1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Thứ 2 có chương 1 nhé :058::058::058::058:
      quỳnhpinkyvuthuhang thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      đọc review thấy tả nam 9 truyện này giống Đồng Nhiên trong truyện em dám quên tôi nhỉ :uong2::uong2::uong2::uong2:
      Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @vuthuhang ko có khác đó người , và chú này mặt dày hơn Đồng Nhiên nhiều :059::059:
      quỳnhpinky, vuthuhangOrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 7
      Editor: OrchidsPham

      Sau khi Thôi Tất Thành hỏi xong, ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng nghỉ đều dồn về người Diệp Thủy Thanh, Cận Văn Lễ cũng nhìn Diệp Thủy Thanh, có vẻ lo lắng đợi câu trả lời của .


      Nếu bản thân trải qua chuyện trọng sinh khéo giờ này bị cảnh tượng này dọa sợ phát khóc rồi cũng nên! Diệp Thủy Thanh buông chiếc đũa xuống nhanh chậm, đứng lên đối diện với Thôi Tất Thành, giọng điệu rất bình tĩnh: “Thôi Tất Thành, tôi đưa ra đề nghị chia tay với , Cận Văn Lễ là hàng xóm cách phố của tôi, có thể có tình cảm với tôi nhưng tôi từ chối rất thẳng thắn rồi. Nhưng mà tôi nghĩ con người Cận Văn Lễ rất tốt, cho nên bây giờ chúng tôi là bạn bè, về phần , chỉ sợ chúng ta dù là bạn bè cũng làm được nữa, hôm nay nhân tiện mọi người đều ở đây, tôi trịnh trọng thanh minh chút, từ nay về sau tôi và Thôi Tất Thành chỉ là quan hệ đồng nghiệp mà thôi.”


      Vốn dĩ Cận Văn Lễ còn cảm thấy thất vọng khi Diệp Thủy Thanh chỉ là bạn bè bình thường, nhưng khi nhìn lại kết quả của Thôi Tất Thành lại cảm thấy may mắn vì có lợi hơn ta nhiều, ít nhất còn có cơ hội đưa quan hệ bạn bè bình thường phát triển thành người , thế là lại nhịn được mà nở nụ cười.


      Lúc này trong mắt Thôi Tất Thành tràn ngập buồn bã và đau đớn, dùng hết tình cảm chân thành để đối với Diệp Thủy Thanh, từ say khi đồng ý trở thành bạn luôn luôn đối xử với này giống như dâu tương lai của mình, có cái gì tốt cũng đều muốn cho , lúc gặp mặt cũng luôn luôn nhớ .


      Trước đây lâu hai người còn vui vẻ, sao đột nhiên lại biến thành tình cảnh bây giờ chứ? Trong lòng thể đón nhận nổi kết quả như thế, huống chi đối thủ của lại là thằng khốn Cận Văn Lễ này chứ!


      Đúng! Nhất định là chút ơn huệ nhoi của Cận Văn Lễ khiến Thủy Thanh vị mê hoặc, thằng côn đồ này ngoại trừ thủ đoạn đùa giỡn đường ngang ngõ tắt căn bản chẳng có gì tốt cả, quyết thể bị đánh bại, để thằng lưu manh Cận Văn Lễ chế giễu được!


      “Thủy Thanh, biết em chỉ nhất thời suy nghĩ cẩn thận thôi, hôm nay em chỉ dỗi thôi, buông tay! Để em phải khó xử, về văn phòng trước đây!”


      Thôi Tất Thành xong lập tức ra ngoài, lúc qua chỗ bảo vệ hơi dừng chân : “Có nghe thấy chưa? Kẻ đó phải bạn trai Thủy Thanh, sau này các liệu mà làm việc!”


      Cận Văn Lễ thấy thế cũng chịu thua, đợi Thôi Tất Thành ra khỏi phòng nghỉ rồi lập tức : “Thủy Thanh, định ăn cơm cùng em nhưng thấy tâm trạng em giờ cũng tốt, quấy rầy em nữa, em chậm rãi ăn , giờ tan tầm lại đến tìm em.”


      Những người trong phân xưởng chờ Cận Văn lễ xa mới bắt đầu tới tấp chê trách Diệp Thủy Thanh: “Thủy Thanh, sao lại hồ đồ đến vậy chứ? Điều kiện của Thôi Tất Thành quá tốt, trong xưởng có bao nhiêu để ý đến , sao lại tùy tiện chia tay như thế? Cận Văn Lễ kia vừa nhìn biết chẳng phải người tốt, đừng có để lời hoa mỹ và cái lợi trước mắt của lừa gạt, làm gì có người đứng đắn nào cả ngày làm gì mà vẫn có cơm ngon canh ngọt chứ? Nếu ở bên người nhà ngẩng đầu lên nhìn ai được đâu!”


      “Tôi biết mọi người đều có ý tốt nhưng tôi quyết định thay đổi, cần khuyên tôi nữa, tôi ở bên Cận Văn Lễ, cũng quay lại với Thôi Tất Thành.” Tuy miệng Diệp Thủy Thanh thế nhưng cũng chẳng có tâm trạng ăn cơm, thu dọn cặp lồng cơm lại, định đợi khi tan tầm trả lại Cận Văn Lễ để ăn.


      Mọi người thấy Diệp Thủy Thanh cứng rắn như thế đều lắc đầu thở dài, chỉ đợi cảm xúc của bình ổn lại tìm cách khuyên bảo sau.


      Cuối buổi trưa, chủ nhiệm phân xưởng tìm Diệp Thủy Thanh đến, sau khi biết chân tướng việc cũng tận tình khuyên bảo phen nhưng Diệp Thủy Thanh chỉ nghe mà đáp lại.


      Sau khi tam tầm, Diệp Thủy Thanh muốn để đồng nghiệp nhìn thấy mình cùng Cận Văn Lễ nên cố ý rề rà ở lại them lát.


      “Thủy Thanh, xong rồi, Thôi Tất Thành với Cận Văn Lễ gây với nhau ở cửa kìa, mau ra xem chút !” Tiểu Trâu đột nhiên chạy vào, kéo Diệp Thủy Thanh ra ngoài.


      Diệp Thủy Thanh vừa nghe đề tài này cảm giác cực kỳ đau đầu, hai người đó có thể hiểu chuyện chút hay chứ?


      Thôi Tất Thành hung hãn dữ tợn trừng Cận Văn Lễ, gân xanh nổi đầy cổ và trán , giữa trưa sau khi rời khỏi phân xưởng trong lòng phiền muộn hỏi thăm xem Ninh Quân hỏi xem cậu ta bệnh gì, hỏi ra mới biết cậu ta là bị người ta đánh bị thương!


      Lúc đó cảm thấy ổn, Ninh Quân và lớn lên với nhau từ , tiểu học rồi sơ trung đều học với nhau, quan hệ rất thân thiết, cho tới giờ cậu ấy phải kẻ thích gây , sao tự nhiên lại bị đánh chứ? Càng nghĩ càng thấy đúng, lại nhớ đến xuất của Cận Văn Lễ, thể chờ nổi lập tức về văn phòng xin nghỉ them giờ rồi đạp xe đến nhà Ninh Quân.


      Đợi Ninh Quân kể tình xong, Thôi Tất Thành tức đến mức đầu muốn bốc khói, thằng khốn Cận Văn Lễ này có lòng làm kẻ thứ ba chen chân từ lâu rồi, còn đánh bạn học muốn bênh vực đến nông nỗi này, thù mới hận cũ dồn lại khiến hận nghiền nát đối phương ra cho hả.


      Chịu đựng cơn tức trở lại xưởng, nhanh chóng đến giờ tan tầm, Thôi Tất Thành nhanh chóng đạp xe ra trước 5 phút, ở ngoài cửa nhà máy tìm góc trốn vào chờ Cận Văn Lễ xuất , nghĩ đến tính nết lưu manh của Cận Văn Lễ, nhất định đến dây dưa Diệp Thủy Thanh!


      Quả nhiên, vừa trốn xong thấy Cận Văn Lễ đạp chiếc xe màu đen tà tà chạy tới đây, đến trước cửa nhà máy dừng lại xong liền ngó nghiêng vào trong, hiển nhiên là tìm Diệp Thủy Thanh.


      Thôi Tất Thành cuối cùng quan tâm được nhiều thứ như thế, từ xó mình trốn chạy ra, đến thẳng trước mặt Cận Văn Lễ quát hỏi: “Cận Văn Lễ, có phải mày đánh Ninh Quân ?”


      Cận Văn Lễ bị dọa giật mình: “ từ chỗ nào nhảy ra thế? Ai là Ninh Quân? biết!”


      “Mày giả vờ ít thôi, có gan đánh người mà có gan nhận à? Mày là đồ hèn!”


      chuyện cẩn thận tí, ông đây đánh loại vô danh, Ninh Quân là ai tôi biết, sao phải đánh ?” Cận Văn Lễ bị hỏi chẳng biết đâu vào đâu.


      “Ninh Quân là đồng nghiệp trong xưởng Thủy Thanh, cũng là bạn học của tao, tuần trước vì cậu ấy muốn giữ gìn quan hệ của tao với Thủy Thanh nên đêm đó bị mày đánh bị thương, mày có dám có chuyện này ?”


      Lúc này Cận Văn Lễ mới hiểu ra, lập tức cười : “ ra là , bị đánh cũng đáng thôi, lắm mồm quá, chẳng có việc gì lại thích khiêu khích tôi! Nhưng người đánh phải tôi, tôi tự mình ra tay, nhưng nếu có ý kiến cứ với tôi là được, chuyện này tôi đứng ra gánh vác!”


      “Mày gánh vác? Dám quang minh chính đại hành hung đánh người như thế, mày nên bị tống vào tù! Cận Văn Lễ, tao cho mày biết, Thủy Thanh nhất định là con dâu Thôi gia chúng tao, thằng côn đồ như mày căn bản xứng với ấy, bây giờ mày hãy lập tức cút cho tao, nếu còn dám dây dưa quấn lấy ấy đừng có trách tao khách khí!” Thôi Tất Thành tức đỏ mắt, là người có tính cách luôn ôn hòa nhã nhặn nhưng bây giờ cũng bị hành vi vô lại của Cận Văn Lễ làm tức đến chịu nổi.


      “Ối chà! Sao hả, muốn động thủ à? Tôi cho biết này, tôi có xứng với Thủy Thanh hay cũng cần nhận xem, Thủy Thanh thấy tôi tốt, thích tôi là được, Thủy Thanh chính thức tỏ thái độ có quan hệ gì với nữa, bị knockout rồi! Thôi nể tình bị đá, hôm nay tôi so đo với , mau về nhà mà khóc , nếu cái kết cục hay ho của tay bạn học kia cũng là kết cục của đấy! Ha ha…”


      Cận Văn Lễ mồm miệng quá lợi hại, bộ dạng ngông cuồng kia khiến người qua đường còn muốn tẩn cho trận chứ gì đương như Thôi Tất Thành, có cách nào nhịn được nữa, nghẹn hơi liền xông lên đá chiếc xe đạp của Cận Văn Lễ đổ lăn ra đất, sau đó túm lấy cổ áo Cận Văn Lễ.


      Chỉ là Thôi Tất Thành cao có 1m73 mà chống lại Cận Văn Lễ cao tới 1m82, khí thế thấp hơn rồi, người xem náo nhiệt xung quanh cũng đổ mồ hôi dùm , bởi vì ngoại trừ việc thân thể cao to Cận Văn Lễ kia còn có kinh nghiệm trải qua trăm trận rồi, dĩ nhiên Thôi Tất Thành phải chịu thiệt! Hơn nữa là có khả năng chịu thiệt lớn ấy chứ! Đều là người cùng đơn vị, dĩ nhiên mọi người phải hướng về Thôi Tất Thành rồi, thế nên có người nhanh chóng đến chỗ bảo vệ vụng trộm gọi điện thoại cho đồn cảnh sát.


      Có người báo án, bên này cũng có người hô vang, biết từ lúc nào người ở xưởng rượu đối diện cũng tập trung đống người ở đây, đều hô hào Cận Văn Lễ cố lên, hiển nhiên là người theo phe Cận Văn Lễ rồi.


      Cận Văn Lễ mặc kệ Thôi Tất Thành túm lấy mình, hai bàn tay để ở hai bên người siết chặt thành nắm đấm: “Tôi đếm đến ba, nếu vẫn chưa buông tay lúc đó có chết cũng đừng trách tôi, ông đây ra tay đâu!”


      “Mày có đếm đến 100 tao cũng thả, tao muốn đánh thằng khốn như mày đấy!” Thôi Tất Thành cũng chẳng đợi Cận Văn Lễ đếm ba đếm bốn gì cả, trực tiếp tung nắm đấm.


      Dĩ nhiên là Cận Văn Lễ có thể né tránh thoải mái, tiện thể còn có thể đấm ngược lại vào bụng Thôi Tất Thành cú, khéo mà thằng nhóc này cũng đứng dậy nổi.


      Chẳng qua là khi vừa định né tránh khóe mắt lại bỗng nhiên nhìn thấy Diệp Thủy Thanh từ bên trong xưởng in chạy ra, trong lòng mấp máy lập tức dừng động tác lại, trúng nắm đấm của Thôi Tất Thành, sau đó liền bụm mặt kêu lên tiếng rồi ngã xuống đất dậy nổi.


      Thôi Tất Thành có đánh nhau bao giờ đâu, đấm này dù là đánh hết sức nhưng biết cách dùng lực nên đấm đấm khiến xương tay cũng tê rần! Nhưng lại cam lòng buông tha cho tình cảnh quá tốt này, nên cố chịu đau dùng chân đạp Cận Văn Lễ.


      Cận Văn lễ bảo vệ đầu, cuộn mình nằm im, chút sức ấy của Thôi Tất Thành dĩ nhiên chẳng làm gì nổi rồi.


      “Thôi Tất Thành, dừng tay!”


      Diệp Thủy Thanh vừa chạy đến thấy cảnh đó lập tức bốc hỏa, tiến lên đẩy Thôi Tất Thành sang bên, ngồi xổm xuống kiểm tra xem Cận Văn Lễ có bị thương .


      sao chứ?”


      Cận Văn Lễ buông tay, thở dốc nửa ngày mới mở mắt ra, chút sức lực nào: “Thủy Thanh, có trêu chọc gì ta cả, chỉ đứng ở đây chờ em ra thôi, ta vừa ra động thủ, sợ em khó xử nên cũng dám đánh trả!”


      “Em biết, đừng nữa, đợi đỡ hơn rồi hãy chuyện.” Diệp Thủy Thanh an ủi Cận Văn Lễ rồi lập tức ngửa đầu lên tức giận trừng mắt nhìn Thôi Tất Thành.


      thế nào vậy? Chỗ này là nhà mở chắc, người khác được đứng đây à? dựa vào cái gì mà đánh người hả?”


      Thôi Tất Thành cũng tức muốn tắt thở: “Nó nên bị đánh, sao em hỏi xem nó đánh Ninh Quân thành dạng gì rồi? Ninh Quân vì nên mới bị thương, thể buông tha cho thằng lưu manh này được!”


      “Nếu nghĩ ấy đánh Ninh Quân phải đến đồn công an mà báo án, cảnh sát tra hỏi ràng, có quyền gì mà động thủ đánh bị thương người ta hả?”


      “Đúng đấy, mọi người đều nhìn thấy đánh Cận Văn Lễ của xưởng chúng tôi, Cận Văn Lễ hề đánh trả, chuyện này phải có ý kiến chứ, lãnh đạo của các đâu, mau gọi ra đây mà nhìn , người của xưởng in các dám đánh người bị thương giữa đường, chuyện này thể để yên thế được!” Người của xưởng rượu còn lắp bắp kinh hãi vì việc Cận Văn Lễ bị đánh ngã, bây giờ nhìn cảnh này lập tức hiểu ra, thế là đều bắt đầu tranh cãi ầm ĩ là phải xử lý Thôi Tất Thành.


      Người bên xưởng in đều bị làm cho choáng váng, có ai ngờ được Cận Văn Lễ có thể co được dãn được đến vậy chứ, thế mà lại đứng yên chịu đánh.


      lúc giằng co, người của đồn công an gần đó cũng đến, tìm hiểu được tình hình đại khái, lại nhìn Cận Văn Lễ nằm mặt đất : “ xảy ra vấn đề gì lớn đứng lên , có thể nhìn thấy cậu nằm mặt đất đúng là cảnh hiếm có đấy!”


      Cận Văn Lễ cười hắc nhanh chóng đứng dậy: “ có chuyện gì lớn, nhưng mà ai bị đánh oan, các hỏi ta .”


      Người đồn cảnh sát nghe vậy lại nhìn về phía Thôi Tất Thành: “Chuyện ra tay đánh người là chuyện ràng, chúng tôi định cho hai người tự hòa giải, nếu hòa giải được mới xử lý bước tiếp theo.”


      cần hòa giải, tôi đánh nó đấy!”


      rất cứng cỏi, hòa giải là muốn bị bắt? muốn làm việc nữa à?” Cảnh sát nhân dân vừa nhìn là biết lại thằng ngốc bị Cận Văn Lễ trêu chọc nữa rồi.


      Diệp Thủy Thanh nóng nảy, nếu Thôi Tất Thành cứ bướng bỉnh mà bị bắt vậy công việc mất mà cuộc đời cũng bị phá hủy, thời đại này bị bắt vào đồn mang tiền án tiền lý lịch có cơ hội mà ngẩng mặt lên nhìn đời nữa đâu! Thế nên lập tức khuyên nhủ: “Thôi Tất Thành, đừng có xúc động, nghĩ cho người nhà chút rồi hãy !”


      “Em còn biết quan tâm ?” Thôi Tất Thành nhìn Diệp Thủy Thanh hỏi.


      đợi Diệp Thủy Thanh đáp lời, Cận Văn Lễ hành động trước, đứng lên chắn giữa hai người: “Đồng chí cảnh sát, tôi đồng ý hòa giải, tôi truy cứu trách nhiệm của ta, các về trước !”


      “Cậu về về chắc, cậu ta đánh người còn có thái độ này, phải tiến hành giáo dục!”


      Cận Văn Lễ cười ha ha đến ôm vai cảnh sát nhân dân : “Đây chẳng phải là mâu thuẫn nội bộ nhân dân sao, cứ để quần chúng chúng tôi tự giải quyết , đồn cảnh sát bận rộn nhiều việc, sao có thể mang them phiền toái cho các được, tự chúng tôi giải quyết, tự giải quyết!”


      Cảnh sát kia trắng mắt liếc Cận Văn Lễ cái: “Cậu gây rắc rối cho chúng tôi vẫn ít sao? Được rồi, mất công hồi, về thôi!”


      Cảnh sát vừa , Thôi Tất Thành bị đồng nghiệp kéo về trong xưởng, mọi người đều khuyên xử lý vết thương tay rồi hãy về nhà.


      Chỉ lát sau mọi người đều tản hết, Cận Văn Lễ dựng xe của mình dậy đến bên người Diệp Thủy Thanh cười cười: “Em tới đúng lúc, nếu đúng là thảm rồi.”


      thảm cái gì, đừng nghĩ là em biết có xảy ra chuyện gì hay , Thôi Tất Thành hiểu gì mới bị lừa, đánh được ấy chắc!” Sau khi Diệp Thủy Thanh tỉnh táo lại cũng cẩn thận suy nghĩ them về mặt này.


      Cận Văn Lễ vui vẻ: “ ta thắng được nhưng cũng có đánh trả mà, chút tố chất ấy vẫn có mà, để em mất mặt được đâu, mình về thôi!”


      Diệp Thủy Thanh them nữa, đạp xe cùng Cận Văn Lễ.


      Sắp hết con đường, Diệp Thủy Thanh ngừng xe lại, Cận Văn Lễ cũng dừng xe: “Còn chưa đến nơi mà, đợi rẽ vào tiễn em nữa.”


      “Sau này đừng đến xưởng tìm em nữa, chúng ta chỉ là bạn bè bình thường thôi, rảnh rỗi gặp nhau chút là được, cần phải đưa đón em, cũng cần đưa đồ ăn cho em đâu, gặp lại sau!”


      Ánh mắt Diệp Thủy Thanh chăm chú nhìn đường, cũng nhìn Cận Văn Lễ, mạch rồi lên xe mất.


      Chuyện xảy ra ngày hôm nay khiến hiểu được, thể để Cận Văn Lễ có quá nhiều liên hệ với mình được, nếu có rất nhiều rắc rối, chỉ cần hoàn toàn cắt đứt quan hệ với thế nào cũng tìm hiểu được chút cách làm giàu của , hỏi thăm thêm chút là được.


      Cận Văn Lễ nhìn Diệp Thủy Thanh như chạy trốn, nhíu mày, ánh mắt cũng trở nên sâu thẳm: Diệp Thủy Thanh với như thế, chẳng lẽ là vẫn còn lưu luyến Thôi Tất Thành, đau lòng dùm ta? được, thể khinh thường được. Gặp lại là phải gặp, ngày mai cũng phải gặp!
      Last edited: 17/11/20

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      Nhưng ko biết từ khi gặp nữ 9 có đc sạch như đồng nhiên ko nhỉ :yoyo66::yoyo66::yoyo66::yoyo66:
      liên quan nhưng mà @Chó Điên à mỗi lần tôi nhìn thấy tên bạn là tôi ko nhịn đc cười :025::025: sao lấy cái tên ấn tượng vậy:055::055::055:
      OrchidsPhamChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :