1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ- TS] KHÔNG LỐI THOÁT - Tử Thanh Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Truyện do mình đăng nhầm, để mình nhờ mod sửa lại nhé
      B.Cat, KY_BIBG, Mengotinh_Ranluoi2 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Bị mất đoạn trước khi bạn Hân được bạn Vũ cứu à chủ Top ơi?

    3. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

      đến trước mặt , đột nhiên đưa tay ra giữ chặt người , nâng mặt lên, bức bách ánh mắt đối diện với ánh mắt của , hỏi: "Phương pháp tự tôi nghĩ ra, Sao Ngôn tiểu thư lại biết?"

      Đáy mắt có chút chút tức giận lên, khí lực tay rất lớn, giống như muốn đem bóp nát. Giờ phút này Ngôn Khả Hân hoàn toàn biết nên cái gì, lúc ấy dưới tình thế cấp bách, cũng chỉ phản ứng theo bản năng, dùng phương pháp mà dạy , hoàn toàn dự đoán được phương pháp vuốt bờm ngựa kia là chính tự nghĩ ra.

      Phương pháp do tự nghĩ ra làm sao lại biết, câu hỏi này bảo phải trả lời sao đây?
      tăng thêm sức lực tay, gương mặt lạnh lùng ép tới gần, gần như nghiến răng nghiến lợi chất vấn câu, "Phương pháp này, là tôi cố ý dùng để đùa ngốc nghếch kia, rốt cuộc làm sao biết được?”
      Quý Thần Vũ mặt mày trầm, sát khí lan toả khắp toàn thân, thời khắc này hoàn toàn xé nát bộ mặt giả nhân giả nghĩa, phóng khoáng lễ độ lịch thiệp của trước mặt người khác, biến thành Quý Thần Vũ chân chính, Quý Thần Vũ tâm tư thâm trầm, nham hiểm và đáng sợ.


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Là các bạn muốn xem hắc hoá, biến ~ thái ing~!

      Hết Chương 20!
      Khủng Long, Mai Trinh, adamno118 others thích bài này.

    4. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 21. Lối Thoát
      Edit: LĐ


      Giờ phút này, Ngôn Khả Hân hoàn toàn dám có bất kỳ suy nghĩ dư thừa nào, Quý Thần Vũ trước mắt là rất đáng sợ, lực tay cũng quá mạnh, cằm của đau quá, hai mắt khỏi rưng rưng nước, đau đến mức chịu được nữa, cuối cùng cũng phải với “Quý Thần Vũ, làm tôi đau.”

      Nghe mấy lời này của , ánh mắt sắc lạnh của Quý Thần Vũ như bị đâm nhát, sát khí người chậm rãi thu hồi, lực tay cũng theo bản năng mà lơi lỏng ít.

      Ngôn Khả Hân vội vàng đẩy ra, xoa xoa cái cằm bị nắm đau, nếu lại buông tay, sợ là cằm của bị trật khớp.

      là lúc này sợ muốn chết, dám nghĩ, nếu thân phận của bị bại lộ, hậu quả thế nào, tuy là qua lâu rồi, Quý Thần Vũ cũng có khả năng mà nhớ thương , nhưng người này tính chiếm hữu mạnh mẽ đến biến thái, mặc dù là thú cưng nhưng chỉ cần là ‘dùng qua’ vĩnh viễn đều là của .

      Ngôn Khả Hân cúi đầu xoa cằm, chút cũng dám nhìn , nhưng là biết , ánh mắt chằm chằm nhìn mình, đôi mắt thâm thuý khó hiểu kia, sắc bén tựa con dao.

      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ngắn ngủi thời gian mấy phút lại như là trải qua hàng thế kỷ.

      Đầu óc Ngôn Khả Hân lúc này trống rỗng, biết nên làm thế nào, là nên chạy trốn hay là ngồi chờ chết.

      Mãi đến khi thân ảnh cao gầy đột nhiên đến gần, lúc này mới đánh vỡ bầu khí nặng nề giữa hai người.

      “Khả Hân, em sao chứ?”

      Ngôn Khả Hân, nghe được giọng , theo bản năng quay đầu nhìn, liền thấy Dịch Khuynh Dương đến hướng bên này, mặt mang theo u buồn, bước chân dồn dập, mà hoảng loạn, cùng khí chất điềm tĩnh của hoàn toàn giống.

      Cuối cùng người cũng đến, Ngôn Khả Hân cũng có được cảm giác còn áp lực nữa, giọng mềm mại trong trẻo của vang lên “Em sao cả.” ngẩng đầu nhìn Quý Thần Vũ cái, lại thấy vẫn dùng ánh mắt nặng nề như cũ nhìn , ánh mắt sắc bén quá doạ người, căn bản là dám nhìn, vội vàng cúi đầu xuống “Là Quý tiên sinh cứu em.”

      Dịch Khuynh Dương nhìn sang Quý Thần Vũ, ánh mắt có chút phức tạp, khoé miệng lại mang ý cười điềm đạm “Làm phiền Quý tiên sinh ra tay giúp đỡ.”

      Quý Thần Vũ trước sau đều nhìn cái nào, nghe vậy liền câu mang đầy khinh miệt “ đến lượt lời cảm ơn với tôi.”

      Quý Thần Vũ, người này hiểu rất , phải là người tốt lành gì, nhưng cùng người khác cũng có khách sáo, luôn mang giáo dưỡng tốt đẹp cùng phong độ che đậy bản thân, rất ít khi lộ ra mặt lạnh lùng sắc bén cùng người khác, trừ khi người này chạm vào giới hạn của .

      Nhìn dáng vẻ này, hai người là kết oán ít.

      Ngôn Khả Hân còn nghi hoặc, liền nghe được Quý Thần Vũ với mình “Em qua đây.”

      Là giọng điệu ra lệnh mạnh mẽ đầy bá đạo, như chém định chặt sắt, cho đường sống để cò kè. Giống như trong quá khứ đối với như vậy, chính là thú cưng do nuôi dưỡng, đem dạy dỗ thành người chỉ được nghe lời của mình , thể phản kháng, thể chạy trốn, đối với chỉ có phục tùng tuyệt đối.

      Trong nháy mắt, chỉ cảm thấy trong lồng ngực có ngọn lửa giận bùng cháy, đem sợ hãi của dành cho đốt còn mảnh. Dựa vào đâu, bây giờ còn là Thành Nhạc Nhạc nữa rồi, là Ngôn Khả Hân, phải là thú cưng do nuôi dưỡng, dựa vào cái gì còn muốn mạnh miệng ra lệnh như vậy với ?

      Cho nên hề nhúc nhích, phản kháng trong im lặng.

      “Bảo em lại đây, em nghe sao?” lại câu, giọng điệu ràng thấp rất nhiều, là cảnh báo , kiên nhẫn của có giới hạn.


      Ngôn Khả Hân đem hai tay siết lại thành nắm đấm, cố gắng hết sức đè nén lửa giận trong lòng, đè nén sợ hãi đối với Quý Thần Vũ, bao giờ làm con chim hoàng yến có tôn nghiêm, là chính mình nữa, bao giờ làm thú cưng tay để dựa vào mà sinh tồn.

      là Ngôn Khả Hân, là tự do, là chính , có nhân cách của mình.

      Cho nên vẫn nhúc nhích như cũ.

      Hai người cứ giằng co như vậy, chung quanh yên ắng đến lạ lùng, càng yên ắng càng làm có thể cảm giác được ràng Quý Thần Vũ thầm nổi lửa giận, quả đúng là kiên nhẫn của dần dần tiêu tan hết, ai cũng biết được dưới cơn thịnh nộ, Quý Thần Vũ làm gì.

      Ngôn Khả Hân rất là lo lắng cùng sợ hãi, chính là nghĩ cúi đầu chịu thua , lại muốn mình như con thú cưng sống tạm qua ngày.

      “Khả Hân em trước , có chuyện muốn cùng Quý tiên sinh.”

      Khi giằng co cùng Quý Thần Vũ sắp thở được nữa, Dịch Khuynh Dương đột nhiên lên tiếng.

      Giống như nhận được lệnh ân xá, Ngôn Khả Hân thở mạnh hơi dài, tự nhiên nghĩ ngợi nhiều liền xoay người rời , chân bước nhanh, sợ chậm bước bị Quý Thần Vũ đuổi theo.

      Quý Thần Vũ sao để dễ dàng chạy thoát như vậy được, theo bản năng liền muốn đuổi theo, Dịch Khuynh Dương liền chặn trước mặt , nở nụ cười ấm áp, dùng miệng lưỡi thương lượng “Em họ tôi hiểu chuyện, nếu em ấy có va chạm gì với Quý tiên sinh, tôi đây xin thay con bé xin lỗi .”

      thay cho ấy?” Quý Thần Vũ nhướng mày, cười vô cùng khinh miệt, dứt lời, đột nhiên đưa tay ra nắm lấy cổ áo ta hất mạnh, ngàng câu “ là cái thá gì chứ?”

      đợi ta cản bước, liền nhấc chân dài đuổi theo Ngôn Khả Hân.

      Ngôn Khả Hân tuy rằng bước nhanh, nhưng vẫn luôn chú ý động tĩnh phía sau, cảm giác được, Quý Thần Vũ đuổi theo, càng bước nhanh hơn như chạy trốn.

      Sau đó lại nghe được giọng mang theo cảnh cáo của Quý Thần Vũ “Ngôn Khả Hân, em đứng lại đó cho tôi.”

      Ngôn Khả Hân chỉ cảm thấy trong đầu như nổ tung, chút nghĩ ngợi, cắn răng tiếp tục chạy như điên.

      chạy ra khỏi rừng, đúng lúc nhìn thấy cậu cùng họ, còn có Ngôn Phi Hùng cưỡi ngựa cùng nhân viên trại ngựa đến, nhìn những người này, chỉ cảm thấy trong đêm đen đột nhiên có ánh sáng, loại cảm giác được cứu vớt này là tốt đẹp, thế cho nên giây phút này thấy Ngôn Phi Hùng cũng là thuận mắt hơn rất nhiều.

      Nhưng mà còn chưa kịp thở phào nhõm, cánh tay liền bị người tóm lấy, động tác cùng lực đạo vô cùng quen thuộc, trong lòng lộp đột rơi rụng, vừa quay đầu, quả nhiên là nhìn thấy Quý Thần Vũ bắt kịp mình.

      Cái làm Ngôn Khả Hân kinh ngạc, chính là, lúc này đây Quý Thần Vũ hề mang mặt lạnh, ánh mắt tức giận, như quỷ đòi nợ. Lại chỉ thấy mặt mang theo ý cười lễ phép, vô cùng thân sĩ, phong độ mà với “Ngôn tiểu thư chạy chậm chút, cẩn thận té ngã.” xong buông tay ra, còn hướng về phía gật đầu xin lỗi cái.

      “……”

      Thằng cha này muốn làm gì, vì sao thái độ quay ngoắt 360 độ thế này.

      Trong khi Ngôn Khả Hân giật mình ngây ngốc, Dương Hạo Đông đến, hỏi “Khả Hân, vừa nãy là xảy ra chuyện gì?”

      Ngôn Khả Hân phục hồi tinh thần, cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh “Con cũng biết sao lại thế nữa, ngựa bỗng dưng liền hoảng sợ.” cố gắng chịu đựng, cười cười lại với Quý Thần Vũ” Còn may là có Quý tiên sinh cứu con.”

      Dương Hạo Đông vội “Cảm ơn Quý tiên sinh.”

      Quý Thần Vũ hai tay cắm túi quần, vẻ mặt ung dung, tỏ vẻ vô cùng hào phóng “ có gì.” nhướng mày tiếp “ Có điều,con người tôi lâu nay luôn thích người khác nợ ân tình, cũng thích nợ ân tình người khác, tôi cứu Ngôn tiểu thư mạng, Ngôn tiểu thư có phải nên mời tôi bữa cơm hay để thể lòng biết ơn?”

      Ngôn Khả Hân nheo mắt nhìn sắc mặt bình tĩnh của Quý Thần Vũ, nhìn qua dường như chỉ là chuyện nhân tình với , nhưng là quá hiểu , tên biến thái này tuyệt đối là có lòng tốt chó má gì hết.

      Bất quá nơi này ai biết được ân oán giữa và Quý Thần Vũ, huống chi đúng là vừa rồi cứu , nếu lời từ chối, liền giống như vong ân phụ nghĩa.

      Ngôn Khả Hân hơi điều chỉnh lại hơi thở chút, tận sức duy trì vẻ mặt bình thường nhìn vấn đề gì, Quý tiên sinh muốn ăn gì?”

      cười đầy ý sâu xa “Bây giờ còn chưa nghĩ ra, chờ đến khi nghĩ xong rồi, cho người đến báo với Ngôn tiểu thư.” xong lại lễ phép nhìn lướt qua mọi người “Các vị chơi vui vẻ, tôi xin phép trước.”

      Quý Thần Vũ rời , Ngôn Khả Hân trong lòng nặng trĩu, cũng còn hứng thú ở lại ngây ngốc chỗ này nữa, cùng mọi người chào tạm biệt rồi lát sau cũng rời .

      đường về, Ngôn Khả Hân đều thể bình tĩnh được, nghĩ đến chuyện Quý Thần Vũ muốn mời ăn bữa cơm, trong lòng như biển dâng thuỷ triều.

      Ngôn Khả Hân hung hăng cào cào đầu tóc, lẽ bị phát rồi sao? Mình ràng cẩn thận như vậy, vì cái lẽ nào mà bị Quý Thần Vũ phát ?

      cẩn thận suy nghĩ lại chuyện xảy ra ngày hôm nay, cảm giác tất cả xảy ra đều quá mực kỳ lạ. Vì cớ gì mà ngựa của đột nhiên hoảng sợ?Sân cưỡi ngựa này là tốt nhất ở thủ đô rồi, như vậy đối với chăn nuôi ngựa cũng cầu rất cao, hơn nữa lúc cưỡi ngựa cũng có làm chuyện gì khiến cho ngựa sợ hãi, cho nên nghĩ ra vì sao ngựa lại bị như vậy.

      Đúng rồi, nhớ hôm nay khi mà Ngôn Nhã Mộng đến xin lỗi mình cũng có chút tiếp xúc qua ngựa mà cưỡi, ta còn dùng tay sờ sờ đầu chú ngựa, chú ngựa đó còn liếm liếm lòng bàn tay của ta nữa.

      Có phải là Ngôn Nhã Mộng động tay động chân?

      Lại nghĩ đến chuyện ngay từ đầu nhân viên ở đây trại ngựa được người bao trọn, lúc ấy Ngôn Nhã Mộng cũng che dấu tức giận, vẻ mặt đó nên xuất gương mặt ôn nhu hào phóng của nhị tiểu thư Ngôn gia.

      Trừ phi, trại nuôi ngựa được người bao trọn gói này làm ảnh hưởng đến lợi ít của ta hoặc là làm hỏng kế hoạch hoàn mỹ của ta.

      Cũng trách Ngôn Nhã Mộng tâm tư u ám như vậy, khi nguyên chủ còn ở đây, bị mẹ con hai người làm hại đủ thảm, vì đạt được mục đích bản thân hai mẹ con nhà này liền có chuyện gì mà thể làm được.

      Như vậy, chuyện này Ngôn Phi Hùng có tham gia hay ? Hôm nay Ngôn Phi Hùng cố ý mời cậu cưỡi ngựa vậy còn cùng , có phải đây là phần trong kế hoạch? Bọn họ muốn làm gì, là muốn bị ngã đến tàn phế hay là trực tiếp muốn ngã chết?

      Nhìn bộ dáng đứng ngồi yên của mẹ con Tưởng Thục Viện, sợ là có ý muốn giết chết .

      thể , Quý Thần vũ, cái tên biến thái này, tuy rằng đáng sợ nhưng lúc này mạng của tốt xấu gì cũng là do giữ lại, nếu , sợ là chạy trời khỏi nắng.

      Nhìn dáng vẻ, nghĩ cách đem những người này lưới bắt gọn, bằng về sau biết bọn họ làm chuyện ác độc nào với nữa.

      Đương nhiên, bây giờ cũng phải là lúc để làm chuyện này, mẹ con hai người họ để dọn dẹp sau , chuyện gấp nhất bây giờ của chính là nghĩ cách đối phó với Quý Thần Vũ.

      Ngoài mặt Quý Thần Vũ tuy muốn mời ăn bữa cơm để cảm ơn ân tình của , nhưng mà biết , mục đích của phải là ăn bữa cơm đơn giản như vậy, hơn nữa vừa rồi còn mới ép hỏi , hiển nhiên là phát được đều gì, nếu đoán được là Thành Nhạc Nhạc, như vậy tuyệt đối bỏ qua cho .

      Tác giả có lời muốn : Quý Thần Vũ— Lột sạch quần áo ngoan ngoãn nằm giường.

      Ngôn tiểu thư: 55555555
      Last edited: 3/4/19
      Khủng Long, Dung hýt, Mai Trinh18 others thích bài này.

    5. Vân_08

      Vân_08 Well-Known Member Staff Member

      Bài viết:
      630
      Được thích:
      6,354
      Chương 22- Lối Thoát
      Edit: LĐ


      Ngôn Khả Hân sau khi về phòng trọ vẫn luôn nghĩ cách tiếp theo ứng phó thế nào, ở trong phòng khách tới lui hồi lâu vẫn nghĩ ra được.

      Nên làm gì bây giờ? Có nên cầu giúp đỡ của cậu hay , chỉ là nên như thế nào đây, là Thành Nhạc Nhạc, là tình nhân kiếp trước của Quý Thần Vũ, bây giờ bị Quý Thần Vũ phát nên gây bất lợi cho mình?

      cần nghĩ cũng biết, nếu như vậy, cậu nhất định cho là bị điên, chuyển thế trọng sinh là chuyện huyền ảo mấy ai có thể tin được?

      Huống chi là Thành Nhạc Nhạc chuyện này càng ít người biết càng tốt, đời này có nơi nào gió lọt được, nếu để đám người Tưởng Thục Viện biết chuyện, như vậy xong đời.

      Ngôn Khả Hân là buồn bực muốn chết, là nghĩ ra, vì cớ gì, thay đổi hình dáng vẫn thoát khỏi tên biến thái Quý Thần Vũ được.

      trong buồn bực, nghe được tiếng gõ cửa, lúc lo sợ nên vừa nghe tiếng cửa liền hoảng sợ, chỉ cảm thấy máu toàn thân tập trung về lòng bàn chân.

      Lúc này là ai đến? phải là Quý Thần Vũ chứ?

      Trái tim Ngôn Khả Hân như rơi xuống, điều chỉnh lại hơi thở hồi lâu mới ra mở cửa, người ở ngoài cửa lại phải là Quý Thần Vũ.

      ta thân sơ mi trắng, quần âu đen, quần áo sách , gọn gàng, làm cho người ta có cảm giác thoải mái. Trong giây mở cửa kia, ta cười nhạt với cái, đôi mắt hẹp dài, gương mặt đẹp đẽ kia càng nhìn càng động lòng người, cả người tựa như trai đẹp bước ra từ truyện tranh.

      Ngay cả Ngôn Khả Hân chưa bao giờ là hoa si, nay nhìn thấy gương mặt này của ta cũng khỏi giật mình.

      “Khoẻ ? Em họ?” cười chào hỏi với .

      Ngôn Khả Hân lấy lại tinh thần, “Cũng… Cũng khoẻ….” nghĩ gì đó rồi mới hỏi: “ sao lại đến đây?”

      “Vừa nãy thấy em rời , tâm trạng tốt lắm, liền ở chỗ họ Hạo Đông của em xin địa chỉ, lại đây thăm em.”

      “Như vậy á…” Ngôn Khả Hân gật gật đầu, lại tránh ra để vào cửa “ vào trước rồi .”

      Dịch Khuynh Dương cũng khách khí, nhấc chân vào phòng, ánh mắt đánh giá căn phòng lượt, cuối cùng dừng lại cửa sổ sát đất, ở đó có trải chiếc chiếu Tatami.

      Dường như nghĩ đến điều gì, thái độ của đột nhiên trở nên nặng nề, Ngôn Khả Hân cũng nhận ra có gì khác thường, rót cho ly nước, khách khí Khuynh Dương uống nước , em thường ngày khá là bận rộn, trong nhà cũng chuẩn bị cái gì, cũng chỉ có thể mời nước sôi để nguội thôi.”

      thu ánh mắt lại, cười với sao.”

      qua cầm lấy ly nước đưa đến, chậm rãi đến bên cửa sổ, ánh mắt nheo lại nhìn làn xe qua lại như nước bên dưới, chút để ý uống ngụm, lúc này mới quay đầu nhìn , mặt khôi phục bộ dạng ôn hoà, gần gũi bình dị như trước.

      “Em sợ?”

      Ngôn Khả Hân vẫn luôn thất thần, bây giờ nghe được lời liền bình tĩnh lại, rồi ra vẻ kinh ngạc ” “Em sợ cái gì chứ?”

      cúi đầu uống nước, động tác hơi cúi đầu của làm cho lông mi càng thêm dày, hơn nữa từ góc độ này nhìn qua, gương mặt này của tinh xảo giống người thường, lại ngẩng đầu lên, mặt vẫn là nụ cười nhàng như cũ: “Em sợ Quý Thần Vũ.”

      “……”

      và Quý Thần Vũ cũng từng có tiếp xúc, người như ta chủ động cho phụ nữ có cơ hội đến gần, trừ khi ta coi trọng người đó. Mà hôm nay, ta chỉ cứu em mà còn chủ động muốn em mời ta ăn, hiển nhiên ta là có hứng thú với em, chỉ là Khả Hân cũng nghĩ là được ta coi trong đúng ?”

      Ngôn Khả Hân nghĩ nghĩ, cũng đúng là nên trả lời “Đúng là như thế.”

      Dịch Khuynh Dương tươi cười chợt thu lại, đuôi mày lộ ra và phần nặng nề “Có điều sợ là Quý Thần Vũ có ý tốt.”

      Ngôn Khả Hân cúi đầu, chuyện.

      Dịch Khuynh Dương cười cười, lại : Nếu em họ Khả Hân chịu , ra cũng có thể giúp em.”

      Ngôn Khả Hân đột nhiên nhìn “Giúp em? Giúp như thế nào?”

      dùng tay gãi gãi trán, hơi cúi đầu, cười ngại ngùng, dường như có chút xấu hổ để mở miệng.

      Từ khí chất của mà thấy, là người thành thục, ổn trọng, chính là bây giờ mặt lại xuất nụ cười ngượng ngùng như chàng trai mới lớn vừa bước vào , hoàn toàn hợp với khí chất của , bất quá có lẽ là bộ dạng tương phản này, lại làm có thêm loại hấp dẫn khác.

      ngẩng đầu trộm nhìn cái, “Nếu cưới Khả Hân, em là hoa có chủ, ta tự nhiên có còn hứng thú với em nữa.”

      Nghe được lời này của , Ngôn Khả Hân thể khiếp sợ, vẻ mặt thể tin được nhìn , cả kinh : “ Khuynh Dương, giỡn sao?”

      Dường như để chứng minh là mình giỡn, sắc mặt liền rất là nghiêm túc “ giỡn với em.”

      “Chỉ là em nghe Minh Lan , có người thương.”

      Vẻ mặt đầy thản nhiên cùng ta chỉ là nhu cầu, cũng có tình cảm gì, có thể ly hôn bất cứ lúc nào.”

      “……”

      Ngôn Khả Hân nghe những lời này càng thêm nghi ngờ, vừa rồi ở trường đua ngựa, có Thành Nhạc Nhạc là người , hiểu được vì sao lại vậy, hơn nữa dường như cũng nhận ra người mình có điểm giống với Thành Nhạc Nhạc, này lên hẳn là biết Thành Nhạc Nhạc, chỉ là kỳ lạ, chính là đời trước chưa từng gặp qua lần nào.

      Lúc này lại muốn cuối , muốn cưới chính là Ngôn Khả Hân, còn Ngôn Khả Hân có điểm giống Thành Nhạc Nhạc?

      lúc còn suy nghĩ vấn đề, Dịch Khuynh Dương đột nhiên đến bên , Ngôn Khả Hân theo bản năng lùi về sao bước, vừa lúc áp vào cây cột trong phòng.

      lui được, ngơ ngác nhìn đến gần, đến trước mặt , cúi đầu đối diện với .

      Tất cả tươi cười mặt đều còn, ấn đường khẽ nhíu lại, ánh mắt nặng nề, liền chằm chằm nhìn như vậy, hồi lâu, môi mỏng khẽ nhếch “Có lẽ Khả Hân biết, em cùng bé con thương rất giống nhau, phải ngoài hình lớn lên giống mà là cảm giác.” Ánh mắt híp lại, mê ly nhìn : “ rất giống.”

      Ngôn Khả Hân trong lòng lộp bộp, nhìn bộ này, đoán sai, Dịch Khuynh Dương quả nhiên nhận ra giống nhau người cùng Thành Nhạc Nhạc.

      Hay là tên gia hoả này thầm của kiếp trước? Lại thầm điên cuồng, cho nên liền mặc nhận là người của ?

      Nhưng mà chuyện này là có khả năng.

      Ngôn Khả Hân nuốt nước bọt, chui ra từ dưới nách , tạo khoảng cách.

      Khuynh Dương, tâm ý của , em nhận, chỉ là cùng vợ tuy rằng có tình cảm, nhưng cho cùng chị ấy cũng vẫn là vợ , làm như vậy là tôn trọng chị, cũng là tôn trọng em.”

      Cũng biết là Dịch Khuynh Dương có phải là cảm thấy chuyện có lý hay , rất nhanh áy náy mà cười : “ là, quá nóng nảy, làm chuyện chu đáo. Như vậy , Khả Hân. trước đưa em đến nơi an toàn, chờ ở bên này giải quyết xong vấn đề ly hôn, lúc đó lại đến đón em.”

      biết là tại sao, Ngôn Khả Hân lại đột nhiên có cảm giác vô cùng bực tức, chuyện giọng điệu cũng khỏi lạnh xuống “ cần.”

      tự nhiên cũng nhận ra khác lạ, dường như nhìn ra thích, chuyện cũng trở nên cẩn thận hơn, “Em cần hiểu lầm, Khả Hân, cũng là có ý khác, chỉ là lòng nghĩ muốn giúp em, còn chuyện kết hôn, em thế nào là thế đó, can thiệp vào chuyện của em.”

      Ngôn Khả Hân, lấy lại tinh thần muốn trả lời, tiếng chuông di động ngay lúc này liền vang lên, cầm lấy thấy dãy số xa lạ, tức khắc liền có dự cảm lành, do dự lát mới nhận máy.

      Điện thoại bên kia yên lặng trong chốc lát, sau đó liền nghe được giọng quen thuộc: “ cho tên đàn ông bên cạnh em, nếu ta còn ở lại chỗ em, liền phá nát chỉ mỗi chiếc xe của ta đâu.”

      nhàng bâng quơ câu, lại lộ ra nguy hiểm cùng cảnh cáo làm người hít thở thông, Ngôn Khả Hân, trong lòng rơi lộp độp, theo bản năng nhìn Dịch Khuynh Dương, Dịch Khuynh Dương là người thông minh, thấy thế liền hỏi: “Là Quý Thần Vũ gọi đến?”

      Ngôn Khả Hân còn chưa kịp trả lời, liền nghe được giọng thâm trầm ra lệnh bên kia điện thoại: “Mở cửa.”

      Ngôn Khả Hân chỉ cảm thấy dường như sấm sét đánh đỉnh đầu, cúp máy, nhất thời hoá đá tại chỗ, biết nên làm gì bây giờ.

      Dịch Khuynh Dương thấy vậy liền cười với , trấn an: “Em đừng lo lắng, để mở cửa.”

      muốn xoay người , Ngôn Khả Hân liền giữ lại, Dịch Khuynh Dương vẻ mặt đầy kinh ngạc, lại thấy Ngôn Khả Hân hít thở sâu, chém đinh chặt sắt : “Để em mở.”

      Chuyện của tự đối mặt là được.

      Cửa vừa mở ra, quả nhiên, Quý Thần Vũ đứng bên ngoài, vẫn như cũ, quần tây áo sơ mi đen, ăn mặc vô cùng trang trọng, khí thế người vốn dĩ đè bẹp người ta, lại thêm thân đồ đen nữa lại càng thêm vẻ uy nghiêm, bất khả xâm phạm.

      cười mỉm, chào hỏi cùng “Ngôn tiểu thư.”

      Tươi cười như vậy cũng làm thả lỏng được, Ngôn Khả Hân thậm chí cảm thấy hai chân mình nhũn cả ra, qua hồi lâu mới dùng giọng điệu hơi có chút bình thường mà với “Quý tiên sinh đến rồi.”

      Ánh mắt Quý Thần Vũ, nhìn lướt Dịch Khuynh Dương ở sau lưng , sắc mặt liền thâm sâu : “Chủ tịch tập đoàn Quang Minh đúng là nhàn nhã, lại có lòng chạy đến đây an ủi em họ cùng dòng máu, cũng biết phu nhân mà hay chuyện có nổi giận hay đây.”

      Dịch Khuynh Dương, dường như cũng để ý đến lời châm chọc của , mặt vẫn mang theo nụ cười ôn hoà điềm tĩnh như thường “ lâu gặp, Quý tiên sinh vẫn bá đạo như xưa.”

      Quý Thần Vũ cúi đầu xoa xoa cằm, thong thả ung dung : “Bất quá, tôi là rất tò mò, còn có đống việc lớn còn chưa xử lý hết, sao lại có lòng rãnh rỗi chạy đến đây mà thương hương tiếc ngọc với em họ.”

      hơi nhướng mắt, ánh mắt lướt đến người Dịch Khuynh Dương, ta vẫn mặt tươi cười, chỉ là chớp mắt, ánh mắt kia lại toát ra loại lạnh lẽo.

      Dịch Khuynh Dương tươi cười có chút cứng đờ, trùng hợp hay chuông điện thoại lại vang lên, vội nhận máy, bên kia quá mấy câu, sắc mặt liền nghiêm trọng.

      “Được, tôi biết.” nhàng đáp lại câu rồi tắt máy.

      Ngôn Khả Hân liền hiểu, đại khái là Quý Thần Vũ động tay động chân làm khó dễ Dịch Khuynh Dương.

      qua, nếu ta , phá nát phải đơn giản là cái xe, luôn luôn bá đạo lại hung hăng, lời ra, tuyệt đối phải suông.

      Nhìn ra được cuộc điện thoại này có ảnh hưởng rất lớn với Dịch Khuynh Dương, có điều cũng chỉ là vẫn cười với Ngôn Khả Hân “Em họ Khả Hân, hỏi em lần cuối, em cần giúp đỡ? Nếu em cầu…”

      Ngôn Khả Hân vội vàng cắt lời Khuynh Dương, lòng tốt của , em xin nhân, chỉ là em cần.”

      Đây là ân oán của cùng Quý Thần Vũ, cũng muốn người vô tội bị liên luỵ, thêm nữa, biết vì sao, khi vừa rồi Dịch Khuynh Dương muốn kết hôn cùng , lại có cảm giác vô cùng chán ghét và tức giận, cũng là vì sao.”

      Khuynh Dương có việc gì về trước .”

      Dịch Khuynh Dương nhíu mày, giống như là chịu đả kích, ánh mắt còn chất chứa đau đớn. Sắc mặt nghiêm túc, vẻ mặt trịnh trọng hỏi : “Em quyết định?”

      Ngôn Khả Hân gật đầu “Đây là chuyện của em, tự em giải quyết.”

      Dịch Khuynh Dương trong lúc nhất thời biết nên cái gì, ánh mắt của phức tạp nhìn , đại khái là xác định thay đổi, sau đó thở dài, ra cửa, thấp giọng với Quý Thần Vũ câu gì đó.

      Quý Thần Vũ cũng để làm ảnh hưởng, lễ phép lại khách khí hỏi Ngôn Khả Hân: “Ngôn tiểu thư chuẩn bị xong?”

      “Quý tiên sinh, xin lỗi, tôi có chút thoải mái, có thể có cách nào mời Quý tiên sinh ăn được.”

      Sắc mặt Quý Thần Vũ biến đổi, liền chuyển sang với trợ lý Lâm An: “Gọi điện thoại cho bác sĩ Trương, để ta đến đây chuyến.”

      Ngôn Khả Hân sắc mặt khẽ chùn xuống, liền thấy cười tủm tỉm giải thích với : “Ngôn tiểu thư yên tâm, trình độ y thuật của bác sĩ Trương vô cùng cao. Mặc kệ là em có chỗ nào thoải mái, ta cũng có thể chữa khỏi cho em.”

      Ngôn Khả Hân chỉ cảm thấy ngọn lửa giận lấp đầy trong lòng, chình là bị Quý Thần Vũ nhìn như vậy, lại cảm thấy bản thân cả người dường như bị sợ hãi bao phủ, nắm chặt hai tay, khó khăn tìm lại sức lực mới khách khí với : “Quý tiên sinh cần lo lắng, tôi có bị bệnh nặng, uống thuốc, nghỉ ngơi chút liền khoẻ lại.”

      Tay vẫn cắm trong túi, vẻ mặt bình thản “Vậy cũng được, tôi ở nơi này chờ Ngôn tiểu thư khoẻ lại, tôi cũng có đủ thời gian, cũng có đủ kiên nhẫn.”

      “……”

      Nhìn bộ dạng này, là muốn cùng chết chung với mới chịu, đạt được mục đích bỏ qua, hơn nữa cũng biết , tuyệt đối là có đủ kiên nhẫn, chọc nóng lên lúc đó rất là có khả năng liền trực tiếp dùng sức mạnh với .

      Ngôn Khả Hân chậm rãi đè xuống lửa giận, lát sau với : “Vào trong lại .”

      Đuôi mày Quý Thần Vũ khẽ nhướng cao, rất là hứng thú mà cười, ngay sau đó, quay sang với Lâm An “Ở bên ngoài giữ cửa cho tốt, có phép của tôi cho ai vào, cũng cho bất cứ ai đến gần.”

      Lâm An vội gật đầu vâng dạ.

      Quý Thần Vũ vào, đưa tay đóng cửa lại, trong phòng khách rộng như vậy, khoảng cách của hai người lại xa, liền nhìn lẫn nhau. phòng yên tĩnh, gian rộng lớn, chỉ là có ở đây, đột nhiên cảm thấy xung quanh chật chội đến kỳ lạ, khí khắp nơi đè nén, làm thở được.

      dường như là ngược lại, vẫn cứ bình tĩnh, tự nhiên như thường, vẫn đứng sừng sững ở đó, vẫn như trước dùng khí thế bức người làm bất an.

      cảm thấy, mình nên sợ hãi với , phải là Thành Nhạc Nhạc, là Ngôn Khả Hân, nên có tự tôn và tự tin để đối mặt với Quý Thần Vũ.

      hít sâu, để mình bình tĩnh lại, dùng hết dũng khí để mặt đối mặt với rốt cuộc là muốn thế nào?”
      Khủng Long, Dung hýt, adamno122 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :