1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Hướng dẫn xử lý rác thải - Mộng Lý Nhàn Nhân

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 4: Trạm Dịch

      Nghe Trạm Dịch là nhà hàng có bà chủ là phụ nữ từng qua Thanh Hải, Tây Tạng, từng mở nhà hàng ở Lệ Giang, cuối cùng mới trở về thành phố A. Ngoài khung cảnh thanh nhã mang phong cách của các miền đất lạ, nhạc ở đây cũng rất đặc sắc. Trạm Dịch giống như chốn thế ngoại đào nguyên giữa rừng những tòa nhà chọc trời, cộng thêm giá cả tương đối hợp lý, luôn là lựa chọn số để hẹn hò, liên hoan, bàn chuyện làm ăn của tầng lớp văn phòng gần đây.

      là giờ cơm trưa, dân văn phòng hẹn các đồng nghiệp hoặc bạn bè thân thiết đến đây ăn cơm, thỉnh thoảng có vài cặp tình nhân tỏ ra khá thân mật, ngoài ra cũng có mấy nữ nhân viên văn phòng ngồi mình cạnh cửa sổ, vừa ăn vừa buồn bã nhìn trời ngắm đất…

      Điền Kiều Kiều mặc chiếc váy liền màu trắng, giữa độ tuổi xinh đẹp nhất, da trắng như tuyết, dung mạo như hoa, mái tóc dài đen nhánh vấn cao, tóc mái để ngang lông mày khiến đôi mắt to càng trở nên ràng.

      Vốn ta chỉ tốt nghiệp trường đại học hạng ba, nếu phải có dung mạo xinh xắn, lại trông rất ngây thơ làm sao có thể xin được việc tại công ty quảng cáo?

      Hôm nay ta lại trang điểm cẩn thận, lựa chọn trang phục kỹ càng, kém người mẫu là bao.

      Vừa vào đến cửa, Tần Du lập tức nhìn thấy ta. Hôm nay Tần Du từ công ty đến đây. Với vị trí của bây giờ, còn ai giám sát làm sớm hay muộn, có làm thêm giờ hay nữa, nhưng vẫn làm sớm hơn ngươi khác, về muộn hơn người khác, làm thêm giờ cũng là chuyện cơm bữa. Nếu phải vì có gia đình mà chưa có con, ông chủ sợ vừa thăng chức phải nghỉ sinh con chắc chắn vị trí của còn cao hơn bây giờ. Mặc dù vậy, vẫn còn khá trẻ so với vị trí đó, để thể chuyên nghiệp, lúc nào đến công ty cũng mặc đồ công sở đàng hoàng. Hôm nay có mặc chiếc váy đỏ bó sát người dài ngang gối, bên ngoài khoác áo vest màu trắng, tóc vấn lên gọn gàng, chân giày cao gót đỏ, gương mặt trang điểm vừa đúng mực, thoạt nhìn thấy là người phụ nữ thành công trong nghiệp.

      Ở công ty có rất nhiều phụ nữ như Tần Du, Điền Kiều Kiều biết những phụ nữ này phần lớn đều coi trời bằng vung, ai thèm để ý đến loại lễ tân như ta, có việc gì cần giao cho cấp dưới cũng hề thừa chữ, nghiệp lung linh rực rỡ, nhưng tình trường lại kém ta trời vực.

      “Chị Tần đúng ạ? Em là Điền Kiều Kiều…”

      Tần Du đánh giá ta lát, loại bình hoa điển hình, dung mạo tồi, nếu hơi có đầu óc và biết tự trọng chừng có thể tìm được người đàn ông thành đạt. Nhưng nếu có lòng tự trọng….tiếng xấu lan xa, đám nhân viên nam trong công ty bu vào tán tỉnh, nhưng nếu đến chuyện cưới xin ai cũng chịu. Trước đây Trương Gia Kiệt về nhà cũng từng kể với về chuyện lăng nhăng của Điền Kiều Kiều ở công ty, ngờ rằng chính lại dính vào.

      “Trương Gia Kiệt đâu?”.

      ấy còn có việc, em đến thay cũng được mà”. Quả nhiên Điền Kiều Kiều hề coi mình là người ngoài, vẫn cố ý tỏ ra mình và Trương Gia Kiệt là .

      “Tôi có việc cần với ta, với được”.

      ấy đến ngay. Chúng ta cứ chuyện trước ”. Từ đầu tới giờ Điền Kiều Kiều vẫn tươi cười, người ngoài biết cho rằng đây là mụ Bạch Cốt Tinh nghiêm mặt trách mắng thiếu nữ trẻ trung xinh xắn. ta nhìn phản ứng của những người xung quanh, cảm thấy rất hài lòng. Con người bao giờ cũng thông cảm với người yếu thế. ta lại nhìn chiếc túi của Tần Du đeo, mẫu mới nhất mùa hè này của Chanel. Trương Gia Kiệt

      [​IMG]

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 5: trinh.

      ‘Trích lời Gia Mộc: Hoa sen trắng phải bôi đen. Mình cực thích nhìn vẻ mặt ướt đẫm nước mắt của bọn chúng khi lớp áo khoác ngây thơ trong trắng bị xé rách. Khi lật tẩy hoa sen trắng ngớ để sẵn bức hình nam nữ thân mật che mặt trong điện thoại, nhất định có hiệu quả bất ngờ.’


      Lúc vào nhà hàng, Trương Gia Kiệt nhìn thấy Tần Du đứng bên cạnh với vẻ mặt lạnh nhạt, Điền Kiều Kiều khóc nứt nở đứng sau lưng giữ lại. Điền Kiều Kiều đưa tay kéo Tần Du, Tần Du hất tay, đẩy Điền Kiều Kiều sang bên.

      “Em làm gì thế?”. Trương Gia Kiệt tới, xót xa đỡ Điền Kiều Kiều dậy: “ rồi, chuyện tình cảm của chúng ta là chuyện riêng của chúng ta, em được kéo người khác vào”.

      Ai là người kéo người khác vào? Tần Du quả thực chán ghét đến mức muốn nhìn người đàn ông này thêm giây nào nữa: “Chuyện của tôi và liên quan gì đến ta, sau này đừng để ta xuất trước mặt tôi nữa. Tôi cứ nhìn thấy ta là thấy buồn nôn”.

      “Sao em có thể lăng mạ người ta như vậy?”. Trương Gia Kiệt nghĩ bụng, trước mặt mình mà Tần Du vẫn ngạo mạn như thế, biết Kiều Kiều gặp ta từ lúc nãy bị ta ức hiếp đến mức nào: “ rồi, ta là loại người có tình cảm, em cần phải chuyện với ta làm gì”. cúi đầu với Điền Kiều Kiều.

      “Em chỉ muốn chị ấy hiểu được tình của chúng mình, chúng mình cần gì nữa, cả thể diện, cả gia giáo cũng đều từ bỏ, vì sao chị ấy vẫn buông tha cho chúng mình…”. Điền Kiều Kiều nép vào trong lòng Trương Gia Kiệt.

      Tần Du gần như đứng nổi nữa. có tình cảm…Lúc và Trương Gia Kiệt nhau, Trương Gia Kiệt có gì cả, bao nhiêu người khuyên Trương Gia Kiệt xứng với , nhưng bất chấp tất cả, nhất định phải đến với Trương Gia Kiệt. Bây giờ Trương Gia Kiệt cuối cùng cũng “thành đạt”, lại trở thành kẻ có tình cảm… Nghe những người xung quanh xì xào bàn tán, cảm thấy giống như mình bị người khác bạt tai vô số lần ngay trước mặt đám đông. Chẳng lẽ những thứ trước đây giữ gìn, những kỷ niệm ngọt ngào đó chỉ có ý nghĩa với mình hay sao? thấy chóng mặt, hình như sắp ngất xỉu, lúc này chợt người đỡ lấy .

      quay sang nhìn, người này là Lâm Gia Mộc. Lâm Gia Mộc cầm tay , mỉm cười nhìn .

      “Điền Kiều Kiều! còn mặt mũi xuất ở đây à?”. Lâm Gia Mộc đột nhiên nghiêm mặt, lớn tiếng quát mắng.

      Điền Kiều Kiều làm bộ yếu đuối dựa vào trong lòng Trương Gia Kiệt, vẻ mặt đau đớn của Tần Du giống như phần thưởng đối với ta, ngờ bỗng dưng người phụ nữ ở đâu đột ngột xuất , quát tháo ầm ĩ.

      là ai?”. Điền Kiều Kiều hỏi sau giây sững sờ.

      “Tôi là ai? quyến rũ chồng tôi mà còn hỏi tôi là ai? trinh? Lúc ngủ với chồng tôi sao mình là trinh?”. vừa vừa tới lôi Điền Kiều Kiều ra khỏi lòng Trương Gia Kiệt: “ là đồ đê tiện! phải nhận tiền nạo thai rồi à? phải hứa biến khỏi thành phố A hay sao? Sao bây giờ còn xuất ở đây? Hay là tiền chồng tôi cho còn chưa đủ?”.

      …”. Điền Kiều Kiều nghẹn lời: “Tôi quyến rũ chồng bao giờ?”.

      còn chối à? Ảnh và chồng tôi vẫn còn trong điện thoại đây!”. Lâm Gia Mộc vừa vừa mở bức ảnh ra giơ lên vòng, sau đó lại cắt điện thoại : “Tôi từ trước, mà dám xuất ở thành phố A tôi gặp lần nào đánh lần đó!”. xong liền đưa tay cho Điền Kiều Kiều bạt tai.

      Thoạt đầu, Điền Kiều Kiều bị Lâm Gia Mộc cứng họng, ta làm bồ nhí bao nhiêu lần, phải vợ người nào ta cũng biết mặt.

      Lúc nhìn thấy Lâm Gia Mộc, đầu tiên ta nghĩ ra Lâm Gia Mộc là vợ người nào, nhưng khi đến nạo thai Điền Kiều Kiều biết là đúng. Chuyện nạo thai ta chỉ làm lần thời đại học, ta biết đối phương là ai, người phụ nữ này lại giơ điện thoại lên khoe ảnh khắp nơi, ta muốn nhìn kỹ người trong ảnh, nhưng người phụ nữ lại cất điện thoại rồi lao thẳng đến chỗ ta.

      Trương Gia Kiệt nổi giận: “ là ai? Vì sao đánh người vô cớ?”.

      “Loại đê tiện suốt ngày dụ dỗ chồng người khác này, tôi gặp lần nào đánh lần đó!”. Lâm Gia Mộc trợn mắt, lại quan sát Trương Gia Kiệt lát: “ là bồ ta nay à? Tôi có thể với , số đàn ông từng leo lên người con này đến đại đội cũng đủ trung đội tăng cường! Tử cung nạo đến bây giờ còn mỏng hơn tờ giấy, cẩn thận là vô sinh đấy!”.

      “Mày cái gì?”. Điền Kiều Kiều thể giữ hình tượng thục nữ được nữa, ta lao tới như điên. Lâm Gia Mộc vẫn chờ ta xông tới, lập tức co chăng đạp thẳng vào bụng ta. Điền Kiều Kiều kêu lên, ngã bệt xuống đất, Lâm Gia Mộc lập tức co chân chuẩn bị đạp tiếp. Mặc dù Trương Gia Kiệt cũng rất nghi ngờ biết Lâm Gia Mộc có đúng nhưng vẫn bước tới ngăn lại.

      phải chịu trách nhiệm về những gì mình …”.

      Điền Kiều Kiều muốn Trương Gia Kiệt phân bua cho mình: “Đánh nó ! Đánh ! có phải đàn ông đấy? Thấy người khác đánh người mình mà biết đánh trả à?”.

      Trương Gia Kiệt nghe vậy biết làm sao, nhìn xung quanh thấy những người vây lại xem đều cười nhạo, đành đưa tay định đánh Lâm Gia Mộc. Lúc này bảo vệ nhà hàng tới, phụ nữ đánh nhau sao, nhưng đàn ông định đánh phụ nữ được. Bảo vệ chạy tới đứng ngăn giữa hai người: “Hai người có tranh chấp mời ra giải quyết, được làm ảnh hưởng đến việc làm ăn của chúng tôi, nếu chúng tôi báo cảnh sát”.

      Vừa nghe đến cảnh sát, Trương Gia Kiệt bắt đầu lo lắng. Công ty của rất nhiều việc, thời gian

      [​IMG]

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 6: hỗ trợ của công nghệ.

      ‘Trích lời Gia Mộc: Muốn chặt được gỗ phải có dao sắc. Trong thời đại Internet, nắm giữ công nghệ tiên tiến chiếm được thời cơ’.

      Lâm Gia Mộc sau tiếng đồng hồ mới nhận được điện thoại của Tần Du. “Hôn nhân”, hai chữ này giống như có ma lực, cho dù là đàn ông hay phụ nữ, để duy trì hai chữ này, từ nghiến răng nghiến lợi lúc ban đầu, đến lùi lại mấy bước phút cuối cùng, an ủi bản thân lùi bước trời cao bể rộng cũng là rèn luyện. Khi gặp chuyện ngoại tình, Lâm Gia Mộc đều thấy đàn ông hoặc phụ nữ nhượng bộ, nhưng kiểu giống như Tần Du… hai người còn chưa có con cái ràng buộc, người nhượng bộ nhiều nhất là phụ nữ, hơn nữa chỉ có phụ nữ.

      “A lô…”.

      “Tiếp tục ”. Tần Du lau những giọt nước mắt biết rơi xuống từ lúc nào, hãy coi như lần cuối cùng khóc vì Trương Gia Kiệt .

      “Có chuyện này tôi nghĩ tôi phải báo cho biết”. Cho dù Tần Du tiếp tục, xuất phát từ góc độ đạo đức nghề nghiệp Lâm Gia Mộc vẫn chọn cho biết, “Bây giờ Trương Gia Kiệt và Điền Kiều Kiều chat weibo”.

      Tần Du khụt khịt mũi, “Họ gì?”.

      “Điền Kiều Kiều khuyên Trương Gia Kiệt về nhà, ta muốn bước vào gia đình của , hy vọng coi trọng gia đình, nhưng lại nỡ xa , sống nổi…”. Còn rất nhiều lời thương cảm mà Lâm Gia Mộc nhắc tới, tóm lại xem ra Điền Kiều Kiều tuyệt vọng hơn Tần Du suýt nhảy lầu nhiều.

      đừng nữa”. Nghe thêm nữa sao? Nghe được càng nhiều càng chứng tỏ cuộc hôn nhân của thối nát thể cứu vãn. giờ hiểu, khi người đàn ông bạn, bạn khóc là sai, bạn cười là sai, bạn kiên cường là sai, yếu đuối là sai lầm, thậm chí thở cũng là sai.

      “Trương Gia Kiệt với Điền Kiều Kiều, về nhà là vì căn hộ”. Lâm Gia Mộc vẫn ra thực tàn nhẫn nhất, “Điền Kiều Kiều còn xui làm nhà có bao nhiều tiền tiết kiệm, số này đều là tài sản chung của hai vợ chồng, tuy ta bận tâm đến khoản tiền này, nhưng nếu có nhà có tiền tiết kiệm, bố mẹ ta đồng ý cho ta lấy người đàn ông qua lần đò”.

      “Trương Gia Kiệt sao?”.

      khiến Điền Kiều Kiều hài lòng”.

      “Tôi biết rồi”.

      “Tôi phải chuẩn bị số thứ, hai ngày tới vẫn phải đối phó với chút”.

      “Ừ”.

      Tần Du gác điện thoại, Trương Gia Kiệt liền gõ cửa phòng, “Tần Du, em làm việc xong chưa?”.

      có chuyện gì?”.

      “Nước tắm chuẩn bị xong rồi, em có cần tắm …”.

      hiểu được người đàn ông này vừa nhắn tin em em, thề non hẹn biển với người phụ nữ khác, sao có thể chuyện với người phụ nữ mà họ muốn tính sổ bằng giọng điệu dịu dàng như vậy, “Tôi đợi chút nữa rồi mới tắm, cứ tắm trước ”.

      Người đàn ông ngoài cửa do dự lúc, rồi lại gõ cửa, “Chúng ta chuyện chút …”.

      Tần Du mở tủ quần áo ra, cầm lấy chiếc chăn mỏng, mở cửa dúi chiếc chăn vào tay người đàn ông, “ ngủ ở phòng dành cho khách ”.

      “Tần Du, em đừng như thế… Thái độ của em giải quyết được vấn đề, chúng ta phải chuyện đàng hoàng…”.

      “Bây giờ tôi muốn chuyện với ”. Tần Du đóng cửa lại. giờ cảm thấy, người đàn ông này còn bằng người xa lạ.

      Thành phố A rất lớn, nhưng phạm vi giao tiếp thường xuyên của mỗi người lại lớn. Nhà hàng nơi Tần Du và Điền Kiều Kiều cãi nhau đó cách công tay cả hai người đều xa, chuyện vợ tranh chồng với bồ, giữa đường lại có phụ nữ ra tay đánh bồ nhí, bóc trần bộ mặt lẳng lơ của ả như thế này càng được mọi người chú ý. Chưa đầy buổi tối, những người nên biết đều biết, đến thứ hai đầu tuần, ngay cả nhân viên vệ sinh trong công ty cũng bàn tán say sưa.

      Chuyện Trương Gia Kiệt cặp với Điền Kiều Kiều vốn là bí mật công khai trong công ty, ít người thầm cười là kẻ đổ vỏ, cũng có người khen Điền Kiều Kiều cao tay, cuối cùng cũng xích được gã. Lãnh đạo công ty cũng rát vui, ả Điền Kiều Kiều lúc nào cũng nhăm nhăm muốn phá hoại gia đình họ cuối cùng cũng có người thu nạp. Vì vậy tuy trong công ty vẫn có lời ra tiếng vào nhưng ai động đến hai người, cũng như ai những gì mình nghĩ với đôi gian phu dâm phụ này.

      Rất nhiều người trong công ty biết Tần Du, thầm so sánh Tần Du với Điền Kiều Kiều. Người nào cũng Tần Du hơn đứt Điền Kiều Kiều trăm lần. Về dung mạo, Tần Du là người đẹp đằm thắm, hơn ba mươi mà nhìn hề già, cũng rất biết cách ăn mặc, càng cần phải đến chuyện thành đạt trong nghiệp. Nghe Trương Gia Kiệt từng trách Tần Du ép phải vươn lên, nhưng chẳng lẽ điều đó lại là chuyện xấu?

      Có lẽ sống với Tần Du cảm thấy ngạt thở, nhưng cũng nên chọn Điền Kiều Kiều. nàng đó là kiểu người gì, người ngoài biết, lẽ người trong công ty cũng biết nốt?

      Để tránh quá lộ liễu, giờ nghỉ trưa Trương Gia Kiệt và Điền Kiều Kiều cố ý trước sau ra ngoài. Trong mắt mọi người xung quanh, hành động khác gì bịt tai trộm chuông này cũng là trò cười.


      “Cả hai ngày cuối tuần Tần Du đều ra ngoài, chưa đến tối về nhà, biết bận làm gì. tìm khắp phòng ngủ, biết ta cất thẻ ngân hàng, sổ tiết kiệm và sổ đỏ ở đâu nữa”.

      “Đều vì em tốt nên khiến cho ta cảnh giác với …”. Điền Kiều Kiều nắm tay Trương Gia Kiệt: “Em quan tâm những thứ này, được sống với dù phải thuê nhà em cũng rất vui. Nhưng bố mẹ em… hơn ba mươi, chúng ta cưới nhau phải sớm có con. thể để con mình suốt ngày lếch thếch chuyển nhà theo mình được… Mấy năm

      [​IMG]

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 7: Bắt quả tang tại trận.

      ‘Trích lời Gia Mộc: Khi bắt quả tang kẻ ngoại tình, vấn đề quan trọng nhất là thời cơ, thời cơ, luôn là thời cơ!’

      Tần Du ngồi giường trong phòng khách sạn mini cách nhà mình hai con phố nhìn máy tính chằm chằm, biết là hy vọng hình ảnh camera gửi về có thay đổi hay là có gì thay đổi.

      Đến trưa, Lâm Gia Mộc mua đồ ăn mang tới: “Thực ra cần phải theo dõi chặt như vậy. Tôi vẫn xem tin nhắn weibo của hai người bọn họ, bọn họ… hẹn buổi chiều làm về về nhà ”. Còn nội dung hai người đó tán tỉnh nhau Lâm Gia Mộc dứt khoát lược bớt .

      Tần Du thở dài: “Tôi biết nên làm gì…”.

      Cuối cùng vẫn quyết định mở miệng xin phép ông chủ, ông chủ do dự, cho nghỉ ba ngày để xử lý công việc, ba ngày sau trở lại làm.

      “Xem ti vi , giờ có theo dõi bộ phim truyền hình nào ?”.

      Tần Du lắc đầu: “Mấy năm nay tôi gần như xem ti vi”.

      “Thế mấy bộ phim truyền hình thịnh hành nay sao? xem được mấy bộ?”.

      bộ cũng xem”.

      “Vậy chúng ta xem phim chiếu rạp nhé, gần đây tôi xem được bộ rất hay…”. Lâm Gia Mộc tắt cửa sổ chương trình giám sát, tìm bộ phim rồi bảo Tần Du cùng xem với .

      Tần Du mới xem được lát cảm thấy chẳng hay ho gì: “Tôi… muốn xem nữa…”.

      Lâm Gia Mộc biết trong lòng rối bời, bị người chồng muối mặn gừng cay phản bội đến nước phải theo dõi lẫn nhau, dù là ai tâm tình cũng thể tốt được.

      “Vậy…chúng ta đến quán bar ngồi lát , trêu đùa mấy gã đàn ông đến bắt chuyện, uống rượu miễn phí người ta mời”.

      Quán bar? Hình như là nơi rất xa xôi: “ mấy năm tôi đến quán bar…”.

      “Đây chính là lợi ích của cuộc sống độc thân. Lần này cứ coi như là thử nghiệm cuộc sống độc thân hạnh phúc sắp tới của ”.

      “Tôi có bộ quần áo nào thích hợp…”. Quần áo của Tần Du đa số đều là đồ văn phòng, hợp để đến quán bar.

      “Bộ mặc bây giờ ổn lắm mà. cần mawhjc áo khoác, cởi bớt cúc ra, buông tóc xuống…”. Lâm Gia Mộc vuốt mái tóc dài, mượt mà của Tần Du. Hôm nay Tần Du vẫn mặc váy liền áo bó sát người, bên ngoài khoác áo vest. Chiếc váy màu tím nhạt có hai cúc cổ, Tần Du cài kín cả hai cúc, rất đoan trang.

      “Như vậy là được à?”.

      “Đúng rồi, như vậy là được”. Lâm Gia Mộc hất tung mái tóc ngắn, cởi áo chống nắng, chỉ mặc áo sát nách và quần soóc bò, rất mát mẻ gợi cảm: “, chúng ta đến quán bar”.


      Đến giờ tan tầm, Trịnh Đạc lái xe gần tiếng giữa dòng xe cộ chen chúc mới đón được hai người phụ nữ sắp sửa say mềm. Tần Du khoác vai Lâm Gia Mộc, : “Chị đúng, chỉ cần cởi hai cúc cổ ra là có rượu uống miễn phí… Tần Du em đây cũng rất hấp dẫn đấy chứ…”.

      xong dựa vào vai Lâm Gia Mộc và ngủ mất….

      “Uống bao nhiêu?”. Trịnh Đạc nhìn hai quý trong gương chiếu hậu.

      nhiều, bốn ly cocktail và sáu chai bia”.

      “Hai người cùng uống à?”.

      , mình ấy”. Lâm Gia Mộc chỉ Tần Du: “May mà buổi chiều quán bar đông lắm, nếu em sợ trông nổi ấy mất”.

      “Buổi tối làm thế nào?”.

      “Hai người đó sắp lịch dày lắ. ăn tối, xem phim, dạo, đến lúc về nhà kiểu gì cũng phải hơn mười giờ. Khi đó ấy tỉnh rượu rồi…”. Thấy mình Tần Du ngồi đơn trong khách sạn nhìn màn hình máy tính quá đáng

      [​IMG]

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 8: Chuyện xấu trong nhà.

      ‘Trích lời Gia Mộc: là bố là mẹ, ai bênh vực con mình. Bạn vĩnh viễn được kỳ vọng bố mẹ đối phương đứng về phía mình’.


      Buổi tối ở đồn cảnh sát luôn luôn tấp nập hơn ban ngày, nào là say rượu, đánh nhau, bạo hành gia đình, trộm cắp vặt… Màn đêm buông xuống giống như khoác tấm áo tàng hình lên thế giới này, khiến số người tưởng rằng mình muốn làm gì cũng ai biết được.

      Khi viên cảnh sát Trương dẫn đám đông từ bên ngoài vào đồn, trưởng đồn Vương trực cười hì hì tới vỗ vai ta: “Chỉ chứng kiến mở khóa mà sao lại dẫn bao nhiêu người về như vậy?”.

      đợi cảnh sát Trương chuyện, Trương Gia Kiệt kêu lên: “Tôi gọi , tôi gọi ! Điền Kiều Kiều là bạn tôi, họ cũng biết ấy!”.

      Cảnh sát Trương nhìn cái: “ ta là bạn ?”. ta chỉ chỉ Tần Du với vẻ mặt lạnh như băng đứng bên cạnh: “Vậy ấy là ai?”.

      ấy là vợ tôi… Tần Du, em nhận ra Kiều Kiều à?”.

      Tần Du lạnh lùng trừng mắt nhìn : “Kiều kiều diễm diễm cái gì? Tôi biết”.

      Trưởng đồn Vương và cảnh sát Trương đưa mắt nhìn nhau, cảnh sát Trương mở miệng phát ra thanh, trưởng đồn Vương nhìn khẩu hình lập tức hiểu mọi chuyện: “Chị tên là Tần Du đúng ? Chị và ta có quan hệ gì?”.

      “Vợ chồng”. Tần Du vẻ lạnh nhạt.

      “Chị biết người này à?”. Trưởng đồn Vương chỉ Điền Kiều Kiều mặc váy trắng với họa tiết hoa vàng, tóc rối bời, che mặt khóc ngừng…

      biết”.

      “Chị phải suy nghĩ cho cẩn thận. Nếu chị biết chuyện này có thể xử lý như mâu thuẫn gia đình thông thường, chúng tôi hòa giải lát là xong. Nếu chị chị biết, nhất định buộc tội chồng chị dẫn bán dâm về nhà có thể ảnh ta rắc rối đấy”. Giải quyết mâu thuẫn gia đình rất phức tạp, hôm nay bạn đóng vai Bao Thanh Thiên bảo vệ người ta, có thể ngày mai người ta đến tận nhà mắng chửi bạn, vì vậy trước khi giải quyết nhất định phải cho ràng.

      Tần Du cười lạnh : “ ta rắc rối với pháp luật liên quan gì tới tôi?”.

      “Tần Du! Đây là do gài bẫy đúng ? Hai người này cũng do gọi đến!”. Trương Gia Kiệt chỉ Lâm Gia Mộc và Trịnh Đạc: “… Tôi nhận ra , chính là người ở nhà hàng hôm trước…”.

      biết tôi à? Sao tôi nhận ra nhỉ?”, Lâm Gia Mộc lạnh lùng.

      “Tần Du, đừng có quá đáng!”. Trương Gia Kiệt quát lớn.

      “Tôi quá đáng à? dẫn về tận nhà, ngủ với nhau giường tôi, vậy mà tôi quá đáng? Trương Gia Kiệt, còn có liêm sỉ nữa ?”. Tần Du cũng lớn tiếng quát tháo.

      Điền Kiều Kiều nãy giờ vẫn khóc lóc gì đột nhiên quỳ xuống nắm áo Tần Du van xin: “Chị Tần, em có lỗi với chị, em có liêm sỉ. Em xin chị, chị hãy với họ rằng em phải gọi, chị biết em từ trước! Nếu họ báo cho lãnh đạo cơ quan em và Gia Kiệt đều giữ được công việc nữa!”.

      Tần Du vừa định gì đó Lâm Gia Mộc tới, nhân lúc chưa có ai phản ứng kịp, co chân đạp Điền Kiều Kiều văng ra: “ gọi ai là chị đấy? Tần Du biết ! làm cũng công ty với Trương Gia Kiệt, nếu phải bán dâm gọi người của công ty đến xác nhận!”.

      “Dừng tay dừng tay, được đánh người ở đồn cảnh sát!” Cảnh sát Trương và hai viên cảnh sát khác chạy tới ngăn cản Lâm Gia Mộc.

      Lâm Gia Mộc lập tức lui lại: “Xin lỗi đồng chí cảnh sát, tôi nóng giận quá, trước giờ tôi vẫn ghét nhất thể loại này…”.

      Trịnh Đạc cũng giữ Lâm Gia Mộc lại và đứng che trước mặt , ta cười cầu tài với mấy người cảnh sát: “Đúng vậy đúng vậy, tính khí bà xã tôi tốt, rất hay nóng giận, mong các thứ lỗi!”.

      Điền Kiều Kiều nằm đất khóc càng thảm thiết hơn: “Tôi phải gọi, tôi phải gọi…”. Trong đồn cảnh sát có cả cảnh sát lẫn dân thường, những người này đều thừa biết chuyện gì, phải gọi cũng là bồ nhí, đều phải thứ gì hay ho, bị vợ người ta dẫn người đến đánh ghen phải chịu thôi. Cũng có người thông cảm với ta, ta thoạt nhìn rất trẻ, ngoại hình cũng tồi, giờ thê thảm thế này cũng đáng thương, vì vậy tới đỡ ta lên.

      Đồn trưởng Vương cũng hiểu , chuyện này là bà vợ có ý định làm to chuyện, vì vậy ông khuyên giải nữa: “Thôi nào, bất kể có phải bán dâm hay ba người cũng phải khai báo thông tin cá nhân để tôi vào sổ”.

      Điền Kiều Kiều lùi lại mấy bước: “Tôi phải bán dâm, tôi khai báo”.

      “Căn hộ C tầng 14 đơn nguyên 7 khu Kim Đỉnh có phải là nhà ?”. Cảnh sát Trương hỏi.

      phải”.

      phải nhà , vậy mà nằm giường với người có vợ ở đó, bây giờ chúng tôi cầu phải khai báo thông tin để tôi vào sổ, có gì sai ?”. Cảnh sát Trương chuyện rất quan cách.

      Điền Kiều Kiều khóc thút thít hồi lâu, Trương Gia Kiệt nhịn được tới ôm ta an ủi. Tần Du hừ lạnh tiếng, quay mặt qua chỗ khác: “Họ báo tôi báo”.

      Tần Du ghi họ tên, giới tính, số chứng minh thư vào tờ mẫu do cảnh sát qui định.

      “Chị là người báo án à?”. Nữ cảnh sát phụ trách tiếp nhận các vụ tố giác hỏi.

      “Tôi là người báo án”.

      “Báo án gì?”.

      “Bán dâm. Mua dâm. Gọi tới nhà”. Tần Du cắn răng ra tám chữ.

      “Tần Du!”. Trương Gia Kiệt quát to: “Tần Du, đừng có tuyệt tình như vậy!”.

      tuyệt tình tôi cũng tuyệt tình được. gọi đến nhà, tôi báo án, đây là chuyện hiển nhiên phải làm”. Bây giờ Tần Du hoàn toàn tuyệt vọng với Trương Gia Kiệt.

      Nữ cảnh sát lại nhìn Trương Gia Kiệt và Điền Kiều Kiều như đôi uyên ương đau khổ ôm nhau: “Hai người tới khai báo thông tin”.

      “Tôi phải…”.

      có phải hay phải cũng liên quan gì với tôi, tôi chỉ phụ trách vào sổ thôi”.

      Trưởng

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :