1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      AChu thôi miên mà t ngất từ bữa tới giờ, định qua đăng mà ngất đến tận nay lun :yoyo66::yoyo66::yoyo66:

      Chương 33.1
      Editor: OrchidsPham

      Hơn 3 giờ sáng, Cận Văn Lễ vừa nghe thấy bên ngoài có động tĩnh lập tức bò dậy, ra khỏi phòng thấy cha mẹ mình thu dọn phòng ở.

      “Ba mẹ, tiếng nữa dậy thu dọn cũng kịp mà.”

      “Dù sao cũng ngủ được, còn bằng dậy sớm chút, thu dọn cho xong cũng yên tâm hơn, nếu con cũng ngủ được mau nhanh chóng thu dọn phòng ốc của mình cho sạch , lát nữa ăn chút gì rồi thay quần áo mới vào!” Đông Tú Vân cười hề hề quét rác, con út cũng kết hôn, việc đại trong nhà cũng được tính là xong hết cả rồi.

      Cận Văn Lễ cười : “Con biết rồi.”

      Vào phòng soi gương, tuy bản thân cả đêm ngủ nhưng hề thấy chút biểu mỏi mệt nào, mà ngược lại càng có vẻ vô cùng phấn chấn. Thế là nhanh nhẹn gấp gọn chăn mền lại, sau đó bắt đầu quét rác lau bụi, sau khi ăn sáng xong liền thay tây trang vào.

      Diệp Thủy Thanh mang vẻ mặt căng thẳng lo lắng mặc chị dâu cả hóa trang cho mình, tốt xấu gì cũng từng cưới lần rồi, còn cả vài năm đời sống hôn nhân nữa, đáng lẽ ra cần phải căng thẳng đến thế, nhưng mà chẳng hiểu sao tim cứ đập thình thịch, thở cũng xong, sao thả lỏng thân thể được.

      “Chà chà, bộ váy này xinh đẹp, Cận Văn Lễ đúng là có chút tài năng, chỉ mở quầy hàng vào mùa hè mà có thể kiếm được nhiều tiền thế sao? Còn kết bạn với những người có năng lực như thế?” Trương Nguyệt nhìn quần áo mới kháng, tỏ vẻ tán thưởng, đúng là ta coi thường Cận Văn Lễ, nhưng cũng phải bội phục bản lĩnh của tên côn đồ này, theo ta biết quần áo giày dép Diệp Thủy Thanh mặc hàng ngày, cả chiếc xe đạp làm nữa, đều là do Cận Văn Lễ nhờ bạn bè em đưa từ nơi khác về, ta phải quan hệ rộng thế nào mới làm được vậy chứ?

      “Chị dâu, chị đừng khen , có gì giỏi đâu, chẳng qua là gặp người tốt đồng ý giúp thôi, đâu có phải bản lĩnh gì chứ?” Diệp Thủy Thanh cố gắng khiêm tốn hết mức, muốn nghiệp còn chưa đến đâu chuốc lấy phiền toái.

      Trương Nguyệt gật gật đầu, nghĩ cũng thấy đúng, Cận Văn Lễ này chẳng qua chỉ là may mắn thôi, lại chỉ bằng cái dáng vẻ thường ngày của , người ta mà giúp mua đồ khéo đánh người ta luôn ấy chứ!

      Tất bật chuẩn bị xong cũng hơn 7 giờ, Diệp Thủy Thanh căn bản thể nuốt trôi bất cứ thứ gì, chỉ ngồi kháng trong phòng mình lẳng lặng chờ đợi Cận Văn Lễ đến đón.

      Lại qua hơn 20 phút, nghe tiếng cười của mọi người, tiếng trẻ con ồn ào nối thành mảnh náo nhiệt, Diệp Thủy Thanh càng căng thẳng hơn.

      “Thủy Thanh, chị đừng căng thẳng” Tiểu Trâu và Lý Như ngồi trong phòng với Diệp Thủy Thanh, thấy sắc mặt trắng bệch vội vàng trấn an .

      “Cảm ơn hai người tới đây với tôi.” Vốn dĩ họ hàng thân thích cùng thế hệ với ít, lại là người cuối cùng kết hôn, cho nên chỉ có thể tìm Tiểu Trâu và Lý Như vẫn chưa kết hôn đến giúp. Quan hệ giữa và Tiểu Trâu vốn tệ nên cần gì nhiều, nhưng ngờ Lý Như cũng thoải mái đồng ý như thế, điều này khiến cảm động.

      “Em ra cửa nhìn xem, đợi bọn họ tiến vào thách đố qua cửa.” Tiểu Trâu nghe thấy có người vào được liền chạy ra chuẩn bị thách đố.

      Lý Như thấy tiểu Trâu mới lấy tiền trong túi ra: “Thủy Thanh, đây là tiền mừng của tôi, đợi lát nữa tôi sợ đông người tiện đưa, hãy nhận trước .” xong liền nhét tiền vào tay Diệp Thủy Thanh.

      Diệp Thủy Thanh nhìn số tiền trong tay mình, vừa nhìn lập tức biết là tiện chỗ nào, Lý Như lại mừng những 300 nguyên! Thời đại này cũng chưa thịnh hành dùng bao lì xì, ngoài trưởng bối ra chỉ có lãnh đạo đơn vị bỏ tiền mừng của các đồng nghiệp vào bao lì xì để trao cho vợ chồng mới mà thôi, những người khác cần, hơn nữa lúc này mừng 30 50 nguyên là to rồi, sao mà Lý Như lại mừng nhiều tiền đến thế chứ?

      cũng đừng có đẩy tới đẩy lui với tôi, bình thường và Văn Lễ cũng tiêu ít tiền cho tôi và trai tôi, vốn dĩ tôi định cảm ơn hai người cứu cháu tôi, ngờ lại trái ngược! Đúng dịp hôm nay hai người kết hôn, cũng coi như tôi tìm được cơ hội biểu đạt chút lòng thành của mình, hãy nhận lấy !” Lý Như xong lập tức đứng lên ra, cùng Tiểu Trâu thách đố chú rể.

      Diệp Thủy Thanh thấy thể từ chối, chỉ có thể cất tiền trước, thầm quyết định trong lòng rằng sau này nhất định phải báo đáp Lý Như cho tốt.

      Sau phen cười đùa, cuối cùng Cận Văn Lễ cũng gặp được Diệp Thủy Thanh, nhìn người vợ trong veo như nước của mình mang theo chút sợ hãi, xấu hổ ngồi kháng, trái tim cảm thấy vô cùng ngứa ngáy, mặc kệ người khác trêu chọc dáng vẻ ngốc nghếch của mình như thế nào cũng chỉ nhìn Diệp Thủy Thanh cười.

      Sau khi lạy tổ tiên và rót trà, Cận Văn Lễ vội đến mức thể chờ được, bế bổng Diệp Thủy Thanh lên ra ngoài cửa, đến cổng, Chung Xuân Lan vẫn ngừng dặn dò con sang nhà chồng phải hiếu kính cha mẹ chồng, cư xử hòa nhã với chị em dâu, bà vừa vừa rơi nước mắt.

      “Mẹ, con nhớ kỹ cả rồi, nhà chồng con cũng cách đây xa, sau này nhất định có thể thường xuyên lui tới thăm ba mẹ, mẹ đừng khóc.” Diệp Thủy Thanh khuyên mẹ mình, sau đó lại nhịn được mà nhảy xuống khỏi lòng Cận Văn Lễ, ôm lấy mẹ khóc rống lên. Chỉ có con sắp về nhà chồng mới có thể cảm nhận được tâm trạng khó chịu này, cho dù ở gần hơn nữa cũng hoàn toàn khác với trước kia.

      Lý Như đứng bên cạnh thấy tình cảnh này cũng muốn sướt mướt khóc theo, may mà Tiểu Trâu còn kiềm chế được mà kéo Diệp Thủy Thanh ra, Diêu Hồng nhanh chóng lấy đồ trang điểm ra để dặm lại cho Diệp Thủy Thanh.

      “Văn Lễ, việc con lấy chồng ôm mẹ ruột khóc là chuyện quá bình thường, sao mà cậu cũng khóc theo thế?”

      Cận Văn Lễ nhìn nhìn Dương Nhạc cười nhạo mình, tức giận : “Tôi thương vợ tôi! Tôi chưa từng thấy ấy khóc đến đau lòng như thế bao giờ.”

      Dương Nhạc cười khẽ: “Mau ôm vợ của cậu , chưa từng thấy chú rể nào cũng nhào vào khóc theo như cậu cả!”

      Chung Xuân Lan vốn thương tâm nhưng thấy người đàn ông cao to cường tráng như Cận Văn Lễ cũng chùi nước mắt như mình lập tức bật cười, lại khuyên con thêm mấy câu rồi đứng lại.

      Đến bên ngoài, Diệp Thủy Thanh trợn trong mắt, đến hàng xóm lớn đứng đầy ngõ chiếc xe bánh mì và năm sáu cái xe kéo cũng vô cùng dễ thấy.

      “Oách lắm đúng ? muốn cho Thôi Tất Thành nhìn xem, ta dựa vào cái gì mà so được với chúng ta!” Tuy rằng Thôi Tất Thành và Tiếu Nguyệt Ba đứng rất xa nhưng Cận Văn Lễ chỉ liếc mắt cái thấy!

      lúc nào rồi mà còn so đo cao thấp hả?” Diệp Thủy Thanh thở dài, nhưng mà nhìn những ánh mắt hâm mộ của hàng xóm, nếu thỏa mãn tâm hư vinh đúng là dối.

      “Vợ, đây là em tốt của , Dương Nhạc đại tài tử, chiếc xe bánh mì này là của cậu ta đấy!”

      “Xin chào em dâu.”

      Bản thân Diệp Thủy Thanh vô cùng tò mò về nhân vật tài ba chỉ nghe danh chưa gặp mặt này, chỉ thấy đối phương cao cao gầy gầy, rất đẹp trai, chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt, chắc hẳn là do thân thể tốt.

      “Xin chào, luôn nghe Văn Lễ giúp ấy ít việc, cảm ơn rất nhiều.”

      “Đâu có, là con cho nên coi Văn Lễ như em ruột trong nhà, hai người lên xe .” Dương Nhạc chuyện nhanh chậm, toát ra trầm ổn, hoàn toàn bất đồng tính cách cới Cận Văn Lễ.

      Nhìn Dương Nhạc vòng lên ngồi phía trước, Diệp Thủy Thanh kéo Lý Như vẫn rơi nước mắt ở bên cạnh, khẽ tình trạng thân thể của Dương Nhạc cho ấy nghe, bảo ấy giúp quan tâm hơn chút, Lý Như nghe xong líu lưỡi: “Người như vậy còn tới làm gì, còn ai nữa hay sao mà lại chọn , lát nữa đến nhà chú rể, nhỡ pháo nổ làm phát bệnh sao?”

      dẫn ất đứng xa xa chút chắc sao đâu.” Diệp Thủy Thanh cũng rầu rĩ, sợ việc kết hôn của mình lại xảy ra án mạng đúng là quá sống động rồi, cũng thầm oán trách Cận Văn Lễ suy nghĩ chu toàn.

      Lý Như khó xử đồng ý, lại đỡ Diệp Thủy Thanh lên xe, sau đó bản thân cũng theo sau.

      Hai vợ chồng Chung Xuân Lan thấy con xa, vốn lại thấy đau lòng tất cả hàng xóm liền xông tới, bảy miệng tám lời khen đội ngũ đón dâu hoành tráng, hai vợ chồng già lại đau lòng tiếp được nữa. lâu sau lại có hai xe mô tô tới là đón người nhà họ Diệp đến khách sạn, điều này càng làm mọi người hâm mộ muốn chết, ào ào bàn tán xem Cận Văn Lễ sao lại có khả năng như thế.

      “Hazz, tôi đưa đến ngã rẽ .” Lý Như gọi Dương Nhạc – vốn định tới gần nhà họ Cận lại.

      Dương Nhạc quay đầu, thấy là nhìn rất văn tĩnh chuyện với mình, thế là cười : “Tôi quen đúng ?”

      “Tôi là bạn tốt của Thủy Thanh, ấy bảo tôi chú ý chăm sóc chút, thân thể khỏe, lát nữa đốt pháo, vẫn nên tránh xa chút mới được. thôi, tôi đưa sang kia, người có thuốc trợ tim đúng , hay là lấy ra trước ? Thực ra, giữa bạn bè với nhau, có lòng là tốt rồi, đến gần hơn cũng chỉ là hình thức thôi, tự làm khó chính mình làm chi? A? mau lên chứ?” Lý Như lầu bầu tràng dài, thấy Dương Nhạc theo kịp liền dừng bước chờ .

      Dương Nhạc buồn cười lắc đầu, đành phải theo.

      “Lát nữa phải thả lỏng, cần căng thẳng, tôi xem qua ít sách về y dược rồi, nếu phải năng lực đủ tôi muốn học y. Bệnh nặng như cần cố gắng giảm bớt những hoạt động bên ngoài.”

      “Văn Lễ là bạn tốt nhất của tôi, tôi cũng biết bệnh của mình làm phiền người khác rất nhiều, nhưng mà vì tham gia hôn lễ của cậu ta tôi ở trong nhà chuẩn bị trước nửa tháng, còn cố ý bảo người nhà mua mấy quả pháo nổ để làm quen, tạo thêm phiền toái cho họ.” Đến đầu đường, Dương Nhạc tự giễu .

      Lý Như ngây ngẩn cả người, bỗng cảm thấy bản thân như kẻ ác, biết tốt xấu, tự cho là đúng dạy dỗ người ta, những người như Dương Nhạc nhất định là có bạn, hơn nữa cũng thể tham gia các loại hoạt động tập thể, cố gắng vất vả lắm mới chuẩn bị để đến tham gia hôn lễ của người bạn duy nhất, còn bị đả kích làm tổn thương như thế.

      xin lỗi, là do tôi hơi quá đáng, đừng để ý.”

      sao, tôi quen rồi, vì sao lại muốn làm bác sĩ?” Dương Nhạc vô cùng hiểu ý chuyển sang đề tài khác.

      Lý Như nghe Dương Nhạc thế lập tức cảm thấy áy náy: “Trái tim của mẹ tôi cũng tốt, tôi từng nhìn dáng vẻ bà khi phát bệnh, rất đáng sợ, cho nên mới muốn làm bác sĩ, nhưng mà bệnh của mẹ tôi nghiêm trọng như , những người như có lẽ ngay cả kết hôn cũng được…”

      Lý Như vừa xong lập tức đưa tay bưng kín miệng mình lại, lời vừa rồi của phải quá đáng nữa mà là thiếu đạo đức!

      Ánh mắt Dương Nhạc lóe lóe, cũng hề có ý tức giận mà tiếp tục tán gẫu mấy vấn đề về bệnh tim với Lý Như, Lý Như thấy thế cũng len lén thở phào nhõm. (JQ a JQ ~~~~)

      * Xe bánh mỳ: (ta ko hiểu về mấy cái xe cổ cổ lắm, GG mãi ko ra, chắc là cái này)
      [​IMG]
      Xe kéo trong truyện là xe gì ta cũng ko biết nữa, đoán là này, ko biết có phải ko nữa :yoyo68::yoyo68::yoyo68:
      [​IMG]
      Màn Thầu, cucai_yunnie, Mango19150 others thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      oái sao ngắn quá à:roft:
      @OrchidsPham ăn gian cắt ngắn bớt có phải ko :buc:
      đọc thấy CVL thao thức đến sáng ngủ là ta nghi lắm, có khi động phòng lăn ra :035: khò khò tội sắc nữ lắm nha :th_4:
      OrchidsPhamChris_Luu thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      hehe... lâu lắm r ms thấy chương ms.. ta mừng phát khíc luôn nè... hihu.
      2 ng đều ko ngủ đk mà. ta nghĩ là đêm động phòng lăn ra ngủ đó. haha
      thanks nàng edit nhiều nhiều nhé.
      OrchidsPham thích bài này.

    4. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Thanks nàng nhiều
      OrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      báo trước khỏi sốc, đêm động phòng rớt chi nà....
      huyenlaw68, Huyềnpluss, Chris_Luu3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :