1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 502: lấy được chồng, cưới em (2)

      Lúc từ nhà trọ của Kiều An Hạ ra, trời lại đổ mưa.

      Chỗ Kiều An Hạ ở, buổi tối dễ gọi xe, huống chi trời mưa, Kiều An Hảo đứng ở ven đường đợi rất lâu, cuối cùng mới đợi được xe taxi.

      Lúc xe taxi đến cửa tiểu khu Cẩm Tú Viên, mưa rất to, Kiều An Hảo thanh toán tiền, chạy nhanh về phía biệt thự của Hứa Gia Mộc, nhưng dùng năm phút đồng hồ, vẫn bị ướt sũng.

      Kiều An Hảo thẳng vào nhà, đứng ở tấm đệm lót màu đen, quan tâm nước mưa ở người còn chảy ngừng, lấy điện thoại di động từ trong túi xách ra đầu tiên, kết quả lại nhìn thấy có vài cuộc điện thoại bị nhỡ, tất cả đều là của Lục Cẩn Niên gọi tới, cuộc sớm nhất là ba giờ trước, lúc ấy ở trong Kim Bích Huy Hoàng với Kiều An Hạ khóc sướt mướt, thanh trong phòng bao ồn ào, cũng có nghe thấy tiếng chuông, sau đó Kiều An Hạ mượn rượu làm càn chạy ngược chạy xuôi, vì đuổi theo chị ấy, vẫn luôn nhìn điện thoại di động.

      Kiều An Hảo hề do dự liền gọi điện thoại lại cho Lục Cẩn Niên, kết quả bên trong nhắc nhở mình, là đối phương tắt máy.

      Kiều An Hảo vốn nhìn thấy những cuộc điện thoại nghe máy, tâm tình thoáng có chút vui sướng, nháy mắt trở nên có chút sa sút, đợi điện thoại của Lục Cẩn Niên ngày, chẳng lẽ hai người hôm nay lại phải bỏ lỡ sao?

      Kiều An Hảo rầu rĩ đưa điện thoại di động đặt giá ở bên, tóc dính nước, chộp trong tay, hướng về đệm lót hút nước dưới đất vắt cái.

      Nước mưa rất bẩn, lúc vắt ra, từ đỉnh đầu theo hai gò má của cẩn thận chảy vào trong mắt .

      Mắt Kiều An Hảo trời sinh rất mẫn cảm, trong lúc quay phim phải hóa trang mắt liền dễ dàng rơi lệ, mỗi lần đều phải hao phí rất dài thời gian hóa trang, bây giờ nước mưa vào, hốc mắt lập tức liền đỏ lên.

      Kiều An Hảo rút tờ khăn giấy, chuẩn bị lau nước mưa trong mắt, sau đó nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng chuông cửa.

      Kiều An Hảo đứng ở ngay cửa, xoay người, cũng có hỏi là ai, thuận tay kéo cửa ra, cũng lo lắng nhìn người đứng ngoài cửa là ai, mượn khăn tay lau nước mắt ở trong mắt.
      -

      Tay Lục Cẩn Niên chuẩn bị tiếp tục ấn vào chuông cửa, kết quả cửa trước mặt bị kéo ra, theo bản năng nhìn vào trong nhà, cho nên thấy Kiều An Hảo toàn thân ướt sũng, muốn có bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật đứng ở cửa, hình ảnh cầm khăn tay lau nước mắt, tim của giống như là bị thứ gì đó hung hăng bóp lại, đau hoang mang lo sợ, thất kinh.

      Chẳng lẽ biết chuyện của Hứa Gia Mộc...

      "Kiều Kiều..." Lục Cẩn Niên theo bản năng mở miệng muốn an ủi Kiều An Hảo, nhưng chỉ gọi tên , cũng biết kế tiếp nên cái gì.

      Từ đến lớn, trầm mặc ít lời giỏi chuyện, trước mặt lại là duy nhất thích, chỉ nhìn thấy khóc, đầu cũng trống rỗng, đâu còn có thể nghĩ ra được câu gì để an ủi ?

      Kiều An Hảo nghe thấy giọng của Lục Cẩn Niên, động tác lau mắt dừng chút, theo bản năng ngẩng đầu, nhìn Lục Cẩn Niên đứng ở cửa, có chút khó tin chớp mắt hai cái, sau đó hai hàng lệ lăn xuống.

      Lục Cẩn Niên càng luống cuống, đầu óc trở nên đần độn, há to mồm, càng nên lời, đáy lòng ngược lại quay cuồng nổi lên kích thích muốn xé nát Hứa Gia Mộc.

      Cả người Lục Cẩn Niên căng thẳng, tay nằm thành quả đấm, cố gắng đè ép đáy lòng mình truyền đến từng đợt đau lòng.

      Chương 503: lấy được chồng, cưới em (3)

      Editor: Sam Sam

      Đến cuối cùng, Lục Cẩn Niên vẫn nghĩ ra được lời an ủi nào, vươn tay, muốn kéo Kiều An Hảo vào trong lòng, cho cái ôm trong yên lặng, nhưng cũng chưa đợi tay chạm vào cánh tay của , trước mặt của Kiều An Hảo lại có hai hàng nước mắt chảy xuống, khoé môi bỗng chốc lại nhếch lên, nở nụ cười tươi đẹp đến động lòng người, giọng khi mở miệng còn mang theo vài phần vui vẻ: “Lục Cẩn Niên, tại sao lại ở đây?”

      Đầu óc của Lục Cẩn Niên bị nụ cười bất ngờ của Kiều An Hảo làm chấn động đến mức có chút lờ mờ, cánh tay cứ dừng lại ở giữa khoảng như vậy, mắt nhìn chằm chằm vào mặt của , còn nhìn thấy được ràng nước mắt đuôi mắt của .

      Vì sao lại vừa khóc vừa cười... Chắc hẳn phải là vì bị Hứa Gia Mộc vứt bỏ, mà bị đả kích chứ?

      Lục Cẩn Niên càng thêm đau lòng, vì tại đầu óc rất rối loạn, nghĩ ra được phải cái gì mới có thể an ủi được , cửa được mở ra, cơn mưa to ở phía sau vẫn tiếp tục, gió liên tục thổi đến, toàn thân ướt sũng vì lạnh mà co rúm lại chút, lúc này Lục Cẩn Niên mới hoàn hồ lại, bế Kiều An Hảo lên, lên lầu, vào phòng tắm trong phòng ngủ, đặt Kiều An Hảo ở trong bồn tắm, mở nước nóng, điều chỉnh nhiệt độ nước ấm chút, đưa vòi hoa sen vào trong tay Kiều An Hảo, thấp giọng :“Tắm nước ấm, đừng để bị cảm.”

      Sau đó, liền đứng dậy, rời khỏi.

      Trước khi Lục Cẩn Niên ra khỏi phòng tắm, còn quên mở đèn sưởi bên trong.

      Lúc Kiều An Hảo tắm xong ra, vừa lúc Lục Cẩn Niên bưng ly trà gừng lên lầu.

      Lục Cẩn Niên đưa trà gừng cho Kiều An Hảo, cầm máy sấy, sấy tóc cho .

      thanh của máy sấy có phần hơi lớn, hai người đều chuyện, khí có chút giống khi hai người bọn họ đóng giả làm vợ chồng, hình ảnh hai người ở chung với nhau.

      Kiều An Hảo bưng ly trà gừng uống ngụm, nhiệt độ vẫn lan đến nơi mềm mại bên trong ngực trái của .

      Lục Cẩn Niên sấy tóc xong, xếp gọn dây của máy sấy lại, đặt cái bàn bên cạnh.

      Thiếu thanh của máy sấy, trong phòng yên tĩnh hơn rất nhiều, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng mưa ngoài cửa sổ.

      Lục Cẩn Niên đứng trước mặt Kiều An Hảo, nhìn nhấp trà gừng, đầu óc bị căng thẳng lâu như vậy, rốt cuộc cũng có thể thả lỏng mà ra câu quan tâm: “Kiều Kiều, em có khỏe ?”

      “Em tốt lắm...” Kiều An Hảo chỉ coi đây là câu hỏi thăm bình thường của Lục Cẩn Niên, vô cùng tự nhiên mà đáp lại câu, sau đó đặt ly trà uống sạch ở bàn, ngẩng khuôn mặt tươi cười lên, ngẩng đầu nhìn Lục Cẩn Niên, đem câu hỏi còn chưa xong bị Lục Cẩn Niên ôm vào phòng tắm của mình, hỏi ra hơi: “Lục Cẩn Niên, phải ở Hồng Kông sao? phải ngày mai còn phải họp sao? Sao đột nhiên lại quay về vậy?”

      Lục Cẩn Niên bị hoảng sợ lâu như vậy, nghe được mấy vấn đề liên tiếp nhau của Kiều An Hảo, lúc sau mới ý thức được dường như phải là Kiều An Hảo đau khổ... Nhưng, Lục Cẩn Niên nghĩ đến vành mắt đỏ hồng cùng với hình ảnh toàn thân ướt sũng vừa nãy của Kiều An Hảo, trả lời vấn đề của , ngược lại còn mở miệng hỏi: “Em vừa mới đâu? Trời mưa như vậy mà biết mang theo dù sao?”

      Kiều An Hảo thành : “An Hạ uống rất nhiều ở Kim Bích Huy Hoàng, em tìm chị ấy, mang theo dù, vì vậy mới mắc mưa.”

      Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm rồi đánh giá mặt mày của Kiều An Hảo đánh, rốt cục xác định vừa rồi là do mình quá căng thẳng, dường như Kiều An Hảo vẫn chưa biết chuyện của Hứa Gia Mộc.

      Lục Cẩn Niên giống như được sống lại lần nữa, thở ra hơi dài.
      Last edited by a moderator: 26/6/16
      Xu trầnChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 504: gả được, cưới em (4)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Kiều An Hảo phát ra lông mày của Lục Cẩn Niên cau lại, có chút kỳ quái mở to đôi mắt, ngửa đầu nhìn chằm chằm, hỏi: “ làm sao vậy, có vẻ khẩn trương thế?”

      …” Lục Cẩn Niên khôi phục lại bình tĩnh, chữ đơn giản, sau đó nhìn thoáng qua đồng hồ báo thức ở tường, gần 1 giờ sáng, vì thế liền khom người, ôm lấy Kiều An Hảo, đặt lên giường, đắp chăn lại cẩn thận cho , sau đó tắt đèn mới : “ còn sớm, ngủ .”

      Lúc này Kiều An Hảo mới chú ý được quần áo của vẫn ẩm ướt, hai người đều mắc mưa, nhưng chỉ chăm sóc cho , cảm động ấm áp như bao lấy , nằm trong chăn, giọng mở miệng : “Lục Cẩn Niên, cũng nhanh tắm rửa , cẩn thận bị cảm.”

      “Ừhm.” Lục Cẩn Niên rất , đứng ở bên nhúc nhích, ánh mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm : “Em ngủ trước , tôi chờ ở đây.”

      Kiều An Hảo giằng co với Lục Cẩn Niên nữa, ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại, trong lòng lại cảm thấy được ở đâu đó Lục Cẩn Niên có điểm là lạ, nhưng ra được là chỗ nào khác thường.

      Càng khác lạ hơn, sáng ngày thứ hai Kiều An Hảo vừa tỉnh dậy, liền nhận được điện thoại của Lục Cẩn Niên, muốn mang chơi loanh quanh chút.

      Trong khoảng thời gian này, Lục Cẩn Niên tiếp xúc với rất nhiều, nhưng lại chưa bao giờ dẫn chơi, trong lòng tuy buồn bực sao tự nhiên lại có ý tưởng đột phá như thế, nhưng là ngoài miệng vẫn vui vẻ rạo rực đồng ý, sau đó liền chọn quần áo.

      Kiều An Hảo vẫn nghĩ là cho mình chơi, chỉ là trong Bắc Kinh, ngây ngốc hai ngày là quay lại, nhưng lại nghĩ rằng, chung quanh chơi chút, vậy mà được gần nửa Trung Quốc.

      Từ Lạc Dương đến Tây An, sau đó là Thượng Hải, bay ra Hải Nam, sau cùng lại đến Hàng Châu, rồi Nam Kinh.

      Kiều An Hảo cũng leo núi Hoa Sơn, ở đây sườn núi dựng đứng, đôi dép lê, sau cùng tiếp được nữa, vẫn là Lục Cẩn Niên cõng xuống.

      Kiều An Hảo đến Thượng Hải rất nhiều lần, cũng là đô thị phồn hoa giống như Bắc Kinh, thích hợp nhất để dạo phố, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên ở đây 3 ngày, Kiều An Hảo mua gì đó chuyển về Bắc Kinh.

      Đến Hải Nam là buổi chiều, Kiều An Hảo chạy đến sảnh khách sạn mua chiếc váy, lại chọn chiếc mũ, lôi kéo Lục Cẩn Niên ra biển, cùng lên thuyền, lại cẩn thận bị rơi xuống nước, Lục Cẩn Niên còn nhảy xuống trước cả nhân viên cứu hộ, ôm lấy , hai người mặc áo cứu sinh, Kiều An Hảo có chút sợ hãi nào, còn nghĩ đến lúc rơi xuống uống vào loạt nước biển mặn ơi là mặn.

      Hàng Châu ở ngoài Bắc Kinh, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên ở lại đây lâu nhất, có rất nhiều chỗ khi Lục Cẩn Niên còn học đại học, lúc Kiều An Hảo đến đây cũng thăm thú, nhưng là hai người vẫn thong thả đến Tây Hồ, Tống Thành, thuê chiếc xe tự mình lái đến Tây Đường, tại trấn cổ Tây Đường, lúc hai người vào căn nhà gốm sứ, dưới giúp đỡ của chủ nhà, hai người còn cùng nhau học làm gốm sứ.

      Chương 505 : ai muốn lấy, cưới em (5)


      Lúc học, nếu Lục Cẩn Niên học giỏi nhất, như vậy Kiều An Hảo thuộc về thành phần học trung bình, mặc dù vậy nhưng cố gắng chăm chỉ học tập cũng thi được vào lớp chuyên, thi đậu trường hạng nhất.

      Chủ tiệm chỉ dạy Lục Cẩn Niên lần cách làm gốm sứ, Lục Cẩn Niên liền làm vô cùng suôn sẻ, còn dạy Kiều An Hảo nhiều lần, chỉ nhớ sơ sơ mấy bước.

      Cuối cùng có khách mới tới, chủ tiệm đón tiếp họ, để lại Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo tự mày mò làm cái ly.

      Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào, ngoài phòng gỗ là nước chảy lẳng lặng, khiến khuôn mặt người có vẻ ươn ướt, năm tháng yên tĩnh, Lục Cẩn Niên làm cái ly cũng yên lặng, mà Kiều An Hảo lại rối tinh rối mù.

      Cuối cùng lúc chủ tiệm quay lại xem thành phẩm, Kiều An Hảo biết xấu hổ ôm cái ly của Lục Cẩn Niên, khoe với chủ tiệm, nhiệt tình : "Như thế nào, tôi lợi hại ?"

      Chủ tiệm nhìn cũng biết, cái ly Kiều An Hảo cầm trong tay chính là của Lục Cẩn Niên, chỉ là có lật tẩy, thậm chí ông còn chưa mở miệng khen ngợi Kiều An Hảo, Lục Cẩn Niên ngồi ở cạnh Kiều An Hảo, ngược lại gương mặt nuông chiều nghĩ 1 đằng nẻo hết sức thành khẩn: "Lợi hại.”

      gương mặt xinh đẹp của Kiều An Hảo nhất thời vui sướng, còn được voi đòi tiên nghiêng đầu, nhìn cái ly ra hình dạng gì bị

      nhét vào tay của Lục Cẩn Niên, trợn to hai mắt, vẻ mặt mang theo vài phần khó tin : "Lục Cẩn Niên, mau dạy em , làm sao có thể làm ra cái ly xấu như vậy!"

      Sau đó Kiều An Hảo còn : "Mau cất , nên để người khác thấy!"

      Lục Cẩn Niên vui vẻ cười cười, gương mặt lạnh lùng, trở nên dịu dàng, cẩn thận tìm cái hộp cất cái ly xấu xí đó vào.

      Đến Nam Kinh, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên còn đến nhà hát Lan Uyển xem vở 《 Mẫu Đơn Đình 》 hát Côn Khúc, giọng rất mềm mại, cứ bi bô bi bô như trẻ con, mặc dù chữ cũng nghe hiểu, nhưng mà giọng điệu lại khiến người ta xúc động, sau đó là ăn uống, cháo mỹ linh, vịt quay... Ở lại tầm hai ngày, buổi chiều Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo ngồi chuyến bay, trở về Bắc Kinh.

      Xe Lục Cẩn Niên đậu ở bãi đậu xe sân bay Bắc Kinh, lúc lái xe vào thành phố, đúng lúc là buổi tối, giờ ăn cơm, xe qua khách sạn lớn, Lục Cẩn Niên chạy chậm lại, đề nghị: "Ăn cơm tối ở đây nhé?"

      "Được." Kiều An Hảo nâng lên mí mắt, nhìn khách sạn lớn ngoài Bắc Kinh, có có bất kỳ ý kiến gì gật đầu đồng ý.

      Bao sương trong khách sạn lớn, thường xuyên đông người, cũng may Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên đến sớm, cuối cùng đặt bao sương.

      Lục Cẩn Niên gọi bình trà Phổ Nhỉ, trà xanh mùi thơm ngát tràn ngập ở trong bao sương, khiến cho người ta ăn bữa cơm vui vẻ.

      Lục Cẩn Niên đợi đến khi Kiều An Hảo ngồi đối diện ăn no thoả mãn, đặt đũa xuống, đẩy ly trà nóng đến trước mặt Kiều An Hảo: "Uống chút trà, cho dễ tiêu, xuống lầu tính tiền."

      Kiều An Hảo hớp ngụm trà, nhìn Lục Cẩn Niên gật đầu.

      Lục Cẩn Niên lấy ví tiền, ra khỏi phòng.

      Lục Cẩn Niên xếp hàng tính tiền xong, chuẩn bị lên lầu tìm Kiều An Hảo, lại nhìn thấy chỗ ngồi trước đại sảnh qua cửa sổ, có người quen thuộc ngồi.
      Last edited by a moderator: 26/6/16
      Xu trầnChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 506: lấy được chồng, cưới em (6)

      Từ ngày đầu tiên quay 'Thần kiếm', Hứa Gia Mộc chạy từ ngàn dặm xa xôi tới khách sạn tìm Tống Tương Tư, lại bị làm cho tức giận mà bỏ , hai người cũng xuất cùng nhau nữa.

      Giống như mọi người tin mọi người nhao nhao truyền nhau, quả gần đây Hứa Gia Mộc thường hay qua lại với cháu của Lâm Duẩn là Lâm Thiên Thiên.

      Lúc Hứa Gia Mộc biết Lâm Thiên Thiên, Lâm Thiên Thiên vẫn còn là bé mười tuổi, theo phía sau mông của , mực tiếng Gia Mộc, gọi đến mức cũng cảm thấy phiền, về sau khi Lâm Thiên Thiên lên trung học theo cha mẹ đến Thâm Quyến, mới hoàn toàn được tự do.

      Sau khi bị Tống Tương Tư chọc cho tức rồi suốt đêm phải quay về Bắc Kinh, lúc mang theo bụng tức giận đến quán bar Ba Dặm Đồn, gặp lại Lâm Thiên Thiên.

      Lúc ấy uống say khướt, Lâm Thiên Thiên chạy đến trước mặt , vừa mở miệng lại gọi “ Gia Mộc”, mê man trừng mắt nhìn ta hồi lâu, cũng nhận ra được là ai, cuối cùng vẫn là tự ta báo tên, vắt hết óc suy nghĩ hồi lâu, mới nhớ ra được.

      Lâm Thiên Thiên đoạt di động của , gọi cho mình cuộc, sau đó để lại số trong điện thoại của , bỏ chạy lên sân nhảy với vài bạn học chơi với mình hôm nay.

      Hôm sau lúc nhận được điện thoại của Lâm Thiên Thiên, cả người còn có chút mơ màng, buồn bực sao con nhóc kia biết số điện thoại của mình.

      Lúc thấy Lâm Thiên Thiên khi còn , cảm thấy vô cùng phiền phức với cái bệnh công chúa nhõng nhẽo của ta, nếu phải lúc ấy sợ bị bố mẹ mắng, căn bản muốn cùng chơi với ta, tại cũng giống vậy, nhận được điện thoại của ta, qua loa hai câu, muốn tắt máy, kết quả đột nhiên chuông điện thoại lại vang lên nhắc nhở việc lưu trước đó, là về việc cùng Kiều An Hảo phải nhanh chóng ly hôn.

      Vì thế lòng vừa động, cứ như vậy mà chuyện cùng Lâm Thiên Thiên nhiều hơn vài câu, sau đó còn dạo phố qua hai lần với Lâm Thiên Thiên, ăn vài bữa cơm.

      Hôm nay và Lâm Thiên Thiên đến khách sạn lớn của thành phố ăn cơm, lại gặp điều bất ngờ.

      Cũng biết tại sao Lâm Thiên Thiên lại biết được lịch trình của , chạy tới trong công ty tìm , vốn định đưa ta trở về trường học, kết quả lại thấy Tống Tương Tư lâu gặp, vào khách sạn lớn của thành phố ăn cơm cùng phó tổng tập đoàn Hoa Diệu, vì thế trán liền rút gân, Lâm Thiên Thiên làm ầm lên muốn xem phim với , đồng ý vậy mà chỉ bĩu môi mời ta ăn cơm.

      Tống Tương Tư cùng phó tổng Hoa Diệu ngồi ở phòng lớn, Hứa Gia Mộc cũng chọn chỗ ở đó, còn cố ý tìm cái bàn ngay sát Tống Tương Tư mà ngồi xuống.

      Phó tổng của Hoa Diệu biết , nhìn thấy , còn đứng dậy nhiệt tình bắt tay chào hỏi.

      Nhưng mà Tống Tương Tư, lại bình tĩnh thản nhiên mà nhìn , giống như chỉ là người xa lạ, đợi sau khi phó tổng của Hoa Diệu giới thiệu làm quen với xong, mới vươn tay, lễ phép lại khách khí lên tiếng chào hỏi: “ Hứa, chào .”

      hổ danh là ảnh hậungủ chung giường bảy năm, vẫn có thể diễn xuất lại khung cảnh của lần đầu gặp mặt... Biểu của Hứa Gia Mộc còn khách sáo hơn so với Tống Tương Tư, chỉ từ tốn nhàng bắt tay chút, sau đó liền xoay người, lịch giúp Lâm Thiên Thiên kéo ghế ra, chờ sau khi ta ngồi xuống xong, còn giúp ta trải khăn như rất thân thiết.

      Đây là lần đầu tiên Hứa Gia Mộc đối xử tốt với Lâm Thiên Thiên như vậy, Lâm Thiên Thiên được thương mà có chút lo sợ.

      Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm vào Tống Tương Tư ngồi bên cạnh, nhìn thấy người phụ nữ kia vẫn chuyện cười rồi uống rượu với phó tổng của Hoa Diệu, căn bản nhìn đến tình cảnh bên phía lấy cái.

      Nhất thời trong đáy lòng của Hứa Gia Mộc dâng lên cơn giận mà cả đời này chưa bao giờ biết đến.

      Chương 507: lấy được chồng, cưới em (7)

      Lâm Thiên Thiên thấy đối xử tốt với , vì thế liền có chút động tác vô cùng thân thiết với .

      Đổi lại ngày trước, Hứa Gia Mộc sớm đẩy Lâm Thiên Thiên ra, nhưng bây giờ, có, ngược lại có mấy phần ý tứ phối hợp.

      Hứa Gia Mộc mặc dù có nhìn chằm chằm vào Tống Tương Tư, nhưng tất cả lực chú ý lại đặt ở người , người phụ nữ thủy chung đều thờ ơ, dáng vẻ việc liên quan đến mình, lúc Hứa Gia mộc vừa mở miệng nuốt hạt ô mai Lâm Thiên Thiên tự tay đưa đến, trong lòng Hứa Gia Mộc giải thích được nổi lên cảm giác vô lực, nháy mắt cảm thấy rất có ý nghĩa, chuẩn bị gọi người phục vụ qua đây tính tiền, đột nhiên bóng dáng đến trước bàn mình.

      Hứa Gia Mộc theo bản năng ngẩng đầu, khóe môi nhất thời cong lên: "..."

      Hứa Gia Mộc "" còn chưa hoàn toàn hết câu, đột nhiên cổ áo bị Lục Cẩn Niên tóm lấy, sức lực lớn có phòng bị chốc làm cho có khí lực để phản kháng.

      Lâm Thiên Thiên bị biến cố hoảng sợ như vậy, người theo bản năng đứng lên: " muốn làm..."

      Lâm Thiên Thiên còn chưa xong, tầm mắt Lục Cẩn Niên lạnh buốt bắn về phía ta, giống như ta với có thù hận lớn gì, mang theo vài phần tàn bạo mở miệng: "Đừng chuyện với tôi, tôi sợ ô uế lỗ tai tôi!"

      Lâm Thiên Thiên bị dọa làm thân thể run lên cái, vốn muốn hai chữ cuối cùng, cứ như thế cường bạo tiêu tan ở cổ họng.

      Lục Cẩn Niên vừa mới lưu tình chút nào, Lâm Thiên Thiên được nuông chiều từ bé chưa từng bị người ta vũ nhục qua như vậy, nhưng đối mặt với người đàn ông đẹp trai mà lại khủng bố này, có chỉ là sợ, căn bản dám cãi lại mắng to, cắn cắn môi dưới, đáy mắt liền chứa đầy nước mắt.

      ", làm cái gì vậy?" Mặc dù Hứa Gia Mộc thích Lâm Thiên Thiên, nhưng thấy thái độ Lục Cẩn Niên đối với Lâm Thiên Thiên khách khí có chút chán ghét, vẫn là thấp giọng hỏi câu.

      Lục Cẩn Niên căn bản để ý Hứa Gia Mộc hỏi, chỉ là gương mặt lạnh lùng, cả người tràn đầy lạnh lẽo, kéo ta về phía toilet.
      -

      Kiều An Hảo uống cốc trà Lục Cẩn Niên gọi lên xong, đợi lúc lâu, cũng thấy Lục Cẩn Niên trở về, cầm điện thoại gọi cho , kết quả lại nghe di động ở trong phòng bao riêng vang lên.

      Kiều An Hảo theo tiếng nhìn lại, thấy điện thoại di động của Lục Cẩn Niên đặt ở ghế dựa bên cạnh .

      Kiều An Hảo chờ đến nhàm chán, liền dứt khoát đứng dậy, ra khỏi phòng bao, xuống lầu tìm Lục Cẩn Niên.

      vừa từ trong thang máy ra, liếc mắt cái thấy khuôn mặt đẹp trai của Lục Cẩn Niên, đứng ở quầy thu ngân, vẻ mặt có chút phẫn nộ nhìn chằm chằm phương hướng, nhìn động đậy.

      Kiều An Hảo vốn muốn nện bước về phía theo bản năng dừng lại, sau đó theo tầm mắt của nhìn lại, thấy Hứa Gia Mộc ngồi ở vị trí gần cửa sổ cách xa, trước mặt ấy là xinh đẹp mà lại tuổi trẻ, nhìn có chút quen mắt, nhưng Kiều An Hảo trong chốc lát nghĩ ra được là ai.

      Động tác Hứa Gia Mộc với kia có chút thân mật, thỉnh thoảng đút đồ ăn cho nhau, thậm chí có lần Hứa Gia Mộc còn tiến đến bên tai kia, thấp giọng rỉ tai câu, chọc cho kia cười như hoa.

      giây sau, Lục Cẩn Niên vốn tức giận nhìn chằm chằm nơi đó, sải bước tới, trước mắt bao người, trực tiếp tóm lấy Hứa Gia Mộc, kéo ấy về phía toilet.

      Chương 508 lấy được chồng, cưới em (8-)

      Editor : Sam Sam

      màn này khiến Kiều An Hảo vô cùng sửng sốt, qua hồi lâu, mới phục hồi tinh thần, chạy về phòng vệ sinh.

      -

      Phòng vệ sinh trong khách sạn lớn là phòng độc lập.

      Lục Cẩn Niên tùy tiện tìm phòng vệ sinh trống, đẩy cửa ra, hung hăng kéo Hứa Gia Mộc vào trong, sau đó liền cất bước theo vào.

      ", em làm sai chuyện gì? tức giận chuyện gì, có thể về nhà với em, nơi này nhiều người như vậy... khiến chúng ta mất mặt đó!" Trong giọng của Hứa Gia Mộc cũng mang theo tia tức giận.

      "Mặt mũi?" Lục Cẩn Niên thấp giọng lặp lại hai chữ này, nghĩ đến những hình ảnh mình thấy trong đại sảnh, còn nghĩ Kiều An Hảo Hứa Gia Mộc nhiều năm như vậy, từ trước đến nay Lục Cẩn Niên tỉnh táo, bất chợt tức giận nâng cánh tay, hung hăng đánh lên gương mặt tuấn tú của Hứa Gia Mộc.

      quyền của Lục Cẩn Niên, đánh vào mặt của Hứa Gia Mộc, Hứa Gia Mộc phòng bị lập tức bổ nhào nằm lên bồn rửa mặt sau lưng: ", sao đánh..."

      Lời Hứa Gia Mộc còn chưa hết, cánh tay bị Lục Cẩn Niên giữ lại.

      Lục Cẩn Niên dùng sức, bởi vì đau đớn, Hứa Gia Mộc gào lên.

      "Sao em suy nghĩ cho mặt mũi Kiều An Hảo!" Giọng Lục Cẩn Niên, rất lạnh, giống như mảnh băng vỡ vụn, bởi vì tức giận, hơi thở của có chút dồn dập, giọng sắc bén châm chọc: " phải là em, Hứa Gia Mộc, mắt thẩm mỹ của em bị sao à, người phụ nữ kia, có gì so được với Kiều An Hảo!"

      ", phải là ... Đau..." Lời Hứa Gia Mộc cũng chưa xong, lại đau kêu tiếng, thở dồn dập.

      Nếu như có thể, Lục Cẩn Niên rất muốn nghiền xương Hứa Gia Mộc thành tro, dùng lực đè lên bả vai Hứa Gia Mộc, lại lần nữa tức giận mở miệng : "Người phụ nữ kia, ngay cả ngón chân của Kiều An Hảo cũng bằng, mắt em mù rồi!"

      Theo lời của Lục Cẩn Niên, mắt nhìn quanh, sau đó lật người Hứa Gia Mộc, đưa tay rút thắt lưng của Hứa Gia Mộc.

      "Khốn kiếp, , muốn làm gì?" Hứa Gia Mộc hoảng sợ kêu tiếng, theo bản năng vươn tay, che lại đáy quần của mình.

      Lục Cẩn Niên nâng lên mí mắt, lạnh lùng quét qua Hứa Gia Mộc, dùng sức rút thắt lưng ngang hông ra, cầm thắt lưng khoa tay múa chân hồi, sau đó liền xoay người, ra ngoài phòng vệ sinh.

      Kiều An Hảo đứng ở cửa phòng vệ sinh, nghe được tiếng bước chân, cũng biết rốt cuộc mình sợ điều gì, người chợt đẩy ra cửa phòng vệ sinh đối diện, trốn vào.

      -

      Lục Cẩn Niên đóng cửa phòng vệ sinh lại, sau đó cầm thắt lưng, vòng qua hai cái cửa, hung hăng vòng mấy vòng, khóa lại.

      Bên trong Hứa Gia Mộc, giơ tay lên, hung hăng kéo cửa phòng vệ sinh, làm thế nào cũng mở ra được, đập cửa kêu: " làm gì vậy? Tại sao muốn nhốt em lại? Lục Cẩn Niên..."

      Sau đó chính là tiếng vang trận đập cửa.

      Lục Cẩn Niên giống như nghe thấy, xoay người, lấy ví tiền trong túi ra, móc mấy tờ tiền mặt, đưa nhân viên làm việc quét dọn ở hành lang, chỉ chỉ cửa, : "Chờ tầm hai mươi phút, rồi thả người trong đó ra."

      Hai mươi phút... Trong 20 phút, muốn dẫn Kiều An Hảo rời khỏi khách sạn này.

      Last edited by a moderator: 28/6/16
      Xu trầnChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 509: ai muốn lấy, cưới em (9)

      Editor: Xẩm Xẩm

      biết có số việc, giấy thể gói được lửa, nhưng mà khi chính mắt nhìn thấy Hứa Gia Mộc cùng người phụ nữ khác có hành động thân mật với nhau, trong lòng lại bốc hỏa, còn có chút hoảng hốt.

      ràng người bên ngoài phải là , người nên xin lỗi Kiều An Hảo cũng phải là , nhưng mà lại hoảng hốt.

      Bởi vì so với ai khác đều sợ hãi, sợ hãi thấy được thất vọng và khổ sở của người con kia.

      Lục Cẩn Niên sửa sang quần áo của mình bởi vì vừa nãy dây dưa với Hứa Gia Mộc mà xộc xệch lại chút, ói ra vài ngụm khí uất, thu lại phẫn nộ, khiến cho bản thân trở lại bộ dạng bình thản thường ngày, sau đó mới cất bước chân, rời .

      Kiều An Hảo nên lời vì sao bản thân lại muốn trốn, khi nghe thấy tiếng bước chân của Lục Cẩn Niên từ trong toilet , cả người liền tìm chỗ trốn.

      Trong phòng rửa tay xa hoa, chỉ có mình , dựa vào cánh cửa lạnh như băng, có thể nghe thấy thanh tức giận của Lục Cẩn Niên truyền đến “Chờ khoảng hai mươi phút, mới thả người bên trong ra”, sau đó tiếng bước chân của liền dần dần xa, mãi đến khi hoàn toàn biến mất ở bên tai , mới ngẩng đầu, nhìn về phía trước thấy chính mình bên trong khung kính mạ vàng, cảm thấy tim mình đập vô cùng nhanh, máu sôi trào, loại cảm xúc thể khống chế giống như thủy triều bao phủ lấy .

      ra cũng buồn bực, yên lành vì sao Lục Cẩn Niên lại trở mặt với Hứa Gia Mộc, nhưng mà đợi đến khi cùng theo lại đây, nghe được cuộc chuyện của với Hứa Gia Mộc, mới biết được, hóa ra là bởi vì .

      phải là cậu, Hứa Gia Mộc, mắt thẩm mĩ của cậu bị sao à, người phụ nữ kia, có gì so được với Kiều An Hảo!”

      “Người phụ nữ kia, ngay cả ngón chân của Kiều An Hảo cũng bằng, mắt cậu mù rồi à!”

      Ở trong trí nhớ của , Lục Cẩn Niên là người đàn ông lạnh lùng cao ngạo, cho dù là lúc tức giận, cũng vẫn có thể duy trì tư thái trấn định tao nhã sau đó ra lời tổn thương tới người khác.

      Nhưng mà hôm nay , ràng có chút khống chế được, lúc mắng Hứa Gia Mộc, thanh còn mang theo vài phần run run.

      nghĩ đến Hứa Gia Mộc có người mới, nên mới từ bỏ , cho nên mới tức giận như thế, động tay chân với người em trai mà từ trước đến nay luôn lạnh nhạt nhưng kém phần săn sóc.

      Hứa Gia Mộc là vì để cho bọn họ có thể hủy bỏ hôn ước, vì để cho bản thân mắc nợ , để sau khi bọn họ hủy bỏ hôn ước bị người của Kiều gia oán trách, mới làm như vậy.

      Lục Cẩn Niên chân tướng, hiểu lầm Hứa Gia Mộc, sau đó mới nháo hồi như vậy.

      Nhưng mà, lần này là hồi nháo loạn, nhưng cũng là nháo loạn tốt đẹp.

      Lục Cẩn Niên hiểu nhầm bị ấm ức, vì giúp hết giận, Lục Cẩn Niên mới nhốt Hứa Gia Mộc ở trong phòng rửa tay hai mươi phút, là sợ hãi nhìn thấy Hứa Gia Mộc cùng người phụ nữ khác ăn cơm, trong lòng lại khổ sở......

      làm như vậy, toàn bộ đều là vì .

      Người đàn ông kia ràng lạnh lùng ít, chưa từng có lấy câu cảm động với , nhưng mà lại làm rất nhiều rất nhiều chuyện khiến cho cảm động.

      Người đàn ông như vậy, làm sao có thể bảo thương cho được?

      Bỗng dưng hốc mắt Kiều An Hảo đỏ lên.

      Qua nhiều thời gian, cảm xúc của mới ổn định lại, đến trước bồn rửa tay, rửa sạch mặt, mới ra toilet, lên lầu.

      -

      Lục Cẩn Niên trở lại bàn ăn, nhìn thấy bóng dáng của Kiều An Hảo, lấy di động ra, lúc chuẩn bị gọi điện thoại cho , điện thoại của đột nhiên có người gọi tới, là trợ lý gọi tới.

      Chương 510 : gả ra được, cưới em (10)

      Kiều An Hảo đến cửa, vươn tay định đẩy nhưng nghe thấy tiếng của Lục Cẩn Niên.

      “Lúc ở Hongkong nghe được những lời nhảm nhí kia còn nghĩ là ? Hôm nay lại nhìn thấy cậu ăn cơm với người con khác...”

      Kiều An Hảo vốn muốn tới, liền đứng sững lại ở cửa, sau đó nghe qua điện thoại

      phải tôi rồi sao? Gần đây tôi đến công ty, có chuyện gì gửi vào mail cho tôi, buổi tối tôi xử lý.”

      “Hội nghị ngày mai sao? Tôi rảnh, được... Đối phương cố chấp cầu tôi nhất định phải làm theo theo sao? Vậy khỏi hợp tác... Bồi thường tiền ? Tùy tiện ...”

      hỏi , ràng ngày hôm sau còn có hội nghị, sao ngày trước từ Hongkong về Bắc Kinh rồi.

      những chuyện đó bố trí cho người khác làm, công ty ở Bắc Kinh có người khác thay quản lý, cho nên cần trở lại sớm.

      Nhưng là tại, từ lời của trong điện thoại, có thể nghe ra được, hình như là ở bữa tiệc ở Hongkong, nghe được chuyện bên ngoài của Hứa Gia Mộc, mới gấp rút suốt đêm trở về.

      Mưa trong đêm đó làm bị ướt hết cả người, lúc mở cửa ra, nhìn lúc lâu gì, lúc ấy thấy khác lạ, còn hỏi sao lại khẩn trương như thế, có chuyện gì, cũng muốn hỏi xem có chuyện gì, tại hiểu ra, tất cả đều hiểu.

      Ngày hôm sau, muốn nghỉ đông, hỏi có muốn chơi loanh quanh chút , rất thích thú đồng ý, lúc ấy còn nghĩ ràng chính mình gúp nghỉ ngơi, nhưng là tại mới biết được, vốn phải muốn nghỉ ngơi, mà là biết bị người khác vứt bỏ, liền muốn mang san sẻ nỗi buồn.

      Khó trách lúc ở Hải Nam, đặt phòng lớn có hai phòng , nửa đêm tỉnh lại toilet, nhìn thấy đèn trong phòng vẫn còn sáng, cửa khóa, bên trong còn truyền đến tiếng đánh bàn phím, lúc trong toilet ra, vẫn còn nghe được tiếng chuyện điện thoại, bởi vì cố gắng đè thấp giọng xuống, cũng có chút khó khăn nên cũng muốn nghe, cho nên để ý, cứ như thế tiếp tục trở về phòng ngủ, hóa ra khi đó làm việc cả đêm.

      Tới cùng còn có bao nhiêu chuyện, đều làm vì , mà lại biết.

      Tâm trạng của Kiều An Hảo lại nhấp nhô lên xuống.

      “Được rồi, tôi biết rồi, cúp máy .”

      Kiều An Hảo nghe thấy câu đó, bèn vội vàng buông tay nắm cửa, nhanh chóng nấp vào góc, che miệng giữ im lặng, hít sâu hơi, quay đầu, vừa đúng lúc bắt gặp Lục Cẩn Niên lấy di động ra, vẻ mặt có chút lo lắng ra khỏi toilet.

      “Lục Cẩn Niên?” Kiều An Hảo lên tiếng, hô tên của , mới phát giọng của mình hơi run rẩy.

      Lục Cẩn Niên nghe được thanh của , xoay người, thở dài nhõm hơi, liền sải bước đến: “ đâu thế? phải bảo em chờ tôi trong phòng sao?”

      “Em toilet.” Kiều An Hảo nhợt nhạt cười cười với , lại hỏi: “Thanh toánrồi hả?”

      “Ừhm.”

      “Sao lâu thế?”

      “Hơi đông, máy tính tiền có chút trục trặc.”

      “À...” Kiều An Hảo biết toàn bộ mọi chuyện, lại giả vờ tin là , hề chọc thủng lời dối của , sau đó, cười ấm áp hỏi: “Chúng ta thôi”

      Chương 511: gả ra được, cưới em (11)

      Editor: A Cửu

      Lúc ô tô của Lục Cẩn Niên đến Cẩm Tú Viên, chỉ mới chín giờ tối.

      Bưu kiện mà Kiều An Hảo chuyển phát từ Thượng Hải đến, gửi nhờ ở Cẩm Tú Viên, Lục Cẩn Niên lái xe vào lấy rồi đặt vào trong cốp xe, mới đến cửa biệt thự của Hứa Gia Mộc.

      Đồ hơi nhiều, Lục Cẩn Niên giúp Kiều An Hảo đưa vào trong phòng.

      Chơi nhiều nơi như thế, là có chút hao phí sức lực, Lục Cẩn Niên cũng muốn quấy rầy Kiều An Hảo quá nhiều.

      Trước khi rời , Kiều An Hảo gọi tiếng: “Lục Cẩn Niên.”

      Tay của định kéo cửa ra liền dừng lại, quay đầu, nhìn .

      Kiều An Hảo dép lê, từ trong phòng khách đến, đứng trước mặt , ngửa đầu, : “Ngày mai tôi về Hứa gia chuyến.”

      Lục Cẩn Niên gật đầu, ý là biết.

      Kiều An Hảo tiếp tục nở nụ cười, : “Tạm biệt.”

      “Tạm biệt.” Lục Cẩn Niên đứng ở cửa lúc, mới ra ngoài.

      Tuy rất muốn mỗi ngày đều có thể ở cùng với , nhưng thể khiến bỏ bê công việc ở công ty được, mỗi ngày đều cùng như thế thể làm được gì.

      Huống hồ Gia Mộc, mặc dù hai người có hôn ước, nhưng lại hề có tình cảm với nhau.

      Tuy nhiên lần giải trừ hôn ước này, đúng là đứng lập trường nên được người khác thông cảm, nhưng đến chút cũng thấy khổ sở, thậm chí còn rất muốn nhanh chóng mối quan hệ của và Hứa Gia Mộc, bởi vì chỉ có như vậy, mới có tư cách phát triển thêm bước nữa với Lục Cẩn Niên.

      Nếu sớm biết được Gia Mộc có hôn ước, khẳng định là sớm từ chối, nhưng là lúc biết được, Gia Mộc lại xảy ra tai nạn xe cộ, mà lại vì có thể ở gần Lục Cẩn Niên, liền đồng ý hôn với Hứa Gia Mộc.

      cũng biết, lúc đó có bao nhiêu ngốc nghếch, ngốc đến mức vì muốn có liên quan đến lần nữa, liền thản nhiên cõng lên mình danh nghĩa là vợ của người khác, nhưng là, còn cách nào cả, đó là cơ hội duy nhất của , nếu làm, tư cách chuyện với cũng có.

      Kiều An Hảo thực đến Hứa gia vào ngày hôm sau.

      ra có chút lo lắng, chuyện hủy bỏ hôn ước của Hứa Gia Mộc và mình có thể có nhiều phiền phức.

      Nhưng nghĩ tới, tình vậy mà có thể tiến hành thuận lợi hơn dự kiến.

      Giữa trưa, Hứa Gia Mộc đặt phòng bao trong nhà hàng, mời cha mẹ hai bên qua đó.

      Ngày hôm qua bị Lục Cẩn Niên cho trận, khóe môi vẫn còn sưng lên, Hàn Như Sơ vừa nhìn thấy, liền ngạc nhiên hỏi thăm, dáng vẻ vô cùng đau lòng.

      Đợi mọi người đến đông đủ, Hứa Gia Mộc mới kêu người kêu người phục vụ bưng trà lên, tự mình rót cho mỗi người chén.

      Hàn Như Sơ có chút buồn bực vì sao lại kêu mọi người đến đây, cho nên mở miệng hỏi câu: “Gia Mộc, con gọi mọi người đến có chuyện gì?”

      Hứa Gia Mộc bưng lên tách trà, nhanh chậm ngồi xuống chỗ của mình, uống ngụm, sau đó liền để cái tách xuốn, liếc mắt nhìn cha mẹ hai bên, mở miệng : “Con muốn ly hôn với Kiều Kiều.”

      Hứa Vạn Lý bưng trách trà lên chuẩn bị nhấp ngụm, tay liền run rẩy, khiến nước trà rơi rớt bàn.

      Hai bác của Kiều Kiều và Hàn Như Sơ, ba người cùng lúc ra miệng: “Cái gì?”

      “Vì sao?”

      “Gia Mộc, con và Kiều Kiều có chuyện gì thế?”

      Hứa Gia Mộc lặp lại chuyện mình vừa mới ra lần nữa: “Hôm nay con mời mọi người đến, là muốn với mọi người là con muốn ly hôn với Kiều Kiều.”
      Last edited by a moderator: 28/6/16
      Xu trầnChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 512: lấy được chồng, cưới em (12)

      Trong phòng khách nháy mắt mảnh yên tĩnh.

      Ngồi bàn pha trà chờ nước nóng, đúng lúc mới đun sôi, phát ra thanh quay cuồng sôi trào.

      Mẹ Kiều là người đầu tiên thiếu kiên nhẫn, mở miệng : "Là vì những bức ảnh thời gian trước chụp Kiều Kiều sao? Gia Mộc, bác với cháu, Kiều Kiều với nó chỉ là bạn bè..."

      Hứa Gia Mộc phủ định: " phải, với trai cháu có liên quan."

      Lần này là Hàn Như Sơ mở miệng hỏi: "Vậy bởi vì sao? Con phải vẫn rất thích Kiều Kiều sao?"

      "Con thích Kiều Kiều, nhưng con vẫn luôn coi Kiều Kiều như em mình, con gần đây gặp được mình càng thích hơn."

      Hứa Gia Mộc vừa dứt lời, Hứa Vạn Lý lập tức đặt ly trà cầm trong tay ở bàn, giận dữ mắng mỏ câu: "Vô liêm sỉ!"

      Kiều An Hảo thấy cảnh tượng như vậy, vội vàng mở miệng giảng hoà: "Chuyện ly hôn, cháu đồng ý rồi."

      Hứa Vạn Lý chuẩn bị mắng Hứa Gia Mộc, cứ như vậy bị nghẹn chết ở trong cổ họng.

      Hứa Gia Mộc tiếp tục mở miệng: "Con với Kiều Kiều, bản thân vì muốn để cho lợi ích hai nhà đều lớn nhất, hai chúng con cũng thương lượng xong, có tình cảm, bằng làm bạn bè tốt, tối thiểu bây giờ chúng con giải tán, còn có thể làm bạn bè, hơn nữa con để tất cả hạng mục mà nhà họ Hứa hợp tác với nhà họ Kiều, tặng cho nhà họ Kiều them 20% lợi nhuận, làm bồi thường."

      "Gia Mộc..." 20% lợi nhuận nhưng là vài triệu, Hàn Như Sơ mở miệng gọi tên Hứa Gia Mộc.

      Hứa Gia Mộc cho mẹ mình có cơ hội tiếp, tiếp tục : "Còn có, con đảm bảo, về sau có bất kỳ hợp tác tốt gì, con đều ưu tiên cân nhắc đến nhà họ Kiều."

      Kiều An Hảobiết, vào lúc này, đến phiên mình tỏ thái độ, vì thế liền mở miệng : "Con với Gia Mộc có bất kỳ mâu thuẫn gì, chúng con về sau vẫn tốt giống như trước, hai người chúng con bởi vì cuộc hôn nhân này mà xuất rạn nứt, con cũng hi vọng mọi người cần bởi vậy mà gây ra chuyện gì vui, con biết chúng con ly hôn khẳng định khiến cho người trong vòng buôn bán bàn luận ầmĩ, nhưng cũng chỉ trong thời gian ngắn, vả lại, chỉ cần mọi người trở mặt, bọn họ cũng chỉ bát quái, cũng ảnh hưởng đến chúng con."

      Cha Kiều mẹ Kiều nghe Kiều An Hảo cũng như vậy, hai người liếc nhau cái, mặc dù phải đặc biệt bằng lòng, nhưng nghĩ lại nếu hai người đến với nhau được, cứ bình thản tách ra dù sao còn dễ chịu hơn trở mặt, huống chi tương lai còn có thể hợp tác, cha Kiều suy nghĩ chút, cuối cùng liền gật đầu, : "Chuyện của Kiều Kiều, Kiều Kiều quyết định là được, chú với thím tôn trọng con bé."

      Hàn Như Sơ lúc ban đầu đúng là rất hài lòng về Kiều An Hảo, nhưng bây giờ Kiều An Hảo lên giường với Lục Cẩn Niên, lại còn từng có đứa bé, trong lòng bà có chút vui, nhưng vì con trai thích, nên bà mới nhân nhượng, bây giờ thấy hai người chia tay trong hòa bình, tự nhiên rất vui sướng, lúc Hứa Vạn Lý chuẩn bị răn dạy Hứa Gia Mộc, lại còn vụng trộm ở dưới bàn đá Hứa Vạn Lý cước, cảnh cáo nên lung tung, sau đó vẻ mặt xin lỗi giải thích với cha Kiều mẹ Kiều: "Thực xin lỗi hai người, xảy ra chuyện như vậy."
      -

      Cơm nước xong, là ba giờ chiều, Kiều An Hảo ngồi xe Hứa Gia Mộc.

      xe, Hứa Gia Mộc lại còn chỉ vào khóe môi mình bị Lục Cẩn Niên đánh với Kiều An Hảo: "Kiều Kiều, lần này là vì em, nhận hết oan ức, trai tưởng phụ em, đánh trận , còn đeo lưng... đắc tội ở bên ngoài..."

      Chương 513: ai muốn lấy, cưới em (13)

      Editor: Sam Sam

      Lúc Hứa Gia Mộc tới đây, đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn khóe môi sưng đỏ của mình trong gương, sau đó nghiêng đầu nhìn Kiều An Hảo hỏi: “Kiều Kiều, em cảm thấy nếu mặt có sẹo còn đẹp trai ?”

      Ngày hôm qua lúc từ trong phòng rửa tay ra, đụng phải Tống Tương Tư toilet, lúc đó chà lau miệng vết thương ở khóe môi, thấy lại đây, liền vòng vo cái đầu, dùng gương mặt sưng lên nhìn về phía , nghĩ giông như bình thường, làm bộ như là người xa lạ qua, nhưng mà lại ngờ rằng lúc ngang qua người , đột nhiên dừng lại, sau đó đứng lại lát, liền xoay người đến trước mặt , nâng tay lên, đánh giá miệng vết thương ở khóe môi của vài lần,“Chậc chậc chặc” ba tiếng, câu: “Như vậy nhìn thuận mắt hơn!”, sau đó liền buông lỏng mặt ra, vào bên trong toilet.

      Kiều An Hảo trả lời ràng câu: “ đẹp trai.”

      đẹp trai sao?” Hứa Gia Mộc nghi hoặc hỏi lại câu, tiếp tục dùng hai mắt nhìn qua gương chiếu hậu: “ cảm thấy đẹp trai a......”

      “......” Kiều An Hảo nâng mí mắt chút, để ý tới Hứa Gia Mộc nữa, lát sau, lên tiếng : “ Gia Mộc, cám ơn .”

      Vốn Hứa Gia Mộc đánh giá vết thương ở khóe miệng của mình, nghe được lời này của Kiều An Hảo, biểu bất cần đời trở nên nghiêm túc hơn: “Kiều Kiều, lời vừa , chỉ là thuận miệng với em, kỳ ở trong lòng sao cả......”

      “Em biết.” Kiều An Hảo cong lên khóe môi, cười cười: “Nhưng mà, em vẫn muốn cám ơn .”

      -

      lát nữaHứa Gia Mộc có việc, đưa Kiều An Hảo đến cửa của Cẩm Tú viên, chưa tiến vào biệt thự của mình, liền quay đầu xe lại rời .

      Kiều An Hảo trở lại biệt thự của Hứa Gia Mộc, bắt đầu thu dọn đồ đạc.

      ở trong biệt thự của Hứa Gia Mộc, thời gian cũng lâu, nhưng mà đồ đạc cũng khá nhiều, trong đó hơn phân nửa là đồ mà và Lục Cẩn Niên lúc trước du lịch mua.

      Lúc đến biệt thự của Hứa Gia Mộc, chỉ mang theo rương hành lý, rương đựng đủ, cuối cùng phải chạy đến siêu thị gần Cẩm Tú viên mua cái rương lớn trở về, mới sắp xếp được đồ của mình.

      Lục Cẩn Niên ở bên cạnh Kiều An Hảo, hôm sau tới công ty.

      đoạn thời gian rất dài chưa đến công ty, mỗi đêm đều xử lý công việc, nhưng mà văn kiện vẫn rất nhiều, khiến cho Lục Cẩn Niên sứt đầu mẻ trán suốt buổi sáng, ăn xong cơm trưa, cũng lo nghỉ ngơi, liền tiếp đãi khách hàng, ký xong hợp đồng, cũng chưa kịp thở phào cái, lại phải tham gia hội nghị.

      Đợi đến lúc Lục Cẩn Niên trở lại văn phòng, là chạng vạng sáu giờ, lôi kéo cà vạt, ngồi xuống ghế, bởi vì công việc siết chặt đầu óc ngày, rốt cuộc cũng được thư giãn, theo thói quen lấy ra di động, có rất nhiều QQ chưa đọc, mở ra, nhưng có tin nhắn của Kiều An Hảo.

      Đến Hứa gia ngày, vì sao tin nhắn cũng có?

      Lúc Lục Cẩn Niên chuẩn bị gửi tin nhắn cho Kiều An Hảo, di động lại đột nhiên có tiếng chuông vang lên.

      Kiều An Hảo gọi tới.

      Lục Cẩn Niên có nhìn lại liền ấn phím nghe, “Alo” tiếng.

      chút cũng chuẩn bị, Lục Cẩn Niên liền nhận điện thoại, Kiều An Hảo dừng lại lát, mới mở miệng: “ làm việc xong chưa?”

      Lục Cẩn Niên cũng nhìn đống văn kiện chất cao như núi ở bàn, :“Làm việc xong rồi.”

      Last edited by a moderator: 28/6/16
      Xu trầnChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :