1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hạ lưu Vương gia Muốn Cắn Người -Ảnh Diệu Diệu (Update c478)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ Lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      Chương 13: Đùa giỡn! Vương gia biết xấu hổ 5



      "Vân nhi, Lạc vương gia chính là Vương gia trẻ tuổi nhất Đại Vũ Hướng ta, phải biết giữ lễ nghĩa!" Gia Cát Hùng khiển trách lời này, nhưng khiển trách khiển trách, lại vẫn như có điểm bao che, thấy ý trách cứ.

      Chiêu Vân liếc nhìn Tư Mã Lạc, lạnh nhạt : "Dạ, cha dạy dỗ rất đúng. Chẳng qua Vương gia thân phận cao quý, nhưng hình như hiểu đạo nghĩa nam nữ thụ thụ bất thân. Cha, nữ nhi dù gì cũng là đại gia khuê tú, thấy nữ nhi bị khi dễ, tại sao người lại giữ chút mặt mũi cho Gia Cát gia?" câu của Gia Cát Hùng, Chiêu Vân cảm kích.

      Lời này vừa ra, đúng là gây nhiều phiền toái!!!!  ~

      Lạc vương gia khi dễ trong sạch tiểu thư nhà người ta? Truyền ra ngoài ắt gây phiền toái! Bởi vì vị tiểu thư này lại muốn bị khi dễ, Lạc vương gia còn mặt mũi nào mà sống tiếp đây, bình thường đều là nữ nhân tự nhào tới, bây giờ phải là có nữ nhân ghét bỏ rồi sao? Mười năm sông đổ về Đông, mười năm sông ngược về Tây, mị lực của mỗ Vương gia nào đó bị giảm sút nghiêm trọng vậy sao?

      Có lẽ Chiêu Vân biết. Chuyện ngày hôm nay nếu truyền , người tới Hộ Quốc Tướng Quân phủ cầu hôn, nhất định nối liền dứt. Dù sao giữa chốn kinh thành nữ nhân xinh đẹp lại bị Lạc vương gia hấp dẫn  gần như sắp tuyệt chủng rồi, tìm được hai người đúng là kì tích! Trời ạ, chỉ bằng vào điểm này, Chiêu Vân có thể danh chấn kinh thành.

      Cánh tay Tư Mã Lạc ôm eo nàng khỏi căng thẳng, như sắp vặn đứt người nàng, có thể thấy được đáy lòng bao nhiêu căm tức! Nữ nhân đáng chết, lại dám biết phân biệt? Mặt ngoài, ta bàng quan cười cười, "Ừm, tệ, hay cho câu nam nữ thụ thụ bất thân! Tướng quân, gia giáo tệ, mãi tới giờ mới có nữ nhân dám cự tuyệt Bổn vương, tốt! Bổn vương ghi nhớ ngươi, Gia Cát Chiêu Vân, ngươi là người đầu tiên." Cũng là người cuối cùng, rồi ngày, khiến nàng nằm người cầu xin tha thứ.

      "Cút cút cút, cái thứ biết điều!" Gia Cát Xuân Tuyết đẩy Chiêu Vân sang bên cạnh, mặt cười tươi như hoa với Tư Mã Lạc: "Lạc vương gia, muội muội Vân nhi quanh năm bước chân ra khỏi nhà, hơn nữa tính tình độc, lại thích giao tiếp, xin Lạc vương gia nên tức giận."

      "Ngươi là?" Tư Mã Lạc nghi ngờ nhíu mày, nhưng vẻ mặt lại chẳng hề vui, còn trái ngược hơi hơi đắc ý nhìn về phía Chiêu Vân, giống như ..., nhìn , nha đầu chết tiệt kia, bây giờ phải có nữ nhân nhào tới sao?

      Chỉ là, tức chết ! Nha đầu đáng chết kia lại dám ngoảnh mặt sang phía, hề ngó ngàng tới lần nào nữa.

      Chương 14: Đùa giỡn! Vương gia biết xấu hổ 6

      Xuân Tuyết như thể lấy lòng : "Lạc vương gia, ta là Tuyết Nhi, nghe gia gia cùng phụ thân bọn họ thường xuyên nhắc tới ngài, sớm mong đợi có thể được diện kiến Lạc vương gia, hôm nay ông trời rốt cuộc để cho Tuyết Nhi được toại nguyện!"

      "A, phải ?" Tư Mã Lạc vô cùng phong lưu cười , năm ngón tay trắng noãn như ngọc  ở mặt Gia Cát Xuân Tuyết nhéo cái : " ra Bổn vương cũng sớm nghe trong phủ Hộ Quốc Tướng Quân có vị tài nữ tuyệt thế khuynh thành, hôm nay vừa thấy, quả nhiên sai nha."

      "Phốc! ~~" Hinh Nhi mới vừa tỉnh lại, nghe màn nhăng cuội, Gia Cát Xuân Tuyết bị đánh đến mặt mũi sưng đỏ, mà vẫn có người khen nàng ta  xinh đẹp như hoa, là tức cười chết người.

      "Hinh Nhi, ngươi tỉnh?" Chiêu Vân khom lưng đỡ Hinh Nhi dậy, cởi đai lưng cột vào tay nàng ra, cũng đồng thời nhày mắt với nàng. Hinh Nhi mặc dù là người khéo léo, nhưng cũng đần, lập tức quỳ rạp xuống chân Gia Cát Xuân Tuyết, gắt gao ôm  bắp đùi nàng ta cầu xin tha thứ: "Đại Tiểu Thư, người tha cho nô tỳ , nô tỳ chỉ đến phòng bếp tìm chút đồ cho Vân nhi tiểu thư lót dạ, van cầu người đừng đánh nô tỳ, cũng đừng giết nô tỳ nha Đại Tiểu Thư. . . . . . Ô ô ~~~"

      Gia Cát Xuân Tuyết tức đến mặt trắng bệch, nhưng đứng trước mặt Tư Mã Lạc tiện phát tác, thể làm gì khác hơn là giọng : "Ngươi lung tung gì đó, ta đánh ngươi bao giờ?"

      Gia Cát Hùng ho khan tiếng : "Đủ rồi Tuyết Nhi, chuyện hôm nay dừng ở đây , cha cũng muốn truy cứu nữa, có điều về sau ta hy vọng xảy ra chuyện như vậy nữa, mọi người đều là người nhà, nên chung sống hòa thuận, đừng để Lạc vương gia phải chê cười!"

      "Cha, con —— Hừ!" Gia Cát Xuân Tuyết tức giận dậm chân cái, nghe giọng điệu cũng biết, Lão Tướng Quân nhất định là tin lời Hinh Nhi, thái độ hôm nay đối với nàng ta, là vẻ bằng lòng trước nay chưa từng có.

      "Tốt lắm, chuyện hôm nay hãy dừng lại đây . Lạc vương gia, vòng loại hiệp đấu sau sắp bắt đầu. Ngài tới sao?" Gia Cát Hùng cũng biết hôm nay Tư Mã Lạc xuất tại nơi này, phải là do ông mời tới quan sát cuộc tranh tài thí võ sao.

      Tư Mã Lạc có hứng, cái loại tranh tài đó có gì đáng xem? Có trách trách Đại Vũ Hướng có chút thái bình hơi quá, võ tướng cũng mất cơ hội ra trận giết địch. võ tướng trải qua chiến trường, còn gọi là võ tướng gì chứ? Chẳng có chút kinh nghiệm, cứ tiếp tục như vậy nữa, Đại Vũ Hướng cũng ngày dần dần suy yếu, chịu nổi kích.

      Chương 15: Đùa giỡn! Vương gia biết xấu hổ 7

      lập tức đứng lên, đương nhiên cũng liền lúc tránh Xuân Tuyết Đại Tiểu Thư xa chút, vì Đại Tiểu Thư chắn ngang giữa và Vân nhi, làm có chút mất hứng, cũng lười biếng duỗi lưng, "Được! Ta ngay bây giờ xem thử chút." Xoay người, lại cười cười với Chiêu Vân, "Nha đầu, ngày mai giờ Hợi là sinh thần của Bổn vương, ngươi tới ."

      "Vương gia, ta. . . . . . Ta cũng tới có được ?" Làm mặt dày, Xuân Tuyết Đại Tiểu Thư chủ động ra, đôi mắt long lanh sóng sánh xuân thủy, tràn đầy ái mộ.

      Tư Mã Lạc ngớ người, khóe miệng nhếch lên, : "Được, sao, cùng vậy. Chỉ là, ngươi phải mang theo. . . . . . người thân, nếu mình ngươi tới , cần!" ràng là sợ Chiêu Vân cự tuyệt, tung ra kế cuối, cũng có thể là tốn chút tâm cơ.

      Gia Cát Xuân Tuyết đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo lập tức vui vẻ muốn nhảy dựng lên: "Lạc vương gia tốt, Tuyết Nhi nhất định đến đúng giờ!"

      Gia Cát Xuân Tuyết vui sướng gần như phát điên, trong tiềm thức của nàng ta, cũng phải mình là người tháp tùng, mà Chiêu Vân mới là người theo. Thầm trợn mắt nhìn Chiêu Vân cái, như thể nếu nàng cản chân mình, nhất định cho nàng biết tay vậy.

      Có mặt Tư Mã Lạc, Thích Như đại phu nhân ngược lại rất giữ đạo phụ mẫu, cũng chủ động ra mặt trước Gia Cát Hùng.

      Dù sao, nam nhân nhà mình mất thể diện, có uy nghiêm cũng làm nữ nhân mất thể diện theo. Nhưng nữ nhi nhà mình tự mình làm ra chuyện mất nhân phẩm thế , bà ta cũng có chút cảm thấy lúng túng.

      Chỉ là mọi việc đều phải tùy đối tượng, nếu có thể kết mối hôn này với Lạc vương gia, địa vị bà ta ở Gia Cát gia cùng Đại Vũ Hướng  càng thêm vững chắc. Tư Mã Lạc sâu sắc nhìn Chiêu Vân cái, sau đó theo bước Gia Cát Hùng ra khỏi tiểu viện.

      Mà sau đó Thích Như phu nhân cũng khuyên câu: "Tuyết Nhi à, Lạc vương gia này luôn cực kỳ cao ngạo, thích chủ động mở lời, cơ hội cũng phải là mỗi ngày đều có đâu, phải biết quý trọng cho tốt đấy!" Khích lệ câu, hi vọng nàng có thể nắm chắc cơ hội này. xong bản thân cũng rời trước.

      Xuân Tuyết Đại Tiểu Thư cũng muốn , nhưng nàng ta cũng quên chuyện. Mặc dù muốn chuyện với Chiêu Vân, nhưng là vì Lạc vương gia, nàng cố nhịn! Ít nhất tại chỉ là muốn nàng cùng nàng ta tham dự. là, nha đầu chết tiệt này có cái gì tốt? Sao Lạc vương gia lại bắt nàng mang nàng ta theo?

      Những người tìm người vấn tội kia hết, chỉ còn sót đám tôm nhảy. 

      Tui trở lại, ăn hại như xưaaaaa
      Phong Vũ YênVampireAlissa thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ Lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      Chương 16: Đùa giỡn! Vương gia biết xấu hổ 8



      Chiêu Vân cũng chẳng buồn nhảm nữa, muốn vào phòng, lại chợt nghe Gia Cát Xuân Tuyết hô lớn: "Đứng lại!"

      Trái tim Hinh Nhi nảy lên chút, theo chủ nhân ngừng lại, biết Đại Tiểu Thư lòng dạ rắn rết này lại nghĩ ra biện pháp gì để hãm hại chủ nhân nhà nàng nữa đây.

      Gương mặt Xuân Tuyết vẫn còn sưng vù lại có thể treo ngay nụ cười giả tạo, nhìn đặc biệt tức cười, nàng ta dùng thanh tự cho là mười phần lương thiện: "Vân nhi muội muội, chúng ta làm hòa , ta biết chuyện lần này là ta đúng, cho nên muốn cầu Vân nhi muội muội  tha thứ."

      Giả dối! Còn muội muội? Buồn nôn! ra mà cũng sợ ghê miệng.

      Hinh Nhi, tiểu nha hoàn này cũng sắp nghe nổi nữa.

      Gia Cát Xuân Tuyết giả làm người cao thượng, chợt tiến lên vài bước kéo tay Chiêu Vân, lại tiếp tục dùng bộ mặt tỉnh ngộ : "Vân nhi muội muội, tỷ tỷ chịu tội với muội rồi, tha thứ cho tỷ tỷ lần này , về sau chúng ta là tỷ muội tốt, được chứ? Ngày mai chúng ta cùng Lạc vương phủ. . . . . ."

      Biết ngay nàng ta là vì cái mục đích này mà.

      Chiêu Vân khách khí gạt tay nàng ta ra, tà tà cười tiếng, lại tặng cho câu mà người nào nghe cũng nổi trận lôi đình: "Ngươi quá ti tiện, ta có hứng thú."

      "Ngươi ——" Đại Tiểu Thư vừa định uy hiếp, nhưng chạm phải đôi mắt lãnh đạm của Chiêu Vân, khỏi rùng mình, đành thu toàn bộ lời mắng chửi về, nha đầu chết tiệt, cư nhiên thâm tàng bất lộ, nàng ta cũng biết mình phải đối thủ của Chiêu Vân. Nhưng ngày mai, cho dù phải dùng bất kỳ thủ đoạn nào, nàng ta cũng phải đến gặp Lạc vương gia.

      Cơ hội này mà để tuột mất khó có lại được rồi, sao có thể buông tha? Mẫu thân cũng thất vọng.

      Chiêu Vân có hứng thú, tiếp tục về phía trước, đột nhiên ——

      Đại Tiểu Thư cắn răng, quyết ý : "Nếu ngươi đồng ý đến Lạc vương phủ, ta cho ngươi biết. . . . . . Mẹ ngươi. . . . .chết như thế nào!"

      Hả? Chiêu Vân ngẩn rngười, mẫu thân chết thế nào? Trong trí nhớ có đoạn này.

      Nghĩ ngợi chút, nàng vốn muốn để ý tới, dù sao việc này cũng tính là chuyện của nàng, chẳng qua. . . . . . có cách nào mình để ý được. Nàng quay đầu nhìn chằm chằm Xuân Tuyết, từng chữ từng chữ lạnh lùng : "Nếu ngươi dám lừa gạt ta, ta khiến cho ngươi hối hận cả đời." Nàng ghét nhất là bị người ta lừa gạt, câu này ra, tuyệt đối phải đùa.

      Xuân Tuyết bĩu môi, hừ hừ, nha đầu chết tiệt có thể làm gì nàng chứ? Dù nữa, trước mắt, chuyện Lạc vương phủ là quan trọng nhất, nhịn, nàng ta nhịn! "Cứ quyết định như vậy , Vân nhi muội muội, hiếm khi thân thể muội khỏe mạnh như nay, nhưng ngày mai sinh thần Lạc vương gia, nhất định phải cùng ta mừng. Ta trước, chuẩn bị cho tốt chút."

      Dứt lời, mông quay ngoắt cái, mang theo mấy tỳ nữ ra khỏi tiểu viện.

      Chương 17: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 1

      "Phi! Nàng ta  đương nhiên là muốn chuẩn bị, mặt kia sưng lên giống đầu heo, chuẩn bị chút làm sao dám ra cửa gặp người ta?" Hinh Nhi nhìn về phía cửa thấp giọng phẫn nộ . Trong lòng rất khó chịu, mặt của mình cũng sưng lên giống đầu heo, hôm nay thiếu chút nữa mất mạng. may là có tiểu thư cứu mình.

      Chiêu Vân cũng thêm gì nữa, vào phòng lập tức nằm lên giường ngủ. Thân thể này  xương cốt có điểm kém cỏi, mới vận động chút cảm thấy hơi mệt mỏi? Xem ra sau này phải rèn luyện nhiều, sớm ngày khôi phục thân thủ trước kia.

      *********

      Lại Gia Cát Xuân Tuyết sau khi trở lại hậu viện của mình, nhìn gương mặt sưng đỏ trong gương, giận đến mức vừa cầm ly trà lên hung hăng ném vào gương, choang tiếng, gương vỡ chia năm xẻ bảy.

      "Ai, nữ nhi bảo bối, con phải tỉnh táo chút, tức giận là giải quyết được vấn đề nha." Thích Như dùng sức kéo Gia Cát Xuân Tuyết ngồi lại ghế.

      "Mẹ ~~~! Mẹ! Mẹ , tại sao nó lại đột nhiên trở nên lợi hại như vậy? Trước kia chỉ cần con dùng tay cũng có thể đánh gục nó, thế mà chỉ trong thời gian ngắn, sao nó lại mạnh lên nhiều đến thế? phải là phụ thân thầm truyền thụ bí quyết lợi hại cho nó chứ?"

      " dám? Nếu dám dạy con của con hồ ly tinh đó, lão nương liều mạng với !" Người đàn bà chanh chua mặt mũi vặn vẹo. Đại phu nhân cũng phải là nhân vật dễ chọc. Trong mắt bà ta lộ ra loại địch ý muốn giết người, vẻ hung tàn này ngay cả con mình cũng bị dọa sợ.

      Xuân Tuyết có chút run rẩy giọng : "Mẹ mau tìm cách để tìm hiểu , nếu , mẹ con chúng ta về sau làm sao có thể sống tiếp đây?"

      "Được, được được, Tuyết Nhi yên tâm , tất cả, giao hết cho mẹ"

      ***********

      Tư Mã Lạc nho nhã phong lưu, trêu hoa ghẹo nguyệt, khắp nơi lưu tình, sớm nổi danh hậu thế.

      Nhưng bởi vì thân phận hiển quý, tướng mạo đường đường, nên khiến cho tất cả những nữ nhân trẻ tuổi ở kinh thành đều ngóng trông về .

      Nhất là khuê nữ  tiểu thư quan gia, lại càng thêm vui vẻ cao hứng, chuyện say sưa.

      Hôm sau.

      Bóng đêm bao phủ, nhà nhà lên đèn.

      Lạc vương phủ đông như trẩy hội, cực kỳ náo nhiệt.

      Chiêu Vân cùng Hinh Nhi theo Gia Cát Xuân Tuyết tới Lạc vương phủ, lúc đến trước cửa mới phát , ra Lạc vương gia đó muốn mời, cũng phải chỉ mỗi Gia Cát Xuân Tuyết nàng, nhiều xe ngựa sang trọng cùng kiệu rước đủ mọi kiểu dáng dựng đầy khoảng đất trống trước đại môn.

      Chương 18: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 2

      Chỉ có thể khẳng định điều, những người được mời, đều là những nương trẻ tuổi.

      Háo sắc, hơn nữa còn là háo sắc mang tính tập thể!

      Điều đó làm cho hình tượng Tư Mã Lạc trong mắt Chiêu Vân lần nữa sụp đổ, hơn nữa là sụp đến tận đáy! Nàng vốn thích địa phương ồn ào nhốn nháo, huống chi là đám nữ nhân tập trung lại cùng muốn hiến dâng cho nam nhân.

      Nếu phải vị Đại Tiểu Thư này lên điều kiện, nàng muốn xoay người ra về.

      Tiến vào, đại đường to như vậy, ít  trẻ đẹp đứng đó.

      Lúc này, đám nữ nhân vừa nhìn thấy Gia Cát Xuân Tuyết vào, liền ùn ùn kéo tới, vây nàng ta ở chính giữa, lấy nàng ta làm chủ, Chiêu Vân khỏi thầm than, lực thu hút của người nhà phủ tướng quân quả nhiên giống người thường.

      Gia Cát Xuân Tuyết cũng vui vẻ ở trong đó, sau khi tùy tiện hàn huyên mấy câu, liền vỗ tay cái, lớn tiếng : "Các vị các vị, xin hãy yên lặng chút, để ta giới thiệu người quen cho mọi người biết qua." Lúc này, nàng kéo Chiêu Vân bên cạnh ra .

      Chúng tiểu Thư nhìn lên, lập tức có người thể chờ đợi nũng nịu hỏi kỹ: "Tuyết Nhi tỷ, đây là ai vậy, vị tiểu tỷ tỷ này dáng dấp cũng tươi mát quyến rũ nhỉ?"

      "Nàng phải ai lạ, mà là Vân nhi muội muội nhà ta! Tới đây, Vân nhi muội muội, chào hỏi mọi người ."

      Gia Cát Xuân Tuyết xong liền kéo Chiêu Vân từ sau lưng ra.

      Suy nghĩ khác nhau khó lòng giao hảo, đối mặt với bọn nữ nhân nhàm chán này, là khó có thể nặn ra nửa nụ cười, thể làm gì khác hơn ngoài làm mặt lạnh thốt ra hai chữ: "Hạnh ngộ!"

      Có người , lúc chuyện phiếm bi kịch nhất chính là đàn gảy tai trâu.

      ra bi kịch nhất, là đám trâu ngược lại hướng về phía ngươi đánh đàn.

      Đám nữ nhân kia vừa nghe Chiêu Vân cũng là thiên kim phủ tướng quân, lập tức nhiệt tình hẳn lên, bất kể Chiêu Vân lãnh đạm như thế nào, họ luôn chuyện trò ngớt, giống như nước sông cuồn cuộn, chảy mãi chẳng ngừng.

      May mà bên cạnh mang theo cái cổ họng có thể tán gẫu hơn nữa còn siêu cấp lớn tiếng là Hinh Nhi để chĩa vào, ai hỏi câu, liền lớn tiếng rống trở về hai ba câu, làm cho màng nhĩ của đám nữ nhân kia tê dại, thể phẫn nộ tản ra.

      Khoảng canh giờ sau, thời khắc vạn chúng mong đợi, rốt cuộc đến!

      Lúc này, Lạc vương gia giống như ánh sao chói mắt, tuấn nhã phong lưu, tay áo thanh thoát, khoan thai chậm bước. Giọng tràn đầy tình tứ vang lên, ràng là đến trễ, lại thấy có chút hối lỗi nào, "Xin lỗi, khiến mọi người đợi lâu, mọi người nên cũng đừng tức giận Bổn vương nha."

      Sao các bạn comment nhanh thế T_T
      Phong Vũ YênWinter thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      Chương 19: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 3



      "A ——" lập tức có nữ nhân phát ra tiếng thét chói tai, ngay sau đó chính là ùa lên, vây quanh Tư Mã Lạc ngoại hình tuấn lãng kia đến mức cá nước chảy lọt.

      Bởi vì là tiêu điểm, Chiêu Vân cũng nhịn được nhìn về hướng Tư Mã Lạc  . . . . . .

      Tên vương tử kia mặc thân trắng như tuyết, da mịn thịt mềm, thân hình cao ngất cùng ngũ quan tuấn mỹ, cũng có bản chất riêng của họa thủy, phải, là bản chất của trai bao.

      Chẳng qua lúc này, đôi mắt đen nhánh của Tư Mã Lạc, lấp lánh lóe lên ánh sáng khác thường, tìm kiếm bóng dáng mà muốn trông thấy.

      Hinh Nhi đứng sát đó lặng lẽ lại gần nàng, giọng : "Tiểu thư người nhìn kìa, Lạc vương gia tuấn tú nha, nếu như Hinh Nhi có thể tìm được vị hôn phu như thế, nhất định ngày ngày thắp hương bái Phật, hun cháy Thiên Đình luôn!"

      "Nhàm chán, tại cũng coi là có tới rồi, chúng ta thôi" Chiêu Vân đáp ứng Xuân Tuyết đến, đến, cũng hề hứa là rời trước.

      Hinh Nhi sửng sốt, nhưng coi như đành lòng nàng vẫn nên nghe lời tiểu thư nhà mình, nắm bàn tay bé của chủ nhân, cẩn thận từng bước ra ngoài.

      "Hai người các ngươi, đứng lại cho ta!" Đột nhiên truyền đến tiếng rống to.

      Chiêu Vân quay đầu nhìn lại, nữ nhân mập mạp hai tay vung lên, nhiều nữ bộc liền chạy tới che kín đường ra, để cho hai người ra ngoài.

      Chiêu Vân nhận ra người này, liền thấp giọng hỏi: "Nàng ta là ai?"

      Hinh nhi thầm nhủ xong, giọng : "Tiểu thư, người này em biết, là thiên kim của đương kim Thừa tướng Tấn Trung, Tấn Doanh Doanh, nổi danh hung ác!"

      Chiêu Vân mới thèm quan tâm là nữ nhi của ai, nhìn mấy nữ bộc : "Tránh ra."

      " cho phép !" Tấn Doanh Doanh bước vội tới : ""Muốn đục nước béo cò? dễ như vậy! Người đâu, lục soát cho ta!"

      "Dạ, tiểu thư!" Nhiều nha đầu xem ra rất lực lưỡng lập tức vọt tới, muốn đè hai chủ tớ Chiên Vân xuống.

      "Dừng tay!" Gia Cát Xuân Tuyết nghe tiếng liền tìm quanh quất, nhìn qua tình cảnh, đôi tay chống nạnh chỉ vào người Tấn Doanh Doanh : "Doanh mập chết tiệt, ngươi tốt nhất căng to mắt chó của ngươi ra nhìn cho , nên tùy tiện mở miệng làm loạn cắn người!"

      Tấn Doanh Doanh cả giận : "Gia Cát Xuân Tuyết, chuyện này liên quan gì đến ngươi, ngươi mau tránh ra cho ta!"

      "Hừ, là chuyện cười, ngươi khi dễ muội muội của ta, còn dám chuyện liên quan đến ta? Ngươi có gan động đến họ cái thử xem?"

      Chương 20: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 4

      Đông đảo nữ nhân vừa thấy có chuyện ồn ào, tất cả ngay lập tức vây quanh xem náo nhiệt, khiến cho Chiêu Vân dù muốn trước cũng chẳng nổi nữa.

      Khiến người ta hiểu lầm, Tấn Doanh Doanh trong lòng cũng khó chịu, đối mặt với nhiều ánh mắt, chỉ chỉ trỏ trỏ như vậy, cũng mất thể diện, phản bác: "Này, Gia Cát Xuân Tuyết, ngươi phải làm cho ràng, ai khi dễ nàng, là Nam Hải dạ minh châu của ta biến mất, người ta vốn định dùng làm quà tặng sinh thần cho Lạc vương gia."

      "Cái gì?" Gia Cát Xuân Tuyết cười lạnh : " Dạ minh châu của ngươi thấy, liên quan gì đến Vân nhi muội muội ta? Ngươi nghĩ phủ tướng quân chúng ta so ra kém phủ Thừa Tướng các ngươi sao? Gì cơ?! Dạ minh châu mà thôi, chúng ta có sao? Nếu như muốn, tùy tiện xin hoàng thượng ban mấy viên để nghịch chơi, cần phải trộm của ngươi sao?"

      số người cũng : "Đúng rồi, bắt trộm phải bắt tại trận, bắt gian phải bắt tại giường, nếu như có chứng cớ, cũng nên lung tung nha."

      Tấn Doanh Doanh : "Ai có chứng cớ? Hạt châu của ta biến mất, mà họ định nhân cơ hội chạy trốn, phải họ còn có thể là ai? Chứng cớ? Lục soát xong, phải có chứng cớ sao?"

      "Lục soát? Ngươi lục soát là được lục soát à? Nếu lục soát ra làm sao?"

      "Nếu lục soát ra được sao?"

      "Mụ mập chết bầm, nếu ngươi có thể lục soát ra được, Gia Cát Xuân Tuyết ta tuyệt bao che, ngươi muốn như thế nào, mặc ngươi xử trí!" Đại Tiểu Thư vẻ mặt xúc động, giống như đợi vật đó được tìm ra. Trong mắt còn có mấy tia chờ mong.

      Chiên vẫn hề lên tiếng, rốt cuộc nhịn được trợn trừng mắt.

      Rất nhàm chán, là rất nhàm chán. Chỉ là, chuyện phiền toái sắp tìm tới rồi Gia Cát Đại Tiểu Thư đáng chết này, đột nhiên bảo vệ nàng như vậy, dĩ nhiên là đánh khai, dụng ý ràng! phải nghĩ, lúc này thân mình hai người các nàng nhất định có dạ minh châu.

      Nàng chắc có, rất có thể là ở người Hinh Nhi. Vì vậy, nàng lạnh lùng mở miệng : "Đủ rồi Gia Cát Xuân Tuyết, muốn gài tang vật giá họa để bêu xấu ta mà thôi? Ngươi tính sai rồi, bất kể các ngươi có len lén đem hạt châu giấu người chúng ta hay , ai cũng có tư cách tới lục soát, tin các ngươi thử xem?"

      Ánh mắt hẹp lại, tựa như ai dám tiến tới, người đó lập tức đổ máu.

      Tức thời, khí giằng co quyết liệt.

      Nhị Tiểu Thư Hộ Quốc Tướng Quân phủ, ai dám động đến? người nào dám! Cho dù thất sủng như thế nào, đó cũng là cái danh, động đến nàng cũng là nể mặt phủ tướng quân.

      Chương 21: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 5

      Gia Cát Xuân Tuyết vội vàng : "Cái gì? Vân nhi muội muội, muội. . . . . . Làm sao muội có thể xử oan ta như vậy? Ta giúp muội a!"

      "Tiểu thư, cứ để cho các nàng lục soát!" Hinh Nhi thở phì phò : "Chính trực sợ gian tà, chờ chút nữa soát ra, xem họ đối phó như thế nào!" xong, đứa ngốc Hinh Nhi kia chủ động lật ngược túi mình ra, : "Tới , lục soát , có dám hay ? Có dạ minh châu hay ?"

      Chiêu Vân muốn ngăn cản cũng tới kịp, quả nhiên, thanh "Lộc cộc!" vang lên, trong nháy mắt khi Hinh Nhi lật ngược túi ra ngoài kia, viên dạ minh châu lớn bằng quả trứng gà rơi xuống sàn nhà.

      Sắc mặt Hinh Nhi tái nhợt: "Sao lại thế này, tại sao có thể như vậy?" Nàng hoàn toàn biết có chuyện này.

      Chiêu Vân bất đắc dĩ vuốt mặt, tương đối buồn bực, nha đầu này là ngốc nghếch, vốn bình an vô , bọn họ thích đem dạ minh châu nhét vào trong túi người khác là chuyện của họ, rời vẫn còn có lợi chút. Lại , có cho lục soát hay , còn là chuyện của nàng.

      Tấn Doanh Doanh nhặt dạ minh châu dưới chân Hinh Nhi lên, : "Hừ hừ, lần này chống chế nữa chứ? Nha đầu chết tiệt nhà ngươi, lại dám trộm dạ minh châu của ta, người đâu, trói lại cho ta!"

      Tình thế cũng quá có lợi.

      Chiêu Vân hừ tiếng, bước nhanh tới trước chỗ thị vệ, cước đạp bay.

      Lập tức, thế cục hỗn loạn hơn! Người của mình mất thể diện, chính nàng cũng mất thể diện, nàng hừ lạnh : " Người của Gia Cát Chiêu Vân ta, cho dù có lỗi, cũng nên để ta dạy dỗ, tới lượt các ngươi!"

      ràng là bao che, nhưng lại bao che khí thế được đến vậy.

      Chiêu Vân phách lối vừa xong, lập tức trở thành tiêu điểm bàn tán của mọi người.

      Ở đó, ngay dưới ánh mắt mọi người, nàng đưa tay đoạt lấy chiếc trâm cài tóc đầu Tấn Doanh Doanh xuống, kề sát vào cổ Tấn Doanh Doanh, lạnh nhạt : "! Tại sao muốn hãm hại bản tiểu thư?" Chuyện này, kẻ ngu cũng nhìn ra là nhằm về phía nàng.

      Tấn Doanh Doanh chưa từng gặp phải trường hợp như thế này, trong lúc nhất thời bị dọa đến hồn lìa khỏi xác, nàng ta chưa từng nghĩ tới tốc độ của Chiêu Vân  nhanh như thế, tàn nhẫn như thế!

      Ánh mắt Tấn Doanh Doanh quét vòng nhìn Gia Cát Xuân Tuyết bên cạnh, giống như có điều cố kỵ dám ra. Sợ chết? Nàng ta tin nha đầu này thực có can đảm giết nàng, dù gì cha nàng ta cũng là đại thần triều đình. Còn nữa..., đây là chủ ý của người nào? Là Gia Cát Đại Tiểu Thư muốn chỉnh muội muội của mình, liên quan gì đến người ngoài như nàng?

      Thôi cho phép mình rút khỏi vụ 40 comment up chap mới T_T các bạn com nhanh dã man mà mỗi lần mình post tận 3 chương lận đó!
      Quay lại với lịch 3 chương/ngày lúc 20h30 trừ Chủ Nhật nhé. Dưng mà mình vậy thôi chứ các bạn vẫn nên com khí thế vào =ᴥ= bạn nào ủng hộ com cho mình phấn khởi mình vui vui mình up chap mới luôn cho ;)) bạn nào rảnh rỗi có điều kiện cũng com câu , càng nhiều com càng giúp ích cho Cung Quảng Hằng mà.

      Còn nữa, các bạn đừng gọi mình ss, tỷ tỷ,... nữa, mình vẫn còn trẻ trung lắm lắm lắm :))

      #993366;']PS:Các bạn ơi trong lúc comment các bạn bỏ ra ít thời gian click vào quảng cáo phía dưới ủng hộ bọn mình nha,thanks các bạn nhiều!!!!
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!

      Chương 22: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 6



      Chiêu Vân đưa mắt quét về phía Gia Cát Xuân Tuyết, Đại Tiểu Thư này xem ra rất thiếu dạy bảo. Nàng nổi đóa, Đại tiểu thư này ngược lại càng ngày càng phách lối, lúc này còn dám trêu cợt nàng? Có điều chuyện này, nếu công khai ra bên ngoài, đối với nàng cũng chẳng tốt chút nào, dù sao, thân phận trước mắt của nàng cũng là Gia Cát gia Nhị Tiểu Thư.

      Mất thể diện, ném tới ném lui, vẫn là mất thể diện nhà mình.

      Bà nó, lại nữ nhân điên bị thiểu não.

      Tấn Doanh Doanh mặc dù sợ vẫn khép mắt : "Nhân chứng đều đủ cả, sao có thể để cho ngươi ? Ngươi có gan cứ giết ta , nếu , ta nhất định cho cha ta biết, để cha ta tố cáo phủ tướng quân các ngươi với hoàng thượng!"

      Tư Mã Lạc nhìn rất quan tâm, đôi mắt xinh đẹp chợt lóe, vẫn là nên cứu người ta, vì vậy nghiệt lên tiếng, "Thế nào các vị, hôm nay là ngày sinh của bổn vương, nếu như chiêu đãi chưa chu đáo, mong mọi người thông cảm nhiều hơn nha."

      vừa vừa tiến tới kéo tay Chiêu Vân dời , vật kia nguy hiểm, sơ ý chút lại dẫn tới án mạng trong ngày sinh của mình, mang lại nhiều điềm xấu (mặc dù chẳng quan tâm).

      "Lạc vương gia, là nha hoàn của nàng trộm dạ minh châu của ta!" Tấn Doanh Doanh tức giận . Định tìm người giúp.

      "Cái gì? Ngươi chính là dạ minh châu này?" Tư Mã Lạc đoạt lấy dạ minh châu từ trong tay Tấn Doanh Doanh, chợt ngón tay thon dài vươn tới vuốt gương mặt nàng ta, có chút mập mờ  trừng mắt nhìn, dịu dàng cười : "Chà, Doanh Doanh, ngươi đúng là tiểu trùng ngốc nghếch, đây là trò chơi của hai người chúng ta, chẳng lẽ ngươi quên sao? Chúng ta giao hẹn xong xuôi, nếu ngươi có thể trong vòng canh giờ, tìm ra được Bổn vương mang hạt châu giấu   người ai, Bổn vương mời ngươi ở lại trong phủ ngủ cả đêm, nghĩ tới ngươi tìm được nha! Ngươi là lợi hại."

      Ghê tởm, ràng là sử dụng mỹ nam kế. Chiêu Vân cảm giác Vương gia này có gu thẩm mỹ, nhưng có điều. . . . . . hình như nàng quên mất rằng Vương gia này giúp nàng giải vây.

      "Nha. . . . . . Phải ? Đúng, chúng ta. . . . . . Là. . . . . . Chơi trò chơi, hai người chúng ta . . . . . . Trò chơi. . . . . ." Tấn Doanh Doanh bắt đầu đầu óc mơ màng rồi, mới vừa rồi được Tư Mã Lạc dịu dàng vuốt ve khuôn mặt, còn có thể lưu lại. . . . . . Lưu lại đó, lưu lại làm gì chứ? Dĩ nhiên dễ khiến người ta nghĩ đến xuân tiêu khắc tình nồng . . . . .

      Chương 23: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 7

      Vừa mới nghĩ đến, đầu óc lập tức trống rỗng! Chìm trong mộng tưởng , đôi mắt mập híp lại thành đường, ánh mắt nhìn chòng chọc Tư Mã Lạc cười khúc khích, nước miếng tí tách ứa ra. Làm sao còn nhớ tới giao ước với Gia Cát Xuân Tuyết.

      Tư Mã Lạc  thấy vậy, thần kinh cũng chấn động, suýt nữa nôn mửa. Những nữ nhân này quả nhiên ghê tởm chết được… Nghĩ đến đây, ánh mắt trong lúc vô tình lại lướt qua Chiêu Vân, giống như… Hắc hắc, còn có chút chuyện cần phải làm.

      Gia Cát Xuân Tuyết tức giận đến mức tay nắm chặt thành quyền, mắt thấy có thể lại để ả sao chổi kia thoát nữa rồi, ngờ mụ béo kia vào thời điểm mấu chốt lại phá hỏng, làm hư toàn bộ kế hoạch.

      Đáng hận hơn chính là Chiêu Vân kia, nàng ta có tài đức gì? Để Tư Mã Lạc che chở nàng ta như thế!

      Gia Cát Xuân Tuyết lúc nuốt trôi cục tức này, nhu cầu cấp bách cần tìm nơi phát tiết mắng chửi, vì vậy… tiếng “Bốp!”, hung hăng giáng bạt tai lên mặt mụ mập , hung tợn : “Mụ mập chết bầm, phản đối chứ?”

      Tấn Doanh Doanh bị bạt tai đánh tỉnh, biết mình phá hỏng mọi chuyện, cũng dám gì, thể làm gì khác hơn là thấp giọng : “ xin lỗi, là ta sai rồi!”

      “Được rồi, được rồi, đây chỉ là chút hiểu lầm, hiểu lầm, các vị, yến tiệc bắt đầu, mời các vị vào chỗ ngồi. Chờ sau khi dùng qua thọ yến, bổn vương giới thiệu với mọi người vị công chúa quý tộc đến từ Ba Tư, nàng chỉ giáo cho mọi người chút phương pháp dưỡng nhan bí truyền.” Tư Mã Lạc trái lại rất biết hành xử.

      Quả nhiên trong đám nữ nhân nổi lên phản ứng rất lớn, ai mà muốn mình xinh đẹp hơn chứ! Mọi người tâm tình kích động, cũng vội rối rít tìm chỗ ngồi.

      Chiêu Vân thể , cái người gọi là Lạc vương gia này càng xem càng giống con vịt chuyên nghiệp, nếu phải xuất thân nhà Đế vương, tại giống loại ăn bám kia đến hơn nửa. Nghĩ tới, bên tai chợt nóng lên: “Này, tiểu nha đầu, ngươi có phải nên kính bổn vương ly, tạm thời biểu lộ thành ý hay ?”

      Nàng theo bản năng đưa tay đẩy ra, đẩy nam nhân kia ra xa nửa thước, : “Tiểu Lạc Nhi, ngươi phải chẳng qua chỉ giúp việc , sao lại biết xấu hổ mà tranh công?”

      Tư Mã Lạc giận quá hóa cười, thừa dịp đám hoa si vùi đầu vào ăn, lại lần nữa ghé đầu giọng : “Tiểu nương, có giỏi cùng ta vào trong, xem ta thu thập ngươi như thế nào.” xong Tư Mã Lạc liền xoay người vào trong phòng.

       

      Chương 24: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 8

      Làm sát thủ, đời này Chiêu Vân chán ghét nhất hai loại người, là loại nam nhân mềm yếu vô dụng,  hai là loại nam nhân tự phụ cực độ, luôn tự cho mình là đúng. Trước kia là thế, bây giờ vẫn vậy.

       

      Biết con vịt kia sử dụng chiêu khích tướng muốn khiêu khích nàng, nhưng như bị thần sai quỷ khiến, cư nhiên cảm thấy rất kích thích, rất muốn mạo hiểm thử lần! Bởi vì hôm qua nàng bị ăn đậu hủ, món nợ này, nàng vẫn muốn cùng tính toán cho tốt. Muốn hiểu chút, đậu hủ của nàng phải bất kỳ nam nhân nào cũng có thể ăn.

       

      “Tiểu thư, người muốn đâu?” Hinh Nhi kéo tay nàng lại, hỏi.

       

      “Ngươi ở nơi này chờ ta!” Chuyện gì, nàng tự nhiên với Hinh Nhi.

       

      Chiêu Vân xong về phía Tư Mã Lạc nấp sải bước tiến tới.

       

      tiểu nương mười bốn tuổi, ai có thể biết được nàng muốn làm gì? Nàng rốt cuộc có thể làm gì?

       

      vào trong hơn hai mươi bước, vòng qua hai khúc quanh, tiến vào hành lang rộng rãi. Đèn lồng đỏ lớn chiếu rọi, hành lang lại cực kỳ vắng lạnh, bóng người.

       

      Chiêu Vân bước chậm rãi, cẩn thận về phía trước, phát cánh cửa phòng bên, dưới  gió đêm hơi hơi khẽ lay động, liền bước tiến vào.

       

      Trong phòng tối đen như mực!

       

      Trong lòng tinh thần cảnh giác đặt lên mức cao độ “Hừ, bản tiểu thư tới rồi đây, Tiểu Lạc Nhi có phải nên ra ngoài tiếp đãi hay ?”

       

      “Vút vút vút vút~!” Bốn mũi tên nhọn xé tan khí, mang theo tiếng gió từ bốn bức tường bắn vọt tới.

       

      Chiêu Vân chút hoang mang, chỉ bước tới trước bước, bốn mũi tên nhọn kia lập tức cắm phập về phía sau, cách lưng nàng tới nửa thước.

       

      “Rất tốt, đủ bình tĩnh!” Trong bóng tối, thanh chùy thủ sắc lạnh kề vào cổ nàng.

       

      Cảm giác lạnh lẽo thấu xương khiến nàng hiểu, đây tuyệt đối phải là loại chùy thủ bình thường, chỉ cần chút sai sót, đầu của nàng bị lưỡi dao sắc bén kia cắt đứt.

       

      “Tách!” tiếng, nam nhân rút mồi lửa ra, ngón tay vừa vươn tới búng , mồi lửa kia giống như tỏa ra thứ ánh sáng màu đỏ bay về phía trước trong gian tối đen. Cho đến khi mồi lửa rơi xuống đất, dọc theo mặt bàn bày ra bảy, tám cây nến đỏ thẫm cũng được thắp lên, toàn bộ căn phòng nhanh chóng được chiếu sáng.

      nhìn thôi, vừa nhìn trong lòng liền chấn kinh!

       

      ra chỗ phía trước cách nàng nửa thước có bẫy rập hai thước vuông, mặc dù bẫy sâu, nhưng bên dưới toàn bộ đều có mũi kiếm vô cùng sắc bén dựng lên. Nếu như mới vừa rồi cẩu thả khinh suất về phía trước, nhất định phải chết là thể nghi ngờ.

       Các bạn giúp mình click vào dòng quảng cáo giúp Cung Quảng Hằng nhé! 0(^____^)0
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      Chương 25: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 9


      <img title="More..." alt="" src="http://cungquanghang.com/wp-includes/js/tinymce/plugins/wordpress/img/trans.gif" />

      cái búng người đẹp mắt, thân ảnh Tư Mã Lạc đứng tại chỗ bẫy rập đối diện, cười tủm tỉm nhìn nàng, : “Bổn vương rồi, chỉ cần tiểu nương nàng dám theo vào, ta hảo hảo chỉnh nàng chút.”

      Đôi tay Chiêu Vân ép chặt vào nhau, các đốt ngón tay phát ra tiếng vang răng rắc, : “Tiểu Lạc Nhi đừng vội đắc ý, rốt cuộc là ai chỉnh ai, vẫn còn chưa biết được đâu!”

      Tư Mã Lạc tròn 20 tuổi, lại bị nữ hài tử 14 tuổi mở miệng kêu tiếng Tiểu Lạc Nhi, mặt mang mấy phần vui, : “Khẩu khí lớn, xem chiêu!”

      xong liền vung tay, đoạn thiết côn dài tới nửa thước hiên ngang xuất , quét qua phía Chiêu Vân. Chiêu Vân nhìn cây gậy đen tuyền vọt tới trước mắt, đột nhiên đưa tay ra, vững vàng nắm trọn thiết côn trong tay

      “Ngươi chỉ có chút năng lực ấy?” Giọng rất là khinh thường! Câu này chọc Tư Mã Lạc giận đến nghiến răng. Cư nhiên bị oa nhi xem thường, ai mà cảm thấy thoải mái cho được?

      “Ha ha ha ha~~” Tư Mã Lạc cười lớn tiếng: “Khóa nàng lại!”

      “Dạ, Vương gia!” người đột nhiên từ ngoài cửa chạy vào, kéo hai cái xích sắt, đến gần Chiêu Vân.

      Trong lòng Chiêu Vân cảm thấy ổn, có phải có cạm bẫy hay , mà cạm bẫy này là cái gì?

      Nàng hất tay muốn ném thiết côn về phía người đứng ở cửa. Đáy lòng lạnh lẽo, ném được?! Thiết côn giống như tự động dính chắc lấy tay nàng, dùng sức đến mấy cũng tách ra được.

      Bà nó chứ, tên này biết sử dụng chủ kỹ xảo!

      Bỗng chốc, nàng cả kinh, chân cũng nhúc nhích được! Chẳng lẽ dưới chân cũng trúng chiêu?

      Chiêu Vân vừa ngộ ra, chỉ nghe tiếng vang dội, sợi xích sắt to lớn vung lên, lập tức quấn vài vòng quanh đùi nàng.

      Tiện nhân! Khốn kiếp! ngờ vẫn bị ngầm hãm hại!

      Tư Mã Lạc vươn tay nhấn chốt mở tường, bẫy rập cực lớn tự động được phủ kín bằng sàn nhà gỗ, nhấc chân về phía bẫy rập kia.

      “Các ngươi ra ngoài .” ra lệnh cho những hạ nhân kia

      “Vâng thưa Vương gia!” Những người vừa cầm xích sắt tiến vào kia liền lui khỏi gian phòng.

      Chiêu Vân lạnh nhạt : “Tiểu Lạc Nhi, ngươi muốn như thế nào?”

      Tư Mã Lạc ung dung tự tại đến trước người Chiêu Vân, vươn chóp mũi hít hà người nàng, lần nữa đưa tay nắm lấy cằm nàng, : “Tốt, hổ là nhất đẳng cao thủ, đương đầu với cái chết mặt vẫn có thể  đổi sắc, , ngươi là gian tế nước nào?”

      Chương 26: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 10

      “Gian tế?” Chiêu Vân nhịn được : “Có bản lĩnh mau thả ta ra, chúng ta đơn phương tỉ thí phen, chứ cùng loại con cháu như ngươi, chỉ biết dùng ám chiêu! Sợ sợ, đừng gian tế này nọ.”

      Tư Mã Lạc hừ lạnh tiếng, : “Đừng tưởng rằng ngươi thừa nhận ta hết cách với ngươi, thuật dịch dung cao minh đến đâu bổn vương cũng đều gặp!” xong, đột nhiên đưa ra hai ngón tay, dùng sức cạy mở dưới tai Chiêu Vân, muốn xé rách mặt nạ của nàng.

      “Hả?!” Nàng nhíu mày, như chờ . Hao tổn công phu lớn như vậy, chẳng lẽ là bởi cho nàng là gian tế?

      “Hả?” Đôi mắt Tư Mã Lạc chợt lóe, giống như rất ngoài ý muốn, lần nữa dùng sức nắn bóp mặt nàng, cả kinh : “ phải mặt nạ, ngươi… là Gia Cát Chiêu Vân!?” Chẳng lẽ lại là , sờ soạng mấy cái, vuốt là thoải mái, cảm giác dưới tay tồi.

      cười khẽ hỏi: “Ngươi bái cao nhân nước khác làm sư phụ? Nếu sao ngươi có thể sử dụng chiêu thức xuất sắc, nhạy bén như vậy? thử xem, sư phụ ngươi rốt cuộc là ai?”

      Chiêu Vân cực kỳ khó chịu với việc bị người khác thẩm vấn, : “Thả ta ra, ta cho ngươi biết.”

      Vẻ mặt Tư Mã Lạc bí hiểm, đôi mắt lại nóng rực, từ từ lướt quanh Chiêu Vân vài vòng, cười : “Thiên kim của phủ tướng quân, mà người lại ngửi thấy chút mùi son phấn nào, tại sao vậy?” Hai bàn tay to đương nhiên là rảnh rỗi, rà soát người nàng.

      Mồ hôi mồ hôi mồ hôi…

      Đậu hủ lại bị ăn nữa rồi!

      Sờ xong rồi, hai mắt tỏa sáng, giọng lại có điểm thất vọng: “Đáng tiếc nha, lại chẳng soát ra chút chứng cứ nào, có điều, thân thể của ngươi đúng là đẹp thêm rồi đó, vô cùng hoàn mỹ…”

      Chiêu Vân hận đến nghiến răng, nàng vốn định nhân cơ hội báo thù chuyện ngày hôm qua, ngờ được kết quả lại thành ngược lại, con bà nó, thể diện bị vứt hết xuống Thái Bình Dương rồi! Hận ý nhìn chằm chằm Tư Mã Lạc, thấy tức thể tả.

      Nàng rất ít khi tức giận, rất ít khi tức giận. Bởi vì nàng là sát thủ, bất cứ lúc nào cũng cần giữ vững tỉnh táo cao độ.

      Đúng! Nàng vẫn tự tin là mình đủ tỉnh táo ngày này qua ngày khác, nhưng người này chỉ mới gặp qua hai lần, vậy mà cả hai lần đều ăn đậu hủ của nàng. Hơn nữa, nàng ngay cả cơ hội chống trả cũng có. Bà nó bà nó, có ngày, nàng nhất định phải cho biết tay!

      giống như chó khẽ hít hơi người nàng “Đúng , có mùi phấn son, nhưng sao lại có mùi thuốc vậy? Có phải là loại thuật dịch dung lợi hại gì hay …” Thuật dịch dung dùng thuốc? Loại này ngược lại chưa từng nghe qua.

       

      Chương 27: Hạ lưu! Cẩu Vương gia cắn người 11

      “Con mẹ ngươi chó má, chẳng lẽ chưa nghe qua Gia Cát gia Nhị tiểu thư từ yếu ớt nhiều bệnh sao?” Nàng mắng chửi người rồi! Tức chết mất! Bởi vì nếu mắng, còn giống như chó làm hơi thở của tràn ngập mũi nàng, nàng ngửi thoải mái! Dựa quá gần!

       

      như vừa bừng tỉnh, lập tức cười ha hả, “Hóa ra là như vậy.”

       

      “Vậy… làm sao ngươi trang điểm, ăn mặc xinh đẹp lên chút?”

       

      “Hừ, thế người khác giắt ngọc thạch phỉ thúy bên thông cho đẹp, mà ngươi lại treo hồ lô rượu, tại sao?” Ngu ngốc! Đây là vấn đề sở thích cá nhân, còn hỏi mấy lần. Tên Vương gia có sắc mà có óc này chết !

       

      “Treo bình rượu sao? Ta thích thế.” Quả nhiên là trả lời rất ngu ngốc, vẫn đề dĩ nhiên là ở chỗ đó, chẳng qua nếu thời điểm đổi thành lúc hai người uống trà, tán gẫu những thứ này cũng chẳng có gì, nhưng đặt vào tình huống như bây giờ có chút kì quái.

       

      “Vậy ngươi còn hỏi cái gì? Chỉ ngươi được treo hồ lô, còn ta có quyền ghét tô son đánh phấn?” Nàng cũng theo ngốc lần.

       

      vẫn còn tiếp tục giả vờ ngu ngốc, bà nhà .

       

      “Tốt, khéo mồm khéo miệng!” Tư Mã Lạc cười ha ha, đột nhiên nhấc tay ôm hông Chiêu Vân : “Ngươi có biết , nữ nhân quá thông minh cũng phải là chuyện tốt!”

       

      “Cách xa ta ra chút! Cút!” Cảm giác kì quái lại bùng lên, bà nó. Nàng lại muốn mắng chửi người rồi.

       

      ngờ, cúi đầu khẽ cắn cổ nàng, để lại dấu răng của rất ràng, đắc ý : “Lưu lại chút kí hiệu, phải nhớ, ngươi là nữ nhân của bổn vương, ha ha, trừ bổn vương ra, nếu ai dám đụng đến ngươi, bổn vương nhất định khiến chết yểu.”

       

      “Vậy sao?” Đột nhiên, nàng cũng há miệng hung hăng cắn cổ , cắn đến chảy máu mới thôi.

       

      cổ Tư Mã Lạc đau nhức, nhưng lại hề tức giận, ngược lại, có loại cảm giác hưng phấn trước giờ chưa từng quá, xẹt qua từng tế bào cơ thể. Rất thú vị! Nữ nhân này rất thú vị. Ha ha! chiếm được nàng, cả đời này liệu có quá nhàm chán hay ?

       

      “Tiểu bảo bối!” Đúng! Nàng giống như là khối bảo bối vừa phát , thể ném , nhất định phải mang về, giắt theo người mới được.
      Phong Vũ YênWinter thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :