1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. milktruyenky

      milktruyenky Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      44
      Trời ạ, đến nhẫn cưới của người ta mà cũng tăm tia luôn, chị dâu kinh khủng quá. Nhưng mà Lễ nhà mình thương vợ ghê, mình cũng ước có 1 xã như thế.
      OrchidsPham thích bài này.

    2. nhokkonjunhok

      nhokkonjunhok Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      222
      @OrchidsPham truyện rất hay. Truyện chong xáng nhất trong các tác phẩm của má Quang nhưng vẫn rất thu hút lôi cuốn. Lễ rất dễ thương thê nô mù quáng trung khuyển

      Cám ơn bạn edit. Mong ngóng từng ngày nha. Lịch post như nào bạn?

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Diệp Thủy Thanh khựng lại, lập tức cười : “Đây phải vàng , vàng 18k mang chơi thôi.”


      Chiếc nhẫn kia là do Cận Văn Lễ xem phim Hongkong thấy được, bản thân quen mang lại cố ý chạy tới tiệm vàng mua chiếc nhẫn bắt mang ngón áp út, là đánh dấu thân phận có chồng cho , dĩ nhiên chiếc nhẫn đó là hay giả thể để Hoàng Kim Hoa biết được.


      “18k à, nhưng nhìn xem cũng rất đẹp mà.” Hoàng Kim Hoa chăm chú nhìn tay Diệp Thủy Thanh dứt.


      Thời điểm mọi người chăm chú xem TV bỗng nhiên ngoài trời nổi gió, lâu sau những giọt mưa lớn như hạt đậu liền đập xuống, Cận Văn Lễ vội vàng bê TV vào trong phòng, Diệp Thủy Thanh đỡ Đông Tú Vân bước nhanh vào trong.


      “Tam phục thiên nhi, oa nhi kiểm nhi, mưa là mưa liền, vợ, sau này em cách Tam tẩu xa chút.”


      “Vì sao?” Diệp Thủy Thanh cảm thấy Hoàng Kim Hoa đôi khi ngốc nghếch rất dễ thương, sao lại phải tránh xa chứ?


      “Bình thường Tam tẩu có vẻ ngốc nghếch nhưng ra rất có tâm nhãn đấy, tay chân chị ta quá sạch đây, trước mẹ cây trâm bạc nhưng sau lần nhờ chị ta thu dọn phòng liền biến mất, cho nên đồ đạc trong phòng chúng ta em cũng phải khóa kỹ vào.”


      ra là có chuyện như vậy, nếu Hoàng Kim Hoa trộm đồ đúng là rất đáng ghét.


      Lúc này cơn mưa bên ngoài càng lúc càng lớn, từng hạt mưa đập vào cửa sổ thủy tinh kêu lách cách, hơn nữa sấm chớp lóe sáng rất đáng sợ, nhưng Diệp Thủy Thanh được Cận Văn Lễ ôm chặt vào lòng cũng chỉ cảm thấy cực kỳ yên tâm mà thôi.


      “Ôi chao, trời mưa lớn như vậy biết cửa hàng có bị dột , sách mà bị ướt làm sao đây?” Diệp Thủy Thanh giật mình nhớ tới số sách ở cửa hàng.


      Cận Văn Lễ cũng nhíu mày nhưng chỉ lát sau liền bình tĩnh lại: “ sao đâu, có mấy người Đổng Minh ở đó mà, có vấn đề gì bắt họ đền bù là được.”


      làm thế chẳng phải là cố tình gây sao?”


      “Dù sao họ cũng phải là người tốt gì, bắt đền họ cũng chẳng sao, nếu được cũng chẳng có cách nào, đến lúc đó phơi khô rồi giảm giá bán, vẫn có người mua thôi.”


      Diệp Thủy Thanh ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, thế là tựa vào lòng Cận Văn Lễ yên tâm ngủ thiếp .


      Ngày hôm sau chính là ngày nghỉ của , Diệp Thủy Thanh vội vàng chạy đến tiệm xem tình hình tổn hại của tiệm sách, ngay cả bữa sáng cũng ăn. Cận Văn Lễ cũng lo lắng theo .


      Kết quả là hai người vừa đến nơi thấy bên nóc cửa hàng sách được ai đó dùng mấy tấm bạt lớn che chắn cẩn thận rồi, mở cửa vào trong kiểm tra, sách hề hư hao chút nào hết.


      “Chuyện này là sao chứ?” Diệp Thủy Thanh vừa vui mừng vừa tò mò lo lắng.


      “Còn có thể thế nào được chứ, nhất định là Đổng Minh sai người làm rồi.”


      Lúc hai người chuyện có ba người từ ngoài cửa vào, thấy Cận Văn Lễ lập tức xoay người cười: “A, Văn Lễ và chị dâu tới sớm thế, trận mưa tối qua đúng là hành hạ bọn em sắp chết luôn, Đổng ca tự mình dẫn người tới cửa hàng sách của chị dâu để kéo bạt che mái, lại trông coi hơn nửa đêm, lúc mưa mới trở về ngủ, còn dặn em hôm nay là ngày chị dâu ra mở quán, nhất định phải sang xem có việc gì cần giúp hay .”


      “Mọi người vất vả rồi.”


      vất vả, vất vả, Văn Lễ và chị dâu chưa ăn sáng đúng , để em cho người mua. Nhìn cái gì hả, mau chóng qua sạp bên kia mua bánh quẩy với sữa đậu nành !” Người kia đạp cho người phía sau đạp rồi lại bắt đầu nịnh hót Cận Văn Lễ.


      “Mấy người này cũng hay .” Nhìn bánh quẩy sữa đậu nành bàn, Diệp Thủy Thanh cảm thán.


      “Bọn họ đáng được cảm thông, em nghĩ thử xem nếu chúng ta giúp đỡ của bọn Lão Sẹo kết cục thảm cỡ nào? Mấy kẻ sống tạm bợ này chỉ biết bắt nạt kẻ yếu thôi, cần để ý tới chúng làm gì.”


      Diệp Thủy Thanh gật gật đầu: “ đúng, em vẫn nên mặc kệ hơn.”


      Cận Văn Lễ ở tiệm sách lát, thấy có vấn đề gì mới rời .


      Cuối tuần, Lý Như đúng hẹn tới nhà Cận Văn Lễ.


      “Tôi nghe tôi là hôm nay có buổi tụ họp, với ai thế?”


      “Hôm nay chúng ta tới nhà Dương Nhạc, ta còn cố ý nhắc mời đấy.” Diệp Thủy Thanh kéo cánh tay Lý Như cùng bước , Cận Văn Lễ trước dẫn đường.


      “Dương Nhạc? Tôi chưa từng nghe qua người này, là họ hàng người thân nhà sao?”


      Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Lý Như, Diệp Thủy Thanh cười ngừng: “ đúng là nhanh quên quá mà, vị khách mà chăm sóc giúp hôm tổ chức hôn lễ của tôi còn nhớ ?”


      ra ta tên là Dương Nhạc! Tôi chỉ nhớ ta bệnh rất nặng, đúng là nhớ kỹ tên ta là gì, mà tôi cũng quen ta, sao lại gọi tôi cùng làm gì?”


      “Có gì đâu mà quen hay chứ, tôi với ta cũng đâu có thân quen đâu! ta với Văn Lễ là bạn tốt, cũng biết bệnh của ta mà, bình thường chỉ có thể ở trong nhà, có lẽ là cảm thấy đơn nên muốn tìm người trò chuyện thôi mà.”


      Lý Như vừa nghe liền mềm lòng: “Cũng đúng, tôi thấy ta cũng hiểu biết rất nhiều thứ, trò chuyện chút cũng tệ.”


      Đến phố trước, Cận Văn Lễ dừng chân trước căn biệt thự: “Chính là nhà này, nhìn rất khí thế đúng ?”


      “Khí thế! Cánh cổng này có cần phải làm cao lớn đến thế ?” Lý như tán thưởng, nhà có cổng riêng sân riêng cũng hiếm thấy nhưng có thể xây biệt thự chưa từng thấy qua, chỉ riêng cánh cổng lớn trước mắt này cũng đủ khiến người ta thấy mà sợ rồi.


      Cận Văn Lễ ngừng cười ha hả: “Sân nhà người ta còn chứa cả ô tô con nữa, cửa có thể lọt sao?”


      Điều này chẳng những khiến Lý Như líu lưỡi mà ngay cả Diệp Thủy Thanh cũng có chút ngớ ra, nhà Dương Nhạc còn có ô tô? Phải giàu có tới cỡ nào chứ?”


      Cận Văn Lễ ấn chuông cửa, rất nhanh có người ra mở cửa, Diệp Thủy Thanh và Lý Như hơi thận trọng theo Cận Văn Lễ bước vào căn biệt thự, chỉ thấy sàn nhà bên trong làm bằng gỗ được mài sáng bóng có thể phản chiếu được cả bóng người.


      “Đây là sofa phải , mềm.” Lý Như cẩn thận sờ sờ nơi mình ngồi, cũng dám ngồi quá mạnh.


      “Tôi đoán là mọi người sắp tới, ngờ đến nơi rồi, mau lên lầu.”


      Dương Nhạc đứng ở lầu vẫy vẫy tay với nhóm người Cận Văn Lễ, thế là ba người liền cùng nhau lên.


      “Cha Dương Nhạc làm nghề gì thế?” Nhân lúc Dương Nhạc đưa Lý Như xem những bộ sách về phương diện y học Diệp Thủy Thanh lặng lẽ hỏi Cận Văn Lễ.


      cũng nữa, chỉ biết là người có năng lực rất lớn thôi, chúng ta cần quan tâm nhiều như thế, có tiền để kiếm là được rồi.


      Diệp Thủy Thanh nghe vậy cũng tiếp tục hỏi nữa mà chuyên tâm quan sát thái độ của Dương Nhạc đối với Lý Như.


      “Chỉ có mình sử dụng cả tầng lầu này sao? Sách của nhiều quá, mấy cuốn sách giá này ngay cả nhà xuất bản chúng tôi cũng có, còn có nhiều sách y học như thế, quá hạnh phúc.” Lý Như nhìn cả bức tường đều là sách cực kỳ hâm mộ.


      “Tôi thể ra ngoài, xem sách còn có thể làm gì, muốn đọc cứ cầm , thân thể tôi tốt nên dĩ nhiên là phải hiểu chút kiến thức cấp cứu và các vấn đề liên quan đến bệnh của mình rồi, như vậy cũng tăng thêm phiền phức cho người khác, thực ra cũng là ngóng trông có ngày trong tương lai y học phát triển có thể chữa khỏi bệnh của tôi.” Tốc độ chuyện của Dương Nhạc nhanh, ngữ điệu cũng rất bình tĩnh, mặt còn mang theo nụ cười thản nhiên khiến người khác nhìn vào cảm thấy rất thoải mái.


      “Người có thể chịu đựng như đúng là hiếm thấy, bình thường uống thuốc gì, đọc sách gì cũng phải chú ý thời gian, thể quá mức mệt nhọc, càng quan trọng hơn là phải bảo trì tâm trạng vui vẻ.” Vì mẹ của Lý Như cũng bị bệnh tim nên cảm thấy rất đồng tình với Dương Nhạc.


      Dương Nhạc nghe vậy khóe miệng hơi cong lên: “Thuốc cũng chỉ là mấy thứ thuốc thông thường thôi, tôi chỉ mong có người thường xuyên tán gẫu với tôi chút là đủ rồi, khi Văn Lễ kết hôn có thể chăm sóc tôi như vậy tôi rất biết ơn, sau khi về luôn muốn mời tới nhà ăn bữa cơm, cũng hi vọng có thể tán thành người bạn như tôi.”


      “Được rồi, nếu phải vậy tôi cũng tính mượn sách của đây, sau này tôi thường xuyên đến là được, Văn Lễ và Thủy Thanh đều rất tốt với tôi nên nhân phẩm của chắc chắn cũng tệ!” Lý Như cũng rất vui vẻ.


      Mãi đến gần giữa trưa, Diệp Thủy Thanh cũng quan sát được Dương Nhạc có thái độ như thế nào với Lý Như, đến khi bảo mẫu chuẩn bị xong đồ ăn, bốn người cùng ngồi vào bàn ăn, Dương Nhạc lại gắp đồ ăn cho Lý Như mới hiểu ra được Dương Nhạc này có cảm tình như thế nào với Lý Như.


      Bởi vì Cận Văn Lễ cũng làm như vậy cho nên Diệp Thủy Thanh vô cùng khẳng định Dương Nhạc có ý này.


      Lý Như liên tục cảm ơn Dương Nhạc sau đó liền thoải mái dùng đồ ăn.
      Last edited by a moderator: 19/4/19
      Nhitocngan, Màn Thầu, cucai_yunnie33 others thích bài này.

    4. nhokkonjunhok

      nhokkonjunhok Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      222
      Gian tình giữa Nhạc và Như dễ thương wá hén nam nhớ nữ mà nữ còn ko thèm nhớ tên nam. :yoyo36::yoyo36:

      Thanks @OrchidsPham up chương mới❤❤❤
      OrchidsPhamA fang thích bài này.

    5. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Hóng JQ của cặp Như - Nhạc :yoyo60::yoyo60:
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :