1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ] Đồ chơi của đôi song sinh - Bình Ảnh Trọng Trọng (70/104)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 2 (H )

      Editor: ton ton


      Hai tuần tiếp theo, Trân Châu mỗi ngày đều dẫn Tuyết Nhi đến gặp những người đàn ông khác nhau, để bên quan sát, bản thân chị chọn dùng đủ các loại thủ đoạn và tư thế cơ thể khi cùng đàn ông ân ái.

      "Tuyết Nhi, em xem hiểu chưa? Chị làm như thế nào." Trân Châu đưa Tuyết Nhi về phòng, thời gian Lưu tỷ cho chị gần đến rồi, vốn muốn để Tuyết Nhi tự mình nhận thức chút, nhưng cuối cùng chị làm như vậy.

      "Dạ." nhàng gật đầu, nếu vừa mới bắt đầu vài lần Tuyết Nhi cảm thấy biết làm sao, giờ như vậy có chút chết lặng, tuy rằng lúc nhìn xem thân thể đôi khi có thể vì sao nóng lên. "Em thấy được hết."

      "Vậy là tốt rồi. Tuyết Nhi, em đến phố Hoa Đào được gần tháng, sau này chỉ nhìn xem đơn giản như thế, em cũng phải bắt chước chị làm như vậy, mặc kệ người đàn ông em gặp là ai, đều là khách hàng cả, muốn khiến bọn họ vừa lòng, thân thể là tiền vốn của chúng ta. Nếu như là em, chỉ cần ngoan ngoãn nhanh nhẹn nghe lời chút, nhất định có nhiều đàn ông thích."

      Trân Châu nhìn trước mắt, hi vọng bé có thể chống đỡ đến ngày tháng tương lai, "Lưu tỷ tính toán ngày mai bán đêm đầu tiên của em, cách khác em phải đưa thân thể cho đàn ông, giống như chị mấy ngày nay làm như vậy."

      Tuyết Nhi chớp chớp đô mắt to ướt át, nghĩ đến phải trần trụi thân thể cùng đàn ông khác nằm cái giường làm loại chuyện này, mặt trở nên đỏ lên, "Nhưng mà em sợ."

      " việc gì phải sợ, lần đầu tiên có lẽ có hơi đau, nhưng em rất nhanh cảm thấy thoải mái, em cần phải học cho được những thói quen này, bằng kết cục của em rất thê thảm." Trân Châu dặn dò , "Thời gian tối nay để em nghỉ ngơi cho tốt, lần nữa nhớ lại những thứ thấy mấy ngày qua, tối mai, em chỉ cần y theo chị làm như vậy là được rồi, lần đầu tiên cầu gì cao với em, sau này chị còn thể thể dạy em những chuyện khác."

      "Lúc nào em mới có thể về nhà?" Trong mắt Tuyết Nhi tràn ngập chờ mong, cùng đàn ông làm loại chuyện này có ý nghĩa gì, cũng biết cái này gọi là dâm loạn, chính là tất cả phụ nữ nơi này đều làm như vậy, nên cảm thấy quá mức kỳ quái .

      "Đợi khi rất nhiều đàn ông đều thích em, mẹ em đến đón em." Trân Châu cảm thấy mình dụ dỗ trẻ con, sau thời gian ngắn ở chung với Tuyết Nhi, chị phát Tuyết Nhi chỉ có tâm trí đạt tới mức độ ở tuổi nên có, với chuyện giữa nam và nữ càng đơn thuần như tờ giấy trắng.

      " vậy ạ?"

      " vậy, chị lúc nào lừa gạt em."

      Tuyết Nhi nghĩ nghĩ đúng là như vậy, Trân Châu luôn luôn đối với rất tốt, sau khi đến nơi này, người có thể dựa vào cũng chỉ có mình chị. "Dạ."

      "Đứa trẻ ngoan, em nghỉ ngơi . Hôm nay nhớ ngủ sớm chút, ngày mai mới có tinh thần, buổi sáng mai chị mới có thể đến được, em nếu có gì hiểu có thể hỏi chị."

      Trân Châu nhìn Tuyết Nhi có vẻ hiểu liền đẩy cửa ra ngoài, chị biết đêm nay sắp xảy ra chuyện làm thay đổi vận mệnh Tuyết Nhi.

      Tuyết Nhi nghe lời liền ngủ từ rất sớm, có thể do ngủ quá nhiều, nửa đêm tỉnh lại thể ngủ tiếp được.

      Trân Châu quá hạn chế tự do, có thể ra bên ngoài chút, cho nên đứng dậy ra ngoài.

      Ánh trăng tròn tròn, bên cạnh chỉ thiếu mất góc , giống như cái bánh trung thu mĩ vị bị con mèo tham ăn cắn rớt ngụm, vẫn chiếu sáng treo lơ lững giữa bầu trời đêm.

      Trong sân có mấy con đom đóm bay nhảy, con sâu sáng ngời hấp dẫn chú ý của Tuyết Nhi, đuổi theo đom đóm bất tri bất giác ra rất xa, chờ phục hồi tinh thần lại nhớ đường về .

      Gió đêm mát mát thổi tới người, Tuyết Nhi bắt đầu hoang mang, làm sao đây? lạc đường mất rồi.

      Bố cục chỗ này có chút giống với chỗ ở trước kia, ngay cả đông tây nam bắc đều . Cách đó xa có căn phòng còn sáng đèn, ôm ý định tìm người hỏi chút, Tuyết Nhi bước qua.

      Đứng ngoài phòng lát, bên trong có chút thanh nào, Tuyết Nhi nhàng đẩy cửa ra, phòng ngoài có người, vòng qua vách tường ngăn, cảnh tượng nhìn thấy khiến Tuyết Nhi ngây dại.

      chiếc giường xanh da trời mềm mại nằm người đàn ông rất đẹp mắt, hoặc có thể thanh niên chuẩn xác hơn, so với những người đàn ông Tuyết Nhi gặp qua đều nhìn tuấn tú hơn, ngủ, ngọn đèn mỏng manh đầu giường chiếu sáng lên khuôn mặt , đường nét bên ngoài hoàn mỹ, dường như nằm mơ thấy cái gì, ánh mắt người thanh niên giật giật.

      Tuyết Nhi kinh hoảng lùi ra sau bước, đụng vào ghế dựa.

      Người thanh niên bị tiếng vang kinh động, mở mắt, "Ai ở nơi đó?" Giọng rất êm tai, trong suốt lại mang từ tinh.

      Tuyết Nhi ra lời, bị đôi con ngươi đen sáng kia nhìn chằm chằm, giống như bị nhìn thấu đến tận linh hồn.

      Người thanh niên mở đèn trần nhà, căn phòng thoáng chốc sáng bừng lên, thấy đứng trước giường là người con , lộ ra vẻ bừng tỉnh hiểu ra, hơi hơi cong lên khóe miệng. Trong đình viện này bình thường có người vào, này bản thân tự mình xông tới, hay là cho món đồ chơi tiêu khiển chăng?

      "Xin... Thực xin lỗi." Tuyết Nhi bởi vì đánh thức người ta mà xin lỗi.

      "Đến đây." Người thanh niên với Tuyết Nhi.

      Tuyết Nhi nhìn nhìn chung quanh, xác định là chuyện với mới hoạt động chân bước qua.

      Người thanh niên đứng dậy xuống giường, cao hơn Tuyết Nhi hẳn cái đầu, quần áo vừa người bao quanh thân thể thon dài, hơi hơi thoáng lộ lồng ngực, trắng ngần mà rắn chắc.

      " tôi biết, em tên gọi là gì?" Người thanh niên nâng cằm Tuyết Nhi lên, gương mặt xinh xắn, khiến cho người ta dâng lên dục vọng thương tiếc mà giữ lấy.

      "Tuyết Nhi."

      "Tuyết Nhi sao? Tên rất êm tai. Là Lưu tỷ cho em tới?"

      "Em..." Tuyết Nhi muốn né ra, ánh mắt người này giống như mang độ ấm, mặt có chút nóng lên, nhưng lại tê tê dường như thể động đậy.

      Người thanh niên buông Tuyết Nhi, "Cởi hết quần áo ra."

      Trước mắt Tuyết Nhi thoáng hình ảnh nam nữ trần trụi thân thể ở giường quay cuồng kích thích, là muốn cùng làm loại chuyện này sao? Hoảng loạn biết làm sao.

      Nhận thấy phản ứng lạ thường của , người thanh niên toát lên ý niệm, "Tuyết Nhi, em có từng lên giường với đàn ông chưa?"

      hiểu cùng đàn ông lên giường là ý gì, nhưng Tuyết Nhi theo bản năng lắc đầu.

      Người thanh niên đột nhiên cười rộ lên, cười đến rất đẹp mắt, tựa như đại ca ca nhà bên, "Như vậy, để cho tôi đến dạy cho em."

      Tuyết Nhi có chút sợ hãi, biết ca ca xa lạ này là ai, làm gì với , bàn tay vòng qua eo , để hai thân thể gần sát vào nhau, quần áo mỏng manh ngăn được độ ấm thân thể, có thể cảm thấy được thân nhiệt người thanh niên cao hơn rất nhiều. Tuyết Nhi định lui về sau, nhưng giãy ra khỏi vòng tay người thanh niên, trực giác bảo biết rằng sắp sửa xảy ra chuyện gì.

      "Tuyết Nhi, em sợ tôi sao?" Người thanh niên nhàng nâng cằm Tuyết Nhi lên, bày ra gương mặt trắng tinh xảo, phát ra giọng ôn nhu.

      Tuyết Nhi lắc đầu, nhưng hoảng loạn trong mắt hề thoái lui.

      " cần sợ hãi, tôi làm em bị thương, ngoan nào, nhắm mắt lại." Người thanh niên dụ dỗ, như là bà ngoại sói dụ bé quàng khăn đỏ lừa vào trong cửa.

      Mặt người thanh niên dựa vào gần, dám chống lại tầm mắt , Tuyết Nhi nhắm hai mắt lại.

      Lông mi Tuyết Nhi rất dài, giống như tóc vừa đen vừa dày, càng phụ trợ cho da thịt trắng nõn, phảng phất như búp bê làm bằng thủy tinh dễ vỡ, khiến người ta đành lòng tổn hại đến.

      Ngón tay người thanh niên vuốt ve má Tuyết Nhi, xúc cảm mềm nhẵn, đến gần rồi có mùi nhàn nhạt, phải là hương vị sản phẩm trang điểm, là từ da thịt bản thân phát ra, thanh đạm, cũng là thứ có dụ hoặc lớn đối với người khác phái.

      Tối om chỉ càng làm cho con người thêm bất lực, cho nên Tuyết Nhi vụng trộm mở mắt, gương mặt phóng đại của người thanh niên ở rất gần rất gần bản thân , hai chóp mũi gần như dán dính vào nhau, Tuyết Nhi sợ tới mức lần nữa nhắm mắt lại.

      "Tuyết Nhi, em nghe lời, cho nên tôi muốn trừng phạt em." Người thanh niên áp gần chút, ở mũi cắn ngụm, rồi mới hôn môi Tuyết Nhi, vươn đầu lưỡi tinh tế vẽ đường nét môi , rồi mới đẩy mở đôi cánh môi tập kích vào hàm răng. "Tuyết Nhi, mở miệng ra, cho cắn."

      Tuyết Nhi lúc này nghe lời, sợ người thanh niên muốn trừng phạt .

      Người thanh niên vừa lòng cười, đầu lưỡi chui vào khoang miệng Tuyết Nhi, đảo qua mỗi góc, cuối cùng dây dưa chỗ với lưỡi của , kỹ xảo của rất tốt, người con chưa hiểu nhân tình thế căn bản địch nổi tiến công của .

      Tuyết Nhi cảm thấy rất kỳ quái, ràng bị bí hơi đến mức thở nổi, nhưng cũng lại thoải mái, nhịn được giật giật đầu lưỡi.

      Nhận thấy phản ứng ngây ngô của , người thanh niên hôn càng trở nên nồng nhiệt hơn, từ khoảng xuất ra bàn tay cởi nút quần áo Tuyết Nhi, từ trước ngực chậm rãi xuống.

      Tuyết Nhi chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, tư duy trở nên trì trệ. Thân thể bắt đầu từ bên trong nóng lên dần dần khuếch tán ra toàn thân, nóng. Trái tim nhảy đập thình thịch đến kịch liệt, chân cũng nhũn ra, nếu như phải cánh tay người thanh niên chống đỡ phía sau , tại thể đứng nổi nữa.

      lúc lâu, lâu sau, lâu đến mức Tuyết Nhi cho rằng qua thế kỷ, người thanh niên cuối cùng buông môi ra, cho có khoảng trống để mà thở dốc.

      Tuyết Nhi cố gắng thở hổn hển, vừa rồi khí trong lồng ngực dường như bị rút cạn, thậm chí còn cho rằng mình cứ còn sống sờ sờ vậy mà bị chết ngộp, may mắn, còn sống, mặt bởi vì nụ hôn đó mà trở nên ửng hồng phấn phấn, như quả táo chín mọng, phá lệ mê người.

      "Tuyết Nhi, em đẹp!" Người thanh niên tán thưởng, trước mắt tựa như khối ngọc chưa được mài dũa tạo hình, ngây ngô thuần khiết, nếu dạy dỗ qua đoạn thời gian nữa, vậy đem so với bất kỳ người phụ nữ nàokhác đều có thể thỏa mãn bản thân mình, người thanh niên nghĩ đến thế, quyết định chiếm lấy Tuyết Nhi làm của riêng.

      Tuyết Nhi dám mở mắt, hơi thở người thanh niên phun lên khắp mặt, ấm áp, ngưa ngứa.

      "Mở mắt ra, nhìn tôi." Người thanh niên dụ dỗ .

      Ánh mắt Tuyết Nhi giật giật, cũng có mở ra.

      Người thanh niên trừng phạt dường như kéo mở quần áo Tuyết Nhi, lộ ra mảng thịt trắng tuyết trước ngực.

      "A!" Tuyết Nhi hoảng hốt hô tiếng, người trận mát lạnh, mở mắt ra mới phát áo bị kéo mở, phía trước che chỉ còn lại duy nhất có chiếc áo ngực màu hồng, ", cần!"

      Định đưa tay chặn, lại bị người thanh niên ngăn lại, môi lần nữa che lên, so với lúc trước càng mãnh liệt, dường như muốn cuốn lấy sóng to gió lớn trong miệng , hai tay chống đẩy người thanh niên trước ngực rất nhanh còn sức nữa, chỉ có cố gắng túm lấy quần áo , khả năng suy nghĩ tư duy cũng dần dần trôi mất.

      Người thanh niên nhấc bổng ôm ngang Tuyết Nhi lên đặt giường, nhìn nửa thân trần và ánh mắt mê ly, từ dưới bụng dần dần dâng lên luồng nhiệt nóng.

      "Tuyết Nhi, mở to hai mắt nhìn tôi, chuyện kế tiếp rất thoải mái." Giọng người thanh niên trầm mà có từ tính, lúc chuyện đồng thời loại bỏ tất cả những trói buộc người Tuyết Nhi, phơi bày ra thân thể mềm mại mảnh mai.

      Những đường cong đặc trưng nữ tính của cơ thể người con hoàn toàn còn vật che chắn, da thịt trắng noãn mềm nhẵn tựa như trẻ con, hai luồng trước ngực bé bỏng mà mượt mà, bụng bằng phẳng, cùng với chỗ thầm kín giữa hai chân, là cả cám dỗ người ta xâm phạm, trong mắt người thanh niên, tựa như món ăn mĩ vị ngon lành đặt bàn cơm, chờ người đến nhấm nháp.

      Mất quần áo che đậy, Tuyết Nhi thẹn thùng lui mình, hơi lạnh trong khí khiến rùng mình cái, hơi hơi mở to mắt, vừa vặn nhìn thấy người thanh niên cởi xuống lớp vải cuối cùng, thân thể rất đẹp mắt, so với bất kỳ thân thể người đàn ông nào từng nhìn thấy trong khoảng thời gian qua đều đẹp mắt hơn, khiến Tuyết Nhi choáng ngợp biết phải làm sao nhất chính là cây cột dựng thẳng trong bụi cỏ đen giữa hai chân .

      Hết Chương 2
      Mê Sắc, Mật ^ Mật, Khủng Long29 others thích bài này.

    2. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Mấy dòng cuối... Cắt chương chuẩn ghê..
      tialia88tonton thích bài này.

    3. tiji

      tiji Well-Known Member

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      331
      Thôi....tui tranh thủ chuẩn bị muỗng diã đây......:yoyo22::yoyo22::yoyo22::yoyo22::yoyo36::yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      tonton thích bài này.

    4. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 3 (H)

      Editor: ton ton


      Tuy rằng có tự mình thực hành qua, nhưng những gì chứng kiến mấy ngày nay khiến Tuyết Nhi hiểu được tiếp theo sắp xảy ra chuyện gì, ta muốn làm với chuyện giống như những người đàn ông khác làm với chị Trân Châu.

      còn nhớ cái cây kia giữa hai chân người đàn ông xuyên vào chỗ ở phía dưới chị Trân Châu, liên tục ngừng động rồi lại động. Nghĩ đến thế càng dám nhìn lại phía người thanh niên, thân thể hơi hơi phát run, nhưng giống như lại có dòng khí nóng nào đó quanh quẩn chỗ trong người, muốn có gì đó đột phá chui ra, bản thân trở nên càng lúc càng kỳ quái.

      "Tuyết Nhi, cần lộ ra bộ dáng đáng như thế, bằng tôi nhịn được liền lập tức muốn em đấy." Ánh mắt càng thêm sâu thẳm.

      "Em có." Tuyết Nhi giọng phản bác.

      Người thanh niên áp xuống tới, vây Tuyết Nhi ở dưới thân, mở rộng thân thể co lại của , "Thứ đẹp đẽ thế này cần giấu , Tuyết Nhi, có người nào từng với em cơ thể em rất xinh đẹp chưa. Nhìn xem, nơi này, còn có nơi này nữa." Người thanh niên đồng thời ngón tay ở đầu vú Tuyết Nhi vẽ vòng mấy cái, thuận thế tiếp theo xẹt qua vùng bụng bằng phẳng ở giữa hai đùi khảy khảy vài cái.

      Thân thể vốn dĩ cứng ngắt của Tuyết Nhi đột nhiên giật mình cái, phảng phất dòng điện chạy từ đầu đến chân, trong nháy mắt cả người tê dại, xụi lơ xuống.

      "Tuyết Nhi, em thực mẫn cảm, tôi còn chưa có bắt đầu nữa là. cần gấp, chúng ta có rất nhiều thời gian từ từ đến." Tay người thanh niên lần nữa trở lại trước ngực Tuyết Nhi, bộ ngực sữa mềm mại tinh xảo vừa vặn có thể bị tay che phủ, thỉnh thoảng bị đầu ngón tay kìm ở giữa, đầu cũng cúi thấp xuống ngậm viên trong miệng, giống như uống nước giải lạnh giải khát khẽ liếm hút chậm rãi.

      "Ư, cần." Tuyết Nhi bản năng muốn chống đẩy, hai tay bị người thanh niên bắt lấy cố định đỉnh đầu.

      Người thanh niên cố ý tăng mạnh kích thích, càng dùng sức đùa bỡn viên ngọc châu nhô cao ra.

      "Ư." Tuyết Nhi nhịn được cong người lên, vùng bụng bằng phẳng dán lên bộ ngực người thanh niên, nóng, dường như dòng nhiệt lưu kia cũng truyền đến người mình, thân thể cũng càng thêm nóng lên, phản kháng càng ngày càng yếu.

      Nhận thấy được biến hóa của Tuyết Nhi, người thanh niên hơi cong lên khóe miệng, bàn tay xuống tách đùi ra, đưa thân thể của mình chặn giữa hai chân , để có cơ hội khép lại.

      Nơi nữ tính riêng tư hề che lấp bại lộ dưới tầm mắt người thanh niên, nhợt nhạt hồng phấn, có thể nhìn thấy được nơi huyệt khẩu khép chặt, giống như quả trái cây ngây ngô chờ người đến hái.

      " là vật xinh đẹp." Người thanh niên ca ngợi, hạ thân bành trướng lợi hại, tựa hồ cứ tiếp tục chầm chậm thực rất có lỗi với bản thân, nghĩ nghĩ quyết định trực tiếp tiến vào chủ đề. Tay dò tìm miệng u cốc thần bí kia, chen đốt ngón tay vào, cảm nhận thấy hơi nóng chặt chẽ bao quanh, lập tức đẩy cả ngón tay xuyên vào.

      "A!" Tuyết Nhi kêu sợ hãi, cảm giác căng trướng đau xót khiến cảm thấy rất khó chịu, ngừng vặn vẹo thân thể muốn thoát .

      "Nếu muốn càng đau hơn đừng động." Người thanh niên nhíu mày, quả thực khiêu chiến cực hạn của , nếu Tuyết Nhi lại tiếp tục xoay vặn như thế, cũng nhịn được, thân mình trắng nõn xinh đẹp càng ngừng cọ lên người, người đàn ông có công năng sinh lý khá kiện toàn, tự nhiên khát vọng tình ái.

      ", muốn! Rất khó chịu." Tuyết Nhi có ngoan ngoãn nghe lời, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ hoảng sợ, muốn đợi ở đây, chỉ muốn trở về phòng ngủ, "Buông em ra!"

      "Em nghe lời như thế, cũng đừng trách tôi khách khí." Người thanh niên híp híp đôi mắt, xóa bỏ bề ngoài ôn nhu vừa rồi, quen phụ nữ nơi này nịnh hót lấy lòng, thỉnh thoảng ép buộc chút cũng coi như là mới mẻ, dù sao ở phố Hoa Đào có bất luận kẻ nào đến tố cáo bạn cưỡng gian, hết thảy tất cả đều dựa vào thích bản thân.

      Còn chưa có hiểu ý trong lời , hai chân bị tách ra đến biên độ lớn nhất, thắt lưng bị nâng lên, sau đó chính là cơn đau đớn, thân thể phảng phất bị xé tan , Tuyết Nhi đau kêu tiếng, giãy dụa thân thể muốn chạy trốn loại thống khổ này, nhưng càng giãy dụa, cảm giác đau đớn càng mãnh liệt.

      Người thanh niên cũng hề dễ chịu gì, nơi tiến vào vừa chặt lại vừa khô, vừa mới vào chút bị kẹt lại, chỗ mẫn cảm yếu ớt nhất cơ thể bị trói chặt, mồ hôi mặt người thanh niên đều rỉ thấm ra, thế nhưng là lần đầu tiên nếm thử tình ái giống như cưỡng gian, ra người con chịu hợp tác vẫn còn là xử nữ, làm thức dậy loại tư vị này.

      "Đau, đau quá..." Khuôn mặt xinh đẹp của Tuyết Nhi đau đớn nhăn nhíu lại, môi cũng trở nên trắng bệch, làm cho người ta vừa nhẫn tâm, lại dâng lên loại khoái cảm làm nhục.

      "Ngoan, thả lỏng chút, rất nhanh đau ." Người thanh niên hạ thấp thân mình hôn môi Tuyết Nhi, từ môi đến cổ, lại đến hai vú, tay cũng ngừng ở trong bắp đùi Tuyết Nhi vuốt ve, cuối cùng phủ lên bộ phận trọng yếu nhất giữa hai chân, sau quá trình liên tục cố gắng, cuối cùng cảm thấy thân thể căng cứng của Tuyết Nhi mềm xuống, ở cái kia địa phương cũng thả lỏng ra.

      "Ư..." Tuyết Nhi rên rỉ ra tiếng, dưới trấn an của người thanh niên, đau đớn của Tuyết Nhi từ từ chậm lại, kích thích mang đến khoái cảm rất mãnh liệt, thân thể lại nóng lên, giờ phút này bên trong cơ thể nơi nào đó giống như , chờ mong cái gì đó.

      Nhìn thấy thời cơ gần đến, người thanh niên lùi về sau chút, rồi mới thừa dịp Tuyết Nhi chú ý, bỗng nhiên đẩy toàn bộ của mình đưa vào trong cơ thể .

      "A! Đau!" Phản ứng thân thể lần này mãnh liệt như lần đầu tiên, Tuyết Nhi chỉ có nhíu chặt mi, trong giọng mang theo tiếng khóc nức nở.

      Người thanh niên tiến vào trong nháy mắt cảm giác trước lối vào bản thân đâm phá tầng lá mỏng, giống như vận động viên chạy đua ở đích đến cuối cùng vượt qua dãy băng rôn về nhất, giấu được niềm vui sướng.

      Tay Tuyết Nhi túm chặt drap giường bên dưới thân, cơ hồ cắn môi đến xuất huyết.

      "Sở Dạ." Người thanh niên cúi mình, ở bên tai Tuyết Nhi giọng mà ràng : "Tuyết Nhi, nhớ kỹ tên người đàn ông đầu tiên của em, tôi tên là Sở Dạ."

      Nhìn thấy vẻ mặt thống khổ của Tuyết Nhi dần dần giảm bớt, dũng đạo bao vây bản thân cũng còn thít chặt như vậy nữa, biết có chút thích ứng, Sở Dạ bắt đầu chậm rãi đong đưa phần eo, theo mỗi lần rút ra mang chút đỏ tươi, là lạc hồng lần đầu, hay là lối vào nứt ra.

      Mặc kệ nguyên nhân gì, cũng có khả năng khiến Sở Dạ dừng lại, máu tươi bôi trơn làm ra vào càng thêm thông thuận, khoái cảm tầng tầng dâng lên, từng lỗ chân lông đều thoải mái thở dài, Sở Dạ cúi đầu thở dốc.

      "Uhm..." Ở mỗi lần mỗi lần va chạm, Tuyết Nhi thân thể ngừng đung đưa, biết bắt đầu từ lúc nào, đau đớn dần dần bị thứ cảm giác khác thay thế , làm cho người ta cảm thấy thoải mái lại rất khó chịu, phảng phất còn muốn được càng nhiều.

      "Tuyết Nhi, có phải thoải mái hay ?" Sở Dạ chuyển động nhịp nhàng, tốc độ nhanh, nhưng mỗi lần đều dùng sức tiến đụng vào, lửa nóng cùng với ma sát kịch liệt gần như có thể thiêu đốt thần chí.

      Nương theo khoái cảm tăng cường, ánh mắt Tuyết Nhi bắt đầu trở nên ướt át, mặc dù trợn mở to ánh mắt, cũng nhìn phía trước là cái gì, giống như linh hồn bị rút mất, nghe xong câu hỏi của Sở Dạ chỉ có vô thức gật gật đầu, hai tay cũng tự giác nới lỏng drap giường phía dưới, ngược lại choàng qua bả vai Sở Dạ.

      Sở Dạ lộ ra nụ cười, mang dục vọng sâu, trái cây ngây ngô sau khi lần đầu nếm được hương vị tình dục bắt đầu chậm rãi lên men, phát ra hương thơm tinh kiết nồng đậm, cũng trầm mê rồi, đêm tối nhàm chán bởi vì Tuyết Nhi xuất trở nên tuyệt vời.

      Thân thể biến đổi rất kỳ quái, ràng phía dưới rất đau, nhưng lại khá thoải mái, từ nơi bị tiến vào truyền đến cảm giác khác thường, nhanh chóng khuếch tán đến các nơi toàn thân, ngay cả ngón tay đều phát run, rất kỳ quái.

      Tiếng rên rỉ ngừng mà từ trong miệng Tuyết Nhi thốt ra, lúc trước luôn luôn vì sao Trân Châu và những người phụ nữ khác phát ra loại thanh vừa như đau khổ vừa như vui thích này, bây giờ cảm nhận được, đó là tự chủ được, nhịn cũng nhịn được.

      "Tuyết Nhi, có phải thoải mái hay ?" Sở Dạ trong cơn thở gấp hỏi.

      Ánh mắt mê ly dần dần tìm được tiêu cự, khuôn mặt dễ nhìn của Sở Dạ ở trong tầm mắt lay động, thuận theo từ cổ xuống là thân thể trần trụi mà thon dài, bản thân cũng đồng dạng trần như nhộng. Nghĩ đến vật kia của người thanh niên còn ở trong cơ thể mình ngừng tới lui ra vào, gương mặt Tuyết Nhi đỏ đến sắp máu, nhưng khước từ Sở Dạ nữa.

      "A... Uhm..." thoải mái, muốn đẩy ra, thân thể tự chủ phối hợp đong đưa, muốn khoái cảm càng mạnh liệt hơn.

      Sở Dạ mỉm cười, để hai chân Tuyết Nhi vòng thắt lưng mình, bàn tay nhàn rỗi người qua lại dao động, tìm kiếm điểm mẫn cảm người .

      Thân thể Tuyết Nhi ngừng run run, những nơi tay người thanh niên mơn trớn đến đều gây nên trận run rẩy, cả lỗ chân lông cũng theo đó co rút lại, đột nhiên, thân thể của chấn động mạnh.

      Tìm được rồi, là đầu vú và bên hông thắt lưng.

      Dường như tìm được đồ chơi mới, tay Sở Dạ thỉnh thoảng chuyển qua hai chỗ kia, nhìn thân thể phía dưới vì mà run run, phần eo cũng tăng nhanh tốc độ chuyển động.

      "Hu hu... muốn... Ngừng..." Tuyết Nhi đứt quãng nức nở ra tiếng, cảm thấy còn tiếp tục như vậy chết, cái loại cảm giác kỳ quái này càng ngày càng mãnh liệt, người cũng bị lắc lư đến nhìn phía trước.

      "Tuyết Nhi, đến tột cùng là muốn ngừng, hay là muốn nữa?" Sở Dạ cố ý làm bộ như hiểu.

      Tuyết Nhi trong mắt chứa lệ, cũng biết bản thân cuối cùng muốn cái gì, tất cả đều rối loạn, thân thể và tư duy chịu khống chế, trong tình triều xa lạ chút giãy dụa đường sống cũng có.

      "Em ra tôi cần phải tiếp tục rồi." Sở Dạ cúi người liếm nước mắt trào ra bên khóe mi Tuyết Nhi, nhưng rất nhanh ứa ra tiếp.

      "A!" Tuyết Nhi đột nhiên cong người lên, tứ chi đều co rút trở lại, ngón tay bấu lên bả vai Sở Dạ, móng tay xẹt cắt qua làn da .

      Huyệt động co rút thít chặt cắn nuốt Sở Dạ, nhíu nhíu mày, hai tay kềm kẹp phần hông Tuyết Nhi, bắt đầu chạy nước rút phút cuối, "Chờ chút, cùng tôi, chúng ta cùng nhau."

      "Hô..." Sở Dạ hô tiếng, thân thể căng thẳng , toàn bộ nhiệt lưu bắn vào trong cơ thể Tuyết Nhi.

      "Ư..." Tuyết Nhi thân thể run rẩy càng thêm lợi hại, sức lực cả người như là bị rút cạn, tê dại như nhũn ra, vật dừng trong cơ thể mình mềm xuống chút, nhưng vẫn nóng như lúc vừa rồi, có ảo giác như nó trong cơ thể vẫn ngừng chuyển động. Tuyết Nhi giật giật cái mông, muốn cho vật kia rời khỏi bản thân, lại bị Sở Dạ ngăn chận.

      " nên động, bằng tôi nhịn được lại đến lần nữa, em là lần đầu tiên, tôi muốn tổn thương em." Sở Dạ ở bên tai Tuyết Nhi , có thể nghe ra được trong giọng của giấu nhẫn nại.

      Tuyết Nhi nghe lời động đậy, tuy rằng vừa rồi thoải mái, nhưng mà lúc này còn sức lực lại làm thêm hồi nữa.

      Sở Dạ rút phân thân từ chỗ ấm áp kia ra, đứng dậy xuống giường, quay đầu nhìn thoáng qua, động khẩu nơi hạ thân Tuyết Nhi thỉnh thoảng còn co rụt lại, tinh dịch của trộn lẫn hỗn hợp ít máu tươi chảy ra.... Hình thành dụ hoặc phóng đãng. kéo chăn ở cuối giường phủ lên mình Tuyết Nhi, "Chờ có thể xuống giường tự mình trở về, tôi tắm rửa lát."

      xong liền vào phòng trong phòng tắm.

      Bên tai truyền đến tiếng nước ào ào, Tuyết Nhi ngay cả sức khép chân lại cũng có, cứ duy trì tư thế khởi động rộng mở vừa rồi, lần đầu nếm trải tư vị làm tình, rất mệt, mang theo mệt mỏi nhắm mắt lại, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.

      Hết chương 3
      cá cơm, Mê Sắc, Mật ^ Mật27 others thích bài này.

    5. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 4 (H)

      Editor: ton ton

      "Ca, ngủ chưa?" Vừa dứt lời, cửa bị lực lớn đẩy ra.

      Người vào là Sở Dương, là song sinh bào thai với Sở Dạ, tướng mạo gần như giống nhau như đúc, nhưng tính cách lại trời vực, phân biệt bọn họ biện pháp tốt nhất chính là nhìn vào thần thái.

      Sở Dương ở phòng ngoài tìm được người, liền vào phòng trong, "Ca, em ngủ được, chúng ta đến 'Điệp lâu' , nghe có người đẹp rất khá..." Cậu còn chưa xong liền nhìn thấy người ngủ giường.

      Nhìn quanh bốn phía, đèn phòng tắm sáng trưng, còn có tiếng nước từ bên trong truyền đến, xem ra Sở Dạ tắm rửa. Sở Dương rất hiếu kỳ, là người nào nằm giường Sở Dạ? Bình thường Sở Dạ thích người khác nằm ở giường , sau khi cùng phụ nữ hoan ái xong đều để các ấy trở về.

      Đến gần vài bước, Sở Dương mở to hai mắt, nằm giường là trẻ, còn là xinh đẹp, ấy ngủ, nhưng hình như ngủ an ổn, mày nhăn lại, má còn lộ ra hai cái lúm đồng tiền nhợt nhạt.

      Sở Dạ ở đâu tìm được như thế? Nếu ấy tắm nghĩa là làm qua rồi, Sở Dương nhớ sau khi làm tình Sở Dạ có thói quen tắm rửa.

      là, mình ở trong này hưởng lạc cũng báo cho cậu tiếng, để cậu mình buồn chán lâu, Sở Dương có chút vui.

      Quay đầu nhìn lại giường, làn da trắng trắng non mềm, đôi môi hồng nhuận, làm cho người ta nhìn tâm ngứa ngáy khó nhịn, Sở Dạ hưởng thụ qua, bản thân mình chơi thêm lần nữa cũng quá đáng chứ.

      Nghĩ như thế, Sở Dương tới bên giường, chậm rãi xốc chăn lên.

      Tuyết Nhi hai chân luôn luôn duy trì tư thế vừa rồi, hơi hơi cong lên mở hướng ra hai bên, chăn vừa vén như thế, bộ phận tư mật toàn bộ bại lộ dưới tầm mắt Sở Dương.

      Cảnh tượng trước mắt khiến hô hấp Sở Dương bị đình trệ.

      Hấp dẫn ánh mắt cậu nhất tự nhiên là giải đất thần bí giữa hai chân, phần cỏ tư mật nhạt màu ít ỏi và ngắn bao trùm khu tam giác, nơi bị dị vật xâm nhập hơi hơi đỏ lên, có chất lỏng trắng hồng lẫn lộn từ trong huyệt khẩu chảy ra xuống dưới, phần giữa bắp đùi cũng dính chất lỏng ẩm ướt giống vậy, vừa dâm loạn mà lại dụ hoặc.

      Lại nhìn hướng lên , bụng bằng phẳng, hai gò đảo mà tinh xảo, vùng phụ cận đầu ngực có dấu màu đỏ, cần nghĩ cũng biết là bị ai vê nặn mà ra.

      Sở Dương càng xem cơ thể càng nóng, cậu phải là chàng trai ngây thơ, hơn nữa thường đến loại địa phương như phố Hoa Đào này, cuộc sống tình dục lại càng phong phú, lên giường với ít đàn bà, nhưng phụ nữ vừa qua loa nhìn qua khiến cậu nổi lên phản ứng đúng là có mấy người.

      Giờ phút này Tuyết Nhi giật giật mình, trong lúc ngủ mơ nỉ non tiếng, cùng với động tác của , hai luồng bé bỏng run rẩy, lại có dịch từ dưới thân chảy ra.

      Có mấy người đàn ông chịu đựng được tình huống như vậy, thứ đồ phía dưới Sở Dương sớm dựng đứng.

      Tuy rằng này thoạt nhìn có hơi , nhưng Sở Dương cũng mặc kệ mấy thứ này, vô luận ta là ai, cậu đều phải trước tiên phát tiết phen, trước kia có người đàn bà nào tốt hai người cũng từng dùng chung, vậy Sở Dạ để ý.

      Sở Dương là người muốn làm, hai ba cái biến bản thân cởi hết sạch bong, trèo lên giường đụng vào giữa hai chân Tuyết Nhi, miệng thào, " là xinh đẹp! May mắn hôm nay đến phen, nếu lỡ mất rất đáng tiếc a."

      Bàn tay ấm áp phủ lên thân thể Tuyết Nhi, bốn phía dao động, cảm thụ đường cong nữ tính mềm nhẵn, cuối cùng đem tinh lực tập trung ở đỉnh hai vú, nhàng nhào nặn vân vê, bắt chúng nó nằm gọn trong tay đè ép thành những hình dạng khác nhau, như là nhào bột mì vậy.

      Sở Dương giang rộng chân ngồi quỳ, kéo chân Tuyết Nhi vòng qua bên hông thân, như vậy bộ phận trương cao của cậu có thể dễ đụng chạm đến phần nữ tính non mềm.

      "Còn chưa tỉnh sao? là vật trì độn." Dường như bất mãn đối với thiên hạ ngủ say như trước, Sở Dương khom người, mang vẻ trừng phạt cắn bên đầu ngực Tuyết Nhi, mạnh mẽ hút ngụm.

      "Uhm." Tuyết Nhi liền bất an xoay giật thân thể chút, rất mệt rất buồn ngủ rất muốn ngủ, nhưng mà là ai chạm vào thân thể làm được ngủ ngon, động đậy chút mới phát thân thể là mỏi, có chút sức lực nào, trốn thoát bàn tay đặt mình.

      "Vật , mau tỉnh lại!" Sở Dương buông đầu vú Tuyết Nhi ra, ngược lại tiến công lỗ tai , tuy rằng cậu thực vội vàng muốn đoạt lấy này, nhưng nếu ấy cứ luôn ngủ chẳng còn ý nghĩa gì.

      Đôi mắt Tuyết Nhi giật giật, cuối cùng mở ra.

      ánh mắt trong suốt! Hệt như nước suối, đàn bà ở phố Hoa Đào cũng có thể có được ánh mắt như vậy sao?

      Đôi mắt mờ sương của Tuyết Nhi chậm rãi có tiêu cự, nhìn nhìn người đè lên mình, khuôn mặt đẹp trai dễ nhìn, nhớ được ta tên là Sở Dạ.

      Đột nhiên nhớ tới chuyện vừa xảy ra lúc nãy, Sở Dạ lấy cái kia của nhét vào dưới thân mình, rút ra lại đưa vào, ngừng đẩy lên , rất đau, đều khóc ra tiếng, nhưng sau lại thoải mái, toàn thân tê tê dại dại, cuối cùng còn có thứ cảm giác sắp chết nữa, loại chuyện này chính là giống như chị Trân Châu cùng những người đàn ông khác làm, nghe chị Trân Châu sau khi làm như thế đàn ông rất thoải mái, sau đó thích .

      Tuyết Nhi đỏ mặt, mông mông lung lông biết thích là có ý gì.

      "Em tỉnh? Chúng ta đây cần phải bắt đầu nhé." Sở Dương nhàng chạm cái lên môi Tuyết Nhi, cười đến xán lạn.

      "Dạ?" Tuyết Nhi hiểu ta bắt đầu là có ý gì, vẫn nghi hoặc, cảm thấy có vật thể nong nóng đội phía dưới thân mình, "A!"

      Sở Dương đỡ đầu gối Tuyết Nhi đẩy về phía trước, khiến cái mông nhếch lên , dùng cột trụ sớm căng trướng cứng rắn nhàng ma sát ở giữa hai bắp đùi , cuối cùng đem đỉnh đầu nhắm ngay hoa huyệt chui vào.

      " cần!" Lần tiến nhập lúc trước đau đớn vẫn còn lưu lại trong đầu Tuyết Nhi, đau quá, sợ. Hai tay chụp lấy drap giường muốn hướng thân thể lên né tránh độ nóng cháy của vật thể kia.

      "Vật , em trốn cái gì?" Sở Dương kềm chặt thắt lưng Tuyết Nhi để nhúc nhích.

      Tuyết Nhi sợ hãi, đau đớn thân thể bị xé ra muốn lại phải trải qua lần nữa, cho nên cho dù bị nắm lấy, vẫn nghĩ biện pháp vặn vẹo thân thể.

      "Hô! em được nhúc nhích." động đậy uốn éo như thế, càng kích thích Sở Dương, thứ gì đó ma sát giữa hai chân cơ hồ muốn lệch xuất ra.

      " cần! Đau quá." Nước mắt Tuyết Nhi rất nhanh lại tràn đầy hốc mắt, nếu là bình thường, khẳng định làm cho người ta nhịn được thương tiếc , nhưng mà tại đối diện là chàng trai dục vọng phấn chấn bừng bừng, càng có dáng vẻ điềm đạm đáng , càng có thể khiến cậu thêm hưng phấn.

      "Đáng giận!" Sở Dương rủa thầm tiếng, cậu thể nhịn nữa, kéo qua cái gối bên cạnh lót phía dưới mông Tuyết Nhi, phần eo sâu xuống cái, cột trụ nóng hổi liền chui vào động khẩu hẹp phía trước.

      Tuy rằng Sở Dương có làm khuếch trương hay bôi trơn gì, nhưng vì vừa mới trải qua hoan ái, bên trong lối vẫn còn lưu lại tinh dịch vừa quan hệ, tương đương rất thuận lợi liền vào.

      "Ư... là thoải mái." Lại động thân cái đưa toàn bộ phân thân vào trong, Sở Dương thở dài ra hơi, bên trong cơ thể Tuyết Nhi chặc chẽ nhưng nóng ướt cản trở, gần như khiến cậu giống như thiếu niên lần đầu tiên làm tình cầm giữ được lâu.

      "Đau..." Khuôn mặt nhắn của Tuyết Nhi nhíu lại, so với lần trước tốt hơn nhiều, nhưng vẫn là rất đau.

      " nên động, rất nhanh đau." Sở Dương an ủi, dục vọng kêu gào, ánh mắt đều thay đổi, cậu ngăn chận đôi chân Tuyết Nhi, để bản thân lui về sau chút, lại mạnh mẽ đội vào.

      "A!" Giọng Tuyết Nhi có chút khô khốc, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn, thân thể giống như bị từ phía dưới xuyên thủng qua.

      Ma sát mang đến khoái cảm khiến cả người Sở Dương thoải mái ít, nhưng vẫn thể giảm bớt khô nóng trong cơ thể, cậu cần càng nhiều hơn, thân thể thiếu nữ ngây ngô mê người, tiểu huyệt ẩm nóng, mỗi chỗ đều kích thích cậu.

      Rút ra, tiến vào. Rút ra, lại tiến vào.

      Động tác lặp lại mang đến càng nhiều cảm giác tuyệt vời.

      Tuyết Nhi cảm thấy thân thể của mình lại bắt đầu trở nên kỳ quái, từ bên trong dần nóng ran, bức thiết khát vọng giải thoát, ràng thân thể rất mệt, vẫn là tự giác nương theo Sở Dương đẩy động nhàng lắc lư.

      Nhìn thấy biểu cảm mặt Tuyết Nhi trở nên vừa như thống khổ vừa như vui thích, ánh mắt mê ly dao động, Sở Dương biết cũng bắt đầu hưởng thụ, thế là nhẫn nại tiếp, gia tăng biên độ và cường độ động tác, thân thể va chạm phát ra thanh "Bành bạch".

      Toàn bộ thân thể Tuyết Nhi rung chuyển lợi hại, tiếng rên rỉ ngừng tràn ra khóe miệng, tiếng rên tiếng chạm đan vào nhau thành bộ, kích phát càng sâu tầng dục vọng, trần trụi xâm phạm, giống như bữa tiệc xác thịt.

      "Đúng thế, cứ như vậy, cần chịu đựng, tiếng của em rất êm tai." Sở Dương dừng lại thay đổi tư thế, cúi người áp lên Tuyết Nhi, càng đẩy chân của về phía trước, lợi dụng phần eo đỉnh động tấu lên giai điệu nguyên thủy.

      "Uhm... A..." Tuyết Nhi còn cơ thể mình đến tột cùng là đau đớn nhiều hơn, hay là vui thích nhiều hơn, thầm nghĩ muốn giải thoát khô nóng trong cơ thể, tay của người thanh niên rất róng, nhưng dán lên người lại rất thoải mái, cho nên kéo bàn tay Sở Dương đặt lên mình.

      "Vật , em đúng là chủ động." Sở Dương thuận theo tâm ý của , tay ngừng chạy khắp nơi cơ thể , động tác nơi hạ thân hề ngừng, hơi hơi rời khỏi, sâu tiến vào, chất lỏng hồng trắng còn sót lại bên trong con đường theo cột trụ rời khỏi chảy ra ngoài, ở giường ẩm ướt thành mảng .

      Mặt Sở Dương ở bên cạnh cổ Tuyết Nhi, hô hấp nóng nóng phun vào nơi cổ, hơi thở đan xen lẫn vào khối, ấm áp mà ẩm ướt.

      lúc Tuyết Nhi cho rằng hết thảy đều kết thúc, tốc độ va chạm đột nhiên trở nên nhanh chóng, cảm nhận được vật kia trong cơ thể run nhảy đánh, rồi chất lỏng ấm áp phun vào bên trong cơ thể.

      Hai cổ thân thể trần trụi đồng thời co rút.

      Đầu Tuyết Nhi ngửa về phía sau, cổ và chân căng thành đường thẳng, móng tay lưu lại vài vết cào lưng Sở Dương.

      Sở Dương cũng vì cao trào mất khí lực, người ngã vào mình Tuyết Nhi dồn dập thở dốc.

      Tiểu huyệt co rút liên lục kích thích phân thân vừa mới mềm nhũn xuống, Sở Dương ở độ tuổi tính dục tràn đầy, sau khi ngừng lại lát liền lần nữa nổi lên phản ứng, với cậu mà liên tục cái hai ba lần cũng quá đáng.

      "Ư..." Nhận thấy được vật gì đó trong cơ thể lại chậm rãi trướng to, Tuyết Nhi bất an chống đẩy Sở Dương, chút nào sử dụng nổi lực, ngược lại có loại tư thái muốn chống nhưng vẫn nghênh đón.

      "Vật , còn muốn sao? Em nơi ngày cắn chặt chịu buông này." Ngón tay Sở Dương đè lên địa phương hai người chặt chẽ gắn kết, lúc rút ra còn chà sát lên tiểu hạch, khiến thân thể Tuyết Nhi run rẩy chút.

      Sở Dương cúi đầu hôn môi Tuyết Nhi, đầu lưỡi đẩy mở hàm răng vô lực của thâm nhập vào bên trong, gần như cuồng dã lật quấy, nước miếng kịp nuốt xuống theo khóe miệng Tuyết Nhi chảy ra, sợi chỉ bạc trong suốt từ gò má xẹt qua độ cong dụ hoặc.

      Thở nổi, muốn chết. Tuyết Nhi tại chỉ có loại cảm giác này, vật trong thân thể lại khôi phục độ cứng.

      Sở Dương buông Tuyết Nhi ra, gương mặt đỏ hồng dồn dập thở dốc biểu cảm lấy lòng cậu, vật có rút ra tinh thần lại chấn hưng dựng đứng lên, cậu điều chỉnh tư thế chút, chậm rãi rút ra lại đưa vào, bắt đầu hiệp thứ hai.

      Tuyết Nhi ngay cả nâng tay lên cũng có sức, hai tay vô lực xuôi theo bên thân thể, miệng nỉ non thoát ra lời , " cần... Sở Dạ... cần lại đến ..."

      "Em gọi là gì?" Sở Dương nhíu mày, bình thường cậu có thể nhận, nhưng lúc làm tình bị người con dưới thân nhận nhầm thành người khác cũng phải là chuyện làm người ta vui vẻ gì.

      "Sở... Dạ... A!" Hạ thân Sở Dương dùng sức mạnh cái, Tuyết Nhi khàn giọng kêu lên.

      "Vật , phải là Sở Dạ, nhớ kỹ, tên của là Sở Dương." Sở Dương ràng dùng sức thanh truyền đến tai Tuyết Nhi.

      phải là Sở Dạ sao? ràng là người giống nhau như đúc a, nhận lầm rồi ư? Trước khi Tuyết Nhi ngất , trong đầu dâng lên nghi hoặc này.

      Hết Chương 4
      Last edited: 6/11/16
      cá cơm, Mật ^ Mật, Khủng Long26 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :