1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 42
      Edit: OrchidsPham


      “Hai người có chuyện gì vậy, có gì từ từ , sao lại ầm ĩ ngay đường thế này chứ?” Diệp Thủy Thanh hiểu tại sao Dương Nhạc lại xuất ở nơi này, cũng biết đại thiếu gia này làm gì mà lại khiến Lý Như tức giận tới như vậy.


      “Thủy Thanh, cũng đến tìm Lý Như sao, khéo, chuyện của tôi cũng biết rồi đấy, mấy ngày nay thấy thân thể tốt hơn chút nên đến đưa tiền vì làm chậm trễ công việc của ấy, hiểu sao ấy lại giận đến vậy.” Giọng điệu Dương Nhạc vô cùng vững vàng, hoàn toàn đối lập với dáng vẻ nôn nóng tức giận của Lý Như.


      Diệp Thủy Thanh nghe xong liền kéo Lý Như sang bên khuyên can: “ cũng quá nóng vội rồi, phải chỉ là 50 nguyên thôi sao, cùng lắm sau này tìm cơ hội mua chút quà đáp lễ là được rồi, có cần phải tức giận đến vậy ?”


      phải 50 mà là 200 nguyên! ta trực tiếp đến phòng làm việc của tôi đưa 200 nguyên trước mặt bao nhiêu đồng nghiệp của tôi như thế mà còn gì chỉ cười, sau này làm sao tôi có thể ràng với mọi người được, còn ai giới thiệu đối tượng cho tôi nữa chứ?” Lý Như oán giận trừng mắt nhìn Dương Nhạc, giọng càng ngày càng lớn.


      Lúc này Dương Nhạc cũng bước xuống xe đến bên cạnh hai người, nụ cười mặt tắt, giọng cũng trở nên ảm đạm hẳn: “Tôi biết tôi nên tới chỗ làm tìm em khiến em bị đồng nghiệp chê cười, cười em làm bạn với kẻ bệnh tật như tôi. Xem ra ngoài Văn Lễ ra tôi nên hy vọng xa vời là còn có người coi việc làm bạn với tôi là gánh nặng nữa, xin lỗi em, xin lỗi.”


      “Dương Nhạc, đừng có ngậm máu phun người, tôi là gánh nặng lúc nào hả? Là do lấy tiền đè người còn thèm lí do, cố ý khiến người ta hiểu lầm tôi và có quan hệ mờ ám, bây giờ còn dám ở trước mặt Thủy Thanh đổi trắng thay đen, có chút lương tâm nào hả?” Lý Như sắp bị giọng điệu bẻ cong của Dương Nhạc làm cho tức chết.


      Diệp Thủy Thanh nhìn nhìn hai người trước mặt, chỉ cảm thấy Dương Nhạc có vấn đề gì còn Lý Như như sắp phát bệnh đến nơi, khỏi cảm thán Dương Nhạc này quá lợi hại, may mà sống mấy thập niên nên mới bị che mắt kéo .


      “Dương Nhạc, thực ra Lý Như coi là bạn, hôm nay tức giận như thế chẳng qua là vì đồng nghiệp của ấy giới thiệu đối tượng tốt cho ấy, quan hệ của hai người sau này nên chú ý hơn, nếu Lý Như rất khó xử với đồng nghiệp, thấy đúng ? À phải rồi, hôm qua Văn Lễ về rồi, có lẽ hôm nay hoặc ngày mai sang tìm đấy.”


      Diệp Thủy Thanh cười cười với Dương Nhạc, thầm chú ý phản ứng của , thấy khi đến việc Lý Như có đối tượng trong mắt liền tối sầm , nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường, nếu phải chú ý quan sát thể phát biến hóa cảm xúc của được.


      ra là em có bạn trai, vậy đúng là tôi quá tùy tiện rồi, chỉ là số tiền này tôi tâm muốn đưa cho em, tôi rất áy náy vì việc lần trước em bị cha tôi chặn ở bệnh viện, số tiền nay coi như tôi xin lỗi em, tôi có ý gì khác, có thể với tôi người bạn trai kia của em là ai ?” Dương Nhạc chân thành xin lỗi Lý Như.


      Lý Như vẫn cực kỳ tức giận, chẳng qua cố gắng kiềm chế thái độ khiến giọng của mình có vẻ bình tĩnh hơn chút: “Tôi xin nhận tâm ý của , nhưng tiền nhất định nhận, cầm về , còn về chuyện người kia là ai tôi cũng mới chỉ tiếp xúc với ta vài ba lần, cần thiết phải giới thiệu mọi người với nhau ngay, đợi ổn định hơn rồi tính.”


      Dương Nhạc nghe vậy cười : “Vậy sau này tôi còn có thể tìm em trò chuyện ? Thực ra bình thường tôi ở mình cũng rất buồn.”


      Lý Như là người ưa mềm ưa cứng, thấy Dương Nhạc liên tục nhường nhịn cảm thấy ngượng ngùng: “Dĩ nhiên là được rồi, nhưng mà điều kiện tiên quyết là thể ảnh hưởng đến công việc và sinh hoạt thường ngày của tôi, nếu thế này tôi bớt chút thời gian đến nhà xem như Văn Lễ vậy, được ?”


      “Vậy tốt quá, tôi muốn ảnh hưởng đến thời gian nghỉ ngơi của em, dù sao chủ nhật em cũng có việc riêng của mình, nếu tan tầm từ thứ hai đến thứ bảy em đến nhà tôi , cơm nước cũng có thể ăn ở nhà tôi, dù sao bảo mẫu cũng làm rất nhiều, có em đến tôi cũng coi như có người bạn, sau đó chúng ta có thể tâm về các vấn đề y học, buổi tối tôi có thể cho người đưa em về. Còn nữa, tôi có quen bác sĩ của bệnh viện quân khu, tuy là tuổi trẻ nhưng kỹ thuật rất cao, bình thường ấy cũng hay thăm khám cho tôi, em có thể bệnh tình của mẹ em cho ấy xem có biện pháp giải quyết nào .”


      sao? Vậy được rồi, tôi nhất định tới, mau về , trời nóng thế này đừng để phơi nắng ra bệnh.” Lúc này vẻ mặt Lý Như tươi tắn đưa Dương Nhạc quay về trong xe.


      Hazz, thà đến ngốc nghếch mà, đây chẳng phải là rơi vào kế hoãn binh của Dương Nhạc sao, lại còn vui đến vậy nữa! Giờ tốt rồi, từ thứ hai đến thứ bảy đều bị Dương Nhạc hẹn trước rồi, còn gặp mặt đối tượng gì nữa chứ!


      Diệp Thủy Thanh có thể chắc chắn điều là Lý Như hiểu hết ý của Dương Nhạc, chắc chắn nàn này chỉ chi rằng từ thứ hai đến thứ bảy nếu hôm nào có thời gian qua nhà là được, mà Dương Nhạc cũng giở trò chơi chữ, đến lúc đó nếu Lý Như phát ra vấn đề mà đổi ý Dương Nhạc này nhất định lại phát bệnh cho coi!


      Nhưng mà bản thân cũng quản được mấy chuyện này, mặc kệ họ thôi! Chờ Dương Nhạc rời , Diệp Thủy Thanh thanh toán tiền sách với Lý Như xong liền trở về xưởng làm việc.


      Sau vài ngày, Cận Văn Lễ tới nhà Dương Nhạc bàn bạc công việc, Dương Nhạc cũng cảm thấy nên nắm bắt cơ hội thời đại này tốt, cố hết sức mua nhiều tín phiếu nhà nước, đề nghị Cận Văn Lễ đến nhiều nơi hơn, nếu đủ tiền nghĩ cách. Cận Văn Lễ nghe xong vô cùng vui vẻ, về nhà lập tức bàn với Diệp Thủy Thanh có thể lấy toàn bộ tiền nhà mình quăng vào vụ này , như thế chỉ cần cố chịu khổ năm là có thể đạt được lợi ích cực kỳ lớn.


      phải Dương Nhạc chịu chi tiền sao, tại sao còn phải lấy tiền nhà mình ra?” Vì sống những ngày khổ cực nên Diệp Thủy Thanh cực kỳ sợ trong tay có tiền.


      “Nếu là tiền của mình cần chia chác với Dương Nhạc, kiếm được bao nhiêu đều là của mình hết, vợ, em đừng sợ chịu khổ trước mắt, đợi đến giờ nay sang năm chúng ta thu được bộn tiền.” Cận Văn Lễ biết Diệp Thủy Thanh sợ hãi liền khuyên .


      Diệp Thủy Thanh suy tính nửa ngày vẫn quyết định làm theo lời Cận Văn Lễ , thế là qua hai ngày liền đem toàn bộ tiền bạc tiết kiệm ra, lại lo lắng dặn dò: “Tiền công tháng tư còn chưa có, em chỉ để hại 200 nguyên phòng có chuyện gì khẩn cấp, phải cẩn thận đừng có làm mất tiền đấy nhé.”


      “Em yên tâm vợ, làm việc cẩn thận lắm, đúng là vợ thông tình đạt lý nhất, tư tưởng tiến bộ cực kỳ.” Cận Văn Lễ vui vẻ tâng bốc Diệp Thủy Thanh, Diệp Thủy Thanh nghe xong ngừng cười toe toét.


      Những ngày kế tiếp, Cận Văn Lễ ngừng lại, chỉ mong tiền trong tay đều tiêu hết mới tốt, cả người phơi nắng đen ít nhưng dáng người lại có vẻ cường tráng hơn. Trời phụ người có công, đến hai tháng thu được hơn 5000 nguyên tín phiếu nhà nước, chỉ đợi đến năm thứ hai bán , chuyện này làm xong cũng nhàn hạ mà lại tiếp tục bày quán bán hàng, muốn cố gắng tạo cho Diệp Thủy Thanh cuộc sống quá kham khổ. Diệp Thủy Thanh vô cùng cảm động, trong điều kiện cho phép cũng biến hóa đa dạng các loại đồ ăn chăm sóc Cận Văn Lễ, cũng xử lý tốt mọi chuyện trong nhà, làm Cận Văn Lễ phân tâm.


      Cuối tuần, Diệp Thủy Thanh mang quần áo của mình và Cận Văn Lễ, tìm cả quần áo mặc theo mùa ra để giặt giũ phơi lại cho sạch, phơi chật hai dây lớn trong sân.


      Phơi xong, Diệp Thủy Thanh xoa xoa tay chuẩn bị về phòng đổ nước bẩn , đột nhiên ô nhớ đến trong túi quần của mình còn để 5 nguyên tiền, ban nãy giặt quên lấy ra, bây giờ bị dính nước sợ là rách nát mất, thế là xoay người vội vàng ra ngoài.


      Nhưng lật lật lại hết hai dây quần áo cũng tìm được 5 nguyên tiền kia, Diệp Thủy Thanh hơi cuống lên, 5 nguyên cũng phải là , bây giờ và Cận Văn Lễ còn phải nhịn ăn nhịn mặc, 5 nguyên tiền có thể nuôi sống hai người thời gian dài! lúc nôn nóng đến ứa mồ hôi vô ý nhìn thấy Hoàng Kim Hoa thò đầu ra khỏi phòng ngó nghiêng, thấy nhìn sang lại vội rụt đầu về.


      Ngay lập tức, Diệp Thủy Thanh cảm thấy nghi ngờ, Hoàng Kim Hoa và Cận Văn Nghiệp về mấy hôm rồi, nhưng Cận Văn Nghiệp cơ bản chuyện với người nhà họ, Hoàng Kim Hoa lại giống như thể chưa có chuyện gì xảy ra, vẫn cứ ăn uống đùa cợt như bình thường, vẫn thường xuyên nhà nọ nhà kia.


      Cận Văn Lễ từng với là Hoàng Kim Hoa có tính ăn cắp vặt, hơn nữa ban nãy khi quay vào có thấy chị ta ra ngoài, đáng lý ra chị ta nên ở trong phòng mới đúng, mà vừa rồi chị ta còn lén lút nhìn như vậy, xem ra là có vấn đề.


      Diệp Thủy Thanh suy nghĩ xong lập tức đến phòng Hoàng Kim Hoa, vừa vào phòng liền trực tiếp hỏi: “Chị dâu, ban nãy em thấy chị ra ngoài rồi mà, sao trở về rồi?”


      “Tôi… tôi mệt mỏi, vẫn luôn nằm trong phòng, cơ bản chưa hề ra khỏi phòng này, đừng có linh tinh.” Hoàng Kim Hoa vừa vừa xoa mắt như thể chứng minh bản thân rất mệt mỏi.


      Lúc này Diệp Thủy Thanh càng chắc chắn Hoàng Kim Hoa trộm tiền của mình, nế u sao chị ta phải dối, vẫn cười : “Em thấy chị ra ngoài, cũng chẳng có chuyện gì, chỉ là trong túi quần em có năm nguyên tiền lúc giặt quần áo em quên lấy ra, nếu chị dâu nhìn thấy trả cho em, em mua cho chị đồ ăn ngon.”


      “Tôi thấy gì hết, trong túi tôi đều là tiền của tôi, chẳng có quan hệ gì với hết!” Hoàng Kim Hoa dù sao cũng thiếu đầu óc, vừa vừa ôm túi của mình.


      Diệp Thủy Thanh thấy thế liền biết tiền của mình nằm ở đâu, nụ cười mặt tắt hẳn: “Trả tiền lại cho tôi!”


      cho, đây là tiền của tôi!” Hoàng Kim Hoa vừa vừa chạy ra ngoài nhưng lại bị Diệp Thủy Thanh kéo lại.


      Hai người lập tức giằng co, Hoàng Kim Hoa moi tiền ra nhưng lại nắm chặt trong tay, Diệp Thủy Thanh vừa thấy năm nguyên tiền kia còn ướt sũng mà Hoàng Kim Hoa còn liên tục kêu cướp tiền của chị ta suýt nữa tức hộc cả máu, tim sắp nhảy lên tận cổ: “Hoàng Kim Hoa, chị có trả tiền cho tôi hay ?”


      trả, tiền rơi xuống đất ai nhặt được là của người đó, giờ tiền này là của tôi, cướp cũng được, tôi trả đấy!”


      ràng là móc trộm trong túi quần của mình mà còn nhận, Diệp Thủy Thanh tức giận thèm thêm câu nào mà giữ chặt cánh tay cầm tiền của Hoàng Kim Hoa trực tiếp cắn xuống, mặc kệ Hoàng Kim Hoa đau đến kêu cha gọi mẹ thế nào cũng chịu buông ra.


      Cũng biết qua bao lâu, khi đầu óc Diệp Thủy Thanh tỉnh táo hơn liền nghe thấy người : “Em dâu, chị dâu em dù sao cũng giống người thường, cho dù ấy có sai em cũng chuyện nhàng với ấy thôi, sao có thể ác độc như vậy chứ, lại ấy còn mang bầu đấy. Em nhìn xem dấu răng sâu thế này, ra bao nhiêu máu, em muốn ăn thịt người hay sao, giờ đưa ấy bệnh viện, có việc gì đợi về rồi !”


      Diệp Thủy Thanh giương mắt nhìn lại mới phát ra là Cận Văn Nghiệp trở về, mẹ chồng Đông Tú Vân cũng đứng bên cạnh, thế là giật giật nhả cằm ra cười lạnh: “ giống người thường có thể ăn trộm của người khác à? ăn trộm còn thừa nhận như thể hợp tình hợp lý, đồ ăn trộm là của mình à? Nếu giống người thường sao thấy chị ta vác đồ của nhà ra ngoài ném? Tôi cắn chị ta đấy, sau này còn để tôi phát chị ta tay chân sạch tôi còn có thể ác hơn đấy, có tin ?”


      Hoàng Kim Hoa nhếch miệng thấy Diệp Thủy Thanh trừng mình lập tức sợ đến mức lủi về sau.


      “Đúng là phải người nhà tiến cùng cửa, chẳng khác gì tính tình thằng tư, chỉ biết trò du côn!” Cận Văn Nghiệp vậy liền mang Hoàng Kim Hoa bệnh viện, Đông Tú Vân cũng khuyên Diệp Thủy Thanh về phòng trước.


      Lúc Cận Văn Nghiệp trở về cũng thấy gì nhưng đến hơn 4 giờ chiều liền có vấn đề, Cận Văn Nghiệp ở bên ngoài ồn ào gọi Diệp Thủy Thanh ra.


      “Làm sao thế?” Diệp Thủy Thanh mở cửa ra hỏi Cận Văn Nghiệp.


      “Làm sao à? Tay Kim Hoa sưng tấy lên nhiễm trùng rồi, tôi cho biết nếu Kim Hoa có vấn đề gì xác hai mạng, cứ chờ vào tù !”


      Đông Tú Vân vội vàng chạy ra khuyên Cận Văn Nghiệp, sau đó cùng xem miệng vết thương của Hoàng Kim Hoa, Diệp Thủy Thanh đứng ở cửa mình cũng hơi chột dạ, nếu sưng tấy lên nhiễm trùng nghiêm trọng có thể chết người, vậy phải làm sao?


      vào phòng, chỉ có thể đứng ngồi yên mong Cận Văn Lễ mau trở về, nghe thấy tiếng mở cửa phòng lập tức chạy ra.


      “Vợ, sao hôm nay nhiệt tình thế?” Cận Văn Lễ ôm chầm Diệp Thủy Thanh, hôn khẽ lên má .


      khoan hãy thay quần áo, em chuyện này với .”


      Cận Văn Lễ nghe Diệp Thủy Thanh kể lại việc cũng nhăn mày lại: “Theo lý chị ta cũng nên bị như thế, nhưng mà vợ này, bình thường em cứ khuyên là gặp chuyện gì cũng nên suy trước tính sau, sao hôm nay em lại manh động thế?”


      “Em chỉ thiếu chút là bị chị dâu nhà làm tức đến hôn mê luôn! Chị ta trộm tiền của em còn dám đó là tiền của chị ta, may mà phải là phát ra chứ chắc còn vác dao ra chém chị ta ấy chứ.”


      ba của luôn thích quá, em nghĩ lại xem lúc đó em có cắn mạnh lắm , sợ ta cố ý dọa em.”


      Hỏi xong, Cận Văn Lễ chờ Diệp Thủy Thanh trả lời, kết quả là chờ nửa ngày chỉ thấy đảo mắt loạn lên mà lời nào.


      “Em câu gì xem nào, nhớ ra sao?”


      Diệp Thủy Thanh lại im lặng hồi mới cúi đầu giọng : “ ba của chắc là dối, răng của em bây giờ vẫn còn lung lay ê ẩm đây.”


      Cận Văn Lễ dở khóc dở cười nhìn vợ mình, đúng là phải bội phục nhẫn tâm của , cắn gì mà lung lay cả răng của mình thế biết, phải dùng sức cỡ nào mới có thể làm đến mức đó? Thế mà thịt tay Hoàng Kim Hoa còn bị cắn rớt, hay !


      Tác giả có chuyện muốn : Về muộn, số lượng từ cũng giảm
      Last edited: 17/11/20
      Tiểu Ly 1111, mthuy, Nhitocngan39 others thích bài này.

    2. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    3. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :