng lẽ đấu nhau, nếu như bây giờ xung đột nảy ra hậu quả rất nghiêm trọng.

      "A a, tỷ tỷ, Vân nhi nàng mới vừa tỉnh lại, đầu óc chưa đủ thanh tĩnh, ngài đại nhân đại lượng, chớ so đo với nàng."

      Chiêu Vân xuống giường, từng bước từng bước tới trước mặt Thái hậu cùng Gia Cát Xuân Tuyết, : "Ta lại lần, các ngươi lập tức cút cho ta, ra khỏi Lạc vương phủ, cút!"

      tiếng rống này, đến Hinh Nhi cũng bị dọa sợ.

      "Càn rỡ, ngươi đối với tỷ tỷ ngươi bất kính như thế còn khắc chết phu quân của mình, có bản lãnh gì lại dám đối với Thái hậu vô lễ như thế, ta đây làm tỷ tỷ, liền thay cha cùng gia gia giáo huấn ngươi!"

      Gia Cát Xuân Tuyết xong, bạt tai liền hướng tới nàng.

      Cho dù thân thể suy yếu, nhưng đối phó với Gia Cát Xuân Tuyết, vẫn dư sức.

      Gia Cát Xuân Tuyết chẳng những đánh được nàng ngược lại bị nàng cho quyền đánh trúng xương sống mũi, hét tiếng, nặng nề ngã ngửa mặt đất.

      Đợi nàng bò dậy, chất lỏng màu đỏ từ cái mũi của nàng ngừng giọt xuống .

      Quỳnh Trinh giận tím mặt: "Phản rồi, người đâu đem nha đầu chết tiệt bắt lại cho ta, ai gia lòng an ủi, nàng lại dám vô lễ!"

      "Ba ba pằng ~!" Bạt tai liên tiếp hạ vào mặt Quỳnh Trinh, đánh cho đầu óc choáng váng, bụng bị cước đá vào, đụng phải lưng Gia Cát Xuân Tuyết hai người đứng vững, té ngã đất.

      "Ngươi ~~~ ngươi ~~~, người tới, giết, ai gia muốn giết nàng!" Quỳnh Trinh giận đến suýt nữa té xỉu, kể từ khi làm hoàng hậu rồi đến làm Thái hậu,Thái Thượng Hoàng còn chưa đánh mình lần nào.

      Nhưng bây giờ, con nhóc tự nhiên hướng Thái hậu đánh điên cuồng, quả thực là Đại Nghịch Bất Đạo, hoảng sợ đến độ vô lễ như thế mới nghe lần đầu!

      "Vân nhi ~~~! ! !" Lan Thái phi tiếng kêu kêu, vội vàng chạy tới ngăn lại nàng.

      Mà đúng lúc này, quan binh bên ngoài vọt vào, muốn đem Chiêu Vân bắt lại.

      "Tất cả đều cút cho ta!" Chiêu Vân xong, đột nhiên từ trong túi tiền móc ra kim quang Kim Bài Miễn Tử, nâng lên cao .
      quỳnhpinky, Bé Bigaubonganvung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :