Chương 497: Hủy bỏ hôn ước (17)
Lúc qua phòng học Lục Cẩn Niên, theo thói quen xuyên thấu qua cửa sổ liếc nhìn vào bên trong, sau đó liếc mắt đến chỗ ngồi ở trước bàn học, Lục Cẩn Niên mặc áo sơ mi trắng.
Lúc ấy trong lớp bọn họ giờ môn vật lý, thầy ở bục giảng nước miếng bay tung toé, tất cả học sinh cũng rất chăm chú nghe giảng bài, còn có người cầm bút viết, chỉ riêng Lục Cẩn Niên mình cúi đầu, cầm chiếc bút chì, ở bàn đặt tờ giấy trắng, biết vẽ cái gì, thỉnh thoảng còn cầm lấy cục gôm chà cái.
Bạn ngồi cùng bàn của dường như phát học tập trung, sau đó đầu tiến lại gần, hướng về phía nhìn trang giấy xem vẽ cái gì, ai ngờ Lục Cẩn Niên lại phản ứng cực nhanh cầm quyển sách che ở tờ giấy kia.
Hành động của hai người, gây rắc rối cho thầy giáo giảng bài, thầy giáo trực tiếp điểm danh, đặt câu hỏi cho bọn họ.
Bạn ngồi cùng bàn với Lục Cẩn Niên đứng ở chỗ đó, ấp úng đáp được, ngược lại Lục Cẩn Niên vẫn luôn nghiêm túc nghe giảng bài, mí mắt cũng nháy cái ra đáp án ràng chuẩn xác.
Sau đó bạn ngồi cùng bàn với Lục Cẩn Niên bị thầy giáo phạt đứng ở phía sau bảng đen, mà Lục Cẩn Niên ngồi xuống, cầm sách giáo khoa che ở tờ giấy trắng lên, tiếp tục cầm bút, nghiêm túc mà có chuyên tâm vẽ.
Lúc ấy Lục Cẩn Niên, chưa chín chắn bằng tại có ý vị, khuôn mặt tuổi mà lại ngây ngô, nhưng khi tập trung, lại ở trong lòng còn trẻ, trở nên rất thần thánh, hổ là người con trai thích, tập trung cũng đẹp trai như thế!
-
Kiều An Hảo vẫn đợi gửi xong tin nhắn, mới từ giường bò dậy, rửa mặt xong, kêu đồ ăn mua ngoài cho mình, sau đó điện thoại di động vang lên.
Trợ lý Lục Cẩn Niên qua, Lục Cẩn Niên gọi điện thoại cho mình.
câu này làm Kiều An Hảo, liền từ ban ngày chờ đến 7 giờ tối.
Chờ đợi rất có thể tiêu phí ý chí người, Kiều An Hảo sợ bản thân nổi điên, vì thế mà bắt đầu thu dọn lại phòng.
gấp tất cả quần áo mình lại lần, sau đó mang quần áo chỉ mặc lần đặt ở trong máy giặt giặt sạch , ôm lên ban công phơi từng cái từng cái, lúc phơi còn sót lại hai bộ quần áo cuối cùng, di động của cuối cùng cũng vang rồi.
Kiều An Hảo vội vã chạy về phòng ngủ, bởi vì chạy có chút nhanh, chân cẩn thận đụng vào giá phơi áo, đụng phải đầu gối, bị đau nước mắt cũng chảy ra ngoài.
Nhưng Kiều An Hảo từ đầu có tâm tình kiểm tra miệng vết thương của mình, trực tiếp chạy đến trước sofa, cầm lấy điện thoại di động, kết quả lại thấy tên người gọi điện thoại tới là Kiều An Hạ, phải Lục Cẩn Niên.
Tâm tình Kiều An Hảo nháy mắt rơi xuống thấp, tiếp nghe điện thoại, gọi tiếng "Chị".
Sau đó liền nghe thấy tiếng ca hát từ bên trong truyền đến đinh tai nhức óc, Kiều An Hảo nhíu nhíu mày, hỏi: "Chị, chị ở đâu vậy?"
"Kiều Kiều sao? Nhanh đến chới với chị, nhanh lên..." Giọng ở bên trong Kiều An Hạ câu , sau đó lại hắng giọng hát tiếng: " đến cùng hay em, hay em..."
Kiều An Hảo đưa điện thoại di động cách xa tai chút, lớn tiếng với di động: "Chị với ai cùng chỗ a? Chị rốt cuộc uống bao nhiêu vậy?"
" mình chị, chị với em, Kiều Kiều, đúng, chỉ mình chị." Kiều An Hạ say câu cũng , xong lại còn đánh ợ hơi rượu: "Chỉ mình chị ở Kim Bích Huy Hoàng."
Sau đó cũng gác điện thoại, tiếp tục ca hát, lần này mặc cho Kiều An Hảo hỏi như thế nào, cũng có người trả lời.
Chương 498: Hủy bỏ hôn ước (1
Editor: Sam Sam
Kiều An Hảo cúp điện thoại, nghĩ đến cảnh Kiều An Hạ hát như điên như dại ở Kim Bích Huy Hoàng, có chút lo lắng, vì vậy liền thay quần áo, cầm ví tiền ra khỏi cửa.
-
Kiều An Hảo tới trước quầy của Kim Bích Huy Hoàng, báo tên Kiều An Hạ, sau đó liền có phục vụ dẫn Kiều An Hảo vào phòng của Kiều An Hạ, mới vừa tới cửa phòng, Kiều An Hảo liền nghe thấy tiếng hát đau khổ của Kiều An Hạ truyền đến từ bên trong.
Kiều An Hảo đẩy phòng ra, thấy Kiều An Hạ đứng ở bàn, ngẩng đầu, gào thét, xung quanh có rất nhiều bình rượu lăn lốc.
Kiều An Hảo đóng cửa, chạy tới bên cạnh Kiều An Hạ, vươn tay lên, kéo xuống khỏi bàn: "Kiều An Hạ, chị điên rồi sao?"
Kiều An Hạ thấy Kiều An Hảo, miệng vẫn còn hát, vẫn hát, nước mắt Kiều An Hạ liền chảy xuống, đến cuối cùng, lại cầm mic ngồi xổm mặt đất, khóc hu hu hu thành tiếng.
Kiều An Hạ chưa tắt mic, qua mic, cả phòng cũng tràn ngập tiếng khóc của Kiều An Hạ.
Đây đại khái là lần đầu tiên trong đời, Kiều An Hảo thấy dáng vẻ khóc thương tâm đến chết như vậy của Kiều An Hạ, cả người cũng có chút hốt hoảng, tới bục chọn nhạc, tắt nhạc, sau đó kéo Kiều An Hạ từ đất lên, đỡ đến bên ghế mềm, còn gọi phục vụ viên đưa ly trà nóng lên.
Kiều An Hảo bưng trà nóng, đút cho Kiều An Hạ vài ngụm, sau đó chỉnh lại mái tóc rối bời của , rút khăn giấy ở bên cạnh, lau sạch nước mắt của Kiều An Hạ.
Qủa Kiều An Hạ uống hơi nhiều, nhưng lúc con rất và Hứa Gia Mộc từng hợp lại uống, tửu lượng kinh người, vài ngụm trà nóng xuống bụng, đầu cũng dần tỉnh táo hơn rất nhiều, nhìn gương mặt đầy vẻ an tâm trước mặt của Kiều An Hảo, nước mắt rơi càng nhiều hơn.
"Chị, rốt cuộc chị sao vậy?" Kiều An Hảo quan tâm hỏi dò câu.
Kiều An Hạ gạt nước mắt, lắc lắc đầu, sau đó vươn tay ôm Kiều An Hảo vào trong lòng, chôn đầu ở bả vai , giọng nức nở.
Kiều An Hảo lên tiếng, chẳng qua chỉ lẳng lặng ôm Kiều An Hạ, thỉnh thoảng lại nâng tay lên, vỗ vỗ sau lưng Kiều An Hạ.
Kiều An Hạ khóc rất lâu, mới từ từ bình tĩnh lại, hít mũi cái, mở miệng gọi tiếng: "Kiều Kiều."
"Sao?"
Kiều An Hạ nghe thấy giọng dịu dàng của Kiều An Hảo, lời ra khỏi miệng, nhưng dù làm thế nào cũng ra được.
ra rất muốn câu xin lỗi với ấy, nhưng lại dám .
Lúc còn trẻ, nhất thời xúc động làm sai, có bao nhiêu người từng nghĩ đến việc ngày sau liên luỵ đến nhiều mối bất hoà như vậy?
sợ mình vừa mở miệng, thấy được tức giận và oán hận từ trong mắt Kiều An Hảo, cũng sợ mình vừa mở miệng, Kiều An Hảo cũng còn tốt với mình như bây giờ nữa.
Kiều An Hạ há miệng, cuối cùng vẫn có dũng khí thẳng thắn với Kiều An Hảo, chẳng qua chỉ im lặng ôm chặt vào trong ngực hơn.
bây giờ, vừa vô cùng mâu thuẫn cũng vừa rất đau khổ.
Sợ mình đau khổ khi phải trở mặt với Kiều An Hảo, cũng đau khổ vì sợ mình mất cơ hội tiếp xúc với Lục Cẩn Niên.
biết người Lục Cẩn Niên thích là Kiều An Hảo, cũng biết người đàn ông ấy thích mình, tỏ tình hai lần đều liên tục bị từ chối, làm ra vẻ để ý mà buông tay để tìm người đàn ông khác, nhưng bây giờ, biết, mình tự tay từ bỏ cơ hội được tiếp cận với Lục Cẩn Niên, khó chịu trong lòng, là thứ mà chưa bao giờ cảm thấy được trong đời này.
Chương 499: Hủy bỏ hôn ước (19)
Editor: Xẩm Xẩm
Từ mười giờ sáng đến năm giờ chiều, Lục Cẩn Niên vất vả mới có được chút thời gian rảnh, tìm nơi có ai, châm điếu thuốc, hút hơi.
Lúc hút được đến nửa điếu thuốc, Lục Cẩn Niên lấy di động ra, nhìn lát, sau đó mở hộp thư của Kiều An Hảo, muốn nhắn tin trả lời......
Kiều An Hạ đúng, và Kiều An Hảo càng thường xuyên gần gũi, Kiều An Hảo bị thương tổn càng lớn.
Là rất ích kỷ, muốn tiếp cận , nhưng lại cho phiền toái lớn như vậy.
Đầu tiên là hại sinh non, bây giờ là thân bại danh liệt sao?
thể luôn lấy lý do tình để thương tổn hết lần này đến lần khác.
Lục Cẩn Niên nghĩ đến đây, cuối cùng liền cất điện thoại di động túi, dùng sức hút điếu thuốc, vòng khói còn chưa nhả ra, trợ lý liền xuất , nhắc nhở : “Ông Lục, chúng ta nên xuất phát rồi, cơm tối sắp bắt đầu.”
-
bàn cơm, đều là những thương nhân nổi tiếng ở Bắc Kinh, mọi người đều quen lẫn nhau, ngồi ở cùng bàn.
Trong ngày thường Lục Cẩn Niên nhiều, lần này cũng giống vậy, từ lúc ngồi xuống mọi người tiếp rượu nhau, số lượng từ ngữ mở miệng chuyện vượt qua mười chữ.
Đàn ông cũng giống như phụ nữ, trong lòng cũng có chuyện linh tinh.
Uống rượu nhiều vào, cũng có người bắt đầu đông tây.
Người mà mọi người đến, Lục Cẩn Niên cũng đều nghe qua, nhưng mà liên quan đến mình lắm, nên để ý.
Cuối cùng cũng biết là ai, dẫn dắt, liền đến Hứa thị.
“Phó tổng của Hứa thị, Hàn Như Sơ gần đây bỏ ra mười triệu, hình như muốn đầu tư.”
“Từ trước đến nay người phụ nữ đó đều vô cùng quyết đoán, Hứa thị có hơn nửa giang sơn là địa bàn vững chắc của bà ta.”
“Hợp tác qua hai lần, rất có bản lĩnh và dứt khoát.”
......
Đề tài về Hàn Như Sơ, có người khen cũng có người chê, cho tới cuối cùng, cũng biết là ai mở miệng : “Đúng rồi, lại tiếp Hàn Như Sơ, tôi nhớ ra kiện, các người có nghe ? Gần đây cậu chủ của Hứa gia lại cùng chủ của Hứa gia nháo ly hôn ầm ĩ?”
Vốn Lục Cẩn Niên hề để ý, nhưng lúc nghe thấy những lời này, đột nhiên liền dựng lỗ tai lên.
Sau đó trong lòng Lục Cẩn Niên liền lộp bộp chút, chẳng lẽ là vì chính mình, Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc mới nháo ly hôn ?”
“Thiệt hay giả vậy? Chuyện khi nào ?”
“Khoảng tuần trước, tôi mới nghe chuyện này .”
tuần trước...... Lúc ấy và Kiều An Hảo còn chưa bị chụp ảnh, cho nên việc này liên quan đến ?
Trong lòng Lục Cẩn Niên hơi thả lỏng ít.
“Tại sao lại ly hôn? Kiều gia và Hứa gia hợp tác buôn bán rất chặt chẽ......”
“Là vì người phụ nữ, cháu Lâm Duẩn, hình như còn học đại học, biết quen biết với cậu chủ Hứa Gia như thế nào, sau đó hai người giống như liền......” Người nọ nửa, liền giang tay, ám chỉ : “Các người đều hiểu được, sau đó cậu chủ Hứa gia liền động tâm, muốn kết hôn, bây giờ suy nghĩ làm thế nào để cùng Kiều gia bên kia hủy bỏ hôn ước đâu.”
Lục Cẩn Niên vẫn chuyện đột nhiên mở miệng hỏi câu: “Chắc chắn sao?”
“Đương nhiên chắc chắn, em tôi là bạn học của cháu Lâm Duẩn, nhìn thấy Hứa Gia Mộc đến giảng đường gặp ta mấy lần, bằng làm sao tôi biết được chuyện này.”
“Cháu Lâm Duẩn, ba đời đều là quan viên nhà nước, ra đám hỏi thích hợp hơn so với Kiều gia, cũng khó trách ly hôn.”
Chương 500: Hủy bỏ hôn ước (20)
Edit: Tuyết Khanh
Lục Cẩn Niên ngồi ở vị trí đầu, nghe mọi người từng câu từng chữ nghị luận nhao nhao, vẻ mặt tuy rằng thoạt nhìn nhạt nhẽo lạnh nhạt như cũ, nhưng đáy lòng quay cuồng mảnh.
“ Kiều kia đúng là đủ đáng thương.”
Khi Lục Cẩn Niên nghe đến những lời này, trong đầu thay đổi trong nháy mắt xẹt qua rất nhiều hình ảnh.
Có chính mình nghe điện thoại của Kiều An Hạ, nghe được Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc chuyện...... Cũng có Kiều An Hảo ở lúc Hứa Gia Mộc tỉnh lại, ôm vui mừng mà khóc...... Đến cuối cùng, liền biến thành gương mặt Kiều An Hảo bi thương khóc.
Trái tim Lục Cẩn Niên, trong nháy mắt giống như bị người hung hăng đánh quyền, lập tức đem chiếc đũa trong tay làm rớt ở bàn, phát ra thanh “Ba” vang lên, dẫn tới bàn người trong nháy mắt ngậm miệng nhìn về phía Lục Cẩn Niên, thậm chí ngay cả bàn cách vách nghe thấy tiếng vang mọi người cũng đều nghiêng đầu, tất cả mọi người nhìn Lục Cẩn Niên vẻ mặt khó hiểu.
Lục Cẩn Niên sắc mặt trầm câu “Xin lỗi tiếp được”, cầm lên áo khoác chính mình, đá văng ghế dựa phía sau, ở trước mắt bao người, sải bước rời .
Trợ lý Lục Cẩn Niên sửng sốt giây, sau đó đứng lên, đối với mọi người cười làm lành giải thích, vội vội vàng vàng theo ra ngoài.
Lục Cẩn Niên rất nhanh, trợ lý như là đường chạy chậm mới miễn cưỡng đuổi kịp.
Mấy năm nay Lục Cẩn Niên, ở bàn cơm, nghe ít ai đó ở bên ngoài nuôi dưỡng vài cái tiểu minh tinh, vợ của ai đó bởi vì bị vứt bỏ mà tự sát, khi có người đến chuyện này, tiếp theo còn than thở vài tiếng, chỉ có mình bình tĩnh có chút phản ứng.
Thậm chí trong lòng còn có thể nghĩ, cũng bình thường, đàn ông có tiền, phải đều thích chơi như vậy sao? Nếu ở nơi nào ra?
Mặc kệ đáy lòng nghĩ như thế nào vẫn là có cảm giác, tóm lại, cũng giống như bây giờ, trong lúc bất chợt nghe được Hứa Gia Mộc cùng người phụ nữ khác phát sinh chuyện gì liền tức giận, thậm chí vô cùng tức giận, muốn chính mình biến thành Kiều An Hảo, làm người bị kẻ khác bỏ kia.
Kiều An Hảo đối với Hứa Gia Mộc qua lời “Em sinh ra, chỉ để ” như vậy.
Nàng cùng Hứa Gia Mộc cùng nhau lớn lên, nay là vợ của , thế nhưng lại muốn kết hôn cùng người phụ nữ khác.
Lục Cẩn Niên phải có ti bỉ mong muốn ngày nào đó Kiều An Hảo rời xa Hứa Gia Mộc, chính mình khả năng còn có cơ hội, nhưng nay mong ước thành , dù cảm thấy vui vẻ cùng kích động, ngược lại chỉ thấy đau lòng nên lời.
“Ông Lục, ông Lục!”
Lục Cẩn Niên nghe được tiếng la của trợ lý ở phía sau, dừng bước chân, sau đó xoay người, nhìn trợ lý có chút thở hổn hển bởi vì chạy, mở miệng : “Đặt cho tôi vé máy bay, tại tôi phải về Bắc Kinh!”
Trợ lý sửng sốt chút: “Nhưng là, ông Lục, ngày mai còn có hội nghị, có thể còn phải ký hợp đồng ...... Ngài thể trở về!”
“Hoặc là an bài người khác tới xử lý việc này, hoặc là trực tiếp ký!” Lục Cẩn Niên hề nghĩ ngợi liền quyết định, sau đó tiếp tục nhắc lại lần, : “ tóm lại, đêm nay tôi phải về Bắc Kinh!”
“Ông Lục......” Trợ lý còn muốn cái gì, khuyên bảo Lục Cẩn Niên chút, kết quả Lục Cẩn Niên cầm lấy điện thoại di động của mình, trực tiếp gọi điện thoại đặt vé.
Cắt đứt điện thoại, Lục Cẩn Niên bỏ qua tiếng trợ lý gọi “Lục tiên sinh”, nâng tay lên, cản chiếc xe taxi, ngồi xuống, để lại cho trợ lý câu “Cậu về phòng, lấy phòng gì đó”, sau đó liền đối với tài xế xe taxi : “Đến sân bay.”
Chương 501: lấy được chồng, cưới em (1)
Ngắt điện thoại, Lục Cẩn Niên bỏ qua tiếng kêu “Ngài Lục” của trợ lý ở phía sau, giơ tay lên, chặn chiếc taxi, ngồi xuống, để lại cho trợ lý câu: “Cậu về phòng, thu dọn chút đồ đạc”, sau đó lại với tài xế: “Đến sân bay.”
Trợ lý đứng ngoài xe, mang vẻ mặt lo lắng lại gọi tiếng: “Ngài…”, chỉ là cuối còn chưa phát ra, đèn sau của taxi loé lên cái, xe khởi động, liền chạy vào trong dòng xe cộ.
Trợ lý dậm chân, có chút bất đắc dĩ vò tóc của mình, quay đầu nhìn thoáng qua khách sạn ở đằng sau, cuối cùng phải lấy điện thoại di động ra, gọi cú điện thoại cho Vương tổng vốn có cuộc họp ở Hồng Kông nhưng tối hôm qua bị Lục Cẩn Niên huỷ bỏ.
-
đường đến sân bay, Lục Cẩn Niên lấy điện thoại ra gọi cho Kiều An Hảo mấy cuộc, vẫn có người nghe máy, sau đó lại gửi cho mấy tin nhắn, cũng có người trả lời.
Có thể là bị những tin tức vừa nghe thấy làm ảnh hưởng, trực giác trong đầu của cho rằng Kiều An Hảo biết chuyện của Hứa Gia Mộc.
vừa nghe điện thoại, cũng trả lời tin nhắn, có phải là trốn ở góc nào đấy rồi lén khóc hay ?
Lục Cẩn Niên vừa nghĩ đến đây, cả người bắt đầu đứng ngồi yên, hận bản thân có được khả năng dịch chuyển tức thời giống như mấy nhân vật trong tiểu thuyết ảo tưởng, lập tức đến bên cạnh Kiều An Hảo.
Đến sân bay, trả tiền rồi xuống xe, đăng ký thủ tục, qua cửa kiểm an, đăng ký… loạt những bước này, Lục Cẩn Niên cơ hồ là ngựa dừng vó mà làm liền mạch.
Đợi cho đến lúc máy bay cất cánh, xuyên qua cửa kính của máy bay, Hongkong trong mắt như biến thành những ngọn đèn, khi nghe được mấy chuyện đó bàn cơm, trong lòng vừa tức giận trộn lẫn với rối loạn, lúc này mới có chuyển biến tốt đẹp hơn chút.
ràng là muốn tốt cho , vì muốn trốn tránh mà phải chạy xa đến tận Hongkong, nhưng nghĩ tới lại nghe thấy tin tức xấu của .
Cho tới bây giờ đều chưa bao giờ nghĩ mình làm hùng, nhưng là vẫn luôn muốn bảo vệ cho Kiều An Hảo phải chịu tổn thương.
biết, có lẽ Kiều An Hảo lúc này, chắc cũng biết Hứa Gia Mộc có người khác, đây là do tự suy đoán, rồi lại tự lo lắng, nhưng dù có biết hay , cũng muốn quay về.
Bởi vì muốn vào thời điểm tuyệt vọng nhất, ấy lại chỉ có mình.
Vì thế muốn nhanh chóng đến bên cạnh , chia sẻ khổ sở với , dỗ vui vẻ.
-
Sau hai giờ, máy bay ổn định đáp xuống sân bay quốc tế Bắc Kinh.
Lúc này đêm khuya, Bắc Kinh mưa to, Lục Cẩn Niên xuống máy bay, thẳng đến trạm chờ xe taxi, hàng chờ hơi đông, vừa xếp hàng vừa gọi điện thoại cho Kiều An Hảo, mãi đến khi di động của hết pin, Kiều An Hảo cũng nghe điện thoại.
Trong lòng Lục Cẩn Niên lo lắng như bị lửa đốt, cuối cùng dứt khoát rời khỏi hàng, bất chấp trời mưa to mà chạy ra khỏi phi trường.
Chưa tới lát, quần áo người ướt đẫm, từ sau khi ra khỏi phi trường, đại khái khoảng cách có năm cây số, chạy đến mức sau lưng đều ra mồ hôi, hoà lẫn cùng với nước mưa.
Rất dễ dàng gì mới nhìn thấy chiếc xe taxi ở xa, Lục Cẩn Niên chút so dự vẫy tay, ngồi xuống, địa chỉ của Cẩm Tú viên.
Xe đến Cẩm Tú viên, Lục Cẩn Niên trả tiền, liền về phía biệt thự của Hứa Gia Mộc, hô hấp của có chút bất ổn mà vươn tay lên, liên tục ấn vài tiếng chuông cửa.
-
Kiều An Hạ vừa khóc vừa lăn qua lăn lại náo loạn lúc lâu, mới hoàn toàn trở nên yên tĩnh, Kiều An Hảo dưới trợ giúp của phục vụ ở Kim Bích Huy Hoàng, kéo lên xe, đưa về chỗ ở.
Last edited by a moderator: 26/6/16