Chương 480: Chat Webcam (10)
Kiều An Hảo vừa mới chuẩn bị hướng về phía Lục Cẩn Niên cười chút, kết quả người đàn ông đem tầm mắt chuyển , bởi vì cách tầng thủy tinh, Kiều An Hảo nghe thấy giọng của Lục Cẩn Niên, chỉ là nhìn đến đôi môi của đóng đóng mở mở hai câu với những người trong phòng, sau đó người khác liền đứng lên, cầm lấy di động, ở trong phòng họp đầy người nhìn chăm chú vào, đẩy cửa phòng họp thủy tinh ra, hướng về phía tới.
Kiều An Hảo tại ngờ chính mình tùy tay giữ tấm ảnh qua, thế nhưng lại trực tiếp làm cho ngưng hẳn cuộc họp chạy đến tìm chính mình, cho nên thẳng đến khi Lục Cẩn Niên đứng ở trước mặt, mới hoàn hồn, từ ghế salon đứng lên, nhìn liếc mắt cái nhìn thấy những người trong phòng họp đều nghiêng đầu nhìn chằm chằm cùng Lục Cẩn Niên, sắc mặt có chút hồng, giọng điệu mang theo chút thầm oán cùng làm nũng chỉ trích : “ tại sao lại ra đây?”
Lục Cẩn Niên mặc bộ đồ màu trắng, trần nhà công ty ngọn đèn màu trắng, chiếu vào người của , làm cho người khác chói mắt, cúi đầu, nhìn Kiều An Hảo, mở miệng trả lời, ngữ khí trước sau như bình thản, chỉ là bên trong hỗn loạn chút dung túng dễ phát : “Thân thể khỏe chưa? Sao lại chạy đến công ty?”
“ ngang qua, cho nên liền lên nhìn xem.” Khi Kiều An Hảo những mời này xong, mí mắt theo bản năng cụp xuống, sợ ý nghĩ chân dưới đáy lòng của chính mình bị nhìn ra được, kỳ là mấy ngày nay gặp , cho nên mới tới….
“Ừ.” Lục Cẩn Niên lên tiếng, như cũ chớp mắt nhìn Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo bị nhìn đến được tự nhiên, nhìn mọi người trong phòng hội nghị nhìn chằm chằm hai người bọn họ, mặt càng nóng lên, vì thế giọng : “ họp sao? Nhanh vào thôi.”
“Được.” Lục Cẩn Niên lên tiếng, đứng ở tại chỗ lại có nhúc nhích.
“ sao còn vào?” Kiều An Hảo hỏi câu.
“ ngay.” Lục Cẩn Niên miệng xong, vẫn đứng ở tại chỗ động.
Kiều An Hảo có chút tức giận chà chà chân, mặt giống như có thể bất cứ lúc nào ra máu, lần này lời thúc giục cũng còn chưa , Lục Cẩn Niên để lại câu “Chờ lát”, liền xoay người, mở bước chân, trở lại phòng họp.
Trong phòng họp tiếp tục họp, chính là Lục Cẩn Niên có vẻ có chút yên lòng, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn Kiều An Hảo ngồi ở bên ngoài chờ mình, những người trong phòng đều bắt đầu thất thần theo, ngừng mà có người liếc mắt nhìn về phía Kiều An Hảo.
Khi hội nghị chấm dứt, là sáu giờ rưỡi tối, Lục Cẩn Niên trước hết ra khỏi phòng họp, thư kí đều tan tầm rời , toàn bộ phòng tiếp khách đều thực im lặng, chỉ có mình Kiều An Hảo, nghiêng đầu dựa vào sô pha, cầm trong tay quyển tạp chí giải trí, mới nhất, nhắm mắt lại ngủ say.
Bước chân Lục Cẩn Niên nháy mắt thả chậm, quay đầu về phía những người ngồi ở bên ngoài chờ mình, những người trong phòng đều bắt đầu thất thần theo, ngừng mà có người liếc mắt nhìn về phía Kiều An Hảo.
Khi hội nghị chấm dứt, là sáu giờ rưỡi tối, Lục Cẩn Niên trước hết ra khỏi phòng họp, thư kí đều tan tầm rời , toàn bộ phòng tiếp khách đều thực im lặng, chỉ có mình Kiều An Hảo, nghiêng đầu dựa vào sô pha, cầm trong tay quyển tạp chí giải trí mới nhất, nhắm mắt lại ngủ say.
Bước chân Lục Cẩn Niên nháy mắt thả chậm, quay đầu về phía những người chuyện trong phòng hội nghị ở cao tầng, làm cái động tác chớ có lên tiếng, phòng họp trong nháy mắt đều yên tĩnh lại, sau đó Lục Cẩn Niên lại khoát tay áo, ý bảo những người đó chạy nhanh rời .
Rất nhanh tầng lầu chỉ còn lại hai người Lục Cẩn Niên cùng Kiều An Hảo, lên phía trước, vừa ôm lấy Kiều An Hảo, liền mơ mơ màng màng mở trừng hai mắt, nhìn quanh hoàn cảnh xung quanh trống rỗng vòng, từ trong ngực Lục Cẩn Niên, trượt xuống đất, có chút mờ mịt hỏi: “Mấy giờ rồi?”
“Sáu giờ rưỡi.” Lục Cẩn Niên trả lời câu, sau đó còn : “ vào căn phòng chút quần áo, rồi mang em ăn cơm.”
Chương 481: Hủy bỏ hôn ước (1)
Đại khái mấy tháng, Lâm Thi Ý gặp Kiều An Hảo, kỳ từ lúc ta biết Kiều An Hảo cũng chưa gặp nhau được mấy lần, nhưng lại nhớ kĩ cái người Kiều An Hảo này trong lòng.
Bởi vì ta vào ngành giải trí nhiều năm như vậy, cũng từng tranh đấu gay gắt với rất nhiều , tuy thể là bách chiến bách thắng, những cũng coi như là càng đánh càng thắng, chỉ riêng lúc tranh đấu gay gắt với Kiều An Hảo, ta càng thua lại càng thảm, thậm chí đến sau cùng khi thua, bản thân mình lại rơi vào tiếng xấu, đến bây giờ nếu trang web có việc gì, vẫn còn có người đứng ra mắng vài câu.
từ người nếu phải nữ chính, ít nhất cũng diễn vai phụ, giờ lại rơi vào cảnh ngay cả vai diễn cũng có, thế nên người đại diện của ta mới bắt đầu lăng xê người mới, vì thế mà ta càng trở nên lụi bại, phải nghĩ hết cách để bên cạnh kẻ có tiền mới có thể thỏa mãn thói quen xa hoa của mình, ta có kết cục như vậy, đều là vì Kiều An Hảo.
Trong mấy tháng này, chỉ cần Lâm Thi Ý nghe được bất kỳ tin túc nào liên quan đến Kiều An Hảo, đều cực kỳ để ý, sau đó lại bị đả kích, vì tin tức mà ta nghe được về người phụ nữ kia, tất cả đều khiến lòng ta bị tắt nghẹn, nếu phải là lại nhận vai nữ chính, lại là đại diện cho sản phẩm xa xỉ nào đó, thậm chí có lần đánh bài với người đàn ông bốn mươi tuổi, vậy mà lại nghe được tin bọn Kiều An Hảo là vợ của người kế nghiệp công ty nhà họ Hứa.
Lúc đó, Lâm Thi Ý sâu sắc cảm nhận được, cái gì là tức chết người.
Mấy ngày này, ta có nằm mơ cũng muốn tóm cho bằng được nhược điểm của Kiều An Hảo, có thể là ông trời bị ý nghĩ như thế của ta làm cho cảm động, sau đó lại cho ta lần cơ hội như vậy.
Lục Cẩn Niên dứt khoát để trợ lý về nhà, bản thân mình tự lái xe mang Kiều An Hảo ăn cơm chiều.
Lúc họp, nhìn như thực nghe mọi người đánh giá, kỳ trong đầu đều tập trung, nghĩ đến việc buổi chiều nên mang Kiều An Hảo đến nơi nào ăn, cuối cùng Lục Cẩn Niên lại chọn ‘Bạc Hà viên’, thừa lúc họp, lại gởi tin nhắn còn đính kèm thêm địa chỉ.
Nhà hàng lộ thiên ‘Bạc Hà viên’, được xây dựng trong khu rừng mang sắc thái cổ xưa.
Vị trí Lục Cẩn Niên gởi kèm, gần bên hồ, có cây liễu rũ xuống, sóng nước mênh mang, cảnh đẹp ý vui, cộng thêm việc ăn cơm với người mình thích, lại khiến tâm tình của hai người khỏi tốt lên.
Kiều An Hảo tới ‘Bạc Hà viên’ vài lần, có vài món ăn ưa thích, vì thế lúc người phục vụ mang thực đơn món ăn lên, lúc Lục Cẩn Niên tự mình gọi đồ ăn, liền thoải mái gọi chút thức ăn mình thích.
Tốc độ mang thức ăn lên của ‘Bạc Hà viên’ rất nhanh, giờ Lục Cẩn Niên tan họp và sáu giờ rưỡi, lái xe đến đây là tám giờ, Kiều An Hảo quả rất đói bụng, cho nên đồ ăn vừa lên, cầm đũa bắt đầu ăn.
Lục Cẩn Niên vừa động đũa, lại tiếp tục cuộc điện thoại, là về vấn đề công việc, Kiều An Hảo yên lặng quấy rầy, chỉ yên lặng ăn.
Lục Cẩn Niên gọi phần tôm giấm đường, chua chua ngọt ngọt, Kiều An Hảo vô cùng thích ăn lúc đầu cầm đũa để ăn, nhưng lại có vài phần khó khăn, dứt khoát bóc tay, nước dấm đường dính đầy tay, có phần thoải mái, Kiều An Hảo lại ăn thoải mái, cuối cùng khi nhìn thấy trong dĩa của Lục Cẩn Niên chỉ còn bảy tám con tôm, Kiều An Hảo lại nghĩ đến Lục Cẩn Niên vẫn chưa ăn con nào.
Chương 482: Hủy bỏ hôn ước (2)
Kiều An Hảo có chút xấu hổ tiếp tục ăn, nhưng lại bóc tôm ra.
Cái bàn có chút lớn, lúc Kiều An Hảo, mông phải nhấc khỏi ghế, tay duỗi ra về phía trước rất dài.
Mặc dù Lục Cẩn Niên dựa vào ghế nghe điện thoại, nhưng lực chú ý vẫn đặt ở người Kiều An Hảo, nhất là khi nhìn đến xuống tay ăn tôm, mặt mày cũng nhiễm lên tia ấm áp.
Lục Cẩn Niên đột nhiên thấy Kiều An Hảo duỗi tay, hướng về phía bát của mình, cho rằng Kiều An Hảo muốn đút tôm cho mình ăn, người hơi sửng sốt ngẩn ra, mang theo vài phần thụ sửng sốt ngẩn ra, mang theo vài phần thụ sủng nhược kinh liền nghiêng người về phía trước cái, mở miệng ra, vốn Kiều An Hảo định đặt tôm đến trong bát của thị bị ngậm rồi.
Kiều An Hảo ràng cảm giác được môi ấm áp của người đàn ông sát qua ngón tay của mình, cùng với cảm giác tê dại, tôm trong tay liền biến mất thấy.
phải muốn đút cho , là muốn đặt ở trong chén .
Kiều An Hảo nhịn được hướng về phía Lục Cẩn Niên chớp mắt hai cái.
Lục Cẩn Niên tiếp xúc đến ám hiệu của , cho rằng muốn mình bày tỏ, vì thế bên vừa nghe người trong điện thoại chuyện, vừa hướng về phía Kiều An Hảo khẩu hình câu: “Cảm ơn.”
là người phụ nữ tùy tùy tiện tiện, chủ động đút cho người đàn ông ăn sao?
bị hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này rất thích, làm sao bây giờ?
Giống như là có chiếc lá rơi vào mặt hồ trong lòng Kiều An Hảo, tạo nên vòng gợn sóng.
mang theo vài phần hạnh phúc ngọt ngào, cúi đầu, tiếp tục nghiêm túc bóc tôm, sau đó duỗi thẳng cánh tay, đưa về phía trong bát Lục Cẩn Niên, sau đó lại bị Lục Cẩn Niên vui sướng hiểu lầm đút cho lần nữa, liền mở miệng tiếp tục ngậm lấy.
bàn cơm rất an tĩnh, Lục Cẩn Niên ngẫu nhiên đối với người trong điện thoại hai câu, về sau đối phương gửi cho video clip, để cho nhìn nội dung máy tính đối phương, Lục Cẩn Niên bên nhìn, bên lúc Kiều An Hảo duỗi tay qua đây, vừa mở miệng ra ngậm lấy cái, đến cuối cùng, giống như thành thói quen, cũng nhìn tay Kiều An Hảo ở đâu, có thể chuẩn xác ngậm tôm ở ngón tay của .
Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên ăn lưu loát tự nhiên như vậy, sau đó lại nhìn trong tay mình còn xót lại con tôm cuối cùng, tròng mắt xoay vòng, giống như làm chuyện xấu, cầm xác cái tôm đưa tới bên miệng Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên theo thói quen mở miệng ra ngậm lấy, nhai cài cái, như phát giác được có gì thích hợp, mi tâm cau lại, liền phun đồ trong miệng ra, ngẩng đầu, thấy mặt mày Kiều An Hảo cong cong buồn cười, cầm trong tay con tôm cuối cùng, đưa tới, cúi đầu ngậm lấy, mi tâm nhíu lại liền giãn ra, sau đó hai câu với trong điện thoại, liền cúp điện thoại, quay đầu đúng lúc bắt gặp Kiều An Hảo dúng ngón tay dó dính dấm nước đường lấy khăn giấy ướt ra, bởi vì chỉ có bàn tay, làm thế nào cũng rút ra được, vì thế thấy Lục Cẩn Niên cúp điện thoại : “Giúp em lấy tờ ra.”
Lục Cẩn Niên rút tờ khăn giấy ướt ra, nhưng đưa cho Kiều An Hảo, ngược lại tự nhiên cầm ở trong tay, giúp lau ngón tay sạch .
Kiều An Hảo rũ lông mi xuống, nhìn chằm chằm động tác Lục Cẩn Niên lau tay mình, cự tuyệt cũng có phản kháng.
phai nhận ra mình với Lục Cẩn Niên trong lúc đó có chút hành động quá mức ái muội, mặc dù biết đáy lòng Lục Cẩn Niên đến cùng suy nghĩ như thế nào, nhưng Lục Cẩn Niên 13 năm mà , rất hưởng thụ ái muội như vậy.
Last edited by a moderator: 16/6/16