1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 39
      Editor: OrchidsPham

      Diệp Thủy Thanh tạm thời để ý tới những chuyện khác nữa, lập tức hỏi Cận Văn Lễ: “ bán hàng mà đầu óc cũng rảnh rỗi nhỉ, lại nghĩ đến ý kiến gì hay rồi?”


      “Vì nghiệp kiến tiền cho vợ, đầu óc lúc nào cũng vận chuyển nhanh chóng hết, hôm nay lúc bày hàng bán, nghe ít người mua đồ oán giận là tín phiếu nhà nước dù lợi nhuận rất khá nhưng thời gian chờ đợi quá dài, nhà ai có tiền nhàn rỗi mà mua cơ chứ, chút tiền lương hàng tháng tiêu dùng còn đủ, lại còn kêu gọi mua cái thứ này. Lúc đầu nghe cũng thấy gì, nhưng sau đó nghĩ đây cũng là cơ hội tốt để kiếm tiền, mình có thể mua lại tín phiếu nhà nước trong tay những người này!”


      Diệp Thủy Thanh nghe xong cảm thấy khó hiểu: “ muốn mua tín phiếu tới đơn vị mà mua, lợi nhuận cũng như nhau, lãnh đạo đơn vị còn có thể biết ơn nữa.”


      Cận Văn Lễ nhéo nhéo hai má Diệp Thủy Thanh: “Vợ ngốc, mua như thế còn bao nhiêu lợi nhuận chứ? Muốn mua phải mua của những người sốt ruột dùng tiền ấy, đối với họ tín phiếu nhà nước có lợi ích thực tế bằng tiền mặt, cho nên mình có thể dùng giá thấp để mua lại tín phiếu nhà nước trong tay họ, ví dụ như tín phiếu giá trị 10 nguyên mình mua với giá 8 nguyên rưỡi, như thế sang năm lúc bán tín phiếu này ngoài lợi tức ra chúng ta còn được lợi 1 nguyên rưỡi, em hiểu chưa?”


      Ý tưởng này là cao minh, Diệp Thủy Thanh vừa mừng vừa sợ nhìn Cận Văn Lễ, nhịn được mà hôn mạnh lên má : “ ăn cái gì mà đầu óc có thể linh hoạt thế nhỉ?”


      Cận Văn Lễ được khen cảm thấy lâng lâng, còn đưa mặt về phía Diệp Thủy Thanh: “Vợ, em hôn nhiều nhiều, chắc chắn đầu óc càng linh hoạt đấy. là do di truyền, tổ tiên nhà đều làm buôn bán, nếu phải thế có thể bị xếp vào thành phần tốt hay sao? Em gả cho là tuyệt đối chính xác, trong nhà này những thông minh nhất, thương vợ nhất, mà còn có thể lăn lộn nhất, đừng ai dám nghĩ bắt nạt em!”


      Diệp Thủy Thanh bị Cận Văn Lễ chọc cười ngừng, đưa hai tay ôm lấy mặt hôn hơn 10 cái, lại thêm đống lời khen khiến Cận Văn Lễ cười ha hả, cuối cùng nằm lăn ra kháng bụm mặt ngây ngô cười.


      “Được rồi, cười nữa đau bụng đấy, em còn vấn đề đây, biện pháp này của rất tốt nhưng cũng có nghĩa là cần rất nhiều tiền mặt, chúng ta có nhiều tiền, dù sao cũng thể ném tất vào tín phiếu đúng , mà dù có dùng hết tiền cũng mua được bao nhiêu cả!”


      Cận Văn Lễ ngồi dậy, trầm tư lát mới : “Đúng là vấn đề lớn, cũng nghĩ qua rồi, đợi hai ngày nữa tìm Dương Nhạc bàn bạc chút, để bỏ thêm tiền ra, lợi nhuận cùng chia.”


      “Người ta có tiền sao tự làm mà phải chia lợi nhuận cho chứ?”


      phải với em rồi sao, nhà họ Dương có ai ra mặt buôn bán hết, thân phận cho phép, lại nếu phải nhà họ có người có thể túm chặt tha như thế sao? Người cưới là em, nếu cưới Tiếu Nguyệt Ba cha của Dương Nhạc để ý tới từ lâu rồi.”


      “Em quên mất chuyện này, con người Dương Nhạc tồi, chẳng những có trầm ổn của người làm công tác văn hóa mà còn chân thành đối xử tốt với người bạn như , đáng tiếc là bị căn bệnh kia làm liên lụy.”


      “Nhìn em khen này, như thể trời dưới đất đều hiếm có vậy, đúng là trình độ văn hóa của cao nhưng cũng trầm ổn mà, đầu óc còn linh hoạt hơn biết bao nhiêu lần so với những kẻ tốt nghiệp trung học làm công tác văn hóa ngoài kia đấy.”


      Diệp Thủy Thanh vừa nghe biết Cận Văn Lễ thầm trào phúng Thôi Tất Thành, cũng để ý mà chỉ cười : “ phải em cũng luôn khen sao? đấy, đúng là trầm ổn hơn lúc chúng ta mới quen biết rồi, nhưng mà vẫn chưa đủ, em cho biết, sau này cái dáng vẻ đánh đánh giết giết của càng ngày càng đủ dùng, tu dưỡng tính cách phải lâu dài, phải rút ra bài học cho mình.”


      nghe lời vợ, sau này nếu phải trường hợp nguy cấp nhất quyết ra tay. Nhưng mà vợ em đừng chỉ , hôm nay em làm giật mình đấy, tư thế đánh người còn oai phong hơn cả Mộc Quế được miêu tả trong sách, nhìn mà phát ngốc luôn.”


      Mặt Diệp Thủy Thanh đỏ hồng: “Em tức quá mà, chưa từng thấy người đàn bà nào biết xấu hổ đến vậy, hai cũng là thiếu đòn, uống nước tiểu cũng đáng! Về sau nếu mà dám như ta, em cũng đánh !”


      tự nhận mình có tính tự giác và tuân thủ luật lệ rất cao, nhưng mà vợ cũng phải nghiêm khắc trông giữ mới được, thói quen là do thời gian hình thành, bị vợ quản quen rồi dám giở trò nữa, em thấy được ?” Cận Văn Lễ nghiêm túc .


      “Được rồi, có gì mà được chứ, em chắc chắn quản lý tốt, uống hết chai bia mà chưa ăn uống gì, để em nấu cơm, đúng lúc em cũng đói bụng, mà chắc cha mẹ cũng chưa ăn, cùng nhau ăn luôn.”


      “Có vợ thế này, còn mong ước gì, cuối tuần này chúng ta về nhà em nhìn xem, dạo này bận quá về được, mẹ vợ lo lắng.”


      Hai người còn cười thêm lát Diệp Thủy Thanh mới nấu cơm, bàn ăn thấy cặp vợ chồng già còn than thở mãi, đành phải khuyên giải hồi, nhưng chuyện này còn cần bản thân Cận Văn Bách thay đổi suy nghĩ, nếu ai khuyên cũng vô dụng.


      Cuối tuần, Cận Văn Lễ dùng xe đạp đèo đống lớn đồ ăn và đồ dùng cùng Diệp Thủy Thanh về nhà họ Diệp, vì trời quá nóng nực lại mua cây kem cho Diệp Thủy Thanh, còn bản thân mồ hôi nhễ nhại dắt xe, tay còn xách theo túi xách. Diệp Thủy Thanh cầm khăn lau mồ hôi cho , còn thỉnh thoảng đưa cây kem trong tay lên miệng cho cắn miếng.


      Đến đầu ngõ, thấy đối diện tới hai người, Diệp Thủy Thanh bất đắc dĩ trợn trừng mắt, vất vả lắm mới về nhà mẹ đẻ lần, sao mà lại đụng phải Tiếu Nguyệt Ba với Thôi Tất Thành thế này chứ!


      Tiếu Nguyệt Ba cũng thấy Cận Văn Lễ và Diệp Thủy Thanh từ xa, ta lôi kéo cánh tay Thôi Tất Thành theo bản năng, Thôi Tất Thành hơi giật mình mất tự nhiên nhưng gì.


      trùng hợp, lâu rồi gặp.” Vẫn là thái độ của Cận Văn Lễ thay đổi nhanh, thoải mái chào hỏi.


      “Đúng vậy, sau hôn lễ của hai người đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, vẫn bày quán ở chợ sao? Thủy Thanh quen với việc ở xưởng in ấn chưa, thực ra làm giáo viên ở nhà trẻ tiền lương kém hơn công nhân nhiều.” Tiếu Nguyệt Ba hơi dương cằm nhìn hai người.


      Diệp Thủy Thanh cười cười: “Quán vẫn bán, thực ra làm ở xưởng in cũng tốt, tôi còn chưa cảm ơn tặng nước hoa cho tôi, tôi vẫn chưa nỡ dùng đến.”


      có gì, nước hoa đấy được mang về từ Pháp, cực kỳ quý giá. Nhưng mà dù quý hơn nữa cũng làm ra để dùng thôi, dùng đến cũng là lãng phí, nhưng mà xưởng in mùi mực nặng như thế, sợ là phun nhiều hơn cũng thấy hiệu quả.”


      “Đừng chuyện của chúng tôi mãi, Thôi Tất Thành, chắc lên làm viện trưởng rồi phải ?” Cận Văn Lễ muốn Diệp Thủy Thanh bị Tiếu Nguyệt Ba trào phúng mãi nên vòng vo đổi đề tài.


      Ai biết vừa nhắc đến chuyện này, Tiếu Nguyệt Ba càng đắc ý hơn: “Lúc nãy tiền lương ở nhà trẻ thấp, sao tôi có thể để Tất Thành làm ở đó được chứ, làm vua trẻ con có tiền đồ gì chứ? Ba tôi nhờ người điều Tất Thành đến Sở giáo dục, tương lai được chuyển chính thức là cán bộ nhà nước. Còn có, đơn vị của ba tôi sắp phân phòng ở, đợi phòng ở phân xong tôi và Tất Thành chuyển qua đó ở, khi đó ở lầu cần phải dùng lò than nữa.”


      Diệp Thủy Thanh vừa nghe Tiếu Nguyệt Ba khoe khoang vừa thầm nhìn qua Thôi Tất Thành, chỉ thấy cúi đầu nhìn biểu cảm mặt, nhưng mà khóe miệng cũng hơi nhếch lên mang theo ý cười, khỏi nghĩ đến Phùng Tú Chi coi con hơn mạng sống, sao bà ta có thể để con trai độc nhất chuyển ra sống mình được chứ? Còn có bà chị cả Thôi Lệ Như luôn hát đệm cũng vô cùng khó chơi nữa, chẳng lẽ thay đổi con dâu khác thái độ của họ cũng thay đổi sao? Hay là Tiếu Nguyệt Ba xử lý được đôi mẹ con kia rồi?


      ngẩn người nghĩ ngợi nghe tiếng của Cận Văn Lễ ở bên cạnh hơi lớn lên: “Vậy đúng là phải chúc mừng hai người, đến khi chuyển sang nhà mới phải thông báo tiếng nhé, để tôi và Thủy Thanh có thể biểu chút tâm ý. Chúng ta cũng đừng đứng đây phơi nắng nữa, phải hai người cũng về thăm nhà mẹ đẻ sao, mau .” xong dùng khuỷu tay huých Diệp Thủy Thanh.


      Diệp Thủy Thanh lúc này mới kịp phản ứng: “Đúng vậy, mau thôi.”


      Thế là hai đôi vợ chồng trước sau vào trong ngõ.


      “Vợ, em lại cho miếng kem, nóng đến cổ họng cũng bốc khói rồi.”


      “Kem tan hết rồi ăn thế nào được?” Vừa rồi đứng tán gẫu lát, que kem trong tay sớm tan hết.


      “Vậy em còn mau ném , chảy hết ra tay bây giờ. Này lão Vương, mau lấy cho vợ tôi chai coca ướp lạnh !” tay Cận Văn Lễ rảnh rỗi, chỉ bảo Diệp Thủy Thanh mau ném que kem tay vào thùng rác, đúng lúc hai người qua quầy tạp hóa, liền gọi chủ quán mang cho Diệp Thủy Thanh chai coca.


      Người kia nhanh nhẹn mở nắp chai đưa cho Diệp Thủy Thanh, là ướp lạnh thực ra chỉ là ngâm trong nước mát mà thôi, nhưng dù sao cũng khát.


      cần trả chai vội, lúc nào rảnh trả chai trả tiền luôn là được.” Lão Vương cười gật gật đầu với Cận Văn Lễ xong định quay lại quán, Diệp Thủy Thanh lập tức lấy tiền ra trả cho người kia, sau đó đưa chai nước cho Cận Văn Lễ uống.


      khát, sợ em nóng thôi, sắp về nhà rồi, lát nữa uống nước sôi để nguội là được.” Cận Văn Lễ lắc đầu, chờ Diệp Thủy Thanh uống ngụm lớn hắc hắc cười vui vẻ.


      Tiếu Nguyệt Ba ở phía sau nhìn cảnh này, tức giận đến cắn răng, giọng : “Cố ý khoe khoang tình cảm có gì hay chứ, còn phải sống khổ qua ngày, bình nước có ga cũng phải hô to gọi , mang nhiều như thế khéo chỉ toàn làm màu, bên trong bọc có khi đều là mấy thứ rách nát rẻ tiền!”


      Sau đó ta lại đẩy Thôi Tất Thành cái: “ chết rồi hay sao hả, thể quan tâm tôi chút hay sao, cứ phải muốn thấp kém hơn họ mới được à!”


      Thôi Tất Thành bất đắc dĩ thở dài: “Sống đời sao có thể thắng mãi, chẳng phải em cũng họ sống bằng chúng ta sao, tôi cũng phải người hay biểu lộ bên ngoài, em bảo tôi học theo có khi lại làm trò cười cho thiên hạ.”


      Tiếu Nguyệt Ba hừ tiếng: “Người là có thể thay đổi, trước đó tôi so đo với . Nhưng mà nhớ kỹ lát nữa đến chỗ cha mẹ tôi được phép chuyện ba mẹ cùng vào ở với chúng ta, ba tôi cho chúng ta phòng phải là để họ cùng hưởng phúc! Người nhà như thế, nếu phải tôi lợi hại hơn phải bị mẹ với chị bắt nạt đến chết hay sao? phải chị thích về nhà mẹ đẻ lắm à, bây giờ dù chị ta có ở đấy luôn tôi cũng quản. Đợi chuyển nhà xong, ngày lễ tết đến nhà còn được, bình thường ít đến nhà tôi thôi, tôi cũng có sức mà hầu hạ họ!”


      Thôi Tất Thành lại thở dài , biết bản thân lựa chọn kết hôn với Tiếu Nguyệt Ba là đúng hay sai nữa, tuy rằng dựa vào thế lực nhà họ Tiếu để có được công việc tốt nhưng gia đình lại rối tinh rối mù, nhìn Diệp Thủy Thanh cười đến ngọt ngào ở phía trước nghĩ: Sống khổ cũng có cái vui của khổ, ít ra Diệp Thủy Thanh cũng gây ầm ĩ với mẹ và chị như Tiếu Nguyệt Ba.


      Sau khi tách khỏi Thôi Tất Thành và Tiếu Nguyệt Ba, Diệp Thủy Thanh cùng Cận Văn Lễ vào sân nhà mình, Chung Xuân Lan và bạn già đều ra đón, vợ chồng cả cũng ra, chỉ có hai vợ chồng hai là thấy đâu.


      “Mẹ, hai con đâu?” Diệp Thủy Thanh vừa mang đồ vào trong nhà vừa hỏi.


      Chung Xuân Lan nhìn nhìn Diêu Hồng gì, Diệp Thủy Thanh liền biết có vấn đề, cũng hỏi lại, đợi vợ chồng cả đều ra ngoài mới lại hỏi lại.


      “Nhị tẩu của con ầm ĩ lên.”


      “Ầm ĩ chuyện gì thế?” Kiếp trước cũng đâu có thấy Trương Nguyệt vừa gả tới gây ầm ĩ chứ?


      “Ầm ĩ muốn chia nhà, phải là lúc hai con kết hôn Văn Lễ giúp đỡ ít sao? Mẹ và ba con cũng chuyện ân tình gì nhưng tiền thể thiệt thòi Văn Lễ được, ba mẹ cũng nghĩ bắt hai con bỏ ra số tiền này, chỉ định là cả nhà tích cóp vào cho đủ thôi, ngờ Nhị tẩu con biết chuyện liền làm ầm lên.”


      “Mẹ, con cũng đâu có bảo Nhị ca phải trả tiền hay thế nào, phải là mẹ làm khó con sao?” Cận Văn Lễ vội vàng xua tay.


      Chung Xuân Lan cười: “Con là đứa bé ngoan, nhưng mà con cũng giàu có gì, trả con số tiền đó mẹ và ba con đều cảm thấy có lỗi với con và Thủy Thanh. Lại , Nguyệt làm ầm ĩ cũng phải là vì muốn trả tiền, mà do nó cảm thấy Thắng Chí kiếm được nhiều tiền hơi Thắng Cường, mọi người chung tiền vào thiệt, cho nên muốn tách ra, sau đó mỗi tháng hai bên đều giao ra 10 nguyên để tiết kiệm trả cho con.”


      “Mẹ, con lấy lại số tiền này đâu, mẹ bảo Nhị tẩu đừng có làm ầm ĩ lên nữa.” Diệp Thủy Thanh nghe xong liền nhíu mày, Trương Nguyệt này sao nghĩ lại, đồ đạc mua sắm khi kết hôn đều là cho chị ta, thế mà còn dám tính toán với gia đình cả.


      hay cũng vô dụng, thực ra nó chỉ muốn tách ra mà thôi, nó thích cùng ăn uống với chúng ta.”


      Cận Văn Lễ đảo mắt chút liền có ý kiến: “Mẹ, con cũng coi như là con cái trong nhà, con có chút ý tưởng ra để mẹ và ba tham khảo chút, Nhị tẩu muốn tách ra cứ tách, giống nhà chúng con vậy, mỗi nhà thích ăn gì ăn ai quản ai. Mẹ cũng cần buồn rầu, đợi đến mùa đông chị ấy tự biết cái khó khi tách ra, đến lúc đó con đưa đồ dùng mùa đông và than đến cho nhà mình, xem chị ta có cuống lên .”


      Diệp Thủy Thanh cũng cười: “ cũng đúng, nếu làm thế, sau này Nhị tẩu lại cảm thấy bản thân luôn chịu thiệt, chuyện tiền nong mẹ cũng đừng với chị ấy nữa, con lấy đâu.”


      Chung Xuân Lan và bạn già liếc mắt nhìn nhau, bây giờ xem ra con đúng là gả chỗ tốt, chuyện trong nhà cũng có tiếng , có chuyện gì Cận Văn Lễ cũng đều nghe theo con mình, vậy là tốt rồi.


      Gần giữa trưa Diệp Thắng Chí cùng Trương Nguyệt cũng trở lại, thấy Cận Văn Lễ đều vô cùng nhiệt tình, cũng chuyện trả tiền, còn mau chóng trả lại. Cận Văn Lễ cần, đúng là khiến Trương Nguyệt vui muốn chết, chị ta vốn nghĩ chuyện trả số tiền này, chẳng qua là sợ Cận Văn Lễ nên dám trả mà thôi, cho nên mới mỗi tháng trả mười nguyên. Lúc này nghe cần trả vô cùng vui vẻ, lại thấy em chồng mang đến nhiều đồ như vậy càng vui hơn, chỉ đợi hai người rồi ba mẹ chồng chia đồ cho nhà mình.


      Nhưng ngờ lúc ăn cơm Chung Xuân Lan liền chuyện tách riêng nhà, còn nếu cần trả tiền cho Cận Văn Lễ cũng cần giao tiền mỗi tháng nữa, nhà nào tự lo nhà ấy. Trương Nguyệt nghe xong ngẩn người nhưng cũng cảm thấy rất tốt, nếu nhà chị ta kiếm nhiều tiền hơn nhưng sức ăn lại nhiều như nhà cả, thời gian dài rất thiệt thòi, chỉ tiếc là đồ Diệp Thủy Thanh mang đến chị ta cũng được chia nữa.


      Sau khi ăn xong cơm trưa hai vợ chồng rời khỏi nhà họ Diệp, Cận Văn Lễ lại tìm Dương Nhạc bàn bạc chuyện mua tín phiếu nhà nước, Dương Nhạc rất tán thành, quyết định chi ra hai ngàn nguyên giao cho Cận Văn Lễ coi như thử trước.


      ta tùy tiện có thể lấy ra hai ngàn nguyên?” Diệp Thủy Thanh nhìn tiền mà ngẩn người.


      có tiền, hai ngàn đúng là ít nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì đến , ngày mai chạy về vùng nôn thôn thử xem, nghe ở đó hợp tác xã ép chỉ tiêu rất ác.”


      “Vậy định mấy ngày?”


      trước hai ba ngày, đến nơi gọi điện về đơn vị cho em.”


      Diệp Thủy Thanh vừa nghe Cận Văn Lễ phải hai ba ngày đột nhiên cảm thấy nỡ: “Vậy phải về nhanh chút nhé.”


      còn chưa mà em nhớ rồi sao? Nếu em lòng muốn tối nay đều nghe theo nhé, bảo em hôn chỗ nào em liền hôn chỗ nào, bảo em làm tư thế gì em liền làm tư thế đó, nếu đợi rồi em cũng tìm được đâu.”


      Cảm xúc ly biệt của Diệp Thủy Thanh bị dáng vẻ bừa bãi của Cận Văn Lễ hòa tan ít: “Còn hôn ? Em liền cắn chết là xong!”


      “Cắn cũng được, hay là để hôn hai cái bánh bao lớn này của em trước ? Lần này nhớ nhất là chúng nó, hazz!” Dứt lời còn thở dài thườn thượt.


      Diệp Thủy Thanh vừa tức vừa buồn cười đấm đá Cận Văn Lễ hồi, cuối cũng cùng để Cận Văn Lễ cởi hết quần áo của mình ra, xoa bóp sờ nắn lâu mới khiến tận hứng.


      Hôm sau Cận Văn Lễ dậy sớm, Diệp Thủy Thanh cũng dậy đưa đến đầu đường.


      “Đúng rồi, em tìm chút thời gian chuyện với Lý Như xem, hình như ấy với Dương Nhạc có mâu thuẫn gì đó, thấy Dương Nhạc cũng vui vẻ lắm, em với Lý Như thân thể Dương Nhạc tốt, có gì nhường nhịn chút.”


      Diệp Thủy Thanh cảm thấy kỳ quái: “Hai người họ gặp nhau lúc nào thế, sao lại có mâu thuẫn chứ?”


      “Hình như là chuyện làm đối tượng gì đó, cũng lắm, dù sao em cũng cẩn thận hỏi chút , đây.” Cận Văn Lễ thấy đường có người liền cúi xuống hôn trộm Diệp Thủy Thanh chút mới xoay người rời .


      Diệp Thủy Thanh đợi Cận Văn Lễ khuất bóng mới buồn phiền quay về nhà, vừa vừa nghĩ: Lý Như và Dương Nhạc có quan hệ với nhau từ lúc nào chứ?
      Last edited by a moderator: 20/4/19
      Nhitocngan, Màn Thầu, cucai_yunnie32 others thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Lễ lắm mưu nhiều kế nhỉ
      mà mở miệng ra là vì vợ thôi
      ngọt chết người
      OrchidsPham thích bài này.

    3. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Mấy nay nàng lặn đâu mất tiu làm ta chờ hoài chờ mãi aaaa
      OrchidsPham thích bài này.

    4. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      Ôi, Lễ là điển hình của những n9 k bị "ngôn tình hóa", "lý tưởng hóa" quá đà. luôn nghĩ cho vợ, và cũng bị ảnh hưởng bởi tư tưởng và suy nghĩ của xã hội sống. n9 rất . chỉ hơi bị "vô liêm sỉ hóa", "mặt dày hóa", "liều hóa" thôi :yoyo53::yoyo53:
      OrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      tàu ngầm lâu lâu ms trồi lên nếu ko bị túm bắn chết ngay nàng ạ... :yoyo34::yoyo34::yoyo34:
      huyenlaw68, Chris_Luunhokkonjunhok thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :