1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ- TS] KHÔNG LỐI THOÁT - Tử Thanh Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 14
      Edit: Anita
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]




      đương nhiên rằng ta rực rỡ như thế, tất cả mọi người phải nhường đường cho ta.

      ta hơi nghiêng người xuống, nhiệt tình chào hỏi Quý Thần Vũ trong xe: "Quý tiên sinh, xin chào EM là nhị tiểu thư của Ngôn gia, nếu đến cửa nhà EM rồi, tiên sinh có cho EM vinh hạnh mời vào trong ngồi chút hay ?"

      "Nhị tiểu thư của Ngôn gia?" Nụ cười của Quý Thần Vũ dần dần sâu hơn, "Là nhị tiểu thư cướp chồng chưa cưới của chị mình, đúng ?" quét mắt nhìn ta từ xuống dưới cái, lại cười : " là trăm nghe bằng thấy" lại thản nhiên nhìn lướt qua An Cảnh Diệp đứng ở cách đó xa : "Hai người m rất xứng."

      xong nháy mắt ra hiệu cho Lâm An, Lâm An lập tức hiểu ý, bước qua đóng cửa xe lại, xe chậm rãi rời .

      Nụ cười ưu nhã hào phóng kia của Ngôn Nhã Mộng cứ cứng đờ mặt, xe rất xa mà dường như ta vẫn chưa thoát khỏi bàng hoàng.

      Tuy rằng lúc Quý Thần Vũ những lời này mặt luôn nở nụ cười, vẫn là dáng vẻ lễ phép đúng mực của quý ông, nhưng ai cũng có thể nghe ra khinh thường trong giọng của .

      Đường đường là nhị tiểu thư nhà họ Ngôn vừa kiêu ngạo vừa ưu tú, là tiểu hoa đán được thích nay của giới giải trí, đ EM mặt nóng dán lên người ta, bị người ta tặng cho gương mặt lạnh nhạt, chỉ sợ ngay cả chính Ngôn Nhã Mộng cũng chưa từng dự đoán xảy ra chuyện này.

      Mất mặt xấu hổ như thế, lại còn là ở trước mặt Ngôn Khả Hân. giờ phút này Ngôn Nhã Mộng tức giận Ngôn Khả Hân đến mức độ nào cần nghĩ cũng biết.

      Nhưng cũng hề có chút đồng tình gì với ta, ta bám ai bám, lại bám tên biến thái tính cách u quái gở như Quý Thần Vũ, phải là ai cũng có thể để cho chút mặt mũi.

      Ngôn Khả Hân cũng lười thưởng thức gương mặt tái mét của Ngôn Nhã Mộng, trực tiếp vào.

      Lúc vào Ngôn Phi Hùng cùng Tương Thục Viện đều có mặt, rất ràng, hai người này nhấp nhỏm chờ đợi Ngôn Nhã Mộng trở về, nhìn thấy vào người là , vẻ mặt của hai người mang theo mất mát rất ràng.

      Sắc mặt Ngôn Phi Hùng lại trầm xuống, Tương Thục Viện cười cười : "Sao hôm nay Khả Hân lại về thế này?"

      Ngôn Khả Hân cười đầy thâm ý sâu xa, "Muốn về về thôi, dì Viện hoan nghênh phải ? ."

      Tương Thục Viện lập tức : "Dĩ nhiên phải, chúng ta làm trưởng bối đương nhiên là ước gì các con mỗi ngày đều trở về."

      Ngôn Khả Hân cảm thấy rất mệt, có sức lực đối đáp với bọn họ, chỉ trả lời đơn giản câu liền lên lầu.

      Sau khi Ngôn Nhã Mộng vào nhà vẫn còn mang theo mấy phần cam lòng cùng lửa giận. Tương Thục Viện nhìn thấy về mới rốt cục thở phào nhõm, vội vàng bước qua hỏi: "Mộng Mộng ăn cơm chưa? Có thấy thoải mái chút nào chưa con?"

      Ngôn Nhã Mộng rảnh trả lời câu hỏi của bà, chỉ hỏi bà: "Mẹ, chị hai và Quý tiên sinh hẹn hò sao?"

      Tương Thục Viện bị hỏi bất ngờ nên ngây người ra, "Quý tiên sinh? Quý tiên sinh nào?"

      "Chính là người đứng đầu của gia tộc Tư Thông, Quý Thần Vũ tiên sinh.

      Tương Thục Viện đầu tiên là thất thần trong chốc lát, lập tức che miệng cười tiếng, sẳng giọng mắng: "Con bé này bậy bạ gì đó, con Khả Hân làm sao có thể. . ." đến chỗ này bà ta mới ý thức được vẻ x EM thường th sắcm che giấu của mình trong câu vừa rồi, vội vã đổi giọng: "Chưa từng nghe hai bọn họ xuâng với nhau, sao con lại như thế?"

      Ngôn Nhã Mộng cau mày, như cực lực xác minh cái gì, khẩn cấp : "Lúc con vừa về đến cửa nhìn thấy chị hai bước xuống từ xe của Quý tiên sinh."

      ". . ."

      ". . ."

      Nghe được lời này Tương Thục Viện cùng Ngôn Phi Hùng đều sửng sốt, Ngôn Phi Hùng vội hỏi: "Con chắc chắn là chị hai của con bước từ xe của Quý tiên sinh xuống ?"

      Ngôn Nhã Mộng gật đầu, "Con tận mắt nhìn thấy."

      Tương Thục Viện cùng Ngôn Phi Hùng nhìn nhau, hai người ai lời nào, nhưng sắc mặt lại khác nhau rất lớn.

      Tương Thục Viện và Ngôn Nhã Mộng có sắc mặt gần giống như nhau, có kinh ngạc có khiếp sợ, lại mang theo chút khó chịu, mà Ngôn Phi Hùng lại mang theo vẻ mặt suy tư, biết nghĩ cái gì.

      Nếu trở về Ngôn gia, Ngôn Khả Hân cũng lười đón xe về nhà, nên ở lại đây ngủ đêm.

      Sáng sớm hôm sau khi thức dậy, phát Ngôn Phi Hùng, Tương Thục Viện, Ngôn Nhã Mộng đều dậy, tại ba người an vị ở trước bàn cơm, nhưng làm cho kinh ngạc là, bữa sáng bày lên bàn, ba người cũng chưa động đũa.

      Tương Thục Viện nhìn thấy vội vàng gọi: "Khả Hân dậy rồi à, mau tới đây ăn điểm tâm, chúng tôi đều chờ con đấy."

      Ngôn Khả Hân cảm thấy hoài nghi, hôm nay mặt trời mọc lên từ phía tây sao? Khó có khi những người luôn quên mất tồn tại của lại chờ ăn điểm tâm.

      cũng gì, nhàng gật đầu liền tới ngồi xuống ăn, nhưng ăn vài miếng bánh mì mới phát mấy người kia cũng hề động đậy, chỉ có như thế, ai cũng mang vẻ mặt suy tư nhìn .

      X EM tình hình này, đoán rằng mấy người kia hơn phân nửa là có lời muốn với , nhưng lại muốn lên tiếng hỏi, chậm rãi ăn phần mình.

      Quả nhiên chẳng được bao lâu Tương Thục Viện ngồi yên, cẩn thận hỏi: "Khả Hân à, hôm qua dì có nghe Nhã Mộng Quý tiên sinh đưa con về. . .

      Ngôn Khả Hân nghe ra vẻ thử dò xét trong giọng của bà ta, khỏi cười lạnh, ra là vì chuyện này.

      Quả nhiên Quý tiên sinh là người có bản lãnh thong thiên, chỉ cần hơi có chút quan hệ với cũng làm cho ít người chú ý.

      Ngôn Khả Hân mặt đổi sắc, bâng quơ trả lời câu: "Ngày hôm qua Phương phu nhân mời tôi đến Phương gia ăn cơm, đúng lúc Quý tiên sinh cũng ở đó, lúc về Quý tiên sinh thuận đường nên mới đưa tôi về."

      " ra như vậy." Tương Thục Viện gật gật đầu, trả lời câu.

      Ngôn Khả Hân ngẩng đầu liếc bà ta cái, thấy dường như bà ta thở phào nhõm, mà Ngôn Nhã Mộng bên cạnh bà ta cũng thả lỏng nét mặt, thậm chí còn nhìn thấy lúc ta cúi đầu uống sữa tươi còn cong môi cười cười, nụ cười đầy thoải mái, đồng thời k sắcm theo vẻ sảng khoái như vừa trút được tảng đá nặng trong lòng.

      Nhưng Ngôn Phi Hùng lại tựa hồ có chút mất mát, hỏi : "Quý tiên sinh chỉ thuận đường đưa con về thôi? Giữa các người có gì?"

      Ngôn Khả Hân nhún nhún vai, "Bằng còn có cái gì?"

      Ngôn Phi Hùng lại lên tiếng.

      Bộ dáng mất mác này của Ngôn Phi Hùng ra làm cho kinh ngạc, nhưng chỉ nghĩ sơ thôi cũng biết.

      Xác thực, nếu thực có gì đó với Quý Thần Vũ, vậy cực kì có lợi cho ông ta, là con của ông ta, nếu và Quý Thần Vũ thực ở bên nhau, vậy ông ta cực kì có lí do để bám lấy Quý Thần Vũ.

      Ngôn Khả Hân cảm thấy buồn cười, người cha mà ngày thường hoàn toàn hề đ EM để vào mắt, bất công đến tận xương tủy, hôm qua còn vì Ngôn Nhã Mộng tát tát, nhưng đến lúc cần lợi dụng hề e ngại chút nào.

      Nhưng lần này ông ta nghĩ sai rồi, cho dù cùng Quý Thần Vũ có cái gì, cũng hề liên quan gì đến người cha như ông ta.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Quý Thần Vũ: Ta luôn luôn đều là rất bao che.
      Khủng Long, AikoNguyen, Dung hýt15 others thích bài này.

    2. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 15
      Edit: Anita
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]



      Bơi nửa ngày ở bãi biển Ngôn Khả Hân mệt đến chịu nổi, vừa lên xe liền ngã nhào ghế sau nhúc nhích nổi, nhưng xe chạy trong chốc lát lại phát thích hợp.

      "Dì Vạn ơi, chúng ta về khách sạn trước sao?"

      " về." Phương phu nhân lơ đãng đáp
      , "Du thuyền của Quý tiên sinh ở cách nơi này xa, chồng của dì đúng lúc có việc cần thảo luận với ngài ấy nên đến đây. Vừa rồi ấy gọi điện thoại đến là Quý tiên sinh mời chúng ta đến du thuyền của ngài ấyăn cơm."

      "..."

      Ngôn Khả Hân hơi híp mắt nhìn người dì xinh đẹp trước mắt, "Dì Vạn, Quý tiên sinh mà dì vừa phải là Quý Thần Vũ tiên sinh đấy chứ ?"

      Phương phu nhân dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn , tựa hồ cảm thấy câu hỏi này của là quá thừa, "Đương nhiên rồi, bằng còn ai vào đây."

      "..."

      Vì sao, vì sao tới chỗ nào cũng đều có Quý Thần Vũ? !

      Trước đó cũng đâu có nghe dì ấy nhắc tới Quý Thần Vũ, hơn nữa vừa rồi từ cách của dì ấy có thể phán đoán, việc bà đến du thuyền của Quý Thần Vũ ăn cơm cũng là quyết định lâm thời.

      Nhưng Ngôn Khả Hân luôn có loại cảm giác bị dì mình đưa vào tầm ngắm, cho nên mới rốt cuộc lần này dì Vạn hẹn du lịch hay là vì muốn dẫn mai mối đây.

      Ngôn Khả Hân quả thực đau đầu chết được.

      Vốn dĩ còn rất vui vì mẹ để lại cho người đồng minh tốt như vậy, tại... tại rất muốn cách người dì tốt này xa chút.

      Phương phu nhân cũng phải thấy được sắc mặt cổ quái đó của Ngôn Khả Hân, bà nghĩ nghĩ, rồi quyết định thẳng vào vấn đề, "Khả Hân, dì với con vậy, dì có ý định tác hợp con cùng Quý tiên sinh."

      Đoán được là chuyện, nhưng mà chính tai nghe được lại là chuyện khác, Ngôn Khả Hân lập tức hít ngụm khí lạnh, vội la lên: "Dì, dì đừng đùa với con như thế ạ?"

      Phương phu nhân dỗi liếc cái, "Dì đùa làm gì?"

      Ngôn Khả Hân cố bình ổn cảm xúc chút mới : "Dì Vạn à, cho dù dì muốn làm mai cho Quý tiên sinh, nhưng tốt xấu gì cũng nên tìm môn đăng hộ đối đúng , Quý tiên sinh là loại người nào, là người đứng đầu gia tộc Tư Tông đó, là thiên chi kiêu tử hàng giá , đem con so với ta nhiều lắm cũng chỉ là con của nhà giàu mới nổi, loại danh gia vọng tộc, hào môn quyền quý như thế làm sao con có thể xứng đôi?"

      Sau khi nghe xong, Phương phu nhân chỉ cảm thấy là người biết điều, ngược lại còn nhìn tấm tắc khen, vỗ vỗ lên vai : "Khả Hân, con có biết dì thích nhất là tính cách này của cháu, với cao ước xa tầm tay, luôn luôn biết bản thân mình là ai.”

      "..."

      Lời này nghe qua giống như khen , nhưng sao lại có cảm giác là lạ.

      Phương phu nhân lại : "Khả Hân, có lẽ cháu biết, từ khi giới thượng lưu biết chồng của dì có qua lại với Quý tiên sinh, ít phu nhân gia tộc khác cứ đến tìm dì, hy vọng dì có thể mai mối con bọn họ và Quý tiên sinh.” đến chỗ này, Phương phu nhân khinh thường hừ hừ : "Cũng nhìn thử xem bản thân mình đáng giá bao nhiêu, Quý tiên sinh là loại người nào, đâu phải cành vàng ai muốn leo là có thể leo sao?" Ánh mắt bà nhìn về phía Ngôn Khả Hân, sắc mặt lập tức ôn hòa rất nhiều, "Nhưng cháu lại khác, Khả Hân cháu thích thứ ngoài tầm tay, luôn biết bản thân mình là ai, dì chỉ thích như cháu thôi, dì sinh ba đứa con trai lại đứa con nào, hơn nữa dì và mẹ cháu rất thương nhau, nên muốn đem chuyện tốt này lưu lại cho cháu."

      dám nhận đâu dì ơi, dì cần giữ loại ‘chuyện tốt’ này để doạ cháu sợ!

      Đương nhiên Ngôn Khả Hân có khả năng thẳng tuột ra như thế, chỉ làm ra vẻ khổ sở suy nghĩ chút : "Chỉ là cháu cảm thấy như vậy được tốt lắm, nếu Quý tiên sinh biết dì mai mối cho ta, sợ ta vui đâu.”

      Quý Thần Vũ ghét nhất là người ta sắp xếp gì đó cho , nếu để biết mục đích của Phương phu nhân dành cho , sợ gây bất lợi cho Phương gia.

      Nhưng ngờ Phương phu nhân sau khi nghe như thế ngược lại mặt mày hớn hở, "Chuyện này cháu cứ yên tâm , dì lại cảm thấy Quý tiên sinh cũng có ý với cháu đó."

      Lời này quả thực là luồng sét mạnh mẽ giáng xuống người Ngôn Khả Hân, cứng đờ cả người, mặt đầy vẻ khiếp sợ nhìn Phương phu nhân, ánh mắt kia giống như nhìn thấy quỷ.

      Phương phu nhân cũng nhận thấy được khác thường của , thân thiết hỏi câu: "Khả Hân cháu làm sao thế?"

      Ngôn Khả Hân phục hồi tinh thần lại, hít hơi sâu, cố hết sức lực để cho giọng của mình bình tĩnh chút hỏi: "Dì Vạn, sao dì lại như thế? Cháu và Quý tiên sinh mới gặp mặt vài lần, sao ta có thể có ý gì với cháu chứ?"

      Phương phu nhân liếc dỗi cái : "Con bé này, vẻ mặt vừa rồi của cháu làm dì sợ muốn rớt tim, còn tưởng rằng cháu bị sao rồi. Dì Quý tiên sinh có ý với cháu cũng phải là có căn cứ, thời gian trước cậu ấy có hỏi thăm dì về chuyện của cháu."

      Trái tim của Ngôn Khả Hân giật thót lên, nhưng lần này cũng lộ ra khác thường quá lớn, chỉ hỏi: "Quý tiên sinh hỏi dì chuyện gì thế?"

      "Cậu ấy chỉ hỏi cháu thích ăn cái gì, dì với cậu ấy là cháu rất thích ăn cay, thực cay vui, những món khác cũng có gì đặc biệt. Nhưng Quý tiên sinh cũng phải loại người thích hỏi sở thích của người khác, trừ phi cậu ấy có ý với con, hơn nữa vừa rồi cậu ấy nghe hai người chúng ta ở chung với nhau còn cố ý nhắn mời cháu cùng đến." xong vẻ mặt Phương phu nhân đầy thâm ý đụng đụng cánh tay rồi tiếp: "Cháu xem cậu ấy chú ý cháu như thế, nhiệt tình với cháu như thế, phải coi trọng cháu là cái gì?"

      "..."

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Quý Thần Vũ: Tốt lắm, em thành công làm chú ý em rồi.

      Ngôn tiểu thư: Đừng mà... (ôm chặt chính mình, run rẩy ngừng.)

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      N9 bắt đầu có nhiều đất diễn rồi đấy! Hóng hóng chương tiếp nà

    4. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      ôi bạn edit tốc độc quá :yoyo45:. thương

    5. vươngchi

      vươngchi New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      :yoyo14: Hứa là dồn chương để đọc mà ngày nào cũng mò vô xem.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :