Chương 70
Editor: Linh
Quan Hành còn ở người cọ làm nũng, Lương Kiều vịn lấy đầu , con mắt nhìn chằm chằm hỏi: "Trước trả lời em vấn đề..."
" qua, , về sau lại càng thêm !" đợi Lương Kiều xong liền đoạt lời đáp, xong rồi vẻ mặt hưng phấn mà kêu, "Tốt lắm, trả lời xong rồi, có thể bắt đầu rồi!"
"..."
Lương Kiều bất đắc dĩ liếc mắt: " phải là cái này... Ừm!"
còn chưa dứt lời, miệng bị ngậm lấy, đầu lưỡi khéo léo tiến quân thần tốc, bá đạo cuốn lấy lưỡi .
chỉ là muốn hỏi có làm hùng cứu mỹ nhân chút thôi mà...
Chỉ khi hôn Lương Kiều đến thở hồng hộc Quan Hành mới dừng lại, bàn tay còn nắm hai đoàn thỏ trắng mềm mại của , nụ hoa bị vuốt ve trở nên sung huyết, thanh tú động lòng người đứng thẳng. Quan Hành lần lượt hôn cái, sau đó lại dọc theo cổ đường hôn đến trong tai, ngậm lấy vành tai trắng nõn của , dùng hàm răng bắt đầu xay nghiền.
Lương Kiều mềm mại hừ, Quan Hành trầm giọng dụ dỗ ở bên tai : "Nó thích nhất em, em hôn nó được hay ? Nó chỉ thuộc về mình em, mỗi ngày nhọc nhằn khổ sở hầu hạ em, em liền ban thưởng cho nó , bạn tốt, bà xã tốt..."
Bà xã tốt...
Lương Kiều bị làm cho lỗ tai nóng lên, thân thể đều yếu mềm nửa.
run lên cái theo phản xạ, Quan Hành phát giác được, ở bên tai mở miệng năn nỉ tiếng "Bà xã tốt”. Lương Kiều liếm liếm môi, trong lòng vô cùng ngứa ngáy.
Chao ôi bà dì cả tinh thuần đáng ghét này!
mạnh mẽ xoay người cưỡi lên người Quan Hành, nâng mặt : "Vậy nghiêm túc nghe lời cho em."
"Em xinh đẹp nhất! Em là đại mỹ nữ vô địch vũ trụ! Toàn bộ thế giới em đẹp nhất! Bà xã tốt bà xã tốt... Em trong mắt là đẹp nhất ~" Quan Hành ôm ngừng lắc lư, xong lại hát lên.
xinh đẹp còn phải sao, Lương Kiều cong cong miệng, muốn nghe phải là cái này đâu ...
vỗ cái vào mặt Quan Hành, ngừng lại. Lương Kiều hỏi: " em sao?"
Quan Hành nhìn lát, mới trả lời: " em." Giọng còn trầm hơn lúc trước, buộc chặt cánh tay ôm chặt lấy , thấp giọng lại lặp lần nữa, " em, toàn bộ thế giới nhất chính là em."
Đều lời của đàn ông ở giường là thể tin, nhưng người phụ nữ lại có thính giác của động vật, mặc kệ thiệt hay giả, nghe được những lời tràn đầy tình như thế này, cũng nhịn được cảm động.
Mặc dù hiềm nghi tình huống như thế này lừa để xxoo, nhưng trong lòng Lương Kiều vẫn đắc ý, ôm lấy hôn cái vang dội.
" ngoan ngoãn!" xoa bóp mặt , " tắm rửa ."
Trong nháy mắt con mắt Quan Hành sáng lên, hai mắt tỏa sáng tựa như con sói đói. đỡ cái ót Lương Kiều hung hăng hôn , lát sau buông ra, nhảy xuống từ giường: "Chờ !"
Cuộc đời này Quan Hành chưa từng tắm nhanh như thế, vội vàng hấp tấp, vô cùng vội vàng. biết mình vào bao lâu, dù sao mỗi phút mỗi giây đều cảm thấy dài đằng đẵng, đợi kịp đợi kịp!
nhanh chóng xoa sữa tắm lên người lần, đặc biệt tắm tiểu huynh đệ cho cái, sau khi xối sạch tiện tay cầm lên cái khăn tắm, bên la ó bên vọt ra từ phòng tắm."Bảo bối đến - - a..."
Trong phòng ngủ mảnh đen như mực, bước chân chậm lại, khăn lông lau ở tóc vài cái, lại tiện tay ném .
"Em ngủ sao?" giọng hỏi.
Chậm rãi mò đến bên giường, muốn bò lên , đột nhiên cổ tay bị nắm lấy, sau đó cố kéo mạnh, cả người đều ngã lên giường.
đau, nhưng mà cố ý kêu ai da, trong bóng tối cảm giác được Lương Kiều cưỡi lên người , ấn hai cánh tay lên đỉnh đầu, sau đó dùng sợi dây thừng cột lên.
"Ai nha, cường gian a! Cứu mạng a!" hô lên, còn giả vờ giả vịt đạp duỗi chân.
Lương Kiều hất tay vỗ đùi cái, thanh thanh thúy vang lên. khẽ quát tiếng: "Đàng hoàng chút!"
Quan Hành uốn éo cái mông khẽ ngọ nguậy chút, bóp giọng : "Em phải chút, người ta là lần đầu tiên, rất mảnh mai đấy ~ "
Đầu giường thứ có thể buộc, Lương Kiều đặt hai tay lên đầu gối, sau đó sờ đến mặt , cúi người xuống hôn ." được phép bỏ tay xuống.”
Quan Hành đáp từ trong lỗ mũi tiếng, nghênh hợp với càng lúc càng hôn sâu hơn.
người còn mang theo tầng hơi nước, ướt nhẹp, Lương Kiều vuốt ve da thịt chút, dần dần xuống, lướt qua khu rừng, thứ bên trong hưng phấn mà nhô đầu ra.
Xoa phần gốc vài cái, mới chậm rãi cầm. Đồng thời dọc theo cằm hôn đến hầu kết nhô ra, lưu lại trong chốc lát, tiếp tục xuống liếm hôn, cho đến khi gặp được viên đậu đỏ , dùng cánh môi ngậm lấy, hít hơi, sau đó đầu lưỡi dọc theo đường viền thổi qua.
Hô hấp của Quan Hành bắt đầu nặng nề.
Lương Kiều dùng đầu lưỡi làm đậu đỏ của cứng lại, hình như nắm trong lòng bàn tay cũng lớn hơn vòng.
"Bảo bối..." Quan Hành thở hổn hển gọi , khó nhịn động chân.
Lương Kiều hôn vài cái cơ bụng của , thân thể di chuyển xuống, cuối cùng chuyển đến khu vực kia. còn chưa bắt đầu động tác, Quan Hành bắt đầu thở dốc dồn dập.
"Em hôn nó..." nâng hông lên, gấp đến độ cái trán bắt đầu chảy mồ hôi.
Lương Kiều gẩy tóc qua bên, cúi đầu.
Vật kia lập tức nhảy cái, Lương Kiều chậm rãi để sát vào, thấp giọng mắng nó: "Tiểu bại hoại!"
Thế nhưng với nó! chuyện với nó...
Trong nháy mắt Quan Hành chỉ cảm thấy dòng máu nóng xộc thẳng lên não, cháy sạch làm như mất lý trí, khống chế nổi muốn duỗi tay ấn đầu xuống. Giơ tay lên lại nghĩ tới cho động thủ, cố nén lại duỗi ra.
tay Lương Kiều vịn căn cơ, cuối cùng há miệng ngậm chặt.
"Ừm..." Dưới thân bị chỗ mềm mại ấm áp bao trùm, trong nháy mắt thân thể Quan Hành căng thẳng, kêu lên tiếng đau đớn, khó nhịn ngửa đầu ra.
...
Ban đêm nháo đến rất khuya mới ngủ, ngày hôm sau hai người đều dậy. Vừa lúc là chủ nhật, có thể yên tâm thoải mái ngủ nướng.
Lúc Lương Kiều mở mắt ra trời sáng choang, đứng lên đổi cái BVS, trở về lại chui vào trong chăn. Quan Hành vốn là đưa lưng về phía bên cạnh ngủ, có vẻ là bị động tĩnh của nháo tỉnh, xoay người lại ôm vào trong lòng.
"Bà xã..." nhắm mắt lại nỉ non tiếng, lại có động tĩnh tiếp.
Lương Kiều chôn đầu vào trong ngực , yên tâm thu hồi cảnh giác.
Lại qua khoảng thời gian, đột nhiên chuông cửa vang lên.
Lương Kiều ngủ say bị đánh thức, mất hứng nhíu lông mày lại đạp đạp chân.
đẩy đẩy Quan Hành: " mở cửa."
Quan Hành cũng muốn động, nhắm mắt lại che lỗ tai : "Em nghe lầm, có người."
Hai người vẫn lừa mình dối người như thế tiếp tục ngủ.
Vài giây sau, chỉ nghe thấy tiếng bên ngoài gân giọng kêu: "Mở cửa ! Chị có bản lĩnh ngủ nướng, chị có bản lĩnh mở cửa !"
"..."
"Là Dung Dung." Lương Kiều lầm bầm tiếng, lại giãy giụa hai giây, gian nan ngồi dậy.
tay Quan Hành lấy ấn trở về, chính mình mặc quần áo xuống giường: "Em ngủ , mở cửa."
Lương Kiều rầm rầm câu gì, lại chui về bên trong ổ chăn.
Ngoài cửa phòng, Trâu Dung Dung giơ quả đấm muốn đập cửa, giây sau, cửa phòng bị kéo ra, chỉ thấy người đàn ông dáng người tương đối cao lớn đứng đằng sau cửa, áo trong màu trắng cùng quần màu xám bạc, quần áo là khi ở nhà, nhưng vẫn thể che được soái khí toàn thân.
Trâu Dung Dung trừng mắt nhìn.
đẹp trai còn buồn ngủ nhìn , giọng rất quen thuộc: "Dung Dung đến à, mau vào , chị em còn ngủ."
Trâu Dung Dung còn có cái gì hiểu, vô cùng nhu thuận kêu tiếng: "Chào rể."
em vợ này tinh mắt! Quan Hành cực kỳ hài lòng, duỗi tay xoa xoa đầu : "Ngoan ngoãn."
Tâm tình sung sướng xoay người về phía gian phòng, có chú ý tới đằng sau Trâu Dung Dung sắp phát nổ, a a a a tìm ra manh mối giết a! ! !
Trâu Dung Dung hết sức nhu thuận ngồi sô pha, nhìn Quan Hành vô cùng tự nhiên vào gian phòng của Lương Kiều, vụng trộm chậc chậc hai tiếng, đây là những người phóng đãng a.
đầy lát, Lương Kiều mặc quần áo tử tế ngáp dài ra, qua cũng sờ sờ đầu , "Sao lại đến sớm như thế?"
Trong lòng Trâu Dung Dung tự nhủ đều sắp mười giờ sớm cái gì sớm, nhưng mặt còn bày ra vẻ mặt nhu thuận tươi cười: " là quá ngượng ngùng, sáng sớm tới quấy rầy hai người."
Lương Kiều trực tiếp vỗ cái ở đầu : " chuyện dễ nghe."
Trâu Dung Dung nháy hai mắt, cười hì hì: "Mời khách mời khách!"
"Ông xã ~~~" Lương Kiều nghiêng đầu hô tiếng vào phòng ngủ, chờ Quan Hành giơ bàn chải đánh răng ra, chỉ chỉ Trâu Dung Dung, cười , "Em vợ của muốn mời ăn cơm đấy."
Trong miệng còn có kem bọt đánh răng, tiện chuyện, Quan Hành ra dấu tay OK, còn hướng về khiêu khích trừng mắt nhìn.
Lương Kiều xoay đầu lại hỏi Trâu Dung Dung: "Em muốn ăn cái gì?"
Trâu Dung Dung cũng bởi vì tiếng uyển chuyển du dương "Ông xã" vừa rồi của dọa, có chút phản ứng kịp, "Tùy tiện ."
"Tùy cái gì mà tùy, " Lương Kiều chỉ tiếc rèn sắt thành thép , "Em 484 ngốc, mau chọn cái em muốn ăn, càng quý càng tốt."
Trâu Dung Dung chao ôi tiếng: "Có người coi tiền của bạn trai như rác giống chị ? Mau thu lại cái kiểu thấy tiền là sáng mắt giống kẻ trộm , nếu dọa người chạy đừng có trách." Sau đó giơ quả đấm hai mắt tỏa sáng kêu, "Em muốn nhà hàng năm sao ăn bữa tiệc lớn!"
"Kiểu này ngốc!" Lương Kiều cười xoa bóp mặt.
Chờ Lương Kiều mặc quần áo xong là lúc sau, Quan Hành chuẩn bị sẵn sàng ngồi ở phòng khách chuyện cùng em vợ. Trâu Dung Dung đoan chính ngồi, có hỏi có trả lời, đầy lát Quan Hành thăm dò hết được những tin tức mình muốn biết, thậm chí ngay cả tin tức Lương Kiều có tất cả bao nhiêu bạn trai cũng bán .
Dù sao Lương Kiều cũng chỉ qua tên cặn bã là Hà Lập Hâm kia, có gì hay mà che che giấu giấu ha ha ha.
ra mà đúng ra phải là bán, hẳn là trao đổi, Trâu Dung Dung cũng hỏi rất nhiều chuyện về hai người bọn họ, cuối cùng cũng thăm dò được đại khái tình trạng của hai người bọn họ. Cuối cùng được kết luận chính là - - xem ra hai người kia là nghiêm túc, điều này làm Trâu Dung Dung vô cùng vui mừng.
Lương Kiều nhanh chóng trang điểm xong, Quan Hành xuống lầu trước lái xe, ngừng đến dưới lầu, sau đó tác phong nhanh nhẹn đứng bên cạnh xe, đợi các xuống.
Trâu Dung Dung kéo Lương Kiều từ nhà trọ ra, nhìn thấy chiếc xe thể thao kia hết sức nể tình uây tiếng. Quan Hành mỉm cười mở cửa sau xe cho các , thân sĩ cúi người xuống: "Hai vị công chúa, mời."
Lương Kiều để Trâu Dung Dung ngồi lên, chính mình ôm lấy Quan Hành hôn cái, cười tủm tỉm : "Cảm ơn bạn trai."
Quan Hành xoa bóp mặt : "Về sau phải gọi ông xã."
"Được ông xã." Lương Kiều phối hợp hô tiếng, sau đó làm vẻ mặt đáng với , lúc này mới cúi người lên xe.
Trâu Dung Dung ngồi ở bên trong che mắt, chờ Lương Kiều ngồi lên mới lấy ra, cười hì hì cầm cánh tay lay lay, còn dương quái khí : "Chao ôi ô chao ôi ô rất ân ái!"
mặt Lương Kiều tràn đầy hạnh phúc vui vẻ áp chế được, " cần đùa nha."
Ặc ặc, sắp chết vì ngọt rồi )
Last edited by a moderator: 2/8/17