1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @vuthuhang truyện chưa hoàn ,tui với orch cung chưa đọc hết convert , sợ đọc rồi ko có hứng edit ,nhưng mà tui thấy nó 91 triệu lượt truy cập là tui an tâm rồi :063::063:

      biết minhcho ko , tui là minhcho đấy đổi tên cho ngầu :yoyo60::yoyo60:
      quỳnhpinky, vuthuhangOrchidsPham thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      hóa ra là minhcho thảo nào dạo này ko thấy minhcho xuất hóa ra là đổi tên là chó điên tên ấn tượng đấy chả có nhẽ tên hồi trước của minhcho ---> minh chó:yoyo69::yoyo69::yoyo69::yoyo69:
      Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 8
      Editor: OrchidsPham

      Lúc Diệp Thủy Thanh trở lại thấy mẹ nấu cơm trong phòng bếp do dự có nên qua gì hay , kết quả là Chung Xuân Lan cũng thấy con .


      “Còn ngẩn ra đó làm gì, rửa tay chuẩn bị ăn cơm!”


      Dù giọng điệu tốt lắm nhưng hiển nhiên bà cũng sợ con đói bụng, hơn nữa lúc ăn còn cố ý gắp thêm cho con quả trứng vịt muối.


      Diệp Thủy Thanh nghĩ lại đời trước mẹ mình luôn chịu khổ, trong lòng cũng tự trách mình hiểu chuyện, dù có thế nào cũng nên tranh cãi ầm í với mẹ, thế nên giọng xin lỗi: “Mẹ, ngày hôm qua là con đúng, con nên to tiếng với mẹ, con sai rồi.”


      “Hazz, được rồi, sau này cho phép con với mẹ như thế nữa, con biết mẹ con thấy con ăn cơm khó chịu thế nào đâu.” Diệp Truyền Nghĩa lại giảng hòa.


      Chung Xuân Lan dùng tay áo lau khóe mắt : “Con mau ăn cơm , sau này đừng có chọc giận mẹ, mẹ cũng nghĩ rồi, con luôn là đứa bé nghe lời, chắc là Tất Thành có chỗ nào đó khiến con vừa ý, thích thôi, mẹ bảo tìm người khác giới thiệu cho con là được, mai mẹ tiếng với người giới thiệu hai con.”


      Diệp Thủy Thanh dùng sức gật đầu: “Mẹ, mẹ yên tâm , nếu mà hợp nhau con nhất định nghe lời.”


      Lúc này Diệp Thắng Cường và Diệp Thắng Chí cũng khen em hiểu chuyện, song gió ngay hôm qua coi như trôi .


      Nhưng mà khi nhìn thấy Cận Văn Lễ lại chờ mình ở đầu hẻm ngày thứ hai Diệp Thủy Thanh cảm thấy hơi bất đắc dĩ, muốn cho cơ hội gì nữa, Diệp Thủy Thanh dừng xe mà trực tiếp qua .


      Cận Văn Lễ lập tức đuổi kịp, hai người song song cùng .


      Dọc theo đường , mặc kệ Cận Văn Lễ có Diệp Thủy Thanh cũng đáp lời, chỉ chăm chú đạp xe, đến lúc sắp tới nhà máy mới dừng lại nghiêm túc với Cận Văn lễ: “Em cần cùng em nữa, lát nữa em với bảo vệ là cho giữa trưa mang cơm đến cho em nữa.”


      Cận Văn Lễ rất uất ức: “ phải là tiện đường mới với em ư, , em đừng nóng giận mà, em làm đó, biết chuyện hôm qua có ảnh hưởng tốt cho em, làm em khó xử là được mà.”


      Diệp Thủy Thanh cũng ngờ Cận Văn Lễ thẳng thắn đồng ý như vậy, ngược lại cảm thấy mình tức giận quá vô lí nên giọng điệu cũng mềm : “ phải em ghét bỏ đâu, chỉ là ảnh hưởng tốt, đợi ngày nào nghỉ hoặc là chờ dịp nào bạn bè đồng nghiệp của hay của em cùng ra ngoài chơi nhé.”


      Cận Văn Lễ cười cười: “Vậy cũng được,nhiều người càng vui, em mau vào , cũng phải làm nữa.”


      Diệp Thủy Thanh thấy Cận Văn lễ hiểu biết cũng yên tâm, tâm trạng thoải mái vào nhà máy, nhưng sau khi vào phân xưởng mới biết rằng toàn bộ người phân xưởng ăn ý hợp tác với nhau, phải làm công tác tư tưởng cứu vớt kẻ có xu hướng sa đọa là , đây đúng là khiến người ta dở khóc dở cười mà, Diệp Thủy Thanh đành phải liên tục cam đoan chỉ đơn thuần là chấm dứt quan hệ đương với Thôi Tất Thành thôi, tuyệt đối có suy nghĩ gì khác, tư tưởng là vẫn tích cực tiến bộ, khiến tổ chức phải bận lòng, mọi người thấy thái độ của tốt hơn, nhận thức cũng được đề cao đều yên tâm, còn có người muốn giới thiệu đối tượng cho Diệp Thủy Thanh sau khi dứt khoát với Thôi Tất Thành nữa.


      Chỉ tới mấy ngày mà trong xưởng lại có lời đồn là cán bộ Thôi ở văn phòng tình cảm thủy chung, dù có ít người giới thiệu đối tượng mới cho , còn có vụng trộm gửi thư cho nhưng đều bị từ chối, còn chỉ cần ngày Diệp Thủy Thanh chưa kết hôn buông tay.


      Đây đúng là tin tức lớn, hình tượng của Thôi Tất Thành vốn là người khiêm tốn, bây giờ lại si tình như vậy lập tức khiến cho nữ giới chưa lập gia đình trong xưởng ngả nghiêng vững, cũng có người ở ngoài nhà máy vì ngưỡng mộ mà tìm đến mong có thể nhìn thần tượng trong lòng lần, cũng có người mong muốn thần tượng được hạnh phúc nên giờ nghỉ giữa trưa mỗi ngày có ít người chạy đến khuyên Diệp Thủy Thanh hồi tâm chuyển ý, cảm giác như xem phim điện ảnh phải xem thấy kết quả đại đoàn viên vậy. Trong khoảng thời gian, áp lực của Diệp Thủy Thanh cũng khá lớn nhưng vẫn kiên kì thỏa hiệp.


      “Tiểu Trâu, nếu giữa trưa lại có người đến tìm tôi cứ sau này tôi ăn cơm ở phân xưởng nữa.”


      “Vậy muốn đâu chứ?” Tiểu Trâu cũng biết Diệp Thủy Thanh chịu nổi bị làm phiền nhưng cũng chẳng có cách nào hay hơn.


      “Tôi ra ngoài dạo chút, đợi sắp đến giờ về ăn, dù sao trời càng ngày càng nóng, cơm nguội chút cũng sao, những người đó tới mấy lần gặp tôi tìm tới nữa.”


      Tiểu Trâu gật đầu: “Cũng chỉ có thể làm vậy.”


      Đúng lúc chuyện Ninh Quân lành vết thương đến, thấy Diệp Thủy Thanh cười lạnh: “Yên tâm , có ai đến đâu, có thể yên tâm ăn cơm của !”


      “Ninh Quân, có việc ăn tử tế, đừng có dùng cái giọng điệu kì quái như thế, Thủy Thanh chẳng phải người , dựa vào cái gì mà có thành kiến với ấy, tự do đương phải có tình nguyện của hai bên, bây giờ Thôi Tất Thành chỉ là bên tình nguyện thôi có hiểu hả?” Tiểu Trâu trợn trắng mắt liếc Ninh Quân cái.


      “Hừ, mấy bên tình nguyện tôi quan tâm, tôi chỉ thích nhìn thấy có kẻ đầu nghĩ đằng miệng phun nẻo thôi, lời việc làm chẳng giống nhau, sống hai mặt!”


      Tiểu Trâu nóng nảy: “ thằng đàn ông như , có việc gì cứ thẳng, đừng có quanh co ở đây!”


      thẳng thẳng, Tất Thành chẳng qua chỉ là biểu lộ thái độ, vì trong lòng còn vướng mắc nên muốn tìm đối tượng khác mà thôi, ngoài cái đó làm gì khác. Diệp Thủy Thanh, phải và Cận Văn Lễ chỉ là hàng xóm, là bạn bè bình thường ư? Thế vì sao còn chạy đến trong xưởng chúng ta? Gặp ai cũng khoe khoang quan hệ của hai người? Còn nếu ai dám mắt mù ngu ngốc can thiệp vào chuyện của cho biết tay? cảm thấy có Cận Văn Lễ lưu manh côn đồ như thế, còn có ai dám đến khuyên nữa sao?”


      Có chuyện như thế? Diệp Thủy Thanh nghe mà choáng váng, nều đó là Cận Văn Lễ cũng quá kỳ lạ rồi!


      “Chuyện này có ? Ninh Quân, đừng có lung tung đấy.” Tiểu Trâu cũng sợ ngây người, còn hơi dám tin.


      Lúc này đồng nghiệp Tiểu Đổng luôn đứng ở bên cũng hùa vào phụ họa: “Chuyện này tôi cũng biết, chỉ ở xưởng chúng ta đâu, ở đơn vị ba tôi cũng có nghe đấy. Thủy Thanh à, có lẽ Cận Văn Lễ rêu rao đến hết các đơn vị ở con đường này rồi, phải nghĩ cách , nếu người lỡ dở là đấy, sau này ai còn dám giới thiệu đối tượng cho nữa? có thể gả ra ngoài được nữa sao?”


      Cận Văn Lễ và Thôi Tất Thành muốn ép chết sao? người rêu rao quan hệ khắp nơi, người phải cưới, chẳng lẽ họ cho rằng chỉ có hai con đường đó để hay sao? Cùng lắm tìm đối tượng ở đơn vị bên này là được, phải còn cha mẹ và trai chị dâu hay sao? Đến lúc đó xem họ còn có thể tác quái thế nào!


      Chẳng qua là dù nghĩ như thế, nhưng đến lúc tan tầm nhìn thấy Cận Văn Lễ bên cạnh vẫn chịu nổi mà bùng nổ: “Cận Văn Lễ, tôi hai chúng ta chỉ là bạn bè bình thường, sao còn lung tung khắp nơi, phá hoại thanh danh của tôi hả?”


      Cận Văn Lễ cười hì hì: “ cũng đâu có em và có gì đâu, nghe thằng nhóc Thôi Tất Thành kia dùng thủ đoạn ép em, nhịn được mới ra tay, chỉ em là bạn tốt của , cho phép bất kỳ ai đến quấy rầy em thôi mà, có bất cứ cái gì khác đâu!”


      “Bạn bè bình thường, từ lúc nào thành bạn tốt chứ?” Diệp Thủy Thanh cũng chịu dịu giọng.


      “Là bạn bè bình thường, sai rồi, ngày mai đính chính, em đừng tức giận mà.”


      Diệp Thủy Thanh hừ : “Đừng nghĩ là tôi biết có ý gì, cho biết, dù bao nhiêu cũng vô dụng thôi, mẹ tôi sắp giới thiệu đối tượng mới cho tôi rồi.”


      “Đó là chuyện tốt mà, tán thành cả hai tay, em mau chóng gặp mặt , nếu Thôi Tất Thành kia vẫn từ bỏ hy vọng đâu.”


      Diệp Thủy Thanh nghe xong lời này, nghi ngờ liếc mắt nhìn Cận Văn Lễ cái: “Nếu nghĩ thế, vậy sau này đừng có luôn làm với tôi, khiến mọi người hiểu lầm tốt đâu.”


      “Hazzz, chuyện này là sao chứ. Thủy Thanh, lần này em đúng rồi, hai đơn vị chúng ta làm gần nhau, cùng con đường làm cùng nhau cũng là chuyện bình thường thôi, em nghĩ xem nếu là phụ nữ em có cảm thấy chuyện này rất bình thường ?”


      “Nhưng phải là đàn ông sao?”


      “Vậy em cứ coi là phụ nữ .” Thái độ của Cận Văn Lễ rất tốt.


      Đúng là có cách nào lí với người này mà, Diệp Thủy Thanh nghĩ đến việc muốn tránh né thời gian làm với Cận Văn Lễ nhưng mà dù buổi sang vào thời gian nào cũng bị Cận Văn Lễ chặn trước, cũng thể làm từ nửa đêm được! Hơn nữa bất kể có tỏ thái độ dịu dàng hay lạnh lung Cận Văn Lễ cũng đều coi như gió thoảng bên tai, mắng đánh chạy.


      “Đây chính là do đấy, đừng để đến lúc tôi gặp gỡ đến quấy rối!” Diệp Thủy Thanh cảnh cáo.


      “Em yên tâm , chúng ta mau về thôi.”


      Cận Văn Lễ để Diệp Thủy Thanh đạp xe trước, bản thân theo phía sau hé miệng cười trộm, Thôi Tất Thành chỉ biết dùng mấy thủ đoạn của bọn trí thứ, giả vờ si tình gì đó, lớn hơn là muốn dùng dư luận ép Thủy Thanh quay lại với ta, nhưng mà dù ta có cao tay tới đâu vẫn kém nắm đấm của Cận Văn Lễ này, muốn cược xem cả cái khi này còn có ai dám giới thiệu đối tượng cho Thủy Thanh, ai dám tốt cho Thôi Tất Thành nữa?


      Hành động của Chung Xuân Lan vô cùng nhanh chóng, chưa đầy nửa tháng sau nhờ người giới thiệu cho con đối tượng mới.


      “Điều kiện của đối phương khá tốt, là người tham gia quân đội, nghe còn lập công! Ngày mai là chủ nhật, con dậy sớm chút, lúc người ta đến nhà nhớ phải biểu tốt chút nghe chưa? Dì Hồ của con vì việc này mà tốn ít sức lực đấy!”


      “Con biết rồi ạ.” Diệp Thủy Thanh đồng ý, nghĩ đối tượng tham gia quân đội cũng tốt, chủ yếu phải xem có thể phát triển hay , tương lai có thể thăng tiến có tiền đồ , bây giờ muốn phải xem kỹ để chọn lựa ra người đàn ông có tiền đồ.


      Nghe xong câu trả lời của con , Chung Xuân Lan hài lòng ra ngoài, đến lúc gặp mặt bà còn trang điểm cho Diệp Thủy Thanh, đầu tiên là mượn con dâu Diêu Hồng hai hộp phấn hồng và son môi hết sức quý giá, chờ đánh xong lại dùng đâu que diêm đốt vẽ hai bên lông mày cho con , nhìn trái nhìn phải đến khi cảm thấy vừa lòng mới thôi, cả nhà họ Diệp chờ nhà trai và người giới thiệu đến.


      Cuối cùng hơn mười giờ đằng kia cũng đến, người nhà họ Diệp vốn kiễng chân ngóng chờ nhưng sau khi thấy người kia chẳng còn nhiệt tình gì nữa, nhưng nhà trai vẫn có ý, giữa lời cũng biểu vừa lòng với Diệp Thủy Thanh, còn giới thiệu cặn kẽ về gia cảnh nhà mình.


      Diệp Thủy Thanh đứng ngồi yên, cố gắng chống đỡ nửa giờ có việc phải ra ngoài, Chung Xuân Lan cũng miễn cưỡng nở nụ cười: “Đúng là khéo, ở đơn vị Thủy Thanh còn có hoạt động, nhưng chúng ta lại hẹn trước nên có cách nào đành xin phép đến muộn, nếu hôm nay cứ vậy , hôm khác lại mời cậu đây qua chơi.”


      Người giới thiệu nghe xong lập tức hiểu , cười hề hề đưa người tham gia quân ngữ kia ra ngoài, sau đó trở về, Diệp Thủy Thanh thèm để ý trực tiếp ra ngoài đứng để xua tan cơn tức.


      “Kẻ kia là đối tượng người nhà giới thiệu cho em à? nhìn thế nào cũng thấy phải là tàn tật độ hai ấy chứ, bảo sao em lại tức đến thế.” biết là Cận Văn Lễ xông đến từ lúc nào, ra trước mặt Diện Thủy Thanh cười hề hề.


      cười cái gì, có gì buồn cười đâu? Đây là cửa nhà tôi, tốt nhất là tránh xa chút !”


      Dĩ nhiên là Diệp Thủy Thanh phải tức giận rồi, bản thân chẳng có dị tật gì, dì Hồ kia đúng là nghĩ đến đẹp, giới thiệu cho mình người lùn như thế, cao 1m65, người đàn ông kia có thể nhìn thẳng là tốt rồi, dùng cách bây giờ chính là tàn tật độ hai!


      nhìn em xinh đẹp nên mới cười, chứ có cười gì khác đâu?” Cận Văn Lễ nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ hồng của Diệp Thủy Thanh, vụng trộm nuốt ngụm nước miếng, dáng vẻ của vợ đẹp, phải tranh thủ nhìn cho đủ mới được.


      Diệp Thủy Thanh bị dáng vẻ ngây thơ của Cận Văn Lễ làm cho tức cười: “ đúng là đồ đứng đắn, mau về nhà , lần này được đợi lần sau, đẹp hay xấu có liên quan gì đến chứ.”


      đứng lát nữa rồi , phải mẹ em còn chuyện với người giới thiệu ư, cần vội, mà giữa trưa thế này cũng ai qua đây đâu.”


      mặt Diệp Thủy Thanh có tầng phấn dày, phơi nắng dưới ánh mặt trời chói lọi ứa mồ hôi ra, Cận Văn Lễ thấy vậy lập tức nhanh chóng tìm quanh xem có gì dùng để quạt gió được , đúng lúc thấy có người đàn ông phe phẩy quạt qua, Cận Văn Lễ lập tức lên cướp lấy: “Tôi mượn dùng trước, lát nữa đến nhà trả lại.”


      Người đàn ông kia sửng sốt rồi lập tức muốn mắng chửi người, nhưng mà đợi đến lúc thấy đối phương là ai chẳng dám gì, ừ tiếng trong cổ họng rồi trốn mất, Cận Văn Lễ lập tức dùng chiếc quạt quạt cho Diệp Thủy Thanh, dáng vẻ như đây là chuyện dĩ nhiên phải vậy.


      Người này là thổ phỉ à? Cứ như thế công khai cướp lấy đồ của người khác? Diệp Thủy Thanh thèm quan tâm đến Cận Văn Lễ, định chờ người giới thiệu ra rồi trở lại phòng.


      Hai người cứ đứng như thế, Cận Văn Lễ vừa quạt mát cho Diệp Thủy Thanh vừa cẩn thận đánh giá hình dáng và gương mặt , là càng nhìn càng ngứa ngáy trong lòng.


      “Tôi chị Hồ này, người chị giới thiệu đáng tin mà, tôi thấy cậu ta cũng chỉ cao bằng Thủy Thanh nhà tôi mà thôi.” Chung Xuân Lan cố gắng đè nén lửa giận nhưng giọng điệu cũng vô cùng vui.


      Chị Hồ nghe xong cũng thở dài: “ phải là cao bằng nhau, cậu kia cao 1m68, chắc chắn là cao hơn Thủy Thanh. Hazzz, chị em này, nếu phải chị nể mặt chúng ta là hàng xóm mấy chục năm chị cũng chẳng quan tâm đến chuyện nhà đâu! Nếu đối phương thiếu hụt chiều cao như thế cũng đâu có chịu gặp mặt Thủy Thanh nhà chứ.”


      “Chị à, chị gì thế, Thủy Thanh nhà tôi có chỗ nào tốt? Cho dù từng có đối tượng cũng chưa có gì vượt quá quy củ, sao lại bị chị như thể ai thèm nó nữa vậy chứ?”


      em khoan hãy phật lòng, có lẽ chuyện này nhà cũng chưa biết rồi, bây giờ chị với em cũng là đánh liều rồi đó.”


      “Vậy chị mau , cuối cùng là chuyện gì hả?” Chung Xuân Lan lo lắng muốn chết.


      “Thủy Thanh nhà bây giờ thanh danh tốt lắm, chưa đến việc mỗi ngày lúc làm và ra về con bé đều cùng với Cận Văn Lễ - con út của nhà họ Cận ở phố , vài tên côn đồ hay với thằng nhóc kia còn khắp nơi rêu rao Thủy Thanh nhà là bạn của Cận Văn Lễ, há mồm ngậm miệng đều gọi chị dâu. em xem chuyện này vừa lan ra còn nhà nào dám để ý đến Thủy Thanh nữa, dù có lòng cũng chẳng có gan đúng ? Chị cũng muốn hại người khác, chị cũng tình hình với người tham gia quân ngũ này rồi, người ta đồng ý gặp mặt rồi mới bàn bạc tiếp, ngờ hôm nay cậu ấy lại vừa lòng, em còn kén chọn ư?”


      Chung Xuân Lan nghe xong chỉ cảm thấy trước mặt là mảnh tối đen, đỡ đầu thở dồn dập mấy hơi mới có thể phát ra tiếng: “Chị Hồ, lời này chị thể lung tung được đâu, con tôi luôn luôn dịu ngoan thà, vô cùng trong sạch, sao có thể có quan hệ với Cận Văn Lễ chứ?”


      Chị Hồ vỗ đùi: “ còn tin, lúc tôi quay lại thấy thằng nhóc kia đứng bên ngoài cổng nhà em ngó nghiêng vào đây, nhất định là biết tin rồi, khéo bây giờ còn chưa đấy, chị cũng lo lắng khéo mà chỉ giới thiệu mai mối cũng bị rước họa vào thân đây này!”


      Tính tình Chung Xuân Lan vốn là vừa nóng vội vừa mạnh mẽ, bây giờ thể ngồi yên dù chỉ giây, lập tức nhảy xuống khỏi ghế, rón ra rón rén ra khỏi phòng, đến lúc sắp đến cửa, nhìn hai người đối diện với mình tròng mắt muốn lòi cả ra, lập tức thêm câu gì lao ngay tới.
      Last edited: 17/11/20

    4. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chết cười mất thôi :))))))):v
      OrchidsPham thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @vuthuhang cái chữ ký của tui có minhcho mà ,chắc làm cái nào bự lên quá ,dạo này ai cung hỏi minhcho đâu rồi ,minhcho đây nè ,khổ đời :025::025::025:
      quỳnhpinkyOrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :