1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      【Chương 43】
      Sợ gây phiền toái cho mình (7)


      Editor : xamxam
      Beta-er : Meo WiWi


      Đáy mắt Lục Cẩn Niên thoáng qua tia sắc bén, rồi chợt bật người dậy, lại nhìn thoáng qua kịch bản mình đặt bên, tính vươn tay lấy, rốt cuộc cũng dừng lại động tác, liền trực tiếp xoay người, trầm tĩnh lạnh nhạt rời .

      Bầu Tôn nhìn Lục Cẩn Niên rời , cũng dám nán lại quá lâu, liền vội vàng đuổi theo.

      Bữa tiệc cuối cùng cũng kết thúc, Kiều An Hảo thầm thở phào nhõm, cảm thấy toàn thân đều mệt lả. Ngồi ghế đợi tâm tình bình ổn lại đôi chút, lúc này mới đứng lên, chuẩn bị rời .

      Kiều An Hảo còn chưa được hai bước, phía sau chợt truyền đến thanh lễ phép của người phục vụ : “ ơi, ngại, cảm phiền chờ chút.”

      Kiều An Hảo ngoảnh đầu lại, nhìn thấy người phục vụ tay cầm kịch bản đưa tới: “Có phải đây là của bỏ quên ạ?”

      Lúc đến, Kiều An Hảo căn bản cầm theo kịch bản, liền lắc đầu.

      “Vậy chắc là của người trong đoàn làm phim bỏ quên rồi, làm phiền giúp tôi trao lại.”

      Kiều An Hảo nhận lấy.

      “Cám ơn”. Người phục vụ mỉm cười với Kiều An Hảo, tiếng cảm ơn rồi rời .

      Lúc ăn cơm, bàn chỉ có , Lục Cẩn Niên, Tống Tương Tư và Trình Dạng là bốn diễn viên, kịch bản phải của chắc là của trong ba người đó.

      Kiều An Hảo vừa nghĩ, vừa tiện tay lật ra kịch bản, muốn tìm ra chút đầu mối từ bên trong xem có thể đoán ra là của ai hay . Kết quả mởi chỉ mở ra trang đầu, liền nhìn thấy ba chữ quen thuộc.

      Ba chữ kia, nét viết mạnh mẽ có lực, tràn đầy khí thế.

      Lục Cẩn Niên.

      Lục Cẩn Niên vậy mà để quên kịch bản ở nơi này.


      Tim Kiều An Hảo bỗng đập mạnh nhịp.

      Trở lại phòng khách sạn, Kiều An Hảo nằm sấp bàn sách, nhìn chằm chằm vào kịch bản kia, trong lòng cân nhắc nên để ngày mai lúc quay phim mới đem kịch bản trả lại cho Lục Cẩn Niên hay là bây giờ đưa qua cho luôn?

      Kiều An Hảo nghiêng về phương án thứ nhất hơn, nhưng ngày mai đều là cảnh quay của Lục Cẩn Niên, ngộ nhỡ buổi tối cần phải thuộc kịch bản sao?

      ra Kiều An Hảo có thể để nhân viên khách sạn hoặc Triệu Manh đưa kịch bản qua cho Lục Cẩn Niên, thế phải rối rắm như vậy, nhưng lại chút tình nguyện.

      Kiều An Hảo miên man suy nghĩ trận, cuối cùng vẫn là cầm lấy di động gọi cho Lục Cẩn Niên qua.

      Điện thoại reo lên vài tiếng mới có người bắt máy, Lục Cẩn Niên hoàn toàn cho Kiều An Hảo rề rà mở miệng, liền trực tiếp ném ra hai chữ: "Chuyện gì?"

      Tuy rằng chuyện qua điện thoại, nhưng Kiều An Hảo vẫn cảm nhận được tâm tình của Lục Cẩn Niên dường như được tốt cho lắm, Kiều An Hảo càng căng thẳng nuốt nước bọt, giọng : “ để quên kịch bản trong phòng ăn.”

      Lục Cẩn Niên đầu dây bên kia trầm mặc vài giây, sau đó ném ra con số “1001”, rồi liền cúp máy.



      【Chương 44】
      Sợ gây phiền toái cho mình (8-)


      Editor : Nhạc Lam
      Beta-er : Meo WiWi


      Kiều An Hảo nghe tiếng “pi pi pi” lớn trong điện thoại, mất hồi lâu mới phản ứng được, Lục Cẩn Niên bỏ lại câu “1001” là số phòng của .

      số phòng cho để làm gì? Ý là muốn đem kịch bản lên phòng của sao?

      Kiều An Hảo nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cũng chỉ có khả năng này, nên tùy tiện lấy cái cớ với Triệu Manh rồi cầm kịch bản rời khỏi phòng.

      Phòng 1001 là phòng Tổng thống ở tầng cao nhất của khách sạn.

      Kiều An Hảo đứng ở trong thang máy nhìn dãy số màu đỏ nhảy liên tục, đáy lòng càng ngày càng khẩn trương.

      Rốt cuộc đến tầng cùng, cửa thang máy mở ra, Kiều An Hảo hít sâu hơi, cầm kịch bản ra.

      dựa theo hướng dẫn ở hành lang khách sạn, về phía phòng 1001.

      đường, đúng lúc ngang qua phòng nghỉ của nhân viên tạp vụ tầng cùng, cửa phòng khóa, bên trong có hai nhân viên phục vụ nữ thấp giọng chuyện với nhau.

      “Vừa nãy tôi mới đưa cà phê đến phòng 1003, đáng sợ mà. Lục ảnh đế hiểu sao lại phát cáu đến như vậy, đem lần quay này của bọn họ tất tần tật ra mà bắt bẻ hết.”

      “Hình như người kia bị bắt bẻ, là nhà sản xuất của bộ phim này.”

      “Chính là nhà sản xuất đó, nhà sản xuất đun nước nóng đưa cho ta, ta vung tay lên, khiến nhà sản xuất bị bỏng. Vừa mới gọi bác sĩ đến đây để bôi thuốc cho nhà sản xuất, nghe bỏng rất nặng.”

      “Có thể nặng sao? Nước sôi vừa nấu xong mà! Dù sao đêm nay phòng 1001 muốn phục vụ cái gì, tôi cũng dám đâu, lúc đó , lá gan to mà.”



      Kiều An Hảo nghe cuộc đối thoại giữa hai người nhân viên kia vốn dĩ trong lòng khẩn trương càng trở nên bất an hơn.

      chầm chậm đến trước cửa phòng 1001, nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, thầm hít vài hơi rồi mới vươn tay nhấn chuông vách tường.

      Sau khi ấn xong Kiều An Hảo mới phát , chuông cửa trạng thái ‘ làm phiền’, vì thế đành giơ tay lên gõ cửa.

      Tuy nhiên cửa lại khóa nên khi bị chạm liền mở ra.

      Kiều An Hảo đưa đầu vào nhìn, phát trong phòng khách có người, vì thế lại giơ tay lên gõ. Sau đó cửa phòng ngủ bị Lục Cẩn Niên đẩy ra.

      biết có phải vì lúc nãy nổi giận với nhà sản xuất mà nét mặt có chút lạnh cứng đờ. Toàn thân toát ra hàn khí người-lạ-chớ-đến-gần càng mãnh liệt.

      Kiều An Hảo đứng ở ngoài cửa, vào trong, chỉ duỗi ra kịch bản trong tay : “Kịch bản của .”

      Lục Cẩn Niên thản nhiên đứng ở cửa phòng ngủ nhìn Kiều An Hảo, có ý định muốn qua lấy.

      Kiều An Hảo ngừng lại trong chốc lát, đành phải bước vào phòng. đem kịch bản đến trước mặt Lục Cẩn Niên mà đặt ở bàn trà trong phòng khách : “Tôi để kịch bản ở đây, tạm biệt.”

      xong, Kiều An Hảo xoay người ra cửa.
      Last edited by a moderator: 9/11/15
      Chris thích bài này.

    2. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      【Chương 45】
      Hợp đồng quảng cáo (1)


      Editor : xamxam
      Beta-er : Meo WiWi


      Kiều An Hảo dừng lại chốc lát, đành phải bước vào phòng, đem kịch bản đưa đến trước mặt Lục Cẩn Niên mà nhàng đặt bàn trà trong phòng khách : “Kịch bản tôi để ở đây.”

      Kiều An Hảo xong, ngẩng đầu nhìn Lục Cẩn Niên, thấy nãy giờ vẫn duy trì tư thế đứng dựa vào cửa phòng ngủ, bày ra bộ dáng lười mở miệng chuyện.

      Trong lòng Kiều An Hảo biết mình đưa xong đồ, nên thức thời rời , đứng tại chỗ chốc lát, liền thấp giọng : “Tạm biệt.”

      Sau đó, xoay người ra cửa.

      Trong phòng hoàn toàn im lặng, ngoài tiếng bước chân rất của Kiều An Hảo có bất kỳ thanh nào của . Lúc Kiều An Hảo sắp đến cửa phòng, chợt nghe được tiếng bước chân dồn dập phía sau.

      Kiều An Hảo cho rằng Lục Cẩn Niên lấy thứ gì đó, suy nghĩ nhiều, chỉ hơi dừng chân lại chút rồi tiếp tục về phía trước. Thế nhưng còn chưa được hai bước, cánh tay bất chợt vươn ra bên cạnh . Cửa phòng vốn định mở, nhưng lại bị dùng sức đóng lại “rầm” tiếng.

      Lục Cẩn Niên đột nhiên xuất , dọa Kiều An Hảo toàn thân run rẩy. Vừa định ngẩng đầu lên nhìn , lại chợt bị bắt lấy cổ tay, cứng rắn trực tiếp lôi về hướng phòng ngủ.

      Lục Cẩn Niên ra sức nắm lấy tay , đau đớn khiến Kiều An Hảo dự cảm nguy hiểm, cả người theo bản năng bắt đầu giãy giụa.

      Kiều An Hảo càng giãy dụa, Lục Cẩn Niên lại càng dùng sức. Kiều An Hảo tránh thoát, chỉ có thể đường lảo đảo nghiêng ngã bị kéo tới cửa buồng tắm trong phòng ngủ

      vươn tay đẩy cửa ra, dùng sức đẩy mạnh vào phòng tắm.

      Kiều An Hảo còn chưa đứng vững, cả người liền bị Lục Cẩn Niên theo sát phía sau cùng tiến vào, phen xốc lên, ném thẳng vào trong bồn tắm. Sau đó cầm lấy vòi hoa sen treo vách tường, vặn mức lớn nhất, lời nào xối lên Kiều An Hảo.

      Vòi hoa sen phun ra dòng nước lạnh như băng, sức nước mạnh mẽ đập vào người có chút đau rát, Kiều An Hảo giùng giằng muốn nhảy ra khỏi bồn tắm. Lục Cẩn Niên bắt lấy cổ tay , ném vào trong góc bồn tắm, tiếp tục tận lực xối.

      Cuối cùng, tầm mắt Lục Cẩn Niên đột nhiên dừng lại ở bả vai Kiều An Hảo bị bầu Tôn chụp lên, ngay lập tức vòi sen liền thẳng tắp dọi tới.

      Dòng nước chếch thẳng về chỗ, càng đau đớn gấp bội, Kiều An Hảo theo bản năng né tránh, nhưng mà mặc kệ trốn tránh thế nào, Lục Cẩn Niên vẫn duy trì vòi hoa sen xối vào vai .

      Đến cuối cùng, Kiều An Hảo giãy dụa nữa, nhắm mắt lại, co ro thân thể vùi mình trong góc bồn tắm.

      Nước lạnh dữ dội xối xuống người làm toàn thân Kiều An Hảo lạnh như băng, ngừng run rẩy.

      Lục Cẩn Niên thấy vậy, bờ môi mím chặt lại, sau đó ném thẳng vòi hoa sen xuống đất, vươn tay đem Kiều An Hảo từ trong bồn tắm ra ngoài, đẩy vào tường, cả người gắt gao ép chặt lên.
      Last edited by a moderator: 9/11/15
      Chris thích bài này.

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      【Chương 46】
      Hợp đồng quảng cáo (2)


      Editor : Nhạc Lam
      Beta-er : Meo WiWi


      Kiều An Hảo biết Lục Cẩn Niên muốn làm gì, chỉ là cảm giác được cơ thể đè lên nên theo bản năng nhắm chặt mắt lại.

      Gương mặt Lục Cẩn Niên lạnh lẽo, cúi đầu, ánh mắt thẳng tắp nhìn chòng chọc Kiều An Hảo, chỉ ra sức lấy thịt đè người, ngoài ra có bất kỳ cử động gì.

      Toàn thân Kiều An Hảo ướt đẫm lƐ quy ɗöŋ, Lục Cẩn Niên cũng ngoại lệ, y phục người cũng ẩm ướt rỉ từng giọt nước tí tách.

      Trong phòng tắm, chỉ có tiếng nước chảy ào ào từ vòi sen mà Lục Cẩn Niên tùy tiện ném trong bồn.

      Trừ thanh đó ra có tiếng của .

      mảnh tĩnh lặng và căng thẳng khiến cho Kiều An Hảo càng bất an nhưng lại dám hé mắt nhìn, cuối cùng biết vì lạnh hay khẩn trương mà bả vai nhịn được khẽ run lên.

      Chỉ hành động như vậy rơi vào mắt Lục Cẩn Niên ràng. Mi tâm hơi chau lại, đột nhiên cúi đầu xuống dùng sức cắn lên vai Kiều An Hảo nơi bầu Tôn chạm qua.
      ( Meo >> biến thể người sói hay ma cà rồng phiên bản LCN chăng? )

      hung hăng ra sức cắn, đau đớn từ bả vai truyền đến khắp các dây thần kinh trong cơ thể khiến Kiều An Hảo vươn tay đẩy người đàn ông ra. Cử chỉ của càng khiến cho Lục Cẩn Niên mạnh bạo gặm cắn hơn. Ɗ1Ɛŋ ɗäŋ lƐ quy ɗöŋ chấm cơm. Toàn thân Kiều An Hảo đau bắt đầu run rẩy, thậm chí còn cảm nhận vai mình chảy ra dòng chất lỏng sềnh sệch, nhưng tên đàn ông vẫn có ý muốn dừng lại. Kiều An Hảo đau chịu được, nước mắt bất chợt liền “tách” rơi cổ Lục Cẩn Niên.

      Chất lỏng ấm áp theo cổ Lục Cẩn Niên chậm rãi chảy xuôi xuống, xẹt qua bên ngực trái của . Toàn thân cứng đờ, dừng lại lực cắn bả vai Kiều An Hảo, nhưng cánh môi vẫn áp vai .

      Sau lúc lâu, lại giọt lệ rơi xuống cổ , toàn thân Lục Cẩn Niên run mạnh chút, sau đó ngẩng đầu lên chặn ngay môi của Kiều An Hảo.

      Nụ hôn của có chút thô bạo, xen lẫn vị máu tươi. Tay trực tiếp cởi chiếc váy ẩm ướt người . đúng hơn, phải cởi mà là xé, dùng hết sức xé nát y phục của rồi bắt đầu xé quần áo chính mình. Tiếng vải rách toạc truyền đến bên tai Kiều An Hảo, cũng đợi kịp định thần, cảm giác bị mạnh mẽ xông vào trong , sau đó cỗ đau đớn lan khắp toàn thân.

      Hai người hơn hai lần thân mật mặc kệ có tức giận hay lƐ quy ɗöŋ. Nhưng hai lần trước làm chuyện đó, động tác của rất dịu dàng, mặc dù hai lần đó cũng phải cam tâm tình nguyện.

      Nhưng lúc này lại hề giống như lúc đó, động tác của vừa tàn nhẫn vừa mạnh bạo, tựa như chiếm lấy lại như giày vò, đau đớn khiến cảm thấy còn là chính mình nữa.


      【Chương 47】
      Hợp đồng quảng cáo (3)


      Editor : Nhạc Lam
      Beta-er : Meo WiWi


      Người ta rằng lần đầu tiên của người con là đau đớn nhất, thực rất đau. Nhưng Kiều An Hảo lại cảm thấy lúc này mới đau thấu xương, so với lần đầu tiên thể chịu được. Có lẽ là do đêm đầu tiên đó rượu gây tê cảm giác đau của , nhưng cũng có thể là , đêm đó động tác của rất nhàng lƐ quy ɗöŋ, cho nên dù làm đau, đau đớn kia vẫn rất ngọt ngào.

      Nhưng bây giờ, Kiều An Hảo lại cảm thấy đau đến sống nổi.

      có tốt đẹp, có rung động, nếu có cũng chỉ là tra tấn vô tận.

      Đúng vậy, tra tấn.

      Kiều An Hảo cảm thấy như trừng phạt , hoặc phát tiết khó chịu trong lòng. Mỗi cái nhấp của đều có bất kỳ cảm xúc, như thể dùng toàn lực, điên cuồng cho đau đớn, muốn đau chết . Và rất đau, chỉ đau thể xác, mà tâm lại càng đau hơn.

      Đột nhiên Kiều An Hảo chợt hối hận khi tự mình đem kịch bản đưa . Đáng lẽ nên nhờ Triệu Manh hoặc lúc nghe nhân viên tâm tình của tốt liền xoay người rời khỏi. Ɗ1Ɛŋ ɗäŋ lƐ quy ɗöŋ chấm cơm. nên đụng tới họng sung này, biết ưa mình, thậm chí ghét mình, còn tự đưa mình đến tận cửa, hoàn hảo trở thành nơi cho phát tiết.

      Đáng hơn là hoàn toàn tỉnh táo, cùng làm ra việc này, chính mình cũng là bộ dạng này. Hai lần trước cảm thấy tốt đẹp là vì lần say, lần sốt mơ hồ.

      Sao có thể quên, từng với : “Kiều An Hảo, muốn chơi với tôi? Được lắm, tôi đùa chết !”

      Cho nên lúc tỉnh táo làm sao có thể dịu dàng với ?

      Kiều An Hảo nghĩ lại, khóe mắt nhịn được ướt át.

      -

      Qua hồi lâu, mọi thứ cuối cùng yên tĩnh trở lại.

      Kiều An Hảo uể oải nằm sàn nhà ở phòng tắm, bởi vì đau đớn nên thân thể thoáng run bần bật.

      Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm Kiều An Hảo đầy chật vật nhắm mắt chút, nuốt nước bọt rồi nhanh chóng quay đầu, theo động tác của , đáy mắt thoáng lên tầng bi thương và thống khổ lƐ quy ɗöŋ. Nhưng mà chỉ trong phút chốc, đáy mắt liền bình lặng lại, vẫn là cái loại từ chối người cách xa ngàn dặm, lãnh khốc vô tình vô dục.

      đứng lên, kéo chiếc khăn tắm quấn lại cơ thể. Sau đó thuận tay tắt vòi hoa sen chảy nước lại, xoay người ra khỏi phòng tắm.

      còn tiếng nước chảy của vòi sen, trong phòng tắm im lặng đáng sợ. Cửa phòng tắm đóng, Kiều An Hảo nằm sấp mặt sàn lạnh như băng, lờ mờ nghe được tiếng người mặc quần áo bên ngoài, lƐ quy ɗöŋ sau đó lâm vào mê man.

      Lục Cẩn Niên ăn mặc chỉnh tề, cầm ví tiền, di động và chìa khóa xe chuẩn bị rời . Lúc ngang cửa phòng tắm, bước chân hơi dừng chút, dường như muốn liếc nhìn vào phòng tắm, nhưng cuối cùng lại nhìn, chỉ là khuôn mặt bang giá tiếp tục sải bước nghênh ngang rời .

      Last edited: 22/10/15
      Meoconkissu2Chris thích bài này.

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 48】
      Hợp đồng quảng cáo (4)


      Editor : xamxam
      Beta-er : Meo WiWi


      Khi Kiều An Hảo tỉnh lại, bên tai im lặng đến đáng sợ. mở mắt, xung quanh đều lạnh như băng, ngây người trong chốc lát mới nhớ lại chính mình vừa cùng với Lục Cẩn Niên ở trong phòng tắm.

      Kiều An Hảo miễn cưỡng bò dậy, chịu đựng toàn thân đau nhức, bước lảo đảo ra khỏi phòng tắm phát trong phòng hoàn toàn trống , Lục Cẩn Niên rời từ lúc nào.

      Kiều An Hảo nhìn thoáng qua đồng hồ vách tường, giờ sáng.

      Lúc lên đưa kịch bản cho Lục Cẩn Niên có mang theo di động, muộn thế này vẫn chưa trở về, biết Triệu Manh có vì tìm mà làm kinh động đến cả đoàn làm phim .

      Kiều An Hảo lập tức cầm lấy điện thoại bàn trong phòng gọi cho Triệu Manh, rất nhanh có người bắt máy.

      mới "a lô" tiếng, điện thoại nhanh chóng vang đến giọng đầy lo lắng của Triệu Manh : "Kiều Kiều, cậu chạy đâu vậy?"

      Kiều An Hảo có trả lời câu hỏi của Triệu Manh, yếu ớt dặn dò câu : "Cậu cầm quần áo đến phòng 1001."

      Ngắt điện thoại bao lâu, Triệu Manh mang theo quần áo chạy đến. Ban đầu Triệu Manh vừa thấy Kiều An Hảo liền chuẩn bị tuôn tràng chất vấn làm sao lại chạy đến phòng 1001, nguồn truyện bạn đọc là ở dien dan, le quy don chấm cơm. Kết quả là nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Kiều An Hảo, toàn thân đầy những vết thâm xanh tím, lập tức nuốt xuống lời định .

      Lúc này là đêm khuya, ngày mai vẫn còn phải quay nên người trong đoàn phim ngủ hết. Vì vậy suốt dọc đường từ phòng 1001 trở lại phòng mình, Kiều An Hảo và Triệu Manh đụng phải ai cả.

      Về đến phòng, Triệu Manh mới mở miệng hỏi : "Kiều Kiều, là Lục Cẩn Niên sao?"

      Kiều An Hảo nhấp môi, lảng tránh câu hỏi của Triệu Manh : "Cậu tìm thấy mình mà làm kinh động đến mọi người trong đoàn làm phim đấy chứ?"

      " có." Triệu Manh đáp xong, lại chuẩn bị hỏi Kiều An Hảo, Kiều An Hảo giành trước : "Mình muốn tắm."

      Tẩy chay những trang truyện cọp dê xin phép. Sau đó, đợi Triệu Manh phản ứng, Kiều An Hảo liền nhanh chóng vào phòng tắm.

      Lúc từ phòng tắm ra, Triệu Manh còn chưa ngủ, trong ánh mắt xen lẫn đau lòng : "Kiều Kiều......"

      "Triệu Manh, mình sao, muộn rồi, chúng ta mau ngủ ." Kiều An Hảo lại lần nữa đánh gãy lời của Triệu Manh.

      Triệu Manh giật giật khóe miệng, cuối cùng đành thở dài, cái gì cũng , liền leo lên giường.

      Kiều An Hảo cũng theo lên giường, vươn tay tắt đèn rồi mới kéo chăn trùm đầu, trốn ở trong chăn, nước mắt cứ thế lặng lẽ rơi xuống.

      -

      Buổi sáng hôm sau, Kiều An Hảo mở mắt liền thấy đầu đau như búa bổ, mũi bị nghẹt, khó thở, chắc do tối hôm qua bị ngâm nước lạnh, lại nằm sàn nhà lạnh lẽo lâu như vậy, thành ra bị cảm rồi.

      Triệu Manh nhìn sắc mặt tái nhợt của , nhịn được lo lắng : "Hay là gọi điện thoại cho đạo diễn, xin dời lịch diễn lại chút, bị cảm như vậy, làm sao còn quay phim được nữa."


      【Chương 49】
      Hợp đồng quảng cáo (5)


      Editor : xamxam
      Beta-er : Meo WiWi


      Kiều An Hảo mệt mỏi lắc đầu: "Thế là hết! Mình làm nữ hai vốn khiến người khác phục. Ở bữa tiệc hôm trước, Lục Cẩn Niên còn mình là dựa vào năng lực mới lấy được vai này, khiến nhiều người chú ý đến mình. Hôm nay là cảnh quay đầu tiên của mình, chắc chắn có rất nhiều người đến xem, nếu lúc này vì bệnh xin dời lại lịch diễn, biết người khác nghĩ thế nào, mình thấy khó nên lâm trận bỏ chạy, truyện này bên lê quý đôn nha. Hơn nữa mình là người mới, cũng có tư cách làm cao, đến cuối cùng làm tốt, còn khiến mọi người có thành kiến, mình làm trì hoãn tiến độ quay phim."

      -

      Trước khi đến trường quay, Kiều An Hảo uống ly nước ấm, cả người liền thoải mái hơn chút, nhưng đến khi ngồi trong phòng hóa trang, đầu lại đau trở lại.

      Kiều An Hảo điều chỉnh lại tinh thần, ngồi ngay ngắn trước gương để thợ trang điểm làm cho .

      Lúc đầu, Kiều An Hảo còn có thể chịu đựng, nhưng đến khi trang điểm được nửa, cả người đều trở nên mê man khó chịu.

      Khi Kiều An Hảo làm tóc Lục Cẩn Niên chợt tới phòng trang điểm.

      Hôm nay ít người phải quay, phòng hóa trang gần như kín chỗ, Lục Cẩn Niên đứng ở cửa, nhìn lướt qua lượt, sau đó liền tới phía sau Kiều An Hảo.

      Kiều An Hảo vì bị cảm cho nên được tập trung, cũng chú ý tới Lục Cẩn Niên ngồi ngay đằng sau mình. Mãi cho đến khi thợ trang điểm bảo ngẩng đầu nhìn mình trong gương, mới thấy Lục Cẩn Niên thản nhiên ngồi ghế, ánh mắt chút kiêng kị nhìn chằm chằm vào gương. Bạn xem truyện được cóp dê xin phép từ diễn đàn của lê quý đôn. Lúc Kiều An Hảo ngẩng đầu lên, ánh mắt xoay , xuyên qua gương phản chiếu nhìn thẳng vào mắt Kiều An Hảo.

      Tầm mắt Kiều An Hảo vừa chạm vào Lục Cẩn Niên, trong đầu lập tức ra hình ảnh tối hôm qua làm chuyện kia với , toàn thân khỏi run lên, cánh môi mím chặt, lập tức hạ mi mắt.

      Lần trang điểm kế tiếp, cả người Kiều An Hảo đều căng thẳng, dám nhúc nhích động đậy dù chỉ chút.

      Đợi cho thợ trang điểm làm xong hết thảy rồi rời , Kiều An Hảo ngay lập tức đứng lên, về phía trường quay bên ngoài.

      biết là Kiều An Hảo đứng quá mạnh, hay bởi vì bị cảm, khi vừa đứng lên, chân liền mềm nhũn, cả người liền vô lực ngồi lại xuống ghế.

      Triệu Manh nhịn được lo lắng : "Kiều Kiều, cậu có chắc được ? Mình thấy cậu bây giờ ổn chút nào, hay là cứ tìm đạo diễn chúng ta khám chút?"

      " cần, mình sao." Kiều An Hảo thấp giọng trả lời câu, lại cố đứng lên lần nữa. Lục Cẩn Niên cúi đầu, từ đằng sau nhanh chóng qua.

      Kiều An Hảo vào trường quay, đúng như suy đoán, mặc dù hôm nay có cảnh hấp dẫn, tất cả diễn viên của đoàn đều có mặt đông đủ.

      biết, bọn họ đều là đến xem .
      Last edited by a moderator: 9/11/15
      Meoconkissu2Chris thích bài này.

    5. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      【Chương 50】
      Hợp đồng quảng cáo (6)


      Editor : xamxam
      Beta-er : Meo WiWi


      Bọn họ đều muốn thấy diễn xuất của , xem có phải đúng như lời Lục Cẩn Niên bàn ăn ngày hôm đó, có đủ thực lực áp chế Lâm Thi Ý, nắm giữ vai nữ hai này.

      Ngay cả Lâm Thi Ý hôm nay có cảnh quay cũng có mặt, làm bộ dáng nhàn nhã ngồi dưới tán dù che nắng vừa cười vừa chuyện với mấy diễn viên khác, chờ cảnh quay.

      Tất cả các phân cảnh diễn hôm nay của Kiều An Hảo đều là đóng cùng Lục Cẩn Niên. Lục Cẩn Niên vẫn còn chưa trang điểm xong, diễn đàn của lê quý đôn chấm cơm, nên Kiều An Hảo liền theo Triệu Manh tìm chỗ kín đáo, ngồi xuống chờ.

      Lục Cẩn Niên trang điểm xong, vào trường quay, tầm mắt thản nhiên quét vòng qua đám người, cuối cùng dừng lại người Kiều An Hảo. khoác chiếc áo khoác bên ngoài trang phục diễn, dáng vẻ yếu đuối lắc lắc đầu, biết cùng Triệu Manh chuyện gì, Triệu Manh thỉnh thoảng lại giơ tay lên sờ trán .

      nhớ lại cuộc đối thoại của Triệu Manh và Kiều An Hảo ở phòng trang điểm lúc vừa nãy, cặp lông mày xinh đẹp hơi nhíu lại, xoay người về phía đạo diễn cách đó xa loay hoay bên máy quay.

      -

      "Kiều Kiều, Lục Cẩn Niên trang điểm ra rồi."

      Kiều An Hảo nghe Triệu Manh , hơi ngẩng đầu lên, xa xa nhìn thấy Lục Cẩn Niên cùng với đạo diễn, còn có ông bầu chuyện gì đó với nhau, sau đó liền xoay người lại trở về phòng hóa trang.

      Liền tiếp theo đó, trợ lý đạo diễn về phía Kiều An Hảo và Triệu Manh.

      Kiều An Hảo nghĩ rằng trợ lý đạo diễn đến là muốn báo chuẩn bị quay cảnh của họ, liền vội vàng đứng lên. Kết quả ta lại đến trước mặt , vẻ mặt đầy ái ngại: " Kiều, xin lỗi, đạo diễn bảo tôi tới thông báo với , cảnh hôm nay cần quay."

      Lông mày Kiều An Hảo nhíu lại tức .

      Triệu Manh nghi hoặc hỏi lại câu: " cần quay?"

      Trợ lý đạo diễn tiếp tục cười, : "Đúng vậy, ông Lục có việc gấp đột xuất, phải quay về thành phố, vì vậy uổng công hôm nay trang điểm."

      Kiều An Hảo lại hỏi: "Vậy tôi bắt đầu quay vào ngày nào?"

      "Cái này chắc phải đợi bốn năm ngày, cụ thể đến lúc đó báo lại cho sau, ngại quá, Kiều."

      Sau khi trợ lý đạo diễn rời , lê quý đôn, Triệu Manh nhịn được lầm bầm oán trách tiếng : "Có việc sao báo sớm chút, cũng hóa trang rồi, đợi hơn nửa ngày, cuối cùng lại bảo chúng ta là quay."

      -

      Kiều An Hảo vốn muốn quay về thành phố, nhưng sau khi tẩy trang xong, Kiều An Hảo trở lại phòng khách sạn, liền bắt đầu sốt .

      Triệu Manh lo lắng, phải đưa bệnh viện. Kiều An Hảo cũng sợ mình gây ảnh hưởng tốt đến việc quay phim, nghĩ dù sao cũng có bốn năm ngày nghỉ, liền quyết định về thành phố.

      Trước tiên bệnh viện làm kiểm tra, có gì đáng ngại, nhất định là gặp lạnh nên bị cảm nặng, uống thuốc là khỏi.

      Trở lại Cẩm Tú Viên, Kiều An Hảo uống thuốc xong liền leo lên giường.

      Khoảng nửa tiếng sau, thuốc bắt đầu phát huy tác dụng, Kiều An Hảo mê man thiếp .

      biết có phải do bị cảm nên khó chịu trong người, Kiều An Hảo ngủ được yên giấc, trong đầu lên rất nhiều hình ảnh quá khứ.

      PS. Meo WiWi. biết có phải tác giả ưa Lâm Thi Ý hay , mà chương này toàn sửa tên người ta thành Lâm Thi à nha. Nghe cứ như phim kiếm hiệp.


      Chương 51】
      Hợp đồng quảng cáo (7)


      Editor : xamxam
      Beta-er : Meo WiWi


      Trước mười tuổi, Kiều An Hảo là người hạnh phúc nhất thế giới, có người cha thành đạt và người mẹ dịu dàng.

      Nhưng cũng là năm mười tuổi kia, chỉ trong đêm, liền mất toàn bộ thế giới hạnh phúc đó.

      Đó là hôm thứ năm, cha mẹ phải tham gia bữa tiệc từ thiện. Trước khi , cha còn kiên nhẫn cùng hoàn thành xong bài tập về nhà, giúp giải quyết hết các bài ứng dụng vắt não kiệt quệ. Mẹ xả nước tắm cho , còn treo sẵn ở mép giường bộ váy đẹp để hôm sau diện học.

      Lúc đó, như người lớn tí hon, tự mình tiễn cha mẹ ra cửa, còn ngẩng đầu, chớp chớp mắt căn dặn cha mẹ đường chú ý an toàn.

      Có lẽ dáng vẻ lúc đó quá mức ngoan ngoãn dễ thương, cha mẹ mỗi người đều thơm chụt cái lên khuôn mặt , mới vẫy tay tạm biệt, rồi lên xe rời .

      Mẹ vì muốn bồi dưỡng cho con tính cách độc lập nên mỗi lần tắm rửa xong đều cầu tự giặt tất của mình. Bạn đọc truyện được cóp pi xin phép từ diễn đàn của lên quý đôn chấm cơm. Những khi như thế, đều tìm đủ mọi lý do trốn tránh, dù mẹ thấy vậy đều nghiêm khắc răn dạy nhưng cuối cùng vẫn là mẹ giúp giặt.

      Đêm đó, sau khi tiễn cha mẹ, liền tắm. Khi đứng trước gương sấy tóc, thấy chiếc vớ bẩn bị ném sàn phòng tắm, tiếp đó chợt có ý nghĩ nhặt vớ lên, cẩn thận giặt sạch rồi treo lên móc. thầm đắc ý, nghĩ rằng ngày mai mẹ nhất định khen .

      Thế nhưng sang ngày hôm sau, khi thức giấc, phải là lời khen ngợi của mẹ, thay vào đó là ông cậu mắt hoe hoe đỏ, hỏi có theo ông ấy về nhà họ ?

      Mười tuổi vẫn chỉ là đứa trẻ, cũng nhìn ra được khác thường gì mặt bác, chỉ nghĩ rằng từ trước đến giờ mỗi khi cha mẹ bận rộn đều gửi ở nhà cậu, vì vậy gật đầu đồng ý, thậm chí còn tự mình sửa soạn hành lý.

      Nhà cậu có người chị họ bằng tuổi , hai người từ quan hệ cũng rất tốt. Đứa trẻ có bạn, luôn vui vẻ, vì vậy ban đầu, hoàn toàn nhận ra điểm gì khác thường. Chỉ đến khi thấy cha mẹ mãi đến đón mình, mới hỏi cậu mợ. Bọn họ lại cho biết cha mẹ ra nước ngoài, rất lâu mới có thể trở về, liền tin là . Đến ngày, và chị họ vì cùng tranh giành món đồ chơi mà cãi nhau, chị mới cha mẹ chết, bao giờ quay trở lại nữa. Vào trang gốc lê quý đôn để có thể đọc những chương mới nhanh nhất. Ngay lúc đó, Kiều An Hảo hiểu ý nghĩa chết là gì, chỉ nghe thấy bao giờ trở lại nữa cảm giác vô cùng sợ hãi, lập tức liền khóc rống lên, quấy nhiễu cậu mợ.

      đêm kia, chị họ bị gọi lên phòng sách phạt đứng, cậu mợ an ủi hơn nửa đêm, với cha mẹ rất nhanh trở về, bán tín bán nghi, liên tiếp mấy ngày đều gặng hỏi cậu mợ khi nào cha mẹ mới trở về.

      Sau này, dần dần hỏi nữa, bởi vì hiểu được ý tứ trong lời của chị họ.

      Cậu mợ vẫn luôn đối xử tốt với , chị họ có cái gì, đều có cái đó, thậm chí có vài thứ so với của chị họ còn tốt hơn. rất cảm kích, nhưng thế nào vẫn có cảm giác an toàn.
      Last edited by a moderator: 9/11/15
      Meoconkissu2Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :