1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. KatKat

      KatKat Well-Known Member Staff Member Trial Moderator

      Bài viết:
      132
      Được thích:
      366
      @OrchidsPham: có chi. Bạn edit tuyệt cú mèo lâu lâu mình mới để ý thấy 1 lỗi .
      OrchidsPham thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 13
      Editor: OrchidsPham

      Diệp Thủy Thanh càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này thích hợp, từ ngày đầu tiên quen biết Cận Văn Lễ biểu của hề thiếu tiền rồi. Chèo thuyền, ăn tiệm, đưa cơm trưa cho rồi lại đến chiếc xe đạp lần này. Tất cả đều là thứ vô cùng xa xỉ với người bình thường nhưng Cận Văn Lễ lại đều thoải mái chi ra, điều này lên vấn đề, bản thân phản ứng đúng là quá chậm rồi.


      Nhưng mà bây giờ dù có nghĩ ra lại thế nào chứ? Chẳng lẽ trực tiếp hỏi Cận Văn Lễ là lấy tiền ở đâu ra? Người ta chưa chắc muốn với , hơn nữa lòng muốn ở bên , nhưng hề tính đến trường hợp đó, thế sao Cận Văn Lễ lại phải với con đường làm giàu của chứ, lại còn vì sao phải đưa làm giàu cùng chứ? Hơn nữa cho dù Cận Văn Lễ muốn giúp , vậy bản thân đào đâu ra tiền vốn chứ?


      Nếu như phải đồng ý ở bên , lòng lại băn khoăn. Dù Cận Văn Lễ đối xử với tồi nhưng mà làm thế vẫn cảm thấy có lỗi với , như thể giao dịch với vậy, phương diện tình cảm càng công bằng với hơn.


      Diệp Thủy Thanh sa vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, nhưng dù chuyện có khó làm đến đâu nữa, chỉ cần nhớ đến cuộc đời bi thảm của cha mẹ ở kiếp trước mà biết tình nguyện mặt dày đến xin Cận Văn Lễ. So sánh với tính mạng của cha mẹ, chút công bằng đó có là gì chứ?


      xác định được tâm lý, Diệp Thủy Thanh cũng ngồi yên nữa, khoác thêm chiếc áo rồi giày định ra ngoài, ai dè ra đến phòng ngoài lại bị ngăn cản.


      “Đến giờ ăn cơm rồi con còn đâu? phải vừa mới về sao? Đồ ăn trưa nay rất khá, con mau chải lại tóc rồi lập tức đến bữa ăn rồi.” Chung Xuân Lan cười đẩy con về.


      “Mẹ, con có việc gấp phải , về ngay thôi, mẹ để cho con chút đồ ăn là được.”


      “Sao con lại thế chứ? Muốn đâu nhưng phải cơm nước xong chứ.” Chung Xuân Lan đồng ý, chặn đường của cho .


      Diệp Thủy Thanh cảm thấy có điểm đúng: “Mẹ, mẹ cho con biết, cuối cùng trưa nay có chuyện gì? Nếu mẹ ràng con thể được.”


      Chung Xuân Lan nhìn con , nghĩ nghĩ rồi cười : “Vốn định cho con niềm vui bất ngờ, ai dè đúng là dấu nổi, cho con biết vậy, lát nữa Tất Thành đưa cha mẹ nó đến nhà ta dùng cơm, con con ở lại có được chứ? Nghe mẹ , nhanh về phòng sửa soạn chút, đừng để người ta chê cười.”


      “Vì sao nhà họ lại đến nhà ta dùng cơm? Lại còn cả ba người cùng tới nữa, nhà họ có cơm chắc?” Giọng Diệp Thủy Thanh bỗng ngân to lên, đồng thời lòng cũng xuất loại dự cảm tốt.


      “Con gì thế? Cẩn thận mẹ đánh cho bây giờ! Chẳng phải mấy ngày nay con và Tất Thành ở bên nhau khá tốt sao? Mẹ lén hỏi Tất Thành rồi, nó nó cũng rất vừa lòng, mẹ và ba con bàn bạc qua thấy hai đứa dù sao cũng phải vừa quen, cũng nên lo việc cưới xin ổn định rồi. Tất Thành nghe xong rất là vui, hẹn hôm nay đưa cha mẹ nó đến, hai nhà bàn kỹ hơn về chuyện kết hôn, Tất Thành lớn rồi, chuyện này vẫn nên tiến hành sớm chút mới được.”


      “Mẹ! Mẹ làm loạn gì thế? Con kết hôn với Thôi Tất Thành khi nào chứ? Con vẫn luôn con đồng ý cơ mà, sao mẹ hỏi ý con quyết định thế? Con đồng ý!”


      “Con nhóc này, chẳng phải mấy ngày nay con vui vẻ quay lại với Tất Thành rồi sao? Sao còn điên khùng gì thế hả? Con kết hôn với Tất Thành kết hôn với ai hả? Nếu con đồng ý Tất Thành sao còn đồng ý cho nó đưa đón hả?” Chung Xuân Lan cảm thấy con bà đúng là quá kỳ lạ mà.


      Diệp Thủy Thanh tức giận: “Cho tới bây giờ con chưa bao giờ để đưa đón dù chỉ ngày, con đều tự đạp xe làm cả! Thôi Tất Thành dối mẹ đấy, mẹ tìm mà hỏi lại xem có đúng ? Con trước, nếu cha mẹ đến đây, con trực tiếp Thôi Tất Thành làm phiền con, để nhà họ đừng có vọng tưởng nữa!”


      “Mày lấy xe ở đâu hả? Con chết tiệt này, mẹ cũng cho mày biết, chuyện đính hôn hôm nay phải do mày quyết, ngày cũng chọn xong rồi, trước tháng mười kết hôn, lát nữa mày ngoan ngoãn ngồi im bên ! Mẹ thấy mày mới nên ngừng vọng tưởng lăn lộn với thằng lưu manh Cận Văn Lễ kia! Thanh danh của mày bây giờ thế nào hả, Tất Thành còn theo đuổi muốn cưới mày đấy là do tổ tiên nhà họ Diệp tích đức mày có biết hả? Làm sao lại biết tốt xấu thế chứ, mau về phòng cho mẹ!” Con tức của Chung Xuân Lan cũng bùng lên.


      “Con ở nhà, con xe của Cận Văn Lễ đấy! Đính hôn của các người con cũng thừa nhận, là thời nào rồi mà còn làm cái chuyện ép duyên đó chứ? Mọi người ai muốn mà kết hôn với Thôi Tất Thành, dù sao con cũng !” Từ trong xương tủy, Diệp Thủy Thanh rất giống Chung Xuân Lan, cũng có mặt cứng rắn quyết liệt, chẳng qua kiếp trước có cơ hội biểu ra mà thôi.


      Sau đó lại trải qua nhiều đả kích như thế, cho dù có nóng nảy cứng rắn đến đâu nữa cũng bị cuộc sống thực mài mòn hết cả, mà lúc này đây cuối cùng tính cách đó cũng có dịp ra.


      “Lễ nghi của mày đâu hết rồi, sao mày lại học cách cách lưu manh đó, còn dám cùng người lớn tranh luận hả? Hôm nay mẹ dạy dỗ mày là được mà!” Chung Xuân Lan sắp giận đến phát điên lên, ra mấy ngày nay bà đều bị lừa gạt, lát nữa nhà họ Thôi đến rồi mà con nhóc làm người ta phải lo lắng này còn như thế, sao bà còn mặt mũi gặp người ta nữa? đánh xong!


      Vừa nghĩ thế, Chung Xuân Lan lại thuận tay túm cái chổi ở trong sân đánh về phía Diệp Thủy Thanh. Lúc đầu Diệp Thủy Thanh còn hơi sợ hãi nhưng đánh được vài cái, cha và chị dâu trở lại khuyên can mới bắt đầu chạy vòng quanh né tránh.


      “Thủy Thanh, con đứng lại đó cho cha.” Diệp Truyền Nghĩa hiếm khi nổi giận như vậy.


      Dù sao Diệp Thủy Thanh vẫn sợ uy nghiêm của cha, lập tức dừng lại.


      “Con kỳ lạ, mẹ con chẳng phải vì muốn tốt cho con ư? Bây giờ con chưa hiểu nhưng tương lai con rất biết ơn mẹ con! Tất Thành là thằng bé tốt, mọi phương diện đều rất khá, cha mẹ có thể hại con sao? Con rửa mặt, lát nữa người của nhà họ Thôi đến, được quậy phá nữa, mối hôn này chắc chắc rồi, ai có thể phản đối được!”


      Diệp Thủy Thanh thấy ngay cả cha từ bé chiều mình mà cũng như vậy, hốc mắt nóng lên, nước mắt trào ra.


      “Thủy Thanh, em nghe lời , lát nữa biểu tốt, đợi khi em kết hôn mua cho em chiếc xem mới được ?” Diệp Thắng Cường và Diệp Thắng Chí cũng khuyên em mình.


      Diệp Thủy Thanh liếc qua liếc lại nhìn người nhà mình, cuối cùng nhịn được khóc lên: “Mọi người biết gì chứ? Mọi người biết gì chỉ biết ép con! Con gả cho Thôi Tất Thành, con mà gả cho mọi người nhất định hối hận! Em cần mua xe, em có xe mới, là do Cận Văn Lễ mua cho em! Hôm nay con cũng hết luôn, con thể ở cùng Cận Văn Lễ được, mọi người coi thường là do mọi người biết nhìn người!”


      “Mày, cái đồ hư hỏng, hôm nay mẹ đánh chết mày được, sau này đỡ phải xấu hổ!” Chung Xuân Lan suýt nữa thở nổi, chỉ là miệng kêu đánh kêu giết nhưng có tí sức lực nào cả, người nhà họ Diệp nhanh chóng đỡ bà ngồi xuống bên.


      “Thủy Thanh, em lời vô liêm sỉ gì thế? Em ép mẹ tức đến phát bệnh được sao?” Diệp Thắng Chí tức giận trừng em , giận thể đánh cho nó tỉnh ra được!


      Diệp Thủy Thanh cắn môi, những giọt nước mắt như hạt đậu thi nhau rơi xuống: “Mọi người muốn ép chết con mới cam lòng!” Kêu xong xoay người chạy ra khỏi nhà.


      “Đây phải chị dâu sao? Thế này là thế nào? Kẻ nào dám bắt nạt chị? Là ai, để em đập cho nó trận!”


      Hai mắt Diệp Thủy Thanh đẫm lệ, mơ hồ nhìn người chuyện với mình: “Tôi biết .”


      Người kia nở nụ cười: “Em tên là Hầu Quý Nghĩa, Văn Lễ là huynh đệ kết nghĩa của em, ấy ở ngay cạnh cửa hàng than thôi, hay em đưa chị qua đó nhé?”


      Diệp Thủy Thanh ấm ức, cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều lập tức gật đầu đồng ý.


      Hai người trước sau về hướng cửa hàng than, từ xa Diệp Thủy Thanh thấy ở chân tường có mấy người đứng, vì cách quá xa nên nhìn ai là Cận Văn Lễ.


      “Văn Lễ, đúng là hấp dẫn người quá nha, người ta cuồng dại đấy, khéo làm thiếp cho người ta cũng vui ấy chứ!” người em của Cận Văn Lễ là Quản Thành giễu cợt Tiếu Nguyệt Ba, những người khác cũng ồn ào theo.


      “Quản Thành, tốt nhất câm mồm cho bà, đây là chuyện giữa bà đây và Cận Văn Lễ, lắm mồm làm gì? Chẳng lẽ đợi bà đây lấy đế giày đánh cho trận mới có thể tử tế được?”


      “Tiếu Nguyệt Ba, cuối cùng thích tôi chỗ nào mà cứ bám riết tha thế?” Cận Văn Lễ ngậm điếu thuốc cuốn nhìn Tiếu Nguyệt Ba hỏi đứng đắn.


      Tiếu Nguyệt Ba cười ngọt ngào: “Em cũng biết, em chỉ thấy nhìn chỗ nào cũng tốt, ba mẹ em đưa em xuống nông thôn hôm qua em mới về, em với họ trừ khi em đồng ý, nếu ai cũng đừng nghĩ ngăn cản em với . Văn Lễ, lát nữa hai chúng ta xem phim nhé, đây là thuốc lá của ba em, xem có thích hút ? Nếu thích em lại lấy cho !”


      Cận Văn Lễ nhận thuốc lá Tiếu Nguyệt Ba đưa tới, tùy tiện ném cho người bên cạnh: “Các chú hút , bây giờ có phim gì hay chứ?”


      “Dĩ nhiên là có, còn là phim tình cảm nữa, em mua vé rồi.” Tiếu Nguyệt Ba lấy trong túi ra hai chiếc vé xem phim đưa ra như hiến vật quý.


      “Văn Lễ, Tiếu Nguyệt Ba đến thế rồi, hay là xem phim với ấy .” Có người khuyên Cận Văn Lễ, cũng cảm thấy tiếc cho Cận Văn Lễ, người theo đuổi để ý, lại khổ công theo đuổi họ Diệp kia, đúng là mất mặt mà.


      Cận Văn Lễ phun ngụm khói, cười dựa vào tường gì, Tiếu Nguyệt Ba cũng vội, đến đứng bên Cận Văn Lễ chờ trả lời.


      “Văn Lễ, chị dâu bị người ta bắt nạt, em đưa chị ấy đến đây!” Hầu Quý Nghĩa đưa Diệp Thủy Thanh đến, còn chưa tới nơi bắt đầu lớn tiếng hô lên.


      Cận Văn Lễ quay đầu về hướng tiếng phát ra, vừa liếc mắt thấy Diệp Thủy Thanh tóc tai bù xù, mặt đầy nước mắt, ánh mắt đỏ lên, lòng đột nhiên đau như bị ai đấm mạnh. Ném tàn thuốc, đứng thẳng dậy lập tức chạy đến, những người khác cũng có tâm trạng để đùa nữa, gương mặt đanh lại lạnh lẽo sau Cận Văn Lễ. Tiếu Nguyệt Ba có chuyện gì, chỉ có thể theo sau đám người.


      Cận Văn Lễ đến trước mặt Diệp Thủy Thanh mới phát ra cánh tay cũng có mấy vệt sưng đỏ như bị người ta quật mạnh, khỏi nheo mắt độc ác hỏi: “Ai đánh em? biết tên, ngay bây giờ đến đập chết nó!”


      Diệp Thủy Thanh lau nước mắt mặt nức nở : “Mẹ em, em bị mẹ em đánh!”


      “A? Sao em lại quậy khiến mẹ đánh chứ? Em phải học nhẫn nhịn, chịu đựng tức giận chứ, nếu chỉ có thể ăn đánh thôi, đây còn phải là cố ý làm đau lòng ư? Còn bị đánh ở đâu nữa? đưa em đến bệnh viện bôi thuốc, khóc nữa nha, bôi thuốc xong đưa em giải sầu. Hazz, em cũng là…, mẹ con với nhau có nhiều cách để chuyện mà, sao lại thành ra thế này chứ?”


      Cận Văn Lễ vừa nghe người đánh là mẹ vợ tương lai thái độ lập tức khác hẳn, vừa đau lòng Diệp Thủy Thanh, lại hơi oán trách biết nghĩ.


      Diệp Thủy Thanh vừa nghe thế lập tức nổi giận, nước mắt lại ứa ra: “Trưa nay mẹ em mời ba người nhà Thôi Tất Thành đến dùng cơm, bàn chuyện đính hôn cho em, trước tháng mười cho em và ta kết hôn, em để yên được sao? Được sao? cằn nhằn cái gì hả?”


      “Đây là mẹ em đúng! lỡ lời, chưa hiểu tình hình trách nhầm em, em đừng khóc mà, là đúng khiến em tức giận. Thủy Thanh, cần sợ, có đây, chúng ta đấu tranh đến cùng! Chúng ta tranh thủ kết hôn trước ngày mùng tháng năm !”Cận Văn Lễ thấy Diệp Thủy Thanh lại khóc, lập tức hoảng loạn, năng cũng lộn xộn.


      Diệp Thủy Thanh lại bị chọc cười: “ ngốc à? Mùng tháng sáu cũng qua rồi, còn trước mùng tháng năm gì chứ? Em viện đâu, có chuyện gì. Em chỉ muốn kết hôn với Thôi Tất Thành, gia đình em cứ nghĩ là vì nên em mới như thế, thực ra phải, em cũng luôn giải thích là em nghĩ đến chuyện ở bên nhưng họ tin. Chẳng qua thanh danh của em giờ thế, em muốn hỏi , nếu bây giờ chỉ vì em muốn thoát khỏi dây dưa với Thôi Tất Thành nên mới quyết định ở bên , có muốn hẹn hò với em nữa ?”


      Diệp Thủy Thanh hỏi xong cũng nhìn Cận Văn Lễ, cúi đầu chờ chuyện.


      Nhưng mà lúc lâu sau cũng nghe thấy tiếng Cận Văn Lễ, lòng hơi trầm xuống, xem ra vẫn làm tổn thương rồi, thế là ngẩng đầu cứng rắn cười : “ đồng ý em cũng có thể hiểu được, là em hơi quá đáng…”


      “Lời em chứ? Em muốn ở bên ?” Cận Văn Lễ căn bản nghe thấy mấy câu sau của Diệp Thủy Thanh, đến bây giờ vẫn nghi ngờ Diệp Thủy Thanh muốn bên có phải là .


      Diệp Thủy Thanh bị phản ứng của Cận Văn Lễ làm cho hồ đồ: “Đúng vậy, nhưng mà đó chẳng qua là vì muốn kết hôn với Thôi Tất Thành nên mới tìm đến thôi.”


      “Cho dù em vì muốn lấy cái mạng này của mới chịu ở bên cũng vui, cam tâm tình nguyện giao mạng sống cho em! Này, mấy chú đều nghe đấy nhé, từ hôm nay trở Thủy Thanh chính là bạn của Cận Văn Lễ, sau này nếu có đứa nào đui mù dám trêu chọc chị dâu các chú, lập tức đập chết nó cho !”


      Cận Văn Lễ kích động đến run rẩy cả người, tay ôm lấy bả vai Diệp Thủy Thanh cười ngây ngô, mặc kệ người khác giễu cợt thế nào cũng giận.


      “Mày là đồ hồ ly tinh biết xấu hổ, thừa dịp tao ở đây liền quyến rũ Văn Lễ, hôm nay tao thể xé nát cái mặt mày!”


      Diệp Thủy Thanh nhìn Tiếu Nguyệt Ba lao ra từ sau đám người, đáy lòng lạnh lẽo, bất giác lùi xa Cận Văn Lễ, sao lại quên mất còn có Tiếu Nguyệt Ba này chứ?
      Last edited: 17/11/20

    3. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Thêm truyện nữa của thần vụ quang. Thích
      Chó ĐiênOrchidsPham thích bài này.

    4. red764

      red764 Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      82
      Mẹ chồng và chồng như thế này ta chết quách cho rồi. Ko biết nữ 9 sống lại như thế nào đây. Mong là đừng "ảo diệu" đến mức trở thành tỉ phú nhờ biết trc tềnh hềnh kinh tế
      Ta chờ nam 9 :050:
      Bò đeo nơOrchidsPham thích bài này.

    5. Bò đeo nơ

      Bò đeo nơ Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      30
      Bò quyết định cắm cộc ở đây gặm cỏ.
      Cận Văn Lễ rất đàn ông = )))
      Vô tâm thế nên mới lạc mất chị, lỡ mất đời 3')
      OrchidsPham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :