1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Trời ơi t chứ, ko ngờ truyện này nó cũng dữ dội quá. Đọc đến đoạn động phòng là t còn tưởng tương lai trong sáng cơ. :yoyo60::yoyo60::yoyo60:. Thank nàng nhiều lắm. :yoyo45:
      OrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Truyện vốn rất trong sáng mà, chỉ có đầu óc ta đen tối thôi :yoyo35::yoyo35::yoyo35:
      nhokkonjunhok, linhdiep17, Chris_Luu3 others thích bài này.

    3. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      Mâm thịt này chất quá chứ, Lễ "vô tự thông", trong sáng mà vậy, nếu trong sáng chắc...
      OrchidsPham thích bài này.

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 38
      Editor: OrchidsPham


      phải chứ, người đàn bà kia thế mà còn dám chạy đến đây tìm Cận Văn Bách? Diệp Thủy Thanh tưởng tượng được lá gan của người đàn bà kia lớn cỡ nào, chị ta muốn mặt mũi nữa sao?


      “Người ở đâu?” Cận Văn Lễ nhíu mày hỏi.


      “Chị ta tới từ chiều, Nhị ca Nhị tẩu khi đó có nhà, chị ta liền chạy đến phòng cha mẹ, mẹ cực kỳ tức giận, luôn miệng đuổi chị ta nhưng chị ta là phải thấy Nhị ca mới chịu , cuối cùng mẹ cũng ra ngoài thèm để ý tới chị ta nữa, chị ta liền nằm lên kháng ngủ rồi.”


      Đúng là biết xấu hổ! Đúng là cuộc sống của bà góa mang theo đứa bé dễ dàng, nhưng cũng thể có ý đồ phá hoại gia đình của người khác như vậy được, tuy rằng Cận Văn Bách cũng có sai, nhưng bây giờ ta hồi tâm chuyển ý, mặc kệ là hay giả tối thiểu mấy ngày nay ta vẫn luôn thành ở trong nhà, trong tình huống này mà người đàn bà kia còn dây dưa dứt chạy đến nhà người ta mà gây đúng là thiếu đòn mà! Diệp Thủy Thanh cảm thấy có lẽ mình bị Cận Văn Lễ ảnh hưởng rồi, cứ hễ tức giận là nghĩ ngay đến suy nghĩ bạo lực.


      “Nhị tẩu vừa mới về, ở bên ngoài cửa sổ liếc nhìn người đàn bà kia cái liền quay về phòng mình rồi.” Hoàng Kim Hoa tiếp tục báo ra tin tức mới nhất.


      “Thủy Thanh, em xem Nhị tẩu trước , chặn chị ấy lại chút, xem có thể khuyên người đàn bà kia về trước .”


      Diệp Thủy Thanh gật gật đầu, nhanh chóng chạy đến phòng Trịnh Quốc Phương, Hoàng Kim Hoa vui tươi hớn hở theo sau Cận Văn Lễ xem náo nhiệt.


      “Nhị tẩu, chị đừng kích động, Văn Lễ người phụ nữ kia rồi.” Diệp Thủy Thanh vừa tới cửa phòng Trịnh Quốc Phương thấy chị ta cầm cây gậy gỗ lớn ra ngoài, vì thế vội vàng khuyên.


      Trịnh Quốc Phương tức giận đến trắng cả mặt, bàn tay nắm cây gậy hơi phát run lên: “Thủy Thanh, thím biết kĩ nữ thối kia đáng giận thế nào đâu, đây là phòng ở nhà họ Cận, tôi tin là ai đuổi được nó ! Nhưng mà bây giờ, chẳng những ai đuổi mà đám đều lẩn trốn, chờ tôi trở lại ghê tởm, đây là bố mẹ chồng gì chứ? ai chủ trì công bằng cho tôi tôi tự xử lý, tôi đánh chết con hồ ly tinh kia tôi để yên đâu!” xong cũng thèm để ý tới Diệp Thủy Thanh nữa mà đẩy ra chạy thẳng về phía phòng vợ chồng Đông Tú Vân.


      Diệp Thủy Thanh rất thông cảm với Trịnh Quốc Phương, nhưng càng hiểu kẻ biết xấu hổ là gì người khác cũng có cách nào , hai ông bà Đông Tú Vân lớn tuổi như thế làm sao có thể đẩy người ra được, Hoàng Kim Hoa chỉ sợ chuyện thể rùm beng thêm ấy chứ, chị ta nhất định là ước gì Trịnh Tú Phương có thể gặp người phụ nữ kia! Đúng là đủ loạn mà, thấy giữ được Trịnh Tú Phương, chỉ đành đuổi theo.


      Đến khi đuổi kịp Trịnh Quốc Phương thấy chị ta rón rén bước chân, lén lút về phía căn phòng, xem ra là định khiến người phụ nữ kia trở tay kịp, cũng vô thức bước hơn.


      Đến trước cửa, nhìn qua thủy tinh, Diệp Thủy Thanh thấy người phụ nữ kia ngồi dậy, cười với Cận Văn Lễ: “Chú Tư, tôi tới là để tìm Nhị ca chú, nhiều ngày rồi ấy tới thăm mẹ con tôi, tôi muốn hỏi chút ấy có tính toán gì ?”


      muốn hỏi tới công trường mà hỏi, chạy tới nhà tôi làm gì? Hồ Mĩ Nghiên, tôi quản với Nhị ca có chuyện gì, nhưng nếu khiến cha mẹ tôi tức giận đừng trách tôi trở mặt.”


      “Chú Tư, chúng ta cũng quen biết thời gian rồi, tính cách của tôi chú còn biết sao? Từ lúc theo Nhị ca chú, tôi đối đãi ấy như người đàn ông của mình, ấy cũng thể mặc kệ mẹ con tôi như thế được chứ, hôm nay tôi cũng chỉ muốn cha mẹ chú phán xử chút xem vì sao tôi phải ngậm bồ hòn làm ngọt?”


      Lần này chỉ Trịnh Quốc Phương tức giận mà Diệp Thủy Thanh đứng sau cũng giận đến bốc hỏa, đúng là chưa từng thấy người đàn bà nào biết xấu hổ đến vậy, như thể đứa con kia là con ruột Cận Văn Bách ấy! Diệp Thủy Thanh nhìn người phụ nữ kia vẽ cặp lông mày vừa vừa cong, mặt trát phấn trắng như vôi, môi trát son đỏ chót, ngồi kháng đung đưa chân, giày cao gót màu đen còn liên tục lắc lư muốn xông lên đánh cho trận rồi.


      “Con đàn bà dâm đãng thối tha biết xấu hổ này, hôm nay tao phải đánh chết mày!” Trịnh Quốc Phương cũng nhịn đến cực hạn rồi, chị ta nâng cao cây gậy, chạy thẳng vào nhà đánh về phía người phụ nữ tên Hồ Mĩ Nghiên kia.


      Người phụ nữ kia hét lớn tiếng, ôm đầu nhảy xuống khỏi kháng trốn sau lưng Cận Văn Lễ, Cận Văn Lễ lập tức ngăn cản Trịnh Quốc Phương: “Nhị tẩu, chị dừng tay , phải em đuổi ta rồi sao, chị bớt giận nào.”


      “Chú Tư, nếu hôm nay chú còn nhận chị là Nhị tẩu mau tránh ra, nếu sau này chú cũng đừng nhìn mặt chị nữa!” Giọng Trịnh Quốc Phương hơi run rẩy, dùng sức muốn tránh thoát khỏi tay Cận Văn Lễ.


      “Nhị tẩu, chị nghe em ...”


      “Cận Văn Lễ, mau tránh ra cho em, nếu còn ngăn cản nữa em để yên đâu!”


      Cận Văn Lễ nghe thế ngẩn người nhìn Diệp Thủy Thanh giơ cuống chổi đứng bên cạnh, đợi kịp phản ứng thấy vợ mình vọt tới phía sau, cán chổi hướng về phía Hồ Mĩ Nghiên mà phang, vừa đánh còn vừa mắng to: “Đồ đàn bà biết xấu hổ, có giỏi chạy tìm Cận Văn Bách mà gây , chạy tới đây đùa giỡn cái gì hả, còn mau cút .”


      “Chú Tư, chú mau cứu tôi, con đàn bà thối này chạy từ đâu ra thế này!” Hồ Mĩ Nghiên túm lấy áo Cận Văn Lễ cầu cứu.


      “Đó là vợ tôi,đánh là đúng, đừng có thấy người ta nhún nhường mà lên mặt! Vợ, em chú ý an toàn, đừng làm bản thân bị thương!” Cận Văn Lễ thấy Hồ Mĩ Nghiên chửi vợ mình lập tức thay đổi thái độ, đẩy Hồ Mĩ Nghiên xa ra, bản thân đứng bên cạnh xem.


      “Đánh chết hồ ly tinh, đáng đời đồ đàn bà dâm đãng!” biết Hoàng Kim Hoa vác chổi đến từ lúc nào cũng xông vào.


      Cận Văn Lễ nhanh chóng ngăn cản chị ta: “Tam tẩu, chị thôi , muốn đánh muốn chửi sao làm sớm , chờ đến bây giờ còn ra làm gì? Bụng chị còn có đứa đấy, yên tĩnh chút ! ba đâu, còn trốn trong phòng cười trộm à?”


      ba của chú vừa về đến nhà, còn chưa biết chuyện đâu!” Hoàng Kim Hoa chột dạ ném chổi nhìn Cận Văn Lễ, chỉ nhìn chằm chằm Hồ Mĩ Nghiên bị đánh.


      “Thôi , mấy ngày này là ngày đồ đệ ta tới đưa tiền, ta có thể ra ngoài hay sao? Chị mau về phòng !”


      Hoàng Kim Hoa đành phải ra ngoài, đứng ở cửa ngóng ra xem.


      Lúc này Hồ Mĩ Nghiên bị đánh đến lấm cả mặt, giày bị rớt cái cũng kịp nhặt, tìm khe hở giữa Trịnh Quốc Phương và Diệp Thủy Thanh vội vàng chui ra, nhanh chân chạy ra ngoài. Diệp Thủy Thanh và Trịnh Quốc Phương đuổi ra đến ngoài sân liền ném cái chổi trong tay về phía Hồ Mĩ Nghiên, cái chổi đập ngay lên ót ta khiến hàng xóm vây xem phải ồ lên khen ngợi.


      “Đây là có chuyện gì?” Cuối cùng Cận Văn Bách cũng xuất , từ công trường trở về vừa bước vào cổng thấy phía trước hỗn loạn, lại thấy Hồ Mĩ Nghiên khóc đến lấm lem hết cả mặt khỏi cảm thấy tức giận.


      “Văn Bách, cũng nhà bắt nạt em như thế nào rồi đấy!”


      tới làm gì, ai cho tới đây!”


      Cận Văn Bách xong lại nhìn nhìn Diệp Thủy Thanh cũng cùng tham gia đánh người, lại với Cận Văn Lễ đứng gần đó: “Chú Tư, sao tôi cũng là Hai của chú, chú để vợ của chú đánh người như thế à?”


      “Vợ tôi đánh giúp Nhị tẩu! Sao hả, còn chưa biết phải trái sao?” Cận Văn Lễ cong cong khóe miệng liếc mắt nhìn Hai của mình.


      “Chú cứ đắc ý . , mau theo tôi!”


      Cận Văn Bách xong liền kéo Hồ Mĩ Nghiên muốn , Trịnh Quốc Phương lớn tiếng kêu: “Cận Văn Bách, còn muốn thể diện hay hả, trước mặt bao nhiêu người còn muốn làm gian phu dâm phụ hay sao?”


      còn ngại đủ mất mặt sao? Tôi đưa ta về.” Cận Văn Bách để ý đến Trịnh Quốc Phương.


      “Khoan ! Nhị ca, hôm nay được đâu hết, hoặc là chủ động ở lại, hoặc là tôi giữ lại!”


      Cận Văn Bách thấy em trai lấy cây gậy trong tay Trịnh Quốc Phương, nhíu mày nhìn mình vô cùng sợ hãi, biết tính tình Cận Văn Lễ, nếu còn dám bước về phía trước Cận Văn Lễ dám đánh luôn, vì thế chỉ có thể buông Hồ Mĩ Nghiên ra: “, tự về trước .”


      Hồ Mĩ Nghiên cũng nghe qua thanh danh của Cận Văn Lễ, khóc sướt mướt nhìn Cận Văn Bách rồi mới khập khiễng rời .


      Trịnh Quốc Phương có cách nào, kêu khóc ầm ĩ lao đến cấu xé Cận Văn Bách, Cận Văn Bách còn định quát chị ta nhưng bị Đông Tú Vân vừa chạy về dạy dỗ trận.


      lúc náo nhiệt, Cận Văn Lễ kéo Diệp Thủy Thanh tới phòng Cận Văn Bách.


      làm gì thế?” Diệp Thủy Thanh hỏi Cận Văn Lễ.


      Hai đúng là thiếu dạy dỗ, nếu phải do ta mấy hôm trước em có thể làm ầm ĩ với sao? Hôm nay còn làm ba mẹ tức giận.”


      “Vậy chạy đến phòng của người ta làm gì?” phải là định đập phá cho hết giận đấy chứ? Diệp Thủy Thanh nghĩ.


      Cận Văn lễ đến gian trong, bàn để năm sáu chai bia cùng mấy đĩa đồ nhắm, trong đó có chai mở nắp hiển nhiên là do Cận Văn Bách vừa mua về còn chưa kịp uống nghe thấy tiếng ồn ào mà chạy ra.


      Diệp Thủy Thanh nhìn Cận Văn Lễ chút ý tốt cầm chai bia kia lên, ra gian ngoài đổ non nửa chai vào thùng nước, sau đó bắt đầu cởi quần.


      Diệp Thủy Thanh lập tức hỏi: “ làm gì thế?”


      “Dạy dỗ ta, vợ, em ra canh cửa cho .”


      Lúc này Diệp Thủy Thanh mới hiểu Cận Văn Lễ muốn làm gì, dở khóc dở cười xoay người ra ngoài canh có người tới gần hay .


      Cận Văn Lễ tiểu vào chai bia chỉ còn nửa kia, sau đó mới mỹ mãn kéo quần, để chai bia về chỗ cũ, sau đó rửa tay kéo Diệp Thủy Thanh ra ngoài.


      “Được rồi, đừng ồn ào nữa, hôm nay Nhị tẩu cũng được xả giận rồi, Hai em cũng biết sai, hai người mau về nhà , đừng xấu mặt thêm nữa.” Cận Văn Lễ thấy hai người cãi cọ đủ rồi tiến lên túm Cận Văn Bách bảo ta về phòng.


      Cận Văn Bách cũng cảm thấy mất mặt, thuận theo Cận Văn Lễ bước về phòng, Trịnh Quốc Phương cũng chỉ có thể quay về, Diệp Thủy Thanh tò mò Cận Văn Bách có uống chai bia kia hay nên vội vàng chạy theo.


      “Vợ chồng nào cũng thế, đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, có thâm thù đại hận gì đâu, đừng vì người ngoài khiến cho gia đình yên, làm ba mẹ tức giận. A, hai được đấy, còn mua bia với nhiều đồ ăn ngon như thế, muốn ăn mình sao?”


      Cận Văn Bách thở dài: “Sao thế được, chú Tư tới uống với mấy chén .”


      “Được đấy, hôm nay em có lộc ăn rồi. Nào, hai, chúng ta mỗi người uống chai trước, để em rót cho .” Cận Văn Lễ xong liền cầm cái chai có nửa là nước tiểu kia rót cho Cận Văn Bách chén đầy, lại mở chai khác rót cho mình.


      Diệp Thủy Thanh chăm chú nhìn hai em cụng ly, sau đó Cận Văn Bách hơi uống sạch bia trong chén, cố đè nén cảm giác ghê tởm buồn nôn lại, Cận Văn Lễ này để hai mình uống nước tiểu!


      “Bia hôm nay là lạ, vừa chát vừa đắng, chẳng lẽ là bia giả?” Cận Văn Bách uống hết chén, chép chép miệng nhíu mày .


      “Đâu có, em thấy rất ngon, em thấy là do có tâm nên miệng mồm đắng chát ấy chứ, ăn chút đồ ăn xem.”


      Cận Văn Bách nghĩ thấy cũng đúng, đưa tay gắp mấy miếng đồ ăn lại tiếp tục uống với Cận Văn Lễ.


      Cận Văn Lễ ăn miếng đồ ăn nào, chỉ cùng Cận Văn Bách uống hết chai bia liền ngày mai phải mở quán sớm, thể uống tiếp liền kéo Diệp Thủy Thanh về phòng.


      đúng là thiếu đạo đức mà.” Diệp Thủy Thanh ngẫm lại vẫn còn cảm thấy ghê tởm, nhưng vừa nghĩ đến Cận Văn Bách uống hết chai nước tiểu lại nhịn được mà bật cười.


      “Này có tính là gì chứ, hai chả ra sao, đặc biệt chán ghét những người như vậy, đàn ông có tiền tiêu xài cho vợ mình, đối xử tốt với vợ lại ở bên ngoài nuôi con cho người khác, vậy còn là đàn ông sao? đánh ta trận là tốt rồi đấy!” Cận Văn Lễ tỏ vẻ vô cùng tức giận.


      Diệp Thủy Thanh buồn cười: “ đừng có làm trò, phải khi nãy còn ngăn Nhị Tẩu hộ người đàn bà kia hay sao? Bây giờ nghĩ vài câu hay ho em tính sổ với phải ?”


      “Vợ khai ân, ghét người như hai, em cũng thấy biểu của rồi đấy, đây là do em biết cách giáo dục!”


      “Em còn ‘vọng tử thành long’ đấy! biết dùng thành ngữ đừng có dùng linh tinh, hôm nay biểu tệ nhưng mà vẫn còn phải trải qua thời gian dài quan sát mới có thể xác định lòng, có triệt để thay đổi tư tưởng hay !

      Vọng tử thành long (望子成龙) nghĩa là hy vọng con trai mình là người thành đạt.


      Cận Văn Lễ chỉ mong Diệp Thủy Thanh truy cứu chuyện vừa rồi thôi, thế là mau chóng : “Em yên tâm, nhất định ghi nhớ kỹ lời vợ dạy, ngừng đề cao tư tưởng, tố chất chính trị của mình, kiên quyết chống lại tất cả thói quen xấu của tư bản chủ nghĩa, thề trung thành với vợ cả đời, em chính là lãnh đạo tối cao của cuộc đời ! Đây là tiền kiếm được hôm nay, tổng cộng là 5 nguyên 2 mao, lãnh đạo mau cất kỹ.”


      Diệp Thủy Thanh nhận lấy, lại rút nguyên ra đưa cho Cận Văn Lễ: “Cầm , đây là tiền tiêu vặt của .”


      “Được, cảm ơn lãnh đạo, khi nào xài hết lại xin chỉ thị!” Cận Văn Lễ vui vẻ cất tiền vào túi.


      Lúc qua cửa phòng Hoàng Kim Hoa, Diệp Thủy Thanh tức giận : “ ràng là ba của ở nhà, thế mà còn để ba mẹ phải mình đối mặt với Hồ Mĩ Nghiên kia, bản thân tránh trong phòng chịu ra?”


      ba luôn như vậy, chuyện gì có lợi ta làm, em đừng vì loại người này mà tức giận, đáng chút nào.”


      “Em tức giận, em coi thường ta!” Diệp Thủy Thanh cảm thấy Cận Văn Nghiệp còn bằng Hồ Mĩ Nghiên, ngoài hãm hại người khác, bóc lột đồ đệ của mình ngay cả cha mẹ ruột cũng thèm để tâm, đúng là phải người!


      Sau khi hai người vào phòng, Cận Văn Lễ ôm Diệp Thủy Thanh cười: “Vợ, em đừng để ý đến ba của nữa, với em chuyện này, hôm nay mới phát mánh mới rất hay để kiếm tiền đây!”
      Last edited by a moderator: 20/4/19
      Nhitocngan, Màn Thầu, cucai_yunnie38 others thích bài này.

    5. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Cuối cùng chị cũng ngoi lên sau bao tháng ngày
      Mong chương sau quá
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :