1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hạ lưu Vương gia Muốn Cắn Người -Ảnh Diệu Diệu (Update c478)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      424.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 49

      Edit:Hương Nguyễn
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      Lúc này vài thanh đao đồng thời hướng nàng đánh tới !

      Chiêu Vân đợi khoảng cách của những người kia đến gần, đột nhiên nhanh chóng nghiêng người tránh, binh khí của bọn họ chém hụt cái, lại vừa lúc chém trúng vào đồng bọn đao.

      Chiêu Vân cầm dao găm trong tay nhanh chóng đưa lên để ở cổ nữ nhân che mặt, tiếp nắm được dây lưng của nàng ta liền giơ lên, xoay vòng liên tục thành máy xay thịt người.

      Chiêu Vân đem thi thể vung lên trung, mục đích chính là muốn đem người khác lần nữa đánh tan, đem người đứng gần tấn công giống với đại binh khí Hoành Tảo Thiên Quân, giơ tay nhấc chân là cũng có thể đánh trúng người.

      Mà những người bịt mặt kia biết ý của nàng,còn tưởng rằng nàng sắp xuất ra sát chiêu, vì vậy liền rối rít né tránh. Lần này Chiêu Vân đột nhiên giật mảnh vải bịt mắt ra, đưa ra mấy chiêu, nhanh chóng ở trung đâm xuyên qua những người bịt mặt................

      Quốc sư sắc mặt đại biến, muốn buông màn ảo thuật ra cũng còn kịp nữa, bởi vì chỉ trong chớp mắt, Chiêu Vân bình tĩnh đứng ở trước mặt của . Những nữ nhân che mặt kia đột nhiên toàn bộ ngã xuống đất.............

      "Để mạng lại!" Quốc sư đột nhiên hô to tiếng, hướng Chiêu Vân đánh tới.

      Chiêu Vân lắc mình né tránh, nghĩ tới quốc sư kia ngờ lại nhân cơ hội chạy trốn, bộ dạng nhếch nhác lúc chạy trốn kia, khiến Chiêu Vân dở khóc dở cười.

      Chiêu Vân có chút hiểu , đường đường là quốc sư, chẳng lẽ chỉ có chút năng lực ấy?

      Đột nhiên, Hiểu Trần cước đá lên hòn đá đường, hòn đá kia nhanh chóng bay ra "pằng" tiếng, trúng ngay giữa cái ót của Quốc Sư kia, la lên tiếng ngã xuống đất, máu chảy ngừng.

      Chiêu Vân bước lên trước nhìn, người chết rồi. Cả đám người bịt mặt, tự nhiên cứ như vậy toàn bộ bỏ chạy...?

      loại cảm giác kỳ quái nảy sinh, Chiêu Vân có chút hiểu: ".............Là sư phụ của ngươi, làm sao ngươi lại giết ?"

      Hiểu Trần : " giết chết , trở lại Đông Kinh nhất định giết hết người của ta."

      "Đông Kinh ?" Chiêu Vân cùng Tư Mã Lạc đồng thời gần như kinh hô đứng lên: " ra là, các ngươi là người của Đông Kinh, mới vừa rồi tên kia tự xưng là quốc sư? Vậy ngươi là người của An Liệt quốc?"

      "Vương gia............." Hiểu Trần chợt quỳ xuống : "Vương gia, Hiểu Trần tội đáng chết vạn lần, xin Vương gia trị tội!"

      "Hiểu Trần mau mau đứng lên , có lời gì từ từ ."

      " được, Vương gia, Hiểu Trần nghiệp chướng nặng nề, xin Vương gia trị tội."

      Tác giả p/s: cám ơn mọi người xa rời, tối nay càng đến điều này, tình tiết rất nhanh có nghịch chuyển, xin mỏi mắt mong chờ, An An^_^


      425.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 50

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      Chiêu Vân giống như hiểu được nàng muốn gì, liền : "Chẳng lẽ, đại nương kia, là ngươi giết chết?"



      Hiểu Trần : " phải, chỉ là, ông chủ của tiệm trang phục kia, đúng là do ta giết chết, bởi vì mỗi lần ta cùng những tỷ muội kia đều đến tiệm của mua khăn che mặt, cho nên........"


      Tư Mã Lạc : "Còn, đào mộ phần treo thây, cùng giết hai vị Thiếu chủ phủ tướng quân, sau đó giá họa chuyện đó cho ta......."

      "Vương gia, đều phải là Hiểu Trần làm, là đám loạn tặc, phạm tội cùng nhau, họ phạm phải tội nghiệt quá nặng, Hiểu Trần quyết chối tội , xin Vương gia trách phạt!

      "Như vậy..............."

      Tư Mã Lạc nhất thời rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, giết người đền mạng, nàng giết lão bản tiệm trang phục, đó chính là tội chết, nhưng mà nàng mới vừa rồi lại...............



      "Vương gia, Hiểu Trần biết làm khó Vương gia, cần làm phiền Vương gia động thủ." Hiểu Trần đột nhiên nhặt lên thanh đao, dùng sức hướng cổ của mình chém tới.

      "Đ-A-N-G!" tiếng, Chiêu Vân cước liền đem thanh đao trong tay Hiểu Bụi đá rơi ra.

      "Chiêu Vân,ngươi_______"

      Chiêu Vân nâng nàng đứng dậy : "Mặc dù có câu giết người đền mạng, nhưng lại có câu, gọi là công với tội bù trừ, mới vừa rồi ngươi thay cản đao, cứu chính là cứu cơ nghiệp Đại Vũ, dân chúng, cũng vì vậy mà được phúc, Hiểu Trần, chuyện này đến đây chấm dứt."

      "Tư Mã Lạc lại : " được, thể cứ tính như vậy?"

      Chiêu Vân trừng mắt liếc cái,: "Ngươi làm sao như vậy? Người ta mới vừa rồi cứu mạng của ngươi a!"

      "Nhất mã quy nhất mã, như vậy , tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, Bổn vương liền phạt ngươi ở đây trong vòng tháng, đem ái phi của bổn vương dạy dỗ thành cao thủ đánh đàn, như thế nào? (* Nhất mã quy nhất mã ????*)

      Hiểu Trần lúc này mới mỉm cười : "Tạ vương gia."

      Chiêu Vân cẩn thận giúp Hiểu Trần xử lý vết thương chút,hỏi: "Đau ?"

      " đau." Hiểu Trần mặt tràn đầy vẻ vui sướng.

      Loại cảm giác này, Chiêu Vân trong lòng cũng có cảm xúc, nàng kết thúc kiếp sống sát thủ, lúc mới vừa xuyên qua tới Đại Vũ , chính là cảm giác như vậy.

      "Các ngươi mau tới đây nhìn."Tư Mã Lạc về phía trước hai trượng,: " nghĩ tới bên trong sơn cốc Bắc Mang sơn này, lại như thế có hố sâu như vậy, hơn nữa bốn vách bóng loáng cắt nhau, là thế gian hiếm có, Qủy Phủ thần công!"
      quỳnhpinkygaubonganvung thích bài này.

    2. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      426.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 51

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      Hiểu Trần : "Đúng vậy vương gia, cái hố này sâu thấy đáy, biết tại sao lại có kỳ quan này, chẳng lẽ là thần quỷ tạo thành?" ( nguyên là Quỷ Phủ thần công, biết hiểu như vậy đúng k? >_<)

      Chiêu Vân : "Có thể trước kia nơi này là núi băng, núi băng bên trong tan, nước đá quanh năm xuống, giọt lâu ngày thành cái hồ này, cũng phải là thần quỷ tạo thành."

      Tư Mã Lạc cười : "Ái phi nàng làm sao biết?"

      Chiêu Vân cười đáp, bởi vì những tượng này các nhà khoa học sớm đưa ra luận định, chẳng qua là với ràng lắm thôi.

      Hiểu Trần từ phía dưới liền nhặt lên thanh cổ cầm từ dưới đất lên, : "Khó được hôm nay tìm được đường sống trong chỗ chết, hãy để cho Hiểu Trần khẩy đàn khúc, để bày tỏ tâm tình vui sướng."

      Chiêu Vân ngăn cản : " nên, Hiểu Trần, cánh tay của ngươi bị thương, nên dùng sức."

      Tư Mã Lạc lại : " có chuyện gì ái phi, đánh đàn chủ yếu là ý cảnh, phải lực cánh tay, sơn cốc u tĩnh sâu như vậy, kiếp sau trọng sinh, viết bài hát, nhất định thu được nhiều tiền."

      Hiểu Trần ngồi xếp bằng, đem đàn để ở đùi, ngón tay nhàng chuyển động, ý vị trầm thấp của tiếng cầm sắt lập từc liền phiêu nhiên xuất , mang theo suy nghĩ của Chiêu Vân, ở trong Thanh Sơn Lục Dã nhàng vang vọng.

      Chợt, tiếng đàn chợt ngừng lại!

      Chiêu Vân quan tâm hỏi: "Thế nào Hiểu Trần, tay bị đau sao?"

      " phải, có người đến!" Hiểu Trần xong liền đứng lên, nhìn qua đường duy nhất vào núi.

      Chỉ thấy đội kỵ binh mang theo đội bộ binh dài chạy tới ,nhanh chóng tiến vào trong sơn cốc.

      "Tiểu tướng tham kiến Vương gia!" Tiểu tướng dẫn đầu xuống ngựa nhanh chóng tới đây hành lễ.

      "Miễn lễ! Các ngươi làm sao biết mà tới hả?" Vương gia cho phép tiểu tướng kia đứng dậy chuyện.



      Tiểu tướng kia nhìn thi thể đầy đất chút, : "Hồi vương gia, Uông thống lĩnh nghe các người lên Bắc Mang, đề phòng xảy ra chuyện cho nên sai tiểu tướng dẫn theo hai ngàn huynh đệ tới trước hộ vệ, tiếc là tiểu tướng hộ giá tới chậm, Vương gia, Vương phi, các người bị thương chứ?"

      Tư Mã Lạc : "Chúng ta bình yên vô , mọi người cần lo lắng."



      "Vậy tốt, nếu như mọi người xảy ra chuyện thiểu Tướng khó giữ đầu rồi!" tiểu Tương kia xong ngoắc tay.



      Lập tức có người đưa tới giỏ thức ăn,tiểu tướng cẩn thận từ trong bưng ra đĩa bách hoa cao,: "Nương nương,vương gia,đây là Hinh Nhi nương tự mình làm,sợ các người đói bụng,hai vị mời dùng."



      "Phanh!" tiếng,Chiêu Vân đột nhiên cước liền đem đĩa bách hoa cao kia đá bay.........
      quỳnhpinky, gaubonganvungBé Bi thích bài này.

    3. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      427.Triền miên,Vương gia, đem ta hòa tan 52

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      Tiểu tướng kia mặt liền biến sắc: "Vương phi nương nương...............Người................?"



      Chiêu Vân cầm chủy thủ trong tay nhanh chóng để ở cổ của tiểu tướng kia: "Hừ, Uông thống lĩnh sớm khi tên Đằng Long được bắn ra, như thế nào lại hành động lỗ mảng? , rốt cuộc là ai phái các ngươi tới đây đưa độc cao!"



      "Vèo!" tiếng, cây tiễn đen sáng bóng bay tới đâm vào sau lưng của tên tiểu tướng, tên tiểu tướng kia nhất thời ngã xuống đất bỏ mình!

      Tư Mã Lạc rống to tiếng: "Lớn mật, các ngươi muốn làm phản, dám đối với bản vương động thủ, sợ Bổn vương giết hết cữu tộc các ngươi!"

      "Chuẩn bị, bắn tên!"

      Theo tiếng ra lệnh, hàng trăm cung tên cùng nhau hướng về phía Chiêu Vân cùng Tư Mã Lạc bắn qua.

      Chiêu Vân sắc mặt trầm xuống, bọn họ tự tiện xông ra khỏi cổng thành, Lão Tướng Quân hoặc hoàng thượng đối với bọn họ ra lệnh giết.

      chậm nhưng chuyện xảy ra rất nhanh, Chiêu Vân đột nhiên cầm lên góc lều, kéo Tư Mã Lạc lên mấy bước bổ nhào về phía trước!

      Hai người song song rơi vào khoảng ..........

      nhảy cũng chết, nhảy, có lẽ còn có đường sống.

      "Nắm chặt ta!" Chiêu Vân lớn tiếng hô, bởi vì nàng trong tay còn nắm góc lều vải thô kia, đó là dây thừng duy nhất cứu mạng họ.

      "A ~~~!" Nhanh chóng rơi xuống làm cảm giác sợ hãi lo lắng nảy sinh, hai người cùng lớn tiếng hô lên.

      Chợt, phía căng thẳng, lều bị họ kéo đến hết, kéo thêm chút, hai người liền bị treo dọc theo vách hố.

      Phía truyền đến tiếng bọn lính đối thoại.

      "Làm sao bây giờ? Có muốn kéo bọn họ lên hay ?"

      "Kéo bọn họ lên? Đầu óc ngươi có bệnh hả, đây chính là cơ hội khó có được, mau đem vải trắng kia cắt đứt, để cho bọn họ ngã chết ở đáy hố!"

      "Dạ!"

      Chiêu Vân cùng Tư Mã Lạc nghe xong khỏi kinh hãi, vội vàng hướng hai bên dò xét, xem chút có rễ cây hay hoặc là những đồ vật có thể bám vào để bảo vệ tính mạng.

      Chỉ tiếc, đợi bọn họ tìm được rễ cây cứu mạng, cảm giác tấm lều kia đột nhiên bị người cắt đứt, thân thể bị mất trọng tâm, trong nháy mắt rơi xuống.

      "Bịch!"bị rơi xuống vài mét, hai người liền té bốn chân chổng lên trời.

      Tư Mã Lạc vừa ngồi dậy vừa nhìn, là trời tuyệt đường sống của con người, hai người bọn họ được tảng đá lớn nhô ra chận lại.

      là tảng đá,nhưng ra cũng to lắm, mặc dù nhô ra có quy tắc, nhưng ước chừng chiều rộng có phần hơi lớn, đủ để bọn họ đặt chân là được rồi.


      428.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 53


      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh



      "Ha ha, đại nạn chết sau có____"Tư Mã Lạc vừa định chuyện, Chiêu Vân liền đưa tay lên ngăn chận miệng của , ý bảo cần ra.

      Phía mơ hồ truyền đến thanh bọn lính.

      "Thống lĩnh, vậy làm sao bây giờ? Hoàng thượng nếu có hỏi, thi thể ở đâu rồi, vậy chúng ta trả lời như thế nào?"

      "Ngươi ngu à, hoàng thượng muốn làm cho bọn họ chết, cần gì thi thể với thi thể? Vác cái thi thể trở về còn phải thay mai táng, chúng ta phải là mệt sao?"

      "Ha ha, thủ lĩnh, người là thông minh, chỉ là, oan có đầu nợ có chủ, hi vọng hai người bọn họ oan hồn cần trở lại tìm em ta báo thù là được."

      Chiêu Vân nghiến răng nghiến lợi giọng : "Qủa nhiên là Tư Vũ làm chuyện tốt!"

      đỉnh đầu chợt nổi lên bông tuyết, phải bông tuyết chân chính, mà là màu trắng của giấy tiền vàng bạc.

      Nhất định là binh lính phía kia có tật giật mình, cho là họ chết rồi, cho nên rải chút tiền vàng bạc, để được an lòng.

      Sau nửa canh giờ, bên hoàn toàn nghe được động tĩnh gì, hai người mới dám lên tiếng chuyện.

      "Này, nam nhân thối, làm sao bây giờ đây?"

      "Cái gì làm sao bây giờ? người ngươi phải mang theo tên Đằng Long sao? Chờ cho đám binh lính kia xa, bắn nó lên, để Uông thống lĩnh tới đây cứu cũng được."

      Chiêu Vân gật đầu : " tại cũng chỉ có thể như thế, mũi tên này thể phát sớm, nếu như là phát rồi, nhóm người kia biết chúng ta còn sống, bọn họ nhất định quay trở lại, đến lúc đó chúng ta mất mạng."

      "Ta lo lắng mẫu thân ta, biết bà có hay an toàn trở lại kinh thành, còn có Hiểu Trần, ai, bị đem về, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít."

      "Hừ, ta mệt mỏi, muốn nghĩ ngơi lát."

      Chiêu Vân xong, liền cúi người tới, tựa đầu vào đùi Tư Mã Lạc, nhàng nhắm mắt lại.

      hổ là lừng chừng vực thẵm, vốn cho là nó có thể là nơi tránh gió, nghĩ tới gió thổi vào núi cốc có hướng , trực tiếp liền thổi vào chỗ bọn họ.

      Lạnh buốt, thổi trúng Tư Mã Lạc trực tiếp rung động, hoàn hảo Chiêu Vân xé mảnh lều xuống theo, Tư Mã Lạc đem mảnh lều kéo tới đây, vây và Chiêu Vân lại, dùng để chống cự rét lạnh.
      quỳnhpinkygaubonganvung thích bài này.

    4. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      429.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 54

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      Trời đất bao la, vạn vật bụi bặm, vũ trụ thênh thang, đôi tình nhân tựa sát vào nhau ngồi ở vách đá Thạch Bình, trông bé, lạnh.( đơn lạnh lẽo)

      Nhưng trong lòng của bọn họ lại rất ấm áp, coi như người toàn thế giới quên có mặt của bọn họ, nhưng và nàng cũng cảm thấy đơn, bởi vì chỉ cần cả hai đều ở đây, như vậy là đủ rồi.

      Nếu đây phải là tảng đá bình thường, mà tất cả là hang động, có thể có thức ăn để duy trì sinh hoạt, có thể bọn họ đúng là có ý muốn cư ở nơi này.

      Chẳng biết lúc nào, gió ngừng thổi, mặt trời cũng nhô lên, những tia sáng mặt trời chiếu lên người của hai người, lên hình ảnh bọn họ ấm áp.

      "Aha ~" Chiêu Vân ngáp cái, chợt ngồi dậy, hướng người sờ sờ, : "Đây là vật gì? Cứng như vậy."

      "Này,làm sao nàng có thể sờ loạn?"

      Chiêu Vân nghe theo,: "Tại sao thể?Chúng ta là vợ chồng,có cái gì mà thể nhìn hay sao?Mau lấy ra cho ta xem nào." ( Linh: Nghe đen tối quá nhỉ )

      "Cái gì?Lấy ra?" Tư Mã Lạc kinh ngạc : "Nàng muốn nhìn?Vật kia,nàng nếu cầm nó ra, đừng có nghĩ dễ dàng trả về như vậy nha."

      "Này, chàng là dài dòng!"Chiêu Vân trừng cái.

      "Được rồi...................." Tư Mã Lạc nghĩ thầm, nơi này dù sao cũng có ai khác, hai vợ chồng làm chút chuyện gì,vậy cũng người nào biết,vì vậy liền cười xấu xa,đem quần liền cởi.

      "Ngừng!" Chiêu Vân chợt kêu lên: "Chàng làm gì vậy hả?"

      "Hả?" Tư Mã Lạc giải thích được, : "Nàng phải là muốn ta đem vật cứng gì đó lấy ra sao? cởi quần,thế nào.................Cầm?"

      "Mẹ nó!" Chiêu Vân hung hăng đánh cái: "Ngươi nghĩ đâu vậy?Ta mới lạ gì nhìn cái thứ xấu xí gì đó kia của ngươi,ta là muốn nhìn nghạnh bang kia,là ở cái nơi này này!"

      Chiêu Vân xong, liền tự mình động thủ dò vào bên trong quần áo của , sờ soạng lên xuống, lấy vật ra ngoài, vừa nhìn, : "Haiz, chàng mang theo gương đồng bên người làm cái gì?"

      "À? Nàng vật cứng cứng, chính là nó à?" Tư Mã Lạc có chút vui lẹ tay đem quần kéo lên,: "Cái gì gương đồng, nàng nhìn kỹ ràng, đây là vàng đấy!"

      "Chàng có bệnh sao, vật tùy thân lại mang theo tấm vàng lớn như vậy làm cái gì? Chàng sợ chết đói sao?"

      "Cái gì vàng? Đây là Kim Bài Miễn Tử phụ hoàng ta ban cho ta !"


      430.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 55

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      "Đây chính là Kim Bài Miễn Tử ?" Chiêu Vân vừa lật qua nhìn, quả nhiên có hai chữ miễn tử.


      "Ái phi,nàng chớ có xem thường cái kim bài này, cả Đại Vũ Hướng, cũng chỉ có cái của ta đây, nếu như ta phạm vào tội lớn tày trời, chỉ cần có kim bài này trong tay, ai cũng làm gì được ta."

      "Vậy nó cũng phải là cái đồ tốt gì, có câu Thiên Tử phạm pháp tội như thứ dân, cái đồ này tồn tại,chẳng phải là công khai khiêu khích luật pháp Đại Vũ Hướng sao?Vậy còn cần tới làm cái gì?Ném!"

      Chiêu Vân xong,giơ tay lên,kim bài trong tay liền bị nàng ném xuống vực sâu.

      "Này,nàng điên rồi!"Tư Mã Lạc giận đến phát điên hồi: "Đầu nàng có bệnh sao?Nàng cư nhiên.............Đem nó vứt!"


      "Tốt lắm tốt lắm,trả lại cho chàng!"Chiêu Vân từ phía sau đem kim bài đưa tới,nhét vào trong tay .



      "Làm ta sợ muốn chết, đồ chơi này, vào thời điểm mấu chốt có thể bảo vệ tính mạng, cũng nên tùy ý ném loạn."


      "Biết, chàng cùng với Đường Tăng dạng, dài dòng."

      "Đường Tăng là ai?"

      "Đường Tăng là người...............Mà thôi, chàng cũng biết, lại phải giải thích dài dòng."



      Lúc này,hai con chim từ vách đá bay qua,Chiêu Vân thấy, nhịn được hét chói tai: "Mau nhìn xem,đó có phải là chim có chung cánh vừa bay qua,bọn nó chính là trong truyền thuyết chim liền cánh sao?"

      Tư Mã Lạc cũng phải nhìn qua, lẩm bẩm : "Phải ,ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy loài chim kỳ quái như thế, bọn nó đều có cánh,lại có thể cùng nhau ở chung chỗ bay , thần kỳ............."

      Chiêu Vân bỗng dưng quay đầu lại nhìn ,nhìn khuôn mặt tuấn mỹ vô cùng,cúi mặt.

      "Thế nào ái phi, ta đều là lời ,trước kia quả chưa từng thấy qua nha."

      "Đứa ngốc............." Chiêu Vân xong,rất tự nhiên, nhàng đưa tay vòng qua phía sau lưng của , ôm chặt lấy , : "Ta cảm thấy chúng ta giống như cặp chim liền cánh kia, cho dù bất kỳ con nào chết , kia đoán chừng con còn lại liền bay được."

      Tư Mã Lạc cười cười, : "Nàng vì sao phải chuyện tình bi thương này?"

      "Được rồi, , đúng rồi, chàng chút cũng hối hận sao?"

      Tư Mã Lạc hiểu, : "Cái gì hối hận? Hối hận cái gì?"

      "Hối hận vì ta mà suýt nữa chôn thây nơi đáy cốc a, ra mục tiêu của những người đó là ta, chỉ cần ta chết, họ cũng còn dây dưa nữa, huống chi, chàng có Kim Bài Miễn Tử, lại phải cùng chịu chết với ta sao?"

      431.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 56

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      Tư Mã Lạc cười cười, đưa tay nắm cằm của nàng, : "Ta cũng biết tại sao lại muốn cùng nàng chết, có lẽ,nàng là tiểu tinh chăng?"

      Hai người lần đầu tiên khoảng cách gần nhau như vậy,bốn mắt nhìn nhau,Chiêu Vân từ nhìn thấy được tình cảm thương trong ánh mắt,thấy được nhiệt tình làm cho nàng mặt đỏ tim đập.

      Chợt,nàng ôm chặt cổ của ,ôm chặt ,nhanh chóng mơ hồ ra: "Ta muốn sinh con cho chàng."

      "Cái gì?"Tư Mã Lạc bị dọa giật mình,hỏi lại: "Nàng lại lần nữa."

      Chiêu Vân liền lớn tiếng : "Ta ,ta muốn sinh con cho chàng!"

      xong,Chiêu Vân cả khuôn mặt giống như bị lửa thiêu, cảm giác nóng hừng hực, hô hấp cũng khỏi trở nên dồn dập.

      Từ lúc mới bắt đầu liền muốn ăn đậu hủ nàng,hơn nữa ba lần bốn lượt Tư Mã Lạc muốn Bá Vương thượng cung, mà lúc này lại khẩn trương có kế sách trong tay.

      "Nàng........... phải ................Ba năm đều cùng ta.........."

      Chiêu Vân nỉ non mà : "Ba năm dài quá,việc đời nhiều thay đổi,ai biết ngày mai xảy ra chuyện gì chứ,ta sợ,cho nên ta nhất định sinh con cho chàng, như vậy, lỡ may ngày nào đó ta chết, tính mạng của ta, người đứa bé này được kéo dài, được chứ?"

      Chiêu Vân chưa bao giờ có kinh nghiệm tình dục, trước khi xuyên qua có, sau khi xuyên qua càng có.

      Cho nên mặc dù người nàng mang tuyệt kĩ, kiến thức rộng rãi, nhưng trước mắt đối với chuyện nam nữ giao hợp ,nàng lại xấu hổ biết làm sao.


      Khuôn mặt nữ nhân xấu hổ, khiến Tư Mã Lạc nhiệt huyết sôi trào, mang bộ dạng gấp gáp hôn vào môi của nàng, đặt nàng nằm ở lều vải.

      Cho tới nay, đều là chơi đùa thái độ cợt nhã đùa bỡn làm cho nàng vui lòng, cũng biết thực chất có tiến triển, nhưng là lần này, rốt cuộc được như ý nguyện.

      Chỉ là, hai người đều có nghĩ ra trải qua chuyện này, lại là tại vách đá bình thường như vậy...............

      Hai cái quần rất nhanh liền bị ném tới trước, Tư Mã Lạc cơ thể dưới ánh mặt trời cực kỳ chói mắt, nhàng rung động muốn xâm phạm phía dưới nữ nhân.

      Chẳng qua là............Hình như gặp khó khăn.

      Chiêu Vân bị làm cho cả người thít chặt, xuân triều mênh mông, nhưng là............ thế nhưng............. thế nhưng..............

      "Chàng............Để sai chỗ rồi á......, phải nơi đó............"Chiêu Vân giọng .

      Tư Mã Lạc sớm hưng phấn, người đầy mồ hôi: "À? Phải..........Chẳng trách như thế nào cũng vào được..........."
      Ledoan2099gaubonganvung thích bài này.

    5. Diệp Duệ Linh

      Diệp Duệ Linh Well-Known Member

      Bài viết:
      367
      Được thích:
      481
      432.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 57

      Edit: Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh


      Chiêu Vân suýt chút nữa ngất , đỏ mặt, nhấp nháy cái miệng, giọng : "Chàng phải là.............Từng có rất nhiều nữ nhân sao?"

      Tư Mã Lạc lúng túng cười tiếng: " có, ta chỉ mê hoặc trái tim nữ nhân thôi, có xâm phạm qua thân thể của các nàng."

      Tư Mã Lạc xong, tựa hồ tìm đúng nơi mềm mại rồi, ánh sáng trong mắt đột nhiên trầm xuống!

      "A!" Tư Mã Lạc đột nhiên nhịn được hô tiếng, bởi vì rất đau.

      phải là nàng nên đau hay sao?

      Nhưng ra là bởi vì nàng đau,cho nên hớp cắn lên vai ...........

      "Ái phi............Nàng...............Rất đau?"

      Chiêu Vân gật đầu cái,sau đó lại lắc đầu, nhìn Tư Mã Lạc dáng vẻ do dự, liền đưa tay ôm chặt , lẩm bẩm : "Vương gia,đem ta hòa tan thôi.........." ( Linh: tựa đề của phần này đây :v)

      Hai người lúc mới bắt đầu động tác còn cứng nhắc, đến khi rơi vào cao trào, tiếp theo chính là vui sướng lâm ly, vu sơn mây mưa, điên loan đảo phượng............

      Có lẽ nguyên nhân bởi vì quá khẩn trương,Tư Mã Lạc sau mấy cái chạy nước rút, đánh chuông thu binh rồi.

      Cứ như vậy,hai vợ chồng rốt cuộc cũng nhanh chóng hoàn thành sớm cuộc sống đại .

      Nàng cho , cũng cho nàng.

      Sửa sang lại chiến trường chút, hai người mặc quần áo xong, hướng lên trời nhìn chút, thời gian cũng còn sớm.


      Tư Mã Lạc : "Ái phi, tên Đằng Long kia,đúng lúc phát rồi chứ?"

      " cần nhanh như vậy,chờ chút,người ta mệt............."

      Chiêu Vân xong, chợt nhớ tới mới vừa 囧 dạng,liền cười : "Chàng phải là lúc được phụ hoàng chàng cho xem những thứ Xuân Cung Đồ kia sao? Tại sao mới vừa rồi phải tìm kiếm lâu như vậy?"

      "Cái này..........." Tư Mã Lạc cười hắc hắc : "Lý luận suông, cùng với chiến trường trường đánh giết, tự nhiên là có chút khác biệt chứ sao?"

      "Ha ha, cái người này đần độn, người ta trước kia còn tưởng rằng chàng là người đào hoa, lạm dụng tình dục, phóng túng, ra chàng cũng là tiểu tử biết gì."

      Tư Mã Lạc ôm vai thơm của nàng : "Thích ?"

      "Ừ."Chiêu Vân gật đầu cái.

      Tư Mã Lạc đôi tay nâng mặt của nàng,thâm tình vừa hôn, : " người của nàng, có khí tức của ta, nàng là nữ nhân của ta."

      Chiêu Vân dí dỏm cười tiếng : " vai của chàng có dấu răng bổn vương phi, chàng là đầy tớ của ta."

      "Được rồi, nàng là chủ nhân của ta."Tư Mã Lạc nhàng đem nữ nhân kéo vào trong ngực của mình,: "Chủ nhân, về sau đứa bé của ta tên gọi là gì tốt nhỉ?"

      ps:thân mến,tối hôm nay viết đến đây rồi,mùa đông khắc nghiệt,tất cả mọi người ngủ ,An An ^_^


      433.Triền miên!Vương gia,đem ta hòa tan 58

      Edit:Hương Nguyễn.
      Beta : Wandi, Diệp Duệ Linh



      "Được rồi, nàng là chủ nhân của ta." Tư Mã Lạc nhàng đem nữ nhân kéo vào trong ngực của mình,: "Chủ nhân,về sau đứa bé của ta tên gọi là gì tốt nhỉ?"

      Chiêu Vân dựa vào trong ngực của , dùng ngón tay nắm lấy cơ ngực cũng tính bền chắc của , suy nghĩ rồi : "Nếu là nữ nhi gọi................Tư Vô Ích,có được hay ?"



      "Tư Vô Ích? Trống rỗng, ăn trộm , được, tiểu Quận Chúa của bổn vương phải thành ăn trộm rồi sao? được được,có thể bỏ qua."

      "Ăn trộm được sao ha ha,đặc biệt là tiểu Quận Chúa trộm tâm, đáng a."

      "Trộm tâm? Thôi ,trong nhà có người lớn làm cho ta nhức đầu, còn tới người , bổn vương lấy ở đâu ra nhiều tâm như vậy để bị các ngươi trộm?"

      "Vậy, gọi là Tư Nguyệt,cũng có thể được?"

      "Cứt heo...............Nguyệt? Tư Mã Lạc gương mặt rút gân : " Tên như thế nào khó nghe lại ghê tởm như vậy nàng cũng muốn đặt sao? Còn cùng họ lão tử?"


      " phải là theo họ chàng, là theo họ của chúng ta, họ kép hai người có hiểu hay ? Gia Cát cùng Tư chữ đó chính là Gia Tư, phải cứt heo,ngươi ngu ngốc!"

      " được được, có câu là gả cho gà theo gà ,gả cho chó theo chó, gả cho hồ ly khắp núi ,nàng là người của Tư gia ta, vì sao phải dùng họ của nàng? Hơn nữa, tại muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết, những người kia đều là người của phụ thân cùng gia gia nàng a."

      "Được rồi đựợc rồi, là thông thái rởm, chủ ý đại nam nhân, vậy gọi Tư Nguyệt , nếu là sinh đứa con trai, liền kêu Tư Phi."

      "Tại sao gọi Phi nhi?"

      "Dễ nghe a, ở đâu mà nhiều tại sao như vậy? Trong nhà có cái người Tư Mã Lạc hay hỏi tại sao này rồi, chàng chỉ biết "Rơi", còn cho trong nhà có người có thể bay à?"

      Tư Mã Lạc ngắt lỗ mũi nàng cười : "Ý nghĩ của nàng là rất kỳ quái, quá hoang đường ~~"

      "Chàng mới hoang đường,lão nương thế nào cũng hiểu biết nhiều hơn so với chàng."

      "Nàng biết nhiều chuyện hơn so với ta?" Tư Mã Lạc hừ lạnh : "Đừng tưởng rằng nàng làm vương phi mấy ngày, mà nghĩ chỗ nào biết, gì là làm được, phu quân của nàng kiệu, so với nàng đường còn nhiều hơn."

      Chiêu Vân : "Vậy cũng đúng, ta thể nào mà bộ được, ra cửa liền có xe ô tô, nếu là cách xa vạn dặm liền trực tiếp bay, được kêu là máy bay, chàng chưa từng thấy qua."
      gaubonganvung, quỳnhpinkyBé Bi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :