1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 488: Hủy bỏ hôn ước ( 8 )


      Trong phòng làm việc chỉ có hai người, Kiều An Hạ lập tức cất bước tới trước bàn làm việc của Lục Cẩn Niên, đặt hình xuống, “Bộp” cái rơi ở bàn.

      Lục Cẩn Niên nghe được tiếng động, ánh mắt khẽ chuyển động, vẫn nhắm mắt lại như cũ, lấy tay xoa huyệt thái dương.

      Kiều An Hạ thấy bộ dạng lạnh nhạt của Lục Cẩn Niên, nghĩ tới những năm qua, luôn như vậy đối với mình, tâm tình trở nên có chút khó chịu, kiềm chế được mở miệng : “ nên nhìn thứ tôi đưa cho là gì!”

      mặt Lục Cẩn Niên cũng biểu tình gì, giống như Kiều An Hạ vốn chuyện ngang ngược, dừng hồi lâu mới thả tay xuống, ngồi thẳng người, sau đó nhìn lướt qua hình bàn, thấy mình và Kiều An Hảo, vẻ mặt có quá nhiều thay đổi, nhanh chậm bưng ly cà phê lên, uống hớp: “Hình này sao có?”

      sớm biết tấm hình này?” Kiều An Hạ nghe thấy ý sâu xa trong lời của Lục Cẩn Niên, đầu tiên hỏi ngược lại câu, sau đó hiểu ra liền : “Đúng, cũng khó khác, hèn gì, ầm ĩ báo, chắc hẳn phong tỏa, chẳng qua, Lục Cẩn Niên, dù bản lĩnh lớn đến đâu cũng che giấu được, có nghĩa có tấm hình này mà có tin đồn.”

      Lục Cẩn Niên rũ mí mắt, thổi hớp cà phê hơi nóng, tiếp tục uống hớp, vẻ mặt lạnh nhạt giống như chỉ có mình trong phòng làm việc này.

      Kiều An Hạ thầm nắm thành quả đấm, tiếp tục mở miệng : “Bây giờ có biết, Kiều Kiều ở đâu ?”

      Theo tiếng của Kiều An Hạ, ràng thấy thấy tay Lục Cẩn Niên bưng ly cà phê dừng lại, Kiều An Hạ cảm giác trong lòng mình là gì, chẳng qua là dừng lại lát, mới mở miệng : “Kiều Kiều bị ba mẹ tôi gọi về nhà họ Kiều, cũng vì mấy tấm hình này.”

      Lục Cẩn Niên bưng ly cà phê sóng sánh, vẩy vào tay của , vì nóng nên đỏ lên, ánh mắt của vẫn có biểu gì như cũ, nhưng gương mặt lộ ra tia lo lắng.

      “Lục Cẩn Niên, bây giờ trong giới thương trường Bắc Kinh, đều truyền Kiều An Hảo cắm sừng Hứa Gia Mộc, bác Hứa bị chọc tức, tối nay đến tìm ba mẹ tôi, nghĩ lúc ba mẹ tôi thấy những tấm hình đó thế nào?” Kiều An Hạ dừng lại, nhìn Lục Cẩn Niên rũ mắt nhìn chằm chằm ly cà phê hỏi: “ còn nhớ mấy tháng trước, tôi với sao chứ?”

      Sau đó Kiều An Hạ lặp lại lời đó lần nữa: “Nếu lòng thích nó, đừng dây dưa với nó, có biết với hành động bây giờ của sớm muộn phá hỏng cuộc sống của nó!”

      “Bây giờ tôi muốn , là phá hủy cuộc sống của con bé!”

      “Bây giờ tất cả mọi người Kiều Kiều ngoại tình…, Bác Hứa là mẹ chồng con bé, bởi vì này chuyện này thích nó, hoặc lúc Hứa Gia Mộc biết được chuyện này, còn có thể cãi nhau với nó, còn có ba mẹ tôi, ràng có chút thất vọng với Kiều Kiều, nếu như Kiều Kiều và Gia Mộc, bởi vì , xuất tan vỡ, như vậy cha mẹ tôi, cổ đông Kiều thị, cũng trách cứ Kiều Kiều!”



      Chương 489: Hủy bỏ hôn ước (9)


      “Lục Cẩn Niên, rất nhiều chuyện mọi người chỉ biết trách móc người phụ nữ, mà bao giờ chỉ trích người đàn ông, dù cũng có sai, nhưng mà có người nào trách cứ , lại có nhiều người chỉ trở ở sau lưng Kiều Kiều em ấy trăng hoa mây gió, tuân thủ quy tắc làm vợ.”

      em ấy, nhưng mà, đây là tình của sao?”

      “Hại em ấy thân bại danh liệt, lại mang theo tiếng xấu, muốn về sau Kiều Kiều ở trong giới thương nhân Bắc Kinh phải đối mặt như thế nào?”

      Có thể là do Kiều An Hạ quá mức kích động, lúc xong lời cuối cùng, giọng trở nên có chút nghiêm khắc.

      dừng lại lát, mới tiếp tục mở miệng, giọng mới ôn hòa hơn rất nhiều: “Còn có, Lục Cẩn Niên, ba mẹ Kiều Kiều mất sớm, người thân duy nhất thế giới này của em ấy là ba mẹ tôi và tôi, muốn hại em ấy để rồi cuối cùng giống như , đơn mình, mới từ bỏ sao?”

      Tay Lục Cẩn Niên nắm chén cà phê, dùng thêm nhiều sức.

      Kiều An Hạ lâu như vậy, dường như xong tất cả những điều mà bản thân muốn bày tỏ.

      Trong phòng làm việc, rất im lặng.

      Kiều An Hạ đứng ở trước bàn làm việc, nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên trong chốc lát, mới mở miệng : “Những điều tôi muốn đều xong rồi, kế tiếp rốt cuộc muốn làm như thế nào, là chuyện của , tạm biệt!”

      Kiều An Hạ tạm dừng chút, xoay người, liền về phía ngoài cửa.

      Trợ lý của Lục Cẩn Niên đứng ở ngoài cửa, nhìn thấy Kiều An Hạ ra, mỉm cười mở miệng khách khí : “ Đại Kiều.”

      Kiều An Hạ dừng lại bước chân mà tiếp tục về phía thang máy.

      đường Kiều An Hảo đến Kiều gia, trong lòng luôn nghĩ, rốt cuộc ở Kiều gia xảy ra chuyện gì, thậm chí còn tưởng rằng sức khỏe của hai bác có vấn đề gì, càng nghĩ trong lòng lại càng nóng như lửa đốt, vất cả mới đến được cửa Kiều gia, đưa tiền cho lái xe, ngay cả tiền thừa cũng chưa lấy, liền vội vã chạy vào trong phòng.

      Quản gia mở cửa, thấy đến đây, tiếng rất : “Ông chủ, bà chủ, hai trở lại.”

      Kiều An Hảo thay đổi giày, có chút mờ mịt nhàng vào, nhìn thấy Hàn Như Sơ ngồi ghế, mà khí trong phòng rất thấp, mở to mắt, đánh giá ba người chút, sau đó mở miệng chào hỏi: “Bác trai, bác , bác Hứa.”

      Vẻ mặt Hàn Như Sơ rất lạnh lùng, lời bà cũng chưa thốt ra, nhưng mà bác trai lại gật đầu cái, bác đứng lên, cầm vài tấm ảnh gì đó, với : “Kiều Kiều, cháu lại đây với thím.”

      Trong lòng Kiều An Hảo càng thêm nghi ngờ, gật gật đầu, theo phía sau bác , lên lầu, sau đó vào thư phòng ở lầu hai.

      “Bác , làm sao vậy?”

      Đối mặt với câu hỏi của Kiều An Hảo. bác cũng chưa gì, chỉ đưa mấy tấm hình cho Kiều An Hảo xem.

      Kiều An Hảo nhận lấy, nhìn thấy là hình ảnh cùng với Lục Cẩn Niên, vẻ mặt sửng sốt chút, còn chưa kịp mở miệng, bác lên tiếng trước: “Kiều Kiều, tuy rằng bác biết cháu cùng với đứa con riêng của Hứa gia, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng mà bác tin tưởng cháu, thế nhưng cũng có nghĩa bác Hứa tin cháu, tại cháu gả cho Gia Mộc, phải chú ý đến lời và việc làm của mình, cháu cùng người đàn ông khác ràng như vậy, khiến cho Gia Mộc mất mặt, làm nhục nhã Hứa gia.

      “Huống chi tại Kiều gia và Hứa gia hợp tác rất nhiều, Kiều Kiều, có chút chuyện cũng cần bác phải nhiều lời, khẳng định trong lòng cháu hiểu được, cũng biết phải làm như thế nào.”

      Bác tới đây, dừng chút, còn : “Kiều Kiều, cháu cũng biết, bác Hứa kiêng kị đối với đứa con riêng là Lục Cẩn Niên, về sau cháu vẫn nên qua lại tốt hơn.”
      Last edited by a moderator: 20/6/16
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 490: Hủy bỏ hôn ước (10)


      Kiều An Hảo vừa nghe được mợ cho chính mình kết giao cùng Lục Cẩn Niên, theo bản năng muốn mở miệng giải thích, nhưng lại được qua vài ngày, cùng Hứa Gia Mộc hủy bỏ hôn ước, cho đến lúc này, cùng Lục Cẩn Niên làm sao có thể lại quen nhau, cũng có tình thiêu thân rồi.

      tại dù sao còn mang thân phận vợ của Hứa Gia Mộc, nếu bởi vì chuyện quyen nhau với Lục Cẩn Niên mà cùng mợ tranh cãi, chẳng phải là làm cho mợ càng thêm nghĩ đến chính mình tại cùng Lục Cẩn Niên có cái gì sao?”

      Kiều An Hảo nghĩ đến đây, ôm nhiều chuyện bằng thiếu bớt chuyện, đối với mợ nhu thuận gật đầu cái, : “Cháu biết, việc này là cháu đúng, cháu cùng Lục Cẩn Niên trước kia là bạn học, kỳ chúng cháu trong lúc đó có gì.”

      Kiều mẫu nghe được những lời này của Kiều An Hảo mới hoàn toàn yên lòng, tiếp tục cùng Kiều An Hảo trò chuyện hai câu, đại đa số cũng đều là cho làm như thế nào trở thành người vợ tốt của Hứa Gia Mộc, Kiều An Hảo trả lời từng cái, sau đó theo bà Kiều xuống lầu, theo ý tứ của bà Kiều, đối với Hàn Như Sơ xin lỗi, thái độ thành khẩn tỏ vẻ chính mình về sau tuyệt đối để tình huống như vậy xuất .

      Dù sao ở trong công việc hợp tác rất lâu, Hàn Như Sơ cho dù là vui, khi Kiều An Hảo giải thích, cũng cho bậc thang xuống.

      Trong phòng khí dịu ít, vì để cho quan hệ hai nhà bị ảnh hưởng, ông Kiều cố ý để cho người ta gọi điện thoại gọi cho Hứa Gia Mộc, mọi người ở cùng chỗ ăn cơm chiều.

      Lúc ăn cơm, Hứa Gia Mộc cùng ông Kiều uống ít rượu, cho nên khi rời , Hứa Gia Mộc gọi điện thoại kêu lái xe tới.

      cùng Kiều An Hảo trước tiên ra trước cửa Kiều gia, lái xe còn chưa tới, Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc liền tản bộ chờ, Kiều An Hảo mang giày cao gót, được lát có chút mệt, hai người liền ở trong công viên của tiểu khu tìm cái ghế ngồi xuống.

      Đối diện cái ghế là quảng trường gần tiểu khu, rất nhiều con nít ở nơi đó trượt băng.

      Kiều An Hảo nhìn hình ảnh trước mặt, nghĩ đến chính mình mởi trước đây thôi, cùng Hứa Gia Mộc, Kiều An Hạ trượt băng nhịn được mở miệng nối: “ Gia Mộc, kỹ thuật trượt băng của em cũng là do dạy , chính là ở nơi này học.”

      “Bất quá đến bây giờ, em cần giúp đỡ này nọ, cũng có thể trượt, xem ra thầy giáo như tuyệt xứng chức.” Hứa Gia Mộc .

      Kiều An Hảo nở nụ cười, sau đó hất đầu lên, nhìn đèn đường, giọng : “ Gia Mộc, chuyện những tấm ảnh, xin lỗi, làm cho người khác chê cười rồi.”

      “Được, với em cần gì áy náy, phải xin lỗi cũng là xin lỗi em, việc này là do mẹ chuyện bé xé ra to thôi, bà cũng phải biết, trước khi tỉnh lại, tìm trai giả dạng thành , cùng em sắm vai giả vợ chồng, hai người sắm vai vợ chồng tám tháng trời, trước kia lại là bạn học, sao lại có khả năng quen biết, hai người phải là ăn bữa cơm, về phần bà chuyện bé xé ra to? Kiều Kiều, em đừng để trong lòng, mẹ cứ như vậy, giữ mặt mũi, chịu nổi người khác ở phía sau chỉ trỏ, bất quá qua vài ngày, liền đem chuyện ly hôn ầm ĩ lên, đến lúc đó em liền được tự do.”

      Kiều An Hảo cong mày chút, ngẩng đầu lên, nhìn nhìn bầu trời, sau đó mở miệng hỏi: “ Gia Mộc, sau khi hủy bỏ hôn ước với em, về sau có tính gì hay ? Chẳng lẽ còn chuẩn bị tiếp tục làm đám hỏi * sao? (*ý Kiều An Hảo muốn là Hứa Gia Mộc muốn làm đám hỏi thương mại nữa sao? Ý)

      Nếu đổi lại trước khi xảy ra tai nạn xe cộ, có người hỏi Hứa Gia Mộc vấn đề này, khẳng định chút do dự trả lời, đương nhiên.


      Chương 491: Hủy bỏ hôn ước (11)


      Vì bẩm sinh đàn ông loại mộng tưởng, đó là biến thành kẻ mạnh trong thương trường, cũng ngoại lệ, vì thế lúc còn rất , liền biết hôn nhân là cách hợp tác tốt nhất.

      Liên hôn là chuyện có lợi, cớ sao mà làm.

      Nhưng tại, chợt đột nhiên Kiều An Hảo hỏi vấn đề này, có chút sợ run, cũng biết rốt cuộc mình do dự vì cái gì, cảm thấy trong lòng có chút trống rỗng, thậm chí trong đầu vẫn thoáng qua khuôn mặt của Tống Tương Tư, qua ước chừng năm giây, Hứa Gia Mộc lắc lắc đầu, loại bỏ gương mặt của Tống Tư Tư trong đầu ra ngoài, mở miệng : “Đúng vậy, tiếp tục tìm xứng vai vế mà cưới.”

      Hứa Gia Mộc vô cùng cùng khẳng định, như là cho chính mình nghe.

      Sau đó di động của Hứa Gia Mộc vang lên, là lái xe đến, đứng lên, : “ thôi, tài xế đến rồi.”

      Kiều An Hảo cầm túi, cũng đứng lên theo, với Hứa Gia Mộc ra cửa.

      Hai người đều chú ý phía sau chiếc ghế mà bọn họ vừa ngồi, đại khái là Kiều An Hạ cách hai thước, sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt hỗn loạn.

      Kiều An Hạ đứng tại chỗ rất lâu, mới hồi phục được tinh thần.

      Vốn là quảng trường náo nhiệt, bọn đều trở về nghỉ ngơi, ngay cả người lớn cũng còn được mấy người, cử động thân thể có chút cứng ngắc, bước đến chiếc ghế mà Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc vừa mới ngồi mà ngồi xuống, trong đầu lại chậm rãi lên những lời mà Kiều An Hảo vừa mới qua.

      Hứa Gia Mộc có đầy vết sẹo khi trước, thực ra là Lục Cẩn Niên đóng giả, cách khác, trước khi gương mặt của Hứa Gia Mộc khôi phục, người kết hôn làm vợ chồng với Kiều An Hảo, phải Hứa Gia Mộc, mà là Lục Cẩn Niên.

      Khó trách trong di động của Kiều An Hảo, có ảnh chụp bản thân và Lục Cẩn Niên ngủ chung với nhau.

      Còn có, vừa rồi hai người Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc bàn bạc việc ly hôn… cách khách, Hứa Gia Mộc thích Kiều An Hảo, Kiều An Hảo cũng thích Hứa Gia Mộc.

      Lúc còn trẻ, vì muốn mình phải lấy Hứa Gia Mộc, khiến Hàn Như Sơ cho rằng Hứa Gia Mộc thích Kiều An Hảo, khiến Hàn Như Sơ chọn Kiều An Hảo làm đối tượng để kết hôn, canh cánh chuyện kia trong lòng rất nhiều năm, mãi về sau khi thấy bọn họ kết hôn, thấy bọn họ có tình cảm… Vì thế khi nhìn thấy hình chụp lúc Lục Cẩn Niên trong điện thoại Kiều An Hảo lúc đó, chỉ cho rằng Kiều Kiều mơ hồ trong nhất thời… Lại đưa đoạn ghi đụng tay đụng chân lúc trươc cho Lục Cẩn Niên, cho , Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc nhau.

      ra, cho tới nay, đều là nghĩ sai rồi.

      Nhưng bí mật lớn như vậy, vì sao Kiều Kiều lại cho chứ?

      Còn có, nếu năm đó, cầm máy ghi hãm hại Kiều An Hảo, người sắm vai vợ chồng giả với Lục Cẩn Niên phải là Kiều An Hảo, mà là Kiều An Hạ phải ?

      Trợ lý đợi ngoài cửa văn phòng Lục Cẩn Niên lâu, lại thấy Lục Cẩn Niên ra ngoài, nhìn thoáng qua thời gian gần mười giờ, vì thế lại giơ tay lên gõ cửa, bên trong vô cùng yên tĩnh, có bất cứ động tĩnh nào, trợ lý do dự chút, lại đẩy cửa ra.

      Lục Cẩn Niên ngồi ghế làm việc, cầm cà phê trong tay nhìn chằm chằm vào mặt bàn, biết suy nghĩ cái gì, nghĩ đến vô cùng nhập thần, vì thế khi trợ lý đến trước mặt , đều có phản ứng gì.
      Last edited by a moderator: 26/6/16
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 492: Hủy bỏ hôn ước (12)

      Trợ lý đứng lúc, mới mở miệng: "Ông Lục."

      Lục Cẩn Niên nghe thấy giọng của trợ lý, tạm dừng khoảng năm giây, mới chậm chạp phản ứng ngẩng đầu: "Làm sao vậy?"

      " sắp 10 giờ, người vẫn còn chưa tan làm sao?"

      Lục Cẩn Niên theo quán tính bưng cà phê lên, nhấp ngụm, phát nguội ngắt, khổ sở khó có thể nuốt xuống, đặt ly cà phê xuống, giơ tay lên, chà mặt cái, : "Được."

      Sau đó đứng lên, cầm áo khoác lên, về phía cửa.

      Trợ lý liếc mắt bàn Lục Cẩn Niên còn chưa đóng máy tính cùng với cầm bóp tiền theo, lên tiếng nhắc nhở: "Ông Lục, còn chưa đóng máy tính."

      Lục Cẩn Niên quay đầu nhìn thoáng qua: "A..." tiếng, trở về, cúi người, trực tiếp tắt máy, sau đó lại về phía ngoài cửa.

      Rốt cuộc Đại Kiều tiểu thư với ông Lục chuyện gì? Tình trạng bây giờ của ông Lục ràng có chút xấu... Đáy lòng trợ lý thầm nghĩ lát, lần này lên tiếng nhắc nhở Lục Cẩn Niên, mà giúp cầm lấy bóp tiền đặt bàn, theo sau lưng Lục Cẩn Niên ra khỏi cửa văn phòng.
      -

      Trợ lý lái ô-tô từ tầng hầm bãi đỗ xe ra ngoài, xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua Lục Cẩn Niên, nghĩ đoạn thời gian này ấy gần đây mỗi đêm đều trở về Cẩm Tú Viên, vì thế liền mở miệng hỏi: "Ông Lục, trở về Cẩm Tú Viên sao?"

      Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm ngoài của sổ xe, rất "Ừ" tiếng.

      Đèn nê ông ngoài cửa sổ ngừng mà ở mặt thoáng qua, vẻ mặt có chút mơ hồ.

      Trợ lý qua lúc lâu sau, cầm bóp tiền trong tay trở tay đưa về phía sau: "Ông Lục, bóp tiền của quên mang theo."

      Lục Cẩn Niên nhìn cái, vươn tay nhận lấy, sau đó nhét bóp tiền vào trong túi, tiếp tục quay đầu nhìn chăm chú ngoài cửa xe.

      Bên trong xe rất yên tĩnh, đại khái qua 10 phút, Lục Cẩn Niên phá lệ mở miệng hỏi câu: "Nếu cậu phát vợ của cậu rất gần với người đàn ông khác, cậu làm thế nào?"

      Trợ lý theo bản năng muốn "Vợ của tôi gần gũi với người đàn ông khác", nhưng thấy vẻ mặt Lục Cẩn Niên nghiêm túc như thế, cuối cùng vẫn thỏa hiệp với cha mẹ phát tiền lương cơm áo cho chính mình, dùng đầu óc giả thiết tình huống Lục Cẩn Niên cái, sau đó bởi vì giả thiết quá mức nhập vai, vẻ mặt trợ lý có chút đầy căm phẫn: "Tôi rất tức giận, cũng rất đau lòng."

      "Vậu... hai người cãi nhau sao?"

      "Lúc ban đầu , có thể tìm ấy nghiêm túc chuyện chút." Trợ lý dừng cái, bổ sung: "Nhưng, nếu sau khi vợ tôi với người khác phái kia kết thúc, lại còn tiếp tục tiếp xúc, tôi nghĩ có thể cãi vã, nghiêm trọng mà , có lẽ ầm ĩ ly hôn."

      "A...." Lục Cẩn Niên lên tiếng, sau lúc, lại hỏi: "Nếu cha mẹ cậu biết chuyện này, có ý kiến với vợ cậu sao?"

      Để cho giả thiết vợ với người đàn ông khác ở bên ngoài... thôi, vẫn còn phải tăng lên đến mâu thuẫn gia đình... Trợ lý đột nhiên có chút muốn khóc, nhưng muốn khóc cũng phải về mà khóc, ngược lại trợ lý trả lời đặc biệt nhanh chóng: "Cha mẹ sao, đụng tới chuyện này khẳng định ngạc nhiên, nếu thích con dâu này có thể xử lý tốt, nếu thích đoán chừng đến lúc đó thêm mắm thêm muối ầm ĩ đặc biệt lớn."

      "A...." Lục Cẩn Niên lại lên tiếng, lần này gì.

      Trái lại trợ lý có chút nghi hoặc đến nay Lục Cẩn Niên chưa lập gia định, vì sao đột nhiên hỏi những thứ vấn đề về phương diện gia đình này.

      Vì thế tiện xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn Lục Cẩn Niên cái, tò mò hỏi: "Ông Lục, tại sao đột nhiên quan tâm về vấn đề phương diện này hả?


      Chương 493: Hủy bỏ hôn ước (13)

      Editor: Sam Sam

      Lục Cẩn Niên trả lời.

      Trợ lý lại hỏi:“Lục tổng, chẳng lẽ chuẩn bị đầu tư kịch luân lý gia đình sao?”

      Đáp lại ta vẫn là im lặng như cũ.

      Trợ lý ngậm miệng lại, hề lên tiếng, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên cái thông qua kính chiếu hậu .

      Người đàn ông ngồi sau nhíu mày lại, thoạt nhìn vẻ mặt những thể trong lòng vui, ngược lại còn mang theo tia ảo não...... Rốt cuộc đại Kiều cái gì với Lục tổng?

      Đáy lòng trợ lý càng nghi hoặc, lúc trong đầu ta vắt hết óc phỏng đoán, đột nhiên Lục Cẩn Niên lên tiếng: “Ngày mai hoặc ngày mốt có buổi hợp tác với bên Hồng Kông phải ?”

      “Đúng vậy, Lục tổng.” Đề tài xoay chuyển quá nhanh, đầu óc trợ lý có vẻ như tiếp thu kịp, dừng chút, mới :“Đêm nay tổng giám sát Vương bay Hồng Kông, phụ trách hợp tác lần này.”

      Lục Cẩn Niên thản nhiên : “ gọi điện thoại cho ta, đêm nay ta cần .”

      Trợ lý “Ách?” tiếng, sau đó chợt nghe thấy giọng của Lục Cẩn Niên truyền đến: “Đặt hai vé máy bay Hồng Kông, và tôi cùng qua đó, phụ trách hợp tác lần này.”

      Trợ lý “Ác” tiếng, càng ngày càng hiểu Lục Cẩn Niên .

      ràng hợp tác lần này, đáng lẽ là Lục tổng Hồng kông phụ trách công tác, ngày hôm qua lúc họp buổi chiều, cứng rắn giao cho tổng giám sát Vương công tác, kết quả đêm nay, sợ là tổng giám sát Vương ra tới sân bay rồi, bây giờ lại muốn .

      Trong lòng trợ lý vô cùng khó hiểu, nhưng vẫn lấy di động, gọi điện thoại qua cho tổng giám sát Vương.

      Tắt điện thoại, trợ lý đặt hai vé máy bay trước, sau đó : “Vé máy bay là mười giờ rưỡi, bây giờ đến sân bay vẫn còn kịp, về phần tắm rửa quần áo, tôi bảo phụ trách khách sạn Hồng Kông bên kia chuẩn bị.”

      Lục Cẩn Niên “Ừ” tiếng, xem như đồng ý, sau đó điện thoại của liền kêu leng keng tiếng, theo thói quen cúi đầu xem màn hình, là Kiều An Hảo nhắn đến trong QQ: [Còn chưa hết giờ làm?]

      Lục Cẩn Niên mở khóa di động, ở màn hình đánh hàng chữ, do dự chút, cuối cùng vẫn xóa từng chữ từng chữ , đặt điện thoại di động ở ghế xe.

      Kiều An Hảo trở lại Cẩm Tú viên, là mười giờ rưỡi, Lục Cẩn Niên hẹn buổi tối dẫn ăn khuya, kết quả đến bây giờ vẫn có động tĩnh, vì thế Kiều An Hảo liền nhắn cho Lục Cẩn Niên tin QQ: [Còn chưa hết giờ làm?]

      Đợi khoảng phút, Kiều An Hảo vẫn thấy Lục Cẩn Niên đáp lại.

      Lục Cẩn Niên nhận được tin nhắn của , có việc trả lời, cho dù bề bộn nhiều việc, thời gian sau cũng trả lời, cho nên Kiều An Hảo nghĩ đến Lục Cẩn Niên còn tăng ca, vì thế liền cởi quần áo người, vào trong phòng tắm gội sạch .

      Lúc , Kiều An Hảo cầm lấy di động nhìn thoáng qua trước, phát vẫn có tin nhắn trả lời của Lục Cẩn Niên, vì thế liền buông điện thoại di động xuống, sấy khô tóc.

      Lúc này sắp mười giờ, Kiều An Hảo nghĩ cho dù Lục Cẩn Niên tăng ca muộn hơn nữa, cũng xong , vì thế liền vào phòng thay quần áo, vòng quanh vòng nhìn tủ quần áo của mình, cuối cùng chiếc váy đai đeo màu vàng, còn cột cả tóc mình lên, trang điểm như người trẻ tuổi nhưng chín chắn, Kiều An Hảo vừa lòng chạy ra khỏi phòng thay quần áo, cầm lấy di động, kết quả vẫn nhìn thấy tin nhắn trả lời của Lục Cẩn Niên, vì thế Kiều An Hảo lại nhắn dấu chấm hỏi cho .

      -

      Đến sân bay, công việc đăng ký thủ tục xong, lúc qua cổng soát vé, Lục Cẩn Niên lấy ra giấy tờ tùy thân cùng vài thứ khác.


      Chương 494: Hủy bỏ hôn ước (14)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Lúc xoay người qua cửa an ninh, Lục Cẩn Niên nghe được tiếng “leng keng”, bước chân của liền dừng lại lát, sau cùng vẫn tiếp.

      Sau khi kiểm tra xong, Lục Cẩn Niên móc ra gì đó ở người, lần lượt nhét trở về túi, cố gắng cầm lấy điện thoại di động, vốn là muốn nhìn, nhưng nhịn được nên lại nhìn lướt qua màn hình, quả nhiên có tin nhắn gửi đến, nội dung là Kiều An Hảo gửi đến dấu chấm hỏi.

      Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm màn hình, yết hầu lay động hai lần, sau đó rũ xuống rèm mi mắt, che giấu cảm xúc trong đáy mắt, cằm dưới như bị căng cứng, như là chịu áp lực gì đó, đưa điện thoại vào lại trong túi quần.

      Lúc Lục Cẩn Niên ở đây, thời gian đến lúc máy bay cất cánh còn lại nửa giờ, sau khi qua cửa an ninh, có đưa bọn họ đến chỗ đăng ký vào khoang VIP.

      Lúc máy bay truyền đến tiếng nhắc nhở, Lục Cẩn Niên ngồi tại chỗ, cài chặt dây an toàn.

      Lúc trợ lý tắt máy, nhìn thấy Lục Cẩn Niên ở bên cạnh rất thờ ơ, liền nhắc nhở: “Lục tổng, cần phải tắt điện thoại.”

      câu khiến Lục Cẩn Niên lấy ra điện thoại di động, chuẩn bị tắt máy, lại nhìn đến màn hình có tin nhắn của Kiều An Hảo, ngón tay liền dừng lại.

      phụ trách khoang hạng nhất, cầm thực đơn tới, lễ phép mỉm cười mở miệng : “Hai vị, xin hỏi đợi lát nữa sau khi máy bay cất cánh, cần uống chút gì ?”

      Trợ lý : “Hai ly cà phê, cám ơn.”

      “Vâng ạ.” tiếp viên xuống, nhìn thấy màn hình điện thoại di động của Lục Cẩn Niên còn sáng, vì thế liền giọng nhắc nhở: “ này, làm phiền cần phải tắt nguồn điện thoại.”

      Ngón tay của Lục Cẩn Niên vuốt màn hình điện thoại hai lần, sau cùng như là hạ được quyết tâm lớn, liền tắt điện thoại.

      -

      Kiều An Hảo ngồi ghế sofa, vừa xem tivi, vừa chờ điện thoại của Lục Cẩn Niên.

      Thời gian tích tắc trôi qua, đợi đến sau cùng, Kiều An Hảo có chút kiên nhẫn, mắt thấy đến mười hai giờ, Lục Cẩn Niên vẫn có hồi gì, Kiều An Hảo nhịn được cầm điện thoại gọi cú cho Lục Cẩn Niên, cũng muốn hỏi xảy ra chuyện gì.

      Tín hiệu truyền , trong di động lại vang lên giọng của người phụ nữ quen thuộc: “Thực xin lỗi, người sở hữu số điện thoại này tắt máy...”

      Tắt máy?

      Lông mày của Kiều An Hảo cau lại, Lục Cẩn Niên mở điện thoại sao?

      Vì thế liền tìm số điện thoại của trợ lý gọi đến, cũng là tắt máy.

      Boss và trợ lý đều tắt máy điện thoại.

      ... đúng là khéo.

      Sau đó Kiều An Hảo liền gọi đến số điện thoại trong văn phòng của Lục Cẩn Niên, có ai tiếp nhận.

      Kiều An Hảo ôm má, ném điện thoại sang bên, lại còn tâm tình nào mà xem ti vi, chờ điện thoại đến mất hồn.

      Đợi biết qua bao nhiêu lâu, Kiều An Hảo dựa vào sofa, mơ màng ngủ thiếp .

      Bởi vì ở sofa, Kiều An Hảo ngủ được ngon giấc, có tỉnh lại lần, cầm lấy điện thoại di động nhìn thoáng qua thời gian, màn hình điện thoại rất sạch , là hai giờ sáng, hề có cuộc điện thoại nào của Lục Cẩn Niên, cũng có bất kỳ tin nhắn nào của .

      Kiều An Hảo ngây ngốc nhìn di động lúc, trong lòng vô cùng trống trải, sau đó đứng dậy toilet, lúc rửa tay, nhìn thấy chính mình trong gương vẫn mặc chiếc váy xinh đẹp chờ Lục Cẩn Niên đến đón, tâm tình càng xuống thấp hơn, cảm giác như bị bao quanh mệt mỏi.
      Last edited by a moderator: 26/6/16
      Xu trầnChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 495: Hủy bỏ hôn ước

      Editor: Du

      Beta-er: Sam Sam

      Kiều An Hảo ngượng ngùng rút khăn giấy ra, lau khô tay, sau đó ra toilet, lấy điện thoại, nằm giường, nhìn chằm chằm nội dung tin nhắn mà mấy bữa nay và Lục Cẩn Niên chuyện, từng câu từng câu đều nhìn lần, đáy lòng có chút chua xót, chẳng biết sao nước mắt lại chảy ra.

      Trước kia, Lục Cẩn Niên đối xử lạnh lùng vô tình với , cũng thấy khổ sở như bây giờ, phải chỉ thất hứa thôi sao? Sao lại khó chịu như vậy?

      Kiều An Hảo nghĩ nghĩ lại, nước mắt chảy càng nhiều hơn.

      -

      Đến khách sạn, là hai giờ sáng, Lục Cẩn Niên tắm rửa cái, rồi nằm giường, trước mắt toàn là hình bóng của Kiều An Hảo, nhịn được vươn tay lấy điện thoại, thấy điện thoại báo có tin nhắn, tâm tình trong nháy mắt nặng nề.

      Lục Cẩn Niên ném điện thoại qua bên, nhắm mắt lại, nhưng thể nào ngủ được, người nằm ở chiếc giường rộng rãi của khách sạn, lăn qua lộn lại ngừng, cuối cùng cầm lấy điện thoại, nhìn hai tin nhắn lúc tối Kiều An Hảo gởi cho chưa trả lời, do dự trong chốc lát, liền lấy hộp thuốc lá ở bên cạnh, rút điếu ra.

      -

      Ngày hôm qua, điện thoại của trợ lý Lục Cẩn Niên hết pin tự động tắt máy, về tới khách sạn liền ngủ mất, sáng hôm sau, bị nhân viên phụ vụ trong khách sạn đánh thức, vừa mở máy, nhận được vài tin nhắn, tiện tay bấm xem, kết quả thấy Kiều An Hảo gọi điện thoại cho .

      Trợ lý vội vàng gọi điện thoại lại cho Kiều An Hảo, tút tút vào tiếng, liền nghe máy, bên trong truyền tới giọng dịu dàng quen thuộc của Kiều:

      “Alo?”

      Trợ lý vội vàng phun kem đánh răng trong miệng ra, câu: “ Kiều, chờ chút.”

      Sau đó liền hớp ngụm nước, súc miệng, cầm khăn tay bên cạnh lau khóe miệng, mới lễ phép trả lời: “ Kiều, tối hôm qua điện thoaị cho tôi à?”

      Hôm qua Kiều An Hảo ngủ rất trễ, sáng sớm bị điện thoại đánh thức, bởi vì ngủ đủ giấc mà có chút đau đầu, ngay cả cuộc gọi trong điện thoại là ai cũng nhìn kỹ, liền nghe máy, bây giờ nghe giọng của trợ lý Lục Cẩn Niên, lúc này mới tỉnh ngủ, ngồi bậy dậy, nắm tóc mình chút: “Ừm” tiếng, chỉ nghe tới: “ Kiều, điện cho tôi có chuyện gì ?”

      “Hôm qua tôi điện thoại cho Lục Cẩn Niên nhưng ấy tắt máy.”

      “Chắc lúc điện, Lục máy bay.”
      “Máy bay?” Kiều An Hảo nghi hoạc hỏi câu.

      “Phải, ở bên Hồng Kông có hợp tác, tối hôm qua Lục .” Trợ lý ngừng chút, hỏi ngược lại: “ Kiều, biết sao?”

      ấy với tôi.”

      Trợ lý nghe được trong giọng cảu Kiều An Hảo có chút mất mát, vội vàng : “ chừng ngày hôm qua Lục chưa kịp với , hôm qua tới khuya ấy mới tan ca, sau đó liền vội vàng lên máy bay, mãi cho tới ba giờ sáng mới được nằm xuống giường, tôi nghĩ có thể do vội với quá mệt.”

      Ngừng chút, trợ lý hỏi: “ Kiều, bây giờ muốn tìm Lục à? Tôi qua phòng ấy, nhưng biết giờ này ấy thức chưa?”

      Kiều An Hảo nghe trợ lý lại lộ trình ngày hôm qua của Lục Cẩn Niên, lại nghe tới hừng đông mới được ngủ, vốn trong lòng có chút vui nháy mắt biến thành đau lòng, lập tức mở miệng : “ cần, cứ để ấy nghỉ ngơi .”


      _________________

      Chương 496: Huỷ bỏ hôn ước (16)

      "Được rồi." Sau khi trợ lý trả lời xong, lại vẫn quan tâm : " Kiều, đợi ngài Lục thức dậy, tôi truyền lại cho ấy, bảo ấy gọi điện lại cho ."

      "Cảm ơn."

      -

      Trợ lý tự mình sắp xếp ổn thoả, mới đến phòng của Lục Cẩn Niên.

      Tôi hôm qua ta lấy thẻ phòng của Lục Cẩn Niên trước, gõ cửa trước, nghe thấy bên trong có động tĩnh, sau đó tự mình quẹt thẻ rồi đẩy cửa vào.

      Trong phòng khách bóng người, trợ lý đến trước phòng ngủ, đẩy cửa ra, mùi khói tràn ngập khắp bên trong khiến bị sặc nhảy mũi đến mấy lần.

      Giường hơi có chút bừa bãi, còn bóng người của Lục Cẩn Niên, cửa phòng tắm được đóng lại, bên trong có tiếng nước truyền đến, trợ lý bịt mũi, đến phía trước cửa sổ, nhìn lên bên bàn trà, vậy mà lại chất đầy những tàn thuốc dài ngắn đồng đều, trợ lý mở cửa sổ, hít hơi sâu khí tươi mới bên ngoài, lại nghe thấy tiếng cửa phòng tắm bị mở ra ở phía sau.

      Lúc đầu trợ lý là người đại diện của Lục Cẩn Niên, quen lải nhải việc ăn, mặc, ở lại của Lục Cẩn Niên, cho tới bây giờ vẫn chưa sửa được: " Lục, sao tối qua lại hút nhiều thuốc như vậy? Tôi với bao nhiêu lần, hút thuốc có hại cho sức khoẻ, nếu ăn, cũng được, nhưng phiền có thể đừng hút nhiều thuốc như vậy ?"

      Đối mặt với lời lải nhải của trợ lý, Lục Cẩn Niên xem như ta tồn tại, tóc bị ướt nửa, lấy áo sơ mi, mặt vào người, ngón tay nhanh chóng cài cúc áo lại.

      Trợ lý đứng ở chỗ đó lầu bầu lúc, sau đó mới nhớ tới chuyện buổi sáng Kiều An Hảo mới gọi điện thoại, vì thế lại mở miệng : " Lục, nếu như có thời gian, gọi cho Kiều cuộc."

      Động tác đeo cà vạt của Lục Cẩn Niên ngửng chút, trả lời.

      Trợ lý giải thích mọi chuyện cho Lục Cẩn Niên lần: "Tối hôm qua Kiều tìm , di động của tắt máy, sau đó mới gọi điện cho tôi, sáng nay tôi mới nhìn thấy, vừa mới gọi điện trả lời cho Kiều."

      Lục Cẩn Niên 'Ừ' tiếng, khoác tây trang lên, gài khuy áo, sau đó lấy tập hồ sơ bàn, về phía ngoài cửa.

      Trợ lý nhanh chóng đuổi theo.

      -

      Sau khi Kiều An Hảo nhận được điện thoại của trợ lý, tâm trạng vốn nặng nề cũng chuyển thành tốt hơn, lại ngủ đủ, vì thế nằm giường ngủ bù mê mệt.

      Lại tỉnh lại, là mười hai giờ trưa, ti vi mở tối qua chưa tắt, thuận mắt nhìn lại, kết quả lại thấy được quần áo quen thuộc của Lục Cẩn Niên.

      Kiều An Hảo tựa vào giường, mắt nhìn chăm chú chuyển vào màn hình ti vi, sau đó lại rời khỏi giường.


      Vóc dáng Lục Cẩn Niên vốn rất cao, lại thêm khuôn mặt hơn người, vốn tin tức này là để thông báo hợp tác mới của bọn họ, nhưng Kiều An Hảo lại cảm thấy như thu Lục Cẩn Niên, bởi ống kính từ đầu đến cuối đều rời khỏi Lục Cẩn Niên, hoặc cũng có thể là do ống kính chụp từ xa.

      Lục Cẩn Niên ngồi ở hàng thứ nhất, cái máy tính được bày trước mặt, mỗi khi có người lên bục chuyện, thường giơ tay lên gõ máy tính hai lần, thỉnh thoảng lại dừng lại, tầm mắt lại liếc về chiếc di động bên cạnh máy tính, thậm chí còn có hai lần như thế, còn nhấn vào điện thoại.

      Kiều An Hảo nhìn hành động đó của Lục Cẩn Niên, nhịn được mà cười khì khì ngây ngô với ti vi.

      Lục Cẩn Niên vậy mà lại tập trung...

      Sau đó trong đầu , lại từ từ nhớ lại, có lần trong lớp thể dục thời trung học, vì bị đau sinh lý, nên trở về lớp trước.
      Last edited by a moderator: 26/6/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 497: Hủy bỏ hôn ước (17)

      Lúc qua phòng học Lục Cẩn Niên, theo thói quen xuyên thấu qua cửa sổ liếc nhìn vào bên trong, sau đó liếc mắt đến chỗ ngồi ở trước bàn học, Lục Cẩn Niên mặc áo sơ mi trắng.

      Lúc ấy trong lớp bọn họ giờ môn vật lý, thầy ở bục giảng nước miếng bay tung toé, tất cả học sinh cũng rất chăm chú nghe giảng bài, còn có người cầm bút viết, chỉ riêng Lục Cẩn Niên mình cúi đầu, cầm chiếc bút chì, ở bàn đặt tờ giấy trắng, biết vẽ cái gì, thỉnh thoảng còn cầm lấy cục gôm chà cái.

      Bạn ngồi cùng bàn của dường như phát học tập trung, sau đó đầu tiến lại gần, hướng về phía nhìn trang giấy xem vẽ cái gì, ai ngờ Lục Cẩn Niên lại phản ứng cực nhanh cầm quyển sách che ở tờ giấy kia.

      Hành động của hai người, gây rắc rối cho thầy giáo giảng bài, thầy giáo trực tiếp điểm danh, đặt câu hỏi cho bọn họ.

      Bạn ngồi cùng bàn với Lục Cẩn Niên đứng ở chỗ đó, ấp úng đáp được, ngược lại Lục Cẩn Niên vẫn luôn nghiêm túc nghe giảng bài, mí mắt cũng nháy cái ra đáp án ràng chuẩn xác.

      Sau đó bạn ngồi cùng bàn với Lục Cẩn Niên bị thầy giáo phạt đứng ở phía sau bảng đen, mà Lục Cẩn Niên ngồi xuống, cầm sách giáo khoa che ở tờ giấy trắng lên, tiếp tục cầm bút, nghiêm túc mà có chuyên tâm vẽ.

      Lúc ấy Lục Cẩn Niên, chưa chín chắn bằng tại có ý vị, khuôn mặt tuổi mà lại ngây ngô, nhưng khi tập trung, lại ở trong lòng còn trẻ, trở nên rất thần thánh, hổ là người con trai thích, tập trung cũng đẹp trai như thế!
      -

      Kiều An Hảo vẫn đợi gửi xong tin nhắn, mới từ giường bò dậy, rửa mặt xong, kêu đồ ăn mua ngoài cho mình, sau đó điện thoại di động vang lên.

      Trợ lý Lục Cẩn Niên qua, Lục Cẩn Niên gọi điện thoại cho mình.

      câu này làm Kiều An Hảo, liền từ ban ngày chờ đến 7 giờ tối.

      Chờ đợi rất có thể tiêu phí ý chí người, Kiều An Hảo sợ bản thân nổi điên, vì thế mà bắt đầu thu dọn lại phòng.

      gấp tất cả quần áo mình lại lần, sau đó mang quần áo chỉ mặc lần đặt ở trong máy giặt giặt sạch , ôm lên ban công phơi từng cái từng cái, lúc phơi còn sót lại hai bộ quần áo cuối cùng, di động của cuối cùng cũng vang rồi.

      Kiều An Hảo vội vã chạy về phòng ngủ, bởi vì chạy có chút nhanh, chân cẩn thận đụng vào giá phơi áo, đụng phải đầu gối, bị đau nước mắt cũng chảy ra ngoài.

      Nhưng Kiều An Hảo từ đầu có tâm tình kiểm tra miệng vết thương của mình, trực tiếp chạy đến trước sofa, cầm lấy điện thoại di động, kết quả lại thấy tên người gọi điện thoại tới là Kiều An Hạ, phải Lục Cẩn Niên.

      Tâm tình Kiều An Hảo nháy mắt rơi xuống thấp, tiếp nghe điện thoại, gọi tiếng "Chị".

      Sau đó liền nghe thấy tiếng ca hát từ bên trong truyền đến đinh tai nhức óc, Kiều An Hảo nhíu nhíu mày, hỏi: "Chị, chị ở đâu vậy?"

      "Kiều Kiều sao? Nhanh đến chới với chị, nhanh lên..." Giọng ở bên trong Kiều An Hạ câu , sau đó lại hắng giọng hát tiếng: " đến cùng hay em, hay em..."

      Kiều An Hảo đưa điện thoại di động cách xa tai chút, lớn tiếng với di động: "Chị với ai cùng chỗ a? Chị rốt cuộc uống bao nhiêu vậy?"

      " mình chị, chị với em, Kiều Kiều, đúng, chỉ mình chị." Kiều An Hạ say câu cũng , xong lại còn đánh ợ hơi rượu: "Chỉ mình chị ở Kim Bích Huy Hoàng."

      Sau đó cũng gác điện thoại, tiếp tục ca hát, lần này mặc cho Kiều An Hảo hỏi như thế nào, cũng có người trả lời.

      Chương 498: Hủy bỏ hôn ước (18-)

      Editor: Sam Sam

      Kiều An Hảo cúp điện thoại, nghĩ đến cảnh Kiều An Hạ hát như điên như dại ở Kim Bích Huy Hoàng, có chút lo lắng, vì vậy liền thay quần áo, cầm ví tiền ra khỏi cửa.

      -

      Kiều An Hảo tới trước quầy của Kim Bích Huy Hoàng, báo tên Kiều An Hạ, sau đó liền có phục vụ dẫn Kiều An Hảo vào phòng của Kiều An Hạ, mới vừa tới cửa phòng, Kiều An Hảo liền nghe thấy tiếng hát đau khổ của Kiều An Hạ truyền đến từ bên trong.

      Kiều An Hảo đẩy phòng ra, thấy Kiều An Hạ đứng ở bàn, ngẩng đầu, gào thét, xung quanh có rất nhiều bình rượu lăn lốc.

      Kiều An Hảo đóng cửa, chạy tới bên cạnh Kiều An Hạ, vươn tay lên, kéo xuống khỏi bàn: "Kiều An Hạ, chị điên rồi sao?"

      Kiều An Hạ thấy Kiều An Hảo, miệng vẫn còn hát, vẫn hát, nước mắt Kiều An Hạ liền chảy xuống, đến cuối cùng, lại cầm mic ngồi xổm mặt đất, khóc hu hu hu thành tiếng.

      Kiều An Hạ chưa tắt mic, qua mic, cả phòng cũng tràn ngập tiếng khóc của Kiều An Hạ.

      Đây đại khái là lần đầu tiên trong đời, Kiều An Hảo thấy dáng vẻ khóc thương tâm đến chết như vậy của Kiều An Hạ, cả người cũng có chút hốt hoảng, tới bục chọn nhạc, tắt nhạc, sau đó kéo Kiều An Hạ từ đất lên, đỡ đến bên ghế mềm, còn gọi phục vụ viên đưa ly trà nóng lên.

      Kiều An Hảo bưng trà nóng, đút cho Kiều An Hạ vài ngụm, sau đó chỉnh lại mái tóc rối bời của , rút khăn giấy ở bên cạnh, lau sạch nước mắt của Kiều An Hạ.

      Qủa Kiều An Hạ uống hơi nhiều, nhưng lúc con rất và Hứa Gia Mộc từng hợp lại uống, tửu lượng kinh người, vài ngụm trà nóng xuống bụng, đầu cũng dần tỉnh táo hơn rất nhiều, nhìn gương mặt đầy vẻ an tâm trước mặt của Kiều An Hảo, nước mắt rơi càng nhiều hơn.

      "Chị, rốt cuộc chị sao vậy?" Kiều An Hảo quan tâm hỏi dò câu.

      Kiều An Hạ gạt nước mắt, lắc lắc đầu, sau đó vươn tay ôm Kiều An Hảo vào trong lòng, chôn đầu ở bả vai , giọng nức nở.

      Kiều An Hảo lên tiếng, chẳng qua chỉ lẳng lặng ôm Kiều An Hạ, thỉnh thoảng lại nâng tay lên, vỗ vỗ sau lưng Kiều An Hạ.

      Kiều An Hạ khóc rất lâu, mới từ từ bình tĩnh lại, hít mũi cái, mở miệng gọi tiếng: "Kiều Kiều."

      "Sao?"

      Kiều An Hạ nghe thấy giọng dịu dàng của Kiều An Hảo, lời ra khỏi miệng, nhưng dù làm thế nào cũng ra được.

      ra rất muốn câu xin lỗi với ấy, nhưng lại dám .

      Lúc còn trẻ, nhất thời xúc động làm sai, có bao nhiêu người từng nghĩ đến việc ngày sau liên luỵ đến nhiều mối bất hoà như vậy?

      sợ mình vừa mở miệng, thấy được tức giận và oán hận từ trong mắt Kiều An Hảo, cũng sợ mình vừa mở miệng, Kiều An Hảo cũng còn tốt với mình như bây giờ nữa.

      Kiều An Hạ há miệng, cuối cùng vẫn có dũng khí thẳng thắn với Kiều An Hảo, chẳng qua chỉ im lặng ôm chặt vào trong ngực hơn.

      bây giờ, vừa vô cùng mâu thuẫn cũng vừa rất đau khổ.

      Sợ mình đau khổ khi phải trở mặt với Kiều An Hảo, cũng đau khổ vì sợ mình mất cơ hội tiếp xúc với Lục Cẩn Niên.

      biết người Lục Cẩn Niên thích là Kiều An Hảo, cũng biết người đàn ông ấy thích mình, tỏ tình hai lần đều liên tục bị từ chối, làm ra vẻ để ý mà buông tay để tìm người đàn ông khác, nhưng bây giờ, biết, mình tự tay từ bỏ cơ hội được tiếp cận với Lục Cẩn Niên, khó chịu trong lòng, là thứ mà chưa bao giờ cảm thấy được trong đời này.

      Chương 499: Hủy bỏ hôn ước (19)


      Editor: Xẩm Xẩm

      Từ mười giờ sáng đến năm giờ chiều, Lục Cẩn Niên vất vả mới có được chút thời gian rảnh, tìm nơi có ai, châm điếu thuốc, hút hơi.

      Lúc hút được đến nửa điếu thuốc, Lục Cẩn Niên lấy di động ra, nhìn lát, sau đó mở hộp thư của Kiều An Hảo, muốn nhắn tin trả lời......

      Kiều An Hạ đúng, và Kiều An Hảo càng thường xuyên gần gũi, Kiều An Hảo bị thương tổn càng lớn.

      rất ích kỷ, muốn tiếp cận , nhưng lại cho phiền toái lớn như vậy.

      Đầu tiên là hại sinh non, bây giờ là thân bại danh liệt sao?

      thể luôn lấy lý do tình để thương tổn hết lần này đến lần khác.

      Lục Cẩn Niên nghĩ đến đây, cuối cùng liền cất điện thoại di động túi, dùng sức hút điếu thuốc, vòng khói còn chưa nhả ra, trợ lý liền xuất , nhắc nhở : “Ông Lục, chúng ta nên xuất phát rồi, cơm tối sắp bắt đầu.”

      -

      bàn cơm, đều là những thương nhân nổi tiếng ở Bắc Kinh, mọi người đều quen lẫn nhau, ngồi ở cùng bàn.

      Trong ngày thường Lục Cẩn Niên nhiều, lần này cũng giống vậy, từ lúc ngồi xuống mọi người tiếp rượu nhau, số lượng từ ngữ mở miệng chuyện vượt qua mười chữ.

      Đàn ông cũng giống như phụ nữ, trong lòng cũng có chuyện linh tinh.

      Uống rượu nhiều vào, cũng có người bắt đầu đông tây.

      Người mà mọi người đến, Lục Cẩn Niên cũng đều nghe qua, nhưng mà liên quan đến mình lắm, nên để ý.

      Cuối cùng cũng biết là ai, dẫn dắt, liền đến Hứa thị.

      “Phó tổng của Hứa thị, Hàn Như Sơ gần đây bỏ ra mười triệu, hình như muốn đầu tư.”

      “Từ trước đến nay người phụ nữ đó đều vô cùng quyết đoán, Hứa thị có hơn nửa giang sơn là địa bàn vững chắc của bà ta.”

      “Hợp tác qua hai lần, rất có bản lĩnh và dứt khoát.”

      ......

      Đề tài về Hàn Như Sơ, có người khen cũng có người chê, cho tới cuối cùng, cũng biết là ai mở miệng : “Đúng rồi, lại tiếp Hàn Như Sơ, tôi nhớ ra kiện, các người có nghe ? Gần đây cậu chủ của Hứa gia lại cùng chủ của Hứa gia nháo ly hôn ầm ĩ?”

      Vốn Lục Cẩn Niên hề để ý, nhưng lúc nghe thấy những lời này, đột nhiên liền dựng lỗ tai lên.

      Sau đó trong lòng Lục Cẩn Niên liền lộp bộp chút, chẳng lẽ là vì chính mình, Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc mới nháo ly hôn ?”

      “Thiệt hay giả vậy? Chuyện khi nào ?”

      “Khoảng tuần trước, tôi mới nghe chuyện này .”

      tuần trước...... Lúc ấy và Kiều An Hảo còn chưa bị chụp ảnh, cho nên việc này liên quan đến ?

      Trong lòng Lục Cẩn Niên hơi thả lỏng ít.

      “Tại sao lại ly hôn? Kiều gia và Hứa gia hợp tác buôn bán rất chặt chẽ......”

      “Là vì người phụ nữ, cháu Lâm Duẩn, hình như còn học đại học, biết quen biết với cậu chủ Hứa Gia như thế nào, sau đó hai người giống như liền......” Người nọ nửa, liền giang tay, ám chỉ : “Các người đều hiểu được, sau đó cậu chủ Hứa gia liền động tâm, muốn kết hôn, bây giờ suy nghĩ làm thế nào để cùng Kiều gia bên kia hủy bỏ hôn ước đâu.”

      Lục Cẩn Niên vẫn chuyện đột nhiên mở miệng hỏi câu: “Chắc chắn sao?”

      “Đương nhiên chắc chắn, em tôi là bạn học của cháu Lâm Duẩn, nhìn thấy Hứa Gia Mộc đến giảng đường gặp ta mấy lần, bằng làm sao tôi biết được chuyện này.”

      “Cháu Lâm Duẩn, ba đời đều là quan viên nhà nước, ra đám hỏi thích hợp hơn so với Kiều gia, cũng khó trách ly hôn.”


      Chương 500: Hủy bỏ hôn ước (20)

      Edit: Tuyết Khanh

      Lục Cẩn Niên ngồi ở vị trí đầu, nghe mọi người từng câu từng chữ nghị luận nhao nhao, vẻ mặt tuy rằng thoạt nhìn nhạt nhẽo lạnh nhạt như cũ, nhưng đáy lòng quay cuồng mảnh.

      Kiều kia đúng là đủ đáng thương.”

      Khi Lục Cẩn Niên nghe đến những lời này, trong đầu thay đổi trong nháy mắt xẹt qua rất nhiều hình ảnh.

      Có chính mình nghe điện thoại của Kiều An Hạ, nghe được Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc chuyện...... Cũng có Kiều An Hảo ở lúc Hứa Gia Mộc tỉnh lại, ôm vui mừng mà khóc...... Đến cuối cùng, liền biến thành gương mặt Kiều An Hảo bi thương khóc.

      Trái tim Lục Cẩn Niên, trong nháy mắt giống như bị người hung hăng đánh quyền, lập tức đem chiếc đũa trong tay làm rớt ở bàn, phát ra thanh “Ba” vang lên, dẫn tới bàn người trong nháy mắt ngậm miệng nhìn về phía Lục Cẩn Niên, thậm chí ngay cả bàn cách vách nghe thấy tiếng vang mọi người cũng đều nghiêng đầu, tất cả mọi người nhìn Lục Cẩn Niên vẻ mặt khó hiểu.

      Lục Cẩn Niên sắc mặt trầm câu “Xin lỗi tiếp được”, cầm lên áo khoác chính mình, đá văng ghế dựa phía sau, ở trước mắt bao người, sải bước rời .

      Trợ lý Lục Cẩn Niên sửng sốt giây, sau đó đứng lên, đối với mọi người cười làm lành giải thích, vội vội vàng vàng theo ra ngoài.

      Lục Cẩn Niên rất nhanh, trợ lý như là đường chạy chậm mới miễn cưỡng đuổi kịp.

      Mấy năm nay Lục Cẩn Niên, ở bàn cơm, nghe ít ai đó ở bên ngoài nuôi dưỡng vài cái tiểu minh tinh, vợ của ai đó bởi vì bị vứt bỏ mà tự sát, khi có người đến chuyện này, tiếp theo còn than thở vài tiếng, chỉ có mình bình tĩnh có chút phản ứng.

      Thậm chí trong lòng còn có thể nghĩ, cũng bình thường, đàn ông có tiền, phải đều thích chơi như vậy sao? Nếu ở nơi nào ra?

      Mặc kệ đáy lòng nghĩ như thế nào vẫn là có cảm giác, tóm lại, cũng giống như bây giờ, trong lúc bất chợt nghe được Hứa Gia Mộc cùng người phụ nữ khác phát sinh chuyện gì liền tức giận, thậm chí vô cùng tức giận, muốn chính mình biến thành Kiều An Hảo, làm người bị kẻ khác bỏ kia.

      Kiều An Hảo đối với Hứa Gia Mộc qua lời “Em sinh ra, chỉ để ” như vậy.

      Nàng cùng Hứa Gia Mộc cùng nhau lớn lên, nay là vợ của , thế nhưng lại muốn kết hôn cùng người phụ nữ khác.

      Lục Cẩn Niên phải có ti bỉ mong muốn ngày nào đó Kiều An Hảo rời xa Hứa Gia Mộc, chính mình khả năng còn có cơ hội, nhưng nay mong ước thành , cảm thấy vui vẻ cùng kích động, ngược lại chỉ thấy đau lòng nên lời.

      “Ông Lục, ông Lục!”

      Lục Cẩn Niên nghe được tiếng la của trợ lý ở phía sau, dừng bước chân, sau đó xoay người, nhìn trợ lý có chút thở hổn hển bởi vì chạy, mở miệng : “Đặt cho tôi vé máy bay, tại tôi phải về Bắc Kinh!”

      Trợ lý sửng sốt chút: “Nhưng là, ông Lục, ngày mai còn có hội nghị, có thể còn phải ký hợp đồng ...... Ngài thể trở về!”

      “Hoặc là an bài người khác tới xử lý việc này, hoặc là trực tiếp ký!” Lục Cẩn Niên hề nghĩ ngợi liền quyết định, sau đó tiếp tục nhắc lại lần, : “ tóm lại, đêm nay tôi phải về Bắc Kinh!”

      “Ông Lục......” Trợ lý còn muốn cái gì, khuyên bảo Lục Cẩn Niên chút, kết quả Lục Cẩn Niên cầm lấy điện thoại di động của mình, trực tiếp gọi điện thoại đặt vé.

      Cắt đứt điện thoại, Lục Cẩn Niên bỏ qua tiếng trợ lý gọi “Lục tiên sinh”, nâng tay lên, cản chiếc xe taxi, ngồi xuống, để lại cho trợ lý câu “Cậu về phòng, lấy phòng gì đó”, sau đó liền đối với tài xế xe taxi : “Đến sân bay.”

      Chương 501: lấy được chồng, cưới em (1)

      Ngắt điện thoại, Lục Cẩn Niên bỏ qua tiếng kêu “Ngài Lục” của trợ lý ở phía sau, giơ tay lên, chặn chiếc taxi, ngồi xuống, để lại cho trợ lý câu: “Cậu về phòng, thu dọn chút đồ đạc”, sau đó lại với tài xế: “Đến sân bay.”

      Trợ lý đứng ngoài xe, mang vẻ mặt lo lắng lại gọi tiếng: “Ngài…”, chỉ là cuối còn chưa phát ra, đèn sau của taxi loé lên cái, xe khởi động, liền chạy vào trong dòng xe cộ.

      Trợ lý dậm chân, có chút bất đắc dĩ vò tóc của mình, quay đầu nhìn thoáng qua khách sạn ở đằng sau, cuối cùng phải lấy điện thoại di động ra, gọi cú điện thoại cho Vương tổng vốn có cuộc họp ở Hồng Kông nhưng tối hôm qua bị Lục Cẩn Niên huỷ bỏ.

      -

      đường đến sân bay, Lục Cẩn Niên lấy điện thoại ra gọi cho Kiều An Hảo mấy cuộc, vẫn có người nghe máy, sau đó lại gửi cho mấy tin nhắn, cũng có người trả lời.

      Có thể là bị những tin tức vừa nghe thấy làm ảnh hưởng, trực giác trong đầu của cho rằng Kiều An Hảo biết chuyện của Hứa Gia Mộc.

      vừa nghe điện thoại, cũng trả lời tin nhắn, có phải là trốn ở góc nào đấy rồi lén khóc hay ?

      Lục Cẩn Niên vừa nghĩ đến đây, cả người bắt đầu đứng ngồi yên, hận bản thân có được khả năng dịch chuyển tức thời giống như mấy nhân vật trong tiểu thuyết ảo tưởng, lập tức đến bên cạnh Kiều An Hảo.

      Đến sân bay, trả tiền rồi xuống xe, đăng ký thủ tục, qua cửa kiểm an, đăng ký… loạt những bước này, Lục Cẩn Niên cơ hồ là ngựa dừng vó mà làm liền mạch.

      Đợi cho đến lúc máy bay cất cánh, xuyên qua cửa kính của máy bay, Hongkong trong mắt như biến thành những ngọn đèn, khi nghe được mấy chuyện đó bàn cơm, trong lòng vừa tức giận trộn lẫn với rối loạn, lúc này mới có chuyển biến tốt đẹp hơn chút.

      ràng là muốn tốt cho , vì muốn trốn tránh mà phải chạy xa đến tận Hongkong, nhưng nghĩ tới lại nghe thấy tin tức xấu của .

      Cho tới bây giờ đều chưa bao giờ nghĩ mình làm hùng, nhưng là vẫn luôn muốn bảo vệ cho Kiều An Hảo phải chịu tổn thương.

      biết, có lẽ Kiều An Hảo lúc này, chắc cũng biết Hứa Gia Mộc có người khác, đây là do tự suy đoán, rồi lại tự lo lắng, nhưng dù có biết hay , cũng muốn quay về.

      Bởi vì muốn vào thời điểm tuyệt vọng nhất, ấy lại chỉ có mình.

      Vì thế muốn nhanh chóng đến bên cạnh , chia sẻ khổ sở với , dỗ vui vẻ.

      -

      Sau hai giờ, máy bay ổn định đáp xuống sân bay quốc tế Bắc Kinh.

      Lúc này đêm khuya, Bắc Kinh mưa to, Lục Cẩn Niên xuống máy bay, thẳng đến trạm chờ xe taxi, hàng chờ hơi đông, vừa xếp hàng vừa gọi điện thoại cho Kiều An Hảo, mãi đến khi di động của hết pin, Kiều An Hảo cũng nghe điện thoại.

      Trong lòng Lục Cẩn Niên lo lắng như bị lửa đốt, cuối cùng dứt khoát rời khỏi hàng, bất chấp trời mưa to mà chạy ra khỏi phi trường.

      Chưa tới lát, quần áo người ướt đẫm, từ sau khi ra khỏi phi trường, đại khái khoảng cách có năm cây số, chạy đến mức sau lưng đều ra mồ hôi, hoà lẫn cùng với nước mưa.

      Rất dễ dàng gì mới nhìn thấy chiếc xe taxi ở xa, Lục Cẩn Niên chút so dự vẫy tay, ngồi xuống, địa chỉ của Cẩm Tú viên.

      Xe đến Cẩm Tú viên, Lục Cẩn Niên trả tiền, liền về phía biệt thự của Hứa Gia Mộc, hô hấp của có chút bất ổn mà vươn tay lên, liên tục ấn vài tiếng chuông cửa.

      -

      Kiều An Hạ vừa khóc vừa lăn qua lăn lại náo loạn lúc lâu, mới hoàn toàn trở nên yên tĩnh, Kiều An Hảo dưới trợ giúp của phục vụ ở Kim Bích Huy Hoàng, kéo lên xe, đưa về chỗ ở.
      Last edited by a moderator: 26/6/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :