Chương 506: lấy được chồng, cưới em (6)
Từ ngày đầu tiên quay 'Thần kiếm', Hứa Gia Mộc chạy từ ngàn dặm xa xôi tới khách sạn tìm Tống Tương Tư, lại bị làm cho tức giận mà bỏ , hai người cũng xuất cùng nhau nữa.
Giống như mọi người tin mọi người nhao nhao truyền nhau, quả gần đây Hứa Gia Mộc thường hay qua lại với cháu của Lâm Duẩn là Lâm Thiên Thiên.
Lúc Hứa Gia Mộc biết Lâm Thiên Thiên, Lâm Thiên Thiên vẫn còn là bé mười tuổi, theo phía sau mông của , mực tiếng Gia Mộc, gọi đến mức cũng cảm thấy phiền, về sau khi Lâm Thiên Thiên lên trung học theo cha mẹ đến Thâm Quyến, mới hoàn toàn được tự do.
Sau khi bị Tống Tương Tư chọc cho tức rồi suốt đêm phải quay về Bắc Kinh, lúc mang theo bụng tức giận đến quán bar Ba Dặm Đồn, gặp lại Lâm Thiên Thiên.
Lúc ấy uống say khướt, Lâm Thiên Thiên chạy đến trước mặt , vừa mở miệng lại gọi “ Gia Mộc”, mê man trừng mắt nhìn ta hồi lâu, cũng nhận ra được là ai, cuối cùng vẫn là tự ta báo tên, vắt hết óc suy nghĩ hồi lâu, mới nhớ ra được.
Lâm Thiên Thiên đoạt di động của , gọi cho mình cuộc, sau đó để lại số trong điện thoại của , bỏ chạy lên sân nhảy với vài bạn học chơi với mình hôm nay.
Hôm sau lúc nhận được điện thoại của Lâm Thiên Thiên, cả người còn có chút mơ màng, buồn bực sao con nhóc kia biết số điện thoại của mình.
Lúc thấy Lâm Thiên Thiên khi còn , cảm thấy vô cùng phiền phức với cái bệnh công chúa nhõng nhẽo của ta, nếu phải lúc ấy sợ bị bố mẹ mắng, căn bản muốn cùng chơi với ta, tại cũng giống vậy, nhận được điện thoại của ta, qua loa hai câu, muốn tắt máy, kết quả đột nhiên chuông điện thoại lại vang lên nhắc nhở việc lưu trước đó, là về việc cùng Kiều An Hảo phải nhanh chóng ly hôn.
Vì thế lòng vừa động, cứ như vậy mà chuyện cùng Lâm Thiên Thiên nhiều hơn vài câu, sau đó còn dạo phố qua hai lần với Lâm Thiên Thiên, ăn vài bữa cơm.
Hôm nay và Lâm Thiên Thiên đến khách sạn lớn của thành phố ăn cơm, lại gặp điều bất ngờ.
Cũng biết tại sao Lâm Thiên Thiên lại biết được lịch trình của , chạy tới trong công ty tìm , vốn định đưa ta trở về trường học, kết quả lại thấy Tống Tương Tư lâu gặp, vào khách sạn lớn của thành phố ăn cơm cùng phó tổng tập đoàn Hoa Diệu, vì thế trán liền rút gân, Lâm Thiên Thiên làm ầm lên muốn xem phim với , đồng ý vậy mà chỉ bĩu môi mời ta ăn cơm.
Tống Tương Tư cùng phó tổng Hoa Diệu ngồi ở phòng lớn, Hứa Gia Mộc cũng chọn chỗ ở đó, còn cố ý tìm cái bàn ngay sát Tống Tương Tư mà ngồi xuống.
Phó tổng của Hoa Diệu biết , nhìn thấy , còn đứng dậy nhiệt tình bắt tay chào hỏi.
Nhưng mà Tống Tương Tư, lại bình tĩnh thản nhiên mà nhìn , giống như chỉ là người xa lạ, đợi sau khi phó tổng của Hoa Diệu giới thiệu làm quen với xong, mới vươn tay, lễ phép lại khách khí lên tiếng chào hỏi: “ Hứa, chào .”
hổ danh là ảnh hậungủ chung giường bảy năm, vẫn có thể diễn xuất lại khung cảnh của lần đầu gặp mặt... Biểu của Hứa Gia Mộc còn khách sáo hơn so với Tống Tương Tư, chỉ từ tốn nhàng bắt tay chút, sau đó liền xoay người, lịch giúp Lâm Thiên Thiên kéo ghế ra, chờ sau khi ta ngồi xuống xong, còn giúp ta trải khăn như rất thân thiết.
Đây là lần đầu tiên Hứa Gia Mộc đối xử tốt với Lâm Thiên Thiên như vậy, Lâm Thiên Thiên được thương mà có chút lo sợ.
Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm vào Tống Tương Tư ngồi bên cạnh, nhìn thấy người phụ nữ kia vẫn chuyện cười rồi uống rượu với phó tổng của Hoa Diệu, căn bản nhìn đến tình cảnh bên phía lấy cái.
Nhất thời trong đáy lòng của Hứa Gia Mộc dâng lên cơn giận mà cả đời này chưa bao giờ biết đến.
Chương 507: lấy được chồng, cưới em (7)
Lâm Thiên Thiên thấy đối xử tốt với , vì thế liền có chút động tác vô cùng thân thiết với .
Đổi lại ngày trước, Hứa Gia Mộc sớm đẩy Lâm Thiên Thiên ra, nhưng bây giờ, có, ngược lại có mấy phần ý tứ phối hợp.
Hứa Gia Mộc mặc dù có nhìn chằm chằm vào Tống Tương Tư, nhưng tất cả lực chú ý lại đặt ở người , người phụ nữ thủy chung đều thờ ơ, dáng vẻ việc liên quan đến mình, lúc Hứa Gia mộc vừa mở miệng nuốt hạt ô mai Lâm Thiên Thiên tự tay đưa đến, trong lòng Hứa Gia Mộc giải thích được nổi lên cảm giác vô lực, nháy mắt cảm thấy rất có ý nghĩa, chuẩn bị gọi người phục vụ qua đây tính tiền, đột nhiên bóng dáng đến trước bàn mình.
Hứa Gia Mộc theo bản năng ngẩng đầu, khóe môi nhất thời cong lên: "..."
Hứa Gia Mộc "" còn chưa hoàn toàn hết câu, đột nhiên cổ áo bị Lục Cẩn Niên tóm lấy, sức lực lớn có phòng bị chốc làm cho có khí lực để phản kháng.
Lâm Thiên Thiên bị biến cố hoảng sợ như vậy, người theo bản năng đứng lên: " muốn làm..."
Lâm Thiên Thiên còn chưa xong, tầm mắt Lục Cẩn Niên lạnh buốt bắn về phía ta, giống như ta với có thù hận lớn gì, mang theo vài phần tàn bạo mở miệng: "Đừng chuyện với tôi, tôi sợ ô uế lỗ tai tôi!"
Lâm Thiên Thiên bị dọa làm thân thể run lên cái, vốn muốn hai chữ cuối cùng, cứ như thế cường bạo tiêu tan ở cổ họng.
Lục Cẩn Niên vừa mới lưu tình chút nào, Lâm Thiên Thiên được nuông chiều từ bé chưa từng bị người ta vũ nhục qua như vậy, nhưng đối mặt với người đàn ông đẹp trai mà lại khủng bố này, có chỉ là sợ, căn bản dám cãi lại mắng to, cắn cắn môi dưới, đáy mắt liền chứa đầy nước mắt.
", làm cái gì vậy?" Mặc dù Hứa Gia Mộc thích Lâm Thiên Thiên, nhưng thấy thái độ Lục Cẩn Niên đối với Lâm Thiên Thiên khách khí có chút chán ghét, vẫn là thấp giọng hỏi câu.
Lục Cẩn Niên căn bản để ý Hứa Gia Mộc hỏi, chỉ là gương mặt lạnh lùng, cả người tràn đầy lạnh lẽo, kéo ta về phía toilet.
-
Kiều An Hảo uống cốc trà Lục Cẩn Niên gọi lên xong, đợi lúc lâu, cũng thấy Lục Cẩn Niên trở về, cầm điện thoại gọi cho , kết quả lại nghe di động ở trong phòng bao riêng vang lên.
Kiều An Hảo theo tiếng nhìn lại, thấy điện thoại di động của Lục Cẩn Niên đặt ở ghế dựa bên cạnh .
Kiều An Hảo chờ đến nhàm chán, liền dứt khoát đứng dậy, ra khỏi phòng bao, xuống lầu tìm Lục Cẩn Niên.
vừa từ trong thang máy ra, liếc mắt cái thấy khuôn mặt đẹp trai của Lục Cẩn Niên, đứng ở quầy thu ngân, vẻ mặt có chút phẫn nộ nhìn chằm chằm phương hướng, nhìn động đậy.
Kiều An Hảo vốn muốn nện bước về phía theo bản năng dừng lại, sau đó theo tầm mắt của nhìn lại, thấy Hứa Gia Mộc ngồi ở vị trí gần cửa sổ cách xa, trước mặt ấy là xinh đẹp mà lại tuổi trẻ, nhìn có chút quen mắt, nhưng Kiều An Hảo trong chốc lát nghĩ ra được là ai.
Động tác Hứa Gia Mộc với kia có chút thân mật, thỉnh thoảng đút đồ ăn cho nhau, thậm chí có lần Hứa Gia Mộc còn tiến đến bên tai kia, thấp giọng rỉ tai câu, chọc cho kia cười như hoa.
giây sau, Lục Cẩn Niên vốn tức giận nhìn chằm chằm nơi đó, sải bước tới, trước mắt bao người, trực tiếp tóm lấy Hứa Gia Mộc, kéo ấy về phía toilet.
Chương 508 lấy được chồng, cưới em (
Editor : Sam Sam
màn này khiến Kiều An Hảo vô cùng sửng sốt, qua hồi lâu, mới phục hồi tinh thần, chạy về phòng vệ sinh.
-
Phòng vệ sinh trong khách sạn lớn là phòng độc lập.
Lục Cẩn Niên tùy tiện tìm phòng vệ sinh trống, đẩy cửa ra, hung hăng kéo Hứa Gia Mộc vào trong, sau đó liền cất bước theo vào.
", em làm sai chuyện gì? tức giận chuyện gì, có thể về nhà với em, nơi này nhiều người như vậy... khiến chúng ta mất mặt đó!" Trong giọng của Hứa Gia Mộc cũng mang theo tia tức giận.
"Mặt mũi?" Lục Cẩn Niên thấp giọng lặp lại hai chữ này, nghĩ đến những hình ảnh mình thấy trong đại sảnh, còn nghĩ Kiều An Hảo Hứa Gia Mộc nhiều năm như vậy, từ trước đến nay Lục Cẩn Niên tỉnh táo, bất chợt tức giận nâng cánh tay, hung hăng đánh lên gương mặt tuấn tú của Hứa Gia Mộc.
quyền của Lục Cẩn Niên, đánh vào mặt của Hứa Gia Mộc, Hứa Gia Mộc phòng bị lập tức bổ nhào nằm lên bồn rửa mặt sau lưng: ", sao đánh..."
Lời Hứa Gia Mộc còn chưa hết, cánh tay bị Lục Cẩn Niên giữ lại.
Lục Cẩn Niên dùng sức, bởi vì đau đớn, Hứa Gia Mộc gào lên.
"Sao em suy nghĩ cho mặt mũi Kiều An Hảo!" Giọng Lục Cẩn Niên, rất lạnh, giống như mảnh băng vỡ vụn, bởi vì tức giận, hơi thở của có chút dồn dập, giọng sắc bén châm chọc: " phải là em, Hứa Gia Mộc, mắt thẩm mỹ của em bị sao à, người phụ nữ kia, có gì so được với Kiều An Hảo!"
", phải là ... Đau..." Lời Hứa Gia Mộc cũng chưa xong, lại đau kêu tiếng, thở dồn dập.
Nếu như có thể, Lục Cẩn Niên rất muốn nghiền xương Hứa Gia Mộc thành tro, dùng lực đè lên bả vai Hứa Gia Mộc, lại lần nữa tức giận mở miệng : "Người phụ nữ kia, ngay cả ngón chân của Kiều An Hảo cũng bằng, mắt em mù rồi!"
Theo lời của Lục Cẩn Niên, mắt nhìn quanh, sau đó lật người Hứa Gia Mộc, đưa tay rút thắt lưng của Hứa Gia Mộc.
"Khốn kiếp, , muốn làm gì?" Hứa Gia Mộc hoảng sợ kêu tiếng, theo bản năng vươn tay, che lại đáy quần của mình.
Lục Cẩn Niên nâng lên mí mắt, lạnh lùng quét qua Hứa Gia Mộc, dùng sức rút thắt lưng ngang hông ra, cầm thắt lưng khoa tay múa chân hồi, sau đó liền xoay người, ra ngoài phòng vệ sinh.
Kiều An Hảo đứng ở cửa phòng vệ sinh, nghe được tiếng bước chân, cũng biết rốt cuộc mình sợ điều gì, người chợt đẩy ra cửa phòng vệ sinh đối diện, trốn vào.
-
Lục Cẩn Niên đóng cửa phòng vệ sinh lại, sau đó cầm thắt lưng, vòng qua hai cái cửa, hung hăng vòng mấy vòng, khóa lại.
Bên trong Hứa Gia Mộc, giơ tay lên, hung hăng kéo cửa phòng vệ sinh, làm thế nào cũng mở ra được, đập cửa kêu: " làm gì vậy? Tại sao muốn nhốt em lại? Lục Cẩn Niên..."
Sau đó chính là tiếng vang trận đập cửa.
Lục Cẩn Niên giống như nghe thấy, xoay người, lấy ví tiền trong túi ra, móc mấy tờ tiền mặt, đưa nhân viên làm việc quét dọn ở hành lang, chỉ chỉ cửa, : "Chờ tầm hai mươi phút, rồi thả người trong đó ra."
Hai mươi phút... Trong 20 phút, muốn dẫn Kiều An Hảo rời khỏi khách sạn này.
Last edited by a moderator: 28/6/16
Xu trần và Chris thích bài này.