1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ] Đồ chơi của đôi song sinh - Bình Ảnh Trọng Trọng (70/104)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 65

      A Sinh bước lên muốn nắm lấy Tuyết Nhi, nhưng lại chậm bước, chỉ kịp chạm tới đầu ngón tay Tuyết Nhi, sau đó nhìn bóng người áo trắng rơi xuống hồ.

      "Tõm!" Từng mảng bọt nước lớn tung tóe bắn lên.

      Kỳ thực hồ nước khá cạn, chỉ tới eo người, nhưng kẻ vừa mới rơi vào trong nước hề nhận ra điều này, hoảng sợ đạp loạn dưới đó, uống vào mấy ngụm nước, nằm chìm người xuống, cổ họng, mắt, lỗ tai, mũi đều bị nước ngập vào, Tuyết Nhi cảm thấy tức thở đứng thẳng người được, chắc chắn mình sắp chết đuối rồi.

      A Sinh chẳng còn để ý nhắc Tuyết Nhi nước hề sâu, lập tức nhảy xuống theo, vừa đụng tới thân thể Tuyết Nhi, cánh tay của liền bám lên ta chặt, A Sinh mất lớn sức lực mới đưa được lên bờ.

      Tuyết Nhi cuộn người lại, vừa ho vừa sặc, còn khóc kịp thở, cả người ướt đẫm chảy nước ròng ròng, vừa rồi cảm thấy mình sắp chết, hai tay túm chặt vạt áo trước ngực A Sinh, sợ vừa buông tay bị rơi vào nước nữa.

      "Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, em thấy thế nào? sao chứ?" A Sinh hoảng loạn ôm Tuyết Nhi, bàn tay vội vã xua những vệt tóc ẩm nước lõa xõa phân tán khắp mặt , lộ ra khuôn mặt nhắn nhíu lại, ở ngay trước mặt mình mà ta lại để Tuyết Nhi xảy ra việc này, nếu Tuyết Nhi bị làm sao, ta nhất định hận chết bản thân mình.

      Tuyết Nhi vẫn chưa từ trong hoảng sợ phục hồi lại tinh thần, thân thể run run.

      A Sinh định lau khô nước mặt Tuyết Nhi, đáng tiếc cả người ta cũng ướt đẫm, lau cũng phí công, đến lúc này mới nhận ra bản thân ngu ngốc, ta sức khỏe tốt bị lạnh cũng sao, Tuyết Nhi chỉ sợ rất dễ bị bệnh, lập tức bế vào nhà.

      "Xảy ra chuyện gì?"

      Vừa đến cửa, A Sinh suýt chút đụng vào người trước mặt, cậu Cả gương mặt vui nhìn họ.

      Sở Dạ nhìn nhìn A Sinh, lại chuyển tầm mắt dời đến Tuyết Nhi còn trong lòng ta, tư thế bọn họ mờ ám làm cho Sở Dạ cảm thấy chói mắt, sắc mặt khỏi lại trầm xuống vài phần. Nhưng hai người họ cả người ướt sũng, tóc, quần áo vẫn ngừng nước, dáng vẻ chật vật, nhất là Tuyết Nhi, khóc đến rúm ró, chôn trong lòng A Sinh chỉ lộ nửa mặt nghiên, biết là nước mắt hay là nước dính mặt.

      "Cậu Cả, Tuyết Nhi cẩn thận rớt vào ao cá sân sau, phải nhanh chóng làm khô người mới được." A Sinh hơi sốt ruột , tuy rằng thời tiết còn ấm, nhưng ngâm mình trong ao nước lạnh, lại bị trúng gió, ta còn cảm thấy lạnh người, huống chi là yếu đuối như Tuyết Nhi.

      Con ngươi Sở Dạ co lại, "Đưa ấy cho tôi."

      Sở Dạ muốn ôm lấy Tuyết Nhi từ trong lòng A Sinh, nhưng Tuyết Nhi túm chặt lấy áo A Sinh chịu thả, đôi mắt nhắm nghiền chỉ lo nức nở khóc.

      "Tuyết Nhi, mở mắt ra nào, là Sở Dạ, phải sợ."

      Đợi khi Tuyết Nhi thấy người bên cạnh, khóc càng vang, nới tay thả áo A Sinh ra, ngược lại bổ nhào vào trong lòng Sở Dạ, "Sở Dạ, hu hu... Em sắp chết..."

      Cánh tay vừa , lúc Tuyết Nhi chủ động ngã về phía Sở Dạ, trong lòng A Sinh trào lên cơn mất mát, quả nhiên Tuyết Nhi vẫn thích các vị thiếu gia, ta phải làm như vậy sao? A Sinh bắt đầu do dự.

      "Đứa ngốc, em chết, chúng ta tắm rửa thay quần áo, nín nào, còn khóc nữa liền bỏ mặc em." Tuy ra lời uy hiếp, nhưng lại mang chiều thương tiếc nồng đậm, Sở Dạ chỉnh tư thế, để Tuyết Nhi càng ổn định dựa vào lòng mình.

      "Dạ." Tuyết Nhi rụt lui, quả thực khóc nữa.

      "A Sinh, cũng lau khô người ." Sở Dạ xong ôm Tuyết Nhi lên lầu.

      Quần áo người Tuyết Nhi ướt nhẹp, vải dán sát lên da lộ ra đường cong yểu điệu. bộ phận nào đó thoắt cực kỳ câu dẫn khiến người ta liên tưởng mơ màng.

      Sở Dạ vừa xả nước nóng, vừa giúp Tuyết Nhi cởi áo, vì dính vào người nên mất phen công sức. "Tuyết Nhi, nghe, sao em lại rơi vào ao cá?"

      Tuyết Nhi nháy mắt mấy cái, có vẻ rất là tủi thân, "Em cho cá ăn, vừa đứng lên liền rơi xuống."

      "Cứ như vậy?" Sở Dạ cầm quần áo ướt vứt sang bên, lấy khăn lông lau người cho Tuyết Nhi.

      "Uhm." chiếc áo tắm choàng lên mình, rồi cả người bị ôm lấy ngồi đùi Sở Dạ, chút cảm giác ẩm ướt dính dính cũng có, Tuyết Nhi thoải mái mà tựa vào ngực Sở Dạ, khi nãy mới bị sợ hãi, vừa khóc mệt mỏi, tại an tâm, trong vòng ngực ấm áp dào dạt muốn ngủ.


      [​IMG]

      Hết Chương 66
      Paru, bornthisway011091, SiAm8 others thích bài này.

    2. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      [​IMG]

      Chương 68

      "Làm phiền ở đây nên có chút dáng vẻ của con lớn , mỗi ngày cả người đầy bùn, có biết tôi giặt quần áo rất vất vả hay ?" Giọng điệu Bạch Lan rất tốt, từ đầu ôm đầy bụng ghen ghét với Tuyết Nhi, càng miễn bàn lại gia tăng lượng công việc của ta, hai vị thiếu gia cũng có mặt, ta mang sắc mặt tốt cho Tuyết Nhi xem.

      Tuyết Nhi bị mắng sửng sốt, khuôn mặt tươi cười lập tức suy sụp xuống, cúi đầu nhìn bùn quần áo, biết làm sao.

      "Còn phát ngốc gì nữa! đồ ngu như có gì tốt? Sợ là giường cũng có dáng vẻ ngu ngốc này ." Bạch Lan trừng mắt, "Nhanh thay quần áo, sau đó trong vòng giờ phải giặt sạch nó."

      "Dạ." Tuyết Nhi tủi thân nhìn nhìn Bạch Lan, mới chậm rãi lên lầu.

      lâu sau Bạch Lan nghe có tiếng động ở cửa lớn, tưởng rằng hai vị thiếu gia trở lại, sau đó vào cửa là người đàn ông trung niên xa lạ.

      Bạch Lan trong cơn nghi hoặc, thoáng nhìn Vương quản gia đứng sau lưng người đàn ông ngừng nháy mắt với ta, thầm ra thân phận của người đàn ông. Bạch Lan hiểu ra cả kinh, người tới chính là ông chủ của Sở gia, cha của Sở Dạ và Sở Dương. Chẳng trách ta nhận ra, ta tới đây làm việc mấy tháng, lần đầu tiên mới thấy ông Sở bước vào nơi này.

      "Ông chủ." Bạch Lan cúi đầu, ánh mắt lại vụng trộm đánh giá người đàn ông trước mặt, tuổi ngoài tứ tuần, ánh mắt hẹp dài lộ vẻ uy nghiêm, dường như là ông chủ dễ gì hầu hạ.

      "Sở Dạ và Sở Dương đâu?" Sở Thu Hàn hề liếc mắt nhìn Bạch Lan cái, nhanh chóng quét vòng bốn phía.

      "Thưa ông chủ, hai vị cậu chủ đều lên lớp, vẫn chưa về."

      Sở Thu Hàn gật đầu, là vui hay buồn, với tư cách là người cha cần kẻ nối nghiệp ưu tú, ông ta hi vọng thấy được đám con mình nghiêm túc cẩn thận học tập, tăng cường bản lãnh. Nhưng ông ta có thỏa thuận với chúng, nếu chúng có thể lấy được bằng cấp, gò ép chúng mà để chúng tự lựa chọn con đường sau này, nghĩ như vậy, ngược lại ông ta tình nguyện để bọn chung bỏ bê chuyện học hành.

      Trong hai đứa con, Sở Thu Hàn nhìn trúng Sở Dạ, bình tĩnh, làm việc trước hết suy xét đến hậu quả, có chút giống với ông ta thời tuổi trẻ, cho nên từ mấy năm trước ông ta liền bắt đầu để Sở Dạ tiếp xúc vài chuyện làm ăn trong tay ông. Mà Sở Dương tính nết lại hoàn toàn khác biệt, quá mức vọng động, ở thương trường chắc chắn bị thiệt thòi lớn, nhưng cũng phải là có chỗ nên người. Nếu cả hai em đều cùng nhau tiếp nhận nghiệp của ông ta, Sở Dạ đứng đầu, Sở Dương làm trợ thủ, hai người bù trừ cho nhau, ông ta có thể yên tâm.

      Thấy người đàn ông có ý ngồi xuống, Bạch Lan do dự có nên đứng cùng đợi hay là xuống dưới pha trà.

      Sở Thu Hàn đứng đó lúc lâu liền tính rời , hai đứa con có đây, ông ta muốn tốn thời gian chờ đợi, "Lúc chúng nó về, chuyển lời báo lại tiếng, bảo hai đứa về nhà chính gặp tôi."

      "Dạ, ông chủ." Bạch Lan trong lòng nhàng thở ra, cuối cùng cũng tiễn bước được vị tôn đại thần.

      "Lão Vương, chúng ta trở về ." Sở Thu Hàn quay đầu với Vương quản gia.

      "Chị Bạch Lan, quần áo phải để ở đâu giặt ạ?" Giọng trong trẻo từ lầu truyền xuống.

      Sở Thu Hàn dừng chân, xoay người nhìn lên cửa cầu thang lầu hai có đứng đó, trong tay cầm chiếc váy bẩn, mà người chỉ mặc chiếc áo sơ mi ngắn mỏng, cánh tay và đùi hoàn toàn lộ ra bên ngoài. Tuyết Nhi nhìn thấy dưới lầu có người đàn ông xa lại, mới cảm thấy ngượng ngùng, xoay người chạy trở về trong phòng.

      Đối với chuyện hai đứa con ngày thường làm, Sở Thu Hàn ít nhiều cũng biết chút, kể cả chuyện bọn họ thường đưa phụ nữ về nhà qua đêm, khi nãy dáng vẻ rất xinh đẹp, chỉ sợ cũng khỏi là cái loại quan hệ này.

      " ta là ai?" Sở Thu Hàn khẽ nheo mắt lại, tỏ vẻ vui.

      "Thưa ông chủ, ta tên là Tuyết Nhi, do hai cậu đưa về, ở hơn ba tháng rồi, luôn luôn sống ở nơi này." Bạch Lan vừa vừa quan sát thần sắc người đàn ông, ta nhận ra Sở Thu Hàn dường như thích Tuyết Nhi.

      "Cái gì? Ba tháng?" Trong ánh mắt Sở Thu Hàn vẻ kinh ngạc chợt , ông ta từng phái người điều tra, hai tên tiểu tử kia đều là kẻ có mới nới cũ, phụ nữ có quan hệ duy trì quá ba ngày chưa từng xuất , huống chi kéo đến cả ba tháng lâu như thế, này đến cùng có thủ đoạn gì, nghĩ như vậy lại càng thêm thích Tuyết Nhi.

      "Đúng vậy, ông chủ. Hai cậu đều bị mê hoặc."

      Ánh mắt Sở Thu Hàn lạnh lùng lóe lên tia bén ngọt, ông ta có thể đoán ra ý đồ Bạch Lan, nhưng ông ta định vạch trần, tính toán lợi Bạch Lan, ông ta tuyệt đối cho phép con mình bị người đàn bà ảnh hưởng đến, phải cấp tốc diệt trừ yếu tố bất an. " tên gì?"

      "Ông chủ, con tên Bạch Lan." Bạch Lan giả bộ ra dáng vẻ được chiều mà hoảng sợ.

      "Được, Bạch Lan, mặc kệ dùng biện pháp gì, trong vòng ba ngày khiến ta biến mất khỏi nơi này, ba ngày sau ta đến nữa, nếu làm xong, có bất kỳ nguyện vọng gì, chỉ cần ta có thể thực , ta đều giúp ."

      "Ông... ông chủ ..." Bạch Lan nơm nớp lo sợ, Sở Thu Hàn phản ứng ngoài dự kiến của ta, ông ta chắc phải có ý kia chứ?

      " sao?" Giọng Sở Thu Hàn trầm thấp.

      "Con rồi." Tim Bạch Lan, vội vàng .

      "Vậy được rồi, chờ tin tốt của ." Sở Thu Hàn xong phất áo khỏi, hề suy nghĩ lại từ lời của ông ta mang đến hậu quả cỡ nào.

      ────

      Lời tác giả: Cha Sở thành ác nhân, kế tiếp mấy chương tương đối hắc ám,
      Mỗ Bình tâm lý bình thường
      Người đau lòng Tuyết Nhi cũng đừng xem, nhảy qua vài chương .


      Hết Chương 68
      Paru, bornthisway011091, SiAm6 others thích bài này.

    3. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 69

      Editor: ton ton


      Sở Thu Hàn vừa , Bạch Lan liền bắt đầu cân nhắc phương pháp khiến Tuyết Nhi biến mất, điều duy nhất ta xác định là thế nào nghĩa là biến mất, là đuổi Tuyết Nhi , hay là cái gì khác.

      Theo như thái độ Sở Dạ và Sở Dương, sắp tới muốn đuổi Tuyết Nhi chắc chắn có khả năng, ngược lại bản thân còn có thể bị đuổi khỏi nhà.

      Hai ngày liền, Bạch Lan luôn lo lắng vấn đề này, buổi tối nằm mơ cũng nghĩ đến, thường xuyên hoảng hốt, nhưng do ở Sở gia được coi trọng ngược lại bị ai phát ta khác thường. Mãi cho đến buổi sáng ngày thứ ba, Bạch Lan vừa ngủ dậy, trong lòng tính toán bùng lên chủ ý độc ác.

      ngày này, A Sinh đưa Sở Dạ và Sở Dương đến trường học, trong nhà chỉ còn lại có hai người Bạch Lan và Tuyết Nhi.

      "Tuyết Nhi, rời giường. Trước tiên ăn hết điểm tâm, bằng nguội mất hết." Bạch Lan vào phòng Tuyết Nhi lay dậy.

      Tuyết Nhi cọ quậy hai cái, chui rụt vào trong chăn muốn tiếp tục ngủ, nhưng cái người lay buông tay, còn thêm tiếng như ma kêu xuyên qua lỗ tai, Tuyết Nhi chịu nổi, muốn mơ đẹp cũng tiếp tục nữa, mơ mơ màng màng tỉnh lại, dụi dụi mắt, "Chị Bạch Lan, em muốn ngủ tiếp lát, buồn ngủ quá."

      " trễ lắm rồi, hay là em ăn xong điểm tâm ngủ tiếp." Bạch Lan xốc chăn người Tuyết Nhi lên, Tuyết Nhi vẫn trần nửa thân người, chỉ mặc cái quần lót, thân trần như nhộng, làn da trắng nõn lưu mấy dấu vết hồng hồng tím tím, cũng biết do vị thiếu gia nào lưu lại.

      Bạch Lan lập tức ghen tị đỏ mắt, nghĩ đến kế hoạch của chính mình mới khống chế được biểu cảm mặt, cố nhếch lên nụ cười dối trá khó coi, "Chị lấy quần áo cho em, hôm nay chị nấu món cháo ngọt em thích ăn nhất đấy."

      " ?" Tuyết Nhi rất vất vả mở mắt, cũng nhớ được bản thân tối hôm qua ngủ lúc nào, Dương thiếu gia đầu tiên là dùng dương vật giả và viên tròn khiến muốn chết sống lại vài lần, lại bắn trong người hai lần, vẫn còn có sức tiếp tục nữa, mệt đến chịu nổi, nhắm mắt lại mất ý thức ngay.

      "Đương nhiên là , chị lừa em làm gì?"

      "Dạ, vậy em ăn trước." Tuyết Nhi nỗ lực khởi động thân mình, ánh mắt thoáng nhìn vật thể hình cầu đất, nghĩ đến nó tối hôm qua ở trong thân thể của mình ngừng nhảy lên, khỏi đỏ mặt, mỗi lần ở cùng Dương thiếu gia, ấy luôn nhét mấy thứ kỳ quái vào trong cơ thể , chờ khóc lóc cầu xin tha thứ mới bằng lòng lấy ra, mấy thứ đó thoải mái có thoải mái, nhưng luôn cảm thấy đủ thỏa mãn, càng ưa thích thứ lửa nóng kia ở trong thân thể ra vào.

      Tuyết Nhi nhớ lại màn tối hôm qua, dưới chỉ đạo của Sở Dương, lần đầu tiên hoàn thành quan hệ bằng miệng, ra bình thường thứ hay xuyên vào cơ thể phun ra chất lỏng, ngờ đến nuốt mất, hương vị có chút kỳ quái, nhưng Sở Dương vui vẻ, lần sau tiếp tục như vậy.

      Thuận theo ánh mắt Tuyết Nhi, Bạch Lan cũng chú ý tới công cụ trợ hứng nằm đất, ta cắn cắn môi, đôi mắt nhìn Tuyết Nhi thêm vài phần oán hận, cũng càng kiên định kế hoạch của ta.

      "Tuyết Nhi, mau đứng lên . Chị chờ em cùng nhau xuống lầu." Bạch Lan ở lại, làm bộ giúp Tuyết Nhi dọn dẹp lại phòng.

      "Uhm." Tuyết Nhi cuối cùng hoàn toàn tỉnh táo, cúi người nhìn xuống giường lại tìm thấy dép của mình. "Chị Bạch Lan, dép lê của em đâu?"

      "Dép kia em làm bẩn hết cả rồi, chị mang giặt sạch, đây là đôi mới." Bạch Lan chỉ chỉ vào đôi dép lê con thỏ hồng nhạt mới tinh bên giường.

      "Đúng ha." Tuyết Nhi nhớ ra đôi dép này mấy hôm trước dạo phố với Bạch Vi mua được, Bạch Vi khuyên dép loại này rất trơn tốt, nhưng rất thích hai con thỏ hồng nhạt nên mua.

      Tuyết Nhi mang dép vào phòng tắm rửa mặt, lâu sau ra.

      "Chị Bạch Lan, mau mau xuống lầu nào, em đói quá ." Tuyết Nhi sau khi vệ sinh liền cảm thấy đói bụng, hơn nữa bữa sáng làm móm cháo ngọt thích, tự nhiên có chút nóng vội.

      "Được." Bạch Lan nhìn bóng lưng Tuyết Nhi gấp gáp mở cửa, lộ ra nụ cười hàn. Tuyết Nhi, đừng trách tôi, rất là chướng mắt, ông chủ Sở gia cũng chịu được , tôi chẳng qua theo lời ông ta mà làm, có oán hãy oán ông ta. Bạch Lan trong lòng thầm .

      Tuyết Nhi vui vẻ thoải mái ra khỏi cửa, chút nào biết chờ đợi phải bữa sáng thơm ngào ngạt, mà là mưu ác độc.

      ────

      Lời tác giả: Tuyết Nhi, thực xin lỗi, lại phải ngược cưng rồi.

      [​IMG]

      Hết Chương 70
      Paru, bornthisway011091, SiAm10 others thích bài này.

    4. Linh_lung_co_nuong

      Linh_lung_co_nuong Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      164
      Chờ mòn con mắt cuối cùng lại thấy Tuyết Nhi đáng bị ngược ôi ôi ôi :yoyo44:

    5. CandyTN

      CandyTN Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      29
      Truyện hay mà, bạn dịch ơi, cố lên.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :