1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ- TS] KHÔNG LỐI THOÁT - Tử Thanh Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 9
      Edit: LĐ


      Chuyện của Ngôn Phi Hùng người ở thủ đô đều nghe qua, có điều dù sao cũng là chuyện của nhiều năm trước rồi, hơn nữa sau khi Tưởng Thục Viện trở thành Ngôn phu nhân cố ý củng cố thanh danh, cho nên mọi người cũng xem bà ta là tiểu tam thăng chức. Bất quá bây giờ, dưới tác động kẻ hát người bè của Phương phu nhân cùng Ngôn Khả Hân, mọi người lúc này mới nhớ đến cách thức mà bà Tưởng đây trở thành Ngôn phu nhân chói lọi như thế nào.

      Hơn nữa Ngôn Khả Hân cũng đến chuyện có hôn ước cùng An Cảnh Diệp, khi nãy mọi người còn cảm thấy Ngôn Nhã Mộng với An Cảnh Diệp là trời sinh đôi, trai tài sắc, lúc này mới biết được ra hai người ở bên nhau bằng cách cũng được quang minh cho lắm.

      Kể từ đó, người chung quanh liền nhìn hai mẹ con họ với ánh mắt vài phần hứng thú.

      Ngôn Nhã Mộng ngờ được, Ngôn Khả Hân ở trước mặt mọi người nhắc đến chuyện này, Ngôn Khả Hân tuy ngày thường hay giương nanh múa vuốt, có việc gì liền giở tính tiểu thư, nhưng biết Ngôn Khả Hân là người miệng hùm gan thỏ, chuyện này ba từng cảnh cáo ta, lấy can đảm của ta, ta tuyệt đối ra trước mặt mọi người.

      Cho nên Ngôn Khả Hân bất ngờ đánh cái làm Ngôn Nhã Mộng căn bản là ngờ tới được.

      Đối mặt với ánh mắt sâu xa của của mọi người, nhị tiểu thư Ngôn gia vậy mà bắt đầu hoảng loạn, lúc trước mẹ vì là tiểu tam chuyển mình biết chịu bao nhiêu cực khổ, hiểu được mẹ mình vất vả cỡ nào, biết được mang lưng tiếng tiểu tam nặng đến bao nhiêu.

      Này cũng kịp nghĩ nhiều, vội vàng nhìn mọi người : “… Chuyện phải như thế, lúc tôi cùng Cảnh Diệp bên nhau, lúc đó ấy huỷ hôn ước với chị , tôi cũng có bất cứ ý tứ nào cướp hôn phu của chị .” lôi kéo An Cảnh Diệp, nôn nóng lắc lắc tay , mặt đầy cầu xin “ Cảnh Diệp, mau cho mọi người biết, lúc ấy đúng là từ hôn cùng chị có đúng hay ?”

      An Cảnh Diệp nhìn giống khó gần, thực tế là người ôn nhu săn sóc, biết nhất định để chịu oan ức.

      Ngôn Nhã Mộng là ánh mắt mọi người đều tập trung đến người An Cảnh Diệp, mà Khả Hân cũng ngoại lệ, cười nhạt nhìn người đàn ông mà nguyên chủ si mê như dại này.

      Người này phản bội màng cảm nhận của , ngay cả khi tự sát, cũng keo kiệt cho ánh mắt, chút cũng chẳng chờ mong ta ăn ngay .

      Lại thấy Ngôn Nhã Mộng bộ đáng thương, mắt đẫm nước nhưng rơi, tự như hoa trong mưa, chọc người thương tiếc.

      Người đẹp nũng nịu lạ đáng thương như vậy, sợ là đàn ông nào cũng thương tiếc.

      An Cảnh Diệp cúi đầu, đây phải là tránh né ánh mắt người nhìn, mà luôn thích tự hỏi bản thân, cho nên cúi đầy là thói quen của .

      lát sau mới ngẩng đầu lên, tựa như cũng sợ người khác nhìn chăm chăm mình, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt biết như thế nào liền đặt lên người Ngôn Khả Hân.

      Liền nhìn thấy Ngôn Khả Hân cing môi cười , chậm rãi dời ánh mắt.

      Nhưng khoé mắt khinh miệt coi thường kia lại thể chạy thoát khỏi mắt An Cảnh Diệp.

      dường như cũng để ý đến câu trả lời của , người đột nhiên lại có thêm nhiều tự tin, loại tự tin này có thể cho sợ bất cứ điều gì, mặc kệ hôm nay dối để bảo vệ Ngôn Nhã Mộng hay chuyện đó cũng có điều gì quan hệ với .

      biết vì sao, lại cảm thấy lại chói mắt như vậy.

      hơi hơi nheo mắt, dùng giọng luôn lạnh nhạt của mình câu: “Lúc trước là có lỗi với Khả Hân.”

      Câu trả lời này làm Ngôn Nhã Mộng sợ ngây người, ngay cả Ngôn Khả Hân cũng dự đoan được rằng An Cảnh Diệp trả lời như vậy.

      như vậy phải là thừa nhận hay sao, lúc trước là phản bội Ngôn Khả Hân, tự nhiên cũng là thừa nhận Ngôn Nhã Mộng chen chân vào tình cảm người khác là .

      Ngôn Nhã Mộng mở to hai mắt, vẻ mặt dám tin.

      Thái độ An Cảnh Diệp cung kính cúi người xuống “Nếu tại tôi làm mọi người thoải mái, xin lỗi.” xong liền lôi kéo Ngôn Nhã Mộng thẳng ra ngoài.

      Nhìn bóng dáng hai người rời , Ngôn Khả Hân khỏi nheo nheo mắt, An Cảnh Diệp này suy nghĩ điều gì? ta phải là thương tiếc em Nhã Mộng của ta sao? như vậy sợ Ngôn Nhã Mộng đau lòng sao?

      Ngôn Khả Hân nghĩ qua, khỏi cười nhạo tiếng.

      Tưởng Thục Viện lại có thế nhẫn như vậy, cho dù bị Phương phu nhân đâm phát, bị Ngông Nhã Mộng ném hết mặt mũi như vậy, mặt bà ta vẫn duy trì nụ cười hoà phóng hiền lạnh như cũ.

      Lại thấy bà ta mang ly rượu vang đỏ đến trước mặt Phương phu nhân, cười mỉm : “Khả Hân với Nhã Mộng hiểu chuyện, tôi ở đây lời xin lỗi với Phương phu nhân.”

      Ngôn Khả Hân nghe lời này liền nhíu mày, con bà ta mất mặt xấu hổ, bà ta nhận lỗi cho con mình là được, vì cớ gì lại lôi kéo theo? Lời này nghe như là vừa nãy là do Ngôn Khả Hân cố ý gây .

      Ngôn Khả Hân trong lòng khó chịu, muốn đáp lại, nghĩ là Phương phu nhân lại nhận lấy ly rượu kính của bà ta, ánh măt lạnh lùng nhìn Tưởng Thục Viện hai, sau đó trào phúng : “Phu nhân trước kia của Ngôn gia, mỗi lần đến đều mang rượu mà tôi thích nhất đến uống chung, chúng tôi luôn ngồi ở ban công nhà say, ngồi là buổi, tôi và bà ấy là quan hệ bạn bè tốt, còn bà tính là cái gì?”

      Lời này là khách khí, thể nghi ngờ như cái tát hung hăng đánh vào mặt Tưởng Thục Viện.

      Tưởng Thục Viện sao có thể nhẫn được nữa, sắc mặt liền khó coi chịu được, mà Ngôn Phi Hùng bên cạnh sắc mặt cũng rất khó coi, chỉ là chuyện đàn bàn, người đàn ông như ông xem miệng vào liền tốt.

      Phương lão tiên sinh cũng thấy phu nhân nhà mình dùng lời cũng quá đả thương người khác, vội chạy đến nhận sai thay vợ, sau đó lại thông mình đem đề tài chuyển hướng, cố gắng làm dịu khí.

      Vẻ mặt Tưởng Thục Viện ăn đắng lại còn muốn cật lực cố gắng duy trì dáng vẻ hào phóng của mình, Ngôn Khả Hân nhìn trong mắt, chỉ cảm thấy sảng khoái thành lời.

      Cũng biết mẹ con nguyên chủ trời có linh, có thể hay cảm thấy được giải hận.

      Đương nhiên, sau này còn càng ngày càng giải hận cho hai người.

      Lúc này, ở tầng hai Phương gia, mọi người đều nhìn thấy trong góc tường có bóng đen to lớn.

      Bóng dáng cao lớn ấy lẳng lặng nấp trong bóng tối, ánh mắt sắc bén lại xuyên qua bóng tối, chăm chú nhìn tất cả những chuyện xảy ra bên dưới.

      Mãi đến sau khi màn hài kịch kia hạ màn, ta mới từ bóng đêm ra.

      Dưới lầu, nam giúp việc ghé đầu với Phương tiên sinh điều gì đó, Phương tiên sinh nháy mắt chấn động tinh thần, vội quay đầu lại nhìn, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng cao lớnkia, ưu nhã nhanh chậm từ xuống dưới.

      Phương tiên sinh nghĩ nhiều, vội vàng tiếp đón, mọi người tự nhiên cũng chú ý đến khác thường của Phương tiên sinh, khỏi đem ánh mắt nhìn về thân ảnh thong thả ung dung xuống kia.

      Ngôn Khả Hân, tất nhiên cũng là ngoại lệ.

      Tuy rằng sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng mà chân chính đối diện cùng người này, nghĩ đến mình lại bởi vì sợ hãi mà khẩn trương.

      Quý Thần Vũ, ngờ xa cách đời còn có lúc gặp lại.

      Chính là gặp lại, tất cả còn như giống xưa, còn là Thành Nhạc Nhạc, còn là thú cưng của , có bất cứ liên quan nào, còn bất cứ ân oán nào.

      Bọn họ chỉ là người xa lạ, liên quan gì nhau.

      Khoảng cách thời gian từ khi chết đến bây giờ là năm, chút thay đổi cũng có.

      Vẫn thân áo sơ mi đen, bên dưới là quần âu cắt may khéo léo màu đen, hình như là vô cùng thích màu đen, dường như màu đen sinh ra là dành cho , mà cũng là rât hợp với màu đen.

      Khí chất trầm ổn của kết hợp cùng màu đen vô cùng nhuần nhuyễn, màu đen như thể người sống chớ đến gần .

      Tuy rằng người này xem như là tên biến thái hơn kém, nhưng mà thể thừa nhận, trời cao cũng rất chiều tên biến thái này, chỉ cho thân phận cao quý, lại còn cho thêm sắc đẹp ít người bì kịp.

      Bởi vì tổ tiên là người có huyết thống quốc, cho nên ngũ quan của so với đàn ông Châu Á càng thâm thuý hơn, mũi cao ngất, môi mỏng tuyệt đẹp, sườn mặt góc cạnh ràng, đẹp tựa như điêu khắc.

      ưu nhã, tinh xảo như thế, liền xuất chỗ này tựa như hạc giữa bầy gà, dường như trời sinh giống người thường.

      Đôi tay cắm trong túi quần, ung dung xuống, nhìn như tuỳ ý, nhưng giơ tay nhấc chân đều thể hết sức ưu nhã. Sinh ra thừa kế huân quý của quốc, từ tiếp nhật nền giáo dục tốt nhất, mỗi động tác của đều là lên thân phận cùng địa vị bản thân.

      xuống lầu, Phương tiên sinh đến chào đón, vội hỏi: “Quý tiên sinh nghĩ ngơi tốt ?”

      “Rất tốt, làm phiền Phương tiên sinh rồi.” lễ phép đáp lại.

      Phương tiên sinh liền giải thích với mọi người: “Bởi vì Quý tiên sinh lệch múi giờ, cho nên cậu ấy còn nghĩ ngơi chưa kịp gặp mặt cùng mọi người.”

      thực tế, những người có mặt ở đây đều chủ yếu vì Quý Thần Vũ mà đến, chính là giờ phút này nhân vật chính lên sân khấu, trong lúc nhất thời vậy mà ai dám trả lời trước.

      Cũng khó trách, người tên biến thái này, đều là hơi thở, người sống chớ đến gần quá mạnh mẽ, mà người cũng đủ là những người lăn lộn thương trường Trung Quốc đối mặt cũng là luống cuống.

      Trong nhất thời yên tĩnh, Phương tiên sinh có chút xấu hổ, mà nhân vật chính Quý Thần Vũ lại chút thay đổi sắc mặt, ưu nhã lấy ly rượu khay của người hầu, đưa ra trước mặt mọi người , giọng đầy từ tính với mọi người: “Vô cùng vui mừng khi gặp mặt mọi người ở đây, tôi kính mọi người ly.” xong, quả nhiên cầm ly rượu nhàng nhấp ngụm.

      Hành động vô cùng thân thiết của cuối cùng cũng làm mọi người thả lỏng, mọi người đều khách khí mà đáp lễ uống ngụm.

      khí thay đổi, những người này đều là vì người đứng đầu gia tộc Tư Thông mà đến cũng đều sôi nổi lên làm quen với Quý Thần Vũ.

      Đương nhiên, nếu bắt đầu liền chuyện làm ăn làm người ta chán ghét, những người này đều hiểu điều đó. Mọi người liền bắt đầu từ cuộc sống của Quý Thần Vũ, hỏi thích gì, sở thích là gì, cũng đều nhất nhất trả lời. nhìn ra được là khó gần nhưng lại rất có giáo dưỡng, làm người ta khó xử, cứ như vậy, lá gan mọi người liền lớn dần lên, thậm chí còn có số phu nhân hào môn hỏi đến chuyện tình cảm của Quý Thần Vũ, có vị phu nhân sau khi biết được chưa có bạn còn giới thiệu cho vị thiên kim tài mạo song toàn.

      Quý Thần Vũ khách khí đáp lại, có nghĩa là liền thích người nhiều chuyện như vậy, đề tài này Phương tiên sinh đều nghe nổi nữa, vội với vị phu nhân nhiệt tình kia: “Các vị còn biết, vị Quý tiên sinh này, lớn lên tuy tuấn tú lịch nhưng lại là người thanh tâm quả dục, đối với chuyện tình cảm vô cùng khắc khe, chuyện chọn đối tượng cứ đế cậu ấy tự mình cho, mọi người cũng đừng nhiệt tình quá như vậy.”

      giống những người nịnh bợ Quý Thần Vũ, Ngôn Khả Hân vẫn luôn đứng xa đến gần, tựa như người ngoài cuộc, lạnh mắt nhìn những người này nịnh bợ . Dù sao tất cả cũng có liên quan gì đến , đứng xem là được rồi.

      Lúc này nghe được Phương tiên sinh dùng những lời ‘Thanh tâm quả dục’ hình dung tên biến thái này.

      Trong đầu khỏi ra hình ảnh mình bị ta cột giường chơi đùa đến phát khóc.

      lập tức liền nhịn được cười nhạo tiếng, thấp giọng câu: “Thanh tâm quả dục cái rắm á!!!!”

      Lời vừa thốt ra nháy mắt cái liền cảm thấy ánh mắt sắc bén rơi người mình, theo bản năng quay đầu nìn, sau đó xuyên qua nhóm người, cùng ánh mắt Quý Thần Vũ hẹn mà bắt gặp.

      Tác giả : Bạn biến thái cuối cùng cũng lên sân khấu.
      Nam chính, nữ chính bắt đầu phối hợp diễn xuất.
      Khủng Long, AikoNguyen, Dung hýt26 others thích bài này.

    2. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      ôi, đọc liền 1 mạch 9 chương,lại thêm 1 niềm vui mới rồi :))

    3. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 10
      Edit: LĐ

      Trong nháy mắt, như cảm thấy thiên lôi đáng trúng, cả người lập tức căng cứng, theo phản xạ tự nhiên liền muốn chạy.

      Chính là nhanh chóng lấy lại tinh thần, là Ngôn Khả Hân, còn là Thành Nhạc Nhạc nữa.

      Cho nên cần phải sợ .

      Ánh mắt Quý Thần Vũ chỉ là hờ hững nhìn sang, dường như chính là đảo mắt nhìn quanh, vừa vặn chạm phải ánh mắt mà thôi.

      Chỉ là quá hiểu tên biến thái này, liền biết, ánh mắt kia của tuyệt đối đơn giản.

      nghĩ nghĩ, rốt cuộc là mình làm gì để bị chú ý, giống như có, nhiều là chỉ nghe Phương tiên sinh thanh tâm quả dục lúc đóc mới xuất phát từ nội tâm, cười nhạo chút.

      Cũng là, tên biến thái Quý Thần Vũ này lòng tự trọng mạnh mẽ vô cùng, sao lại có thể chịu đựng người khác cười nhạo?

      Ngôn Khả Hân định tìm đồ ăn, vừa muốn xoay người , liền nghe thấy Phương phu nhân trong số người đó gọi tiêng. Ngôn Khả Hân quay đầu nhìn lại, liền thấy bà vẫy vẫy tay với .

      Phương phu nhân đứng cùng Phương tiên sinh, lúc này cũng là bên cạnh Quý Thần Vũ, Phương phu nhân kêu qua đó làm gì biết, nhưng muốn vào phạm vi hai mét quanh Quý Thần Vũ.

      Nhưng mà nếu cự tuyệt hoặc giả vờ thấy mà trực tiếp rời có vẻ quá kỳ quái, rốt cuộc trở thành Ngôn Khả Hân cùng Quý Thần Vũ cũng có bất luận điều gì.

      Ngôn Khả Hân nghĩ, chỉ đành căng da đâu qua, chỉ là khí thế ai kia quá mạnh, tới gần chút là có thể cảm nhận được hơi thở quen thuộc của , ký ức trong đầu quay cuồng, vì để phòng ngừa bản thân thể quá kỳ lại, khỏi nắm chặt hai tay.

      Tốt xấu gì vẫn duy trì vẻ mặt bình thường qua, cố gắng hết sức biểu ra dáng vẻ nhàng hỏi: “Dì Vạn, dì tìm con sao?”

      Phương phu nhân nắm tay lôi kéo đến trước mặt Quý Thần Vũ, vẻ mặt hiền hoà với : “Đây là con của bạn thân tôi, cũng là con cả của chủ tịch tập đoàn Ngôn thị, tên gọi Ngôn Khả Hân.”

      xong bà quay sang với Ngôn Khả Hân “Người này con chắc cũng nghe qua, gia chủ gia tộc Tư Thông tiếng tăm Quý Thần Vũ tiên sinh.”

      “……”

      biết vì sao, Ngôn Khả Hân luôn có cảm giác bà rất gần gũi với Quý Thần Vũ. nghiêng đầu nhìn Phương phu nhân, đối với nụ cười nóng bỏng của bà, lộ ra loại hứng thú nhàn nhạt, rãnh rỗi việc gì chắp nối hôn cho người trẻ tuổi.

      Ngôn Khả Hân nuốt ngụm nước miếng, trong lòng sốt ruột chịu được, Phương phu nhân này suy nghĩ cái gì biết á.

      Phương phu nhân thấy có phản ứng, chỉ ngây ngốc nhìn bà, giống như thất thần, bà vội đẩy đẩy , giọng : “Mau chào hỏi cái .”

      Ngôn Khả Hân lúc này mới lấy lại tinh thần, hơi hơi hơi ngẩng đầu, trộm nhìn Quý Thần Vũ cái, thái độ cũng thay đổi gì, vẫn tự nhiên như cũ, ưu nhã bưng ly rượu đỏ, mặt chứa nụ cười nhạt, nhìn qua cũng có ý cự tuyệt người xa ngàn dặm.

      Chỉ là chào hỏi câu mà thôi, có gì, huống chi bây giờ là Ngôn Khả Hân, phải là Thành Nhạc Nhạc. cùng cũng có bất cứ quan hệ gì,mà các cũng chẳng có liên quan gì, tất cả kết thúc ngay thời khắc trở thành Ngôn Khả Hân, phải là Thành Nhạc Nhạc, con chim hoàng yến mà nuôi dưỡng.

      Ngôn Khả Hân hít thở sâu, nhìn cằm , gật đầu : “Chào , Quý tiên sinh.”

      lễ phép khách khí đáp lại câu: “Chào , Ngôn tiểu thư.”

      Đúng, chính là như vậy, bọn họ còn gút mắt kiếp trước nữa, gặp lại bất quá cũng là người xa lạ, chuyện có thể làm chính là chào hỏi đơn giản như thế.

      biết vì cái gì, Ngôn Khả Hân đột nhiên có cảm giác sung sướng thành lời, tốt, Quý Thần Vũ vĩnh viễn biết được, đứng trước mặt chính là Thành Nhạc Nhạc, lòng muốn chạy trốn. phải là lợi hại sao? phải thích xử lý sao?

      bây giờ là đứng trước mắt , cũng chỉ có thể khách khí câu chào Ngôn tiểu thư.

      “Vũ hội sắp bắt đầu rồi, Quý tiên sinh cũng có thể nhảy cũng Ngôn tiểu thư bài.” Phương phu nhân bên cạnh đột nhiên câu.

      Ngôn Khả Hân bỗng nhiên hoàn hồn, khiêu vũ cùng Quý Thần Vũ? Phương phu nhân này phảit ghép CP cho mình chứ? Là thấy bị An Cảnh Diệp vứt bỏ nên đáng thương, cho nên vội vã tìm bạn trai cho để an ủi?

      Ngàn vạn lần đừng nha!! Mà có muốn người này cũng cần là Quý Thần Vũ!!!

      Ngôn Khả Hân da đầu căng đau, vội vàng với Phương phu nhân: “Dì Vạn, con biết khiêu vũ, làm liên luỵ Quý tiên sinh.”

      Phương phu nhân là lòng đầy nhiệt huyết, chút ý tứ khách khí cũng có “ sao nha, Quý tiên sinh nhảy là được.”

      “……”

      Ngôn Khả Hân cúi đầu, mặt mang theo thẹn thùng, gãi đúng chỗ ngứa, trong lòng dày vò quay cuồng ngừng, muốn cùng Quý Thần Vũ khiêu vũ, suy nghĩ chút liền cảm thấy sợ sệt.

      Có điều nghĩ lại, tên quỷ sứ Quý Thần Vũ này rất thích bắt bẻ, hơn nữa đúng người khó gần, đặc biệt là phụ nữ, rất ít khi cho phụ nữ có cơ hội đến gần, càng đừng là cùng khiêu vũ. Người phụ nữ có thể làm khiêu vũ cùng, là người phụ nữ của , hai là người phụ nữ làm cảm thấy hứng thú, nghĩ muốn đem ta người phụ nữ của mình.

      Huống chi đối với loại phụ nữ xinh đẹp đê tiện này cũng có hứng thú, đây cũng là vì kiếp trước ăn mặc trang điểm như bà thím cho nên mới bị coi trọng.

      Bất quá cái thằng cha biến thái này vô cùng hưởng thụ quá trình đem con nhà lành dạy dỗ thàng dâm phụ.

      Đương nhiên, phụ nữ do dạy dỗ ra chỉ có thể mình chơi đùa.

      Do bởi vì biết quá khẩu vị của , cho nên hôm nay mới có thể trang điểm thành như vậy, muốn nghiệt cỡ nào thành yên nghiệt cỡ đó, càng là như thế, càng làm có hứng thú.

      Hơn nữa khẩu vị người này rất độc đáo, cảm thấy thành Ngôn Khả Hân rồi mà còn có thể bị Quý Thần Vũ coi trọng

      Nghĩ như vậy, Ngôn Khả Hân liền thở dài nhõm hơi, chỉ là mới há miệng thở xong, liền nghe được đỉnh đầu đột nhiên vang lên giọng từ tính của Quý Thần Vũ: “ có được vinh hạnh mời Ngôn tiểu thử nhảy cùng điệu hay ?”

      Vừa nghe đến giọng này, Ngôn Khả Hân nháy mắt liền mất bình tĩnh, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn , mặt mang theo hoảng sợ hề che dấu.

      Khoé môi mang theo cười nhạt, vươn bàn tay to về phía , nhìn qua lễ phép lại phong độ.

      Nhưng mà đột nhiên đối diện với đôi mắt , đôi mắt thâm trầm tối tăm kia, biết cao thâm khó đoán, tựa như vị vua, làm người sinh ra sợ hãi.

      Quý Thần Vũ muốn khiêu vũ cùng ? ta khi nào lại hào phóng như vậy, mới vừa biết con nhà người ta liền đồng ý muốn khiêu vũ cùng ….

      Bây giờ nên làm gì bây giờ, là phải cùng khiêu vũ sao? Nếu trực tiếp từ chối có phải là cho mặt mũi hay , hơn nữa hình như cũng có lý do để mà từ chối.

      “Ngôn tiểu thư, muốn sao?” lại giọng hỏi câu.

      Ngôn Khả Hân ngẩng đầu yếu ớt cười với , : “ có, chỉ là sợ chút nhảy tốt, mong rằng Quý tiên sinh lại chịu thiệt.”

      Đúng, chính là như vậy, là Ngôn Khả Hân, có gì phải sợ.

      biểu tự nhiên, đặt tay lên tay , nắm lấy tay , thân sĩ mà với “Ngôn tiểu thư, mời.”

      Lòng bàn tay ấm áp, là độ ấm mà rất quen thuộc, mỗi lần làm cùng , đều thích nắm lấy tay đưa lên đỉnh đầu, gắt gao nắm chặt, cảm nhận được độ ấm bàn tay chính là như vậy.

      Mặc dù chuẩn bị tâm lý tốt, nhưng khắc cầm tay kia, thân thể vẫn là tự chủ được mà nhàng run rẩy chút.

      Cho rằng cả đời này cũng bao giờ gặp mặt , lại ngờ chỉ chớp mắt lại xuất ngay trước mặt , cho dù thân phận thay đổi, chính là hơi thở, độ ấm của đều sớm khắc sâu vào xương cốt của của, chỉ cần chạm liền đánh thức ký ức trùng trùng.

      căn bản là dám nhìn , bị đưa ra giữa sàn nhảy, căng da đầu đặt tay lên vai , mà cái tay khác của cũng đặt eo .

      Cứ như vậy hai người càng gần sát nhau hơn, càng ngửi được ràng mùi cơ thể . chưa bao giờ dùng nước hoa, nhưng chính là người luôn có mùi hương thanh nhã.

      Đấy chính là huân hương mà thích, quần áo sau khi giặt qua đều có mùi như vậy.

      Ngôn Khả Hân muốn bản thân thả lòng, nhưng thân thể chịu khống chế ngày càng căng cứng. đột nhiên nhận ra tâm tính mình hình như ổn. Cho dù bây giờ phải là Thành Nhạc Nhạc, chỉ là lúc đói mặt với người này, vẫn là theo bản năng mà sợ hãi.

      nhớ kiếp trước, nghĩ vừa gặp liền lăn giường, cho nên ngẫu nhiên tìm chút chuyện trốn tránh cùng lên giường với , có đôi khi làm cho dạy khiêu vũ.

      Người đàn ông này, thời điểm tinh trùng lên nào là có gì cũng có tác dụng, chỉ là khi ỉ ôi nằm dưới thân thể năn nỉ mới đồng ý.

      dạy đủ các kiểu khiêu vũ, điệu Tango ưu nhã, điệu Waltz đầy thâm tình, điệu Rumba bốc lữa, tất cả đều là dạy .

      từ chịu giáo dục phương Tây, những điệu nhảy phương tây điều biết, được dạy dỗ tự nhiên cũng kém.

      Chỉ là tại, chỉ có thể miễng cưỡng nhảy theo , trong đầu quá tối, bước nhảy cũng loạn theo.

      Đặc biệt là, giờ phút này ở gần như vậy, có thể cảm giác được hơi thở trán mình, thân mật kiểu này rất quen thuộc, nhưng mà bởi vì quá quen thuộc, cho nên mỗi khi đến gần , ngửi được hơi thở liền cảm thấy hít thở thông.

      “Em sợ sao?”

      Đỉnh đầu đột nhiên vang lên tiếng của , hề có chút khách khí hay ưu nhã, trong giọng mang theo ý vị sâu xa. Thậm chí đều có gọi là “Ngôn tiểu thư.” Mà trực tiếp gọi là “Em.”

      Thân thể Ngôn Khả Hân run lên chút, điều chỉnh hô hấp, cũng dám nhìn , cố gắng dùng giọng điệu bình tĩnh nhất : “ có, chỉ là Quý tiên sinh quá chọi lọi, cho nên làm tôi cảm thấy khẩn trương.”

      “Em khẩn trương cái gì?”

      khựng lại chút, tự mình thả lỏng ít mới : “Đại khái là lần đầu tiên được gặp nhân vật lớn như vậy, có chút mất bình tĩnh.”

      “Vừa rồi em nhanh mồn dẻo miệng lắm mà, dáng vẻ giống như người luống cuống.”

      Ngôn Khả Hân, bỗng nhiên ngẩn đầu nhìn , khoé miệng theo nụ cười sâu xa, nhưng ánh mắt vẫn trầm như thường, sâu thấy đáy.

      Ngôn Khả Hân lúc này mới nhận ra bản thân mình phản ứng quá mạnh, hơi cúi đầu, hỏi : “Quý tiên sinh vừa rồi thấy.”

      “Ừ.”

      “…..” Ngôn Khả Hân trầm mặc trong chốc lát lại : : “Đó sao có thể giống nhau được? Bọn họ sao có thể sánh được với Quý tiên sinh?”

      nữa, mà bước nhảy cũng dần kết thúc, nâng tay lên, sau đó xoay vòng, sau đó đẩy ra lại kéo lại, điệu nhảy này coi như xong.

      Lúc kết thúc, ôm lấy eo , đột nhiên bên tai : “ phải sợ , ăn thịt em.”

      Cả người Ngôn Khả Hân giật mình, bỗng nhiên đẩy ra, ánh mắt mang theo vào phần thể tin được mà nhìn , cũng trách kinh ngạc, quen thuộc với Quý Thần Vũ, bề ngoài khách khí, lễ độ, có giáo dưỡng, nhưng thực tế lại hề ôn nhu cùng kiên nhẫn, mà vừa rồi ghé tai câu kia, lại dùng giọng điệu vô cùng ôn nhu, như là trấn an . Giọng điệu như vậy cũng chỉ khi người sung sướng cực hạn, mới gọi tiếng “Nhạc Nhạc.” mới có.

      Tác giả: Ngôn tiểu thư:Σ(?д?|||)?? Thằng cha biến thái này làm sao vậy?
      Khủng Long, AikoNguyen, adamno124 others thích bài này.

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      Ngôn khả hân: tôi là khả hân, phải nhạc nhạc! Sao niệm n lần mà k linh ứng vậy ta?
      Thần vũ: em gì đấy?
      Haruka.Me0, Vân_08Rum23 thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Nhảy xuống hố đao núi lửa bằng nhảy vào Hố sủng núi sắc~
      Vân_08 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :