1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hướng dẫn trêu chọc đàn ông - Nhất Tự Mi (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 80
      Editor: Linh

      Lần này thời gian bác Chiêm về nước rất vội, trước khi còn có vài vị bạn cũ muốn gặp, bởi ăn xong bữa cơm này ở lại quá lâu, tán gẫu với Quan Hòa Quang lát liền rời .

      Tưởng Du lên lầu ngủ trưa, Quan Triệt cùng Quan Hòa Quang cũng đến thư phòng thương nghị chuyện công việc, Quan Hành cùng Lương Kiều ở lại phòng khách ăn trái cây mà dì gọt.

      Đây là lần đầu tiên Lương Kiều đến nhà họ Quan, Quan Hành còn rất hưng phấn, mang theo thăm bốn phía, đơn giản tham quan lần, sau đó tay dắt tay đến hoa viên tản bộ.

      Bên ngoài mặt trời rất thích hợp để phơi nắng, nhưng trong hoa viên có nhà ấm thủy tinh trồng hoa rất đẹp, đỉnh cùng bốn phía như đều bị sinh vật phát triển bốn phía bám lấy, bên trong còn rất râm mát.

      Trong phòng hoa sắc màu rực rỡ, trong khí đều mang theo hương thơm, mát lạnh cả người. Bên phải trong góc còn có chiếc bàn tròn màu trắng cùng ghế dựa gỗ được treo lên, bên có đặt chiếc mền trắng, cạnh đó dây kết rủ xuống, trông rất đẹp mắt.

      "Oa ~" Lương Kiều sợ hãi than lên tiếng, " nghĩ tới dì lại có tâm thiếu nữ như thế."

      " cả làm đấy." Quan Hành kéo tới, "Đến ngồi lát ."

      tiện tay lôi kéo mềm, sau khi ngồi xuống kéo Lương Kiều đến chân mình, ôm lấy."Sao lại em như thế..." cúi đầu hôn lỗ tai chút, sau đó mặt chôn ở bên trong hõm vai cọ xát. D@Đ#L$Q%Đ^^

      "Em cũng mà~" Lương Kiều xoay tay lại ôm cổ , hôn cái vào miệng ."Hôm nay em biểu được ? Phản ứng của dì và chú có được tính là tốt ?"

      "Đương nhiên là được, chỗ nào của em cũng được." Quan Hành vui thích , " khá hơn nhiều so với dự đoán của , bọn họ rất thích em, em tốt như thế, lão Quan nhà chúng ta kiếm được lời mà."

      "Chao ôi chao ôi, sao hôm nay miệng ngọt như thế, hả?" Lương Kiều bóp mặt kéo, "Có phải món điểm tâm ngọt quá ? Vậy sau này em ngày ngày làm đồ ngọt cho , giữ vững giọng hắc!"

      Quan Hành bị kéo miệng đều ngoác ra, ô ô : " cần ăn đồ ngọt, ăn em là đủ rồi."

      "Lại sắp lưu manh rồi!" Lương Kiều cười hì hì giận , nghiêng đầu lén lén lút lút nhìn bên ngoài, sau đó ôm lấy cổ đứng lên, ngồi quỳ chân ở đùi , chủ động hôn lên: "Vậy cho ăn miếng."
      ...

      Ở trong phòng hoa vui đùa nửa ngày, hai người mới trở về, sợ quấy rầy đến mấy người ngủ trưa, rón ra rón rén như ăn trộm. Quan Hành dẫn Lương Kiều tới phòng ngủ của mình, lặng lẽ đóng cửa lại.

      Phòng của vẫn còn đồ ở đây, mỗi ngày đều có dì quét dọn, còn có thể thấy hương vị tươi mới trong khí.

      Lương Kiều quan sát phòng , sâu sắc cảm thấy, người này chính
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 81
      Editor: Linh Đan
      g

      Buổi tối Quan Hòa Quang cùng Quan Triệt đều trở về, Quan Hành cùng Lương Kiều bồi Tưởng Du ăn cơm xong, lại đợi rồi lập tức rời .

      Thừa dịp Quan Hành lấy xe, Tưởng Du giữ chặt Lương Kiều, nhét vào trong tay bao lì xì tương đối dày. Lương Kiều cả kinh, vội vàng chắp tay sau lưng, "Chao ôi chao ôi chao ôi dì à! Cháu nhận đâu!"

      "Cầm lấy ." Tưởng Du cũng lười qua lại nhún nhường với , kẹp lì xì vào dây lưng của , "Chút tâm ý của dì và chú, đừng từ chối, lần đầu tiên tới nhà nhất định phải có lì xì, đây là quy củ của nhà chúng ta."

      Lương Kiều đành phải nhận lấy, lúc bóp độ dày khả quan, lần đầu tiên trong đời nhận lì xì mà sợ hãi nhiều hơn mừng rỡ.

      "Cảm ơn dì..."

      Tưởng Du gật gật đầu, "Được rồi, trở về , đường cẩn thận."

      Lương Kiều thu lì xì vào trong túi, lúc lên xe bị Quan Hành thấy vẻ rối rắm mặt, buồn bực hỏi : "Sao lại là vẻ mặt này? Mẹ vì để em chia tay mà dùng tiền đập em?"

      Lương Kiều thắt dây an toàn: "Đoán đúng nửa."

      " thể nào?" Quan Hành trừng mắt nhìn, vẻ mặt thể tin, "Mẹ keo kiệt như thế, phí chia tay cũng cho?"

      "..." Lương Kiều lườm cái, "Trong đầu chứa bao nhiêu tuồng mẹ chồng con dâu cẩu huyết? Dì bắt em rời khỏi , hơn nữa còn đưa cho em bao lì xì lớn, siêu siêu lớn!"

      "Ôi! Làm sợ nhảy dựng." Quan Hành thở phào nhõm, khởi động xe, "Có lì xì để cầm rồi mà sao còn mất hứng thế?"

      "Em sợ hãi ..." Lương Kiều thở dài, "Vừa cao hứng vừa sợ hãi."

      Mặt mũi Quan Hành tràn đầy lơ đễnh: "Cho em nhận lấy, sợ hãi cái gì? Trong bao lì xì có thể có bao nhiêu tiền, lúc đưa cho em trăm vạn cũng thấy trong lòng em sợ hãi."

      Lương Kiều chậc tiếng: "Vậy có thể giống nhau sao."

      Xe lái đường cái vắng vẻ, Quan Hành duỗi tay xoa xoa đầu tóc của : "Đừng nhận rồi vớ vẩn, em hãy suy nghĩ đến những cái thẻ kia của , là gì so với bao klì xì này."

      Hình như cũng có đạo lí, tròng mắt Lương Kiều chuyển chuyển, lấy lì xì ra đếm.

      "Uây! Con số này may mắn!" Đếm xong xấp Mao gia gia mới tinh rồi nhét lại, cái miệng của Lương Kiều liên tục líu lo, "Ngày mai ba ba mời con ăn cơm, con muốn ăn cái gì?"

      Quan Hành mất hứng trừng mắt nhìn : "Ở trước mặt được phép tự xưng ba ba."

      Lương Kiều lấy lệ trả lời câu, tiếp tục hưng trí bừng bừng hỏi: " bữa tiệc lớn tiêu chuẩn thế nào? Có hứng thú ? Hoặc là nồi lẩu thịt xiên quán ven đường, muốn ăn cái nào?"

      Quan Hành sâu sắc liếc cái: " chỉ muốn ăn em..."

      Lương Kiều nửa nheo mắt lại, liếm liếm môi: "Rất biết chọn đấy, tiểu tử ~" ngồi dậy, tiến lại gần Quan Hành chút, tay chậm rãi sờ từ bắp đùi lên, " muốn ăn ở chỗ nào? Phía , hay là phía dưới?"

      "..." Quan Hành dùng sức nhắm hai mắt lại, tay bắt lấy tay làm loạn ấn về chỗ, sau đó rít từ trong kẽ răng ra câu: "Trở về thu thập em!"

      Lương Kiều liếc nhìn đũng quần khẽ phồng lên, ngã vào ghế ngồi vui mừng khôn xiết.

      Buổi tối tất nhiên là thể thiếu ân ái triền miên mãnh liệt, buổi sáng lúc tỉnh lại rửa mặt phát cần cổ mảng dấu vết ái muội lớn, Lương Kiều nhổ bọt kem đánh răng trong miệng ra, súc miệng vài ngụm nổi giận đùng đùng chạy đến, níu lấy Quan Hành nướng bánh mì đánh đòn hiểm: "Có phải cố ý hay ? ! Biến thành như thế này sao em làm được!"

      Quan Hành trốn bên cạnh ngăn được nhếch miệng lên: "Chao ôi chao ôi chao ôi đừng đánh! phải cố ý, ai bảo em quyến rũ như vậy, người đàn ông thân thể cường tráng nhiệt huyết sôi trào tốt như , tình khó điều khiển kiềm chế a..."

      Tình khó điều khiển kiềm chế? Ha ha...

      Lương Kiều vịn
      [​IMG]
      Mai Trinh, meomeoniPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 82
      Editor: Linh

      họ của bàn bên, ước chừng là thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, tới đây tay kéo Quan Hành lên, trong tiếng kêu đau của chậm rãi cắt áo sơ mi người , sau đó gọi nhân viên phục vụ lấy nước lạnh.

      Vài vị nhân viên phục vụ cũng bị dọa ngốc, vẫn là nữ sinh kịp phản ứng trước, sốt ruột gấp rút chạy đến phòng bếp, cùng vị đầu bếp mang thùng nước lạnh lớn ra.

      Lương Kiều đỡ ghế dài đứng lên, lưu ý chân ở góc bàn vấp cái, lảo đảo cái thiếu chút nữa ngã xuống đất.

      Quan Hành đau đến cả khuôn mặt cũng vặn vẹo, căn bản đứng vững, trực tiếp quỳ gối xuống đất. lưng mảng lớn da đều sưng đỏ lên, nhưng nghiêm trọng nhất ở phía sau gáy cùng bên tai trái, chỗ da kia có aó sơ mi che, dần dần bắt đầu nổi bóng.

      đau đến vô thức duỗi tay muốn ấn, bị người thiếu niên kia nhanh tay lẹ nắm lấy cánh tay, bên chỉ huy nhân viên phục vụ từ từ cầm nước lạnh cọ rửa lưng .

      Lương Kiều quỳ gối bên cạnh Quan Hành, bị nước lạnh tung tóe thân lại như phát giác gì, vươn tay cũng dám chạm vào người , run rẩy kéo tay : "Quan Hành, em ở chỗ này..."

      Tay mới vừa đưa tới liền bị Quan Hành nắm lấy, khí lực lớn đến nỗi xương cốt đều thấy đau. Lương Kiều cắn răng chịu đựng, đầu gối tiến lên phía trước bước, cẩn thận tránh miệng vết thương ôm lấy đầu , cái trán dính sát .

      nữa, tóc dài rủ xuống che mặt , có người thấy môi liên tục run rẩy, chỉ có từng giọt nước mắt liên tục rơi xuống, tiếng động đập đất xuống.

      Xe cứu thương tới rất nhanh Quan Hành được người thiếu niên kia cùng nhân viên cứu hộ giúp đỡ đặt lên băng-ca. Lương Kiều theo lên xe, toàn bộ hành trình đều sít sao kéo tay Quan Hành, vì xử lí khẩn cấp cho nên trong quá trình đó nhân viên y tế buông tay ra, nhưng từ đầu đến cuối có dũng liếc nhìn vết thương của .

      Nhưng mà từ những trao đổi lúc đó của nhân viên cứu hộ khó để biết, vết bỏng cổ hết sức nghiêm trọng.

      Quan Hành bị trực tiếp đẩy mạnh vào phòng giải phẫu, Lương Kiều liên tục theo sát, đứng ở cửa bị y tá đẩy ra.

      Mặt như dán vào cửa tự động màu lam nhạt đóng kín, Lương Kiều nằm sấp ở cửa cửa sổ , mặc dù nhìn thấy cái gì, nhưng nhìn chằm chằm rất lâu, cuối cùng lúc mệt lả ngồi xổm xuống, che mặt.

      Mười mấy phút sau Tưởng Du cùng Quan Triệt chạy tới, khó nén lo lắng chạy chậm lại đây, phát được Lương Kiều: "A Hành như thế nào rồi? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

      " ấy còn ở bên trong..." Lương Kiều lau khóe mắt cái, ngắn gọn chuyện phát sinh vừa rồi cho bọn họ biết.

      "Vì cứu ?" Lời của còn xong, Tưởng Du giận đến toàn thân phát run, tay phải vung lên tát cái, " xứng sao! dựa vào cái gì!"

      Quan Triệt liền vội vàng kéo bà, lông mày nhíu lại rất sâu: "Mẹ, người bình tĩnh chút!"

      Lương Kiều miễn cưỡng nhận cái tát kia, gì. Mặc dù đầu sỏ gây nên việc này là Phong Miểu Miểu, chút cũng liên quan đến , nhưng nghĩ đến Quan Hành là thay thế bị thương, ngực liền đau đến muốn chết.

      Bị đánh cái tính là gì, so với càng đau nhức gấp nghìn lần vạn lần.

      Thậm chí tự cam chịu nghĩ tới, đánh , đánh nhiều hơn vài cái, làm cho đau nhức nhiều chút, như thế có lẽ nỗi áy náy vơi
      [​IMG]
      meomeoni, MongGaPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 83.1
      Editor: Linh

      Lương Kiều mua chút điểm tâm trở về, nhưng mọi người cũng chỉ nếm qua, đói bụng ăn quá nhiều.

      Ngược lại Quan Hành cực kỳ thèm ăn, muốn ăn cái này muốn ăn cái kia, lúc Lương Kiều mua còn đặc biệt hỏi thăm từ ông chủ, còn lên mạng tra xét tài liệu, lựa chọn đều là thứ có thể ăn.

      Cho ăn chút, Lương Kiều liền cho ăn nữa, Quan Hành quấn quít lấy còn muốn ăn miếng nữa, Lương Kiều trực tiếp mang những thứ đó đặt tới mặt bàn cách xa ."Buổi tối ăn quá nhiều tốt cho bao tử."

      "À..." Quan Hành có nháo nữa, ngáp cái.

      bị buồn ngủ bao vây, ba người Quan Triệt đợi lúc rồi rời , Lương Kiều lưu lại bệnh viện chăm sóc Quan Hành. Muốn đưa bọn họ xuống lầu, lại đành lòng để Quan Hành mình ở nơi này, do do dự dự, Tưởng Du nhân tiện : "Được rồi, cần đưa tiễn, nghỉ ngơi sớm chút."

      Lương Kiều quay đầu lại nhìn thoáng qua, chống lại ánh mắt trông mong của Quan Hành, lập tức nhẫn lại."Vậy mọi người đường cẩn thận."

      Đưa mắt nhìn ba người rời , đóng cửa lại, đến bên giường sờ sờ mặt Quan Hành, cúi người hôn .

      Chỉ là nụ hôn khẽ lướt qua, nhanh chóng thối lui, mặt cũng đặt lỳ ở giường, dán cùng chỗ với Quan Hành.

      "Ông xã..."

      Quan Hành mở trừng hai mắt: "Ừ?"

      "Em ." Lương Kiều lại hôn cái vào chóp mũi , "Hết sức hết sức ."

      Khóe miệng thể khống chế được giương lên, thậm chí Quan Hành cảm thấy được bị thương đều giá tri, thừa dịp trước khi cũng hôn lên chóp mũi cái, giọng khỏi đắc ý: " sớm biết."

      Hai người dùng tư thế nằm sấp như thế giọng chuyện, Quan Hành là mệt nhọc, mí mắt đánh lát hoàn toàn ngủ. Lương Kiều cẩn thận đắp chăn lông lên cho , ở bên cạnh giường trông lâu, cuối cùng mới đến chiếc giường khác ngủ.

      Có lẽ bởi vì trong lòng nhớ kỹ bị thương, cả đêm đều ngủ an ổn. Sau nửa đêm hình như Quan Hành lộn xộn kéo đến vết thương, khẽ hừ tiếng, Lương Kiều liền lập tức tỉnh, nhảy xuống giường chạy tới, lại động tĩnh.

      Lương Kiều lại đợi vài phút, xác định có lộn xộn nữa mới trở về nằm xuống.

      Sau khi Phong Miểu Miểu bị khống chế ở nhà hàng bị trực tiếp đưa đến đồn công an cạnh đó, cảnh sát nhân dân ghi chép được khẩu cung cũng hiểu hết tình huống rồi, bởi vì liên lạc được với người nhà ta, quyết định đưa ta đến bệnh viện tâm thần.

      Những thứ này đều là ngày hôm sau Quan Triệt tới thăm Quan Hành tiết lộ, nghe là buổi chiều phái người .

      Tưởng Du để dì làm trong nhà nấu canh có tác dụng mau lành vết thương, mang tới buộc Quan Hành uống cạn. Lương Kiều bị cảnh sát liên lạc lấy khẩu cung, liền thừa dịp bà ở đó đến cục cảnh sát chuyến.

      vị đồng chí cảnh sát nhân dân họ Lý tiếp đón Lương Kiều.

      Căn cứ vào khẩu cung của nhân chứng tận mắt nhìn thấy, cảnh sát nhân dân hiểu chuyện xảy ra hôm qua ở quán ăn- - nghe là kẻ điên có bệnh tâm thần kia thừa dịp nhiều người hỗn loạn chạy đến phòng bếp bưng nồi nước sôi từ lửa xuống, cũng biết là thù oán cái gì, bay thẳng chỗ như hoa như ngọc này mà giội, sau đó bạn trai của dũng nhào lên, đỡ được nồi nước nóng kia.

      Đồng chí tiểu Lý vừa đồng tình lại khâm phục đôi tình nhân chim cá tình thâm, đương nhiên cũng vô cùng ưa bệnh nhân tâm thần ác ý đả thương người kia.

      đường Lương Kiều mua ít thuốc lá, sau khi ghi chép hết khẩu cung vụng trộm kín đáo đưa cho tiểu Lý, sau đó phí lời lẽ gì liền được phá lệ cho phép gặp Phong Miểu Miểu bị mang .

      Trạng thái của Phong Miểu Miểu rất tệ, vốn là cách ăn mặc còn rất bình thường chật vật chịu nổi, lúc bị hai vị đồng chí cảnh sát nhân dân mang ra ánh mắt có chút dại ra. Nhưng khi nhìn thấy Lương Kiều, ánh mắt lập tức trở nên hung ác.

      A! Lương Kiều cười lạnh tiếng, tiện tay ném túi đất, sải bước nhanh tới chỗ ta.

      Phong Miểu Miểu cũng đồng thời giằng co kịch liệt, hai vị cảnh sát nhân dân nhất thời phòng bị, lại để ta thoát ra. Nhưng cũng có trứng mà dùng ( câu này mang nghĩa thô tục ), sau khi ta đào thoát được giây Lương Kiều đến bên cạnh, bay cước đá vào bụng ta, cả người ta như muốn bay ra ngoài, nặng nề ngã mặt đất.

      Khí thế cùng lực đạo của cước này căn bản thua bộ đội đặc chủng được huấn luyện nghiêm chỉnh là mấy, dù là cảnh sát nhân dân kiến thức rộng rãi cũng sững sờ.

      Hơn nữa còn có gan động thủ đánh người ở trong bót cảnh sát, còn mang theo thân khí thế bá vương,
      [​IMG]
      meomeoniPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 83.2
      Editor: Linh

      Nhưng chịu nhận cũng có biện pháp, con lợn nuôi gần ba mươi năm bỏ liền bỏ, chặn hay ngăn cũng được.

      Kỳ chuyện ngày đó Lương Kiều cũng có để ở trong lòng, trong khoảng thời gian này toàn tâm toàn ý chiếu cố Quan Hành, có việc gì chạy đến nhà họ Quan hoặc là gọi điện thoại hỏi dì ( dì giúp việc nhé ) cách làm các loại nước canh bổ dưỡng, vốn là người sát thủ phòng bếp, cứ thế cắt đứt ân oán làm lại lần nữa, thành nửa hiền thê lương mẫu.

      Cộng thêm thái độ của Tưởng Du chuyển biến, quan hệ hai người hòa hoãn ít.

      Những vết thương nhìn thấy mà giật mình kia, chỉ nhìn chút Lương Kiều cũng có thể tưởng tượng ra loại đau này, cũng biết, bản thân Quan Hành cảm nhận được, chỉ biết là càng nhiều hơn so với tưởng tượng.

      đau lòng lại áy náy biểu rất ràng ở cách đối đãi với Quan Hành, kêu cái là ngoan ngoãn phục tùng, quả thực muốn sủng lên tận trời.

      Quan Hành chưa từng hô qua tiếng đau, vừa mới bắt đầu đều cố gắng chịu đựng, kết quả là được dưỡng đến tính tình cùng mỡ càng ngày càng lớn, đau đến chịu được cũng , nhưng mà phát giận, bày mặt thối, ném đồ đều là chuyện , chuyện lớn đến thuốc cũng uống, chịu phối hợp trị liệu.

      Thời điểm này ai dụ dỗ được, chỉ có Lương Kiều có thể trị được .

      hô to gọi Lương Kiều đều nuông chiều, nhưng nếu mà chịu phối hợp trị liệu, Lương Kiều ngay lập tức tức giận. tức giận cũng đánh mắng , liền trầm mặc nhìn lát, cái gì cũng , sau đó bắt đầu rơi nước mắt.

      Mỗi lần vừa khóc, Quan Hành liền lập tức ổn định lại, sau đó hai người tự trao đổi, đổi thành dụ dỗ - - thừa nhận sai lầm, hết lời hữu dụng, sau đó bảo đảm lần sau tái phạm.D@Đ#L$Q%Đ^6

      Mặc dù hôm sau đau đến nổi giận lại nháo như thế này.

      Các y tá già giỡn Lương Kiều rất biết bắt chẹt người đàn ông này, nhưng kỳ tự trách, lại cũng rất đau lòng.

      Nhưng bất kể là thủ đoạn kỹ xảo hay là tình cảm thực , đều quan trọng, Quan Hành ăn uống là được.

      Quan Hành ở bệnh viện khoảng nửa tháng, miệng vết thương bị nhiễm trùng, cũng khôi phục tốt, nhưng mặc dù có chuyên gia kiệt xuất nhất cùng thuốc quý nhất, như vẫn lưu lại chút vết sẹo.

      lưng vẫn tốt, bị thương nặng, hơn nữa có thể giấu ở trong quần áo. Mảng cổ kia có chút ít khó trị, lưu sẹo là thể tránh khỏi.

      Bác sĩ chút vết
      [​IMG]
      Mai Trinh, meomeoniPhong Vũ Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :