1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Í, này hay đó
      linhdiep17OrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 19
      Editor: OrchidsPham

      Diệp Thuy Thanh biết hôn của hai cơ bản có thể coi như là xong, trong lòng cũng nhàng ít. Thứ hai, Cận Văn Lễ đèo tới chỗ làm, vui vẻ hớn hở vào trong nhưng sắp tới giờ nghỉ trưa lại bị chủ nhiệm Hoàng của phẩn xưởng gọi lên văn phòng.


      “Chủ nhiệm, ngài tìm tôi có việc gì sao?” Diệp Thủy Thanh nhìn đồng hồ treo tường, sắp tới giờ cơm trưa, Cận Văn Lễ chắc cũng tới tìm rồi, biết chủ nhiệm sao lại tìm gặp vào lúc này?


      Thái độ của Hoàng Trung cũng rất ôn hòa: “Tiểu Diệp, ngồi xuống trước , đại diện lãnh đạo xưởng tôi có chút chuyện muốn với , có lẽ chiếm dụng chút thời gian nghỉ trưa của .”


      Nghiêm trọng như vậy? Diệp Thủy Thanh nghĩ ra được là làm chuyện gì mà kinh động tới cả lãnh đạo xưởng như thế, hỏi: “Chủ nhiệm, mời ngài .”


      Hoàng Trung hắng giọng cái, nhíu mày: “Tiểu Diệp, sáng nay lúc gần 9 giờ tôi bị xưởng trưởng gọi lên, cha mẹ cũng ở đó, chủ yếu là muốn chuyện giữa và Thôi Tất Thành. Thực ra lãnh đạo trong xưởng cũng muốn tìm về vấn đề này chút, bây giờ ngay cả cha mẹ cũng đưa ra cầu này với tổ chức tôi thể khuyên được. Tiểu Diệp, và đồng chí Thôi Tất Thành đương là chuyện mọi người đều ủng hộ, nhưng bây giờ vì theo đuổi cuộc sống hưởng thụ mà vứt bỏ Thôi Tất Thành là được, huống chi Cận Văn Lễ là loại người gì ai có mắt cũng nhìn ra được! Chưa đến chuyện xuất thân gia đình tốt, chỉ bằng vào cái tính tình lỗ mãng luôn tự cho là đúng kia của khéo ngày nào đó bị túm vào đồn công an, đến lúc đó phải làm sao? Thực ra việc tự do đương là chuyện tốt, lãnh đạo xưởng cũng rất ủng hộ tuổi trẻ theo đuổi hạnh phúc, nhưng mà chúng tôi vô cùng ủng hộ loại tư tưởng mục nát theo giai cấp tư sản này của , hiểu chưa?”


      Cuối cùng ba mẹ vẫn tìm đến nơi này, thực ra Diệp Thủy Thanh cũng có tâm lý chuẩn bị từ lâu, thủ đoạn cuối cùng của ba mẹ chính là tìm lãnh đạo xưởng nơi làm, đối với họ chuyện này cũng dễ dàng. Con người khi có suy nghĩ vượt quá xa với lẽ thường, muốn đứng vững trước áp lực dư luận và khuyên bảo của người thân gia đình bạn bè đồng nghiệp đâu có phải là chuyện dễ dàng.


      Đúng lúc suy xét phải đối đáp lại như thế nào lại nghe thấy Hoàng chủ nhiệm : “Tiểu Diệp, hoạt động bình xét thi đua nửa đầu năm nay bắt đầu rồi, phân xưởng chúng ta thể chỉ vì ngươi tư tưởng lạc hậu như mà đánh mất giấy khen tiên tiến được, lợi ích tập thể mới là quan trọng nhất. Tôi với , việc tăng lương cũng sắp có rồi, đến lúc đó vì chuyện này mà được tăng lương ảnh hưởng rất nhiều đấy, phải suy nghĩ cho kỹ vào, nghiêm túc mà tính toán vấn đề này.


      “Chủ nhiệm, chuyện ngài tôi hiểu cả, nhưng tôi nghĩ rằng đồng chí Cận Văn Lễ cũng chưa hề làm chuyện trái pháp luật loạn kỷ cương, chuyện xuất thân tốt cũng phải cá nhân ấy quyết định được, cho nên mọi người thể có thành kiến với ấy như thế. Ngài là cổ vũ tự do đương, dù cho ấy cũng cưỡng ép được tôi tiếp tục với Thôi Tất Thành đâu, tôi có tình cảm với ta, bên cha mẹ tôi tôi thuyết phục, mong chủ nhiệm có thể hiểu cho tôi,”


      Hoàng Trung vừa nghe thế giọng điệu càng thêm nghiêm khắc: “Tiểu Diệp, còn mấy lời tôi chưa ra, ra tôi muốn nhưng nếu ngoan cố như thế tôi thể , biết Tiếu Nguyệt Ba chứ? Cha của ta làm việc trong khu, thời gian ta ở bên Cận Văn Lễ cũng ngắn, dù trong xưởng có cổ vũ tự do đương nhưng thể dung túng công nhân trong xưởng làm kẻ thứ ba giật chồng, thể dung túng phải hoại tình cảm của người ta như thế! xuất thân từ gia đình công nhân giai cấp vô sản, thể để ý tới thanh danh của mình, cho dù để ý tới bản thân chẳng lẽ muốn người nhà cũng phải muối mặt như sao?”


      “Chủ nhiệm, ngài là Tiếu Nguyệt Ba cũng tìm tới xưởng?”


      “Đúng, hôm nay ta ở trong phòng xưởng trưởng khóc đến suýt nữa thở nổi, xem ra cũng đáng thương, nên để lời hoa mỹ của Cận Văn Lễ mê hoặc nghe ? Tôi coi là con cháu, muốn gánh chịu cái tiếng tăm thối nát, cả đời ngẩng đầu lên nổi.”


      Diệp Thủy Thanh nghe xong cúi đầu , ngờ tới chuyện Tiếu Nguyệt Ba chạy tới xưởng làm để quấy rối, con ranh kia đúng là dám làm mà.


      Từ văn phòng chủ nhiệm ra, Diệp Thủy Thanh trực tiếp về phòng nghỉ, Cận Văn Lễ chờ đợi sắp hết kiên nhẫn, thấy Diệp Thủy Thanh vào lập tức lên đón.


      “Thủy Thanh, chủ nhiệm bọn em tìm em làm gì thế, có chuyện gì mà lúc làm, lại vào thời gian nghỉ ngơi giữa trưa chứ, hôm nay căng tin của bọn em làm khoai tây xào cà tím, thấy cũng tạm được, mau lại đây ăn .”


      Diệp Thủy Thanh cười : “Là chuyện công việc bên , hơi gấp.”


      Cận Văn Lễ nghe xong cũng để trong lòng, chỉ lo đưa đũa lấy cơm cho Diệp Thủy Thanh, sau khi ăn xong lại chuyện phiếm lát, lúc thấy sắp tới giờ làm mới vội vàng rời .


      Sau đó, Diệp Thủy Thanh liên tiếp bị tổ trưởng phân xưởng, phó chủ nhiệm gọi chuyện, lại mấy ngày nữa chủ tịch công đoàn, chủ tịch hội phụ nữ cũng thay nhau tìm sang để làm công tác tư tưởng, khiến Diệp Thủy Thanh thấy vô cùng phiền chán nhưng nhất quyết chịu buông ra.


      Mấy chuyện đó ra cũng chẳng là gì, càng khiến Diệp Thủy Thanh khó chịu hơn là trong phân xưởng có mấy người bị Ninh Quân xúi bẩy bắt đầu kỳ thị vây công , cho dù có đám tiểu Trâu ủng hộ nhưng cuối cùng cũng thể quan trọng hơn việc tăng lương được, dù sao ở chung với người bị xác định là tư tưởng lạc hậu hủ bại như rất có khả năng bị liên lụy, dần dần Diệp Thủy Thanh cũng phát ra mình bị lập.


      “Thủy Thanh, em chờ chút.”


      Diệp Thủy Thanh định tới phân xưởng khác chuyển giấy nghe thấy có người gọi tên mình, nhìn lại đúng là Thôi Tất Thành nên đứng lại.


      “Có chuyện gì?”


      Thôi Tất Thành nhìn gương mặt chút biểu cảm của Diệp Thủy Thanh hỏi: “Thủy Thanh, nghe chuyện của em rồi, đến tình trạng này mà em vẫn còn muốn tiến tới với Cận Văn Lễ sao?”


      sai, tôi căn bản tính chia tay ấy.”


      Thôi Tất Thành cực kỳ tức giận: “Vậy em phải chịu ấm ức nhiều như thế mà ta hé răng nổi câu, mặc em bị mọi người lập ư?”


      ấy biết, tôi cũng muốn với ấy, còn gì để ?”


      “Em… em rất hồ đồ! Thủy Thanh, sớm muộn gì em cũng hối hận, nhưng mà luôn chờ em.” Thôi Tất Thành che dấu được thất vọng và căm tức trong lòng, hi vọng biết bao si tình này của Diệp Thủy Thanh là vì chứ?


      Diệp Thủy Thanh nhìn Thôi Tất Thành dù chỉ lần, xoay người rời , lúc tan tầm vẫn cười hề hề cùng Cận Văn Lễ về nhà.


      “Sao đưa em về nhà?” Diệp Thủy Thanh thấy Cận Văn Lễ đạp xe đưa mình đến bãi cỏ phía sau cửa hàng bách hóa, lòng cảm thấy hơi kỳ quái.


      Cận Văn Lễ đợi Diệp Thủy Thanh xuống xe, dựng xe xong mới hỏi: “Ba mẹ em, còn có Tiếu Nguyệt Ba tới tìm lãnh đạo xưởng của em, sao em với ?”


      “Sao lại biết?”


      “Em bỏ qua việc làm sao biết , hỏi em, vì sao em với ?”


      Diệp Thủy Thanh cười cười: “Em muốn làm cũng phiền lòng theo em thôi, mà sao chứ, chẳng lẽ định chia tay em sao?”


      “Tuyệt đối có khả năng, Thủy Thanh, em có biết lòng khó chịu cỡ nào ? Người nhà em làm khó dễ em, người trong đơn vị bắt chẹt em, tất cả mọi mười bên cạnh lập em, em lại chịu với tiếng nào! Cho dù có khó khăn hơn nữa cũng phải do hai chúng ta đồng lòng vượt qua chứ?” Cận Văn Lễ nắm hai vai Diệp Thủy Thanh, vẻ mặt đầy đau đớn nhìn .


      “Văn Lễ, đừng như vậy, em có ý gì khác đâu, ra việc này em hề để ở trong lòng, em quyết tâm cùng với , những người khác gì cũng vô dụng, em cũng chẳng quan tâm họ em ra sao, cho nên mới kể chuyện này cho .”


      “Em thèm để ý việc họ bắt nạt, coi thường em? được bình chọn tiên tiến, được tăng lương cũng chẳng sao?” Cận Văn Lễ hơi tin là Diệp Thủy Thanh nghĩ thông suốt như thế, ngay cả khi gặp chuyện này cũng chưa chắc có thể thoải mái như .


      Diệp Thủy Thanh cười lắc đầu, ôm lấy eo Cận Văn Lễ : “Cho dù khó khăn hơn cũng có thể sống mà, chỉ cần mọi người được bình an, khỏe mạnh sinh sống, tất cả những việc khác đều chỉ là chuyện , đừng làm khó chính mình, được ?”


      Cận Văn Lễ ôm chặt Diệp Thủy Thanh, dùng sức gật đầu: “Thủy Thanh, em có biết , khi nghe chuyện này từ chỗ Thôi Tất Thành, vừa sợ hãi vừa thống khổ, khổ vì em bị ấm ức nhiều như vậy mà cũng chẳng với , lại sợ em là vì muốn chia tay , bây giờ coi như yên tâm. Thủy Thanh, cảm ơn em rời khỏi !”


      “Ngốc ạ, nếu em muốn chia tay , còn dông dài như thế làm gì? Thừa hơi à?”


      “Đúng vậy, vợ là nữ tướng quân, làm việc chuyện đều thẳng thắn chuẩn xác, nhưng mà cũng thể để vợ chịu ấm ức như thế được, thứ này em cầm .” Cận Văn Lễ rồi khẽ đẩy Diệp Thủy Thanh ra, lấy hai tờ tiền giấy mệnh giá 50 đồng từ trong túi quần ra đưa cho .


      làm cái gì?”


      “Đưa cho em tiêu xài, được tăng lương cũng chẳng sao, để em chịu khổ.” Cận Văn Lễ thoải mái nhét tiền vào trong tay Diệp Thủy Thanh.


      Diệp Thủy Thanh cầm trăm đồng tiền mặt trong tay, nửa ngày sau mới hồi phục tinh thần: “Văn Lễ, có chuyện em muốn hỏi từ lâu, trước đây cũng làm, lại luôn mua đồ ăn rồi xe cộ cho em, tiền đó lấy ở đâu ra? Nếu em thể yên tâm, cũng thể nhận đồ đưa đâu!”


      Cận Văn Lễ cười ngừng: “Tiền của đều là do vất vả kiếm đến, là đồng tiền trong sạch, em cứ yên tâm mà xài!”


      được, nếu , em lấy!” Diệp Thủy Thanh hạ quyết tâm ngày hôm nay phải biết ràng, nếu quyết tâm cùng Cận Văn Lễ cũng muốn tìm hiểu xem cuối cùng có cách gì làm nhà giàu lên hay .


      Cận Văn Lễ cười hắc hắc: “ là vì sợ em suy nghĩ nhiều, em muốn hỏi cho em biết, người bạn học tên là Dương Nhạc, là hàng xóm nhà , và cậu ta từ bé chơi với nhau rồi. Thân thể cậu ta quá khỏe mạnh, chịu được nhọc mệt tức giận, mọi việc đều muốn hơn người khác, ngoài ra chẳng có ai chơi được với cậu ta cả. Ba cậu ấy là người rất có năng lực, hơn nữa nhà họ bốn đời đơn truyền, ông ấy muốn tương lai con trai mình có cơm ăn nên bàn bạc với chuyện buôn bán chút đồ để kiếm tiền.”


      “Người ta có khả năng sao để con trai làm, con của ông ấy bị bệnh gì nặng? Sao lại muốn cho chen chân vào?” Diệp Thủy Thanh cảm thấy lời của Cận Văn Lễ có rất nhiều điểm đáng nghi.


      “Em hãy nghe xong nào, Dương Nhạc có bệnh tim, lúc đáng ngại còn tạm, khi phát bệnh đều có thể mất mạng, cậu ta thể chịu nổi mệt mỏi thể xác và tinh thần khi làm chuyện này, nhà cậu ta là họ hàng xa với nhà Tiếu Nguyệt Ba, nhưng mà cha Dương Nhạc lại tin nhà họ Tiếu, ông ấy thấy mấy họ hàng xa này chỉ mong con ông ấy chết sớm để mà chiếm tài sản nhà họ Dương bọn họ thôi, ở phố sau nhà họ cũng có nhà nhưng mà ông ấy có ở đâu, chỉ mong cách đám người kia xa chút thôi.”


      Diệp Thủy Thanh vẫn tin: “Sao mà chút mệt mỏi như thế cũng chịu nổi chứ? dối phải ?”


      “Hazz, mà, Dương Nhạc ấy mà, hồi đến lớp, giáo chia đường phèn, cậu ta chỉ vì sợ mình được chia cho viên mà phát bệnh đấy, lớp học liên hoan chơi kích trống truyền hoa, cậu ta trực tiếp bị dọa ngất, đưa tới viện luôn, em thế mà nghiêm trọng ư?”


      Diệp Thủy Thanh nghe xong cảm thấy người này cũng đáng thương, lại cảm thấy buồn cười: “Vậy các kiếm tiền như thế nào?”


      “Đơn giản lắm, ba cậu ta có thể lấy được than, củi dư, em cũng biết hàng ngày mọi nhà đều phải đốt bếp nấu cơm, nhất là mùa đông số lượng than, củi chia theo suất mỗi nhà đều đủ dùng, nhiều người dù muốn bỏ tiền ra cũng mua được, và cha Dương Nhạc chính là kiếm chút chênh lệch giá này, sau đó chia nhau. Hai cha con họ đều rất tin tưởng , hơn nữa cũng chẳng cần phải lo mất tình cảm mất mặt gì đó, ai chiếm lời của ai.”


      ra Cận Văn Lễ dựa vào chuyện này để kiếm tiền, còn tưởng là phải chịu khó chịu khổ để làm giàu chứ, xem ra suy nghĩ quá đơn giản rồi, dù ở thời đại nào chăng nữa muốn làm giàu mà có quan hệ đưa đường chỉ lối cũng thành công được.


      “Bây giờ em tin rồi chứ, cầm tiền xài , tăng bậc lương cũng chỉ có 5,6 đồng, cần!”


      “Nhìn điên cuồng này, em hỏi , cuối cùng và Tiếu Nguyệt Ba có xảy ra chuyện gì với nhau , sao ta có thể làm như hợp tình hợp lý đến xưởng tìm lãnh đạo của em tố cáo?”


      Cận Văn Lễ lập tức chỉ tay lên trời mà thề: “ trong sạch, thấy có thể ta thần kinh bình thường, vợ, em yên tâm, đập nát toàn bộ kính nhà họ rồi, ta còn gây nữa quậy tới tận cơ quan cha ta luôn, xem ai sợ ai!”


      cũng quá lộn xộn, may mà là mùa hè chứ nếu là giữa mùa đông bảo người ta sống thế nào hả?”


      mặc kệ! Vợ, hôm nay rất sợ hãi, em đau lòng vì sao?” Cận Văn Lễ yên tâm cái, lập tức lại quấn quýt si mê.


      mấy giờ rồi, em mà còn ở đây về, mẹ em sốt ruột lo lắng, đừng quậy nữa.”


      mặc kệ, em là vợ , em phải thương trước!” Cận Văn Lễ lưu manh ôm lấy Diệp Thủy Thanh, dán môi lên hôn.


      Diệp Thủy Thanh đẩy ra được, chỉ có thể mặc dây dưa, lát sau lại cảm thấy bàn tay Cận Văn Lễ chuyển ra sau lưng , siết chặt về phía trước để hai thân thể vốn dính sát của hai người càng thêm chút khe hở, hơn nữa ở nơi bụng dưới của ràng bị thứ nóng bỏng cứng rắn di động cọ xát.


      “Cận Văn Lễ, còn muốn mặt mũi hay hả?” Diệp Thủy Thanh ôm mặt Cận Văn Lễ đẩy ra phía sau.


      Sắc mặt Cận Văn Lễ đỏ ửng, ôm chặt Diệp Thủy Thanh thở hổn hển: “Vợ, khó chịu muốn chết, em để ôm thêm lát .”


      Diệp Thủy Thanh cũng dám lộn xộn, sợ làm Cận Văn Lễ kích động khiến nơi đó càng căng cứng hơn nữa, chỉ có thể chịu đựng chờ hồi phục lại.


      Cận Văn Lễ chà xát Diệp Thủy Thanh qua lớp quần áo nửa ngày, miệng dán vào gáy vừa hôn vừa mút liếm, hôn thỏa mãn mới dịu : “Cứ thế này, nhất định chết trong tay em mất. Hazz, nhanh chóng kết hôn thôi.”


      Diệp Thủy Thanh đẩy Cận Văn Lễ ra, sơ lại tóc, sửa sang y phục của mình mới khinh thường : “ chỉ biết nghĩ tới mấy chuyện đứng đắn đó thôi, có chút tiền đồ được hả? Nhanh đưa em về nhà!”


      muốn vợ sao lại là có tiền đồ chứ? vốn cả ngày chỉ nghĩ đến cảnh em trần trụi nằm trong lòng thôi, mùi vị kia đẹp miễn chê.”


      cút sang bên cho em, còn nữa em thèm để ý đến !” Diệp Thủy Thanh tức giận đập Cận Văn Lễ hai cái, kết quả người ta càng sung sướng hơn, thẳng thắn đưa người ra để Diệp Thủy Thanh đánh thêm vài cái cho .


      Hai người đùa giỡn tới tận đầu hẻm, Diệp Thủy Thanh trực tiếp về nhà.


      Chung Xuân Lan thấy tìm tới tận đơn vị công tác của con mà cũng chẳng có tác dụng gì, hơn nữa những người xung quanh càng chê cười rất tức giận nhưng nghĩ ra được cách gì khác, vốn tính toán dùng chuyện tăng lương để chuyện, ngờ con bà trực tiếp vỗ xuống bàn 50 đồng tiền giấy, cần cũng biết tiền này nhất định là Cận Văn Lễ đưa, cứ thế này con bà ăn của người ta, mặc của người ta, dùng của người ta, còn chia tay thế nào? Đúng là lo chết người mà!


      Diệp Thủy Thanh vượt qua thời kỳ đầu gian nan, bây giờ cũng chẳng mấy quan tâm việc bị lập nữa, dù sao ăn chịu uống nhờ của người khác, ai thích , dù sao sau này xã hội cũng thay đổi rất nhiều mà!


      Thứ bảy, lúc tan tầm, Cận Văn Lễ lại mang cho cặp lồng thịt kho để mang về cùng ăn với người nhà, lúc này cũng từ chối, nhận định là bên nhau cũng chẳng cần khách khí nữa.


      Sắp đến cửa nhà, Diệp Thủy Thanh lại nhìn thấy kẻ mà muốn thấy nhất.


      “Diệp Thủy Thanh, tôi tới đây tìm là muốn hẹn thời gian, chúng ta bàn lại lần cuối cùng.”


      Diệp Thủy Thanh nhìn Tiếu Nguyệt Ba .


      Tiếu Nguyệt Ba cười khẽ: “Tôi biết hận tôi cho người thả chó cắn , cũng hận tôi tới tố cáo với lãnh đạo xưởng các , nhưng cũng rồi, phụ nữ khi làm rất nhiều điều ngốc nghếch. yên tâm, giờ đây tôi ngây thơ như vậy nữa, dù sao tôi tìm tới gây phiền phức cho nhưng nhà tôi cũng bị Cận Văn Lễ ép tới mệt mỏi rồi, giữa trưa ngày mai chúng ta hẹn gặp ở góc cạnh tiệm bách hóa , nếu tôi làm chuyện gì quá giới hạn với tôi làm người nữa! thấy sao? đột nhiên xuất giữa tôi và Cận Văn Lễ, dù sao cũng phải cho tôi vài lời ràng chứ?”


      Diệp Thủy Thanh nhìn Tiếu Nguyệt Ba, biết ta chịu từ bỏ ý đồ, hẹn ra chắc chắn có kế hoạch gì đó, nhưng mà dù sao cũng thể trốn tránh mãi được, thế là trong lòng cũng có chuẩn bị.


      “Vậy , 12 giờ trưa mai, gặp về!”


      Nhận được câu trả lời thuyết phục, Tiếu Nguyệt Ba gật gật đầu, cũng tiếp tục dây dưa mà xoay người về phố sau, nhưng khóe miệng ta nhịn được mà khẽ cong lên.


      Tác giả có lời muốn : Cảm ơn thân nhóm ủng hộ, cúi đầu!

      Ps: Chiêu số làm giàu của Cận Văn Lễ còn rất nhiều, lát dâng lên thay đổi thứ hai, thay đổi thứ ba có thể chậm chút, trống trơn nỗi lực.
      Last edited: 17/11/20

    3. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      này dễ thương nhờ :yoyo40::yoyo40::yoyo40:
      linhdiep17OrchidsPham thích bài này.

    4. yuki0129

      yuki0129 Active Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      101
      tính ra cũng thầm thương trộm nhớ c lâu rồi , mới có biểu đó ha
      vuthuhang, Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 20
      Editor: OrchidsPham

      Cận Văn Lễ kiên nhẫn nhìn Tiếu Nguyệt Ba trang điểm tỉ mỉ trước mặt, chỉ mong sao ta mau chóng hết mấy lời dư thừa để còn tìm Diệp Thủy Thanh giải nỗi khổ tương tư, đây cũng là suy nghĩ lòng của , hầu như đêm nào cũng nhớ đến Diệp Thủy Thanh mà vào giấc ngủ rồi cũng lại vì mà nửa đêm khó chịu đến tỉnh giấc.


      “Văn Lễ, em thích , có thể cho em cơ hội ? Việc Diệp Thủy Thanh có thể làm em cũng có thể!” Tiếu Nguyệt Ba ngây ngẩn nhìn Cận Văn Lễ cao to đẹp trai trước mặt, lòng say mê muốn chết, ta thể mất người đàn ông này!


      “Tiếu Nguyệt Ba, hôm nay bảo tìm tôi tới đây để lời cuối cùng, ra chỉ là muốn mấy lời nhảm nhí này? Tôi có thời gian nghe đâu, nếu còn dám tìm đến Thủy Thanh gây phiền phức nhà chỉ bị đập vỡ cửa sổ thủy tinh đâu, khéo ngày nào đó còn may bị đốt trụi luôn đấy!”


      Tiếu Nguyệt Ba nghe xong hơi hoảng hốt liếc nhìn xa xa, sau đó đột nhiên bổ nhào tới trước mặt Cận Văn Lễ ôm cổ , giọng đầy kích động: “Văn Lễ, em biết Diệp Thủy Thanh dùng thủ đoạn này, em cũng có thể, đấy! Vì , em nguyện ý trả giá tất cả, đừng bỏ em!”


      Tiếu Nguyệt Ba khẽ kêu câu đó xong lập tức thô lỗ dán môi mình lên môi Cận Văn Lễ, sau đó hơi khựng lại rồi tiếp tục hung hăng hôn loạn môi , thân thể cũng bám lấy quấn chặt Cận Văn Lễ.



      Chẳng phải Diệp Thủy Thanh chỉ có chút biện pháp dụ dỗ kia thôi sao, ta cũng có thể, hơn nữa ta còn có thể hoàn toàn trao thân cho Cận Văn Lễ, ta tin Cận Văn Lễ hề động lòng với mình!


      Cận Văn Lễ bị hành động của Tiếu Nguyệt Ba dọa sợ, theo bản năng đỡ lấy hai vai ta muốn đẩy ra, sau đó khi thân thể Tiếu Nguyệt Ba dính tới lại ngừng lại. Tiếu Nguyệt Ba có dáng người cao gầy, thân thể cũng đầy đặn hơn Diệp Thủy Thanh chút, bị thân thể mềm mại lồi lõm ràng bổ nhào vào lòng đúng là khiến người ta khó mà từ chối được, hơn nữa bờ môi trơn mềm ướt át kia lại hôn đến say mê, tất cả đều thỏa mãn lòng hư vinh đàn ông của Cận Văn Lễ!


      Vốn dĩ hàng đêm đều mang theo khát khao với Diệp Thủy Thanh, bây giờ lại bị Tiếu Nguyệt Ba quan tâm tất cả ngã vào lòng, Cận Văn Lễ muốn phản ứng cũng khó, nhất thời đứng im tại chỗ để Tiếu Nguyệt Ba hôn mình, cũng định đẩy ra.


      Diệp Thủy Thanh đứng ở sau tường thấp nhìn hai người ôm hôn, trong lòng xẹt qua tia đau đớn sắc nhọn, dĩ nhiên biết là Tiếu Nguyệt Ba chủ động nhào lên, cũng biết được mục đích Tiếu Nguyệt Ba hẹn gặp ở nơi này, vì ban nãy thấy người thanh niên trẻ tuổi ra ám hiệu khi gặp , người này nhất định là người giúp Tiếu Nguyệt Ba giám thị, chỉ cần phát ra làm ám hiệu báo cho Tiếu Nguyệt Ba, để nhìn thấy màn chói mắt này.


      Thực ra loại kỹ xảo hạng ba này, kiếp trước này xem biết bao nhiêu lần tivi rồi, chỉ là kịch bản dùng đến nát bét mà thôi, Diệp Thủy Thanh hiểu rằng đau đớn trong lòng có quan hệ gì với Tiếu Nguyệt Ba hết, mà là do cam chịu của Cận Văn Lễ gây ra!


      Trong lòng vốn tồn tại nghi ngờ về tình cảm của Cận Văn Lễ và Tiếu Nguyệt Ba, ngay cả khi Cận Văn Lễ đối xử với tốt hết chỗ nhưng dù sao cũng là người phá hủy cuộc hôn nhân trong tương lai của họ, bây giờ lại thấy màn thế này. Cuối cùng Diệp Thủy Thanh cũng có thể khẳng định rằng: Cận Văn Lễ phải vô tình với Tiếu Nguyệt Ba, chẳng qua xinh đẹp hơn chút, gợi lên hứng thú của mà thôi, sau khi vất vả theo đuổi mới nhận lời qua lại với , dĩ nhiên Cận Văn Lễ vui sướng quá mức mà thôi!


      cảnh trước mắt cũng chứng minh được phán đoán của , Cận Văn Lễ và Tiếu Nguyệt Ba chung đụng hơn 4 năm, thể có chút tình cảm nào, khi Tiếu Nguyệt Ba chút dè dặt dâng lên thân thể trinh nguyên của mình, Cận Văn Lễ cũng động lòng, sai, việc chính là như thế!


      Như thế cũng rất tốt, đúng lúc chứng minh rằng Cận Văn Lễ cũng là đàn ông, cho dù có kết hôn với chắc chắn cũng lên con đường cũ cùng Tiếu Nguyệt Ba mà thôi, hơn nữa cũng biết cách kiếm tiền của Cận Văn Lễ căn bản thể áp dụng cho người thường được, cho nên – người đàn ông này có cũng được! Trực tiếp trả lại cho Tiếu Nguyệt Ba , nếu vẫn cứ cảm thấy có lỗi với ta!


      Diệp Thủy Thanh tưởng rằng dù gì mình cũng sống vài chục năm, rối rắm vì loại chuyện này, có thân thể khỏe mạnh và biết trước tương lai, sớm muộn gì cũng có cách khác để kiếm tiền thôi, hoặc kiếm người khác, hoặc mở cửa hàng bán chút đồ vặt vãnh, tuy hai con đường này cũng chẳng dễ nhưng dù sao vẫn tốt hơn là treo cổ thân cây mục!


      Nhưng mà dù quẹt mắt vài lần, nước mắt vẫn ngừng rơi xuống, Diệp Thủy Thanh muốn để bản thân phải suy nghĩ miên man đau lòng vui nữa, xoay người muốn trở về nhà.


      “Thủy Thanh, đừng khóc, đây cũng là chuyện tốt, em cũng nên tính toán lại chút.” Diệp Thắng Cường theo phía sau Diệp Thủy Thanh, vỗ vỗ vai em , muốn khuyên nhủ những cũng chẳng biết thế nào.


      Diệp Thủy Thanh sợ Tiếu Nguyệt Ba lại giở trò xấu với mình nên để cả đưa tới đây, ngờ lại gặp phải trường hợp khó chịu nhất, thế là cắn môi suy nghĩ mới nghẹn ngào : “Trước kia là em sai lầm, lát về tới nhà hãy lấy chiếc xe trong nhà kho kia trả về cho Cận Văn Lễ , chuyện khác em tự với mẹ.”


      Diệp Thắng Cường thở dài: “Hazz, em còn tuổi, chịu khổ lần cũng tốt, phải muốn giúp em hả giận, chỉ là bây giờ chúng ta còn mong thoái khỏi họ Cận kia được, cần phải dây dưa với nữa, thôi.”


      Diệp Thủy Thanh khóc gật gật đầu, cùng cả về.


      Tiếu Vinh Quyền nhìn nhìn em nhà họ Diệp xa, thầm khâm phục chị mình xuất ra chiêu thức lợi hại này, may mà thành công, nếu đúng là để Cận Văn Lễ được lời rồi.


      Cận Văn Lễ nhíu mày đẩy Tiếu Nguyệt Ba híp mắt, thở dốc hổn hển ra, bình tĩnh : “ , sau này đừng làm những việc khiến bản thân hèn hạ thế này nữa.”


      Sắc mặt Tiếu Nguyệt Ba đỏ ửng, bình thường dù ta có lớn mật thế nào lúc này cũng nhịn được thẹn thùng: “Văn Lễ, là thích em, nếu sao có thể để em hôn ? Diệp Thủy Thanh chẳng phải cũng làm thế sao? ta có thể, sao em lại chứ, nếu hèn hạ cũng là do ta bắt đầu trước!”


      “Tôi thích Thủy Thanh, là tôi xin ấy hôn tôi, tôi đẩy ra là muốn xem cuối cùng lòng tôi muốn thế nào. Tiếu Nguyệt Ba, có cách nào sánh bằng Thủy Thanh được, hai người giống nhau, tôi chỉ thích Thủy Thanh!” Cận Văn Lễ cũng muốn thử xem có phải nổi lên phản ứng vì chủ động của Tiếu Nguyệt Ba hay . Kết quả phát ra cho dù thân thể có phản ứng nhưng cảm giác này lại hoàn toàn khác với cảm giác Diệp Thủy Thanh mang lại cho !


      Thời điểm Tiếu Nguyệt Ba hôn, tim đập nhanh, máu trong người cũng hề sôi lên, loại cảm giác mừng như điên kia hề xuất , tất cả phản ứng thân thể chẳng qua là hấp dẫn giới tính bình thường giữa đàn ông và đàn bà mà thôi!


      “Em tin, chúng ta thử lại xem được ? Nhà em có người, tới nhà em , Văn Lễ, em nguyện trao thân cho !” Tiếu Nguyệt Ba lại ôm Cận Văn Lễ cầu xin.


      Cận Văn Lễ lạnh lùng lắc đầu: “ cần thiết, cho dù tôi có ngủ với , cũng thèm liếc mắt nhìn thêm cái, ngoài Thủy Thanh tôi cần người đàn bà khác!”


      Hai mắt Tiếu Nguyệt Ba đẫm lệ, mờ mịt nhìn Cận Văn Lễ nhanh chóng xoay người rời chút lưu luyến, cuối cùng ta nhịn được mà ôm mặt khóc rống lên.


      “Chị, phải thành công rồi sao, em thấy Văn Lễ cũng ôm chị mà, sao chị còn khóc? Văn Lễ đâu thế?” Tiếu Vinh Quyền vội vàng chạy tới, biết hai người này lại làm sao vậy?


      Tiếu Nguyệt Ba vừa khóc vừa lắc đầu, để ý tới câu hỏi của em trai, bây giờ ta chỉ muốn khóc lớn trận mà thôi!


      Diệp Thủy Thanh cùng trai về tới cửa nhà cũng dừng nước mắt, Chung Xuân Lan thấy hai người đẩy cửa vào, lập tức hoảng hốt: “Thắng Cường, em con làm sao thế? Ai bắt nạt nó hả?” Con bà cho dù ở đơn vị bị lãnh đạo phê bình, đồng nghiệp cười nhạo xa lánh cũng coi như có chuyện gì, sao đột nhiên lại khóc đến mức này?


      Diệp Thủy Thanh khóc đến ho khan: “Mẹ, mẹ lấy hết tiền lương của con ra đây, con muốn chia tay với Cận Văn Lễ, con muốn nợ !”


      “A? sao? xảy ra chuyện gì?” Chung Xuân Lan nhìn về phía con trai.


      Diệp Thắng Cường kể tóm tắt lại mọi chuyện, Chung Xuân Lan đau lòng cho con , cũng chùi khóe mắt: “Biết ngay thằng ranh kia phải người tốt mà, Thủy Thanh, khóc nhé, mẹ làm chủ cho con, lập tức lấy tiền ra, sáu trăm có đủ ?” Tiền lương mấy năm nay của con để dành ít, tiền này lúc cần tiêu phải tiêu!


      “Đủ, hai cũng nợ nhiều, sau này để hai mau chóng trả tiền cho ta là được.”


      “Được, để hai con đưa xe , tiền có cần mang theo luôn ?”


      Diệp Thủy Thanh nức nở lắc đầu: “ cần, chắc chắn tới tìm con, lúc đó con ràng với , đem tiền này trả luôn.”


      Chung Xuân La bất đắc dĩ gật đầu, bà lòng muốn con cắt đứt quan hệ với Cận Văn Lễ, bây giờ cắt đứt nhưng nhìn con đau lòng đến vậy, trong lòng bà lại cảm thấy vui chút nào.


      Cận Văn Lễ đạp xe về nàh, tính thay đồ rồi mới tìm Diệp Thủy Thanh, nếu vương mùi son phấn người Tiếu Nguyệt Ba, Thủy Thanh lại suy nghĩ nhiều.


      “Văn Lễ, con khoan hãy , người nhà họ Diệp đưa xe đạp trở về đây, có chuyện gì xảy ra thế?” Đông Tú Vân gọi đứa con lại sắp ra ngoài của mình quay lại.


      Cận Văn Lễ sửng sốt: “Có thể là họ sửa nhà có chỗ để, cứ để ở nhà mình trước , lúc khác con đưa lại cho Thủy Thanh. Mẹ, con đây, cần chờ con về ăn cơm đâu.”


      Cận Văn Lễ khó hiểu trong lòng, đạp xe đến nhà họ Diệp, gõ cửa, gặp ngay Diệp Thắng Cường ra mở cửa.


      “Sao cậu lại đến nữa?”


      cả, em vừa mới tới, trước đó chưa tới mà?” Cận Văn Lễ thấy Diệp Thắng Cường trừng mắt lạnh lùng nhìn mình hiểu ra sao.


      cả, cứ kệ .” đợi Diệp Thắng Cường đáp lời, Diệp Thủy Thanh đứng phía sau .


      Diệp Thắng Cường đành lùi sang bên để em ra.


      “Chúng ta dạo bên quán bách hóa kia .” Diệp Thủy Thanh cúi đầu tới bên cạnh xe đạp của Cận Văn Lễ.


      Bây giờ Cận Văn lễ nghe tới từ bách hóa lòng hơi chột dạ, nhưng thể phản đối ý của Diệp Thủy Thanh được, đành lên xe đèo tới đó.


      cả em đưa xe về nhà , biết chưa?” Tới nơi, Diệp Thủy Thanh nhảy xuống về phía trước vài bước, quay lưng về phía Cận Văn Lễ hỏi.


      “Ừm, mẹ với rồi, sao nhà em lại đột nhiên đưa xe đạp vậy?”


      Diệp Thủy Thanh nghe thế xoay người, bắt đầu nhìn thẳng vào Cận Văn Lễ.


      “Là em bảo cả đưa trả về đấy.”


      Cận Văn Lễ nhìn đôi mắt sưng đỏ của Diệp Thủy Thanh, lập tức vọt lại: “Em làm sao thế? Có phải có người gì với em ?”


      có ai gì hết, mà người khác gì em cũng quan tâm. Cận Văn Lễ, chúng ta chia tay .”


      Cận Văn Lễ lập tức cứng ngắc toàn thân, như thể hiểu nổi Diệp Thủy Thanh gì: “Thủy Thanh, chúng ta nên đùa nhau như vậy được em?”


      “Em đùa, xe đạp đưa trả về, 600 này cầm , mấy ngày nay tiêu tốn ít tiền, em biết nhiêu đây đủ nhưng em chỉ có thế, đợi hai em kết hôn xong em bảo ấy mau chóng trả nốt cho .”


      “Thủy Thanh, cuối cùng em sao thế? Vì sao lại đột nhiên đòi chia tay với ? Là ai gì hay là em cảm thấy Thôi Tất Thành tốt hơn ?” Cận Văn Lễ chịu nổi đả kích bất ngờ này, miệng đắn đo ra điều lo lắng nhất.


      Diệp Thủy Thanh nhìn vẻ mặt kích động của Cận Văn Lễ, nhàng cười: “Cận Văn Lễ, giữa trưa nay em tới chỗ này, chính vị trí này, làm gì có cần em nữa ?”


      Cận Văn Lễ ngơ ngác nhìn Diệp Thủy Thanh: “Em cũng tới nơi này?”


      “Đúng, em tới cùng cả, vì Tiếu Nguyệt Ba hẹn em 12 giờ trưa gặt mặt ở đây, em sợ ta dùng cách khác hãm hại nên dám mình tới.” Diệp Thủy Thanh ra mấy câu này, cảm thấy bản thân bình tĩnh, lời cũng trơn tru hơn.


      Lúc này Cận Văn Lễ hiểu ra, Tiếu Nguyệt Ba hẹn cũng hẹn Diệp Thủy Thanh, tạo thành hiểu lầm giữa họ, thế là vội vàng kéo tay Diệp Thủy Thanh giải thích: “Thủy Thanh, em hãy nghe , đây là quỷ kế của Tiếu Nguyệt Ba, là ta cố ý bổ nhào vào người , em ngàn lần đừng hiểu lầm, cũng đừng để ta lừa!”


      Diệp Thủy Thanh rút tay mình ra, lùi về sau vài bước: “Em biết Tiếu Nguyệt Ba cố ý, cũng biết ta chủ động hôn ! Nhưng mà Cận Văn Lễ, khi đó làm gì? có đẩy tar a ? ! chẳng những mà còn chủ động đưa tay ôm lấy ta, em nghĩ dưới tình huống này, ngoài chia tay ra giữa chúng ta còn gì để nữa!”


      ôm ta, chỉ đặt tay vai ta muốn đẩy ra, nhưng mà…, Thủy Thanh, em hãy tin , sau đó có đẩy ta ra, cũng thẳng thắn từ chối ta rồi, đó!” Cận Văn Lễ có cách nào giải thích suy nghĩ trong lòng , chỉ có thể bất lực cầu xin Diệp Thủy Thanh tin tưởng .


      Diệp Thủy Thanh nhìn Cận Văn Lễ bất lực như thế cũng thấy đành lòng, khẽ than tiếng kéo tay đặt tiền vào lòng bàn tay: “Văn Lễ, trong lòng vẫn có tình cảm với Tiếu Nguyệt Ba, chẳng qua là phtas ra mà thôi, sau này chắc chắc có tương lai, ngàn vạn lần đừng tiếp tục chuyên tình nữa, em quay lại với Thôi Tất Thành, cũng bao giờ quay lại, … bảo trọng!”


      Diệp Thủy Thanh tới đây, nước mắt vẫn chảy ra, che miệng xoay người muốn chạy , lại bị Cận Văn Lễ ôm chặt lấy.


      “thủy Thanh, được, em thể quăng được! thừa nhận lúc đó có do dự lát, nhưng chỉ muốn biết cảm giác của dành cho em là gì, sau đó hiểu ra rằng, cho dù là người phụ nữ xinh đẹp hơn nữa cũng đều thể bằng em được, trong lòng chỉ thích mình em thôi! sai rồi, làm em đau lòng, là đồ khốn nạn, em đánh cho hả giận !” Sắc mặt Cận Văn Lễ tái nhợt, ôm chặt lấy Diệp Thủy Thanh, biết thể buông tay được, nếu còn đường cứu vãn nữa.


      “Cận Văn Lễ, là đàn ông, có thể dứt khoát chút hay ? Em rằng người khác làm gì, gì em cũng thèm quan tâm, nhưng nếu em muốn chia tay với chính là ! Em có thể thèm để ý tới bất kỳ ai khác, nhưng em thể để ý từng lời hành động của , chúng ta có duyên phận mãi mãi có duyên phận, là do em ích kỷ tham tiền của , buông tay !” Diệp Thủy Thanh khóc đến kịp thở, lòng cũng đau đến xoắn lại.


      Cận Văn Lễ vẫn ôm chặt Diệp Thủy Thanh như cũ, cho dù ngày thường có kiên cường có bất cần đời hơn nữa lúc này nước mắt cũng rớt xuống: “Thủy Thanh, có tiền, cho dù em bên vì cái gì cũng được, tiền của cho em hết, van em đừng rời khỏi , chúng ta đừng chia tay được ? xin em!”


      Cận Văn Lễ , thân thể vốn ôm chặt Diệp Thủy Thanh trượt dần xuống, quỳ mặt đất chôn mặt vào bụng Diệp Thủy Thanh, ô ô khóc.


      Diệp Thủy Thanh càng khóc đứt gan đứt ruột, cúi đầu nhìn , tay đặt đầu vai Cận Văn Lễ, cũng biết phải làm gì, ngay từ đầu có ý muốn cùng Cận Văn Lễ làm giàu, cái gì cũng nghĩ đến, ai biết hôm nay vừa nhìn thấy Cận Văn Lễ ôm hôn Tiếu Nguyệt Ba, lập tức muốn theo con đường này nữa, bây giờ thấy quỳ trước mặt đau khổ cầu xin như thế lòng lại rối loạn, bản thân nếu còn quả quyết làm nên chuyện! Trong lòng vừa nghĩ vậy, tay lập tức dùng sức muốn đẩy Cận Văn Lễ ra.


      Cận Văn Lễ cũng cảm giác được Diệp Thủy Thanh muốn đẩy mình ra, chỉ càng thêm cố sống cố chết ôm hông , đồng thời ngẩng gương mặt đầy nước mắt lên: “Thủy Thanh, em muốn ép chết sao? Nếu em chia tay với , cũng được, đợi chết rồi quấn lấy em nữa!”


      Diệp Thủy Thanh kinh ngạc nhìn Cận Văn Lễ đứng lên, biết muốn làm gì, sau đó thấy nhìn xung quanh, bỗng nhiên vài bước nhặt mảnh thủy tinh mặt đất, vừa ý thức được tốt, kết quả Cận Văn Lễ đặt thủy tinh lên cổ tay cắt mạnh, máu lập tức bắn ra, Diệp Thủy Thanh sợ tới mức kêu to lên: “Cận Văn Lễ, có phải điên rồi , dừng lại! Mau dừng lại!”


      Diệp Thủy Thanh lảo đảo chạy đến trước mặt Cận Văn Lễ, muốn cướp mảnh thủy tinh trong tay , lại nhìn cổ tay vẫn trào máu, tim như muốn ngừng đập: “Nhanh bệnh viện, mau lên xe.”


      Cận Văn Lễ vẫn nhúc nhích, đẩy tay Diệp Thủy Thanh ra, nhìn chăm chú: “ , chết cũng tốt, sống cũng đâu có ý nghĩa gì!”


      “Cận Văn Lễ, có bệnh phải ? quậy phá muốn tìm chết, nghĩ tới cha mẹ sao?” Diệp Thủy Thanh cướp được mảnh thủy tinh cũng rất nóng nảy. Giận tới mức trừng mắt hô to.


      Ai biết Cận Văn Lễ cũng chẳng thèm để ý cười: “Nhà còn có chị trai, chỉ có thể xin lỗi hai người họ thôi!” xong lại muốn cắt cổ tay tiếp.
      Last edited: 17/11/20

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :