1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. red764

      red764 Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      82
      Thay đổi cuộc sống làm lại từ đầu bình thường nhưng sao lại có mẹt Tất Thàn ở đây :yoyo68: đừng quen Cận Văn Lễ để có tiền rồi trở về bên cạnh tên Thành kia nhé. Làm như thế phí cơ hội trọng sinh.
      Thương tình xì poi chút xíu để ta có can đảm đọc tiếp :yoyo42:
      Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 21
      Editor: OrchidsPham

      Diệp Thủy Thanh sợ tới mức nghĩ nổi điều gì nữa, ngờ Cận Văn Lễ đối xử với bản thân cũng có thể tàn nhẫn đến vậy, chỉ có thể liên tục : “ đừng cắt, đừng cắt, có chuyện gì chậm rãi , chúng ta từ từ bàn bạc, bệnh viện trước .”


      “Vậy em xem có chia tay với nữa ?” Cận Văn Lễ xong lại dứ dứ cổ tay lên.


      Diệp Thủy Thanh cuống đến độ muốn khóc: “Lúc này còn đến chuyện đó làm gì, mau lên xe .”


      “Thủy Thanh, sai rồi, sau này nhất định thèm liếc mắt nhìn người phụ nữ khác dù chỉ cái nữa, nhưng em cũng thể ép được.”


      “Em ép , tất cả đều nghe được ?”


      Nghe câu này Cận Văn Lễ mới hài lòng bước tới định nhận lấy xe đạp lại bị Diệp Thủy Thanh ngăn cản: “Tay như vậy rồi mà còn muốn đạp xe? Lên , em đưa tới bệnh viện.”


      Cận Văn Lễ lay chuyển được Diệp Thủy Thanh đành ngồi ở phía sau, Diệp Thủy Thanh cũng hít sâu hơi, lắc lư đạp xe , đợi đến lúc tốc độ nhanh hơn mới cảm thấy thuận lợi hơn chút, khóe miệng Cận Văn Lễ cong lên thành nụ cười ở phía sau ôm lấy eo Diệp Thủy thanh, đầu cũng tựa vào lưng , mặc kệ người đường nhìn thế nào.


      Đến bệnh viện, Diệp Thủy Thanh đưa Cận Văn Lễ khám trước rồi sau đó mới đăng ký.


      Lúc quay lại thấy vị bác sĩ già đeo kính lão tẩy rửa vết thương cho Cận Văn Lễ, sau đó lại nghe ông : “Phải tiêm phòng uốn ván, miệng vết thương rộng nhưng lại rất sâu, cần phải khâu lại, may mà đụng tới động mạch, nếu xảy ra tai nạn chết người rồi. Người trẻ tuổi đúng là… chuyện đương thôi mà cũng yên.”


      Diệp Thủy Thanh nghe thế mới hiểu Cận Văn Lễ thèm nương tay dù với chính bản thân , khỏi sợ hãi khi nghĩ lại.


      “Bác sĩ, ngài tay chút !” Lúc khâu, Cận Văn Lễ đau đến nhe răng nhếch miệng kêu ầm lên.


      Bây giờ có thể xem như Diệp Thủy Thanh cảm nhận được lúc khám răng, Cận Văn Lễ đứng bên cạnh mang tâm trạng thế nào rồi: “ đừng lộn xộn, cố chịu lát , cử động nhiều càng đau hơn đấy.”


      Bác sĩ vừa khâu nhìn Cận Văn Lễ ổn ào nhưng vẫn len lén cười sau lưng bé kia, lại thấy mắt Diệp Thủy Thanh khóc đến sưng lên lòng tức giận, lực tay càng tăng lên, động tác cũng chậm lại, lần này Cận Văn Lễ đau, tiếng kêu càng lớn hơn.


      vất vả mới tiêm xong, Cận Văn Lễ lại tỏ ra vô cùng đáng thương hỏi bác sĩ: “Bác sĩ, ở chỗ các ông có nước sát trùng ?”


      “Miệng vết thương của cậu khử trùng tiêu độc, đợi đến khi cậu tới cắt chỉ băng bó lại rửa qua là được.”


      Cận Văn Lễ xua tay: “ phải, tôi muốn lấy nước sát trùng để tiêu độc cho miệng mình.”


      “Cậu bậy gì thế, làm gì có loại nước sát trùng đó chứ!” Bác sĩ xong cũng thèm để ý tới Cận Văn Lễ nữa.


      Diệp Thủy Thanh bất đắc dĩ, tất nhiên là hiểu Cận Văn Lễ thế là có ý gì nhưng bây giờ cũng chẳng còn hơi sức đâu mà tính toán với , lại chạy lên chạy xuống lấy thuốc rồi nghe lời dặn dò của bác sĩ cho Cận Văn Lễ, lâu sau đầy đầu mồ hôi.


      “Thằng ranh này, nhìn bạn chạy qua chạy lại mệt nhọc mà còn đứng đây cười à?” vị bác sĩ cực kỳ tức giận, thừa lúc Diệp Thủy Thanh ra ngoài liền với Cận Văn Lễ.


      Đuôi mắt khóe môi Cận Văn Lễ đều mang ý cười: “Ông sao biết đc, tôi mà giả vờ như thế người ta sớm chia tay tôi rồi, ông nhìn dáng vẻ của ấy lúc này, có phải vẫn rất để ý, rất thương tôi ?”


      “Hazz, người như cậu mà còn dùng đến thủ đoạn tự hại mình thế này, đúng là kỳ lạ!” Bác sĩ già lắc đầu thêm gì nữa.


      Cận Văn Lễ cười thoải mái, đợi Diệp Thủy Thanh quay lại rồi cùng đẩy xe trở về nhà.


      “Cận Văn Lễ, sau này đừng có dọa người như thế được hả?” Diệp Thủy Thanh vừa đẩy xe vừa đưa tay lên xoa xoa mồ hôi trán.


      “Vậy sau này em cũng đừng mấy lời chia tay kia nữa.”


      Diệp Thủy Thanh nghe xong yên lặng chút mới : “Lời em vừa đều là , em vì tiền của nên mới ở bên , dĩ nhiên cũng do đối xử với em quá tốt, khiến em rất cảm động.”


      Cận Văn Lễ tin lời Diệp Thủy Thanh, lúc theo đuổi , cũng chưa biết có tiền mà, thời điểm đồng ý làm bạn cũng biết có tiền, hôm nay chia tay chẳng qua là vì Tiếu Nguyệt Ba hôn mà thôi, có thể thấy là do ghen tỵ cả.


      “Vậy sáu trăm đồng kia em phải cất cho kỹ, đó chẳng phải là tiền hay sao, kiếm được bao nhiêu đều cho em hết, chỉ cần sau này hai chúng ta ở bên nhau là được. Thủy Thanh, là người rất cố chấp, hôm nay chỉ là cắt cổ tay nhưng nếu sau này em lại chia tay nữa, nhất định treo cổ trước mặt em, sau đó dù chết rồi biến thành hồn ma ở bên em, em đâu theo đó, bảo vệ nửa đời sau của em bình an thoải mái.”


      vẫn còn lừa em? ràng ôm rồi hôn người khác, bây giờ lại ngược thành em khiến phải chịu ấm ức sao?”


      “Chuyện này, là do khốn nạn, nếu quỳ xuống dập đầu với em nhé?” Cận Văn Lễ xong câu mất mặt này, tỏ vẻ quỳ xuống giữa đường.


      Diệp Thủy Thanh sao có thể vứt hết mặt mũi được, tức đến giơ chân đạp : “ đừng ầm ĩ nữa, mau về nhà .”


      “Vậy ngày mai tới đón em.”


      đón em thế nào được, xin nghỉ vài ngày mà ở nhà dưỡng thương , cẩn thận miệng vết thương lại vỡ ra đấy.”


      Cận Văn Lễ nhìn tấm băng quấn quanh cổ tay vẫn thấm ra chút máu bực mình thôi, nếu biết trước có phiền phức thế này lúc này chuyển lên cắt cổ rồi!


      nghỉ, và em cùng làm, chúng ta dậy sớm chút để xe bus là được.”


      như thế này rồi, dù có cũng đâu có làm được việc gì chứ?”


      “Dù thế cũng , giữa trưa em nhớ đợi cùng ăn cơm đó, nếu lo lắng.” Đối với việc Diệp Thủy Thanh muốn chia tay vừa rồi, lòng Cận Văn Lễ vẫn cực kỳ lo sợ, chỉ hận thể theo cả 24 giờ thôi, sao có thể chịu đựng được mấy ngày gặp mặt Diệp Thủy Thanh được chứ?”


      đó, đúng là có bệnh mà. Em về nhà đây, cũng mau về nhà thôi.”


      Cuối cùng Cận Văn Lễ vẫn đưa Diệp Thủy Thanh về đến tận cửa nhà họ Diệp, nhìn vào trong rồi mới rời .


      “Thủy Thanh, em làm sao thế này? Ba, mẹ, mọi người mau ra đây!” Diêu Hồng giặt quần áo, nhìn thấy Diệp Thủy Thanh mặt mày xám tro vào nhà, chiếc sơ mi trắng như tuyết của loang lổ vết máu , cứ ngỡ Diệp Thủy Thanh bị thương, vội vàng hoảng hốt gọi người nhà.


      Chị vừa kêu lên mọi người trong nhà cũng chạy ra, Chung Xuân Lan nhìn thế suýt nữa ngất : “Thủy Thanh, có phải Cận Văn Lễ làm con bị thương ?”


      Diệp Thắng Cường cũng nóng nảy: “ và Thắng Chí tìm nó tính sổ!” Chắc chắn là Cận Văn Lễ ưng việc Thủy Thanh đòi chia tay với nó nên làm bị thương con bé rồi, nhất định tha cho nó!


      Diệp Thủy Thanh mệt đến mức ngồi phịch xuống chết ghế ở sân: “Em sao, Cận Văn Lễ vừa nghe em muốn chia tay với liền cứa đứt cổ tay, máu này bị dính vào lúc em đưa viện thôi.”


      “Hả?” Người nhà họ Diệp ngờ việc lại như thế, khỏi kinh ngạc kêu lên.


      “Vậy, vậy cậu ta có sao ?” Chung Xuân Lan cũng lắp bắp.


      có chuyện gì lớn, khâu hai mũi, bác sĩ vết cắt rất sâu, suýt nữa động tới động mạch chủ rồi.”


      “Hazz, Cận Văn Lễ này cũng quá si tình rồi, Thủy Thanh vừa chia tay quậy tưng bừng đòi tự sát, đúng là dám ra tay, đó chẳng phải là cứng rắn muốn dây dưa với nhà ta sao?” Diệp Thắng Chí lắc đầu than thở.


      Diệp Thắng Cường mặc kệ: “Chính nó dây dưa với người phụ nữ khác sau lưng Thủy Thanh, dựa vào cái gì mà còn cứng cổ như thế, tìm nó!”


      cả, chuyện của em và mọi người đừng quan tâm nữa, em đồng ý với là tạm thời chia tay rồi, giờ tìm , chẳng phải là ép đến cửa nhà chúng ta tự sát sao?”


      “Hazz, đúng là nghiệp chướng mà, vậy giờ phải làm sao đây?” Chung Xuân Lan bị hành động của Cận Văn Lễ dọa sợ, dù bà có chán ghét tên lưu manh côn đồ đó thế nào nữa cũng đâu thể làm ra chuyện thiệt hại mạng người được chứ? Liên tục hỏi, biết được con xảy ra chuyện gì, bà mới cùng bạn già ủ rũ về phòng, bọn họ còn cách nào, chỉ có thể nghe theo số trời mà thôi.


      Diệp Thủy Thanh cũng trở về phòng của mình, lau mình rồi thay quần áo xong nằm lên giường, vô thức chìm vào giấc ngủ.


      “Thủy Thanh, Thủy Thanh.”


      Diệp Thủy Thanh mơ hồ cảm thấy có người gọi tên mình, giật mình mở mắt ra, căn phòng tối đen như mực, cũng biết mấy giờ rồi nữa. lát sau mới kịp phản ứng lại, tiếng gọi vọng lại từ cửa sổ, bình tĩnh lại rồi mới đứng lên mở cửa sổ ra.


      làm gì vậy, em ngủ lại bị gọi tỉnh.”


      Cận Văn Lễ chăm chú nhìn Diệp Thủy Thanh cười: “Còn chưa đến 9 giờ mà em ngủ rồi sao, chỉ tới thăm em chút thôi, nếu yên tâm được. Thủy Thanh, em chia tay với , hai chúng ta vẫn là người đúng ?”


      Diệp Thủy Thanh gì nhìn Cận Văn Lễ nửa ngày, Cận Văn Lễ cũng vội, chỉ nhìn Diệp Thủy Thanh như thể đời này xem mãi cũng đủ vậy.


      chia tay, được rồi chứ?”


      “Thủy Thanh, về nhà đánh răng hơn mười lần, còn dùng dấm chua súc miệng nữa, em xem lợi sưng cả lên, còn chảy máu nữa này.”


      Diệp Thủy Thanh vừa khổ sở vừa buồn cười: “Người ta cũng đâu phải thuốc độc, sao phải làm đến mức này. Thêm nữa là kể với em mấy chuyện đó làm gì hả?”


      sợ em chán ghét, muốn hôn .”


      “Vốn dĩ em cũng đâu có tính hôn , thấy thời gian sắp tới em có thể hôn sao?” Diệp Thủy Thanh muốn để ý tới Cận Văn Lễ nữa, tính đóng cửa sổ lại.


      Cận Văn Lễ vội vàng ngăn Diệp Thủy Thanh: “Đừng mà, em ngủ trước , ở đây nhìn em thêm lát, đợi nhìn đủ rồi .”


      mệt nhưng em sợ muốn chết đó, mau , nhắc đến chuyện chia tay có nghĩa là em tức giận, trở về nghỉ ngơi .”


      “Vậy em ngủ , ngồi dưới cửa sổ cũng thế, dù sao đâu.”


      Diệp Thủy Thanh hơi tức giận: “Cận Văn Lễ, lí chút . vừa mới thân thiết với người phụ nữ khác nhau mà muốn em có thể đối xử với như chưa có chuyện gì xảy ra ư? Đó chẳng phải là ép buộc làm khó người khác sao? Em cho biết, cho dù chơi xấu thế nào cũng vô dụng thôi, điểm mấu chốt trong lòng em thay đổi, hay là em cũng tìm người khác hôn cái, đến lúc đó thử xem cảm thấy thế nào!”


      “Vậy chính là em ép phải cho mình thêm đao nữa đấy! Thủy Thanh, phải ép em cần đối xử với như thế nào. Chỉ là sau khi về nhà, nằm giường nhắm mắt lại liền mơ thấy toàn ác mộng, thấy em vô cùng hốt hoảng, em muốn mắng , muốn đánh , cũng cực kỳ vui vẻ, chỉ xin em đừng để ý đến !”


      Diệp Thủy Thanh nhìn Cận Văn Lễ đu mình trước cửa sổ, dáng vẻ của tại như con cún ai thèm, khiến lòng mềm nhũn: “Nhưng em đâu thể chuyện với cả đêm được chứ?”


      “Vậy em ngủ .” Cận Văn Lễ có tinh thần, thực ra cũng biết nên làm gì, làm thế nào mới có thể loại bỏ sợ hãi trong lòng nữa.


      Diệp Thủy Thanh thở dài, cuối cùng nhẫn tâm được: “vậy em chuyện với nửa giờ nữa, sau đó phải về nhà nghỉ ngơi đấy.”


      Ánh mắt Cận Văn Lễ sáng lên, gật đầu liên tục, Diệp Thủy Thanh đành phải giọng tán gẫu câu được câu với . Nhưng mà trò chuyện hồi hết thời gian, sau đó chính cũng biết mình ngủ lúc mấy giờ nữa, chỉ là sau khi tỉnh phát ra cửa sổ vẫn mở.


      Sáng sớm hôm sau, Diệp Thủy Thanh ăn cơm xong rồi ra khỏi cửa, vừa bước ra thấy Cận Văn Lễ đứng ngay trước cửa nhà mình, trợn trắng mắt trực tiếp thẳng ra ngoài phố , Cận Văn Lễ xoa xoa đôi mắt hơi chua xót của mình rồi nhanh chóng theo.


      Từ nhà đến chỗ làm, ít người nhịn được mà vụng trộm đánh giá băng vải dày đặc biệt chói mắt tay Cận Văn Lễ, Cận Văn Lễ cũng nhìn lại, dáng vẻ tự hào quơ quơ cánh tay: “Nhìn cái gì thế? Chưa thấy qua người vì bạn mà cắt cổ tay à?”


      Đúng là chưa từng thấy mà, mọi người lập tức cúi đầu dám nhìn nữa, trong lòng cũng nhịn được mà hơi hơi cảm thông với Diệp Thủy Thanh cùng Cận Văn Lễ: ra phải Diệp Thủy Thanh muốn chia tay với tên này, mà là người ta chơi trò tự sát để uy hiếp. Thủy Thanh đúng là đáng thương khi bị tên côn đồ này theo đuổi.


      “Cận Văn Lễ, có cái gì mà tự hào, chuyện cắt cổ tay mà cũng đáng khoe sao?” cuối cùng Diệp Thủy Thanh cũng chịu nổi việc Cận Văn Lễ giơ tay lên khoe khoang nữa, dừng bước chất vấn .


      “Chẳng phải đúng hay sao, dĩ nhiên là phải tự hào chứ, làm gì có mấy người dám vì vợ mà làm tới mức này? Để xem sau này ai còn dám có ý đồ với em nữa!”


      “Vốn dĩ cũng chẳng có ai có ý đồ gì với em cả, nghe lời , tới đơn vị của ngồi trước, giữa trưa em tới căng tin mua đồ ăn chờ tới được ?” Diệp Thủy Thanh biết là chẳng có cách nào phải trái với Cận Văn Lễ cả, chỉ có thể dỗ dành .


      Cận Văn Lễ vui vẻ cười: “Được, nhìn em vào trong xưởng rồi .”


      Kết quả là chưa đến giữa trưa, toàn bộ phân xưởng biết chuyện Cận Văn Lễ dùng cái chết ép Diệp Thủy Thanh bên , cũng nghe việc Cận Văn Lễ tuyên bố là ai dám ngăn cản và Diệp Thủy Thanh, tới trước cửa nhà người đó thắt cổ! Chuyện này đúng là có cách giải quyết mà, chủ nhiệm Hoàng lại gọi Diệp Thủy Thanh lên văn phòng, nhưng lúc này ông ta lại thay mặt lãnh đạo an ủi Diệp Thủy Thanh, rồi làm công tác tư tưởng cho , bảo nên vì yên bình của toàn xưởng, hy sinh lợi ích cá nhân để trấn an kẻ có khuynh hướng tự sát – Cận Văn Lễ, tránh tên côn đồ kia dùng máu tươi nhuộm đỏ xưởng in, tạo thành ảnh hưởng xấu tới toàn phân xưởng khiến cho Diệp Thủy Thanh dở khóc dở cười.


      “Thủy Thanh, tay tiện, em bón cho ?”


      “Vết thương của ở tay trái mà, tay phải dùng được sao?” Diệp Thủy Thanh để đồ ăn trước mặt Cận Văn Lễ rồi thèm để ý nữa.


      Những người khác trong phòng nghĩ đều ngẩn người nhìn băng vải trắng thấm màu đỏ của Cận Văn Lễ, tai nghe là giả, mắt thấy mới là ! Cận Văn Lễ này cũng đủ ác, đúng là dám ra tay !


      Chủ nhiệm Hoàng cũng chạy tới xem chút, cuối cùng liếc mắt nhìn Diệp Thủy Thanh đầy thương hại rồi .


      “Chẳng phải khó chịu sao, tay khôn có sức, toàn thân có chỗ nào thoải mái hết, em tốt bụng bón cho , nếu muốn ăn đâu.”


      đừng quậy nữa, chỗ này nhiều người như vậy, thẹn nhưng em vẫn cần thể diện đấy!”


      Cận Văn Lễ lập tức trừng mắt nhìn những người bên cạnh, Tiểu Trâu thấy mọi người đều sợ hãi bước lên mấy bước cười : “Cái đó, Thủy Thanh à, đồng chí Cận Văn Lễ bị thương nghiêm trọng thế này, là bệnh nhân đấy, chị chăm sóc ấy chút .” Lúc này Tiểu Trâu sùng bái Cận Văn Lễ như hùng vậy!


      Những người khác cũng gật gật đầu, chỉ sợ Cận Văn Lễ vui mà trút giận lên họ thôi.


      Diệp Thủy Thanh bất đắc dĩ, đành phải xúc cơm đưa đến trước miệng , Cận Văn Lễ lúc này mới cực kỳ vui vẻ há to mồm ngậm lấy.


      Thôi Tất Thành đứng trước cửa phòng nghỉ, lạnh lùng nhìn Cận Văn Lễ hớn hở ăn cơm, cúi đầu suy nghĩ lúc lâu rồi lặng lẽ xoay người rời .



      Tác giả có chuyện muốn : Cuối cùng hoàn thành nhiệm vụ rồi ! Tung hoa cho mình...
      Last edited: 17/11/20

    3. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @red764 nư 9 đâu có ngu mà đập đầu vào gối lần 2 bạn ,an tâm lần trọng sinh này biết quý trọng bản thân:tungtung: ,sống tốt:058: ,và quyết định hốt chú Cận về nhà mần thịt:th_6: ,cứ an tâm truyện này có chút hài , nhưng thâm tình , hay lắm bạn , từ từ rồi mình với @OrchidsPham tăng tốc sau :2one::2one:
      song ngư, nhimxu, simtim5 others thích bài này.

    4. Vi Van

      Vi Van Well-Known Member

      Bài viết:
      142
      Được thích:
      1,241
      tui ko đọc nhưng like cho @Chó Điên ...chờ tới 2/3 rùi đọc...chứ tui ko thích chờ nữa đâu...:yoyo67: truyện bao nhiêu chương zây?:yoyo51: để canh mà dọc chứ.
      linhdiep17, Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    5. red764

      red764 Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      82
      Có 2 người bảo đảm là ta an tâm lăn xuống hố
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :