1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 434: lặng thầm ở bên cạnh làm bạn (20)

      Editor: Xẩm Xẩm


      Kiều An Hảo đứng tại chỗ lúc mới bắt kịp.

      Hai người trước sau rời , trong lúc đó vẫn còn duy trì khoảng cách xa gần.

      Dọc theo đường , hai người đều cực kỳ im lặng, ai cũng chủ động mở miệng chuyện với ai.

      Lúc đến cửa hàng tiện lợi 24 giờ, Lục Cẩn Niên dừng bước, cũng vào, nhìn qua cửa sổ bằng kính ngăn cách, thấy Kiều An Hảo đứng ở gian hàng đồ dùng hàng ngày cầm mấy gói băng vệ sinh.

      Hóa ra là đến nguyệt , khó trách cần dùng gấp.

      Lục Cẩn Niên đợi cho Kiều An Hảo đến trước quầy tính tiền, mới đẩy cửa tiến vào, lấy ví tiền ra, chờ thu ngân quẹt xong mã, rồi đưa tờ 100 đồng đến.

      “Tôi có tiền lẻ…” Kiều An Hảo lấy từ trong ví ra mấy tờ tiền lẻ, vừa định đưa cho thu ngân, Lục Cẩn Niên nhận lấy tiền thừa mà ấy trả lại, mang theo túi mua hàng, ra khỏi cửa hàng.

      Cùng lúc đó, Kiều An Hảo vẫn theo sau Lục Cẩn Niên như cũ, ngẩng đầu, có thể thấy đơn từ bóng lưng của , ánh mắt nhịn được nhìn chăm chú lúc, sau đó mới rời .

      Bóng đêm rất yên tĩnh, ánh trăng sáng và ánh đèn đường mờ nhạt phảng phất vào nhau cùng chỗ, rơi vãi đầy mặt đất, khiến chiếc bóng của hai người bị kéo ra là dài.

      đến cửa biệt thự của Hứa Gia Mộc, Lục Cẩn Niên dừng bước trước, chờ Kiều An Hảo đến gần, liền đưa túi đồ cho .

      Kiều An Hảo nhận lấy, tiếng: “Cảm ơn.”

      Lục Cẩn Niên gì, hai người đứng đối mặt với nhau.

      Lục Cẩn Niên biết, tiếp theo mình nên để cho vào nhà nghỉ ngơi sớm, nhưng lời lại giữ trong miệng rất lâu, thế nào cũng nên lời, dường như chỉ có dùng cách này, mới có thể nán lại ở cùng lúc.

      yên tĩnh khiến cho khí có chút xấu hổ, Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên mãi vẫn có ý định mở miệng, vì thế liền ngẩng đầu, nhìn : “Tôi vào trước.”

      Lục Cẩn Niên rũ mắt xuống, lâu sau mới gật đầu cái, sau đó mở mắt ra, nhàn nhạt mở miệng : “Ừ, vào nghỉ ngơi .”

      “Ừhm” Kiều An Hảo khẽ lên tiếng, tay khẽ dùng sức nắm lấy túi đồ, qua người , vào biệt thự.

      Lục Cẩn Niên đứng ở cửa lớn, nhìn Kiều An Hảo vào nhà, mới thu tầm mắt trở về, ngẩng đầu, nhìn ánh trăng bầu trời, sau đó bước tiếp về phía biệt thự của mình, được hai bước, Lục Cẩn Niên nghĩ đến gì đó, lại đột nhiên quay người, trở lại cửa hàng tiện lợi.

      Nguyệt tới, báo trước, lại có chút thoải mái, giờ, chỉ cảm thấy dưới bụng trướng lên, mang theo lẩm nhẩm đau, cũng biết có phải do vừa rồi giặt đồ dơ, tay chân hơi lạnh.

      Kiều An Hảo phơi đồ ở ban công, chuẩn bị lên giường ngủ, lại nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.

      Kiều An Hảo xuống lầu, tới cửa, nhìn qua mắt mèo, lại thấy có ai, trong lòng vừa nghi ngờ vừa sợ hãi, do dự lúc, nhưng vẫn kéo cửa ra, lại thấy sân trước nhà trống .

      Kiều An Hảo nhíu mày, hết sức buồn bực, lại thấy trước cửa có chiếc túi lớn.



      Chương 435 lặng thầm bên cạnh bầu bạn (22)

      Kiều An Hảo nhíu mày, bực bội có người quấy phá, thấy trước cửa đặt cái túi.

      Kiều An Hảo trong túi có gì, e ngại đêm hôm khuya khoắt ai đó rảnh rang phá rối, nên ngẩng đầu nhìn quanh biệt thự, do dự lâu, mới ngồi xổm người xuống nhìn cái túi. Mượn ánh đèn tường le lói, Kiều An Hảo thấy là túi nilon của cửa hàng tiện lợi mà hồi nãy mình mới ghé mua đồ.

      Kiều An Hảo thận trọng nhìn qua khe túi, thấy thấp thoáng có hai hộp dán mác hẳn hoi, bèn lôi ra xem.

      Hai hộp trà gừng đường phèn, túi giữ nhiệt, còn có ba gói táo đỏ... Toàn là nhu yếu phẩm dành cho phụ nữ đến kỳ kinh nguyệt, nhất là trà gừng đường phèn có tác dụng giảm đau.

      Nhưng tối nay vừa bị kinh nguyệt, mà đến kỳ, cũng với ai, là ai...

      Trong đầu Kiều An Hảo ra ba người có khả năng "Đưa tới?" Vẫn chưa ràng, đầu của liền nhìn về phía biệt thự của Lục Cẩn Niên.

      Xe của Lục Cẩn Niên, lái vào trong biệt thự của , đèn xe sáng chói mắt, lúc dừng xe, đầu xe vừa vặn nhắm ngay biệt thự của Hứa Gia Mộc, Kiều An Hảo mở mắt được, nhịn được giơ tay lên che lại, vẫn đợi đến đèn xe tắt, mới buông tay xuống.

      Biệt thự đối diện có sáng đèn, Kiều An Hảo cũng thấy , chẳng qua là mơ hồ nghe tiếng mở cửa, sau đó biệt thự bên cạnh sáng đèn lên, xuyên qua cửa sổ thủy tinh, khiến mảnh sân sáng ngời.

      Kiều An Hảo nhìn chằm chằm đèn sáng phòng lát, mới thu hồi tầm mắt, sau đó cúi đầu, nhìn đồ vật trong túi, trong nháy mắt đáy lòng hiểu, những vật này là Lục Cẩn Niên mua được, đặt ở cửa.

      ra rất dễ dàng xác định, tối nay chỉ có mình , biết tới kỳ kinh nguyệt, vậy đúng lúc trở về nhà, lại quay trở lại cửa hàng tiện lợi, mua những thứ đồ này đưa tới.

      Tâm tình Kiều An Hảo trở nên xúc động, đứng hồi lâu, mới lấy những thứ kia đặt lại vào trong túi, sau đó cầm lên đứng dậy, trở vào trong nhà, lúc đóng cửa, còn quay đầu nhìn ánh đèn sáng tỏ trong biệt thự cách vách.

      Kiều An Hảo trở lại phòng ngủ, mở trà gừng đường phèn, dùng nước sôi pha, trong nháy mắt mùi trà gừng ngập cả phòng.

      Kiều An Hảo ngồi ở ghế sa lon, nhìn chằm chằm làn khói nóng lượn lờ bốc lên từ trà gừng đường phèn, tâm tình trở nên càng thêm phức tạp.

      biết, Lục Cẩn Niên đến cửa hàng tiện lợi, là bởi vì lo lắng cho , cũng biết, mua đồ đưa tới đây, là quan tâm .

      Nhưng mà hiểu, rốt cuộc Lục Cẩn Niên lòng quan tâm với , là dụng ý gì, là bởi vì lấy con của , trong lòng dằn vặt, nên muốn chuộc tội sao?

      Người này rất khó hiểu, biết rất ràng hai người thể nào ở cùng chỗ, nhưng khi đối xử tốt với bạn, bạn có cách nào từ chối được.

      Như và Lục Cẩn Niên, lấy con của , quyết tâm nữa, cũng cố gắng khiến bản thân quên , nhưng tối nay thấy hành động như vậy, đáy lòng nhịn được mà tràn đầy xúc động.

      Chương 436: lặng thầm bên cạnh bầu bạn (23)

      Ngày hôm sau Lục Cẩn Niên vẫn lái xe tới công ty vào sáng sớm như bình thường, lúc lái xa qua biệt thự của Hứa Gia Mộc, lại cố ý thả chậm tốc độ xe lại chút, xuyên qua cửa xe, thấy được phòng còn sáng đèn.

      Có thể là vì nguyên nhân tối hôm qua với Kiều An Hảo hai câu, hôm nay tâm trạng Lục Cẩn Niên tệ, lúc xử lý xong công việc, còn cầm ly cà phê đứng bên cạnh cửa sổ sát đất trong văn phòng, hồi tưởng từng chữ trong đoạn đối thoại tối hôm qua của mình và Kiều An Hảo vài lần.

      Kỳ đoạn đối thoại hôm qua, về căn bản có hàm nghĩa gì đặc biệt, nhưng nghĩ đến cuối, khoé môi của lại khẽ nhếch lên.

      Thậm chí trong lòng còn cảm thấy được, con đường đến cửa Cẩm Tú viên qua biết bao nhiêu lần kia lại trở nên có chút đáng .

      Lục Cẩn Niên suy nghĩ rất lâu, lúc cúi đầu uống cà phê, tiếng gõ cửa truyền đến từ bên ngoài văn phòng, Lục Cẩn Niên nuốt cà phê trong miệng, ngữ điệu rất lạnh nhạt: "Vào ."

      Cửa bị đẩy ra, là trợ lý, trong tay còn cầm số giấy tờ: "Ngài Lục, cái này cần ký tên."

      Lục Cẩn Niên xoay người trở về bàn làm việc, đặt ly cà phê xuống, nhận lấy tập giấy tờ mà lật hai lần, lấy bút ra, ký tên, đưa giấy tờ cho trợ lý.

      Trợ lý nhận lấy tập giấy tờ bằng hai tay, còn : "A..., đúng rồi, ngài Lục, vẫn còn việc, là những hoạt động mà lần trước sắp xếp cho Kiều, đài truyền hình liên hệ, muốn thu hình vào tháng chín này, nếu có ý kiến gì, tôi bảo người thông báo với Kiều, để ấy chuẩn bị trước."

      "Ừ..." Lục Cẩn Niên lên tiếng, chờ đến lúc trợ lý cầm giấy tờ xoay người rời , đột nhiên lại mở miệng: "Đợi ."

      Trợ lý có chút khó hiểu dừng bước, quay đầu: "Ngài Lục, còn có gì có gì muốn dặn dò sao?"

      Lục Cẩn Niên ngừng chút, mới mở miệng : "Để tôi báo cho ấy."

      Lúc đầu trợ lý có chút phản ứng kịp, sửng sốt chút, mới hiểu được Lục Cẩn Niên cái gì, lập tức gật đầu, : "Tôi biết rồi, ngài Lục."

      Lục Cẩn Niên chờ trợ lý rời , đóng cửa lại, mới cầm lấy di động bàn, trong danh bạ hai mươi ngày nay, mình bấm vào rất nhiều lần, lại vẫn chưa qua con số thứ mười .

      -

      Ngày kinh nguyệt đầu tiên, vô cùng thoải mái, Kiều An Hảo nằm ì giường đến giữa trưa mới dậy.

      Trong biệt thự của Hứa Gia Mộc, có rạp chiếu phim của gia đình, ăn xong cơm trưa, Kiều An Hảo cảm thấy nhàm chán, vì thể lại tìm bộ phim điện ảnh mà xem.

      Lúc gần hết phim, Hứa Gia Mộc gọi điện thoại đến, giải thích nguyên nhân tối hôm qua rời có lý do.

      Trong điện thoại, giọng của Hứa Gia Mộc nghe qua có chút khác thường, Kiều An Hảo cũng kịp hỏi nhiều, điện thoại bị tắt.

      Kiều An Hảo mới vừa thả điện thoại di động lên ghế sô pha, tiếng chuông lại vang lên, Kiều An Hảo còn nghĩ rằng là Hứa Gia Mộc gọi điện đến để giải thích vì mới gọi được nửa cúp máy, cố gắng chờ điện thoại vang lên vài tiếng, mới cầm lên, kết quả lại thấy màn hình lên tên của Lục Cẩn Niên, vẻ mặt của cứng đờ chút, sau đó bắt máy, nhàng "A lô" tiếng.

      "Là ." Giọng điệu của Lục Cẩn Niên vẫn trong trẻo mà lạnh lùng, qua loa di động, truyền vào tai của Kiều An Hảo.

      Ngón tay của Kiều An Hảo phải dùng sức mới có thể nắm lấy điện thoại, nhàng "Ừ" tiếng, rồi dùng giọng điệu khách sáo hỏi: "Có chuyện gì sao?"

      Chương 437: lặng thầm ở bên cạnh làm bạn (24)

      Editor: Xẩm Xẩm


      Giọng của Lục Cẩn Niên hòa nhã: “Trước tiên an bài cho vào tham gia tiết mục giải trí radio kia, phải thu lại nhiều lần, nên chuẩn bị sẵn sàng.”

      Hóa ra là chuyện công việc… Kiều An Hảo : “Tôi biết rồi.”

      Lục Cẩn Niên ở bên kia điện thoại rơi vào yên tĩnh.

      Kiều An Hảo nắm lấy di động, đợi lúc lại mở miệng: “Còn có việc gì ? Nếu , tôi cúp máy đây.”

      Ước chừng qua phút đồng hồ, Lục Cẩn Niên mới “ừm” tiếng, Kiều An Hảo câu “Tạm biệt”, chuẩn bị gác điện thoại, giọng của lại truyền đến: “Kiều Kiều…”

      Kiều An Hảo dừng động tác ấn phím lại, gì.

      Trong điện thoại liền yên lặng, thanh của lại vang lên: “Mấy ngày này, em có thấy bất tiện ? Tham gia vào tiết mục giải trí có vẻ rất mệt, có cần tôi nhắc bọn họ câu, dời lại thời gian?”

      Tối hôm qua khi Lục Cẩn Niên đặt chiếc túi ở trước nhà, tâm tình của Kiều An Hảo lại phức tạp vô cùng, rũ lông mi xuống, im lặng lúc, giọng điệu vững vàng mở miệng : “ cần, đến lúc đó còn gì rồi.”

      “Nếu… nếu hôm đó có việc gì, thân thể thoải mái, có thể lại với nhân viên công tác.”

      “Ừhm, tôi biết rồi, cảm ơn .”

      Lục Cẩn Niên chưa bao giờ nghĩ tới cướp lấy Kiều An Hảo từ tay Hứa Gia Mộc, cũng hề mong đợi chuyện thích , chỉ là muốn trở lại những tháng ngày coi nhau như hai người xa lạ, ngày cũng như đêm đều nhớ đến , ngày cũng như đêm đều bị giày vò trong nỗi đơn.

      vẫn tìm cơ hội để có thể đến gần hơn…, , là cơ hội để có thể chuyện với

      ra, chuyện Kiều An Hảo tham gia vào tiết mục kia, là người trong công ty nhận, có thể với , nên mới gọi điện.

      Nhưng là, Kiều An Hảo chỉ là người mới, lịch trình lại càng ít ỏi, vì có thể để cho bản thân mình được với mấy câu nên mới ỷ vào vị trí CEO của Hoàn Ảnh mà bố trí cho tiết mục, mượn cơ hội này gọi điện thoại cho .

      Vừa vặn hơn nửa tháng qua, Lục Cẩn Niên nhận ba chương trình cho Kiều An Hảo, quảng cáo, hoạt động….

      bố trí của , tất nhiên khiến cho người của Hoàn Ảnh có chút bất mãn, nhưng lại coi như nhận ra, vẫn cố chấp như cũ.

      Ngày trước khi bấm máy Khuynh Thành thời gian, Kiều An Hảo muốn vào đoàn làm phim, lại còn thừa nhân vật nào, Lục Cẩn Niên liền để làm nữ thứ, khiến những nữ diễn viên khác đồng loạt phản đối, quậy ầm ĩ hồi, còn muốn chuyển sang công ty khác.

      -

      Bộ phim cổ trang mà Kiều An Hảo sắp quay là Thần kiếm, cùng dạng chế tác với Khuynh thành thời gian.

      Đây là lần đầu tiên Kiều An Hảo làm nữ chính, vẫn có chút khẩn trương, nhưng may mà nam chính quen với , là bạn trai của Kiều An Hạ - Trình Dạng, cho nên rất nhanh quen dần với tiến độ.

      Tống Tương Tư cũng tham gia, nhưng cảnh diễn rất ít.

      Chương 438 lặng thầm ở bên cạnh làm bạn (25)

      Editor: Sam Sam


      Ngày đầu cất cánh, biết Hứa Gia Mộc nảy ra ý nghĩ gì, nhất định muốn đích thân đưa Kiều An Hảo tới đây.

      Hứa Gia Mộc đặt vé máy bay, khoang hạng nhất, ba người ngồi cùng hàng, nhưng giữa Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc, cách lối .

      Trước đó Triệu Manh có tải bộ phim, đợi đến lúc máy bay cất cánh, Triệu Manh liền mở Ipad, cùng Kiều An Hảo mỗi người tai nghe, xem phim.

      Hứa Gia Mộc cầm tờ báo mà nữ tiếp viên hàng đưa cho, tùy ý lật mấy trang, cuối cùng tầm mắt dừng hình ảnh.

      Tống Tương Tư mặc bộ váy dài màu hồng nhạt, đứng thảm đỏ, khẽ nâng chiếc cằm tinh tế, nở nụ cười xinh đẹp.

      Hứa Gia Mộc nhìn chằm chằm tấm hình kia hồi lâu, cuối cùng tâm trạng có chút bất an gập tờ báo lại, nhét vào trong túi trước mặt, sau đó nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Kiều An Hảo ngồi bên Triệu Manh, kết quả màn ảnh Ipad của hai người, lại thấy được khuôn mặt Tống Tương Tư, trong lòng lại rầu rĩ hơn, Hứa Gia Mộc thở hơi dài, chỉnh chỗ ngồi hạ xuống chút, rồi nhắm hai mắt lại, nhưng trong đầu, lại chậm rãi trở lại hơn nửa tháng trước, mình vừa vào nhà, hung hăng tát Tống Tương Tư cái vào đêm đó.

      ra bây giờ suy nghĩ lại, hoàn toàn biết vì sao lúc ấy mình lại tát , chỉ là cảm thấy trong lồng ngực có tức giận, chỗ nào trút ra, trong đầu cũng còn có ý thức, nên giơ tay trút xuống.

      Cái tát kia, đánh rất đau, bởi vì cũng cảm giác được tay mình đau đớn khi bị đập ngược lại.

      Lúc đó cũng hối hận, thậm chí là giây phút đó đáy lòng cũng lên hoảng hốt, bản năng muốn ngồi xổm người xuống, xin lỗi .

      Nhưng khi nhìn về phía , đáy mắt trong trẻo, giọt lệ cũng chảy xuống, vẻ mặt bình tĩnh giống như cái tát kia rơi mặt mình, thậm chí còn ra vẻ như có chuyện gì xảy ra từ dưới đất đứng dậy, sửa sang lại quần áo và tóc của mình.

      phản ứng như vậy, khiến trong nháy mắt cảm thấy người bị tát là , phải là .

      Hình ảnh đó, cực kỳ giống đêm xảy ra tai nạn giao thông.

      Đêm đó, tám giờ, vội vã đến sân bay đón từ Pháp trở về, dẫn ăn cơm tối, còn tặng món quà cho , trở lại nhà trọ, thể chờ đợi đưa tay vào quần áo của , giống như trước đây, rất thuận theo, nhưng khi quần áo hai người cũng cởi hết, chuẩn bị tiến vào thân thể của , lại đột nhiên bình tĩnh, lạnh lùng mở miệng, nhìn về phía câu: "Gia Mộc, chúng ta chia tay ."

      Lúc ấy đầu óc tràn đầy da thịt và thân mật với , chỉ nghĩ là giỡn, hôn gò má của , chuyện.

      Nhưng mà lại vươn tay, đẩy ra, lại câu vừa rồi, tiếp tục lặp lại lần: "Gia Mộc, chúng ta chia tay ."

      thấy được nghiêm túc trong mắt , phải là đùa, thời đại học, vì chữa bệnh cho cha, chạy đến Kim Bích Huy Hoàng bán thân, cho 5 vạn đồng, cam tâm tình nguyện làm tình nhân, bọn họ dây dưa suốt bảy năm, chưa bao giờ đề cập chuyện tình , vậy mà lại chia tay với .

      Cho dù là đến bây giờ, cũng hiểu tại sao lúc đó mình lại tức giận như vậy, cảm thấy giống như tự ái bị người ta dày xéo, hề nghĩ ngợi, liền câu: "Em dễ dàng vậy sao?"
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 439: lặng thầm bên cạnh bầu bạn (26)



      Ừm, biểu của thoải mái hơn , ngay cả tức giận cũng có, chỉ lôi chăn che cơ thể mình, gật gật đầu với , : “ xin lỗi, Hứa thiếu gia, tôi quên, tôi là người phụ nữ dùng 5 vạn mới mua được, nhưng mà mua trong vòng bảy năm, cũng xem như đáng giá rồi, cho nên, Hứa thiếu gia, chúng ta kết thúc .”

      mở miệng, từ trước đến nay có thể , trong khoảng thời ngắn tìm được lời để phản bác, cuối cùng cũng biết bản thân giận lẩy, hay là đùa độc ác, liền ném câu: “Kết thúc kết thúc, nghĩ rằng tôi thích , cũng cmn ngủ với bảy năm, sớm ngán rồi!”

      xong, liền xuống giường, mặc quần áo, đóng sập mạnh cửa ra ngoài.

      vẫn luôn là người rất ôn hòa, nhưng mà biết vì sao ngày đó mình lại quá nóng nảy như vậy. đứng ở cửa, phát mình cầm theo ví tiền, muốn vào lấy, cuối cùng lại vứt bỏ được mặt mũi, liền gửi tin nhắn cho người bạn trong giới, : mang ví tiền.

      biết, vẫn luôn gặp bạn bè trong giới, nhưng đêm hôm đó, đợi rất lâu, cũng đợi được câu trả lời của , nhịn được gửi cho tin nhắn, có người đáp lại, sau đó liền gọi điện thoại qua, phát số của mình bị cho vào danh sách đen.

      Vốn cơn giận tích tụ ở ngực, bắt đầu tăng mạnh lý do, trực tiếp ấn thang máy xuống lầu, lái xe rời .

      còn nhớ tốc độ lái xe thực rất nhanh, lúc đó trong đầu có suy nghĩ gì, chỉ cảm thấy phẫn nộ, muốn mượn tốc độ xe phát tiết lửa giận của mình.

      Lúc qua đường hầm, vì tránh chiếc xe màu trắng sắp bị đâm vào, mới xoay tay lái quá mạnh, xe cứ như vậy nhanh như bay đâm vào tường đường hầm.

      Lúc đó trước khi hôn mê, nghĩ, người phụ nữ Tống Tương Tư này, lúc nào ở trong thế giới của , trở nên lợi hại như vậy rồi? có thể khiến xảy ra tai nạn xe cộ? còn nghĩ Tống Tương Tư biết bản thân mình sắp chết, có đau lòng ?

      Nhưng chứng minh, người phụ nữ Tống Tương Tư này, trời sinh chính là tim phổi, làm sao đau khổ chứ?

      hôn mê ròng rã chín tháng trời, lúc tỉnh lại, di động của trống trơn, ngay cả dòng tin ngắn ngủi cũng gửi cho , thử gọi cú điện thoại qua cho , vẫn còn nằm trong danh sách đen của .

      Nghĩ tới đó, rồi nhìn chằm chằm dấu vết năm ngón tay đỏ bừng mà nện lên mặt nhưng thái độ của tỏ vẻ sao cả, ngay lập tức mất hết toàn bộ lí trí, hề nghĩ ngợi liền níu chặt cánh tay , kéo vào phòng ngủ ghi lại dấu ấn thời gian bảy năm của , sau đó hung hăng đặt lên giường…..

      thừa nhận, đêm kia hung ác tàn nhẫn suýt nữa giết chết , muốn mang hết ấm ức chồng chất dưới đáy lòng trong thời gian dài của mình phát tiết ra ngoài, nhưng cho dù đối xử với như vậy, ràng đau đến cơ thể run rẩy, thế mà khuôn mặt vẫn mang theo ý cười chút để ý.

      Tâm tình chẳng những tốt lên, ngược lại càng tệ hơn, sáng hôm sau khi tỉnh lại, chẳng còn ở bên cạnh , sau đó mới biết, Vân Nam chụp ảnh chân dung.

      cũng với tiếng, đương nhiên cũng lười hỏi.

      phải là dây dưa sao? Xem ai có thể dây dưa hơn ai? Cuối cùng, vẫn đến Hoành Điếm này…. Vì, ngày mai muốn tham gia nghi thức bấm máy <<Thần Kiếm>>.

      ---

      Máy bay đến Hàng Châu, sau đó lại từ Hàng Châu tới Hoành Điếm, lúc tới khách sạn đoàn làm phim sắp xếp, là tám giờ đêm.



      Chương 440: lặng thầm ở bên cạnh bầu bạn (27)

      Edit: Tuyết Khanh


      [ Thần kiếm ] ngày mai bấm máy, đêm nay đạo diễn cố ý tập hợp diễn viên cùng chỗ ăn cơm, để làm quen với nhau.

      Kiều An Hảo đến trễ, cho nên khi đến, mọi người bắt đầu ăn.

      Bên trong bộ [ Thần kiếm ] có vài diễn viên từng đóng [ Khuynh thành thời gian ], cho nên mọi người vừa thấy vào, lập tức tiếp đón , Trình Dạng còn tự mình nhường chỗ trống bên cạnh mình, để cho Kiều An Hảo ngồi.

      Kiều An Hảo đến trước chỗ ngồi, trước tiên nâng ly rượu, xin lỗi trước mọi người vì trễ, rồi mới ngồi xuống.

      Lục Cẩn Niên ngồi ở vị trí bên cạnh Kiều An Hảo, nhàn nhã tùy ý dựa vào lưng ghế dựa, tay đặt lên bàn, cầm ly rượu, đối mặt bàn người vô cùng náo nhiệt chuyện phiếm, vẻ mặt thực nhàn nhạt, được lời.

      Kiều An Hảo là diễn vai nữ chính, bộ dạng xinh đẹp, người đầu tư cùng đạo diễn thể mời rượu còn nhân cơ hội tán gẫu hai câu.

      Ở phía sau, Lục Cẩn Niên chân mày trong lúc lơ đãng nhăn lại chút.

      Kiều An Hảo tới, ăn đến tiếng, uống đến bảy ly rượu, Lục Cẩn Niên nhìn đạo diễn lại lần nữa về phía Kiều An Hảo mời rượu, nhíu nhíu mày, sau đó để ly rượu trong tay xuống, nhàng bâng quơ mở miệng, : “Ngày mai bảy giờ là bắt đầu nghi thức bấm máy, sau khi chấm dứt nghi thức bấm máy, đoàn làm phim còn muốn chuyển địa điểm, ít nhất phải ngồi xe tám tiếng, giờ tan sớm chút, trở về nghỉ ngơi .”

      xong, Lục ảnh đế liền gọi phục vụ tới tính tiền.

      Lúc này còn chưa tới chín giờ, rất nhiều diễn viên vất vả mới có thể cùng đạo diễn và người đầu tư cùng nhau ăn cơm, tự nhiên muốn tan sớm như vậy, nhưng là Lục Cẩn Niên lên tiếng, lại có can đảm đứng lên phản đối, cho nên cuối cùng chỉ có thể tình nguyện đứng dậy, cùng đạo diễn ân cần lời từ biệt.

      Kiều An Hảo uống nhiều rượu, rời trước, trước tiên vào toilet, vừa mới vào, ngồi xổm bồn cầu, chợt nghe có người đẩy cửa tiến vào, còn cùng với vài người khác chuyện với nhau.

      “Nữ chính là ai? Tôi tại sao lại có ấn tượng?”

      “Lúc ấy toilet, nên biết, chính là người trễ nhất kia, gọi là Kiều An Hảo? Bộ dạng xinh đẹp, trong bộ [ Khuynh thành thời gian ] nhận vai nữ chính số hai.”

      “Đúng, cùng Lục ảnh đế diễn chung, Lục ảnh đế gần đây lại nâng đỡ ta, an bài cho ta rất nhiều thông cáo, tất cả đều là loại tốt nhất, trong công ty còn vì chuyện này, mở cái hội nghị cùng Lục ảnh đế tranh cãi, nghe khi họp, Lục ảnh đế câu cũng chưa , toàn bộ đều là những người đó kháng nghị, kháng nghị đến cuối cùng, Lục ảnh đế chỉ câu, tôi muốn nâng đỡ ấy, các ông có thể như thế nào? Sau đó đứng dậy rời , ngay sau đó liền đem nữ chính trong bộ phim điện ảnh cuối năm cho Kiều An Hảo, làm ai ở trong công ty cũng sợ tới mức dám lên tiếng .”

      “Lại tiếp này, tôi còn nhớ tới đến kiện, nguyên bản [ thần kiếm ] là muốn đến Lệ Giang lấy cảnh, sau lại đổi thành Giang Tây, tôi nghe , hình như là đoàn làm phim chủ yếu có diễn viên sợ độ cao, Lục ảnh đế cố ý tìm đạo diễn cùng biên kịch suốt đêm để điều chỉnh, các , cái người sợ độ cao kia có thể là Kiều An Hảo hay ?”

      “Còn có chuyện như vậy, các như thế nào cũng , chỉ là công ty chúng ta có người Bắc Ảnh tuyển chọn diễn viên thực tập, cầu chính là dáng người cùng Kiều An Hảo khác biệt lắm, hình như là [ thần kiếm ] có ít cầu cao vè động tác đánh võ cần người thế thân.”

      “Đây là ngôi sao mới có nhiều đãi ngộ nhất, Kiều An Hảo tuy rằng đóng qua hai bộ, nhưng cũng vẫn là người mới......”
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 441: Tại sao lại cần con của em? (1)

      Sau khi xong, đoàn người ra khỏi nhà vệ sinh.

      Kiều An Hảo vệ sinh xong, ngồi chồm hỗm bồn cầu, lại vẫn có ý đứng lên, những lời đối thoại mới nghe được vừa rồi cứ vờn quanh trong đầu.

      cũng là người của truyền thông Hoàn Ảnh, nhưng tới bây giờ vẫn chưa từng nghe qua mấy tin tức này.

      Quả là đoạn thời gian này, Lục Cẩn Niên thường xuyên gọi điện cho , thông báo với vài việc, chỉ nghĩ rằng đó là quyết định của công ty, cũng muốn nghĩ nhiều, nhưng lại biết, ra sau lưng những thông báo mà cho này, và công ty vẫn còn cãi nhau.

      Về phần tìm cho người thế thân, hoàn toàn biết, nhưng việc mà bọn họ suy đoán kia, người sợ độ cao, nghĩ, đại khái chính là .

      Trước cũng qua Lệ Giang chuyến, còn có Kiều An Hạ và Hứa Gia Mộc cùng , nán lại hai ngày, vội vã quay về Bắc Kinh, nguyên nhân rất đơn giản, độ cao của Lệ Giang là nghìn mét so với mặt nước biển, bắt đầu phản ứng lợi hại, nôn mửa, phát sốt, tim đập rộn lên.

      Lúc Lệ Giang kia, còn có bất kì liên hệ gì với Lục Cẩn Niên nữa, vì thế căn bản Lục Cẩn Niên thể biết chuyện này, lúc quay phim Khuynh thành thời gian, trong thời gian ở chung hòa hợp, vì để có thể với thêm mấy câu, liền cố ý tìm đề tài, vừa lúc tivi lại phát chương trình quảng cáo chụp toàn cảnh Lệ Giang, vì có chuyện gì để nhảm nên chỉ câu với Lục Cẩn Niên ngồi xử lý công việc bên máy tính, cái nơi Lệ Giang quỷ quái kia, cả đời này em cũng muốn lần thứ hai, phản ứng sợ độ cao kia suýt nữa khiến em mất nửa cái mạng rồi.

      Lúc ấy bận việc, nghe thấy câu đó, lại ngẩng đầu lên, khuôn mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng lại có chút kinh ngạc, hỏi , em sợ độ cao ở Lệ Giang sao?

      nghĩ nhiều liền gật đầu, đúng vậy, sau đó lại kể sơ tình huống lúc mình Lệ Giang, lại còn nén giận mà với , ở Lệ Giang ba ngày, lại gầy đến năm cân.

      Ngay lúc đó, cũng có nhiều phản ứng, sau khi nghe xong, cũng “Ừ” tiếng, lại tiếp tục bận bịu với công việc của mình.

      Thời gian trước lúc đến lấy kịch bản, mới biết được, phải đến Lệ Giang quay nửa tháng, lúc ấy cả người liền tốt.

      Chỉ mới du lịch ba ngày muốn mất nửa cái mạng của , quay phim nửa tháng, chẳng phải phải bỏ mạng ở Lệ Giang sao?

      Nhưng, có khả năng đoàn làm phim chỉ vì người diễn viên như mà sửa đổi bất kì điều gì, cả người ổn vẫn cứ ổn, vẫn phải lên mạng tìm hiểu xem làm sao mới có thể giúp phản ứng sợ độ cao đỡ lợi hại hơn được.

      Kết quả, ngày hôm sau, đến lấy kịch bản mới, nội dung kịch bản được điều chỉnh chút, nhưng thay đổi lớn nhất, vẫn là đổi Lệ Giang thành Giang Tây.

      tự mình đa tình mà nghĩ rằng mình là nguyên nhân khiến kịch bản thay đổi, cũng dám nghĩ như vậy, vì thế chỉ cho rằng bản thân may mắn.

      Mãi đến lúc này nghe được đoạn đối thoại của mấy người kia, mới biết được, ra là Lục Cẩn Niên cho thay đổi kịch bản, nguyên nhân là có người quan trọng sợ độ cao.

      Quả cũng biết vì sao mình lại lo lắng, như vậy khẳng định là bởi Lục Cẩn Niên vì mình nên mới thay đổi kịch bản, đây chính là điều khẳng định mười phần.

      số việc, lúc qua, chỉ là thuận miệng, sau khi qua, bản thân mình cũng vứt ra sau đầu, coi là quan trọng nữa.

      Nhưng, nghĩ tới, lời buột miệng của , lại nhớ .

      Chương 442: Tại sao lại cần con của em? (2)

      Thời gian gần đây, Lục Cẩn Niên rất tốt với … Từ những việc vặt vãnh nhặt như mua băng vệ sinh, rồi đến chuyện lớn như sửa kịch bản… biết, nhưng hiểu…

      Gửi thông báo sắp xếp lịch, vốn có thể bảo trợ lý báo cho Triệu Manh, cũng có thể tự mình gọi điện thoại qua cho , nhưng đôi khi, cứ cố ý tự mình qua với , mỗi lần tới, đều xách túi bánh xoài ngon ngọt.

      Lúc đó thấy Tống Tương Tư gửi tin nhắn cho bạn bè trong giới, gửi đến tấm ảnh chụp mình ăn bánh xoài, bản thân liền thuận tay trả lời câu, chị Tương Tư, em cũng muốn ăn.

      ra lúc đó biết, chắc thấy đoạn đối thoại QQ của và Tống Tương Tư, tới lúc này, lại đặc biệt mua bánh xoài.

      có cảm động, nhưng mà, ra sức làm bản thân mình chú ý tới xúc động này.

      Bởi vì, phần tình phải thích có thể thích, nhưng mà có số chuyện thể tha thứ được.

      muốn để bản thân mình bị làm tổn thương nhiều như vậy, thậm chí sau khi bị mất đứa bé, còn mơ mộng hão huyền ngây ngốc thích .

      người là có tự trọng, nhưng hèn đến mức có tôn nghiêm.

      Kiều An Hảo ngồi bồn cầu hồi lâu, mới hít sâu hơi, suy nghĩ nữa, cố ép đáy lòng nhảy phập phồng xuống, đứng lên bấm nút xả nước, rồi ra ngoài toilet.

      ---

      Tống Tương Tư mở cửa, nhìn thấy Hứa Gia Mộc đứng bên ngoài, lên tiếng.

      Trong toilet người đại diện vừa tò mò dò hỏi câu “Tương Tư, là ai vậy?” vừa thò đầu ra nhìn, kết quả khi thấy Hứa Gia Mộc, vẻ mặt lập tức trở nên dè dặt, lễ phép cẩn thận gọi câu: “ Hứa.”

      Hứa Gia Mộc vốn để ý tới người đại diện của Tống Tương Tư, ánh mắt chỉ bình tĩnh nhìn chằm chằm vào Tống Tương Tư.

      Tống Tương Tư trực tiếp xem cái nhìn chăm chú của Hứa Gia Mộc, quay đầu với người đại diện của mình: “Chị về phòng trước .”

      Người đại diện gật gật đầu, lướt sát bên cạnh người Hứa Gia Mộc ra ngoài.

      Tống Tương Tư cũng chưa thèm liếc nhìn Hứa Gia Mộc cái, tiêu sái vào phòng, Hứa Gia Mộc đóng cửa, tiến vào theo, kết quả còn chưa câu nào, Tống Tương Tư dứt khoát cởi váy, nằm giường, nhìn : “Đến đây .”

      Hứa Gia Mộc bị hành động như vậy của Tống Tương Tư khiến có chút tức giận mơ hồ, đứng im tại chỗ nhúc nhích.

      Tống Tương Tư nhìn về phía Hứa Gia Mộc nhíu nhíu mày, cong môi cười: “ Hứa, đến tìm tôi, phải là vì lên giường sao? Đến đây, ngày mai tôi còn phải dậy sớm, xong việc sớm chút nhé!”

      Trong nháy mắt Hứa Gia Mộc trở lại bình thường, vì phẫn nộ, trán nổi đầy gân xanh, mở miệng lên tiếng xen lẫn lửa giận: “Tống Tương Tư, có tự trọng, phải ?”

      Tống Tương Tư đối mặt với lời của Hứa Gia Mộc, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng tự nhiên cởi nút áo trong, sau đó còn quét qua Hứa Gia Mộc đứng tại chỗ, thúc giục hỏi: “Rốt cuộc có muốn tới hay ?”

      Hứa Gia Mộc thầm cắn chặt răng, sải bước tiêu sái tới sofa, xách váy , hung hăng ném lên cơ thể lõa lồ, sau đó độc ác lườm cái, hơi thở có phần ổn định xoay người bỏ .

      Tống Tương Tư chờ cửa phòng bị hung hăng đóng sầm vào, mới nhặt quần áo lên, chậm rãi mặc lên người, sau đó đứng dậy bước mấy bước, đến trước cửa sổ, đầy lúc sau, liền nhìn thấy bóng dáng Hứa Gia Mộc trong cơn giận dữ từ trong khách sạn ra.
      Last edited by a moderator: 4/6/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 443: Tại sao cần con của em? (3)

      Hứa Gia Mộc lên chiếc xe rời , Tống Tương Tư vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, nhúc nhích.

      Đây là lần thứ hai làm cho tức giận rời , lần đầu tiên làm tức giận bỏ , xảy ra tai nạn xe.

      ra vẫn hiểu lắm, cuối cùng tức giận lớn đến đâu, người nên phẫn nộ nên tuyệt vọng, phải là sao?

      Năm vạn đồng, bán mình cho bảy năm... Giá rất rẻ mạt, nếu phải bởi vì đáy lòng , làm sao có thể danh phận theo bảy năm.

      Đúng vậy, danh phận.

      Trong bảy năm này, chính là Kim Ốc Tàng Kiều của , chưa từng gặp qua bất kỳ bạn bè nào của , cũng chưa từng giống như đôi tình nhân với , tay trong tay đường phố.

      Lúc ban đầu côi nghĩ, sao, lâu ngày sinh tình, nhưng qua bảy năm, tình cảm còn chưa sinh ra, ngược lại nghe được tin tức muốn kết hôn.

      dâu phải là .

      là tình nhân thể lộ ra ngoài ánh sáng, phải trở thành Tiểu Tam thể lộ ra ngoài ánh sáng bị người gặp người mắng rồi.

      vĩnh viễn cũng thể quên, khi ngày đó mình tỉnh lại, trong lúc vô tình nghe được lời với người gọi điện thoại.

      "Tuổi tác xấp xỉ, cũng nên kết hôn rồi... Tính năm nay kết hôn... Đến lúc đó cậu nên về nước tặng quà cho tôi... Cậu lúc thời đại học, năm vạn đồng mua ở Kim Bích Huy Hoàng kia sao? Bây giờ còn liên lạc... Có thể làm sao, khi kết hôn tiếp tục cùng ấy như bây giờ... Dù sao tôi thể cưới ấy, cậu cũng phải biết, tôi nhất định phải kết hôn với người phụ nữ môn đăng hộ đối..."

      Môn đăng hộ đối, bốn chữ này, có bao nhiêu cây đao bén nhọn, vô cùng thoải mái đâm vào người làm chua xót.

      Trong nháy mắt đó mới hiểu được, chỉ là xuất thân bình dân, vĩnh viễn cũng trở thành bé lọ lem, gả cho vương tử xuất thân nhà giàu có.

      cho dù cố gắng nhịn bảy mươi năm, cũng thể quang minh chính đại đứng ở bên cạnh .

      Bảy năm, trốn ở sau lưng thể lộ ra ngoài ánh sáng, có chút mệt mỏi.

      Có vài người, nếu nhất định thể cùng nhau đến già, tình nguyện sớm chặt đứt chút.
      -

      Trở lại khách sạn, Triệu Manh chỉ đồ bàn, với Kiều An Hảo: "Lúc nãy trợ lý Lục Ảnh Đế đưa tới, là cơm chiều cậu ăn rất nhiều, cố ý mang đồ ăn mua bên ngoài cho cậu."

      Kiều An Hảo nhìn chằm chằm đồ ăn mua bên ngoài vài lần, vào phòng tắm tắm rửa.

      Lúc ra ngoài, Triệu Manh tốt bụng ngồi ở giường hỏi: "Cậu ăn sao?"

      Kiều An Hảo trực tiếp coi như nghe Triệu Manh , đứng ở trước gương xoa kem dưỡng da.

      Triệu Manh chân xuống giường, chạy đến trước bàn, mở hộp đồ ăn mua bên ngoài ra: "Nhìn ăn rất ngon, Kiều Kiều, xem ra Lục Ảnh Đế đối với cậu vẫn rất tốt, ngay cả cơm chiều cậu ăn bao nhiêu cũng chú ý đến..."

      Kiều An Hảo nghe thế, dùng sức bóp lọ kem, nặn ra hơn phân nửa, có chút buồn bực rút khăn tay, lau sạch xong, ném lọ kem ở bàn, lên giường, lấy chăn che kín đầu, giả chết.

      Triệu manh mình cũng tinh thần, liền ngậm miệng.

      Trong chăn mảnh tối đen, Kiều An Hảo nghĩ đến mình ở trong gian rửa tay nghe được những lời đối đáp, vất vả mới bình phục tâm tình, lại bốn bề sóng dậy lên, trong đầu nhiều lần nghĩ đến đơn sinh non mà Lục Cẩn Niên ký tên kia, mới khiến cho mình bỏ qua cảm động Lục Cẩn Niên mang đến cho .

      Kiều An Hảo vẫn để cho mình bỏ qua cảm động Lục Cẩn Niên mang đến cho , vẫn cho là mình có thể làm được, kết quả qua chưa đến ngày, tổ làm phim đột nhiên xảy ra cố kinh thiên động đị, làm cho Kiều An Hảo rốt cuộc bỏ qua nổi nữa.
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 444: Tại sao cần con của em? (4)


      Chuyện cũ kinh thiên động địa, xảy đến vô cùng bất ngờ, cũng rất kích thích, trừ tai nạn của cha mẹ năm mười tuổi kia, đến giờ vẫn chưa có chuyện gì khiến Kiều An Hảo trở tay kịp.

      cố phát sinh ngày đó, là hôm quay phim thứ năm của Thần Kiếm, ở nơi rất xa xôi, bởi vì ít người tới, nên đầu tư rất nhiều nhưng điều kiện cũng có chút gian khổ.

      Ngày đó, thời tiết rất đẹp, bầu trời sáng trong, Kiều An Hảo chưa bao giờ thấy trời xanh như thế, trong suốt thuần khiết, trời có lấy gợn mây, ánh mắt trời chiếu thẳng xuống, hoa thơm, chim đua nhau hót, phong cảnh như tranh vẽ, giống như chốn thần tiên.

      Lúc gần chạng vạng, mọi người làm việc cả ngày, nên đều thấy mệt mỏi, đạo diễn cho bọn họ nghỉ ngơi nửa tiếng, sau đó quay tiếp phân đoạn, kết quả người nào cũng nghĩ tới, bộ phim mà lại có thể có chuyện hù chết người.

      -

      Năm ngày quay phim, Lục Cẩn Niên đều có mặt.

      Điều kiện ở đây quá mức gian khổ, trợ lý theo bên cạnh , bởi vì quen sống sung sướng, chưa bao giờ sống khổ như vậy, mỗi ngày đều ở trong lều, gặm dưa hấu, ra khỏi cửa.

      Lúc đầu, Lục Cẩn Niên rất bình thản, giống như hoàn cảnh này, đối với có vấn đề gì, mỗi ngày đều ngồi làm việc, sau đó trao đổi công việc qua mạng với các đối tác.

      Hôm nay, công việc lại có nhiều, Lục Cẩn Niên xử lý xong công việc của Bắc Kinh vẫn còn chưa đến 5 giờ, đóng laptop lại, tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm mắt lại, giờ tay lên xoa xoa cổ, vì ngồi nhiều nên thấy hơi mỏi.

      “Lục Tổng, ăn dưa hấu , cho đỡ nóng.” Trợ lý vừa thấy xong việc, lập tức lấy dưa hấu ướp lạnh ra, đặt trước mặt Lục Cẩn Niên.

      Qua lúc, Lục Cẩn Niên mới bỏ tay xuống, ngồi dậy, cầm cây tăm, tùy ý xiên vào miếng, đưa vào trong miệng.

      Lục Cẩn Niên ăn hai miếng lại đứng lên: “ xem bên ngoài quay phim thế nào rồi.”

      Sau đó Lục Cẩn Niên ra ngoài.

      Trợ lý luống cuống tay chân để dưa hấu lại vào trong tủ lạnh, vội vàng đuổi theo, cùng đến trường quay.

      Còn cách khoảng 20 mét nữa, đạo diễn giơ loa phóng thanh, hô to: “Chuẩn bị…”

      Theo mệnh lệnh của đạo diễn, nhân viên công tác và diễn viên, mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng.

      “Bắt đầu…”

      Camera bắt đầu chuyển động, máy quay ghi lại hình ảnh, ra dáng vẻ của Kiều An Hảo và Trình Dạng.

      Phân cảnh giờ, là cảnh đánh võ của Kiều An Hảo và Trình Dạng, quay ở sân bãi, mặt bằng cao khoảng ba thước, mặt trái là dòng sông, tốc độ chảy khá mạnh, tiếng nước khá xiết.

      Động tác của những người hướng dẫn nằm lòng Kiều An Hảo và Trình Dạng, nhưng lúc quay phim, hai người vẫn có vài hành động thích hợp, NG vài lần, sau cùng người hướng dẫn lại giải thích thêm lần nữa, lúc hai người quay lại, động tác mới lưu loát và ăn ý hơn rất nhiều.

      Kiều An Hảo mặc quần áo màu hồng, tóc đen tới eo, mặt mày trang điểm tôn lên màu tóc của , đôi môi xinh đẹp hồng hào, kiểu tóc rất đơn giản, chỉ là búi cao lên, đó cài chiếc trâm hồng ngọc.

      Trình Dạng mặc bộ đồ đen, hai người đứng đối mặt nhau, ánh mắt nhìn nhau, gió thổi qua hơi lớn, khiến quần áo của hai người tung bay phấp phới, phát ra thanh rất mạnh mẽ.


      Chương 445: Tại sao cần con của em? (5)

      Editor: Xẩm Xẩm


      Trong lúc giằng co, Trình Dạng thua trận, ánh mắt nhìn Kiều An Hảo, tràn đầy phức tạp: "Nàng nghe ta giải thích..."

      "Giải thích cái gì? Giải thích hôn lễ ngày hôm qua phải là ngươi?" Kiều An Hảo đợi Trình Dạng hết lời, liền lên tiếng chất vấn, nhìn chằm chằm đôi mắt của Trình Dạng, có có đau khổ cũng có hận, sau đó giống như quyết định, nâng cao cái cằm trắng nõn xinh đẹp, chợt rút trường kiếm trong tay ra, nhắm ngay ngực Trình Dạng : "Rút kiếm , ban đầu ngươi , nếu phản bội ta, bằng lòng nhận lấy cái chết, hôm nay phải là ngươi chết ta sống..."

      Theo lời của Kiều An Hảo, chợt xuất kiếm, Trình Dạng hốt hoảng né tránh: "Chuyện phải là như nàng nghĩ..."

      Kiều An Hảo hoàn toàn nghe thấy lời của Trình Dạng, lại lần nữa giơ kiếm, Trình Dạng thể làm gì khác hơn là tiếp chiêu.

      Trình Dạng thủy chung rút kiếm, chẳng qua là phòng thủ, Kiều An Hảo nhìn người đàn ông mình lại lấy người khác, đôi mắt đầy lửa giận mù quáng, ra nhiều chiêu tàn nhẫn.

      Hai người được hỗ trợ, thỉnh thoảng ở giữa trung, thỉnh thoảng ở sườn dốc.

      Quần áo màu đen và quần áo màu hồng, lúc hai người đánh nhau, quấn quít ở chung chỗ, sau lưng là cảnh non nước, hình ảnh đẹp đến đến rung động lòng người.

      Cuối cùng, Trình Dạng thua cuộc, Kiều An Hảo cầm kiếm, chút lưu tình đâm vào ngực của , vẻ mặt Trình Dạng nhìn Kiều An Hảo đầu tiên là kinh ngạc, sau đó nhắm hai mắt lại, giống như đợi cái chết, kiếm Kiều An Hảo, trong giây phút gần chạm vào da thịt của Trình Dạng, cứng rắn dừng lại, tay của bắt đầu run rẩy, cuối cùng đúng là vẫn thể xuống tay, hung hăng ném kiếm ở bên, sau đó xoay người, giọt lệ rơi xuống, sau đó nhờ giúp đỡ, làm động tác bay lên.

      "Cắt ——" đạo diễn hài lòng kêu kết thúc, sau đó vỗ tay, trong miệng liên tiếp khen ngợi: " tệ, tệ, tốt lắm!"

      Hôm nay là cảnh cuối, cuối cùng cũng kết thúc, tất cả mọi người thở ra hơi dài, nhân viên làm việc bắt đầu dọn dẹp đạo cụ, Kiều An Hảo cởi dây người mình, nhìn Trình Dạng bên, hơi áy náy : "Lúc nãy tôi dùng sức lực hơi mạnh, có đánh bị thương chứ?"

      " sao." Trình Dạng cười cười, cúi đầu, nhờ trợ lý giúp đỡ, bắt đầu cởi lớp áo cổ trang ra.

      Lúc nãy phải sử dụng những động tác khó như vậy, mất ít thể lực, cũng đổ rất nhiều mồ hôi, Kiều An Hảo nghe thấy Trình Dạng sao, nở nụ cười ngọt ngào, giơ tay lên xoa xoa mồ hôi rơi từng giọt, để cho Triệu Manh lấy chai nước đưa mình, mở nắp chai, ngẩng đầu lên, chưa uống được hai hớp, Kiều An Hảo bất chợt cũng cảm giác được nơi dưới chân mình dãn ra, cả người chưa phản ứng kịp, liền nghe được tiếng đá rơi vang lên, sau đó dưới chân vừa trượt, người mất thăng bằng ngã xuống sườn dốc cao sau lưng.

      Tai nạn như vậy, tới có có bất kỳ điềm báo trước, Triệu Manh đứng cạnh Kiều An Hảo chứng kiến cảnh như vậy, liền la lên: "Kiều Kiều!"

      Sau đó quay đầu, cổ họng, dụng hết sức kêu: "Kiều Kiều ngã xuống, Kiều Kiều ngã xuống..."

      Lục Cẩn Niên đứng kiểm tra, vốn chuyện với đạo diễn, bất chợt nghe được tiếng của Triệu Manh, người chợt quay đầu, thấy vách đá sớm còn bóng dáng của , trong đầu cũng kịp phản ứng, người cũng chạy nhanh tới vách đá, câu cũng chưa tung người nhảy xuống.

      Chương 446: Tại sao lại cần con của em? (6)

      "Lục ảnh đế---" Suy nghĩ của Triệu Manh còn chưa theo kịp việc Kiều An Hảo té xuống vách , ngay sau đó nhìn thấy Lục Cẩn Niên nhảy xuống, theo bản năng liền thốt ra cách xưng hôn theo thói quen của mình.

      "Ngài Lục!" Trợ lý của Lục Cẩn Niên ở phía sau, gọi tên Lục Cẩn Niên, lại vội vàng chạy đến vách đá, trợ lý chỉ đến nhìn thoáng qua, liền sợ tới mức bụm mặt quay đầu.

      -

      Lúc Kiều An Hảo rơi nhanh xuống, mới ý thức được bản thân mình gặp nguy hiểm, sau đó cả người lại ngã vào trong lòng sông lạnh lẽo, vì kịp chuẩn bị, phải uống vài ngụm nước, vùng vẫy tay chân hai lần, mới lò đầu lên khỏi nước sông, vừa mở miệng, kêu tiếng về phía bờ "Cứu mạng", sau đó nước chảy xuống lại đổ lên đầu , nhấn chìm lại vào trong nước sông, vùi lấp tiếng kêu cầu cứu của .

      Đợi đến lúc Kiều An Hảo lại ngoi đầu ra khỏi mặt nước, nhìn bản thân mình bị nước cuốn trôi khỏi vách đá đến mấy chục thước, muốn bơi trở về, nhưng sức cản của dòng nước quá lớn, dù cố có sử dụng hết sức lực toàn thân, nhưng chẳng những tiến lên được nửa phần, ngược lại còn bị dòng nước này cuốn thêm mấy chục mét.

      Con sông cuồn cuộn ngừng vỗ lên đầu , trong tai đều là nước, ảnh hưởng nghiêm trọng đến thính lực của , mở to mắt, thứ nhìn thấy cũng chỉ là dòng nước trắng xoá và dốc đá dựng đứng có cách nào leo lên.

      Sức lực toàn thân của Kiều An Hảo nhanh chóng tiêu hao hết, thậm chí còn cảm thấy hai chân bị ngâm trong nước của mình có chút run lên, cảm giác tuyệt vọng, dâng lên trong lòng .

      Lúc trước khi Kiều An Hảo xem ti vi, cũng phải chưa xem qua những bộ phim giả tưởng máu chó gần giống như thế này, lúc ấy lòng còn suy nghĩ, cũng chỉ có ở ti vi mới có loại diễn xuất như vậy, nhưng lại nghĩ rằng, ngày kia, vậy mà lại diễn ra người .

      Nhưng, phải là nữ chính ti vi đó, có vầng sáng của nhân vật chính, cũng quên mình đến để cứu nam chủ của , tại chân tay hoàn toàn vô lực, ràng toàn thân bắt đầu dần dần trầm xuống, cảm giác được, khí chết chóc chậm rãi bao phủ chính mình.

      hẳn sụ, cứ bỏ mạng tại con sông mà bản thân mình cũng biết tên này như vậy chứ...

      Con người ai cũng có bản năng cầu được sống, Kiều An Hảo cũng ngoại lên, vẫn muốn chết, liều mạng để bản thân mình có thể nổi lên, nhưng tứ chi mềm nhũn ra căn bản thể dùng thêm sức.

      loại tuyệt vong xen lẫn khủng hoảng, đầy rẫy trong cơ thể của Kiều An Hảo, đây đúng là nhìn thấy cái chết đến gần, nhưng lại có cách nào để thoát khỏi sợ hãi, khiến nước mắt của lập tức trào ra, mang theo uất ức và bất lực thể nên lời.

      rất uất ức, đến chuyện mười tuổi có cha mẹ, trước đó lâu còn mất đứa con và người mình nhất, kết quả, ông trời rủ lòng thương xót dù chỉ chút, ngược lại còn cướp tính mạng của .

      Càng nghĩ, Kiều An Hảo càng cảm thấy tủi thân, cuối cùng nước mắt chảy thành sông.

      -

      Kỳ lúc Lục Cẩn Niên nghe được câu mà Triệu Manh hô lên "Kiều Kiều ngã xuống rồi" kia, đầu óc của đều trống rỗng, trái tim như bị thứ gì đó bóp chặt lấy, còn bất luận cảm giác gì.

      Thậm chí trong lòng sông lạnh lẽo, vùi dập trong phút chốc ấy, sửng sốt phút đồng hồ, mới phản ứng kịp, bản thân phải bình tĩnh, phải giữ bình tĩnh.

      Nhưng suy nghĩ đến đây, con sông mênh mông, Kiều An Hảo ở đâu, cũng biết, Lục Cẩn Niên lại thêm lo lắng như lửa đốt.

      Chương 447: Tại sao lại cần đứa con của em? (7)


      Những người khác trong đoàn làm phim cũng kéo qua đây, mọi người đứng bên bờ đá, sắc mặt hết sức khó coi giống như nhau.

      Nước sông chảy rất xiết, vô cùng nhanh, có nhiều chỗ còn có lốc xoáy, tất cả mọi người trơ mắt nhìn nhưng trong nháy mắt, Kiều An Hảo bị nước sông cuốn trôi thấy bóng dáng. Qua khoảng tầm năm phút đồng hồ, mới nhìn thấy Lục Cẩn Niên nổi lên mặt nước, tất cả mọi người hắng giọng, gọi Lục Cẩn Niên, phía dưới tiếng nước chảy quá lớn, Lục Cẩn Niên hoàn toàn nghe thấy gì, chỉ nhìn nhìn xung quanh, lát sau, người liền bơi theo hướng Kiều An Hảo bị cuốn .

      Lúc này trợ lý của Lục Cẩn Niên bỗng nhiên kịp phản ứng, lớn tiếng hô lên với đám người đứng ngây ngốc bờ: “Các người còn đứng ở đây nhìn cái gì vậy, nhanh báo cảnh sát, báo cảnh sát !”

      “Đúng đúng đúng, báo cảnh sát!” Bị trợ lý hô lên như vậy, tất cả mọi người hoàn hồn, ba chân bốn cẳng cầm di động ra, bắt đầu gọi điện thoại.

      Chờ tới lúc có người bấm điện thoại, trợ lý mới nhớ tới chuyện gì đó, quay sang dặn dò đạo diễn: “Nhớ đừng để việc đoàn làm phim gặp cố truyền ra ngoài, nhất là Lục, nếu bị người ta biết ấy sống chết , cổ phiếu của Truyền thông Hoàng Ảnh bị rớt giá!”

      Đạo diễn vội vàng gật đầu bảo vâng, sau đó lại hỏi: “Vậy có phải thông báo với người nhà của tiểu Kiều ?”

      Trợ lý cũng thay đổi lộ vẻ do dự, ta suy nghĩ lát, rồi : “Tạm thời trước mắt cần, kỹ năng bơi của Lục cũng rất tốt, theo dòng nước đuổi xuống dưới, có lẽ có thể đuổi kịp Kiều, bây giờ việc chúng ta phải làm chính là xuống phía hạ lưu, đón giúp đỡ bọn họ, ngâm trong nước lâu như vậy, khó tránh khỏi việc gặp phải nguy hiểm.”

      ---

      Lục Cẩn Niên vội vàng gấp gáp nhìn tình hình thực tế xung quanh con sông, phát bản thân mình trong thời gian ngắn như vậy, thế mà di chuyển khoảng cách xa đến thế, điều này chứng tỏ tốc độ nước chảy rất nhanh, vậy chắc Kiều An Hảo bị cuốn trôi rồi…. Lục Cẩn Niên lập tức chút do dự liền bơi theo dòng nước.

      Xuôi theo dòng bơi rất nhanh, còn phải dùng rất ít sức lực, Lục Cẩn Niên tập trung mặt nước, biết rốt cuộc mình bơi rất xa, cũng biết qua thời gian bao lâu, trong lòng sốt ruột càng lúc càng nặng nề, suy nghĩ trong đầu cũng càng lúc càng tệ. Ngay tại lúc cho rằng Kiều An Hảo có khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chôn vùi thân dưới đáy sông, nhìn thấy phía trước cách khoảng mấy chục mét, có dải màu hồng bay bay.

      Lúc Kiều An Hảo té xuống nước, phải hóa trang mặc trang phục cổ đại màu đỏ.

      Trong thoáng chốc đáy lòng Lục Cẩn Niên dâng lên tia hi vọng, bơi nhanh hơn, khoảng cách với màu hồng kia càng lúc càng gần, càng lúc càng khẩn trương, sợ đợi lát nữa nghênh đón chỉ là thất vọng.

      Mãi đến lúc Lục Cẩn Niên bơi tới cách dải màu hồng đó hơn mười mét, Lục Cẩn Niên mới thấy hoàn toàn, truyện bên dinendanlequydon.com, đây là Kiều An Hảo mặc quần áo cổ đại, lục phủ ngũ tạng của đều trở nên kích động bắt đầu động đậy. Đột nhiên bơi được lúc, liền kéo quần áo lôi lên , sau đó bơi ngược về phía trước, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt Kiều An Hảo.

      Lục Cẩn Niên vội vã vươn tay, ôm Kiều An Hảo vào lòng mình, lo lắng căng thẳng gọi tiếng: “Kiều Kiều….”

      nhìn , cánh môi giật giật, giống như muốn chuyện, cuối cùng lại như sụp đổ, có sức lực phải dựa vào bờ vai , rồi ngất .

      Ngược dòng mà lên, mình Lục Cẩn Niên quá khó rồi, huống chi bây giờ còn mang theo Kiều An Hảo.

      Lúc này sắc trời dần tối, Lục Cẩn Niên nhìn thấy xung quanh đều là dốc núi, chỗ này thấp hơn nhiều so với chỗ quay phim.

      Hết chương 447

      Chương 448: Tại sao cần con của em? (8-)

      Lúc này sắc trời dần tối, Lục Cẩn Niên nhìn bờ xung quanh, chỗ đó so với quay phim thấp hơn rất nhiều, cách khác, cứ trôi xuôi theo dòng nước xuống, khoảng cách nước với bờ càng ngày càng , đến lúc đó có thể lên bờ.

      Lục Cẩn Niên cúi đầu, nhìn thoáng qua Kiều An Hảo hôn mê trong lòng, tiếp tục xuôi theo dòng xuống.

      Rốt cuộc trôi bao nhiêu lâu, Lục Cẩn Niên cũng biết, mượn ánh trăng, nếu như theo suy đoán, hai bên bờ càng ngày càng thấp, đến chỗ cuối cùng, cùng mặt đất chỉ cao tới nửa thước, tốc độ dòng nước cũng chậm rất nhiều, Lục Cẩn Niên kéo Kiều An Hảo, đến gần đến bờ, đẩy Kiều An Hảo lên bờ trước, sau đó mới bò lên.

      Lục Cẩn Niên ép bụng Kiều An Hảo trước tiên, ấn nước uống vào ra ngoài, thấy cũng ít, tim mới hơi buông xuống chút, vươn tay sờ trán , có phát sốt, hơi thở cũng bình thường, cả người lúc này mới hoàn toàn thư giản xuống, rất tốt, chỉ là ngất thôi.

      Lục Cẩn Niên nhìn xung quanh cái, thấy rừng cây nguyên sinh cao hơn đầu, người ở, Lục Cẩn Niên sờ sờ túi, từ bên trong lấy ra chiếc điện thoại, hộp thuốc ngâm nước biến dạng, còn có cái bật lửa.

      Điện thoại ngâm nước thời gian dài như vậy, có cách nào khởi động máy, ngược lại cái bật lửa có thể dụng.

      Lục Cẩn Niên nhìn thoáng qua quần áo người Kiều An Hảo giọt, cứ mặc nằm ngủ như vậy, nhất định bị cảm, biết nhân viên cứu viện khi nào mới có thể tìm được bọn họ, nếu mắc bệnh, tất nhiên rất phiền toái, nhưng cũng thể ở đây nhóm lửa, rừng rậm nguyên sinh khô ráo, cần nghĩ nhất định gây ra hỏa hoạn, đến lúc đó với Kiều An Hảo nhất định phải vùi thân trong biển lửa.

      Lục Cẩn Niên suy nghĩ, cuối cùng khom người xuống, dìu còn ngủ say Kiều An Hảo, cõng lên lưng, sau đó vào trong rừng rậm, nhìn xem có thể tìm chỗ tránh gió hay .

      Lục Cẩn Niên chỉ dựa vào bằng trực giác, tùy tiện tìm phương hướng.

      May mà ánh trăng sáng tỏ, chiếu ra toàn bộ thế giới mảnh trong veo mà lạnh lùng, để cho Lục Cẩn Niên mang đèn pin có thể thấy đường.

      Rừng rậm mặt đất, nơi nơi đều là lá rụng cành cây, giẫm lên, phát ra tiếng ken két.
      -

      Lúc Kiều An Hảo mở mắt ra, người có chút mờ mịt, có phần phản ứng kịp, lúc này mình rốt cuộc ở trạng thái như thế nào.

      ngẩng đầu, nhìn hai bên cây cối cao vút trong mây, mi tâm thanh tú nhíu chặt lại, sau đó mới từ từ hồi tưởng lại, lúc mình quay phim, từ dốc núi ngã vào con sông, sau đó lúc kề cận cái chết khủng bố, lại cuốn lấy lần nữa, cả người nhịn được mà run rẩy.

      Lục Cẩn Niên cảm giác lưng có động tĩnh, quay đầu cái, nhìn thấy mặt của Kiều An Hảo, nhàng mở miệng gọi tiếng: "Kiều Kiều?"

      Kiều An Hảo nghe thấy giọng của Lục Cẩn Niên, mi tâm nhịu lại càng chặt hơn.

      Lục Cẩn Niên làm sao có thể ở cùng với ? phải nằm mơ chứ?

      Lục Cẩn Niên đợi giây lát, có nghe thấy Kiều An Hảo đáp lại, mở miệng lần nữa: "Kiều Kiều, em tỉnh chưa?"

      Kiều An Hảo nghe Lục Cẩn Niên , hơi nghĩ lại chút, nhớ đến cuối cùng mình ở trong con sông, lúc sắp được chịu, có người ôm lấy mình, lúc ấy ý thức của , hoàn toàn ở trong trạng thái hoảng hốt, còn tưởng rằng mình gặp ảo giác...

      Kiều An Hảo nghĩ tới đây, mới ý thức được, mình được Lục Cẩn Niên cõng ở lưng, nhưng như cũ cảm thấy có chút thể tin, ngơ ngác mở miệng, hỏi câu: "Lục Cẩn Niên, là sao?"
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :