1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hạ lưu Vương gia Muốn Cắn Người -Ảnh Diệu Diệu (Update c478)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: bảo bối đừng quá xấu xa!
      135. Xui xẻo! nên đánh vỡ  gian tình 9



      Mới vừa rồi Hinh Nhi sau này ở Lạc vương phủ, khó có cơ hội trở lại, nên muốn ra ngoài tìm mấy đại thẩm tâm , nhân tiện biếu bọn họ chút bạc, cám ơn họ những năm qua chăm sóc. Chiêu Vân dĩ nhiên là ngăn cản, nhưng ra ngoài lâu như vậy, còn chưa thấy nàng trở lại, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?

      Nhưng ngẫm lại chút xảy ra chuyện gì được chứ, nơi này là phủ tướng quân, sao có thể gặp chuyện may được?

      Chợt, ngoài cửa truyền đến tiếng kêu đau. . . . . . Là Hinh Nhi!

      Chiêu Vân cảnh giác hơn người thường rất nhiều, vừa nghe thanh có gì đó đúng, nàng vội đứng dậy, sải bước ra ngoài. Mà ngoài cửa, btrên khoảnh sân , có lấy bóng người! Nha đầu kia rốt cuộc làm trò quỷ gì vậy? Chẳng lẽ là chạy đến Tây viện?

      Chiêu Vân càng nghĩ càng thấy có khả năng, bình thường chuyện phiếm vừa nhắc tới Gia Cát Phong, Hinh Nhi liền hữu tình, có lẽ là bởi hôm qua Gia Cát Phong bị nàng đả thương lôi đài, cho nên Hinh Nhi đến thăm. Vừa nghĩ tới Gia Cát Phong, Chiêu Vân chợt trở nên rất kỳ quái, loại cảm giác đó, tựa hồ có chút ràng buộc, nhưng mà lại xa lạ, đến nay cũng hiểu rốt cuộc chủ nhân thân thể này trước kia xảy ra chuyện gì với . Dù sao cũng là chuyện trước kia, Chiêu Vân lần theo con đường ngày trước Hinh Nhi dẫn nàng , vòng qua bên ngoài Tây viện tới cửa bí mật, qua cánh cửa chui vào Tây viện, chui địa bàn của Gia Cát Phong.

      "Hinh Nhi? Hinh Nhi?" Chiêu Vân thấp giọng kêu mấy tiếng, cũng có tiếng đáp lại, định rời , bỗng thấy dưới chân hòn non bộ, có chiếc giầy! Nhìn kỹ, quả nhiên là giầy của Hinh Nhi!

      Chiêu Vân khỏi khẩn trương, Hinh Nhi mặc dù có chút tùy tiện, nhưng cũng đến nỗi để giày biến mất mà cũng biết chứ? Rất có thể, là bị người ta đánh ngất xỉu mang , hoặc là chạy nhanh rơi kịp nhặt, mới vừa rồi còn nghư thấy nàng kêu đau ngoài sân, vừa ra lại chẳng thấy bóng người, lẽ, có chuyện gì xảy ra rồi? Chiêu Vân cầm giầy trong tay, cúi đầu chui vào trong núi giả.

      136. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 10

      Nhưng mà núi giả cũng rộng lắm, mấy bước cùng đường, bên trong có ai.

      Chiêu Vân ngồi xụp xuống muốn quan sát cẩn thận mấy dấu chân, mà đúng lúc này, Tiểu Bạch trong ngực cũng nhảy xuống, dùng mũi ngửi trong loanh quanh núi giả, rồi bỗng đứng lại bên vách đá, vươn móng vuốt cào cào. Hơi thở của cho bén nhạy dị thường, chắc chắn sai được, huống chi là con chó mang huyết thống chó sói, chẳng lẽ? Chiêu Vân vươn tay ra, gõ vách, thứ thanh lộc cộc lộc cộc phá ra, bên trong quả nhiên là trống ! Tay hơi dùng lực, vách núi giả bị đẩy ra, mở ra mật thất ngay trước mắt.

      "Hư ~~" Chiêu Vân bế Tiểu Bạch ôm vào lòng, nhàng vuốt bộ lông trắng muốt, rón rén vào mật thất.

      Mà ở cuối gian phòng trong mật thất, lão nương cùng tên thiếu niên tinh tráng trần truồng ôm ấp nhau, dựa vào thanh trong mật thất truyền ra ngoài, nữ nhân vô sỉ rên rỉ thành tiếng. Mà nam nhân đè người bà ta, trong đầu chỉ toàn buồn bực, tiếng nào, chỉ lo động, động tới, động nữa. . . . . .

      Nữ nhân đột nhiên hét lên tiếng chói tai, nam nhân nóng bỏng vẫn chưa làm bà ta đạt tới cao triều, để bà ta phải ôm riết lấy , gắt gao ôm lấy chẳng muốn rời tay.

      Nhưng Gia Cát Phong dùng sức đẩy hai tay Thích Như, từ từ đứng lên, lấy mặc quần áo.

      "Đừng , Phong nhi, lưu lại bồi đại nương, đại nương rất đơn, ngươi yên tâm, gia gia ngươi cùng cha ngươi qua mười ngày tám ngày về, chúng ta sao nhân cơ hội này, nán lại ở chung chỗ."

      "Đủ rồi!" Gia Cát Phong đột nhiên rống to tiếng: "Ngươi nghe cho ta, từ nay về sau, đừng có chạy tới Tây viện tìm ta, giữa chúng ta còn quan hệ!"

      " còn quan hệ? Ha ha. . . . . ." Thích Như chợt cười nhạt tiếng, : "Thế nào, bây giờ bắt đầu ghét bỏ đại nương rồi hả? Hay là, bởi vì chiếm được Gia Cát Chiêu Vân, trong lòng thấy khó chịu lắm à?"

      "Ngươi câm mồm cho ta!" Gia Cát Phong giận đến cắn răng nghiến lợi, tay níu lấy tóc Thích Như nhấc bà ta lên!

      137. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 11

      "Buông tay!" tay Thích Như cố đẩy Gia Cát Phong ra, nhưng cũng tức giận, chẳng qua là nhàn nhạt kể khổ : "Phong nhi, ngươi là vong ân phụ nghĩa đó, nhiều năm như vậy ngươi luyện tập tà công tẩu hỏa nhập ma, nếu có đại nương ta dùng thân thể để ngươi giải tỏa, ngươi sớm chết rồi, giờ tốt rồi, ghét bỏ ta? Ta cảnh cáo ngươi Phong nhi, làm người thể quá vô tình, chúng ta là châu chấu cùng sợi thừng, ai ép ai, chung quy tất cả đều có kết quả tốt đẹp."

      Gia Cát Phong nhướng mày, hỏi: "Lời này của ngươi có ý gì?"

      " có ý gì. . . . . ." thân trần trụi, Thích Như lại tới, ôm chặt Gia Cát Phong : "Gia Cát Chiêu Vân trở lại, hơn nữa, trông giống chỉ về thăm nhà mẹ đẻ đơn giản như vậy, ta thấy nó có vẻ còn mục đích khác."

      "Buông tay!" Gia Cát Phong vừa nghe Chiêu Vân trở lại, liền đẩy Thích Như ra, xoay người ra ngoài.

      "Chẳng lẽ ngươi thấy sợ chút nào sao!" Thích Như chợt lên giọng : "Chẳng lẽ ngươi quên mẹ nó làm sao mà chết rồi à? Gia Cát Phong, họa trước mắt của chúng ta quan trọng hơn, con ta mới vừa rồi với ta chuyện này, hình như nó biết hết rồi, ta thấy năm đó, có thể bị nó thấy cả, chỉ cần nó cho Chiêu Vân, hai chúng ta đều phải chết!"

      "Ngươi bậy!" Gia Cát Phong tay run rẩy chỉ Thích Như : "Năm đó, là ngươi dùng thuốc, đầu độc chết mẹ Chiêu Vân, là ngươi, là ngươi hại chết mẹ nàng!"

      Thích Như mặt ủy khuất : "Phong nhi, làm sao ngươi có thể là do đại nương, đại nương tất cả đều là vì ngươi thôi, năm đó chính ngươi dối gạt mọi người tu luyện tà công, bị tẩu hỏa nhập ma, lạc vào tiểu viện đánh trọng thương mẹ Chiêu Vân, nếu phải là ta giúp ngươi, ngươi sớm bị cha ngươi cùng gia gia ngươi xử đẹp rồi! Ngươi cho rằng ta hạ độc bà ta, bà ta còn có thể sống được sao? Ngươi lầm rồi, ngươi cắt đứt gân mạch cả người bà ta, bà ta biến thành hoạt tử, là ta giúp ngươi thu vén, ngươi mới có ngày hôm nay!"

      ", thể nào, phải vậy, phải như thế!" Gia Cát Phong rất rất muốn quên những tội lỗi do chính mình phạm phải, nhưng bỗng trước mắt lại tái tình cảnh năm đó tẩu hỏa nhập ma, lỡ tay đánh trọng thương mẹ Chiêu Vân. . . . . .

      "Ngươi bình tĩnh chút!" Thích Như bắt được bả vai Gia Cát Phong dùng sức lắc mấy cái : "Bây giờ gấp cũng có tác dụng gì, chúng ta mau nghĩ phương pháp xử lí khẩn cấp, đây mới là việc chúng ta cần phải làm, ngươi có hiểu hả!"

      KINH TỞM QUÁ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

      Các nàng đừng quên ấn quảng cáo ủng hộ web nha

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      138. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 12



      “Bình tĩnh, làm thế nào bình tĩnh…” Gia Cát Phong hai tay ôm đầu ngồi xuống, gương mặt mang vẻ thống khổ khó chịu.

      “Ẳng~ẳng~” chợt truyền đến hồi tiếng rên của chó con!

      “Ai!?” Gia Cát Phong vùng dậy, đuổi theo ra bên ngoài, chỉ thấy bóng lưng khiến ngày nhớ đêm mong vừa vặn biến mất ở chỗ khúc quanh.

      Là nàng?! Gia Cát phong rảo bước đuổi theo!

      lúc vừa từ núi giả chạy đến, trong nháy mắt, thanh dao găm bay vụt tới, vèo tiếng, cắm ngập vào vai .

      “Vân nhi…” Gia Cát Phong nên lời. Chiêu Vân dùng hết sức tung cước giữa ngực , đá bay ngược về sau, đụng vào núi giả, ngã lăn ra đất.

      “Gia Cát Phong ngươi cần phải gì cả, chẳng trách sau khi ta bị bệnh nặng, trí nhớ của ta về ngươi hoàn toàn biến mất thấy bóng dáng tăm hơi. Nhất định là trước kia ta biết được ngươi giết mẹ ta, cho nên ta mới có thể chán ghét ngươi, dù thế nào cũng chịu nhớ ra ngươi!”

      , Vân nhi, muội hãy nghe ta , phải ta cố ý, ta…” Gia Cát Phong ôm bả vai chảy máu, đứng lên, khóc muốn giải thích.

      Chiêu Vân khoát tay chặn lại : “ cần, Gia Cát Phong, chuyện giữa chúng ta, kết thúc ở đây , về sau đường ai nấy , quen biết nhau, nhưng chờ sau khi lão tướng quân trở về, Chiêu Vân nhất định bẩm báo đầy đủ!”

      được! Từ đến lớn, ta chăm chắm sóc muội, mến muội như thế, Vân nhi, muội thể đối xử với ta như vậy. Muội thể đối xử với ta như vậy được!” Gia Cát phong đột nhiên quỳ xuống trước mặt Chiêu Vân, đưa tay kéo lấy váy nàng : “Vân nhi, chuyện của mẹ muội ta cố ý, khi đó ta còn , lén luyện tà công, lúc ấy ta thực chẳng biết gì cả. Vân nhi, muội phải tin tưởng ta.”

      Chiêu Vân rất muốn đao giải quyết Gia Cát Phong, nhưng nể tình chăm sóc nàng nhiều năm như vậy, giúp đỡ quan tâm nàng, nên hôm nay tới đây thôi, coi như cũng giải tỏa được phần nào.

      “Buông tay!”

      buông! Vân nhi, muội mà tha thứ cho ta, ta buông tay, ta quỳ mãi ở đây!” Gia Cát Phong vẻ mặt tôi nghiệp nhìn nàng, như thể cầu xin tha thứ, cũng giống như sám hối.

      “Ngươi có buông ra hay , chẳng còn ý nghĩa gì nữa, hiểu ?” Chiêu Vân bỗng vươn tay rút dao găm bả vai Gia Cát Phong ra, thừa dịp Gia Cát Phong hét tiếng thảm thiết liền vung dao cắt đứt tà váy kia, xoay người rời .

      139. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 13

      Chiêu Vân cắt áo đoạn nghĩa, tỏ ý rằng từ nay về sau như người xa lạ, hy vọng Gia Cát Phong kia dây dưa nữa, ai đúng ai sai cũng được, đâu còn ‎ nghĩa nữa.

      được !” Gia Cát Phong đột nhiên quát to tiếng.

      Chiêu Vân quay đầu, bởi vì nam nhân chính là như vậy. Nếu như ngươi quay đầu lại liếc cái, cảm thấy ngươi còn chút tình nghĩa đối với , tất dây dưa dứt.

      “A~~!” Đột nhiên có người thét lên!

      Chiêu Vân khỏi khựng người lại, bởi vì thanh kia tràn đầy sợ hãi, xem lẫn phong vị sát ý.

      Quay đầu nhìn lại, ra là Thích Như!

      Thích Như bị Gia Cát Phong dùng tay bóp chặt cổ họng, sắp tắt thở đến nơi.

      Mạng người quan trọng, Chiêu Vân cũng nghĩ nhiều, vội xoay người : “Dừng tay!”

      “Ngươi phải muốn sao? , sao ? Ngươi rồi, ta liền giết sạch tất cả mọi người trong phủ Tướng quân! ha ha ha ha ha~~~” Gia Cát Phong xong, ngửa đầu cười ha hả.

      Chiêu Vân khỏi ong cả đầu, sao chỉ trong chớp mắt, Gia Cát Phong đổi sang vẻ mặt dữ tợn rồi hả? đôi mắt tràn đầy tơ máu, đỏ lừ, cơ mặt vặn vẹo cực độ, nhìn qua đâu có điểm nào giống người? ràng chính là pho tượng ma quỷ!

      Hỏng rồi, quá nửa là bị kích thích quá độ, khiến tâm ma vốn tiềm bên trong hiển lộ. Tâm ma này, xã hội đại gọi là đa nhân cách, khi nhân cách khác vốn chẳng tốt đẹp gì bị ép phải biểu lộ, muốn làm bình thường lại, quả là khó hơn lên trời. Chiêu Vân trước kia làm sát thủ từng ám sát qua kẻ buôn lậu ma túy, tên kia chút võ công cơ bản cũng có, muốn giết quả dễ như trở bàn tay, nhưng lần đó trong lúc vô tình làm nhân cách đối lập của bị ép phải xuất , kết quả là như biến người khác, lòng dạ độc ác, vô cùng mạnh mẽ, bản thân suýt chút nữa chết tay tên đó.

      Nhìn Gia Cát Phong lúc này, tám chín phần mười cũng giống như thế, nàng lập tức tính toán, trước mắt chỉ có thể trấn an tâm tình của

      “A Phong, ngươi buông tay trước , có lời gì từ từ .”

      gì đây? có gì đáng để cả, ta muốn giết ả, sau đó giết ngươi, giết tất cả mọi người, ha ha ha ha ha~!”

      Gia Cát Phong phát điên, thành kẻ điên rồi, lực đạo tay bỗng nhiên tăng thêm!

      140. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 14

      “Phong nhi, dừng tay, Phong nhi ngươi làm gì vậy!” phụ nữ trung niên từ bên kia vọt tới, vội bắt lấy tay Gia Cát Phong : “Phong nhi, ngươi vô lại, bà ấy là đại nương của ngươi đó!”

      “Cút!” Gia Cát Phong đột nhiên buông tha Thích Như, sau đó lại vươn ma trảo về phía người phụ nữ vừa đến kia.

      Đúng là mê muội! Nữ nhân kia, phải là mẹ ruột Gia Cát Phong sao, sao lại như vậy?

      “Kẻ điên, là người điên, ngay cả mẹ mình cũng muốn giết!” Thích Như ôm cổ mình, lảo đảo nghiêng ngã chạy ra cách xa mấy mét, chỉ vào Gia Cát Phong hô.

      “Mẹ?” Gia Cát Phong nhìn nữ nhân bị mình bóp cổ thở nổi : “Bà ta làm mẹ kiểu gì vậy? Sinh ra đứa con trai vô dụng như thế, khiến nữ nhân mình thích bỏ theo người khác, con trai bà ta là kẻ ngu, lão tử giết bà ta trước, rồi giết luôn con trai bà ta!”

      Chiêu Vân quýnh lên, tên kia quả nhiên bị nhân cách khác chi phối, hoàn toàn ý thức được mình là Gia Cát Phong, còn tưởng rằng Gia Cát Phong là người khác.

      Xem ra nhất định phải ra tay, nếu Nhị phu nhân của phủ tướng quân phải chết là điều thể nghi ngờ! Nàng liền tiến tới mấy bước, vừa vọng về phía Gia Cát Phong : “Này, ngươi con trai của người ta là người ngu ngốc, ta xem ngươi mới chính là người ngu ngốc. Con trai người ta dù là có ngốc, cũng biết mẹ mình là ai, thương tiếc mẹ ruột mình, mà ngươi sao? Ngươi sao? Ngươi là ai? Mẹ ngươi là ai!?”

      Gia Cát Phong phát điên đột nhiên sửng sốt, sau đó ngừng lắc lắc đầu tự lẩm bẩm: “Đúng rồi, ta là ai, mẹ ta là ai? Ta là ai? Mẹ ta là ai!??”

      Chiêu Vân thấy đạt được mục đích đánh lạc hướng, đột nhiên chân lướt như bay, xông lên phía trước, nhằm hướng hai bên xương sườn Gia Cát Phong ra quyền cùng lúc!

      Người bình thường mà bị đánh trúng chỗ này, hai tay nhất định tạm thời vô lực, nếu nghiêm trọng còn có thể mất tri giác.

      ngờ, chỉ nghe “Chát” tiếng, Gia Cát Phong chỉ bị đánh lui về sau mấy bước, mà trong tay vẫn giữ khư khư mẹ ruột của buông.

      còn cách nào, Chiêu Vân đành nháy mắt rút dao găm ra, nhào tới lần nữa.

      “Ha ha ha ha~!” Mặt Gia Cát Phong đỏ bừng, chỉ trong tích tắc, năm ngón tay bóp chặt lại!

      thanh thanh thúy vang lên, Chiêu Vân bỗng đứng người.

      Chậm rồi, tất cả đều xong rồi!

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      141. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 15



      Cái loại thanh gãy xương cổ đối với nàng mà chẳng lạ lẫm gì. Trước kia lúc nàng làm sát thủ thường dùng phương pháp này để giết người.

      “Phốc----!” ngụm máy đỏ tươi từ miệng Nhị phu nhân phủ tướng quân phun ra, máu nhuộm đỏ cả mặt, tràn đầy mặt kẻ điên kia.

      Bị chính đứa con của mình sinh ra bóp chết, là chết thể nhắm mắt…

      Mà trong chớp nhoáng này, Chiêu Vân thấy Gia Cát Phong đột nhiên cả người co quắp xuống, sau nháy mắt gồng mình lên, những tia máu trong mắt bị máu tươi của mẹ tóe vào lại nhanh chóng phai nhạt…

      “Mẹ… Người làm sao vậy mẹ? Mẹ-----!” Gia Cát Phong bỗng ôm chặt thân thể Nhị phu nhân gào khóc, cả người rung động kịch liệt ngừng.

      Chiêu Vân bất đắc dĩ lắc đầu, sai quá rồi, dùng máu tươi của mẹ để đẩy lui tâm ma của mình, đây đều là hậu quả của việc tu luyện tà công. Cái giá phải trả này là quá đắt, quá nặng…

      “Ha ha ha ha~~~” Gia Cát Phong đột nhiên buông người mẹ trong ngực ra, ngửa đầu cười ha hả, mười phần trông như kẻ điên, hết cười, lại thấp giọng nức nở, tự tay giết chết mẹ của mình, coi như Gia Cát gia giết chính cũng còn mặt mũi mà sống ở đời này nữa.

      “Ngươi muốn làm gì!” Chiêu Vân thấy Gia Cát Phong muốn lao đầu vào gốc cây tự vẫn, liền lên tiếng ngăn cản.

      Gia Cát Phong mặt như đưa đám quay đầu lại nhìn nàng, tựa hồ giờ chẳng còn gì là quan trọng nưca, nhưng như chợt nghĩ đến điều gì, : “Đúng, ta là tội nhân, ta đáng chết, nhưng mà ta lại thể làm dơ bẩn đại viện Gia Cát gia!”

      xong, Gia Cát Phong đột nhiên tung người bay lên, cứ như vậy vượt qua tường rào cao ba trượng, biến mất bóng dáng.

      Chiêu Vân cản , chỉ là nghĩ tới thân thủ của lại tốt như vậy. tường cao ba trượng, chỉ nhảy cái qua, xem ra che giấu thực lực.

      “Tiểu thư, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” lúc này Hinh Nhi đột nhiên từ bên ngoài chạy vào Tây viện, vừa nhìn thấy thi thể Nhị phu nhân nằm đất, sợ tới mức hét toáng lên.

      Chiêu Vân kì quái : “Em chạy đâu? Sao bây giờ mới đến?”

      “Dạ tiểu thư, em cũng biết chuyện gì xảy ra, ràng là em muốn trở về tiểu viện, tự dưng lại bị người ta đánh hôn mê ở cửa ra vào. Lúc tỉnh lại, thấy mình bị ném trong đống rơm bên ngoài rồi.”

      142. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 16

      “Cái gì? Em , mới vừa rồi em vào Tây viện?”

      có đâu, tiểu thư sao vậy? Nhị phu nhân bà ấy…” Hinh Nhi bị dọa đến run cả người.

      “Nguy rồi, kẻ đó sau khi đánh em ngất , còn lấy giày của em ném vào Tây viện, có ý dẫn dụ ta, chúng ta bị tính kế, mau rời khỏi đây!” Chiêu Vân xong, quay người lại, phát ở trong Tây viện to như vậy, trừ thi thể nằm mặt đất, chỉ còn lại mình nàng với Hinh Nhi.

      Da đầu cũng run lên, nàng hít ngụm khí lạnh : “Xem ra lần này chúng ta nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch tội rồi!”

      “Vậy… tiểu thư, chúng ta mau thôi!”

      ?” Chiêu Vân : “Nếu ta đoán sai, sợ rằng kịp nữa!”

      Quả nhiên ngoài dự đoán, cửa chính Tây viện chợt truyền đến tiếng thét chói tai kêu trời gọi đất: “A----- xong rồi----giết người rồi!”

      Rất nhanh sau đó, đám người đếm xuể tràn vào từ cửa chính Tây viện. Những người đó đều là phú thương trong kinh thành, bọn họ đều mới được phu nhân và tiểu thư của phủ tướng quân mời đến làm khách, chẳng ngờ vừa tới gặp án mạng.

      “Ai nha, là xảy ra án mạng, sao lại có thể như vậy? Cái người cầm dao trong tay kia, phải là Chiêu Vân tiểu thư vừa gả vào Long Môn sao? Nàng ta sao lại ưgiết người?”

      “Trời ạ, hôm nay chúng ta tới phủ tướng quân đúng lúc, xem ra quan phủ nhất định tra hỏi chúng ta làm nhân chứng, phải làm thế nào mới phải đây?” Có vài người bắt đầu lo lắng, dù sao cũng là việc liên quan đến phủ tướng quân, ngộ nhỡ chuyện nên , dẫn đến họa sát thân.

      “Azi, sợ có ích lợi gì? Dù gì, chẳng phải hết mấy chuyện chúng ta thấy ra là được rồi sao?”

      Những người bị ngăn lại ở cửa sắc mặt tái xanh bàn tán.

      “Tránh ra tránh ra, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Thích Như cùng Gia Cát Xuân Tuyết rẽ đám đông, sải bước vào.

      “Nhị nương, người làm sao vậy Nhị nướng” Gia Cát Xuân Tuyết nhanh bước chạy tới, vươn tay kiểm tra dưới mũi Nhị phu nhân, chợt ngẩng đầu tức giận nhìn Chiêu Vân : “Tốt rồi, sao chổi nhà ngươi, ban ngày ban mặt, ngươi lại dám hành hung giết người, ta liều mạng với ngươi!”

      Gia  Cát Xuân Tuyết dứt lời, gương mặt bi phẫn, rút trường kiếm bên hông ra, hướng Chiêu Vân chém ngang tới.

      Chiêu Vân ôm chặt Tiểu Bạch, mỉm cười thân người hơi nghiêng , tung cước đá trúng bụng Gia Cát Xuân Tuyết, nàng ta lập tức đứng vững, vèo tiếng, rơi tõm vào ao sen.

      143. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 17

      Gia Cát Xuân tuyết bị đá cho cước rơi xuống ao sen, mấy gia đinh thấy vậy, vội vàng chạy tới.

      Thích Như tức ầm ầm chạy tới, tay níu lấy cổ áo chiêu Vân kêu gào: “Ngươi là cái loại vong ân phụ nghĩa, ăn cơm phủ tướng quân mà lớn lên, thế mà lại làm ra cái chuyện thương thiên hại lý, lão nương liều mạng với ngươi!”

      “Cút!” Chiêu Vân nâng gối lên đạp cái, Thích Như lập tức lui về phía sau, ngã nhào đất, nhưng vẫn cố ra lệnh cho những hạ nhân kia: “Mau, tướng quân có ở nhà, mau vào cung bẩm báo hoàng thượng, để hoàng thượng, thái hậu đến làm chủ cho chúng ta!”

      “À à dạ…” Quản gia thấy tình thế nghiêm trọng,, liền nhanh chân chạy ra bên ngoài, mặc dù hiểu nguyên nhân chuyện xảy ra, nhưng người chết là , được qua loa.

      Chiêu Vân tới trước mặt Thích Như, ngồi khuỵu xuống nhìn nàng đe dọa : “Tiện nhân, ràng là là ngươi thông dâm trước, mắt thấy ta giết người sao, vì sao ngươi phải ngậm máu phun người, muốn đẩy ta vào chỗ chết? Ngươi có tin bây giờ ta giết ngươi trước !?”

      “Ngươi cái gì? Ta biết ngươi gì cả, ngươi là đồ ma quỷ, ngươi là ma quỷ giết người!” Thích Như chối bay chối biến, rất sợ Chiêu Vân giết mình, cho nên từng bước từng bước lùi ra bên ngoài chuồn .

      “Tiểu thư, sao… làm sao bây giờ? Bọn họ nhất định cho rằng tiểu thư giết người, được, tiểu thư thể bị họ hại chết như vậy được!”

      Hinh Nhi đột nhiên giành lại dao găm trong tay chủ nhân, vọt tới  trước mặt Thích Như: “Khốn kiếp, người là do ta giết đấy, làm sao? Ta còn muốn giết chết luôn cả ngươi!”

      “Dừng tay, cần làm loạn nữa, Hinh Nhi! Ta giết người, em việc gì phải mang vạ vào thân!” Chiêu Vân ngoài miệng tuy mắng, nhưng trong lòng lại nhịn được cảm động trào dâng, nha đầu kia tuy rằng tính khí tùy tiện, nhưng bất kể lúc nào, cũng bảo vệ chủ nhân như vậy, tìm cả phủ tướng quân, nha hoàn trung thành với chủ nhân đến thế tuyệt đối có người thứ hai.

      Tuy thế, Hinh Nhi cũng tự ý thức được chắc chắn lần này chủ nhân dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch tội danh, nên mới quyết tâm muốn ôm tội về mình. Dù sao chỉ cần chủ nhân thoát được tội, nhất định nghĩ ra biện pháp giúp mình thoát thân. Cho nên hôm nay nhất định phải chém thương con tiện nhân Thích Như kia, khiến mọi người phân tán chú ‎, quy hết tội danh cho nàng.

      Chiêu Vân thấy Hinh Nhi nghe lời, vội lớn tiếng, muốn động thủ kéo nàng lại, chỉ nghe thấy “Vèo” tiếng, mũi tên nhọn đột nhiên xẹt qua từ sau tai nàng, nhằm thẳng hướng ngực Hinh Nhi. 

      Vừa xem xong gió đông năm ấy, may mà nó kết thúc kiểu cool ảo nửa HE là mình đình công beta cả tháng T^T

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!

      144.Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 18



      “Hinh Nhi, cẩn thận!” Chiêu Vân trong cái khó ló cái khôn, vội quăng Tiểu Bạch trong ngực ra!

      Thân thể Tiểu Bạch bay vụt nhất thời giống như dải đạn pháo trắng đập vào gót chân Hinh Nhi. Hinh Nhi va phải liền bổ nhào về phía trước…

      Nguy hiểm , cũng may tên kia bắn tên từ khoảng cách ngắn, lúc mũi tên bay đến tốc độ dần, người ngã nhào về phía trước, mũi tên kia vụt qua lưng Hinh Nhi phóng vút .

      “Là ai bắn tên? Cút ra đây cho ta!” Chiêu Vân thèm quay đầu nhìn gầm lên giận dữ, cho dù Hinh Nhi có làm sai, người khác cũng được phép lén bắn tên sau lưng, đả thương người khác.

      giọng dương quái khí* từ phía sau truyền ra: “Là ai gia cho người bắn đấy, làm sao? Ngươi đến cả ai gia cũng muốn giết sao?”

      * dương quái khí: Tính tình cổ quái, làm cho người ta biết đâu mà đoán định.

      Đáng chết, chuyện chỉ vừa mới xảy ra, sao mà bà Thái hậu xấu xí đó đến… Chẳng lẽ, bà ta mới là chủ mưu?

      Cẩn thận ngẫm lại lần nữa, lại cảm thấy rất thích hợp, nếu như việc Thái hậu xuất bây giờ là có mưu tính trước, bà ta làm sao có thể đoán chính xác là Gia Cát Phong nổi điên giết mẹ?

      Đây tất cả, có lẽ chỉ là trùng hợp, nhưng trùng hợp thế này, phải là quá mức trùng hợp chứ?

      “Người đâu, đem hai nữ nhân kia giải tới đây cho ta!”

      “Dạ, Thái hậu!”

      Mấy chục thị vệ trong cung loạt soạt chạy tới, vây Chiêu Vân cùng Hinh Nhi vào giữa.

      “Tiểu thư…” Hinh Nhi theo thói quen dò ý chủ nhân.

      Lúc này, Chiêu Vân ngược lại rất bình tĩnh, thản  nhiên : “Là phúc phải họa, là họa thể tránh, Hinh Nhi đừng sợ, bên cạnh em còn có ta!”

      !” Bọn thị vệ áp giải Chiêu Vân và Hinh Nhi đến trước mặt Thái hậu.

      Thái hậu thân đầy thịt béo mập ngồi dạng hai chân ghế thái sư vừa được mang ra, rất tự nhiên liếc nhìn Chiêu Vân, hỏi: “ , sao muốn giết người?”

      “Ta giết người!” Đối mặt với sống chết trước mắt, chiêu Vân đành phải cố gắng hết mình thôi.

      “Ngươi giết người? Hừ, nhiều người thấy đến vậy, ngươi còn dám ngụy biện?” Vẻ mặt Thái hậu mang thần thái vui mừng đùa bỡn, bà ta cũng muốn xem xem, con tiểu nha đầu nhanh mồm nhanh miệng này lợi hại đến mức nào.

      Hôm nay là trời giúp Thái hậu, may mà sáng sớm an bài người theo dõi tiểu nữ nhân này, nếu bỏ lỡ cơ hội tốt rồi. Về phần chân tướng tình thế nào, bà ta cần biết.

      145.Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 19

      Thái hậu ngẫm nghĩ, dù sao mấy nữ nhân của phủ tướng quân lần này coi như vô tình giúp nàng chuyện lớn, nếu nhân cơ hội này mà diệt trừ tận gốc mầm họa, e rằng về sau còn dễ như vậy nữa.

      Chiêu Vân bị ép quỳ cách Thái hậu mấy bước, vẻ mặt trấn định : “Bẩm Thái hậu, có thể là người nghĩ sai rồi, ra hoàn toàn có người nào thấy Vân nhi giết người.”

      “Hừ, chỗ này nhiều người như vậy, rất nhiều người đều thấy được, ngươi còn à?” Trong mắt Thái hậu chợt toát lên chút thú vị, còn tưởng rằng tiểu nữ nhân này nghĩ ra biện pháp gì để tự giải vây, ngờ, nàng chỉ là muốn ăn vạ nhận tội, quả là vô nghĩa.

      “Thấy ư?” Chiêu Vân vẻ mặt vô tội : “Hồi bẩm thái hậu, ra những người này hoàn toàn hề nhìn thấy Vân nhi giết người, bởi vì khi bọn họ tới trước Tây viện, Nhị nương chết rồi, điều bọn họ thấy, chỉ là ta ngẫu nhiên ở tại chỗ này thôi. Nếu như có mặt ở đây cũng bị coi là giết người, như vậy, Thái hậu bây giờ chẳng phải cũng coi là hung thủ sao?”

      “Cái gì, ngươi---!” Thái hậu bị lời của Chiêu Vân làm cho giận đến á khẩu trả lời được, lập tức ngang ngược : “Lớn mật, ngờ ngươi lại dám chống đối ai gia, vô lễ với ai gia? Người đâu, vả miệng!’

      “Dạ, Thái hậu!” lão cung nữ trả lời, ra từ bên cạnh Thái hậu, vết sưng đỏ mặt vẫn chưa tan hết, cũng là do Chiêu Vân cùng Lan thái phi ban tặng, ngờ, nhanh thế, ả có thể báo thù chuyện bị vả miệng sáng sớm hôm nay.

      Lão cung nữ tới trước mặt Chiêu Vân, giơ ngón tay bị con Tiểu Bạch cắn thương ra, lúc lắc trước mắt Chiêu Vân, thấp giọng đắc ý : “Vân vương phi, là phong thủy luân chuyển mà, giờ đến lúc để cho ngươi nếm thử chút tư vị ăn đòn rồi.”

      Chiêu Vân giận dữ nhìn chằm chằm lão cung nữ : “Ngươi dám đánh ta cái thử xem, ta nhất định chặt tay ngươi xuống đem cho chó ăn!”

      “Cái gì? Ngươi cho rằng lão thân dám sao? Giữ chặt nó!” Lão cung nữ xong, vén tay áo lên, dùng toàn lực bạt cái tát.

      “Bốp!” thanh vang lên, bà già mặt nhăn nhúm kia lại xuống tay độc ác như thế, để lại mấy dấu tay hằn đỏ khuôn mặt trắng noãn của Chiêu Vân.

      Chiêu Vân ngẩng đầu nhìn lão cung nữ, nhìn bà ta dương dương tự đắc, nhổ ngụm máu trong miệng ra, chợt cười : “Đáng thương, là quá đáng thương, sống trong thâm cung tường cao quá, nên quên mất mình là ai, làm chó mà cũng dương dương đắc ý quá đấy.”

      146. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 20

      Lão cung nữ giận run cả người: “Tiểu tiện nhân, xem ra người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ chứ gì, được rồi, lão thân cho ngươi nếm thử!”

      xong, lão cung nữ dang cả hay tay, trái phải luân phiên tát, liên tục hạ bạt tai dữ dội đôi môi non mềm của nàng, thanh đôm đốp đôm đốp vang lên ngớt, đánh tới mức máu đỏ tóe lên quần áo cũng ngừng lại, ả thầm mong Thái hậu đừng hô ngừng, để cho ả được tiếp tục đánh mạnh thêm nữa.

      được đánh, được đánh, Thái hậu, van xin người, thả tiểu thư nhà ta ra, tiểu thư bị oan, Thái hậu, van người, Thái hậu~~~” Hinh Nhi thấy chủ nhân bị đánh đến nỗi môi miệng sưng lên biến dạng, thương tâm khóc lóc, đầu ngừng đập vào sàn nhà phát ra tiếng vang rền rĩ, chảy cả máu.

      Bọn gia đinh thấy  hai chủ tớ vốn được cưng chiều, đột nhiên cước bước xuống quan tài, bị trừng phạt thê thảm như vậy, nhịn được rối rít ghé mắt nhìn.

      “Thái hậu~~” đột nhiên có người kêu lên

      , sau đó phù tiếng quỳ xuống trước mặt.

      “Đủ rồi, dừng tay!” Thái hậu ra lệnh cho cung nữ dừng lại, nhìn kĩ người quỳ bên dưới, hẳn là Gia Cát gia đại tiểu thư, Gia Cát Xuân Tuyết, vì vậy liền : “Ngươi có lời gì  cứ việc , hôm nay ai gia ở đây, nhất định giúp ngươi lấy lại công đạo.”

      “Thái hậu… Tuyết nhi kính xin Thái hậu tha cho Vân nhi muội muội.” Gia Cát Xuân Tuyết vẻ mặt thành .

      mặt Thái hậu lộ ra chút ngoài ý muốn: “Sao vậy? Ngươi cầu xin cho nó? Ai gia nghe , đại tiểu thư của Gia Cát gia vì thể gả vào Lạc vương phủ nên bất hòa với Nhị tiểu thư, sao giờ lại giúp nó cầu xin?”

      “Thái hậu…” Gia Cát Xuân Tuyết quay đầu lại, đắc ý nhìn Chiêu Vân cái, vừa quay đầu, vẻ mặt chuyển sang bộ dáng từ bi : “Thái hậu, cùng là người trong nhà mà, mặc dù Tuyết nhi thể gà vào Lạc vương phủ làm phi, nhưng chỉ là nóng giận nhất thời, Thái hậu, việc Vân nhi muội muội dù đúng hay sai, nàng tuổi còn quá , có lẽ hàm chứa nỗi khổ tâm bất đắc dĩ gì đó, cho nên, kính xin Thái hậu hạ thủ lưu tình, để cho nàng con đường sống.”

      Tiện nhân, Trong lòng Chiêu Vân khinh thường cực độ, người khác còn tưởng rằng ả Gia Cát Xuân Tuyết đó cực kì có lòng thương sót, giúp tỷ muội cầu cạnh, hừ! ra đồ bỏ kia hoàn toàn muốn Gia Cát Chiêu Vân nàng chết dễ dàng như vậy, muốn giữ lại chế giễu, tìm cơ hội vũ nhục Gia Cát Chiêu Vân nàng thôi!

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Hạ lưu Vương gia muốn cắn người: Bảo bối đừng quá xấu xa!
      147. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 21



      Chiêu Vân phun ra ngụm máu, rất muốn đột nhiên giãy thoát, tự tay đâm chết ả tiện nhân Gia Cát Xuân Tuyết kia, sau đó tiện thể bóp chết mụ Thái hậu, rồi cho lão cung nữ kia theo luôn!

      Có thể tưởng tượng được nếu nàng làm như vậy, những bản thân trốn được, Hinh Nhi cũng xong đời theo, giết Thái hậu liên lụy cửu tộc, còn cả rất nhiều người vô tội trong phủ tướng quân, nên dù đành lòng lần này vẫn phải nhịn. Nhưng Gia Cát Chiêu Vân nàng thề, ngày kia, nếu chết, nhất định phải trả lại gấp đôi!

      mặt Thái hậu lộ ra nụ cười gian, hơn nữa còn là bộ dạng ngoài cười trong cười : “Ả súc sinh ngươi nhận tội hay chưa?”

      Ta nhận tội con bà nhà ngươi ấy! Chiêu Vân rất muốn mắng lại như vậy, nhưng sợ lại khơi ra trận đánh tàn nhẫn nữa, đành : “Thái hậu, cái chết của Nhị nương phải do Vân nhi gây nên, họ đều ta cầm dao giết Nhị nương, nhưng người Nhị nương hoàn toàn có vết dao, bà ấy bị Gia Cát Phong bóp cổ chết tươi.”

      Thái hậu lạnh lung quát: “Cái gì? Được đấy, xem ra vả miệng quả đúng là có hiệu quả với ngươi, lúc này nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, ngươi còn dám ngụy biện, Gia cát Phong từ đọc thuộc kinh thư, nhất phải  biết lễ nghi tiết số, tôn sư trọng hiếu, sao có thể tự tay giết mẹ mình?”

      Chiêu Vân : “Thái hậu, những câu Vân nhi đều là , nếu Gia Cát Phong kia giờ ở nơi nào? là do giết lầm mẹ mẹ, áy này điên cuồng mới chạy khỏi phủ tướng quân, còn mặt mũi nào đối diện với tổ tông Gia Cát gia nữa.”

      “Này…” Thái hậu hiểu chân tướng tình, giờ nghe Chiêu Vân thế, thành ra thấy hơi hỗn loạn. Nhưng dù thế nào cũng tốt cả thôi, xem như nàng giết người bà ta cũng muốn vu oan giá họa cho nàng!

      Chiêu Vân vừa dứt lời, người nơi đây cũng bắt đầu bàn tán ầm ĩ, bắt đầu hoài nghi mọi chuyện hề đơn giản như vậy, nơi đó xảy ra án mạng, còn dám đứng trong sân đợi người tới bắt sao? Hơn nữa, Gia Cát Chiêu Vân cá chép hóa rồng, trở thành Vân vương phi được đông đảo nữ nhân hâm mộ, quả là đại , đâu đáng phải tự tay giết người, hủy hoại tiền đồ tốt đẹp của mình như vậy.

      Thái hậu bắt đầu có chút nóng nảy, dù sao nữ nhân kia giờ cũng là phi tử của Tư Mã Lạc, mặc dù thân là Thái hậu, nhưng nếu có chứng cứ, đúng là xử lí luôn được.

      148. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 22

      Quả nhiên là miệng lưỡi con người đáng sợ, áp lực của dư luận quần chúng xem ra bất kể ở thời đại nào, ít nhiều cũng có chút ảnh hưởng. Chiêu Vân thấy việc tựa hồ bắt đầu có cơ hội xoay chuyển, liền thừa dịp mọi chuyện còn mờ mịt đừng trước mặt mọi người thưa tình: “Thái hậu, trong Tây viện này chứa quá nhiều bí mật, ở trong ngọn núi giả đó----”

      “Vân nhi muội muội, ngươi cần phải …” Gia Cát Xuân Tuyết đột nhiên cướp lời, bộ dáng khẩn cầu nhìn Thái hậu : “Thái hậu nương nương, Vân nhi muội muội của ta quả còn , còn chưa hiểu nhiều việc, cho nên… Xin Thái hậu nương nương cho nàng con đường sống.”

      xong, Gia Cát Xuân Tuyết chợt cúi đầu.

      Lần náo nhiệt này, Thái hậu dù hồ đồ nữa, cũng nhìn ra được, Gia Cát Xuân Tuyết này xen vào cướp lời mục đích là để Gia Cát Chiêu Vân hết lời, hơn nữa còn cực kì muốn đẩy Gia Cát Chiêu Vân xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục.

      Vì vậy liền lớn tiếng quát: “Xuân Tuyết lớn mật, ngươi ràng biết trong núi giả có bí mật nhưng lại dám giấu diếm ai gia, ngươi có biết tội của ngươi !”

      Chiêu Vân xem như hiểu, đánh Hinh Nhi ngất xỉu, còn lấy giầy nhét vào dưới chân núi giả, hẳn thể nghi ngờ chính là Gia Cát Xuân Tuyết, con tiện nhân này, trước kia đúng là xem thường ả, ngờ ả cũng giỏi diễn trò bố trí mưu đấy.

      Gia Cát Xuân Tuyết bị tiếng sấm dữ dội của Thái hậu dọa sợ, ậm à ậm ừ, muốn lại thôi.

      Giả vờ, tiếp tục giả vờ , ngày nào đó ta ném ả tiện nhân ngươi vào trong quan tài! Chiêu Vân nhìn mà cả người nổi da gà, định tiếp tục lời còn dang dở.

      Nào ngờ nha hoàn thân cận của Gia Cát Xuân Tuyết, chính là Phi Phượng bị Hinh Nhi đánh cho thành đầu heo mũi cẩu lại phù tiếng quỳ xuống, cả người run rẩy : “Thái hậu nương nương tha mạng, ra cũng phải tiểu thư nhà ta có bí mật mà , đó là bởi nàng cũng biết lắm, tất cả mọi chuyện, đều do Phượng nhi trong lúc vô tình phát ra…”

      Lão cung nữ thấy Thái hậu ngay cả hỏi cùng lười, liền : “Thái hậu bảo ngươi cứ tiếp, biết cái gì !”

      “Dạ, Thái hậu nương nương, chuyện là như vầy. Đại khái là nửa tháng trước, Tuyết Nhi tiểu thư muốn xem tranh, liền sai nô tỳ đến Tây viện tìm Phong công tử mượn mấy tấm danh họa, nào ngờ tìm thấy Phong công tử, nhưng ở trong phòng vẽ tranh của Phong công tử lại thấy… thấy…”

      149. Xui xẻo! nên đánh vỡ gian tình 23

      "Thấy cái gì? !"

      Chiêu Vân vừa nghe, biết Phượng mũi heo kia muốn cái gì, sớm biết vậy lần trước mang ba cái thứ vẽ bậy vẽ bạ kia hủy , lần này bị Gia Cát Phong hại thảm rồi. . . . . .

      Quả nhiên, Phượng mũi heo giọng : "Phong công tử vẽ Vân nhi tiểu thư. . . . . . mặc quần áo . . . . ."

      mặt Thái hậu lần nữa lộ ra nụ cười gian, ừ tiếng, ý bảo tiếp.

      "Ngay lúc đó, Phượng Nhi cảm thấy rất khó hiểu, tính rời , lại cẩn thận, bỗng nghe thấy tiếng động trong hòn núi giả, Phượng Nhi nhất thời hiếu kỳ, liền vào xem, kết quả, phát bên trong còn có mật thất, trong mật thất, Vân nhi tiểu thư cùng Phong công tử quên đóng cửa, hai người bọn họ mặc quần áo. . . . . . ôm nhau."

      Quần chúng vây quanh cùng phú thương nghe Phượng mũi heo kể, đều nhịn được ồn ào: "Oa ~~ sao lại có chuyện như vậy? Huynh muội thông dâm, loạn luân kìa!"

      Tin tức gây sửng sốt như thế, người nghe cũng phải giương mắt mà nhìn, nhưng Thái hậu lần này lại trở nên tỉnh táo, phất tay ra hiệu sau lưng: " kiểm tra chút!"

      "Dạ!" đám thị vệ xoay người lĩnh mệnh

      lát sau, bọn thị vệ trở lại, đưa tới tập, chừng hơn mười bức họa, dâng đến tay Thái hậu, : "Bẩm Thái hậu, trong núi giả đúng là có mật thất, còn có cái giường."

      Thái hậu đến xem kết quả, nhịn được lấy làm hiếu kỳ: "Ai nha, những thứ này vẽ ơ, so với xuân cung đồ Thái Thượng Hoàng vẽ còn sinh động hơn mấy phần, tiểu súc sinh, ngươi nhất định là cùng Gia Cát Phong thông dâm từ lâu, hôm nay vừa lúc bị Nhị nương vô tình phát , trong lúc cãi vã, ngươi sợ chuyện xấu bị truyền , nên ngươi mới có ý giết người diệt khẩu, bóp chết tươi Nhị nương, mà Gia Cát Phong tám phần cũng là có tật giật mình nên chạy trốn, thế nào? Ai gia sai chứ?"

      Lão thái bà gương mặt đắc chí, như thể cả thế giới có mỗi mụ là thông minh nhất.

      Chiêu Vân thở sâu, biết rằng giờ gì cũng vô ích, chỉ là chuyện bản thân còn chưa từng làm, đừng ai nghĩ hàm oan được nàng: "Thái hậu, Vân nhi vẫn giữ câu kia, việc Nhị nương chết liên quan tới Vân nhi, xin Thái hậu minh xét. . . . . ."

      "Càn rỡ, chứng cớ xác , há để cho phép ngươi tiếp tục nguỵ biện? !" Thái hậu giận tím mặt. . . . . .

      Thái Thượng Hoàng rảnh vãi ngồi vẽ xuân cung đồ cơ đấy :)) sau này nam chính làm vua mong ảnh đưng rảnh rỗi sinh nông nổi thế ;)

      Ai ghét em Tuyết cố nhịn nhá, sau này ẻm tương lai tươi sáng lắm :">

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :