1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ] Đồ chơi của đôi song sinh - Bình Ảnh Trọng Trọng (70/104)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 61

      Editor: ton ton


      "Ưm..." Tuyết Nhi mơ mơ màng màng bị lay tỉnh, cơ thể quá thoải mái, ngược lại phải do hôm qua hoan ái quá mức kịch liệt, bây giờ giống như lúc ban đầu sau khi làm tình cả người muốn rời ra từng mảnh như vậy, chỉ là hơi chút đau nhức mà thôi. tại cơ thể khó chịu nguyên nhân chính là cảm giác trướng đầy nơi hạ thể, vật đó của đàn ông thế nhưng vẫn khảm trong cơ thể rút ra, bảo làm sao mà thoải mái được.

      Sở Dương nằm nghiêng từ phía sau ôm Tuyết Nhi, người trong lòng vừa động, cậu cũng theo đó tỉnh lại.

      Sáng sớm là thời điểm tình dục tràn đầy, Sở Dương tính khí trong trạng thái nửa cương cứng, bị Tuyết Nhi như thế co kéo, nháy mắt liền sung huyết biến thành cứng rắn, làm cho tiểu huyệt được lấp đầy.

      "A!" Thân thể Tuyết Nhi trận tê dại, tự giác rên rỉ ra tiếng.

      Sở Dương nháy mắt liền tỉnh táo, tối hôm qua làm quá mức tập trung, lại quên chuyện tốt sau khi xong, giờ phút này tình huống cũng phải là cậu có thể tiếp tục nhịn xuống, dứt khoát làm tới cùng, nghĩ như thế, cậu đỡ lấy xương hông Tuyết Nhi, chậm rãi bắt đầu đẩy động.

      "Chậm... Chậm điểm..." Tuyết Nhi thân mình vẫn còn cực kỳ mềm nhũn, có sức lực giãy dụa, chỉ có thể tùy đối phương ta cần ta cứ lấy, đầu óc mơ màng nặng nề, thậm chí có dư sức lực suy nghĩ người ôm mình phía sau là ai.

      Sở Dương nâng chân Tuyết Nhi lên, để cho mình đẩy động càng thêm thuận tiện, động tác cũng trở nên kịch liệt, gậy thịt tím bầm ngừng ra vào tiểu huyệt hơi hơi sưng đỏ, xen lẫn tiếng phách phách thân thể phát.

      Tuyết Nhi ý kêu gọi, vặn vẹo, theo bản năng hưởng thụ khoái cảm của thân thể.

      Sở Dương thở dốc càng ngày càng nặng, dù sao mới vừa tận tình hoan ái phát tiết qua lâu, nghỉ ngơi ngắn ngủi tích lũy tinh lực cũng thể đủ duy trì lâu lắm, sau vài lần sáp nhập sâu, liền run rẩy ở trong hành lang ấm áp bắn ra tinh hoa.

      Trong cơ thể nóng lên, Tuyết Nhi dưới cơn kích thích cũng lập tức đạt tới cao trào, thét chói tai căng cứng thân mình.

      Sở Dương rút đồ vật của mình ra, lật người Tuyết Nhi lại, trong lòng khẩn trương, sợ Tuyết Nhi vẫn giống trước kia sợ hãi cậu.

      Quả nhiên, Tuyết Nhi cố hết sức mở ánh mắt mờ mịt, thần sắc trở nên hoảng sợ sau khi nhìn người thanh niên trước mặt, cơ thể cũng liều mang lùi về sau, chỉ tiếc thắt lưng bị níu giữ mà thể như ý nguyện.

      Tâm lý Sở Dương chịu đả kích lớn, cậu phạm lỗi lần, cứ thể được tha thứ như thế sao?

      " muốn... Buông em ra."

      "Tuyết Nhi, đừng sợ, làm tổn thương em nữa. , cam đoan với em." Sở Dương siết chặt hai tay, chặt chẽ cố định Tuyết Nhi trong lòng mình, hạ quyết tâm nếu Tuyết Nhi tha thứ cho cậu, cậu buông tay.

      Tuyết Nhi giãy dụa, nắm tay nho nện người Sở Dương đạt được chút xíu hiệu quả nảo, người lại bị ôm càng chặt hơn. Kỳ thực ký ức Tuyết Nhi đối với ngày hôm đó ràng nữa, chẳng qua là nội tâm cứ cảm thấy sợ hãi người này.

      "Tuyết Nhi, biết lỗi rồi, em cứ đánh sao đâu, tha thứ cho ." Nắm tay đánh vào người chẳng hề đau, Sở Dương khó chịu là ở trong lòng, mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Tuyết Nhi đối với mình cảm thấy đặc biệt ảo nảo, cậu muốn Tuyết Nhi của trước kia, Sở Dạ được Tuyết Nhi tiếp nhận rồi, vậy cậu nhất định cũng có thể.

      Tuyết Nhi hoảng loạn quyền đấm cước đá, nhưng người bên chút sứt mẻ, đầu nóng lên, há mồm liền cắn bả vai Sở Dương.

      "Ui." Sở Dương rên tiếng, là đau, phỏng chừng cắn đến ra máu rồi, nhưng cậu nhịn xuống đẩy Tuyết Nhi ra, sít sao nhíu chặt mày chịu đau.

      Tuyết Nhi dùng sức cắn, hàm răng rắng noãn hõm vào trong thịt, có dòng chất lòng đỏ tươi từ trong răng chảy ra.

      ấy chẳng ẽ là ma cà rồng ma? Sở Dương nhịn được nghĩ.

      Trong miệng Tuyết Nhi truyền đến vị tanh chát, nghi hoặc nhả ra, mới phát chỗ bị cắn có hai hàng dấu răng sâu, miếng thịt giữa chúng nó ứ đỏ đầm, may mắn lúc cắn xé ra, nên mới đến nỗi cắn rớt miếng thịt xuống dưới.

      ────

      Chương 62

      "A! Thực xin lỗi, thực xin lỗi, có đau hay ?" Tuyết Nhi kinh hoảng lắc đầu, quên bẵng chính người này từng tổn thương thế nào, trước mắt chỉ còn hình ảnh hàng dấu răng đầm đìa máu, là chính mình cắn, dường như làm ra chuyện tổn thương người khác.

      "Đau quá a, sắp đau chết rồi." Sở Dương dùng hết khả năng khoa trương làm ra vẻ mặt thống khổ, dù sao cũng cầu xin tha thứ nhiều lần mà được rồi, vậy dứt khoát trình diễn khổ nhục kế .

      Tuyết Nhi chạm vào nơi chảy máu.

      "A!" Sở Dương la to tiếng.

      Tuyết Nhi vội vã lấy tay về, " rất đau sao? Em phải cố ý, cố gắng chịu chút, em chạy gọi bác sỹ đến."

      "Đợi chút." Sở Dương giữ chặt Tuyết Nhi, đùa, giờ phút này đúng là thời khắc mấu chốt để thay đổi tốt quan hệ của cả hai, làm sao có thể kêu bác sỹ đến?

      "Em phải gọi bác sỹ, chảy nhiều máu a." Tuyết Nhi muốn tránh tay Sở Dương ra.

      "Em mà đau đến chết mất." Sở Dương giả bộ biểu diễn gương mặt đáng thương hề hề, cậu cũng chẳng quản cái gì là mặt mũi nữa, chuyện này ngược lại liên quan đến vấn đề tính phúc của cậu về sau, tuy rằng chưa từng nghĩ qua giữ Tuyết Nhi lại bao lâu, da mặt dày lừa gạt Tuyết Nhi ngây thơ.

      "Ôi. Vậy... vậy phải làm sao đây?" Tuyết Nhi gấp đến độ biết như thế nào cho phải, "Em gọi chị Bạch Lan."

      "Đừng . Tuyết Nhi, sắp chết rồi."

      "Em... Vậy bảo em ta nên làm sao đây?"

      "Chỉ cần em hôn , đau." Sở Dương lộ khuôn mặt tươi cười khi quỷ kế đạt được, đáng tiếc Tuyết Nhi nhìn thấy.

      " ?" Tuyết Nhi bán tín bán nghi.

      "Đương nhiên là , tin em cứ thử xem." Sở Dương xong đưa mặt ra.

      Tuyết Nhi do dự lát, ở mặt Sở Dương hôn cái.

      "Muốn hôn miệng."

      Tuyết Nhi ngoan ngoãn lại hôn miệng Sở Dương, hai môi vừa chạm vào đến, đối phương liền đảo khách thành chủ chiếm lấy môi Tuyết Nhi, khẽ liếm cắn nuốt lát còn đẩy mở hàm răng , đầu lưỡi duỗi vào đến bên trong lật quấy lên.

      Sở Dương áp giữ gáy Tuyết Nhi, cảm nhận thân thể dần dần mềm mại xuống, trận vui sướng.

      Tuyết Nhi bị hôn đầu óc choáng váng, đôi mắt khép bắt đầu say mê, trong mơ màng cảm giác có vật thể cứng rắn nóng hổi để bên trong bắp đùi mình.

      "Tuyết Nhi, đừng sợ được ? tổn thương em nữa." Giọng Sở Dương khàn khàn ở bên tai Tuyết Nhi thấp giọng , ôm Tuyết Nhi, cậu luôn luôn rất dễ dàng mà sinh ra dục vọng.

      Tuyết Nhi nhìn vết thương bị mình cắn chảy cả máu, cuối cùng gật gật đầu, cũng làm chuyện thương hại đến Sở Dương, coi như huề nhau là được, kỳ thực Sở Dương cũng đáng sợ như vậy.

      " tốt quá, Tuyết Nhi, lại muốn em."

      Tuyết Nhi còn chưa phản ứng lại lời Sở Dương , chân bị nâng lên, cự vật ngẩng cao nào đó thoáng cái xuyên vào bên trong cơ thể, có lần khuếch trương bôi trơn trước đó, lần này tiến vào khá là thuận lợi, Tuyết Nhi cảm giác đau chút nào.

      Sở Dương thoải mái mà thở dài, tâm tình cực kỳ thoải mái, Tuyết Nhi đồng ý tha thứ cho cậu rồi, cậu phải áp thỏa mãn bản thân mình phen, cũng phải để Tuyết Nhi cảm giác được làm tình với cậu là chuyện rất vui sướng.

      Cơ thể Tuyết Nhi theo va chạm của Sở Dương mà lay động, vách tường hoa mẫn cảm lặp lặp lại ra vào ma sát, đốt cháy lên ngọn lửa tình dục, Tuyết Nhi thả trôi bản thân rên rỉ thét chói tai, vặn vẹo hạ thể, muốn dương cụ Sở Dương xuyên vào càng sâu hơn, để hóa giải cảm giác ngứa ngáy ở chỗ sâu trong cơ thể.

      Bị biểu cảm mê người của Tuyết Nhi khiêu khích, Sở Dương cũng càng thêm chuyên tâm, tay cậu chuyển qua giữa đôi chân mĩ lệ của Tuyết Nhi, ngón tay thon dài vén mở bụi cỏ thưa thớt tìm kiếm tiểu hạch sớm sưng huyết, phối hợp nhịp điệu đưa đẩy mà đè ép xoa nắn. "Tuyết Nhi, có thích làm em thế này ?"

      "Thi... Thích..." Vài cuối cùng hoàn toàn biến mất trong cơn thở dốc cách nào bình ổn được của Tuyết Nhi, chịu nổi kích thích mà xoay loạn, rất nhanh thân thể liền trở nên co giật.

      Sau cao trào thân thể dị thường mẫn cảm, thậm chí có thể cảm giác được vật tráng kiện cắm ở bản thân trong cơ thể nhịp nhàng nhảy động từng cái từng cái, nghĩ đến đó là ... của Sở Dương, Tuyết Nhi xấu hổ đỏ từ mặt đến chân.

      Bị hành lang hẹp kẹp vài cái, Sở Dương thở dốc có chút bất ổn, hít sâu hơi, cắn rắng đẩy mạnh thắt lưng về phía trước cái, lại phóng xuất ra.

      Sở Dương ôm lấy mệt đến nửa hôn mê, hiếm khi còn nhớ phải làm việc tốt sau xong chuyện, ôm vào phòng tắm.

      gương mặt xinh đẹp của Tuyết Nhi hồng nhạt mê người, môi đỏ mọng khẽ nhếch, thân thể chỗ lồi chỗ lõm giữa làn nước mông lung càng dễ dàng kích khởi tính dục của đàn ông.

      Sở Dương tách hai chân thẳng tắp tinh tế của Tuyết Nhi ra, lộn xộn, chuyên tâm mà giúp tẩy rửa hạ thân, nghĩ trong lòng phải để Tuyết Nhi vĩnh viễn ở lại bên người cậu làm đồ chơi của cậu mới được.

      Hết chương 62

    2. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 63

      Editor: ton ton


      Sở Dương tinh thần thoải mái sảng khoái ra khỏi phòng Tuyết Nhi, nhàng đóng cửa, Tuyết Nhi mệt mỏi ngủ mê man rồi, Sở Dương tận lực quấy nhiễu , quay người lại gặp Sở Dạ nửa tựa vào tường hành lang nhìn, cậu kéo môi cười cười nàng, ", chào buổi sáng a!"

      "Em bỏ lỡ buổi học của giáo sư Trương." Sở Dạ thình lình nhắc nhở.

      Vẻ tươi cười mặt Sở Dương lập tức giữ được, ", sao sớm chứ, cái này thảm rồi."

      thể trách Sở Dương cai đắng xụ mặt xuống, buổi sáng chính là hai lớp, thế này chắc chắn là phải rớt môn rồi. Sở Dương giống Sở Dạ, cậu vốn là người thích học, lớp bình thường trốn được trốn, nhưng lớp của giáo sư ma quỷ buộc phải , ai bảo ông ta cứng mềm đều ăn, tuy rằng cũng thể nghiêm túc nghe giảng bài, chí ít cũng chiếm cái ghế biểu cậu chuyên cần mà.

      Kỳ thực Sở Dương sợ rớt môn, đến cùng do liên quan đến cha hai người, trước khi vào đại học cậu và cha từng có giao ước, nếu sau bốn năm lấy được bằng cấp, sau khi tốt nghiệp toàn nghe theo ông ta an bài, cậu có hứng thú với nghiệp gia tộc, tuyệt định bị trói chết cái cọc gỗ ở thân cây, thứ này cứ để lại trai cậu là được.

      Tính cả năm nay, cậu có ba môn bị rớt, sang năm là năm cuối, muốn giữ gìn môn khó khăn biết bao nhiêu, cậu nghĩ mà đau đầu.

      " nhắc em, nhưng mà điện thoại em ai nhận." Sở Dạ tiếp tục lành lạnh .

      Sở Dương triệt để bại trận, nửa đêm cậu lén vào phòng Tuyết Nhi là muốn ăn sạch sành sanh con người ta, tự nhiên đem di động theo bên người. Sở Dương sao còn tính nết của trai, tốt xấu gì hai người là cùng chung bụng mẹ trước sau chui ra, ấy tuyệt đối là cố ý, nếu sao ấy trực tiếp đến đây tìm cậu? Cậu cũng tin Sở Dạ lại biết cậu ở đâu.", thế này ràng muốn hại em rồi sao?"

      Sở Dạ nhún nhún vai, "Kỳ thực lớp của giáo sư Trương rất dễ qua, chỉ cần sang năm em cam đoan toàn bộ chuyên cần , hoàn thành mấy bài luận văn, ông ấy để ý thành tích thi cử."

      ", phải vì chuyện Tuyết Nhi vẫn còn tức giận chứ?" Sở Dương vụng trộm liếc mắt Sở Dạ.

      "Nếu thực tức giận, em còn có thể giống tối hôm qua tận hứng đến vậy?" Bất đắc dĩ nhìn đứa em trai nên thân, chân mày Sở Dạ cau lại, biết đến lúc nào cậu ta mới có thể khiến người khác bớt lo chút.

      "Em biết sai rồi, thực xin lỗi ." Sở Dương gãi gãi đầu, chính xác, nếu Sở Dạ tức giận, tối hôm qua cậu làm sao có khả năng có cơ hội vào phòng Tuyết Nhi, là do cậu suy nghĩ vớ vẩn lung tung.

      "Dương, em thích Tuyết Nhi?"

      "Sao vậy đột nhiên hỏi cái này? Em rất vừa lòng món đồ chơi này."

      "Được rồi, em xuống , bảo Bạch Lan mang đồ ăn sáng lên, trước mang cái này vào cho Tuyết Nhi dùng."

      Sở Dương lúc này mới chú ý tới chiếc khay trong tay Sở Dạ, còn bốc khói đấy, vội vã lách mình tránh ra, trời dưới đất, người Sở Dương muốn đắc tội nhất chính là người trai này.

      Sở Dạ để ý đến cậu nữa, bước qua Sở Dương vào phòng, xoay tay đóng cửa lại.

      Rèm cửa sổ trong phòng bị kéo lại, ánh sáng so bên ngoài khá yếu ớt, nhưng muốn nhìn mấy thứ thành vấn đề.

      Tuyết Nhi nằm nghiêng, hơi cuộn tròn ôm thân, hàng lông mi dài mà rậm rạp che phủ đôi con người xinh đẹp, hình thành hai cánh quạt màu đen, mà đôi môi vốn dĩ màu hồng phấn đầy đặn bị gặm cắn đến độ sưng đỏ, dáng vẻ nằm ngủ làm người ta nỡ lòng quấy rầy.

      Tầm mắt vừa chuyền nhìn thấy bên bờ vai lõa lồ của Tuyết Nhi có vài ấn ký màu đỏ mập mờ, Sở Dạ nhàng kéo chăn hướng lên .

      Phảng phất bị kinh động, Tuyết Nhi giật giật thân mình, mặt cọ cọ lên cạnh chăn, thay đổi tư thế càng thoải mái, tuyệt nguyện ý tỉnh lại.

      Sở Dạ thấy phản ứng, chỉ e là mệt muốn chết rồi, rón rén lui ra ngoài, trong lòng nghĩ có nên nhắc nhở tên nào đó phải tiết chế ít.

      Ngoại trừ những đối tượng tình đêm, Sở Dạ cho đến bây giờ chưa từng nghĩ tới bản thân cùng người đàn ông khác chia phụ nữ, hơn nữa người đàn ông này là em trai song sinh của , bởi vì cảm thấy bản thân mình có thể cảm xúc lạnh lùng đặt bất kỳ người đàn bà nào ở trong lòng.

      Từ sau khi gặp được Tuyết Nhi, ý nghĩ của thay đổi, muốn Tuyết Nhi, nếu Sở Dương cũng thích , như vậy để ý với Sở Dương cùng chung có được Tuyết Nhi.

      Chương 64

      "Tuyết Nhi, em cảm thấy hai vị thiếu gia đối với em tốt ?" A Sinh nhìn xinh đẹp định cho cá ăn no đến sắp chết, chung quy ra thành lời câu hỏi trong lòng.

      "Uhm... Tốt lắm a. Sở Dạ và Dương thiếu gia đều đối với em tốt lắm a, em muốn ăn cái gì, làm cái gì đều có thể." Tuyết Nhi ngồi tảng đá bên bờ hồ đung đưa hai chân, nở nụ cười hồn nhiên ngây thơ, trong định nghĩa của , như vậy chính là đối tốt với . Thời gian trước còn có chút e ngại Sở Dương, nhưng qua lâu dần cậu rốt cuộc hung dữ với lần nào nữa, dần dần cũng sợ .

      "Vì sao em trực tiếp gọi tên cậu Cả, nhưng lại gọi cậu Hai là Dương thiếu gia?" Vấn đề này ở trong lòng A Sinh nghi hoặc lâu.

      "Uhm..." Tuyết Nhi nghiên nghiên ngả ngả cái đầu , tiếp tục ném mảnh vụn bánh mì vào trong hồ, "Bọn họ bảo em gọi như thế, có gì đúng sao?"

      " có gì." A Sinh dời tầm mắt, nhìn chằm chằm đàn cá xáo trộn giành thức ăn mặt nước."Tuyết Nhi, em muố về nhà ?"

      "Muốn chứ." Tuyết Nhi mắt sáng lên, lập tức lại ảm đảm xuống, "Em rất lâu gặp cha me, còn có Tiểu Ngọc và Gấu , em nhớ họ lắm, biết họ có phải cũng nhớ em . Em muốn về nhà, nhưng Sở Dạ và Dương thiếu gia đều bọn họ bận, tạm thời còn chưa có thời gian tới đón em, muốn em chờ chút."

      nghĩ cách đưa em về nhà. A Sinh mở há miệng, lời sắm ra khỏi môi bị ép nuốt trở vào, "Em có nghĩ tới em và hai vị thiếu gia, quan hệ như vậy rất kỳ quái."

      "Kỳ quái?" Tuyết Nhi tựa hồ thể hiểu được ý trong lời A Sinh , "Dương thiếu gia em là đồ chơi của ấy, bây giờ để em làm đồ chơi của hai người họ, có gì rất kỳ quái cả."

      "Nếu bảo em giữa về nhà và ở lại nơi này, phải chọn trong hai em chọn cái nào?"

      "Cái này a ── em muốn về nhà ở vài ngày trước sau đó trở lại." Tuyết Nhi nghĩ nghĩ mới , "Bằng để Sở Dạ và Dương thiếu gia đến nhà em ở vài ngày cũng được, nhà em rất là lớn, A Sinh cũng cùng nhé. Cha mẹ em đều rất là tốt, chỉ có cho em ra ngoài thôi, có các ở cùng, em sợ đơn nữa."

      "Em..." A Sinh cắn cắn môi, ý nghĩ Tuyết Nhi rất đơn giản, cho nên mới có thể nhanh như vậy vui vẻ lại, ta biết nên tiếp tục xem như có gì xảy ra, hay là tất cả mọi chuyện giải thích cho Tuyết Nhi hiểu, bao gồm hàm nghĩa làm đồ chơi, chẳng qua là làm thế có lẽ tạo thành thương tổn rất lớn cho Tuyết Nhi.

      " A Sinh, muốn cái gì?" Tuyết Nhi nhăn đôi mi xinh đẹp lại, hôm nay A Sinh là kỳ quái, chuyện luôn luôn ấp a ấp úng.

      " có việc gì." A Sinh vội lắc đầu, " là muốn hỏi xem tên đầy đủ của em gọi là gì?"

      "Em tên Lục Tuyết Nhi."

      A Sinh giọng lặp lại lần nữa, trong lòng có tính toán, chuyển đề tài sang chỗ khác, "Nếu em tiếp tục cho ăn nữa, bọn cá no chết đấy."

      "Oh." Tuyết Nhi đưa mắt nhìn vào hồ, quả nhiên có mấy con cá bụng trở nên lớn, sắp bơi nổi, "Em đây cho ăn. A Sinh, chúng ta xem mấy khóm hoa hôm qua trồng , xem chúng nó lúc nào có thể nở ra hoa vậy?"

      " nhanh vậy đâu, phỏng chừng phải đợi tháng ."

      "Thế cũng quá lâu, A Sinh, chúng ta nhìn xem, chừng ngày mai có thể nở hoa rồi đấy." Tuyết Nhi bất mãn chu miệng lên, thu hồi nửa bánh mì còn thừa, tin phải đợi lâu vậy đâu.

      "Cẩn thận!"

      "A ──" Tuyết Nhi kêu sợ hãi tiếng, đứng dậy quá nhanh, trước mắt hơi choáng đen, thân mình ổn định, cả người liền ngã vào trong hồ nước.

      Hết chương 64
      bornthisway011091, Nhiên Nhiên, Paru10 others thích bài này.

    3. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Ta tưởng nàng quên bọn ta rồiiiii T.T
      tonton thích bài này.

    4. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Cơ mà vừa xuất là có nhiều thịt a :yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      tonton thích bài này.

    5. Linh_lung_co_nuong

      Linh_lung_co_nuong Active Member

      Bài viết:
      113
      Được thích:
      164
      Chà mới hôm qua vào xem vườn nhà trống tưởng bị bỏ hoang luôn rồi cơ, thế mà hôm nay vô lại tiệc tùng thịnh soạn, ánh nến lung linh, rèm màn phấp phới mới ghê chứ.
      tonton thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :