1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      quỳnhpinky, Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    2. NaDuong

      NaDuong Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      60
      thấy trọng sinh là nhảy vào ngay hiuhiu
      OrchidsPham thích bài này.

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975

    4. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      trọng sinh.......thần vụ quang.....aaaaaaa ta nhảy ngay nàng a
      biết chừng nào hố bắt đầu khai trương z nàg???
      Chó Điên, lam lanOrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 3
      Editor: OrchidsPham


      Diệp Thủy Thanh vội vội vàng vàng chạy về nhà, vừa mới vào cửa bị mẹ chặn lại: “Sao con về nhanh vậy? Con chạy gì thế? Tất Thành đâu?” Chung Xuân Lan nhíu mày nhìn con .


      “Con hơi đau bụng, ấy đưa con về xong cũng rồi, hôm nay chị ấy về.”


      “Đau bụng? Có phải ăn cái gì hỏng ?” Chung Xuân Lan vừa nghe đến thân thể con thoải mái chú ý bị chuyển .



      “Chỉ là trời nóng quá mà con lại ăn kem thôi.”


      “Chắc là bị cảm lạnh rồi, con về phòng nằm trước , lát nữa nước sôi mẹ đem tới cho, sau này mấy thứ lạnh lẽo đó con ăn ít thôi!”


      Diệp Thủy Thanh đồng ý rồi trở về phòng của mình, nằm ở giường còn nghĩ cách để làm giàu.


      Chỉ tiếc suy nghĩ nửa ngày cũng nghĩ ra cách nào, dù là sống lại lần nữa nhưng vốn chỉ có bằng cấp hai, hiểu biết cũng hạn hẹp, sau khi kết hôn càng chưa từng tiếp xúc với những người thành công, lại có nghiên cứu gì đối với lối buôn bán của những năm 80, càng có cái khả năng tiên tri để mà ghi nhớ mấy dãy số xổ số trúng thưởng. Dù chuyện đơn giản nhất biết là nhà cửa đất đai trong tương lai tăng giá rất mạnh nhưng muốn mua trong tay phải có tiền mới được, bây giờ mỗi tháng chỉ có 35 đồng mà thôi, lại là có thể làm gì?


      Cho nên ngoại trừ việc Cận Văn Lễ thành công ra Diệp Thủy Thanh nghĩ ra cách gì làm giàu nữa, dù thân thiết cũng nên tạo quan hệ với xem có cách gì để dựa vào . Chung quy dù Cận Văn Lễ có tiền cũng chắc là muốn giúp người nhà .


      Diệp Thủy Thanh suy nghĩ kỹ nhưng vẫn quyết định tới thời điểm cuối cùng dễ dàng lựa chọn tên côn đồ Cận Văn lễ này.


      Nhưng mà muốn ngăn cản bi kịch xảy ra lần nữa nhất định phải làm tốt việc Thôi Tất Thành mới được, chỉ khi đồng ý chia tay mới có thể thuyết phục người trong nhà chấp nhận chuyện này.



      Ngày mai là thứ hai, làm có thể tìm Thôi Tất Thành chuyện, dù sao cũng vội, từ từ rồi thuyết phục được thôi.


      Đến tối, Diệp Thủy Thanh cùng người nhà tập trung ăn cơm. Lúc này cả kết hôn, hai cũng có đối tượng, điều kiện nhà coi như tồi, cha ngăn tiểu viện nhà thành ba nhà, hai lớn. Đúng là lo lắng đến việc phòng ở của hai đứa con trai sau khi kết hôn. là con , sớm muộn gì cũng gả ra ngoài, cho nên ở chung với cha mẹ ở nhà lớn kia là được.


      Thấy người nhà mình cùng ngồi trong phòng vui vẻ vừa ăn vừa chuyện Diệp Thủy Thanh càng hạ quyết tâm, nhất định phải bảo vệ tốt người nhà mình, để cha mẹ được sống những ngày bình yên!


      Thứ hai, Diệp Thủy Thanh ăn sáng xong, mang theo cặp lồng cơm, ngồi lên chiếc xe đạp truyền thống của chị dâu đến chỗ làm. Chị dâu cả của , sau khi gả đến nhà cách đơn vị làm việc rất gần cho nên cho mượn dùng chiếc xe đạp này để làm, đúng lúc giảm tiền mua xe cho . Nên biết bây giờ mua chiếc xe đạp cũng chẳng khác gì mua chiếc ô tô trong tương lai đâu, đúng là chuyện rất lớn.


      Quặt ra khỏi ngõ hẻm, Diệp Thủy Thanh lập tức đạp ra đường cái, bỗng nhiên cảm thấy bên cạnh luôn có người nhìn mình, thấy kỳ lạ nhìn thoáng qua cái, kết quả là sợ đến mức lảng cả tay lái, suýt nữa đâm vào xe người khác.


      làm gì thế?” Diệp Thủy Thanh nhíu mày hỏi Cận Văn Lễ cũng cười hì hì cưỡi chiếc xe đạp truyền thống màu đen.


      làm chứ gì, hai ta đúng lúc thuận được, em chiếc xe này mệt lắm phải ?” Cận Văn Lễ nhìn Diệp Thủy Thanh cố sức đạp xe thèm với mình câu nào hỏi.


      Cho tới giờ chưa từng nghe thấy chuyện Cận Văn Lễ làm mà, lúc trước mang cái danh đứng đắn khắp hang cùng ngõ hẻm mà, có đơn vị nhận hay còn chưa biết, bây giờ lại làm, ai thèm tin chứ?


      làm ở chỗ nào?” Ánh mắt Diệp Thủy Thanh đầy nghi ngờ.


      Cận Văn Lễ như thể biết trước là hỏi vậy: “Xưởng rượu, phải em ở xưởng in sao? Em có phải là cùng đường ?”


      Đúng là cùng đường, xưởng rượu ở ngay vị trí đối diện với đơn vị làm, ra người này đúng là có nơi làm việc.


      Lúc này Diệp Thủy Thanh cũng có cách nào thêm gì nữa, chỉ quay đầu chăm chỉ đạp xe, mặc kệ Cận Văn Lễ có cũng quan tâm đến .


      Cận Văn lễ thấy vậy cũng giận, chỉ ngừng cười cười.


      Đến cửa nhà máy, Diệp Thủy Thanh đạp đạp mấy cái, nhanh chóng vào cửa, cách đoạn mới quay đầu lại nhìn chút, chỉ thấy Cận Văn Lễ chống chân ngồi xe cũng nhìn , thế là nhanh chóng quay người vào lán để xe, xếp xe gọn gàng rồi vào phân xưởng.


      Nơi Diệp Thủy Thanh làm việc là nhà máy in ấn rất lớn của chính phủ, công nhân cũng rất nhiều, chỉ tính riêng phân xưởng cắt trang của đây cũng có mấy gian rồi, lúc này công việc đúng lúc bận rộn, in sách, in bìa gì đó căn bản là vội đến giơ chân. Tăng ca thay ca thường xuyên như cơm bữa, hơn nữa mỗi phân xưởng đều có mấy người trẻ, tuổi tác sàn sàn như nhau, mỗi ngày ở cùng chỗ vô cùng vui nhộn, cũng có ít đôi kết hôn với đối tượng cùng làm trong nhà máy, đó cũng chính là khoảng thời gian mà Diệp Thủy Thanh tiếc nuối nhớ lại nhiều nhất sau khi thất nghiệp.


      “Cặp lồng cơm lấy đến rồi!” tiếng chuông reo giữa trưa, tất cả mọi người đều hướng về phòng nghỉ bên ngoài mà , mỗi ngày đều có người chuyên dùng thùng lớn cặp lồng cơm ở nhà xe cho mọi người, đó cũng là việc rất tốn sức.


      Diệp Thủy Thanh và mấy người khác cắt xong mấy chục trang rồi mới rửa tay chuẩn bị lấy cặp lồng cơm để ăn, kết quả là vừa mới đến cửa phòng nghỉ thấy đồng nghiệp Trâu Nhi đỏ mặt ra.


      ăn xong nhanh như vậy sao? Làm gì mà phải gấp gáp thế chứ?” Diệp Thủy Thanh chế giễu đến hai mươi tuổi này.


      Tiểu Trâu chỉ cười, cầm lấy phích nước nóng rót đầy cốc trà lớn rồi mới cùng Diệp Thủy Thanh vào bên trong: “Thủy Thanh, nhanh vào đây , bên trong kể chuyện cười đấy, buồn cười muốn chết, cứ hay thấy người ta bảo Cận Văn Lễ rất lưu manh, ra rất là hài hước vui tính.”


      “Sao biết Cận Văn lễ?” Diệp Thủy Thanh ngờ Cận Văn lễ tìm đến đơn vị , ngờ hơn nữa là lại trở thành nhân vật ai ai cũng biết, ràng cho tới lúc này chưa từng nghe thấy ai nhắc đến mà?


      Tiểu Trâu giọng : “Tôi quen ở đâu chứ? Là tự mò tới, chẳng biết là làm sao lại chạy sang phân xưởng chúng ta nữa, lúc nãy có người đứng đắn nhưng tôi thấy cũng tồi, nước này là để cho uống đấy, nhiều kêu khát, mọi người đều thích ở đó nghe nên tôi bị sai ra bưng trà rót nước cho người ta đấy!”


      Hai người chuyện cũng vào phòng nghỉ, Diệp Thủy Thanh chăm chú nhìn Cận Văn Lễ bị đống người vây quanh, yên lặng cầm lấy cặp lồng cơm của mình, tìm góc yên lặng ngồi xuống bắt đầu ăn cơm.


      “Diệp Thủy Thanh, em mang cơm gì thế?”


      Đúng là né được mà, Diệp Thủy Thanh cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ khi nghe Cận Văn Lễ gọi tên mình, cũng ngẩng đầu đáp câu: “Cơm cao lương.”


      Cận Văn Lễ nghe xong xuyên qua đám người nhìn Diệp Thủy Thanh, sau đó đứng lên cầm chén trà tới, ngồi xuống đối diện với Diệp Thủy Thanh cười : “ hỏi là em mang đồ ăn gì cơ?”


      “Tự nhìn .”


      Cận Văn Lễ nhìn hộp cơm của Diệp Thủy Thanh toàn đậu phụ còn : “Cơm cao lương quá thô mà, ăn vào cổ họng khó chịu lắm đúng ?”


      ăn cái này ăn cái gì? Bây giờ ai mà có điều kiện ăn cơm trắng mỗi ngày chứ? Người này đúng là chuyện thèm nghĩ mà.”


      “Thủy Thanh, hai người quen nhau sao?” Có người thấy họ chuyện liền hỏi.


      đợi Diệp Thủy Thanh trả lời, Cận Văn Lễ giành : “Cũng phải quen thân, tôi với Thủy Thanh là hàng xóm phố trước ngõ sau, bình thường rất hay chạm mặt thôi.”


      Mọi người nghe xong gật gật đầu, cũng để bụng, là hàng xóm quan hệ tốt cũng có gì lạ.


      Diệp Thủy Thanh muốn chọc vào phiền phức, đành chấp nhận cách của Cận Văn Lễ, nhanh chóng ăn cơm xong rồi chuẩn bị đến xưởng bên kia tìm Thôi Tất Thành.


      “Sao còn cùng tôi?” Diệp Thủy Thanh dừng lại bên cạnh bồn hoa, quay người chất vấn Cận Văn Lễ vẫn bên .


      Cận Văn Lễ cười: “Tôi chưa bao giờ đến chỗ của các em, em đưa tôi tham quan .”


      “Chỗ làm việc có gì mà ngắm chứ? Xưởng rượu của các phải còn lớn hơn chỗ này của chúng tôi sao? Hơn nữa tôi với cũng quen nhau, đừng có tự nhận như thế được ?”


      “Tôi rất hiền lành, chúng ta lại vốn là hàng xóm, chỉ là trước kia em vừa thấy tôi chạy, thực ra em cần sợ, lâu dần em hiểu được con người tôi rất dễ làm người thương .”


      Người này da mặt cũng đủ dày mà, Diệp Thủy Thanh nghĩ trước khi có thể xử lý được con đường kiếm tiền của mình đừng nên trêu chọc Cận Văn Lễ mới tốt: “Tôi sợ, chẳng qua hàng xóm cũng có đủ loại hàng xóm thôi, bạn trai tôi cũng làm ở đây, bây giờ tôi muốn tìm ấy, về .”


      Nụ cười của Cận Văn Lễ nhạt chút: “Em cứ , tôi tùy tiện dạo quanh chút.”


      Diệp Thủy Thanh cũng khách khí, trực tiếp bước vào văn phòng phía trước, đến văn phòng công hội mới biết, vì gần đây đơn vị muốn đổi bảng tin nên mỗi ngày Thôi Tất Thành đều bận đến mức chân chạm đất, cơm nước xong xuống khu phía nam.


      Diệp Thủy Thanh hơi thất vọng vì đạt được mục đích, đành phải về phân xưởng trước, định đợi đến lúc tan tầm tìm Thôi Tất Thành.


      gặp được người sao?” Cận Văn Lễ thấy Diệp Thủy Thanh ra nhanh như vậy liền tới gần.


      “Sao còn chưa ?”


      “Tôi còn phải quay lại phân xưởng các em để chào hỏi mà, nếu người ta tôi lễ phép, sau này còn thường xuyên lại mà.”


      Chẳng qua là khách mời mà thôi, nghĩ tất cả mọi người đều thích chắc. Diệp Thủy Thanh lơ đễnh, cùng Cận Văn Lễ trước sau trở về phân xưởng.


      Người ở bên trong phân xưởng đánh bài, thấy họ trở về lập tức nở nụ cười: “Thủy Thanh, với Thôi Tất Thành đúng là có duyên, vừa đến đây tìm , thấy ở đây rồi, kết quả là vừa quay lại.”


      “Tôi cũng nghĩ vậy, hai người họ đúng là có duyên phận.” Cận Văn Lễ câu thuận theo người nọ, sau đó liếc mắt đầy thâm ý nhìn Diệp Thủy Thanh nhíu mày.


      “Tôi phải làm.” Diệp Thủy Thanh cố ý bỏ qua hàm nghĩa trong câu của Cận Văn Lễ.


      Cận Văn Lễ cũng gì thêm, chỉ chào hỏi mọi người rồi ra về.


      Thời điểm tan làm, Thôi Tất Thành vẫn phải ở lại tăng ca, Diệp Thủy Thanh gặp mặt chuyện được đành phải lên xe về nhà, sau đó cũng biết Cận Văn Lễ cạnh từ lúc nào, Diệp Thủy Thanh biết cho dù bản thân có đạp nhanh nữa cũng rứt được ra nên chỉ có thể giả vờ biết.


      Cận Văn Lễ dừng xe ở đầu hẻm, từ xa nhìn Diệp Thủy Thanh vào cửa nhà rồi mới rời .


      Đến thứ ba, Cận Văn Lễ cũng vẫn cùng Diệp Thủy Thanh làm như vậy, giữa buổi trưa cũng đến xưởng in ấn của Diệp Thủy Thanh chuyện phiếm như hôm qua, chỉ là lần này đến còn mang theo đồ.


      “Em ăn cái này .”


      Diệp Thủy Thanh nhìn hai cặm lồng cơm Cận Văn Lễ để trước mặt mình, hộp đầy cơm, hộp đựng cà tím xào, mặc dù chỉ xào mỡ heo nhưng mùi vị rất thơm. Gạo trắng bây giờ cũng là thứ xa xỉ, Cận Văn Lễ mang hộp như thế này cũng hơi quá đáng rồi.


      “Tôi có cơm của mình.” Diệp Thủy Thanh sao có thể ăn đồ của Cận Văn lễ được.


      Cận Văn Lễ đẩy đẩy hai cặp lồng cơm ra trước mặt Diệp Thủy Thanh, đồng thời cực kỳ nhanh nhẹn cướp lấy cặp lồng cơm của Diệp Thủy Thanh: “Tôi ăn của em.” xong lập tức cầm chiếc đũa lên và liên tục.


      Diệp Thủy Thanh bị hành động của làm cho ngạc nhiên đến trợn mắt há mồm nhìn ăn đến ngon lành, nhìn đồng nghiệp cũng trợn mắt há mồm như mình ở bên cạnh, trong lòng Diệp Thủy Thanh chỉ có suy nghĩ: Lần này Thôi Tất Thành chắc tìm đến rất nhanh thôi!
      Last edited: 17/11/20
      Tiểu Ly 1111, quỳnhpinkyChó Điên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :