1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      Thứ 2 bắt đầu lên sàn ,do tác giả chưa viết hết nên tạm thời 1 tuần 2 chương :th_38:
      Nhưng mà tùy vào lượt like , like nhiều ta với orch càng hưng phấn làm như tên lửa cho em này nhanh hoàn :th_78::th_78::th_78::th_78: , truyện TS này đọc convert và bấn loạn rồi :th_80:

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      :yoyo55::yoyo55::yoyo55::yoyo55::yoyo55:nhà mình chiến dịch khai thác TVQ à.....ủng hộ các
      OrchidsPhamChó Điên thích bài này.

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 4
      Editor: OrchidsPham

      Diệp Thủy Thanh thấy cặp lồng cơm của mình bị cướp , chỉ có thể yên lặng ngồi ghế.


      “Em ăn cũng sao, hai cặp lồng cơm này cứ để lại chỗ em, nếu buổi chiều đồ ăn mà thiu em cứ trực tiếp đổ là được, tan tầm trả cặp lồng cho .” Cận Văn Lễ vừa ăn như sói như hổ vừa .


      Diệp Thủy Thanh nghĩ nếu bản thân để hai hộp cơm này bị hỏng phải vứt còn làm cho nhiều người tức giận hơn nữa, gạo trắng bây giờ là lương thực quý giá như vậy, ngửi mùi thôi cũng khiến người ta thèm muốn chết rồi mà còn đổ ? Lại cũng rất tiếc, nhiều năm trôi qua đều nhịn ăn nhịn mặc sống qua ngày, tiền đều tích cóp từng chút , chuyện lãng phí lương thực như vậy nếu làm lương tâm cũng bị cắn rứt.


      Do dự lát, vẫn cầm lấy đôi đũa ăn miếng cơm dưới ánh mắt chăm chú của những người trong xưởng, nhấm nháp vài miếng lại gắp vài miếng cà tím béo ngậy bỏ vào miệng, mùi vị kia đúng là thơm khỏi phải bàn, hai miếng đồ ăn nuốt xuống mà dường như Diệp Thủy Thanh có thể nghe được tiếng nuốt nước miếng của đồng nghiệp bên cạnh.


      Cận Văn Lễ nhìn hai cặp lồng cơm mình mang đến vơi dần trong mắt tràn đầy ý cười, đợi Diệp Thủy Thanh ăn xong lại lập tức thu dọn hết cặp lồng, ra vòi nước bên ngoài rửa sạch .


      “Thủy Thanh, chuyện gì xảy ra vậy? phải đối tượng của là Tất Thành sao? Cận Văn Lễ này là thế nào vậy?” Đồng nghiệp Ninh Quân cùng xưởng với Diệp Thủy Thanh đúng là bạn học sơ trung (THCS) của Thôi Tất Thành, thấy cảnh này nhịn được lập tức hỏi .


      Diệp Thủy Thanh nghe xong câu hỏi của Ninh Quân cũng trả lời, lòng muốn cắt đứt với Thôi Tất Thành, nhưng trước khi hai người hoàn toàn giải quyết xong cũng thể tùy tiện lung tung được, vốn dĩ nàng mạnh mẽ từ chối Cận Văn Lễ còn là vì muốn dùng để chia tay với Thôi Tất Thành, lí do nữa là vì muốn đắc tội với phú ông Cận Văn Lễ vô cùng giàu có trong tương lai, dù sao bản thân trước khi giàu có khéo còn cần trợ giúp của nữa. Cho dù làm ăn chung cũng có thể học hỏi chút kinh nghiệm của , nhìn xem Cận Văn Lễ dùng cách nào để giàu lên.



      “Thủy Thanh, đây là cặp lồng cơm của em, rửa xong rồi, em cầm lấy .” Đúng lúc mọi người chờ câu trả lời của Diệp Thủy Thanh Cận Văn Lễ tiến tới, vừa đặt cặp lồng cơm xuống bàn vừa liếc mắt hung tợn nhìn Ninh Quân cái.


      Diệp Thủy Thanh cũng phát ra sắc mặt của Cận Văn Lễ có thay đổi, lập tức cất cặp lồng cơm , lại với : “Tôi muốn nghỉ ngơi lát, về đơn vị .”


      chứ, nhưng mà em vừa ăn cơm xong, đợi lát nữa hãy ngủ trưa tốt hơn, về xưởng trước đây.”


      Cận Văn Lễ sảng khoái đồng ý, chỉ là lúc qua đám người cố ý đứng lại trước mặt Ninh Quân phát ra cảnh cáo: “Ăn có thể ăn bậy nhưng thể bừa, chuyện của người khác vẫn nên bớt lắm mồm mới tốt, nếu ai làm cho Thủy Thanh khó xử tôi chấp nhận đâu!”


      Ninh Quân cũng là người trẻ tuổi dễ tức giận, huống chi còn ở trước mặt bao nhiêu người bị Cận Văn Lễ dạy dỗ, sao có thể thấy mất mặt được, thế là cũng lạnh giọng đáp trả: “Tất Thành là bạn học cũng là em tốt của tôi, Thủy Thanh là bạn cậu ấy, nếu ai muốn làm kẻ thứ ba chen chân vào tôi là người đầu tiên đồng ý!”


      Cận Văn Lễ nghe xong lập tức nở nụ cười: “Thằng ngóc, có gan lắm, tôi còn muốn nhìn xem cuối cùng cậu có bao nhiêu tình nghĩa đấy.”


      Ninh Quân nhìn Cận Văn lễ xa mới nhổ nước miếng, xoay người lại với Diệp Thủy Thanh: “Thủy Thanh, đừng sợ, chuyện ngày hôm nay mọi người đều thấy, đúng là tên lưu manh Cận Văn Lễ ép ăn đồ ăn của , ai cũng lắm mồm cho Tất Thành đúng ? Cận Văn Lễ này phải người tốt, từ lâu tôi nghe người bên đơn vị nổi tiếng là sống tạm bợ, nếu ngày mai còn dám tới đây, tôi giúp xử lý !”


      Những người khác cũng liên tục gật đầu, tỏ vẻ lắm mồm phá hỏng quan hệ của Diệp Thủy Thanh và Thôi Tất Thành.


      Diệp Thủy Thanh muốn cho Thôi Tất Thành biết đấy chứ, thế mà lại bị lời của Ninh Quân đảo ngược tình hình, đành cảm ơn.


      Cũng biết là cảnh cáo của Ninh Quân có tác dụng hay là Cận Văn Lễ kiêng kỵ tình cảnh của Diệp Thủy Thanh mà buổi chiều tan tầm cũng xuất trước mặt Diệp Thủy Thanh nữa, như thế làm cho Diệp Thủy Thanh cuối cùng cũng có cơ hội chuyện với Thôi Tất Thành.


      Hai người đẩy xe đạp dọc đường , Diệp Thủy Thanh hỏi Thôi Tất Thành: “Bảng tin đều làm xong rồi?”


      “Còn thiếu mấy cái, chủ yếu là mỗi phòng ban đều phải viết lần nữa, lượng công việc rất lớn, mấy ngày nay cũng thể đưa em về nhà được.” Thôi Tất Thành mỉm cười nhìn về phía Diệp Thủy Thanh, cho rằng giữa hai người có vấn đề gì nữa.


      Diệp Thủy Thanh thở dài: “Tất Thành, chuyện ngày đó em ở công viên suy nghĩ chưa? Em phải đùa đâu, hai người chúng ta chia tay vui vẻ thôi, em điều gì phải với người khác, là do thích em cũng được.”


      Thôi Tất Thành lập tức nóng nảy: “Thủy Thanh, nghĩ kỹ rồi, muốn bên em, cũng đối xử tốt với em, em hài lòng chỗ nào hay là có cầu gì khác về hôn cứ ra, dùng hết sức để làm cho được.”


      “Tất Thành, em và chỉ là tìm hiểu, còn chưa xác định quan hệ cưới gả gì chứ? Em lại lần nữa, phải con người tốt mà là em có cảm giác, em cũng phải tham lam muốn dùng lí do chia tay để uy hiếp phải mua đồ gì cho em, mặc kệ có đồng ý hay em cũng quyết tâm rồi, đợi đến tuần sau em với ba mẹ em chuyện này, nghĩ thoáng chút .” Diệp Thủy Thanh muốn dây dưa thêm nữa, thầm nghĩ mau chóng kết thúc với Thôi Tất Thành.


      Thôi Tất Thành cúi đầu khổ sở, nửa ngày sau mới : “ đưa em về nhà trước .”


      “Cũng được, nhưng mà đây là lần cuối cùng, sau này cũng cần phải làm vậy nữa.”


      Sau đó hai người lên xe, gì, yên lặng về hướng nhà Diệp Thủy Thanh.


      Đến đầu hẻm, Diệp Thủy Thanh chỉ câu: “Hẹn gặp lại.” rồi lập tức vào lần quay đầu lại.


      Thôi Tất Thành mím môi thầm quyết định: Đều phụ nữ tốt sợ đàn ông dây dưa, đợi hết bận mỗi ngày đều cùng Diệp Thủy Thanh, nhất định phải khiến thay đổi suy nghĩ mới được.


      Lúc ăn cơm chiều, Chung Xuân Lan còn hỏi con : “Sao dạo này thấy Tất Thành đến đây?”


      Diệp Thủy Thanh chỉ Thôi Tất Thành bận việc bảng tin trong xưởng nên có thời gian.


      “Nhìn qua đúng là người có văn hóa vẫn được coi trọng hơn, con đừng có thấy tiền lương của nó cao hơn công nhân, tương lai của nó còn thăng tiến đấy, nếu được liệt vào danh sách tích cực, được vào Đảng quá vinh dự rồi!”


      Diệp Thủy Thanh nghe người nhà bàn luận Thôi Tất Thành có tương lai như thế nào cũng trả lời, biết xã hội này biến hóa rất nhanh, bát sắt bây giờ cũng có ngày rơi vỡ.


      Cận Văn Lễ chỉ biến mất buổi tối, sáng sớm hôm sau lại xuất ở góc đường chờ Diệp Thủy Thanh cùng làm.


      “Trước đây làm làm gì?” đường Diệp Thủy Thanh bắt đầu dò hỏi bước của Cận Văn Lễ, muốn tìm hiểu cách làm chút.


      Cận Văn Lễ chỉ cười : “Cũng làm gì, chỉ là ngẩn người chơi đùa với mấy em thôi.”


      lớn như thế còn tự lập, kiếm tiền mà cả ngày chơi bời, có phải tiền hút thuốc cũng phải xin cha mẹ ?” Diệp Thủy Thanh chưa từ bỏ ý định, lập tức dùng cách khích tướng.


      Giọng Cận Văn Lễ lớn lên: “ là người có tiền đồ thế sao? Chút tiền lương làm này có tính là gì chứ? chưa bao giờ đòi tiền người thân, em đừng nghĩ vô dụng như vậy, có thể nuôi vợ con tốt đấy.”


      Haz, người này biết bị vô sinh, cái gì mà vợ con chứ? quá đáng thương mà, Diệp Thủy Thanh vô cùng cảm thông với Cận Văn Lễ ở điểm này.


      “Thủy Thanh, nếu em chịu tốt với Cận Văn Lễ đây thề với trời, cả đời nghe lời em, cả đời đối xử tốt với em, cho em cuộc sống tốt đẹp!” Cận Văn Lễ thấy Diệp Thủy Thanh quan tâm đến vấn đề sinh hoạt của cho rằng mình hấp dẫn, lập tức thề thốt.


      Diệp Thủy Thanh lắc đầu: “Hai ta thích hợp, nhưng mà em rất muốn làm bạn , phải loại quan hệ tìm hiểu nam nữ đâu, cứ như là em của thôi.”


      Cận Văn Lễ hơi mơ hồ, sao bé con lại muốn kết nghĩa em với đàn ông chứ? Suy nghĩ của Diệp Thủy Thanh cũng quá kỳ lạ mà.


      em của quá nhiều, hai chúng ta ở chỗ chỉ có thể là người , dù sao cũng xác định em là vợ rồi.”


      như thế quá tiêu cực rồi, hiểu con người tôi, chỉ thấy tôi hơi xinh đẹp mới biểu như thế, hôn nhân có trụ cột tình cảm căn bản hạnh phúc.” Diệp Thủy Thanh rất phản cảm với cái tính lăng nhăng, thích đẹp của Cận Văn Lễ.


      “Tình cảm có thể dần dần hình thành, em cho cơ hội làm sao biết giữa chúng ta sinh ra tình cảm chứ? thích vẻ xinh đẹp của em có gì sao? Em thích kẻ mù, què hay là mặt rỗ chứ?”


      Diệp Thủy Thanh thể phủ nhận được lời Cận Văn Lễ , đành trừng mắt nhìn cái: “Tôi với đúng là có cách nào để chuyện mà!” xong lập tức thèm để ý đến Cận Văn Lễ nữa.


      Lúc Diệp Thủy Thanh vừa đặt chân vào trong xưởng Tiểu Trâu chạy đến, vẻ mặt bí mật thầm: “Thủy Thanh, hôm nay Ninh Quân xin nghỉ ốm, nghe tối qua bị người ta đánh rụng mấy cái răng đấy, chủ nhiệm và tổ trưởng lát nữa đại diện phân xưởng thăm đấy.”


      Diệp Thủy Thanh lắp bắp kinh hãi: “Làm sao mà bị đánh vậy?”


      Giọng Tiểu Trâu hơn: “Ninh Quân chịu ai đánh , nhưng mà người trong phân xưởng đều nghi ngờ là Cận Văn Lễ.”


      Còn phải nghi ngờ ư? Chắc chắn là ! Giữa trưa qua hai người còn đấu khẩu, buổi tối Cận Văn Lễ còn xuất , nhất định là trả thù Ninh Quân rồi.


      Còn mình phải côn đồ, vừa vui cái liền đánh đập người ta, phải côn đồ là gì chứ? Bây giờ Diệp Thủy Thanh lại thấy hơi nghi ngờ quá trình làm giàu của Cận Văn Lễ có phải cũng có vấn đề ?


      Nhưng dù tức giận cũng chẳng có cách nào, Diệp Thủy Thanh chỉ có thể chờ đến lúc gặp lại vậy.


      Giữa trưa, quả nhiên Cận Văn Lễ lại đến, nghênh ngang vào phong nghỉ nhìn vòng cười : “Cái người ngày hôm qua cảnh cáo tôi sao thấy đâu nhỉ? Tôi còn chờ xem cậu ta đồng ý thế nào đây! Thủy Thanh, nhân lúc cơm còn nóng mau ăn , đồ ăn hôm nay rất ngon.”


      Cận Văn Lễ xong lập tức đặt hai cặp lồng cơm lên bàn mở ra, hộp cơm, hộp trứng xào cà chua, đúng là đồ ăn ngon hiếm thấy.


      Có Ninh Quân làm gương, ai còn dám trêu chọc sát tinh Cận Văn Lễ này nữa chứ? Cả đám đều ôm cặp lồng cơm chăm chú ăn, ngay cả nhìn về bên này cái cũng dám, chỉ sợ Cận Văn Lễ là kẻ liều mạng điên cuồng.


      “Tôi ăn.” Diệp Thủy Thanh chăm chăm bảo vệ cặp lồng cơm của mình, để Cận Văn Lễ cưới lấy.


      “Sao lại ăn chứ? Đồ ăn ngon như vậy ăn là tiếc mà.”


      “Tôi ăn, tôi sợ mấy thứ này nguồn gốc ràng!” Diệp Thủy Thanh đối diện với Cận Văn Lễ.


      Cận Văn Lễ nhíu mày: “ gì thế? trộm cũng chẳng cướp, sao lại là nguồn gốc ràng chứ? Hay có người lại bịa đặt lung tung gì rồi?”


      Cận Văn Lễ xong còn đưa mắt liếc liếc đám người kia, người trong phân xưởng dám ngẩng đầu lên, tất cả đều chăm chú nhìn cặp lồng cơm của mình, cúi đầu ăn cơm.


      đừng có làm liên lụy người khác, ra đây chút.” Diệp Thủy Thanh muốn việc quá ầm ĩ, liền gọi Cận Văn lễ ra ngoài.


      “Em muốn chuyện riêng với à? Vậy để họ ra ngoài là được rồi, hay là em ăn xong rồi hãy cũng muộn mà.” Cận Văn Lễ vẫn nhớ việc để Diệp Thủy Thanh ăn cơm trước.


      “Chuyện cơm nước vội, tôi hỏi , có phải đêm qua đánh Ninh Quân ?”


      Cận Văn Lễ vừa nghe thấy thế lập tức vui vẻ: “ phải đánh, là bạn bè giúp hả giận thôi, ai bảo dám lung tung làm em khó xử chứ?”

      Chương 4.3

      Editor: OrchidsPham


      có thể luôn luôn chặn miệng người ta sao? Đánh người có thể giải quyết vấn đề sao? Đến lúc đó người ta lên đồn công an báo án phải làm sao hả?”


      “Em đừng lo, có cho trăm lá gan cũng chẳng dám chữ ra đâu.” Cận Văn Lễ càng vui vẻ hơn. cảm thấy Diệp Thủy Thanh lo lắng cho mình.


      Diệp Thủy Thanh tức giận : “Tôi lo lắng cho , mà là tôi muốn dùng danh nghĩa của tôi để làm những chuyện trái pháp luật, tôi phải là người phụ nữ đứng đắn, chuyện đương là chuyện tình tôi nguyện, đương tự do, tôi muốn ở bên ai ở bên người đó, phải nghe người ta mấy câu xin lỗi bản thân miễn cưỡng chấp nhận. Cho nên, cũng đừng có quan tâm dùm tôi, tôi và Thôi Tất Thành bên nhau hay chia tay phải việc người khác có thể quản, tự lo cho mình trước , phải cũng có đối tượng rồi sao? Còn lăng nhăng thế nữa à?”


      Cận Văn Lễ vốn mừng rỡ thiếu chút bật dậy khi nghe Diệp Thủy Thanh có ý chia tay với Thôi Tất Thành, kết quả là nghe xong câu cuối lập tức nóng nảy: “Ai có đối tượng rồi? Ai đồn nhảm ông đây liền cắt lưỡi !”


      kêu cái gì hả? có, là ông của ai?” Diệp Thủy Thanh nhanh chóng trấn an Cận Văn Lễ, thầm nghĩ xem ra Tiếu Nguyệt Ba còn chưa xác định quan hệ đương với Cận Văn Lễ.


      “Thủy Thanh, là người vô cùng trong sạch, từ em ra chưa từng có suy nghĩ với ai cả, ba làm việc ở khách sạn nên người nhà được ưu đãi thôi, em đừng nghĩ nhiều.”


      ra là thế, đây là lần đầu tiên nghe về việc trong nhà Cận Văn Lễ, nếu cha đúng là làm trong khách sạn cũng khó trách có thể mang đến đồ ăn tốt như vậy.


      “Vậy cũng thể đánh người.”


      Cận Văn Lễ lập tức hứa hẹn: “ đánh, thề từ nay về sau lễ phép với người khác! Em mau ăn cơm .”


      Diệp Thủy Thanh nhìn Cận Văn Lễ quay về phòng nghỉ, lại mở cặp lồng cơm của ra ăn mất, đành phải ăn đồ ăn mang đến.


      “Ăn xong rồi dạo , tốt cho tiêu hóa, vừa ăn xong nghỉ cũng tốt đâu.” Cận Văn lễ nhìn mấy người bên cạnh, vừa ăn mấy miếng đột ngột mở miệng.


      Người trong phân xưởng nghe thấy thế lập tức và nhanh mấy hớp cơm cho xong rồi sau đó dùng lí do rửa cặp lồng cơm chạy ra ngoài hết, nhưng sau đó cũng chẳng ai trở lại.


      Diệp Thủy Thanh cũng chẳng quan tâm đến hành động của Cận Văn Lễ, chỉ ăn nửa hộp đồ ăn trả lại cho Cận Văn Lễ: “Tôi no rồi, ăn .”


      Hôm qua là vì tức giận với Cận Văn Lễ nên mới ăn hết đồ ăn, thực ra lượng ăn của lớn, hôm nay lại hiểu ra đây là ưu đãi riêng của người ta, sao có thể biết xấu hổ ăn sạch được?


      ăn của em là được rồi, hôm qua em ăn hết mà sao hôm nay lại…”


      Cận Văn Lễ chưa xong kịp hiểu Diệp Thủy Thanh có ý gì, thế là mặt mày hớn hở : “Em cần giận , sau này có giận cứ trực tiếp đánh vài cái mắng mấy câu là được, trăm ngàn lần đừng đè nén cơn giận làm hỏng thân mình, nếu để dạ dày bị đau phải làm sao chứ?”


      Diệp Thủy Thanh mặc kệ Cận Văn Lễ, ngồi ở chỗ của mình thèm lên tiếng, Cận Văn Lễ lại sung sướng ăn sạch đồ ăn, rồi vô cùng vui vẻ đem cặp lồng rửa sạch mới trả cho Diệp Thủy Thanh.


      Cứ như thế cho đến thứ bảy, Cận Văn Lễ cứ đúng giữa trưa hàng ngày đều chạy đến đưa đồ ăn cho Diệp Thủy Thanh, mà người trong phân xưởng của cũng có ai dám ra ngoài kể linh tinh câu nào, cho nên bên Thôi Tất Thành cũng chẳng có động tĩnh gì.


      Thời điểm tan tầm hôm thứ bảy, Cận Văn lễ vẫn ở cửa chờ Diệp Thủy Thanh cùng về, lúc sắp đến nàh mới dừng lại đưa cho chiếc túi gì đó.


      “Đây là gì vậy?”


      “Em mở ra xem .” Cận Văn Lễ chỉ cười cười.


      Diệp Thủy Thanh mở túi ra nhìn nhìn, là cặp lồng cơm, lại mở cặp lồng cơm ra lập tức ngẩn người, bên trong là hộp đầy thịt nướng!


      “Hôm nay là cuối tuần, em cầm về nhà để cả nhà cùng ăn.”


      Đây là thứ mà chỉ năm mới mới có thể ăn, Diệp Thủy Thanh nhìn đồ trong cặp lồng cơm mà vô cùng khiếp sợ, sau này thứ đồ ăn như thế này rất bình thường nhưng ở thời đại này lại là thứ rất quý giá, cực kỳ khó kiếm, càng khiến thể tưởng được là Cận Văn Lễ lại có thể nhớ đến cả người nhà .


      “Như vậy sao được, tôi có cầm cũng chẳng có cách nào giải thích với mọi người, cứ giữ mà ăn !” Diệp Thủy Thanh dù rất muốn để người nhà được cải thiện chút, nhưng vừa nghĩ đến những sóng gió gặp phải lại nhịn xuống.


      Cận Văn Lễ cũng hiểu được khó xử của Diệp Thủy Thanh, đảo mắt mấy cái mới kéo ra sau bức tường thấp.


      làm gì thế?” Lòng Diệp Thủy Thanh lập tức căng lên, dù sao quá hiểu Cận Văn Lễ, nếu có ý đồ lương thiện nào khổ đây.


      Cận Văn Lễ ngừng cười ha hả: “ có phải lưu manh đâu, em sợ gì chứ? Em có cách cầm về nhà dù sao cũng phải ăn mấy miếng mới được, nếu đau lòng chết mất! Đến đây, ăn miếng nào, đừng có né, ăn cho , em có muốn để người khác thấy rồi lại thêm rắc rối ?”


      Diệp Thủy Thanh đành há mồm ăn miếng thịt trong tay Cận Văn Lễ, đúng là đồ qua tay đầu bếp lớn cũng khác, độ lửa rất vừa vặn, miếng thịt này ngoài giòn trong mềm, ăn vào miệng thơm ngon đến mức Diệp Thủy Thanh phải híp cả mắt lại.


      Cận Văn Lễ cũng nhót miếng cho vào miệng mình, thấy Diệp Thủy Thanh nuốt xuống lại đút cho miếng nữa, hai người lén lút miếng em miếng cũng ăn được ít.


      “Tôi ăn nữa, tham ăn lát về ăn nổi cơm.”


      “Cũng đúng, còn lại đem về làm nóng lại chắc là hỏng được đâu, để dành mai em lại ăn.” Cận Vă Lễ xong đậy cặp lồng lại.


      Lòng Diệp Thủy Thanh hơi cảm động, nhưng nghĩ đến việc sau này biến thành người thế nào lại lạnh lòng, nếu so với việc chuyện đương với Cận Văn Lễ, càng thích cùng làm giàu với người đàn ông này hơn.


      Hai người lau miệng và tay xong ra từ sau tường thấp, Diệp Thủy Thanh trước, tiện tay ném giấy lau vào thùng rác bên cạnh rồi về chỗ để xe đạp ở bên kia, ai ngờ vừa ngẩng đầu lên thấy Thôi Tất Thành đứng ở cạnh xe mình!
      Last edited: 17/11/20

    4. pink_lee

      pink_lee Well-Known Member

      Bài viết:
      190
      Được thích:
      2,405
      ố ồ, có thịt mới :yoyo60::yoyo60: hóng hóng :yoyo53::yoyo53:
      OrchidsPhamChó Điên thích bài này.

    5. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      quá háo hức quá gây cấn mà......ta chờ ta chờ nàng a
      Thiên hương83, OrchidsPhamChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :