1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hạ lưu Vương gia Muốn Cắn Người -Ảnh Diệu Diệu (Update c478)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!

      Beta: Becky, Lãnh Nguyệt, Phong Du


      195. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 20

      "Này, ta hỏi ngươi, An Liệt hợp tác với các người?" Chiêu Vân nhắm mắt, tò mò hỏi.

      "Ừ, sai, tiểu tử kia trực tiếp cho người mở cửa thành để chúng ta vào." Tư Mã Lạc xong, chợt kỳ quái : "Ta , thứ đầu tiên ái phi nàng quan tâm phải an nguy của cha nàng hay gia gia, mà nàng lại quan tâm An Liệt?"

      Về việc này Chiêu Vân sao giải thích được, bởi vì đối với nàng mà Gia Cát gia cũng chỉ là người quen hơn, có chút thân tình nào. Duy nhất có thể làm ấm lòng người, cũng chỉ có Hinh Nhi nha hoàn thân cận, cho nên an nguy đám người Gia Cát Thần Hầu, nàng chẳng lo mấy.

      "Bọn họ đâu cần ta lo, thân thủ tốt như vậy, còn mang theo mười vạn binh mã, nếu chỉ nước Đông Kinh nho cũng giải quyết xong, cái danh Trấn Quốc tướng quân đúng là uổng phí rồi."

      rất có đạo lý! Tư Mã Lạc khẽ cau mày, nữ nhân này được mỗi điểm này là đáng nhất, suy nghĩ vô cùng đặc biệt, thậm chí có lúc còn có thể học được ít nhiều từ nàng. Nữ nhân như vậy, quả là thế gian hiếm thấy. Mắt liếc cái, thấy chân mày nàng căng cứng liền hỏi: "Ái phi, nàng nghĩ gì vậy?"

      "Ta nghĩ, sao An Liệt lại hợp tác mở cửa thành cho các ngươi vào như vậy? Cái này phù hợp với cách hành hung tàn của Đông Kinh."

      Tư Mã Lạc cười : "Cái này gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, tá lực đả lực*, mượn lực lượng của chúng ta giúp bình định lặp lại trật tự, giành lại thực quyền, chúng ta có thể diện có thực quyền, ai cũng được như ý, có gì thể?"

       

      *tá lực đả lực: mượn sức mạnh để đàn áp sức mạnh

       

      " sợ mời thần đến dễ, đưa thần khó khăn sao? Ta nghĩ nhất định là có mưu đồ khác, hơn nữa nếu như đúng là có thực quyền như chúng ta thấy, vậy sao lại có năng lực sai binh lính mở lớn cửa thành nghênh đón các ngươi? Chẳng phải là trước sau mâu thuẫn sao?"

      Trong đầu Tư Mã Lạc "ầm" tiếng, lẩm bẩm : " cũng phải, chẳng lẽ tiểu tử kia, có dụng ý khác?"

      Hai người mải chuyện, gia nhân từ bên ngoài cầm phong thư vào bẩm báo : "Vương gia, Hiểu Trần tiểu thư sai người đưa tới, xin Vương gia xem qua."

      196. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 21

      "À?" Tư Mã Lạc cầm thư lên hơi liếc nhìn chút, sau đó lại bỏ thư vào trong túi, nhìn Chiêu Vân cười cười, lên tiếng nhấc chân liền ra ngoài.

      Chiêu Vân có chút ngạc nhiên, hỏi: "Hiểu Trần tiểu thư là ai?"

      "Em biết, tiểu thư để em ra ngoài hỏi ."

      Hinh Nhi chạy ra ngoài lát, mặt tức giận trở lại : "Hừ, em còn tưởng là thiên kim nhà nào, ra là kỹ nữ của Phiêu Hương viện!"

      "Kỹ nữ?" Chiêu Vân cười nhạt tiếng: "Kỹ nữ à, ai.. tên kia quả nhiên phải là kẻ tốt, cũng chạy đến kỹ viện chơi cơ đấy, em kinh thành nhiều tiểu muội muội thích như vậy, còn tìm kỹ nữ sao? là đê tiện!"

      "Ấy là loại kỹ nữ..., nghe , là bán nghệ bán thân, nổi tiếng nhất Phiêu Hương viện, quen biết Lạc Vương gia hình như cũng lâu rồi."

      Chiêu Vân lãnh đạm : "Bán nghệ bán thân? Tại chỗ bẩn thỉu này, lại có kẻ bán nghệ bán thân ư? Em cũng tin?"

      Hinh Nhi cực kỳ khó chịu : "Tiểu thư, sao người tức giận? Mới tân hôn, phu quân mình chạy tìm nữ nhân khác, tiểu thư thấy quá đáng chút nào sao?"

      "Ta sao phải tức giận? thích làm gì làm, mấy việc đó ta chẳng quan tâm, chỉ cần tha lôi về nhà là được."

      Hinh Nhi khó chịu : "Aiz, tiểu thư người kỳ quái quá, mà Lạc vương gia cũng là, người chúng ta tướng mạo mĩ miều, kiều hoa hai đóa thế mà hái, lại chạy đến chỗ đó, là tức chết được!"

      "Đừng vậy Hinh Nhi, tên kia ở nhà chẳng phải tốt hơn sao? ở nhà chỉ thêm nhàm chán, toàn nghĩ cách để làm khó chúng ta, chỉ cần chúng ta sống tốt là được, những thứ khác mặc quyết định."

      Chiêu Vân xong, ngáp liền mấy cái về phòng ngủ nghỉ ngơi, còn Hinh Nhi ôm Tiểu Bạch dạo trong phủ, Lạc vương phủ lớn đến khác thường, mới đến nên làm quen tình cảnh chút. Cũng biết qua bao lâu, Chiêu Vân nằm ngủ mơ mơ màng màng, bỗng có cảm giác thân thể bị thứ gì đè ép hô hấp cũng trở nên khó khăn. Mở mắt ra nhìn, là tên Tư Mã Lạc, áp trọn thân thể lên người nàng, còn dùng tay tùy ý vuốt ve người nàng.

      "Ngươi cút ngay cho ta!" Chiêu Vân thủ thế lên gối!

      197. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 22

      "Ai nha, nguy hiểm !" Mông Tư Mã Lạc đột nhiên nhún xuống, tránh được tấn công của nàng, mà khi nàng hạ chân xuống, cái mông của lại lĩnh trọn cú công kích kia.

      "Khốn kiếp, cút!" Chiêu Vân la lớn, còn động thủ bóp cổ , muốn đẩy ra.

      "Cút? Đây chính là giường lớn của Bổn vương, nàng bảo ta cút đâu? Hừ, chỉ cần nàng mau sinh cho Bổn vương đứa con, tất cả lời đồn đều tự tiêu tan!" Tư Mã Lạc cợt nhả, co cổ lại. Tránh được tay Chiêu Vân, sau đó thừa dịp Chiêu Vân muốn chống người ngồi dậy liền nhanh chóng, ấn đầu xuống, gắt gao hút cái miệng nhắn của nàng.

      Chiêu Vân kinh hãi! Ra sức giãy giụa, nhưng lại thắng được lực đạo mạnh mẽ ở hai cánh tay .

      Đột nhiên, Tư Mã Lạc đưa móng vuốt sói hung hăng ở trước ngực nàng bóp cái!

      "A!" Chiêu Vân đau đến nhịn được kêu lên thành tiếng, mà Tư Mã Lạc cũng thừa dịp này, vươn đầu lưỡi vào miệng nàng, tham lam mút.

      Chiêu Vân cả người run rẩy chút, giống như chạm điện, hai tay giãy dụa chợt nới lỏng. . . . . .

      Tư Mã Lạc thấy nàng còn chống cự nữa, càng thêm chút kiêng kỵ, bắt đầu cởi áo, nới dây lưng, thoát hết chướng ngại.

      Vậy mà, khi phát Chiêu Vân nhúc nhích, như tượng gỗ nằm giường mặc cho định đoạt, lại ngưng động tác.

      Bình tĩnh nhìn Chiêu Vân hồi lâu, mặt thú lật người dậy rời khỏi thân thể nàng, rồi bắt đầu sửa sang quần áo xốc xếch của mình.

      Cuối cùng nhàng vuốt phần mặt Chiêu Vân bị người ta đánh cho còn có chút sưng đỏ, hơi đau lòng : "Ngủ , ta sai người hầu chuẩn bị đồ ăn rồi, ngủ ngon ."

      đoạn, Tư Mã Lạc xoay người ra khỏi phòng, còn phân phó nha hoàn nên vào quấy rầy vương phi  nghỉ ngơi.

      Chiêu Vân đoán cí sai, nam nhân như Tư Mã Lạc, tuyệt đối bao giờ lên giường với nữ nhân có cảm giác với , bởi vì cho đó là vũ nhục. ra Chiêu Vân đối với cũng phải là có cảm giác, cường hôn khiến nàng như giật điện, hùng khởi mặc dù còn cách quần áo, nhưng khiến nàng rối loạn.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!

      Beta: Lãnh Nguyệt


      198. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 23

      Chẳng qua là thấy thú vị thôi, bởi vì nếu như vậy, nàng sợ mình, ghét mình làm mất đêm đầu tiên hạnh phúc. Mà lúc này, vị trí của trong lòng nàng, còn chưa tới mức khiến nàng muốn vì mà hiến dâng tất cả.

      "Tiểu thư tiểu thư ~~!"

      Hinh Nhi đột nhiên đẩy cửa phòng chạy vào, phát chủ nhân y phục xốc xếch, nhất thời tỉnh ngộ, mặt nóng lên, cười cười đùa: "Tiểu thư, vừa rồi có phải Vương gia quay lại cùng tiểu thư làm cái kia?"

      "Cái gì? Cái nào?" Chiêu Vân lườm nàng cái.

      " chính là động phòng đó, Vương gia có phải rất mạnh mẽ, rất nhanh , có hay ?" Hinh Nhi thành hỏi.

      Đầu Chiêu Vân ong lên, nha đầu này nghĩ cái gì vậy? Lại dám hỏi nàng vấn đề như vậy?

      "Hinh Nhi, em ngươi cần nhàm chán như vậy có được , y phục này còn chưa cởi đâu. . . . . ."

      Hinh Nhi khỏi khoa trương mà : "Oa, y phục cũng cởi, chẳng lẽ gấp đến mức cởi quần là bắt đầu luôn sao? là, Vương gia quả nhiên là bị lời đồn bên ngoài đả kích."

      Chiêu Vân hiểu đầu cua tai nheo gì, liền : "Hinh Nhi, em linh tinh cái gì vậy?"

      "Tiểu thư, em có lung tung đâu!" Hinh Nhi : "Lần này Vương gia vì gỡ tội cho tiểu thư, nên bị người ta đồn đại ghê lắm."

      Chiêu Vân khó hiểu: "Đồn đại? Đồn cái gì? Hinh Nhi em rốt cuộc gì vậy? Có liên quan tới ta sao?"

      "Đương nhiên là có liên quan tới tiểu thư rồi, phải Vương gia sai bà đỡ cho nghiệm thân tiểu thư sao? biết là người nào lắm lời như vậy, chạy khắp nơi Vân vương phi là xử nữ."

      "Vậy sao?"

      "Ai da, tiểu thư, sao người lại nghĩ ra được chứ? Đêm động phòng hoa chúc qua, mà tiểu thư người vẫn còn giữ tấm thân xử nữ, ngoài kia người ta đồn ầm lên, Vương gia là là nam nhân vô dụng. . . . . ."

      "Cái gì?" Chiêu Vân nhịn được cười : "Lại có chuyện như vậy? Chẳng trách, tên kia đột nhiên muốn lên giường, còn chỉ cần ta sinh cho đứa con, lời đồn khắc tự tiêu tan, ra là như vậy, ha ha, đáng đời !"

      "Tiểu thư, người còn cười được à, người hoàn toàn biết, người sĩ diện như Vương gia, bị người ta đồn thành ra như vậy, trong lòng nhất định rất vui."

      199. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 24

      " vui sao?" Chiêu Vân chợt nhíu mày, cười nhạt tiếng : "Nhưng ta lại thấy vui."

      "Tiểu thư quá đáng mà." Hinh Nhi tựa hồ năng có chút trách cứ.

      Chiêu Vân đứng lên, vươn ngón tay mảnh khảnh véo má Hinh Nhi cái, vui mừng : "Em đó nha đầu ngốc này, sao lại khẩn trương thế chứ? Em phải điều, nếu phải là , những ngày qua chúng ta đâu gặp phải nhiều đau khổ như vậy? chính là đầu sỏ gây tội."

      Đúng lúc này, tiếng đàn trầm thấp thanh nhã truyền tới, là thanh cổ cầm, mặc dù luật thong thả, tiếng đàn lại thư thái du dương, tham nhu hòa mà lực xuyên thấu lại muôn phần mạnh mẽ, xuyên vào lòng người.

      "Oa ~ đều nam nhân gia tộc đế vương am hiểu luật, nghĩ tới Lạc vương gia có tài đánh đàn tốt như vậy! Vừa đẹp trai vừa có tiền, võ công lại tốt, còn biết đánh đàn, quả nhiên là nam nhân vạn người mới có !"

      Nhìn Hinh Nhi vẻ mặt ngây ngốc, Chiêu Vân lãnh đạm : "Tiếng đàn mặc dù hòa làm thể, nhưng ý cảnh ràng, đây phải là người gảy đàn, mà là hai."

      Hinh Nhi giật mình : " thể nào? Lạc vương phủ, chẳng lẽ còn có người khác biết đánh đàn sao?"

      Chiêu Vân : "Cần gì phải nghĩ nhiều như vậy? xem thử là biết."

      Lạc vương phủ có hai tiểu biệt viện Thanh Phong, Minh Nguyệt, tiếng đàn bắt đầu từ Thanh Phong uyển truyền tới.

      "Này, ta hỏi ngươi, rốt cuộc người nào  đánh đàn bên trong?" Hinh Nhi giữ được người làm hỏi.

      "Hinh Nhi tỷ, tiểu nhân biết, Thanh Phong uyển phải ai cũng có thể vào, nếu quấy rầy nhã hứng của Vương gia, chúng tôi đảm đương nổi, nên nếu Vương phi muốn biết, vào xem thử là được."

      Cửa mở, cũng cho phép người làm vào? Sao phải thần bí như vậy? Chiêu Vân mang theo Hinh Nhi vào cánh cửa kia, trong viện đường sạch nhưng rậm rạp rêu xanh, xem ra tên kia bình thường cũng vào mấy, sao hôm nay lại có nhã hứng, cùng người ta hòa cầm? Dọc theo con đường tìm hướng tiếng đàn, rẽ vào hai ngã rẽ, rốt cuộc cũng tìm ra. Ở góc đình giữa hồ Thanh Phong uyển, nam nữ, mặt đối mặt, ngón tay linh động, thanh tùy hứng tung bay. Nhìn nữ nhân trang nhã thanh thoát, thân xiêm áo xanh nhạt kết hợp với nét xanh ngọc của nước hồ cùng ánh lên, cũng là nữ tử tầm thường.

      200. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 25

      "Hừ, nữ nhân kia là người nào?" Hinh Nhi chu môi, vênh mặt tức giận.

      Chiêu Vân lãnh đạm cười : " cần tức giận như vậy, vào cửa rồi chính là khách, Hinh Nhi, chúng ta nên chuẩn bị chút."

      xong, thầm vài câu bên tai Hinh Nhi, nàng ta gật đầu cái, xoay người rời . Chiêu Vân xa xa nhìn mái đình giữa hồ, tìm chỗ có bồn cảnh che khuất ngồi xuống, nhấc chân lên bắt chéo, hơi nhắm mắt lại.

      Khi chưa xuyên qua, nàng cũng rất thích cổ cầm, bởi vì mỗi lần giết người xong, lo lắng trong lòng luôn cần giải tỏa, mà khi ấy, nàng đều trốn trong khách sạn cao cấp nhất, nghe tiếng cổ cầm du dương ngẩn người, để lòng mình từ từ thả lỏng. Chỉ là trước kia nghe cổ cầm do người đại trình diễn, so với phong thái thanh vận cổ đại bây giờ kém hơn nhiều. Có người gảy đàn cho nghe miễn phí, sao lại tận tình thưởng thức? Bất tri bất giác, trong tay lại cầm cục đá , theo tiếng đàn gõ theo tiết tấu ghế đá.

      Chợt, tiếng đàn hay lại dừng, lại còn là dừng đột ngột, chẳng muốn dừng chút nào, Chiêu Vân mở mắt, xoay người nhìn sang đình giữa hồ. Nàng chợt phát , Tư Mã Lạc cùng nữ nhân kia cũng nhìn nàng, hơn nữa Tư Mã Lạc còn ngoắc tay gọi nàng. ra là có bồn cảnh che cũng làm nên chuyện gì, Chiêu Vân còn cách nào khác đành đứng dậy, chậm rãi về phía đình giữa hồ.

      "Vân nhi, ta giới thiệu cho nàng chút, đây là Hiểu Trần tiểu thư, ta đặc biệt mời nàng ấy đến đây, chính là muốn để nàng ấy dạy nàng luyện đàn, tài đánh đàn của Hiểu Trần là độc nhất vô nhị, có nàng ấy chỉ bảo, tài đánh đàn của nàng nhất định cực tiến bộ."

      Hiểu Trần đầu tiên là sửng sốt, hồi lâu mới : "Hiểu Trần thỉnh an Vân vương phi."

      Chiêu Vân cười cười: "Hiểu Trần tiểu thư cần đa lễ, chỉ là, việc học đánh đàn cũng phải là chuyện sớm chiều, Chiêu Vân có chút căn bản nào, chỉ sợ Hiểu Trần tiểu thư khó chỉ bảo được."

      "Cái gì?" Tư Mã Lạc mặt kinh ngạc : "Nàng thân là nhị tiểu thư phủ tướng quân, cầm kỳ thư họa cũng nên biết chút mới đúng, sao lại có chút căn bản nào?"

       

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!

      Beta: Lãnh Nguyệt, Phong Du


      201. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 26

      Nhìn gương mặt sửng sốt của , Chiêu Vân vui mừng : "Thế nào, nguời hối hận sao Vương gia? Hối hận vẫn còn kịp, chỉ cần tờ hưu thư, Chiêu Vân cút xa, bao giờ bước vào Lạc vương phủ nửa bước."

      Tư Mã Lạc nhất thời cảm thấy mặt mũi tối sầm, nữ nhân này sao có thể chẳng thèm ngó ngàng tới ? Đối với hôn này có lấy chút để tâm, quả buồn cười!

      "Vậy, nàng biết những thứ gì? Cầm kỳ thư họa, nàng cũng nên hiểu biết chút chứ?"

      Chiêu Vân hời hợt : " xin lỗi Vương gia, Chiêu Vân khiến người thất vọng, cầm kỳ thư họa cái gì cũng biết."

      Hiểu Trần phì cười, : "Vương phi nương nương, là người quá khiêm nhường, Vương gia cưới nương nương vào cửa, nương nương tự nhiên có chỗ hơn người, nghe , nương nương còn tuổi, thân thủ tốt."

      "Thân thủ tốt? Ý ngươi là cái này?" Chiêu Vân bỗng nhiên vươn tay ôm cổ cầm lên, ngón tay dùng ít lực đạo nhấn cái liền buông lỏng.

      "Đăng"  tiếng, dây đàn đột nhiên bị áp, nhất thời lay động, vừa vặn xẻ đứt đôi con ruồi.

      Mà tất thảy huyết nhục bắn ra từ xác con ruồi kia đều nhàng đáp xuống cổ Hiểu Trần tiểu thư.

      "Ai nha, ngượng quá, làm ngươi bẩn rồi !" Chiêu Vân đột nhiên ra tay, phủ lấy cổ Hiểu Trần tiểu thư.

      Nữ nhân này nhìn đơn giản, Chiêu Vân cố ý muốn thử xem nàng là như thế nào.

      Quả nhiên, nữ nhân kia đột nhiên quay đầu , đưa tay ra lập tức bắt tay Chiêu Vân lại, : " cần Vương phi nương nương, Hiểu Trần tự mình làm được, đừng làm bẩn tay Vương phi."

      Tốc độ nhanh! Nữ nhân ra tay trong nháy mắt, Chiêu Vân lại phát bí mật, sâu phía trong cánh tay có hình xăm, mặc dù nhìn kỳ lạ, biết là hình dạng gì, nhưng tuyệt đối phải là vật thuộc về Trung Nguyên.

      "Hiểu Trần tiểu thư hình như phải là người Đại Vũ?"

      Nữ nhân kia sắc mặt hơi ngẩn ra, : "Bội phục, Vương phi nương nương quả nhiên thận trọng, Hiểu Trần, đúng thực là đến từ bộ tộc ."

      "Tốt lắm, Vân nhi, vốn là hôm nay có thể mời được Hiểu Trần tiểu thư, đó là phúc phận của nàng, nghĩ tới nàng chút căn bản nào, còn làm mọi người thành ra lúng túng, là mất hứng."

      202. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 27

      "Vương gia đừng như vậy, Vương phi thiên tư thông tuệ, coi như có căn cơ, chỉ cần nàng chịu học, trong vòng trăm ngày, Hiểu Trần bảo đảm có thể khiến Vương phi trở thành cao thủ đánh đàn."

      " trăm ngày?" Chiêu Vân thầm nghĩ, quả nhiên là lòng dạ xấu xa, còn định tiến dần từng bước, người này phải muốn ở Lạc vương phủ ba tháng sao?

      Đáp ứng nàng chính là kẻ ngu, mặc dù nàng Tư Mã Lạc, nhưng dù gì nơi này cũng là chỗ ở của nàng, há có thể tùy tiện để nữ nhân vào cửa?

      Vì vậy liền từ chối : "Đa tạ ý tốt của Hiểu Trần nương, nhưng Chiêu Vân đối với luật hề hứng thú, sợ rằng học xong, biến thành đàn gảy tai trâu, vậy tốt."

      "Nàng ——!" Tư Mã Lạc mặt mày khó chịu, nữ nhân này tại sao có thể quanh co lòng vòng mắng chửi người vậy?

      Chiêu Vân cũng thầm đắc ý, nhìn Tư Mã Lạc tựa hồ đối với nữ nhân kia rất quan tâm, quả nhiên là khắp nơi lưu tình, cái loại ánh mắt thương , giống như Hiểu Trần là vương phi, mà nàng Gia Cát Chiêu Vân như là nha hoàn, nàng hiểu.

      "Vương gia cần tức giận, Chiêu Vân tự biết thiên tư ngu độn, lưu lại cũng chỉ phá hư nhã hứng hai vị, Chiêu Vân trước hết xin cáo từ."

      "Khoan!" Tư Mã Lạc đột nhiên gọi nàng, : "Vân nhi, nàng còn chưa xin lỗi Hiểu Trần tiểu thư."

      Chiêu Vân hỏi ngược lại: " xin lỗi? Vì sao xin lỗi?"

      "Nàng biết còn hỏi, làm dơ bẩn cổ người ta, lại muốn bỏ sao? Nàng cũng phải biết, cái này khác nào để người ngoài Lạc Vương phủ có gia giáo?"

      " cần cần, Vương gia, ngài quá lời rồi, muốn Vương phi bồi tội với Hiểu Trần, Hiểu Trần sao đảm đương nổi, ngược lại tiếng đàn Hiểu Trần phá hư yên tĩnh vương phủ, phải là Hiểu Trần chịu tội mới đúng, xin lỗi vương phi nương nương, xin nương nương chớ trách."

      Tư Mã Lạc "Hừ" tiếng: " Nàng nhìn , Hiểu Trần tiểu thư có học vấn, hiểu lễ nghĩa. ràng là nàng sai rồi người ta còn có thể rộng rãi tới mức như thế, nàng làm sao chút lễ nghi cũng biết thế?"

      "Được rồi, Chiêu Vân biết sai, Hiểu Trần nương, Chiêu Vân chịu tội với người, người ngàn vạn lần xin đừng trách." Chiêu Vân vừa , mắt vừa xa xăm nhìn về hướng khác.

      203. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 28

      Vừa hay nhìn thấy Hinh Nhi bưng chén thuốc vội vội vàng vàng tới đây, cũng tiếp tiếng nào, chờ Hinh Nhi tới.

      "Vương gia, đến giờ uống thuốc rồi." Hinh Nhi đem thuốc bưng đến trước mặt Tư Mã Lạc.

      Hiểu Trần mặt đầy nghi vấn hỏi: "Sao vậy, Vương gia ngã bệnh ư?"

      " thể nào." Tư Mã Lạc giải thích được, ngược lại hỏi Hinh Nhi: "Uống thuốc, uống thuốc gì?"

      Chiêu Vân cũng giả vờ vẻ mặt lúng túng, nháy mắt ra hiệu nhìn Hinh Nhi : "Đúng vậy Hinh Nhi, em nghĩ sai rồi! Vương gia thân thể cường tráng, uống thuốc gì chứ?"

      "À?" Hinh Nhi gãi đầu : " phải mới vừa rồi người sai Hinh Nhi chuẩn bị sao? Hinh Nhi cũng tuân theo toa thuốc này bốc thuốc thôi."

      "Phương thuốc?" Tư Mã Lạc càng nghe càng hồ đồ.

      Chiêu Vân cũng : "Thuốc gì? Sao ta nhớ ?"

      "À? Tiểu thư người sao lại nhớ nha? là kỳ quái, Hinh Nhi nhớ ràng, cái gì vỏ rùa, đảng sâm, cẩu kỷ, long đảm thảo, em hỏi lão bản dược đường, lão bản kia , những thuốc này rất bổ, có thể khiến nam nhân trở nên mạnh mẽ hơn.”

      Chiêu Vân nhất thời đỏ bừng cả mặt, phải là bởi vì xấu hổ, mà bởi vì nha đầu Hinh Nhi này quả nhiên rất có thiên phú diễn xuất, như , khó phân biệt giả, khiến nàng buồn cười mà dám cười, khiến mặt ửng đỏ.

      "Ngươi nhăng cuội gì vậy!?" Mặt Tư Mã Lạc biến sắc, hôm nay bên ngoài đều điên khùng đồn đại Tư Mã Lạc thể ân ái, phải nam nhân, khiến chỉ dám núp trong nhà thể ra khỏi cửa.

      Nhưng Hinh Nhi là đáng chết, lại còn ở trước mặt Hiểu Trần, bưng chén biết là thuốc gì tới hạ thấp , từ giờ, coi như mình có mười cái miệng cũng khó lòng giải thích.

      Chiêu Vân kéo Hinh Nhi ra phía sau mình, bảo vệ : "Vương gia, người cần gì phải tức giận, chuyện đến nông nỗi như vậy, quan trọng nhất là trị hết bệnh."

      "Đúng vậy đúng vậy, Vương gia, bệnh hoa liễu tuy lớn mà ." Hinh Nhi khó chịu chen miệng .

      "Cái gì? Các ngươi.. hai người điên này, rốt cuộc muốn giở trò gì!" Tư Mã Lạc giận tím mặt, cuối cùng cũng hiểu được, chủ tớ rất ràng là muốn bêu xấu trước mặt Hiểu Trần, hơn nữa còn là vấn đề vô cùng tế nhị với nữ nhân!

       

       

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!

      Beta: Lãnh Nguyệt, Phong Du


      204. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 29

      Nhìn Tư Mã Lạc tức giận mặt có chút vặn vẹo, Chiêu Vân hả dạ, hừ, dám can đảm mang nữ nhân vào nhà, còn dám đắm đuối liếc mắt đưa tình với người ta, đều do ngươi tự làm tự chịu.

      "Vương gia, người cũng gấp rồi sao? Người phải uống thuốc, bồi dưỡng thân thể cho tốt, Chiêu Vân nhiều kỹ xảo, người bồi bổ sao theo được đây?”

      Chiêu Vân dùng toàn những lời lẽ kinh điển, khiến người ta nghe mà mập mờ, đúng là câu hai nghĩa.

      cho Hiểu Trần kia biết, vương phi nàng lắm chiêu, dễ chọc, cũng ám hiệu Vương gia giường có năng lực, lại còn ngầm ám chỉ Vương gia có bệnh hoa liễu, đủ kiểu như thế, mặc kệ nữ nhân nào nghe xong cũng nhanh chóng chạy xa.

      “Hỗn xược !" Tư Mã Lạc tức giận, cước đá bay chén thuốc trong tay Hinh Nhi, mà đúng là xui xẻo, chén thuốc bị đá, lại bay về phía mặt !

      Trời đất, cả chén nước thuốc cùng vụn thuốc toàn bộ úp mặt . . . .

      Chiêu Vân nhịn được, phá lên cười ha hả: "Vương gia, coi như tức giận, cũng cần uống đến chật vật như vậy chứ!"

      "Đủ rồi, Gia Cát Chiêu Vân, nàng nếu còn tiếp tục nữa, Bổn vương khách khí!" tay Tư Mã Lạc níu lấy ngực áo Chiêu Vân, dùng sức nhấc lên!

      Chiêu Vân cả người dĩ nhiên bị nhấc lên. sao cả, ngươi , , ngươi càng tức giận, lão nương càng hưởng thụ.

      Chiêu Vân thầm nghĩ vậy, nhưng ngoài mặt lại làm ra vẻ bất lực nhìn Hiểu Trần : "Hiểu Trần tiểu thư, aiz, việc xấu trong nhà thể truyền ra ngoài, hôm nay bị ngươi thấy được, hi vọng ngươi đem chuyện này truyền ra ngoài, kỳ Vương gia cũng rất đáng thương."

      Tư Mã Lạc thấy nàng vẫn còn có tiếp tục phỉ báng, liền đưa tay muốn che cái miệng nhắn của nàng.

      Chiêu Vân bất chợt phản kháng, thân thể đột nhiên lộn nhào, rất dễ dàng tránh thoát tay Tư Mã Lạc, nhưng vẫn mang bộ dạng quan tâm, rất thương tiếc nhìn Vương gia : "Hiểu Trần nương, Vương gia có bệnh trong người, nhưng mà nhất quyết chịu thừa nhận."

      Tư Mã Lạc thể nhịn được nữa, đôi mắt giống như phun lửa, hai bước tiến lên liền đánh!

      205. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 30

      Mà Hiểu Trần đột nhiên ngăn cản : "Vương gia, nên trách Vương phi, có người giấu bệnh sợ thầy, nhưng có bệnh, phải trị, Hiểu Trần cùng Vương gia quen biết lâu, cho dù thân thiết, cũng chẳng phải người ngoài, Vương gia cần thẹn thùng."

      Cứu mạng a! Tư Mã Lạc cảm giác đầu mình tê dại, chuyện gì chứ? Gia Cát Chiêu Vân đáng chết, mình tìm người dạy nàng đánh đàn, nàng thế mà lại lấy oán báo ân!

      Hiểu Trần lại tin là , cho là có bệnh, nữ nhân a nữ nhân, quả nhiên là diễn viên trời sinh!

      Chiêu Vân chợt thay đổi thái độ lạnh lùng như thường, đưa tay cầm tay Hiểu Trần : "Hiểu Trần tiểu thư, ngươi đừng cản trở , muốn đánh, cứ để cho đánh, ta hiểu kìm nén cũng rất khổ cực."

      "Vân phi nương nương người phải gấp, tất cả, đều tốt lên thôi."

      "Hiểu Trần, ta sao, ngươi yên tâm , mỗi buổi tối bởi vì có biện pháp, trong lòng kìm nén đến sợ, ta hiểu , cho nên đánh ta, ta cũng trách . Hiểu Trần, ngươi cũng phải chuẩn bị tốt trong lòng. . . . . ."

      Hiểu Trần vừa nghe, mặt hồi lúng túng. . . . . .

      "Buổi tối mỗi ngày? Hiểu Trần ngươi đừng tin nàng, ta lấy nàng vào cửa mới mấy ngày? Hơn nữa ngày thứ hai Bổn vương theo quân xuất chinh, hôm nay vừa mới trở về, nàng còn cái gì mỗi ngày. . . . . ."

      ra Chiêu Vân cũng phải là kẻ ngu, nàng là cố ý lộ ra sơ hở, làm nữ nhân kia biết, nàng thèm để ý chuyện nàng cùng Tư Mã Lạc là như thế nào, nhưng nàng tuyệt đối cho phép nữ tử mang theo bất kỳ mục đích gì tiến vào cái nhà này.

      Hiểu Trần quả nhiên cũng là nữ nhân thông minh, nghe Tư Mã Lạc như thế, sắc mặt hồi biến hóa, cuối cùng mang theo chút lúng túng cười cười : "Vương gia người cần , Vương phi nương nương là cảnh cáo Hiểu Trần, Vương phi nương nương người cứ yên tâm, Hiểu Trần cùng Lạc vương gia chẳng qua là bằng hữu tốt, cũng có gì khác."

      là nữ nhân thông minh, chút liền hiểu! Chiêu Vân cũng : "Hiểu Trần ngươi hiểu lầm, nếu Chiêu Vân để ý ngươi cùng có cái gì quá đáng, Chiêu Vân sớm đuổi ngươi ra vương phủ rồi, hoàn toàn đợi đến giờ, Chiêu Vân chỉ là muốn cho Hiểu Trần, Chiêu Vân có thói quen nhà chỉ có nữ chủ nhân, nhiều hơn, quá náo nhiệt, Chiêu Vân thích."

      Tư Mã Lạc lúc này mới chợt hiểu hiểu ra: "A, nàng, nữ nhân chết tiệt, ra là nàng lợi dụng Bổn vương chuyển ý giúp nàng, thực là quá đáng!"

      206. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 31

      "Quá đáng?" Chiêu Vân sắc mặt lạnh lẽo: "Chưa tới phiên ta, ta dùng lời lừa dối chút, còn ngươi, ngươi lợi dụng thế lực hoàng gia cường mạnh, cưới ta vào cửa, thế quá đáng à?"

      Hiểu Trần cười cười, : "Nương nương, người đừng tức giận, Vương gia là nam nhân đáng giá để nữ nhân gửi gắm chung thân đại , như vậy nương nương chưa? , Hiểu Trần cũng có cái phúc phận đó, nương nương, người cần phải quý trọng nha, được rồi, Hiểu Trần ở nơi này quấy rầy hai vị, cáo từ."

      Tư Mã Lạc liếc Chiêu Vân, sau đó nhìn Hiểu Trần : "Hiểu Trần, ta tiễn ngươi."

      " cần Vương gia, ngài ở lại bồi nương nương ."

      Nữ nhân kia xong liền xoay người , hơn nữa còn để lại câu : "Nếu nương nương ngày nào đó chợt muốn học đàn, Hiểu Trần nhất định dốc lòng truyền thụ."

      Chiêu Vân cũng nhìn tấm lưng kia : "Được, vậy trước tiên cám ơn Hiểu Trần tiểu thư."

      Cho đến khi Hiểu Trần ra khỏi cửa vương phủ, Chiêu Vân mới : "Ai, ngươi phong lưu phong lưu, ta đây bất kể, nhưng vẫn có lòng tốt nhắc nhở ngươi, nữ nhân kia đơn giản, về sau cẩn thận đề phòng."

      nghĩ tới Tư Mã Lạc đột nhiên ra tay nắm khuôn mặt nhắn của nàng : "Nàng cho rằng phu quân nàng là người ngu sao? Ta biết nàng ta đơn giản, cho nên đặc biệt mời nàng đến dạy nàng đánh đàn, tùy thời quan sát,  còn nàng chỉ biết làm hỏng chuyện!"

      "Cái gì? ra là ngươi là cố ý mời nàng trở lại. . . . . ." Chiêu Vân khỏi xấu hổ: "Sao ngươi sớm?"

      "? Nàng để Bổn vương có cơ hội sao? Nếu Bổn vương chỉ muốn dạy nàng đánh đàn, bản vương tự mình đến dạy! Tình chàng ý thiếp, cầm ý triền miên, vậy tốt sao? Nàng đó, trong óc chứa toàn cỏ sao? Cầu xin nàng  Vương phi nương nương, về sau nên tùy tiện làm chuyện ngu ngốc, phá hư kế hoạch của ta!"

      "Hung dữ cái gì chứ?" Chiêu Vân liếc cái: "Ai bảo ngươi lớn lên bộ dáng đức hạnh, càng nhìn càng giống con vịt, cho nên ta mới hoài nghi ngươi chứ sao!"

      "Cái gì? Ta đường đường là Vương gia, nàng lại dám Bổn vương giống con vịt? Thế chẳng phải nàng so sánh Bổn vương với gia cầm sao?"
      (Lãnh Nguyệt: 2 chị cãi nhau như con nít, mà so tuổi đúng là con nít =.:)

       

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!

      Beta: Lãnh Nguyệt


      207. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 32

      Nhìn tức giận như vậy, bất đắc dĩ lắc đầu, thôi, cứ coi như là ý đó , nếu để biết ‎ nghĩa thực của con vịt, chắc nhảy dựng lên mất. Hinh Nhi thấy chủ nhân lắc đầu, liền che miệng cười.

      Tư Mã Lạc trợn mắt nhìn nha đầu kia cái, : "Ngươi cười cái gì mà cười? Chẳng lẽ Bổn vương sai sao? Nàng quả thực là quá đáng, lại dám so sánh Bổn vương với gia cầm!"

      Hinh Nhi nhịn được cười : "Vương gia người hiểu sai rồi, tiểu thư con vịt, ý phải là con vịt kêu cạc cạc ~"

      Chiêu Vân hơi ngẩn ra: chẳng lẽ nha đầu này lại biết con vịt chính là kỹ nam?

      nghĩ tới Hinh Nhi tiếp: "Vương gia, tiểu thư ngài là con vịt, là bởi vì ngài thường để tay ở sau mông, hơn nữa bước nghênh ngang, giống như con vịt cái lớn, cho nên tiểu thư rất ưa ha ha!"

      Mồ hôi tuôn. . . . . . Chẳng qua là hai chữ con vịt, lại có nhiều ý nghĩa khác nhau như vậy, tốt, rất tốt!

      Lúc này, quản gia tới gọi mọi người dùng bữa, phát gương mặt Tư Mã Lạc còn chưa được lau sạch , liền kỳ quái : "Vương gia, người…ăn rồi?"

      *****

      Tư Mã Lạc vốn tưởng rằng có thể Hiểu Trần lưu lại, vì vậy phân phó đầu bếp chuẩn bị bữa tối vô cùng phong phú, bàn ăn to như vậy bày la liệt các loại sơn hào hải vị, mà ăn cơm cũng chỉ có ba người.

      Chiêu Vân cùng Hinh Nhi đối với ăn uống ngược lại cũng đòi hỏi nhiều, tùy tiện ăn chút, liền buông đũa, vốn muốn về phòng nghỉ ngơi, nhưng Tư Mã Lạc lại bày ra tư thái cao cao tại thượng, ra lệnh hai người bọn họ ở lại, cho đến khi ăn xong mới thôi.

      Chợt con ruồi ở trước mặt Chiêu Vân bay tới bay lui, Chiêu Vân đột nhiên cầm đũa lên gõ!

      Lập tức phá vỡ an tĩnh, Hinh Nhi nhịn được vỗ tay khen hay: "Oa tiểu thư người là lợi hại, chiêu liền đánh bay con ruồi rồi!"

      Tư Mã Lạc chậm rãi ăn, nghe Hinh Nhi trầm trồ khen ngợi, liền : "Cái này có cái gì? Chẳng qua là đánh bay con ruồi mà thôi, Bổn vương có thể dùng đũa kẹp con ruồi lại ấy chứ."

      "À. . . . . ." Chiêu Vân nhìn Tư Mã Lạc cái, chợt quay sang Hinh Nhi : " đến con ruồi, ta lại nhớ ra có chuyện cười về con ruồi."

      "A, tiểu thư, ra là người cũng kể chuyện cười nha? Ha ha, kể kể , Hinh Nhi rất mong chờ."

      208. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 33

      Chiêu Vân hắng giọng, : "Ngày trước có hai con ruồi lớn , ở dưới gầm cầu ăn cơm, ruồi con hỏi: phụ thân, chúng ta đến bao giờ mới cần phải ăn phân nữa? Ruồi bố nhất thời đen mặt lại : câm mồm, lúc ăn cơm được đến chuyện ghê tởm như vậy!"

      "A ha ha ha ha ha ~~ tiểu thư ngươi nghe được chuyện cười này từ đâu vậy, quả thực là quá buồn cười  ha ha ha ~~"

      Hinh Nhi sau hồi cười to, lại phát Vương gia lườm nàng, liền nhịn được cười đến khoa trương hơn: "Chuyện liên quan đến ta nha Vương gia, là tiểu thư nhắc tới chuyện cười ghê tởm ha ha ha ha ~~"

      "Ha, ha ha, ha ha ha! chút cũng buồn cười!" Tư Mã Lạc liếc nhìn hai chủ tớ, nhìn những thứ sơn trân hải vị óng ánh hấp dẫn, nhất thời mất hết khẩu vị, thể làm gì khác hơn là dùng muỗng uống hai muỗng canh..., trong lòng cực kỳ khó chịu, lão tử dùng cơm, lại gì mà con ruồi ăn phân. . . . . .

      Chiêu Vân chẳng cười chút nào, mà nhàn nhạt hỏi: "Hinh Nhi, vậy em có biết con ruồi làm thế nào hay ?"

      Hinh Nhi tò mò hỏi: "Ruồi ? Nó có thể như thế nào? biết."

      "Nó nha, chính là phục, từ gầm cầu bay ra ngoài xong, cứ bay mãi, đột nhiên bay tới muỗng canh của người ta ăn đó."

      Tư Mã Lạc vừa nghe, cổ họng tắc nghẹn, mắt nhìn xuống, muỗng canh đúng là có con ruồi bơi lội!

      "Áaaa ~~!" tiếng, Tư Mã Lạc rốt cuộc nhịn được phun hết nước canh mới ăn ra. . . . . .

      Chiêu Vân cùng Hinh Nhi lập tức bịt mũi nhanh chóng chạy .

      "Đứng lại, hai nữ nhân chết tiệt, xướng tùy trêu trọc Bổn vương, đúng là biết sống chết gì cả!" Tư Mã Lạc mắng tiếng, nghĩ tới con con ruồi kia mới từ đống phân bay ra ngoài sau đó chạy vào tô canh, lần nữa nhịn được lại nôn ói trận.

      Trong lòng nhịn được mắng: nữ nhân chết tiệt, Bổn vương chờ, chờ dịp trả thù nàng!

      "Ha ha~~ tiểu thư ngươi là xấu a, lại còn bày ra biện pháp này đối phó Vương gia, Vương gia đáng thương."

      "Đáng thương? Hinh Nhi, sao em thương ta chứ? Chẳng lẽ  em quên trong thư phòng dùng cơ quan cạm bẫy ám toán ta sao? Đối phó với loại người ấy, ra tay phải hung ác mới được."

      209. Bại hoại! Cầm thú Vương gia chớ làm loạn 34

      "Cũng đúng ha ha, xem ngài ấy sau này còn dám khi dễ chúng ta hay , tiểu thư, sao người lại có nhiều quỷ kế như vậy? Trước kia sao thấy ngươi dùng qua?"

      "Trước kia?" Chiêu Vân cười lạnh: "Trước kia hơi ngốc nghếch, sau khi bị bệnh, người cũng trở nên thông minh hơn."

      Hai chủ tớ mải cười , chợt thấy quản gia vội vã bước vào, thấy Chiêu Vân liền : " xong rồi nương nương, thiên lao truyền ra tin tức, phu nhân tướng quân treo cổ trong lao!"

      "Cái gì?" Tư Mã Lạc vừa lúc ra, vuốt cằm : "Chỉ trong vòng hai ngày, hai vị phu nhân phủ tướng quân lần lượt qua đời, nếu để cho hai vị tướng quân Gia Cát gia biết, nhất định buồn đau vô cùng."

      "Treo cổ trong lao?" Chiêu Vân lãnh đạm : "Bà ta phạm phải tội nghiệt lớn như vậy, chết cũng tốt, cũng coi là cách giải thoát, nếu chờ gia gia với cha ta trở lại, bà ta chết thống khổ hơn."

      Tư Mã Lạc chợt xoay đầu lại : "Nàng có tình người hay vậy? Bà ta dù sao cũng là đại nương của nàng!"

      "Đại nương? Đúng rồi, đại nương cả ngày chỉ mong ta chết, nhưng ngẩng đầu ba thước còn có thần linh ,bà ta gặp báo ứng cũng đúng thôi."

      "Tiểu thư. . . . . ." Hinh Nhi giọng : "Hôm nay hai vị phu nhân phủ tướng quân cùng , Phong công tử cũng nổi điên mất tích, cả phủ tướng quân chỉ còn lại người cùng đại tiểu thư thôi, đại tiểu thư toàn muốn hại người, nên cái gì cũng hiểu rồi, người xem có nên trở về chủ trì đại cục hay ?"

      Chiêu Vân chỉ nam nhân bên cạnh : "Chủ trì đại cục từ trước đến giờ là chuyện của nam nhân, tìm , đường đường là Lạc vương gia của Đại Vũ, rể hiền của Gia Cát gia, có ở đây, cần gì nữ nhân chúng ta phải lo lắng?"

      Tư Mã Lạc cười, mặt nghiêm túc : "Ai, lần này phiền rồi, chờ hai vị tướng quân trở lại, Bổn biết với họ thế nào đây? được, ta phải lập tức tấn kiến hoàng thượng, xin hoàng thượng hậu táng hai vị phu nhân."

      "Hậu táng?" Chiêu Vân cười : "Vương gia, ngươi ăn ruồi đến ngu rồi sao? Hậu táng dành cho người có công có đức, Thích Như trước thông dâm, sau vu cáo hãm hại Chiêu Vân, tội chết có thừa, ngươi cho bà ta hậu gì táng vậy?"

      "Người chết rồi, , Bổn vương cũng phải cho cha nàng, cho gia gia nàng chút mặt mũi, nàng cần ngăn cản."

      "Ta mặc kệ ngươi. . . . . ." Chiêu Vân xoay người bước .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :