1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[HĐ] Đồ chơi của đôi song sinh - Bình Ảnh Trọng Trọng (70/104)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 55

      Editor: ton ton


      Do lần trước bị thương có vết khâu lại, cạnh bên động huyệt mềm mại phấn hồng có vết sẹo , có thể nhận ra người phẫu thuật rất là khéo tay, nếu phải Sở Dạ biết trước, vừa cẩn thận nhìn kỹ, cũng rất khó phát .

      Trong lúc ngủ mơ người theo bản năng muốn khép hai chân, lại bị Sở Dạ đè giữ, đưa bàn tay dùng nước bọt bôi trơn chút, từ từ cắm vào trong tiểu huyệt chặt chẽ.

      Dị vật xâm nhập khiến Tuyết Nhi thấp giọng rên rỉ tiếng, cái mông vừa động, càng kẹp chặt vật gì đó trong cơ thể.

      Ngón tay bị vách tường hoa ấm áp bao vây chặt chẽ, hạ thân Sở Dạ căng thẳng, bộ phận vốn bừng bừng phấn chấn càng có vẻ sưng tím to hơn, hít sâu hơi, đưa ngón tay rút ra hơn phân nửa, lại toàn bộ tiến vào, trong cơ thể Tuyết Nhi gấp khúc trêu chọc.

      "A... Uhm..." Tuyết Nhi cái miệng khẽ nhếch, khó nhịn phát ra tiết mê người, mặc dù gần hai tháng hoan ái, thân thể từng nhấm nháp qua mây mưa vẫn mẫn cảm như trước, trong cơ thể trào dâng cơn khô nóng, tựa hồ bị lửa thiêu, Tuyết Nhi cực kỳ khó chịu, chỉ có nơi hạ thân bị đụng chạm có thứ cảm giác thoải mái kỳ dị, nhưng đủ, hoàn toàn đủ, thanh Tuyết Nhi dần dần mang theo tiếng khóc nức nở.

      "Tuyết Nhi, đừng khóc. đau, cho em thoải mái." Sở Dạ cúi đầu , cảm nhận được trong cơ thể Tuyết Nhi còn khô ráp chặt chẽ như vậy nữa, lặng lẽ cho thêm ngón tay vào, khuyếch trương vài cái, liền bắt đầu ra vào có quy luật, đồng thời ngón tay khác đè lên vân vê hạt bé nổi lên phía .

      Tuyết Nhi nào có nghe được tiếng Sở Dạ an ủi, nức nở càng dữ dội, hạ thân tự chủ vặn vẹo, muốn thoát khỏi thứ cảm giác vừa khó chịu lại vừa thoải mái này.

      Tốc độ Sở Dạ càng nhanh hơn, rất có kỹ xảo kích thích chỗ mẫn cảm của Tuyết Nhi.

      "A!" Rất nhanh, cái mông Tuyết Nhi liền nâng lên căng cứng, ngón chân cũng bắt đầu co quắp, mặt là biểu tình đặc hữu khi cao trào vừa hoảng hốt vừa thỏa mãn, tiếp theo đó thân thể mềm oặt xuống, dồn dập thở dốc.

      "Vật , như vậy còn có thể ngủ?" Nếu phải ức chế dục vọng bản thân tốn khá nhiều khí lực, Sở Dạ rất muốn cười, rút ngón tay hoàn thành nhiệm vụ ra, mang theo vài sợi dịch nhờn.

      Hai chân do chủ nhân vô lực mà mở lớn, sau cao trào huyệt động mềm mại từng chút co rút, đẩy ra ít chất lỏng trong suốt.

      Sở Dạ đưa thân mình đến giữa hai chân Tuyết Nhi, dưới lưng nhét vào cái gối đầu, nâng đầu gối Tuyết Nhi áp lên phía trước, bản thân nửa quỳ giường, thoa dịch nhờn lên hung khí căng trướng vừa vặn nhắm ngay cửa động vẫn còn run rẩy.

      Tuyết Nhi thở dốc chưa ổn định, men say sau cao trào làm thân thể của mềm nhũn, nằm mơ cũng mệt như thế sao? Cái đầu nghĩ ngợi, đột nhiên cảm thấy thân thể của mình bị bày thành tư thế kỳ quái, có thứ gì đó vừa cứng vừa nóng đặt ở hạ thân.

      chứng minh rượu khiếnTuyết Nhi cơ trí suy nghĩ lại càng thêm trì độn, cho đến khi hạ thân bị cự vật tiến vào, chống đỡ cảm giác đau nhức, mới mở choàng mắt ra.

      Sở Dạ đưa tính khí thô to của mình hoàn toàn cắm vào trong cơ thể Tuyết Nhi, thoải mái hừ tiếng, lâu lắm có phát tiết tình ái, suýt nữa khống chế được.

      Hai ngón tay nào có thể so sánh được với cự vật bừng bừng phấn chấn, may mắn ban nãy khuếch trương và có dịch bôi trơn, Tuyết Nhi tuy rằng đau, nhưng có thể chịu được.

      "A!" Phát tình huống tại, Tuyết Nhi bắt đầu giãy dụa, tựa hồ nhớ tới chuyện tốt.

      "Ư." Sở Dạ chịu đựng Tuyết Nhi lung tung vặn vẹo mang đến thống khổ, biết Tuyết Nhi vì sao lại sợ hãi như thế, nhưng muốn giờ phút này ngừng lại là có khả năng, huống chi Tuyết Nhi nếu trải qua chuyện hoan ái, vĩnh viễn cũng vượt qua được bóng ma tâm lý. Cứ ghim trong cơ thể Tuyết Nhi giữ tư thế bất động, Sở Dạ cúi người hôn môi và mặt Tuyết Nhi, dịu dàng như đối với bảo bối dễ vỡ.

      "Tuyết Nhi, phải sợ, làm em bị thương. Mở mắt ra nào, nhìn , phải sợ." Sở Dạ an ủi, hai tay những vùng mẫn cảm của Tuyết Nhi dao động, chậm rãi trêu chọc khơi dậy tình dục của .

      Tuyết Nhi giãy dụa càng ngày càng yếu, hé mở đôi mắt vẫn mãi nhắm chặt nghi hoặc nhìn Sở Dạ, "Sở Dạ?"

      "Phải, là đây." Sở Dạ nhàng thở ra, trời biết vừa rồi suýt chút mất mặt tiết xuất ra.

      "Sở Dạ, em là khó chịu." Tuyết Nhi đáng thương hề hề , tác dụng của rượu, hơn nữa Sở Dạ kỹ xảo trêu chọc, tự nhiên cảm thấy thân thể khô nóng, phía dưới bị chống đỡ trướng trướng, nhưng chút cũng đau, người trước mặt là Sở Dạ, trong ấn tượng của , Sở Dạ là tổn thương mình, tin tưởng Sở Dạ.

      "Được, biết, lập tức khó chịu, em chịu đựng chút." Sở Dạ khởi động thân thể, phần eo bắt đầu thong thả đẩy động.


      Chương 56

      Ngay từ đầu, Tuyết Nhi còn khẩn trương căng thẳng thân mình, lâu sau liền thích ứng dị vật ra vào, thậm chí dâng lên khoái cảm, lưng tê tê, đường chui lên đến da đầu. Tuyết Nhi tiếp tục đè nén rên rỉ, phối hợp dao động có quy luật của Sở Dạ lắc lư cái mông, hai chân mở lớn hơn nữa ôm lấy thắt lưng đối phương, để cho mỗi lần đều có thể tiến vào đến chỗ sâu nhất.

      Sở Dạ va chạm càng ngày càng kịch liệt.

      Cơ thể Tuyết Nhi ngừng đung đưa, tầm mắt bắt đầu tập trung, chỉ có nâng cánh tay lên ôm lấy tấm lưng người thân mình, giữa da thịt ma sát mang đến càng nhiều rung động khô nóng.

      Thân thể phát mang ra tiếng nước dâm mị, khó trách người xưa tôn xưng tình ái là cá nước thân mật.

      Bởi vì Tuyết Nhi chủ động đón ý hùa theo, hai tay Sở Dạ nhàn rỗi, sờ soạng tìm kiếm đến bộ ngực co dãn có hình dáng xinh đẹp của Tuyết Nhi, khi ngón tay niết ấn đỉnh đầu dựng thẳng lên, khi bàn tay to bao lấy toàn bộ khối ngực mềm mại đè ép thành hình dạng bất đồng, đôi môi lưu luyến bên tai, sau gáy Tuyết Nhi, đó là chỗ mẫn cảm nhất của .

      "A... A... là khó chịu... Uhm..." Tuyết Nhi từ đầu đến dưới hạ thân thể đều bị kích thích, sớm ý loạn tình mê, miệng đứt quãng thốt ra tiếng rên rỉ, trí nhớ của thân thể với tình dục sớm bị gợi lên, nỗ lực đong đưa cái mông, để bản thân đạt được càng nhiều khoái cảm, trong cơ thể khô nóng chạy xung quanh, Tuyết Nhi muốn gọi, muốn khóc, cảm thấy bản thân cũng sắp muốn chết.

      "Tuyết Nhi, thoải mái sao?" Sở Dạ nhàng cắn vành tai Tuyết Nhi.

      "Ư... là khó chịu... Thoải mái... Sâu..." Tuyết Nhi từ thành câu, cả mình cũng hiểu muốn biểu đạt ý tứ gì.

      " rất khó chịu sao?" Sở Dạ đột nhiên dừng lại tất cả động tác, đương nhiên có khả năng dừng hẳn, "Nếu em cảm thấy khó chịu, đây làm."

      "Ưm... ... Ư... Khó chịu..." Tuyết Nhi bị trêu chọc dục hỏa đốt người, sao có thể dừng là dừng, nước mắt đổ rào rào rơi xuống, càng khó chịu, đôi mắt đỏ hồng nhìn Sở Dạ, "Động... Em muốn..." rồi tự mình cố gắng cọ cọ lại, tay hướng về chỗ hai người giao hợp tìm kiếm.

      "Em đúng thích khóc." Sở Dạ hôn lên gương mặt đầy nước mắt của Tuyết Nhi, ôm lấy Tuyết Nhi, dùng sức xoay người, đổi thành ở dưới, Tuyết Nhi ngồi người .

      "A!" Đột nhiên thay đổi tư thế cơ thể, cự vật chôn trong thân mình mạnh mẽ đội lên đến chiều sâu trước nay chưa từng có, Tuyết Nhi hét lên tiếng, kém chút xụi lơ xuống dưới.

      "Tuyết Nhi, muốn, tự mình động nào." Thấy Tuyết Nhi mờ mịt nhìn mình, ánh mắt nhanh đỏ hồng thành con thỏ, Sở Dạ tiếp tục làm khó , đỡ lấy thắt lưng dẫn đường cao thấp chuyển động.

      Tư thế như vậy càng kích thích, nhưng làm khổ Tuyết Nhi, vốn trước đó khi mơ màng cao triều qua lần, thể lực theo kịp, lâu liền hết khí lực di động, tình trạng thân thể lại cho phép ngừng lại, khuôn mặt xinh đẹp nhăn thành đoàn.

      Sở Dạ rút hoàn toàn tính khí bản thân căng trướng phát đau ra, lần nữa đặt Tuyết Nhi áp dưới thân, nâng đùi lên, nhắm ngay trước cửa động nặng nề đẩy vào, cắm xuống đến cùng.

      "A!" Tuyết Nhi hai tay nắm chặt drap dưới thân, cơ thể tự chủ được cong đứng lên, cổ ngửa về sau tạo thành đường cong, đợi thở gấp hơi, hung khí trong cơ thể bắt đầu tàn sát bừa bãi.

      Sở Dạ nhẫn nại nữa, cũng có đủ khuếch trương và độ trơn, dễ dàng bị thương, Tuyết Nhi phản ứng và biểu tình tiết lộ giờ phút này kháng cự tình ái kịch liệt. Dưới thắt lưng dùng sức, cả gậy thịt chui vào, lúc lấy ra còn mang theo ít chất lỏng sền sệt, là của ai.

      "Tuyết Nhi, mở mắt ra, nhìn ."

      nhắm mắt nghe lời mở ra, trong đôi mắt thất thần mê mang của phản chiếu khuôn mặt tuấn đẹp đẽ của chàng trai đung đưa, dồn dập thở dốc, Tuyết Nhi ngoại trừ đột nhiên dâng cao khoái cảm, cái gì cũng cảm giác được.

      Giữa đợt cấp tốc ra vào, khí tính của Sở Dạ bắt đầu nhảy lên, biết bản thân sắp cao trào, mãnh lực đưa phân thân vùi vào chỗ sâu nhất trong hoa kính, ở nơi đó phóng thích mầm móng nóng rực.

      Tuyết Nhi căng thẳng thân mình thấp giọng hừ tiếng, nửa khép ánh mắt mị hoặc ra lộ tư thái quyến rũ say lòng người sau cao trào.

      Sở Dạ đưa dương cụ mềm nhũn sau khi phát tiết rời khỏi, kiểm tra hạ thể Tuyết Nhi.

      Tiểu huyệt chưa khép lại run run đẩy ra tinh dịch trắng đục, toàn bộ phần hạ thể đều tản mát màu sắc phóng túng mị hoặc, cửa động bị ra vào lặp lặp lại có chút sưng đỏ, nhưng hề bị thương.

      Lúc Sở Dạ ngẩng đầu, thấy Tuyết Nhi nhắm hai mắt lại, xem ra lâu lắm có làm, khiến mệt muốn chết rồi . Thở dài tiếng, Sở Dạ ôm lấy còn mê man đến phòng tắm.

      Hết Chương 56

    2. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Sở Dương đúng là tự làm tự chịu thoiiiii
      tonton thích bài này.

    3. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 57

      Editor: ton ton


      Tuyết Nhi mở to mắt, trời sáng choang, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào, muốn ngồi dậy, vừa động mới cảm thấy cả người đau nhức, đầu cũng có chút đau, trong lúc nhất thời nghĩ ra rốt cục xảy ra chuyện gì.

      Do trở ngại cơ thể, Tuyết Nhi nằm giường thêm lúc, cho đến khi bụng ngừng phát ra thanh ục ục, đói quá a, Tuyết Nhi nhìn tủ đầu giường, nhìn qua những chỗ khác, tại sao hôm nay chị Bạch Lan đưa điểm tâm đến vậy? Bình thường lúc này nên đưa tới rồi chứ. Tuy luôn luôn sợ hãi người khác tới gần, nhưng cũng đại biểu chuyện chung quanh.

      Tuyết Nhi buồn bực nghĩ ngợi, tiếng nước trong phòng tắm ngưng lại, mở cửa ra là chàng trai để nửa thân trần.

      Sở Dạ chỉ vòng bên hông chiếc khăn ngắn che bộ phận trọng điểm, căn bản che được dáng người thon dài mà rắn chắc, từng giọt nước trong suốt thuận đường cong thân thể chảy xuống, thấm vào chiếc khăn mỏng che quanh eo gầy, bức mỹ nam tắm đẹp đẽ.

      Tuyết Nhi tự giác nuốt nuốt nước miếng, trong đầu ra hình ảnh tối hôm qua, chính là thân thể này trần trụi áp ở người mình, làm chuyện đáng xấu hổ này, khó trách sáng hôm nay thân thể đau nhức như thế, mặt chậm rãi trở nên đỏ hồng, nong nóng.

      Thời gian trước, do lần đó bị thống khổ cường bạo, Tuyết Nhi sợ hãi cực kỳ bị người khác lần nữa đối xử như vậy, nhưng tối hôm qua quên sợ hãi, thậm chí vẫn nhớ bản thân đón hùa theo đối phương, có lẽ nửa thuộc công lao của rượu.

      Thấy Tuyết Nhi ngơ ngác nhìn , Sở Dạ dùng khăn lông lau tóc sững người lại, tùy ý ném khăn trở vào phòng tắm, "Dậy rồi? Có chỗ nào thoải mái ?" Sở Dạ cẩn thận hỏi, lo lắng Tuyết Nhi lại sợ hãi co người, hôm qua biểu của Tuyết Nhi hẳn cũng rất hưởng thụ, hi vọng Tuyết Nhi có thể vượt qua chướng ngại tâm lý.

      Tuyết Nhi ngượng ngùng gục đầu xuống, nhịn được lại vụng trộm liếc qua, "Em... em đói bụng."

      Sở Dạ ngẩn ra, tiếp theo nở nụ cười, có vẻ chuyện lo lắng xảy ra, yên tâm đồng thời lại có chút buồn bực, vừa rồi trái lại vì muốn dọa dến Tuyết Nhi, đặc biệt vọt vào phòng tắm nước lạnh hạ hỏa, sớm biết còn bằng lại tận hứng hồi.

      "Vậy em đứng lên đánh răng rửa mặt trước, lấy bữa sáng đem vào."

      "Dạ." Tuyết Nhi gật đầu, nhưng chỉ ngồi dậy, hề có ý xuống giường, chẳng do thẹn thùng vì mặc quần áo, hay là do thân thể khó chịu thể xuống giường.

      "Xảy ra chuyện gì? Có muốn bế em?" Sở Dạ vừa định đến gần, Tuyết Nhi lập tức phủ chăn nhảy xuống giường, chạy nhanh đến phòng tắm, dọc theo đường đau nhe răng trợn mắt.

      Thấy bộ dạng thú vị của , Sở Dạ nhịn được cười cười, choàng thêm quần áo, trực tiếp phủ khăn lông cứ thế ra ngoài.

      Cơ thể Tuyết Nhi tối hôm qua được tắm rửa sạch , cho nên rửa mặt tốn nhiều thời gian, lâu làm chuyện này, bỏ qua việc buổi sáng thân thể khỏe ra mà , vẫn rất là thoải mái, chỉ cần giống như hôm đó bị đau đớn như thế, đừng hung tàn như thế, ngược lại khá thích khoái cảm có được khi làm tình.

      Sở Dạ bưng bát cháo được hâm nóng và trứng luộc vào phòng, vừa đúng lúc Tuyết Nhi từ phòng tắm ra.

      "Đến đây." Sở Dạ đem khay đặt lên tủ đầu giường, bản thân ngồi xuống giường vẫn vẫy tay với Tuyết Nhi.

      "Dạ." Tuyết Nhi nghe lời qua.

      Cánh tay dài của Sở Dạ chụp tới, Tuyết Nhi an vị ngồi đùi .

      "A!" Tuyết Nhi bản năng kêu tiếng, muốn đứng lên.

      "Tuyết Nhi, em sợ sao?"

      Tuyết Nhi do dự sau lúc lâu mới lắc đầu, " sợ, Sở Dạ đối với Tuyết Nhi tốt lắm, Tuyết Nhi sợ."

      "Vậy đừng đứng lên, cứ thế mà ăn." Sở Dạ ôm eo Tuyết Nhi, cố định lại.

      "À." Tuyết Nhi phản đối, trước kia bị Sở Dương ép buộc đến khí lực, cũng là bị ôm xuống lầu ăn cơm, hơn nữa đói đến hỏng người, phỏng chừng tối qua tiêu hao quá nhiều thể lực, bưng cháo lên ăn ngay.

      Ăn nửa, bữa sáng liền thay đổi vị.

      Bàn tay Sở Dạ vốn vẫn ôm eo Tuyết Nhi luồn vào bên trong chiếc chăn, vuốt ve trêu chọc đôi gò đầy đặn, Tuyết Nhi dù có trì trệ đến thế nào, dưới tình huống này có khả năng tiếp tục bình tĩnh dùng điểm tâm, hai điểm nổi lên trước ngực bị dùng sức nhón lấy, Tuyết Nhi liền la hoảng lên, cái muỗng rơi mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.

      Nét mặt Sở Dạ lộ ra nụ cười tà khí, dục hỏa ứ đọng gần hai tháng, cũng phải có như vậy là dễ dàng bình ổn được, huống chi tối hôm qua cũng chỉ mới phát tiết lần mà thôi. Viên tròn trịa trong tay dựng thẳng rất nhanh trở nên sưng lên, dùng ngón tay kẹp lấy lôi kéo theo những phương hướng bất đồng, người trong ngực nhịn được bắt đầu trở nên run rẩy.

      ────

      Lời tác giả: Hình như quá thiên vị Sở Dạ

      Chương 58

      "Tuyết Nhi, chúng ta làm thêm lần nữa, có được ?" Sở Dạ kề sát lỗ tai Tuyết Nhi, nhìn sắc đỏ bừng lan tràn từ khuôn mặt đến toàn bộ làn da bị lộ ra bên ngoài, cơ thể chậm rãi nóng ran lên.

      Tuyết Nhi vặn vẹo xoay trở thân mình, cảm giác nong nóng trong cơ thể lại trào lên, đột nhiên nhận thấy có thứ gì cứng cứng thô to đặt ngay dưới mông, mặt Tuyết Nhi nóng lợi hại hơn, ư... Cái vật kia có phải lại muốn chui vào trong cơ thể rồi sau đó ngừng động? Nghĩ như vậy, hạ thân Tuyết Nhi trở nên trống trải khác thường.

      "Muốn sao? Có nghĩ lấy thứ này đưa vào trong cơ thể em ?" Sở Dạ thốt ra lời tà tứ. "Muốn hãy gật đầu."

      "Uhm, em muốn... Em muốn gậy... thịt tiến vào em." Tuyết Nhi nhẫn nhịn chốc, cuối cùng khó chịu sắp khóc lên, ý niệm muốn đạt được thõa mãn chiếm thế thượng phong.

      Vừa nghe biết lời này chính là Sở Dương dạy, Sở Dạ kéo chăn bọc Tuyết Nhi ném qua bên.

      Tuyết Nhi lưng đưa về phía Sở Dạ ngồi đùi , hạ thân hai người vốn kề sát vào nhau.

      Sở Dạ dạng chân Tuyết Nhi ra để ngồi lên , tay dẫn dắt nâng mông lên hướng về sau, tay đỡ lấy tính khí cực đại cứng rắn của mình nhắm ngay động huyệt mềm mại hồng hào, chậm rãi chui vào.

      Bởi vì tình dục, trong đạo Tuyết Nhi sớm ươn ướt, mặc dù hề khuếch trương, quá trình tiến vào cũng tính quá khó khăn.

      Cảm nhận được phía dưới dần dần được nhồi vào lấp đầy, Tuyết Nhi chăm chú ngừng thở, nỗ lực chống giữ thân mình.

      Lúc sắp tiến vào hoàn toàn, Sở Dạ kiềm giữ phần hông Tuyết Nhi dùng sức nhấn mạnh xuống cái, gắt gao kết hợp.

      "A!" Kêu sợ hãi ra tiếng, hai chân Tuyết Nhi nhất thời chống đỡ được, cả người ngã về phía sau, sức lực toàn thân cơ hồ đều tập trung tại nơi kết hợp kia, sâu tiến vào, đẩy đến Tuyết Nhi mất ba hồn bảy vía.

      Sở Dạ thở ra hơi, hoa kính ẩm nóng bao vây cực thoải mái, người trong ngực mềm yếu tựa vào người , Sở Dạ hơi điều chỉnh tư thế, liền giữ vững lại thắt lưng Tuyết Nhi, tự mình bắt đầu đẩy động phần eo, từng hồi từng hồi hướng lên va chạm.

      Tư thế này khiến Tuyết Nhi còn chút sức lực nào, nếu phải thắt lưng bị người phía sau đỡ lấy, kém chút nghiêng về phía trước ngã đất, mặc dù hai chân còn đạp dưới đất, nhưng tựa như có tác dụng, rất nhanh mềm oặt tê rần.

      Qua mười phút, Sở Dạ để Tuyết Nhi đổi thành tư thế ngồi đối diện khóa người , Tuyết Nhi cuối cùng có chỗ để mượn lực, hai tay chặt chẽ ôm lấy cổ Sở Dạ. Lúc cao trào, cơ thể ngưỡng về phía sau, cổ và thân mình hình thành đường cong xinh đẹp, khiến cho chàng trai nhịn được cái cổ duyên dáng của lưu lại loang lỗ những vết hồng ngân.

      Đây là cuộc ái tình vui vẻ lâm ly, từ bên giường lên đến giường, lại từ giường đến phòng tắm, Tuyết Nhi nhớ bản thân cuối cùng đạt được tới mấy lần đỉnh cực lạc, mỗi lẫn đến khi sức cùng lực kiệt, chàng trai kia luôn có thể khơi mào cho vào vòng tình dục mới, tận tình rên rỉ hét to, lúc kết thúc cổ họng đều trở nên khàn khàn.

      "Tuyết Nhi, tiếp tục ngủ , Bạch Vi hôm nay có việc thể đến." lần nữa ôm lấy mệt muốn chết thả lại giường, Sở Dạ đắp chăn cho xong, trước khi đứng dậy còn cắn cắn đôi môi hơi sưng đỏ, khóe miệng toàn bộ là ý cười thõa mãn.

      "Dạ." Tuyết Nhi ngay cả mắt cũng lười mở, lên tiếng liền nặng nề ngủ, mặt vẫn mang vẻ đỏ ửng khác thường.

      ...

      Sở Dương say rượu tỉnh lại đầu vô cùng đau đớn, chuyện tối hôm qua có ấn tượng nhiều, buổi sáng đứng lên lại cùng cái em kia điên cuồng hồi nữa, hứa hẹn lần sau vẫn tìm ta tiếp. Sở Dương ấn cái đầu phát đau, về phòng mình tắm rửa, vừa vặn nhìn thấy Sở Dạ bưng khay từ phòng Tuyết Nhi ra ngoài. "!"

      "Lần sau đừng uống nhiều rượu như vậy." Tới gần chút nghe mùi rượu nồng nặc người cậu em trai, lại tiếp tục như thế, ngày nào đó cậu ta khiến bản thân mình say chết.

      "Em biết chừng mực." Sở Dương nhức đầu, ở trước mặt trai, cậu cảm thấy bản thân mình cứ như đứa .

      "Vậy là tốt rồi."

      "Đúng rồi, . Tuyết Nhi vẫn còn dáng vẻ hồi trước sao?" Sở Dương dùng khóe mắt liếc liếc sắc mặt Sở Dạ, "Em thừa nhận là lỗi của em, nhưng mà cũng thể cứ mãi để em gặp ấy, nếu chuyện này luôn treo trong lòng em, khó chịu muốn chết."

      Sở Dạ do dự lát, gật đầu, dù sao Tuyết Nhi cũng phải là cá trong bể kính, có khả năng vĩnh viễn nhốt mình trong phòng, muốn dứt bỏ sợ hãi phải mạo hiểm phen, "So với trước kia ổn hơn rất nhiều, buổi chiều em hãy gặp ấy, bây giờ ấy ngủ. Trước tiên, hãy tẩy sạch mùi rượu và mùi nước hoa người em ."

      "Em biết rồi." Sở Dương hoàn toàn để ý, chỉ nghĩ đến chuyện buổi chiều gặp được Tuyết Nhi, hai tháng qua chưa gặp , tuy rằng bên mình có đủ loại phụ nữ, nhưng cứ mãi quên được như thủy tinh kia, nếu phải tự cậu quá mức vọng động vội vàng, giờ phút này có thể ôm lấy Tuyết Nhi tùy ý thương, nghĩ đến biểu cảm lã chã chực khóc của Tuyết Nhi, khí tính mệt mỏi giữa hai chân ngờ lại giật giật, vội vã nhanh nhanh lấy tốc độ cao vọt vào phòng mình.

      Hết chương 58

    4. Khủng Long

      Khủng Long Active Member

      Bài viết:
      179
      Được thích:
      208
      Giờ tác giả ms phát Sở Dương chỉ là con ghẻ thôi sao :v
      tonton thích bài này.

    5. tonton

      tonton Well-Known Member

      Bài viết:
      128
      Được thích:
      1,153
      Chương 59

      Editor: ton ton


      Sở Dương nhàng mở cửa phòng Tuyết Nhi ra, trong lòng lại có chút sợ hãi, như lúc trước sợ cậu như vậy chứ? Sở Dương thầm mắng bản thân ngu ngốc, dù có sợ làm sao? Chẳng qua chỉ người đàn bà thôi, cùng lắm coi như ta tồn tại, bên ngoài muốn tìm dạng phụ nữ nào mà chẳng được, đẹp đẽ hơn Tuyết Nhi cũng phải có. Sở Dương vừa đấu tranh tư tưởng vừa bước vào trong.

      Tuyết Nhi ngồi cạnh đàn dương cầm ngẩn người, nghe được tiếng bước chân quay đầu lại.

      "Tuyết Nhi?" Sở Dương như đứa làm sai chuyện, bồn chồn yên chờ phán xử.

      Ý cười vừa thoáng lộ ra trong mắt Tuyết Nhi biến mất, ngược lại thay thế chính là sợ hãi, nhận ra người trước mắt là ai, cũng nhớ lại đáng sợ thống khổ đêm đó, tuy rằng theo thời gian trôi qua chậm rãi phai nhạt nên có kêu ra tiếng, nhưng trong lòng vẫn có chút sợ hãi, bất giác co rụt hai chân, cả người đều cuộn tròn ở ghế, cảnh giác nhìn chằm chằm Sở Dương.

      "Em vẫn sợ ?" Sở Dương khỏi phiền não, cậu thế mà cả cũng trị được.

      Tuyết Nhi chuyện, vẻ mặt giống con thú bị thương.

      Sở Dương muốn chuyện, tia mắt thoáng nhìn nơi cổ Tuyết Nhi vài điểm đỏ vẫn chưa tan hết, cậu đương nhiên biết đó là cái gì, Sở Dạ từ phòng ra, chắc chắn là Sở Dạ làm. Chẳng lẽ Tuyết Nhi chỉ có sợ cậu, mà tuyệt sợ Sở Dạ sao? Nghĩ như thế, Sở Dương trong lòng là tư vị gì, cảm giác ông trời trừng phạt cậu.

      Lúc Sở Dạ vào cửa vừa vặn nhìn thấy màn hai người giằng co.

      Tuyết Nhi nhìn thấy Sở Dạ, mắt sáng rực lên chút.

      " có việc gì, em ra ngoài trước." Sở Dương trong lòng rầu rĩ, quả nhiên bị cậu đoán trúng, chỉ e tại người Tuyết Nhi sợ hãi chỉ có mình cậu mà thôi.

      Sau đó lại qua hai ngày tiếp theo, Tuyết Nhi bắt đầu ra khỏi phòng, lộ ra khuôn mặt tươi cười với người chung quanh, chỉ cần Sở Dương ở đó, cơ hồ vẫn giống như trước kia khi chưa xảy ra chuyện, ngoài việc học đàn dương cầm ra, chạy đến phụ việc vặt với Bạch Lan trong phòng bếp, dù ngược lại đôi khi còn làm đổ vỡ, cũng như trước đến sân vườn năn nỉ A Sinh trồng nhiều thêm ít hoa cỏ.

      Đối với khôi phục của , những người bên cạnh đều ôm đủ loại tâm tư.

      Sở Dạ là vui mừng, thời gian này Tuyết Nhi ỷ lại vào , cũng chút nào bài xích thân cận, khi động tình thường xuyên quên bẵng thời gian và địa điểm, Sở Dạ thích nhìn biểu cảm dáng vẻ chút giả tạo nào của Tuyết Nhi, vô luận là khi đạt được khoái cảm mãnh liệt hay là nỉ non trong lòng , hoặc là sau khi xong việc vẫn mang theo nụ cười chìm vào giấc ngủ, tất cả đều có thể khiến thương.

      Bạch Vi thương Tuyết Nhi hệt như em ruột của mình, chỉ cần Tuyết Nhi muốn học, ấy tuyệt giấu diếm, so với bất kỳ học viên nào của đều muốn tốt hơn, thấy được Tuyết Nhi lần nữa khôi phục khuôn mặt tươi cười, Bạch Vi rất là vui vẻ, chỉ cần ấy ở đây, bảo hộ Tuyết Nhi hệt như gà mẹ che chở đàn gà con, cho người nào đó sắc mặt tốt để nhìn.

      A Sinh bắt đầu nảy sinh vài ý nghĩ khác, Tuyết Nhi tiếp tục lưu lại Sở gia, có thể lần nữa bị thương hại đến sao? ta bảo hộ nổi Tuyết Nhi, hai cậu ấm Sở gia tính tình ta cũng nắm , chừng ngày nào đó lại làm bị thương đến Tuyết Nhi.

      Bạch Lan ngược lại vừa tức vừa hận, trước kia Tuyết Nhi gặp ai cũng sợ, ta vui sướng khi người gặp họa hồi, chỉ dựa vào đứa ngu ngốc mà cũng mơ tưởng giữ được tâm hai vị thiếu gia, lúc này chẳng phải gặp báo ứng sao, xem bộ dạng con nhóc đó coi nó còn có thể dụ dỗ đàn ông nữa . Nhưng ta tính sai rồi, Tuyết Nhi chẳng những bị đuổi , cậu Cả còn khắp nơi bảo vệ nó, càng để ta vào mắt, ta nén giận ở lại, nhưng chút ưu thế lợi ích cũng sờ đến. nay Tuyết Nhi khôi phục, trong nhà nhiều người đều lấy nó ra làm bảo vật mà chiều chuộng, trong lòng ta cực độ bất bình, dù cho Tuyết Nhi luôn là khuôn mặt ngọt ngào gọi ta chị Bạch Lan, ta cũng chỉ cảm thấy con đó quá chướng mắt.

      Sở Dương cần phải , tự nhiên là buồn bực đến hỏng người, ai kêu Tuyết Nhi chỉ sợ mỗi mình cậu thôi.

      Trong tất cả, chỉ Tuyết Nhi suy nghĩ đơn thuần nhất, ở nơi này có việc mà muốn làm, ăn thứ muốn ăn, làm chuyện đó cũng rất thoải mái, có đôi khi vài ngày rỗi làm, còn hơi chút nhớ mong.

      Tuyết Nhi càng ngày càng ít nghĩ đến chuyện phải về nhà, dù sao người ở đây đối với rất tốt, đợi khi cha mẹ hết bận, tự nhiên đón về nhà, trước khi trở về, muốn thỏa sức ăn, thỏa sức chơi, nếu đợi đến khi rời khỏi nơi này chẳng còn cơ hội.

      ────
      Lời tác giả: Sở Dương, đây là trừng phạt dành cho cậu chỉ có thể nhìn thể ăn, ngay cả tới gần cũng chẳng được. (cười gian)



      [​IMG]

      Hết Chương 60

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :