1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      "Ừ..." Diệp Thủy Thanh xấu hổ nhắm mắt hừ , thân thể tự chủ được nhàng run rẩy .

      Cận Văn Lễ mở to mắt tham lam quan sát, đôi bánh bao trắng mềm nhảy nhót trước mắt , nhũ thịt trắng nõn như ngọc, nụ hoa phấn hồng, quầng vú vừa phải, nụ hoa khêu gợi cảm nhận được hơi thở nóng bỏng phun ra từ cánh mũi mà run lên nhè . Cận Văn Lễ dùng hai tay bao lấy nhũ hoa đẹp đẽ trắng nõn mềm mại cơ hồ cách nào nắm giữ hết bằng bàn tay, thích rời được, liên tục dùng đầu lưỡi liếm cắn nụ hoa .

      "Ư ..." Ngực Diệp Thủy Thanh bị làm cho tê dại, liên tục phát ra từng đợt thở gấp. Bàn tay bé vô ý thức cắm vào lôi kéo tóc .

      Cận Văn Lễ ngẩng đầu lên khỏi ngực , con ngươi tràn đầy dục vọng thoáng ra tia hào quang, đặt môi lên đôi môi nhắn khẽ nhếch của rồi nhiệt tình liếm hôn. Đồng thời vói tay trái vào giữa hai chân, vuốt ve bắp đùi của , đầu ngón tay lướt qua da thịt trắng mịn như tơ chạy về phía bắp đùi. Giật chiếc quần khéo léo của xuống đến mắt cá chân, bàn tay tách hai chân ra, rồi từ từ vuốt ve khu vực ấm áp mềm mại nhất.

      "Ưm..." Diệp Thủy Thanh kẹp chặt hai chân, tiếng nức nở nghẹn ngào bật ra khỏi đôi môi hồng, toàn thân cũng bắt đầu nóng lên phát run.

      Bụng dưới của Cận Văn Lễ lại giật giật co rút, ngón tay chống đỡ lấy hạt châu khéo léo của , bừa bãi đùa bỡn, ngón giữa thô ráp của còn mạnh mẽ cứng rắn xâm nhập vào cửa huyệt mềm mại của , ngừng phác thảo lên vách tường non mịn bên trong, được bao lâu ngón tay của dính đầy mật dịch tuôn ra.

      Diệp Thủy Thanh cũng cách nào nằm im như chết nữa, vặn vẹo vòng eo : "A... cần phải... cần phải vậy ... Ưm..."

      "Chảy nhiều nước như vậy còn cần, bé thích dối này." Cận Văn Lễ tà ác cười nhìn vẻ mặt mê say của , sau đó lại nhồi thêm ngón tay vào ngừng đâm rút, đồng thời còn nhéo viên chân châu khéo léo của rồi dùng sức xoa nắn.

      "A... cần..." Diệp Thủy Thanh bị kích thích có chút mất khống chế lắc đầu ngâm giọng kêu .

      " cần cái gì? Hả ?" Cận Văn Lễ nhìn bởi vì động tác của mà càng thêm mất khống chế, khiến cho rất có cảm giác thành tựu mà ra sức ép hỏi.

      " cần phải xoa ... Ư... Muốn hỏng mất... Rút ra... Rút ra... A..." Diệp Thủy Thanh chỉ cảm thấy máu toàn thân đều vọt tới tiểu hạch cùng dũng đạo mềm mại bị hung hăng ngược đãi, có cảm giác tê dại, mỏi nhừ vừa căng trướng lại mang theo nhè cảm giác đau đớn làm cho thần kinh càng căng thẳng, khẩn trương như sợi dây đàn, tùy thời đều có thể đứt rời.

      " cần xoa ở đâu?" Cận Văn Lễ cũng tốt hơn , vì cố gắng nhẫn dục vọng mà đầu đầy mồ hôi, để dời chú ý, cúi đầu gặm cắn cổ , hai đầu ngón tay lại càng ra sức níu lấy phần nhắn mềm mịn kia .

      "A... cần... Ư... ưm ..." Dưới thân có quá nhiều khoái cảm mãnh liệt như thủy triều dâng lên, Diệp Thủy Thanh gần như hỏng mất mà liên tiếp cong lên vòng eo nhắn, muốn cầu xin tha thứ nhưng đại não hỗn độn lại nhớ nổi nên cái gì, vì thế chỉ có thể bất lực kêu cần.

      " cần ngón tay, vậy đại côn thịt có được hay ?" Xem vẻ mặt bất lực, Cận Văn Lễ ‘tốt bụng’ thay chỉ dẫn phương hướng.

      "Được... được ... cho em ... A..." Giờ phút này ý chí Diệp Thủy Thanh vô cùng mỏng manh yếu ớt, cái gì cũng đều đồng ý cả, chỉ cầu có thể làm cho mình bớt khó chịu hơn chút. Đột nhiên, như có dòng điện thoáng chạy xuyên qua thân thể, nhịn được thét chói tai ra tiếng, đầu óc trống rỗng, bàn tay gắt gao ôm lấy đầu của , hoa huyệt dưới thân kịch liệt co bóp rồi phun ra luồng dịch tình nóng bỏng, dính đầy tay Cận Văn Lễ.

      "Chậc chậc... là nhiều nước!" Đáy mắt Cận Văn Lễ như có ánh lửa chợt lóe, cũng nhịn được nữa rút ngón tay ra , vừa cảm thán vừa cởi quần phóng xuất ra cự vật đứng hiên ngang của mình , sau đó tách khe mông ra , quy đầu cực lớn chen vào hoa huyệt chật khít, cửa huyệt hẹp bị chống đến cực hạn.

      "Ừ..." Mặc dù trơn ướt đầy đủ, nhưng cảm giác dũng đạo mềm mại bị mở ra vẫn khiến cho Diệp Thủy Thanh cảm thấy thoải mái, nhưng lại muốn từ chối, thậm chí có loại khát vọng mơ hồ, biết khát vọng này là bởi vì vừa đạt khoái cảm cực hạn hay chỉ đơn thuần bởi vì cảm nhận được giờ phút này người đàn ông người .

      Côn thịt lớn của Cận Văn Lễ vừa tiến vào hoa huyệt của Diệp Thủy Thanh , bị tầng tầng lớp lớp mềm mịn sít sao bóp chặt, hại thiếu chút nữa mất khống chế mà điên cuồng đút vào tiết ra, vội vã hít sâu mấy lần, lấy chút lý trí cuối cùng đè nén dục vọng, sau đó bắt đầu tiết tấu luật động.

      Bởi vì vừa rồi cao trào qua, cho nên trong hoa huyệt ướt át dị thường, có đại lượng mật dịch bôi trơn, điều này làm cho Cận Văn Lễ ra vào cũng quá khó khăn, nhưng trong khít khao sắp đem bức điên rồi.

      "Em đừng kẹp chặt như thế, buông lỏng chút ." Giọng khàn khàn ra lệnh. Đồng thời đem tay dò đến nơi hai người giao hợp, đầu ngón tay đẩy ra hai múi thịt, lục lọi đến tiểu hạch mềm mịn mới vừa bị đùa bỡn sưng chịu nổi kia, bắt đầu nhàng vuốt ve, hy vọng có thể mượn việc này khiến bình tĩnh lại, ai biết hoàn toàn ngược lại, Diệp Thủy Thanh bị kích thích kiều tiếng, thân thể so với vừa rồi càng thêm uốn éo kịch liệt, tiểu huyệt cũng theo động tác vuốt ve của mà xoắn chặt từng đợt .

      "A ... chặt..." Cận Văn Lễ bởi vì phản xạ kẹp lấy, mà khỏi kêu rên lên tiếng, lập tức đỏ mắt cắn cánh môi của ép hỏi: "Thoải mái ?"

      "Ừ... Thoải ... Thoải mái... A... Văn Lễ... A..." nhịn được ngâm khẽ, cảm giác trong thân thể càng ngày càng nóng, hoa huyệt lại càng ngày càng ướt. Điều này làm cho thẹn thùng thôi, nhưng cũng muốn lại đè nén chính mình, muốn kiêng nể gì mà hưởng thụ tất cả từ , sau đó cho đáp lại nhiệt liệt nhất.

      Bộ dáng mềm mại đáng tận xương tác động trái tim của , khiêu khích bộc phát ham muốn khiến cho lý trí trong nháy mắt liền hỏng mất, cũng cách nào suy tư nữa .

      kéo cao hai chân của , rồi lại lưu tình ra sức đút vào, nhiều lần đều đâm vào lút cán, hung mãnh đánh vào miệng tử cung mềm mại sâu trong hoa huyệt kia .

      "A... A... chút... Văn Lễ... A... A..." Đối với động tác cuồng dã của , Diệp Thủy Thanh có chút chịu nổi, chỉ có thể tận lực mở ra hai chân, khiến cho hoa huyệt mềm mại của mình dễ dàng dung nạp côn thịt cực kỳ to lớn của hơn, thân thể của ngừng đung đưa dưới điên cuồng chạy nước rút của , khó kìm lòng nổi bấu víu bờ vai của , ngửa đầu quyến rũ kêu .

      Cận Văn Lễ đè chặt điên cuồng chen vào mãnh liệt, đâm hơn trăm cái, làm cho Diệp Thủy Thanh lại tiết lần nữa mới giống như thoáng khát mà rút côn thịt vẫn sưng cứng của mình ra, loay hoay lật người xoay qua chỗ khác, rồi từ phía sau lưng cắm vào sâu, thừa dịp nghỉ ngơi, thở hỏi: "Em gọi là gì?"

      "Ưm ... Văn... Văn Lễ..." Diệp Thủy Thanh toàn thân mềm yếu, khóc ròng nằm sấp ở kháng, cái mông nhếch cao lên , bàn tay bé nắm lấy gối đầu dưới thân, ngừng lay động theo từng động tác thẳng tiến của .

      "A..." lưng Diệp Thủy Thanh bỗng nhiên đau xót, Cận Văn Lễ thế nhưng cắn lên lưng cái, đồng thời dưới thân còn dùng sức hung hăng vào từng nhát từng nhát cực kỳ mãnh liệt, đâm vào tận chỗ sâu trong hoa huyệt làm cho nó vừa chua xót lại tê dại, miệng tử cung gần như muốn bị đẩy ra. Trong thoáng chốc mới nhận ra Cận Văn Lễ đối với câu trả lời của mình hài lòng, đột nhiên linh quang chợt lóe hô: "Ông xã ... chút... A...".

      "Ừ..." Cận Văn Lễ hài lòng ừ tiếng, thoáng thả động tác dưới thân, ngay lúc Diệp Thủy Thanh thở phào nhõm liền hôn lên lỗ tai rồi đến hai gò má, ép quay đầu lại lè lưỡi cho mút hôn.

      Động tác dưới thân lại càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mãnh liệt, bỗng nhiên như nghĩ đến điều gì, dùng kỹ xảo chín cạn sâu, chỉ trong chốc lát lại cảm thấy ghiền, liền nâng lên cái mông trắng nõn của mà điên cuồng rút ra đâm vào hồi.

      "Ưm ... Ông xã ... chút... Ừ... sâu... Chậm chút... A a ... Em ... A... chịu nổi... A..." Diệp Thủy Thanh bị chợt đâm mạnh, rồi lại chợt nhanh chợt chậm, động tác trong chốc lát ôn nhu trong chốc lát lại thô bạo làm cho khóc kêu, cái loại cảm giác vô cùng vô tận vui thích lại có chút đau đớn nhè sắp ép đến phát điên rồi, thân thể bị khống chế bắt đầu run rẩy, hoa huyệt mạnh mẽ xoắn căng, run run tiết ra.

      Cận Văn Lễ bị xoắn cũng có chút chịu nổi, tốc độ côn thịt ra vào càng lúc càng nhanh, cuối cùng gầm tiếng, tiến vào chỗ sâu nhất của phun ra...

      Lúc Diệp Thủy Thanh được buông ra, thể lực chịu nổi nữa mà ngã xuống giường, là bị trận hoan ái kịch liệt này làm mệt muốn chết rồi, toàn thân hư mềm nằm ở đó thút tha thút thít nức nở nghẹn ngào, Cận Văn Lễ vẻ mặt thỏa mãn nằm nghiêng ôm vào trong ngực, từng nụ hôn thập phần ôn nhu của rơi tấm lưng trần bóng loáng của .

      Đáy lòng Diệp Thủy Thanh vốn có chút ủy khuất bây giờ lại giống như thoáng bị động tác của trấn an, thuận theo ở trong ngực cọ xát, chỉ chốc mơ màng muốn ngủ thiếp , nhưng đột nhiên cảm giác bàn tay ngừng di động thân thể , Diệp Thủy Thanh tỉnh táo lại, phản xạ có điều kiện đưa tay bắt lấy bàn tay có khuynh hướng càng ngày càng xuống kia , đồng thời kêu lên: "Đừng..."

      --------

      hôm t6 ta định chờ có người mới comment để qua trang mới post luôn vì đoạn H nó có 'hơi dài' quá mong đợi 1 tí, mà đợi mãi ko ai com mà ta hết giờ làm nên .... ta lặn luôn :yoyo21::yoyo21::yoyo21:
      Last edited by a moderator: 20/4/19
      Nhitocngan, Màn Thầu, cucai_yunnie27 others thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Cận Văn Lễ căn bản nghe , cứ tiếp tục hành trình khám phá của mình , mang theo cả bàn tay kéo tay của cùng chui vào giữa hai chân , mạnh mẽ đâm vào cái, chọc cho phải hít sâu hơi, vặn vẹo vòng eo trốn tránh : " cần... A... Văn Lễ... Ừ... chỉ làm ... lần..."


      Cận Văn Lễ hô hấp dần nặng dần, đôi môi đến ngậm lấy vành tai của , đầu lưỡi mạnh mẽ đâm vào khiến rung động, mập mờ thổi khí : "Thêm lần nữa thôi..."


      "Ừ..." Diệp Thủy Thanh bị mò lấy toàn thân mềm yếu, choáng váng muốn thỏa hiệp, nhưng lý trí còn sót lại ngừng xuất nhắc nhở : muộn rồi, ngày mai còn phải làm, nhưng phần hông bị côn thịt to lớn nóng bỏng đâm vào khiến nhận tuyên cáo tràn đầy mạnh mẽ của là bây giờ phải làm.


      Diệp Thủy Thanh thầm kêu rên tiếng, vùi đầu ở trong gối, buồn bực lên tiếng cầu xin : "Em buồn ngủ lắm, làm nhanh lên."


      Nhưng lời này nghe vào tai Cận Văn Lễ lại thành bực mình muốn qua loa, làm cho tâm tình vốn tốt trong nháy mắt liền biến mất hầu như còn, vốn muốn nhàng chút tại cũng thay đổi, muốn nhanh lên chút chứ gì, vậy làm như ý muốn .


      Cận Văn Lễ rút ngón tay ra, lật người lại, để cho nằm ngửa ở giường, nâng hai chân lên gác ở vai, lại cầm cái gối đệm ở dưới eo , sau đó mới đỡ lấy côn thịt cứng rắn của mình thẳng lưng ‘phốc’ tiếng, toàn bộ chui vào.


      "A..." Tư thế này vốn vào sâu hơn bình thường, hơn nữa Cận Văn Lễ còn mang theo tức giận cho nên chút lưu tình, ngờ hay bằng hên, thế nhưng lại đẩy được miệng tử cung hẹp của mở ra, Diệp Thủy Thanh chịu nổi cơn đau này mà thiếu chút nữa ngất .


      Quy đầu cực lớn của Cận Văn Lễ bị miệng tử cung sít sao ngậm lấy, sảng khoái đến eo cũng tê dại, thiếu chút nữa nhịn được đầu hàng, vội vàng đem đại côn thịt từ trong dũng đạo kịch liệt co rút rút ra, làm lạnh độ hưng phấn chút rồi mới lại hung hăng đỉnh vào, lần nữa đẩy ra cái miệng nhắn mất hồn, ép lấy nó ngậm lấy mút vào.


      "A a a... ... chút... Ô... Quá sâu... Đau quá... ra ngoài... A a ..." Bị xỏ xuyên đau đớn làm cho Diệp Thủy Thanh khóc kêu bắt đầu liều mạng giãy dụa.


      Cận Văn Lễ mặc dù sảng khoái chịu được, nhưng nhìn khóc thê thảm lại đau lòng, kéo hai chân của xuống vòng qua bên hông, chậm lại lực đạo, tiến đến chỗ sâu nhất rồi dùng tiểu thịt cầu nặng nề nghiền nát trấn an : "Tốt lắm, tốt lắm, đừng khóc, chút, được chứ ?"


      càng dịu dàng càng thấy ấm ức, nước mắt càng rơi nhiều hơn, như thể đem tất cả ấm ức kiếp trước mà Thôi Tất Thành gây ra cho khóc ra thành nước mắt vậy.


      "Đừng khóc, ngoan ngoãn , khóc...", Cận Văn Lễ vừa ngừng ôn nhu hôn môi rồi mặt mày , vừa giọng dụ dỗ, động tác cũng càng ngày càng nhàng.


      "Ừ... A... Ưm ..." Diệp Thủy Thanh dưới trấn an của cũng dần dần dừng khóc giãy giụa nữa, thút thít siết chặt cổ của , bấu víu . Trong lòng khỏi thầm mắng mình ngốc chết, sớm biết rằng chỉ cần khóc hai tiếng van cầu tha cho, phóng động tác , trước kia tội gì cứ cắn răng để cho lăn qua lăn lại đến thê thảm biết, thiệt là, sao lại sớm phát ra chứ .


      Cận Văn Lễ cảm giác dần dần bình tĩnh trở lại, lúc này mới bắt đầu chín cạn sâu, ba cạn sâu trêu chọc , Diệp Thủy Thanh bị hư hư hành hạ đến nổi điên, nức nức nở nở lại bắt đầu khóc lên, đồng thời còn giữ dược thân thể hướng dưới người dính sát thêm .


      Cận Văn Lễ nghe khóc đến đau lòng, cái mông dưới người áp sát lay động lại trêu chọc dục hỏa càng thịnh, tâm trạng chất chồng lại thêm hơi rượu làm loạn khiến vô cùng bực bội, mạnh mẽ đè xuống, hôn lên đôi môi nhắn ngừng nức nở nghẹn ngào, đồng thời dưới thân cũng bắt đầu điên cuồng đút vào, mỗi lần cắm vào đều hung hăng đâm vào điểm.


      "A ..." Diệp Thủy Thanh bị đút vào ngừng run rẩy, mật hoa từ hoa huyệt chen chúc chảy ra, trong suốt mật hoa còn trộn lẫn chút dịch nhờn trắng nhè , khoái cảm điên cuồng ngừng đánh thẳng vào toàn thân , lửa nóng từ sâu trong tiểu huyệt truyền đến, khiến mê loạn xoay đầu, hai bầu ngực lắc lư như đợt sóng sữa, cái miệng nhắn được buông tha bất chấp khóc thút thít, lên tiếng tiếng thét to : "A... Chỗ đó được... A..."


      " chặt... Rất nhiều nước... Ở đâu được? Hử ?" Cận Văn Lễ duỗi tay nắm chặt hai bầu ngực tuyết trắng ngừng lắc lư hấp dẫn ánh mắt mà mạnh mẽ vuốt ve, thanh khàn khàn hỏi.


      "A a... A... Ừ... A a a..." Diệp Thủy Thanh còn chưa kịp trả lời câu hỏi của bị khoái cảm ngập đầu che mất, thành trong ngừng co rút lại, khoái cảm quá độ như dòng điện chảy về phía toàn thân , vui thích mà thống khổ ngưỡng mặt lên phát ra tiếng rên rỉ dài .


      Cận Văn Lễ bị trong cao triều liều mạng kẹp chặt huyệt thịt mà có chút đau, thế là lại đút vào càng thêm kịch liệt, thanh ‘bành bạch’ càng ngày càng vang lên, phần mông dùng tốc độ càng lúc càng nhanh, đem chân của kéo mở đến tối đa, để cho kẹp chặt đến nổi nửa bước khó nữa , hoa huyệt ướt nhẹp vì vậy mà hề che lấp hiển ra trước mắt , cánh hoa vốn là màu hồng phấn trở nên sưng đỏ, hoa tâm bị đại côn thịt vô tình đâm rách, căng lớn. Mềm mịn bị đâm đến khẽ lật ra bên ngoài .


      Cảnh sắc dâm mỹ này càng hấp dẫn kích thích thêm điên cuồng, dưới thân cũng dần dần thể khống chế được, hăng hái chuyển động cuồng dã đánh vào hoa tâm của , mỗi lần đều đâm vào chỗ sâu nhất trong , đẩy ra cái miệng nhắn càng thêm khít khao, chọc cho kinh hô ngừng, rên rỉ liên tục, sau đợt mãnh liệt tiến công, Cận Văn Lễ gầm tiếng, ngay lúc cơ thể run rẩy mà bắn ra tinh hoa bạch trọc...


      "A..." Diệp Thủy Thanh lại cùng tiết lần, run rẩy vịn lấy bờ vai của trong dư vị cao triều mà thất thần thôi...


      Đến ngày hôm sau, Diệp Thủy Thanh bủn rủn đứng lên khỏi kháng, nhìn quanh biết Cận Văn Lễ bày quán, xoa xoa ánh mắt mỏi nhừ của mình mà thở dài, đêm qua căn bản hề được ngủ, Cận Văn Lễ tiểu nhân ép buộc đến gần sáng mới chịu buông tha, đúng là quá đáng mà.


      Vội vàng ăn cơm sáng xong, Diệp Thủy Thanh đẩy xe đạp ra sân, thấy Trịnh Quốc Phương đứng ở cửa, đành sang định với chị ta.


      “Thủy Thanh, sáng sớm nay Văn Lễ hết mọi chuyện với chị rồi, chú ấy cũng khuyên nhủ chị, chị tới để cảm ơn thím, thím làm .” Trịnh Quốc Phương xong lập tức xoay người trở về phòng, Diệp Thủy Thanh nhìn theo bóng lưng chị ta mà biết chị ta có tính toán gì hay , nhưng mà dù sao chuyện đó cũng liên quan gì tới , chỉ cần làm tốt việc của mình là tốt rồi.


      Cuối cùng Trịnh Quốc Phương cũng làm lớn chuyện lên, sau khi Cận Văn Bách về hai người liền tranh cãi ầm ĩ khiến hàng xóm láng giềng đều biết, tất cả mọi người đều giúp cho Trịnh Quốc Phương, Cận Quan Tường và Đông Tú Vân cũng dạy dỗ con thứ hai hồi, lại bắt xin lỗi Trịnh Quốc Phương, sau này cũng cho phép lêu lổng bên ngoài về nhà nữa, Cận Văn Bách đều đồng ý nghe theo. Trịnh Quốc Phương xả giận xong cũng náo loạn nữa, việc coi như giải quyết êm xuôi, Cận Văn Bách cũng quay về nhà.


      Chẳng qua là Cận Văn Bách và Trịnh Quốc Phương hòa thuận sinh sống vui vẻ qua ngày, Diệp Thủy Thanh lại phải chịu tội, đều đặn như ăn cơm, ngày ba lần Cận Văn Lễ lại hỏi lòng với hay , có phải sau này nghĩ đến người khác nữa hay , có phải vĩnh viễn rời khỏi hay , khiến Diệp Thủy Thanh hối hận muốn chết, hối hận đêm hôm đó nên đa sầu đa cảm ra những lời đó, khiến bản thân phải chịu tội thế này. Vì muốn trấn an Cận Văn Lễ phải là chuyện dễ, tinh thần và thể xác ngày nào cũng bị dày vò, mỗi tối Cận Văn Lễ đều phải ép buộc đến gần sáng mới chịu ngủ yên.


      ngày sau khi tan làm, Diệp Thủy Thanh cùng Cận Văn Lễ đạp xe về nhà, cảm thấy mình vừa mệt vừa thiếu ngủ, tính nằm lên kháng ngủ giấc trước.


      “Vợ, cơm nước xong lại về ngủ, nếu mẹ lại nghĩ nhiều.”


      đừng có nghĩ nhiều mới đúng đấy! Cận Văn Lễ, em cho biết, tối nay cách xa em ra chút!” Diệp Thủy Thanh nhìn dáng vẻ Cận Văn Lễ lại nổi giận.


      “Vì sao chứ, phải em chuyện gì cũng nghe , còn thích , trong mắt chỉ có mình thôi sao? Vậy sao cho chạm vào em, chẳng lẽ em chỉ gạt thôi sao?” Cận Văn Lễ như bị đả cách, giọng vô cùng ảm đạm.


      “Cận đại gia, ngài làm cho tôi nghỉ ngơi buổi tối được ? Tú bà cũng độc ác như ngài đâu!”


      “Vợ, em so sánh như thế tốt lắm đâu?” Cận Văn Lễ cũng nhận ra Diệp Thủy Thanh mệt mỏi, dĩ nhiên cố cưỡng ép , nhưng vẫn định trêu chọc chút, hơn nữa mấy ngày nay cũng làm hơi gấp, sau này còn nhiều thời gian, cần gấp gáp lúc này.


      Diệp Thủy Thanh nâng chân giả bộ đá Cận Văn Lễ cái: “Cút , định giở trò với ai!”


      Cận Văn Lễ vui cười né sang bên cạnh, ngờ lại va vào người, phát hoảng: “Tam tẩu, chị cẩn thận chút , chị mà ngã ra đó mẹ còn đánh chết em mới lạ!” Cận Văn Lễ thấy Hoàng Kim Hoa có việc gì mới thở phào hơi.


      “Hai người đừng đùa nữa, trong nhà xảy ra việc lớn rồi!” miệng Hoàng Kim Hoa là xảy ra việc lớn nhưng Diệp Thủy Thanh thấy biểu cảm của chị ta rất giống như là hớn hở mừng rỡ vậy.


      Cận Văn Lễ sao có thể tin lời chị ta được, thuận miệng hỏi: “Sao thế, ba bị người ta đánh sao? Bình thường ta ca rất thích tính kế người ta, luôn muốn kiếm lời từ tiền lương của người khác, bị đánh cũng là bình thường.”


      phải đâu, ba chú vừa thà vừa chịu khó, mấy người kia nhờ quan hệ của ấy làm sao tìm được việc làm chứ? Giao cho ấy chút tiền cũng là việc nên làm, thôi chuyện chính , chị cho hai người biết, người phụ nữ kia chạy đến nhà chúng ta rồi!”


      “Người phụ nữ nào?” Cận Văn Lễ nhất thời chưa hiểu được Hoàng Kim Hoa ám chỉ ai


      Giọng điệu Hoàng Kim Hoa cực kỳ hưng phấn: “Còn có thể là người nào nữa, chính là người phụ nữ họ Hồ ấy, người phụ nữ dâm đãng lêu lổng với hai ở bên ngoài ấy, giờ quang minh chính đại chạy đến nhà chính ta tìm người rồi!”

      BỮA SÁNG ĐẦU TUẦN ĐẦY THỊT, CÓ AI BỊ BỘI THỰC KO? :yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      DÙ SAO CÓ TA CŨNG KO CHỊU TRÁCH NHIỆM ĐÂU :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Last edited by a moderator: 20/4/19
      Nhitocngan, Màn Thầu, cucai_yunnie32 others thích bài này.

    3. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Em mới uống sữa thôi nên thiếu thịt trầm trọng. Đọc xong chương này bổ sung thịt tươi ngon nguyên chất :yoyo60:
      Chương này bù đắp H cho chương động phòng :yoyo53:
      OrchidsPham thích bài này.

    4. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      Chắc đây là chương nhiều h nhất từ đầu tới h
      A fangOrchidsPham thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      1 bữa ăn quá hoàng tráng :yoyo60::yoyo60:
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :