1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ-TS]Định mệnh - Thần Vụ Quang

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Met Culan

      Met Culan Well-Known Member

      Bài viết:
      412
      Được thích:
      1,090
      giải quyết xong ngay từ chương 1 :yoyo52::yoyo52: cuối cùng cũng có bộ để gặm nhắm trong gió lạnh mùa đông này:yoyo51::yoyo51:. Thank @OrchidsPham và @Chó Điên nhóa :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      linhdiep17OrchidsPham thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      thấy kiếp trk của chcij nay sao thảm quá vậy...........
      thank 2 .........có vẻ ô nam 9 này già ùi vẫn nhớ chị phải
      OrchidsPham thích bài này.

    3. yuki0129

      yuki0129 Active Member

      Bài viết:
      55
      Được thích:
      101
      chết chưa chắc là hết, con đường ngôn tình trọng sinh mà ^_^
      OrchidsPham thích bài này.

    4. KatKat

      KatKat Well-Known Member Staff Member Trial Moderator

      Bài viết:
      132
      Được thích:
      366
      @OrchidsPham - Diệp Thủy Thanh trừng mắt nhìn, lắc đầu , " thể nàng..." phải là " thể nào....."

      Mới vào like ủng hộ và liếc sơ sơ, hồi vào đọc tiếp. Hình như nặng mùi cẩu huyết ở chương đầu.
      OrchidsPham thích bài này.

    5. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Chương 12
      Editor: OrchidsPham

      Liên tục mấy ngày Cận Văn Lễ xuất , Diệp Thủy Thanh thở phào nhõm nhưng cũng hơi lo lắng, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì? Cứ dựa vào biểu của Cận Văn Lễ thời gian này, nếu vì đánh nhau mà bị bắt đồn cảnh sát cũng chẳng thấy lạ.


      Nhưng mà tuy rằng Cận Văn Lễ xuất , Thôi Tất Thành lại nhận lấy vị trí của , mỗi ngày đều về về với Diệp Thủy Thanh, khiến cặp mày xinh đẹp của lúc nào cau lại.


      Nhưng mà cũng may là có xe đạp của Cận Văn Lễ nên Diệp Thủy Thanh cũng được thức giấc theo thời gian làm như cũ, mà Thôi Tất Thành vì lí do Cận Văn Lễ xuất nên cũng chuyện này với người nhà họ Diệp, vì thế Chung Xuân Lan vẫn nghĩ rằng con bà cuối cùng cũng chịu cúi đầu nhận thua, mỗi ngày đều để Thôi Tất Thành đưa đón.


      Mãi cho đến chủ nhật mà vẫn thấy bóng dáng Cận Văn Lễ đâu, Diệp Thủy Thanh bắt đầu cảm thấy lo lắng, tự hỏi có nên đến nhà họ Cận hỏi , nếu xảy ra chuyện gì dù sao cũng phải làm gì đó trong khả năng của để giúp chứ.


      “Mẹ, con ra ngoài chút nhé.”


      Chung Xuân Lan nằm trong phòng, vì mấy ngày nay thấy con biểu tốt nên cũng buông lỏng cảnh giác: “ , con thích gì mua chút, đừng xa quá, lát nữa còn về ăn cơm đấy.”


      “Con biết rồi.” Diệp Thủy Thanh ra khỏi nhà, lên phố .


      Đến phố lại hỏi thăm vị trí nhà Cận Văn Lễ, người qua đường vừa nghe thấy hỏi nhà Cận Văn Lễ lập tức nhìn chằm chằm đánh giá Diệp Thủy Thanh, cũng có người đợi Diệp Thủy Thanh xa bắt đầu bàn tán khe khẽ: “Đó có phải là con bé họ Tiếu ở phố sau ?”


      phải, tôi từng gặp con bé đó rồi, dáng vẻ cũng có chút hơn người nhưng đẹp thế này, này chắc là Diệp Thủy Thanh, hình như đàn em của Cận Văn Lễ còn gọi ấy là chị dâu?”


      Coi bộ danh tiếng của đúng là lan xa, chưa từng đến phố mà cũng có người nghe tiếng rồi, mà Cận Văn Lễ có đàn em lúc nào thế? Diệp Thủy Thanh cười khổ tiếng rồi cũng theo đường được chỉ, chậm rãi đến nhà họ Cận.


      Gia cảnh nhà Cận Văn Lễ đúng là nghèo khó, dựa theo tiêu chuẩn bình thường của xã hội này dĩ nhiên là nhà Cận Văn Lễ nghèo hơn nhà bình thường chút.


      Nhà họ Cận nằm ngõ ở phố , trước cửa chỉ có hàng rào giản dị coi như cổng nhà, bên trong là dãy phòng gạch đen chẳng nhìn ra là có mấy phòng nữa, mà trước dãy phòng đó lại có căn hộ lớn trát xi măng xám trắng, chẳng biết chủ căn hộ đó có quan hệ với nhà họ Cận hay nữa.


      Diệp Thủy Thanh đứng bên cạnh do dự lát cũng chẳng thấy người nào ra, chỉ đành đưa tay đẩy cửa gỗ ra, lúc định vào thấy cửa phòng gạch bị mở ra, sau đó có người nhanh chóng bước khỏi căn phòng, người kia vừa ngẩng đầu lên đúng lúc chạm phải ánh mắt của Diệp Thủy Thanh.


      “Thủy Thanh, sao em lại đến đây thế? còn định tìm em nè.” Người từ bên trong bước ra đúng là Cận Văn Lễ, nhìn thấy Diệp Thủy Thanh đứng ở cửa vừa mừng vừa sợ, nhanh chóng lại gần nắm tay Diệp Thủy Thanh hỏi.


      Diệp Thủy Thanh né tránh Cận Văn Lễ, mất tự nhiên : “Em tưởng gặp chuyện gì may nên mới đến xem thử, nếu sao rồi em về đây.”


      “Hazz, em tới đây rồi đừng vội thế chứ, nhà tiện mời em vào, mà chắc em cũng muốn gặp người nhà đâu, hai chúng tar a ngoài chuyện , em ăn cơm chưa? đưa em đến tiệm cơm ăn chút nhé.”


      “Đừng, em đâu, em tưởng đánh nhau với người khác nên mới đến xem sao thôi.” Diệp Thủy Thanh vội vàng từ chối, vừa lắc đầu vừa ra ngoài, dĩ nhiên là muốn đến nhà họ Cận làm khách rồi, nếu làm thế càng thêm thể giải thích ràng được nữa.


      Cận Văn Lễ cũng cùng ra, song song với Diệp Thủy Thanh, quay đầu nhìn gương mặt xinh đẹp của mà cười ngừng: “Có phải em thấy mấy ngày nay đến tìm em, em nhớ phải ?”


      đừng tự đa tình, ai nhớ ? Em thấy đối với em tệ, nhỡ đâu xảy ra chuyện cũng có thể trả chút ân tình cho thôi. Con người dù sao cũng phải có lương tâm chứ.”


      “Em thích sao , dù thế nào cũng nghĩ vậy rồi, con người rất thành , còn có khả năng đặc bặt là nắm bắt được tinh túy trong ngũ giảng tứ mĩ tam nhiệt ái* đấy, sao có thể làm chuyện xấu được chứ, em đừng có nghe những kẻ đó lung tung.”

      [*] Ngũ giảng tứ mỹ tam nhiệt ái là ba khía cạnh về tình của Trung Quốc, được ban hành vào đầu những năm 1980 để tuyên truyền phổ biến các nội dung về tư tưởng của hoạt động giáo dục. Trong đó ngũ giảng gồm: văn minh, lịch , vệ sinh, trật tự, đạo đức; tứ mỹ chỉ vẻ đẹp của tâm hồn, ngôn ngữ, hành vi và hoàn cảnh; tam nhiệt ái gồm có Tổ Quốc, xã hội chủ nghĩa, Đảng cộng sản.


      Diệp Thủy Thanh nở nụ cười: “ cứ ba hoa , em mặc kệ , em phải về nhà, đừng theo nữa.”


      “Thủy Thanh, em đừng mặc kệ mà, đặc biệt cần người có tư tưởng tiên tiến như em đế giúp tiến bộ. À phải rồi, mấy ngày nay đến tìm em là vì phải làm việc vô cùng quan trọng, em theo .” Cận Văn Lễ xong lập tức kéo Diệp Thủy Thanh .


      Diệp Thủy Thanh lập tức né tránh: “ là được, đừng lôi kéo, chẳng lẽ thấy thanh danh của em còn chưa đủ nát bét ư?”


      “Cái này thể bằng lời được, em theo hiểu ngay.”


      Diệp Thủy Thanh biết tính tình gió thành bão của Cận Văn Lễ, để tránh tranh cãi đành phải theo , ai bảo tự bò đến chịu tội chứ?


      Cận Văn Lễ đưa Diệp Thủy Thanh đến tiệm sửa xe đạp đường, còn chưa đến cửa tiệm hô to: “Lão Lưu, xe của tôi đâu?”


      “Ở trong tiệm đấy, lắp ráp xong rồi, tôi cũng chẳng dám để ngoài, lỡ bị thằng ngu có mắt nào xách trộm, tôi lấy gì mà bồi thường chứ.” Lão Lưu xong lập tức chạy đến tiệm đối diện, lâu sau dắt theo chiếc xe đạp ra, vô cùng cẩn thận đặt trước mặt Cận Văn Lễ.


      Cận Văn Lễ vỗ vỗ chiếc xe, xoay người hỏi Diệp Thủy Thanh: “Em thấy chiếc xe này thế nào?”


      là đẹp.” Diệp Thủy Thanh nhìn chiếc xe mini có khung xe màu hồng nhạt trước mắt ngừng kinh ngạc cảm thán, chiếc xe hiếm có như thế, Cận Văn Lễ lấy ở đâu ra thế?


      Cận Văn Lễ nghe vậy cười vô cùng đắc ý: “ theo người em lên Thượng Hải mua, tốn rất nhiều công sức mới chuyển về được đấy, biển số cũng làm xong, đây là đăng ký xe, em cất cho kỹ nhé.”


      có ý gì?” Lòng Diệp Thủy Thanh mơ hồ hiểu được, có lẽ mấy ngày nay Cận Văn Lễ đến tìm vì bận làm chiếc xe này cho rồi. Dù lòng nghĩ thế nhưng vẫn hơi dám tin lại đối tốt với như vậy.


      “Còn có thể có ý gì chứ, cả ngày em chiếc xe rách nát kia của còn ra sao nữa, chiếc xe này nhắn rất thích hợp với em, nếu em cũng chẳng dùng được, cứ vứt đó nó rỉ sét ra thành sắt vụn mất.”


      “Cho dù em nhận cũng chẳng có chỗ để, mẹ em mà biết phải đánh chết em hay sao? Mẹ em còn chưa biết em xe của làm đâu!” Diệp Thủy Thanh muốn dùng lý do thuyết phục nhất để làm Cận Văn Lễ đánh mất suy nghĩ đưa chiếc xe này cho .


      cũng nghĩ đến chuyện này rồi, cho nên chiếc xe này cứ để ở chỗ lão Lưu, mỗi ngày ông ấy sớm về muộn, vừa vặn có thể phối hợp với thời gian làm của em, đúng ?” xong liếc mắt nhìn lão Lưu cái.


      Lão Lưu lập tức gật đầu: “Đúng vậy, xe này lúc cần dùng cứ để tôi trông dùm cho, kể cả có việc về muộn tôi cũng có thể chờ, thỉnh thoảng còn có thể bảo dưỡng chút, bảo đảm mỗi ngày đều chạy ngon lành.”


      Diệp Thủy Thanh chẳng còn cách nào đành phải : “Xe này mua hết bao nhiêu, em trả tiền cho .”


      Cận Văn Lễ nghe xong ngừng cười ha hả: “Xe này mua mất hai trăm mốt nhưng mà em cần trả tiền cho đâu, làm sao có thể lấy tiền của vợ mình được chứ! Đều là chuyện phải làm mà.”


      “Đúng đó đúng đó, Văn Lễ rất là đau lòng đấy.” Lão Lưu ở bên cạnh cũng nịnh nọt chiều theo.


      Diệp Thủy Thanh đành quên suy nghĩ đó, chiếc xe này mua mất nửa năm lương của , tiền lương của dù vẫn để dành nhưng đều giao cho mẹ giữ, căn bản tìm ra lí do để lấy số tiền lớn như vậy. Lại nghe lời bậy bạ của Cận Văn Lễ thấy ghét: “Ai là vợ , em ở bên đâu, thôi chưa hả?”


      nữa là được mà! Em thử xem, thấy chỗ nào hợp để lão Lưu điều chỉnh tí.” Cận Văn Lễ xong giao xe cho Diệp Thủy Thanh.


      “Em cần có nghe thấy ? Em lại lần nữa, em cần, sau này cũng đừng tới tìm em nữa.” Diệp Thủy Thanh đúng là chịu nổi việc Cận Văn Lễ đối xử tốt với , cũng hơi sợ hãi bản thân động lòng, quán triệt tư tưởng xong, kêu lên với Cận Văn Lễ rồi lập tức chạy .


      Chạy mạch đến đầu hẻm, quay người thấy Cận Văn Lễ đuổi theo mới đứng lại nghỉ, ngồi xuống tảng đá bên cạnh thở hổn hển hồi trái tim mới bình tĩnh xuống.


      Sau khi về nhà, Diệp Thủy Thanh trở về phòng mình nằm giường lăn lộn yên, đầu óc toàn là trả giá của Cận Văn Lễ dành cho từ trước đến giờ, lòng buồn bực: Lúc trước Thôi Tất Tành đối xử với cũng khá tốt, sao bây giờ đặt những điều đó trước Cận Văn Lễ lại thấy chẳng đáng gì thế?


      lúc suy nghĩ miên man, đột nhiên ý niệm xẹt qua óc, lúc này Diệp Thủy Thanh thể nằm yên được, lăn vòng bò dậy ngồi kinh ngạc suy nghĩ: đúng, Cận Văn Lễ ăn hàng mua xe, tiền đó lấy ở đâu ra? Chẳng lẽ bắt đầu phát tài rồi mà vẫn còn luẩn quẩn trong cái mớ tình tình ái của con ? Đúng là ổn mà, vạn lần thể bỏ qua cơ hội phát tài này được.”
      Last edited: 17/11/20

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :