Chương 400 : Tạm biệt tuổi trẻ, tạm biệt tình của tôi (10)
Giây phút Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên môi chạm môi, hai người còn phân biệt đâu là thực, đâu là giả.
Mặc dù và đóng giả vợ chồng tám tháng, nhưng hai người thân với nhau hơn từ lúc bộ Khuynh Thành Thời Gian khởi quay.
Bộ phim này quay hơn ba tháng. Trong hơn ba tháng qua, khoảng thời gian hai người tiếp xúc nhau còn nhiều hơn mười ba năm hai người quen biết nhau. Trong hơn ba tháng, có nước mắt, có nụ cười, có ấm áp, có rung động… tại, bộ phim cho họ nhiều kỷ niệm đẹp, mà cuộc hôn nhân giả cũng đến hồi kết.
Nụ hôn này nồng cháy cùng tuyệt vọng, như muốn giải phóng toàn bộ tình giấu kín bấy lâu nay.
Đạo diễn đứng trước máy quay, nhìn cảnh hôn rất hài lòng, thấy thời gian vừa khớp, định cầm loa hô “Cắt” đột nhiên trông thấy dòng lệ chảy nơi khóe mắt khép chặt của Kiều An Hảo.
Có nhiều trường hợp diễn viên quá nhập tâm vào vai diễn, cảm xúc cũng theo đó đến rất tự nhiên. Đạo diễn cho rằng Kiều An Hảo phát huy diễn xuất, bèn đặt loa xuống, nháy mắt ra hiệu nhân viên công tác tiếp tục thu hình, rồi nghiêm túc theo dõi màn hình.
Nước mắt Kiều An Hảo trượt dài xuống khóe môi, thấm vào nụ hôn của hai người.
Lục Cẩn Niên cảm nhận vị mằn mặn, khẽ bàng hoàng, rồi hôn sâu hơn.
Hôn nhau lâu, hai người mới hổn hển tách ra.
Kiều An Hảo mở mắt, nước mắt rào cản lập tức ồ ạt như thác đổ. Lục Cẩn Niên cũng khác mấy, thuốc mắt, nhưng mắt cũng đỏ hoe. Hai người chậm rãi ngước nhìn nhau, tựa như qua luyện tập trước, cùng đồng thanh: “ em.” / “Em .”
màn này có trong kịch bản. Đạo diễn cực kỳ phấn khích, nhắm lúc qua khoảng hai phút sau cầm loa hô: “Cắt!”
Cảnh quay này kết thúc rất hoàn hảo. Nhân viên công tác tức khắc tiến lên thu dọn đồ đạc, còn đạo diễn chạy chậm đến bên Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo hân hoan: “Lục ảnh đế, tiểu Kiều, hai người thiệt là tuyệt nha, thêm cảnh quay đẹp như vậy! cả tuyệt vời luôn! Nhất định chấn động người xem!”
Đạo diễn huyên thuyên ca ngợi ngớt, khiến cả Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên đều hoàn hồn về với thực tại. Hai người đưa mắt nhìn nhau, nhưng lại vội né tránh.
Lục Cẩn Niên rất nhanh thu lại mọi cảm xúc, vẻ mặt nhàn nhạt như thường ngày.
Kiều An Hảo hướng khuôn mặt đẫm lệ về phía đạo diễn mỉm cười, dịu dàng cảm ơn, rồi nhận lấy khăn từ tay Triệu Manh, lau khô nước mắt, sau đó tạm biệt đạo diễn và Lục Cẩn Niên, rồi tẩy trang.
Lục Cẩn Niên, biết ? Từ giờ, mỗi khi hồi tưởng lại chuyện tình hai ta, em xem buổi chiều xem xi nê hôm ấy là buổi hẹn hò của chúng ta, lời tỏ tình trong cảnh quay tối nay xem như chúng ta ngỏ lời .
Lục Cẩn Niên, biết ? Trước khi chuyện tình của chúng ta trở thành hồi ức, em khóc vì .
Chương 401: Tạm biệt tuổi trẻ, tạm biệt tình của tôi (11)
Sáng sớm hôm sau khi rời giường, Kiều An Hảo thấy thời tiết bên ngoài vô cùng tốt, sương mù rất dày, cả thành phố như bị che phủ bởi tầng lụa mỏng, Triệu Manh thu thập xong tất cả, nhân viên khách sạn cũng giúp mang hành lý chuyển vào xe, trước khi rời , Kiều An Hảo cố ý đến phim trường, lời tạm biệt với tất cả mọi người trong đoàn làm phim, đạo diễn, Trình Dạng, Tống Tương Tư cùng từng nhân viên trong đoàn.
Mặc kệ lúc đầu mọi người dùng cách nào để tiến vào đoàn làm phim này, cũng mặc kệ mọi người từng mâu thuẫn vì vai diễn dược phân quá nhiều hay quá ít cho người này người kia, lúc này khi chuẩn bị chia tay, những thù xích mích từng được cho là kinh thiên động địa lúc ấy, lúc này lại trở nên đáng nhắc tới, mọi người đều vì đoàn làm phim ba tháng này mà ôm nhau chúc mừng.
Kiều An Hảo cảm thấy mình cũng phải là người đa cảm, nhưng vào lúc chia tay với từng người, hốc mắt vẫn phiếm hồng.
Kiều An Hảo về Cẩm Tú viên, mà dứt khoát nhờ Triệu Manh đưa mình đến trước của bệnh viện của Hứa Gia Mộc, hành lý tạm thời để Triệu Manh mang về nhà ấy trước giúp , là khi có thời gian sang lấy.
Đợi cho xe Triệu Manh rời khỏi, Kiều An Hảo vào bệnh viện, Hứa Vạn Lý có việc tới, Hàn Như Sơ cùng quản gia dưới trợ giúp của y tá thu thập vài thứ, Hứa Gia Mộc làm kiểm tra.
Kiều An Hảo lên phía trước, giúp đỡ Hàn Như Sơ thu dọn quần áo của Hứa Gia Mộc, nhìn thoáng qua phòng bệnh cũng còn thứ gì để thu dọn, liền để cho quản gia đem đồ đạc xuống xe trước, đợi khoảng mười phút, bác sĩ ra ngoài, vài việc Hứa Gia Mộc cần chú ý cùng với việc dặn nhất định phải đến bệnh viện kiểm tra định kỳ, sau đó chờ bác sĩ cùng y tá trở vào, mấy người mới lên xe.
Xe chạy đường đến nhà họ Hứa, tuy Hứa Gia Mộc có thể , nhưng vì hôn mê quá lâu, có thể lực, vì thế vừa đến nhà, Hàn Như Sơ tiện thể phân phó người làm nâng Hứa Gia Mộc về phòng ngủ của , nằm giường mà nghỉ ngơi.
Hàn Như Sơ lại ngồi cạnh Hứa Gia Mộc chút, sai người làm nấu chút cháo thuốc dễ ăn, đợi đến khi Hứa Gia Mộc ổn định xong, quản gia mới gọi người bưng cháo lên, sau đó vui vẻ mà nuông chiều : "Thiếu gia, sang sớm cậu phải vội vì chuyện xuất viện, mãi đến bây giờ vẫn chưa ăn gì, sáng sớm bà chủ dặn người nấu chút cháo cho cậu bồi bổ thân thể, ăn chút ."
Hàn Như Sơ ngồi bên giường Hứa Gia Mộc, vươn tay ra, quan gia lập tức bưng chén cháo sang, chỉ là Hàn Như Sơ vẫn chưa kịp nhận cháo, Kiều An Hảo mở miệng đoạt trước bước : "Cứ để con đút cho Gia Mộc là được."
Hàn Như Sơ ngập ngừng chút, cũng giành với Kiểu An Hảo, ung dung tao nhã đứng lên, nhường chỗ lại, với quản gia đứng bên: "Để Kiều Kiều đút ."
Quản gia lập tức lễ pháp đưa chén sứ tới trước mặt Kiều An Hảo, Kiều An Hảo nhận chén sứ, ngồi bên giường Kiều An Hảo, cầm thìa múc muỗng cháo, thổi hơi nóng, đưa tới bên miệng Hứa Gia Mộc.
Hứa Gia Mộc vừa mở miệng ăn cháo, vừa nhìn vòng người vây quanh trước giường, chân mày cau lại, thuận tiện phất tay: "Mẹ, mọi người đều ra ngoài , cứ làm lớn chuyện như vậy mà vây quanh con, con thở được."
Kiều An Hảo lại múc muỗng cháo, thổi thổi, cười : "Bác Hứa, mọi người cứ ra ngoài trước, Gia Mộc cứ để cháu chăm sóc là được."
Chương 402: Tạm biệt tuổi trẻ, tạm biệt tình của tôi (12)
Edit: tuladen
Hàn Như Sơ cho rằng bọn họ là đôi người xa cách gặp lại có rất nhiều chuyện muốn , lập tức dung túng cười cho quản gia ánh mắt, quản gia thức thời mang theo người hầu ra khỏi phòng.
Hàn Như Sơ ra cửa cuối cùng, trước lúc đóng cửa, bà liếc mắt nhìn Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc cái, suy nghĩ, cầm điện thoại lên, vụng trộm chụp mấy tấm hình, sau đó đóng cửa lại.
-
Sáng sớm Lục Cẩn Niên đến Truyền Thông Hoàn Ảnh, lúc họp buổi sáng, lực chú ý của tập trung, luôn luôn xuất trạng thái thất thần, cuối cùng làm cho người hội nghị, đều phát bình thường.
vất vả đợi đến hội nghị kết thúc, trở lại văn phòng, đối mặt với chồng văn kiện dày, ngồi ở trước bàn làm việc, nhưng chữ cũng nhìn ra, trong đầu thoáng qua toàn bộ chuyện hôm nay Kiều An Hảo đón Hứa Gia Mộc xuất viện.
Lúc 11 giờ, trợ lý vào văn phòng, cầm phần văn kiện khẩn cấp cho ký tên, Lục Cẩn Niên thấp thỏm nóng nảy lật chuyển hai trang, di động đặt ở mặt bàn lại vang lên, Lục Cẩn Niên để ý đến, tiếp tục lật xem văn kiện, kết quả điện thoại di động lại liên tục vang vài tiếng, Lục Cẩn Niên mang theo vài phần kiên nhẫn nghiêng đầu, nhìn màn hình điện thoại di động cái, tiếp đó là dãy số xa lạ gửi cho mình mấy tấm hình.
nhìn chăm chú màn hình điện thoại di động lát, rồi đem tầm mắt tách ra, mặt bình tĩnh có biểu tình gì, cầm bút, ở mặt sau văn kiện ký tên cái.
Lúc Lục Cẩn Niên chuẩn bị cầm văn kiện lên đưa cho trợ lý, di động mặt bàn lại vang lên, vừa vặn là dãy số xa lạ kia gửi tin nhắn cho gọi tới, đáy lòng mơ hồ đoán được là ai, chần chờ phút, liền đặt văn kiện thả về bàn, cầm lấy điện thoại di động, nhận nghe.
Quả nhiên giống như suy đoán, bên trong truyền đến giọng Hàn Như Sơ cao cao tại thượng lạnh lùng khinh thường: "Vừa rồi tôi gửi cho mấy tấm hình, thấy được, tại Gia Mộc xuất viện, với Kiều Kiều cũng nên kết thúc."
Lục Cẩn Niên dùng sức nắm điện thoại di động, chậm rãi gia tăng, cánh môi giật giật, có hé răng.
Đầu bên kia điện thoại Hàn Như Sơ, thấy trầm mặc làm cho có chút mơ hồ tình hình, khí thế sắc bén mở miệng lần nữa: "Sao vậy? nỡ rồi hả? Nhưng được quên, trong ba người, là người dư thừa, nếu phải Gia Mộc xảy ra ngoài ý muốn, đâu nào tư cách có thể đến gần Kiều Kiều? Cuộc giao dịch này, cũng kiếm được ít, bây giờ cũng nên thu lại!"
Sắc mặt Lục Cẩn Niên, đột nhiên trở nên có chút trầm, trong miệng, mang theo chút ác độc: "Bà tôi như thế nào cũng được, nhưng tôi cảnh cáo bà, nên vũ nhục Kiều Kiều, ấy cho tới bây giờ cũng phải là hàng hóa giao dịch!"
" phải là hàng hóa giao dịch, lúc trước vừa nghe đến có thể sắm vai vợ chồng với nó, liền đáp ứng sắm vai Gia Mộc vô điều kiện?" Hàn Như Sơ cười khẽ tiếng: " chỉ là nghiệt chủng do Tiểu Tam sinh ra, còn muốn cùng con tôi tranh giành phụ nữ? Tôi cho biết, cho dù muốn Kiều An Hảo, cũng phải chờ con tôi cần nó nữa, chỉ xứng nhặt đồ con tôi ném mà thôi!"
"Tôi lặp lại lần cuối cùng, bà vũ nhục tôi có thể, nên vũ nhục ấy!" Cả người Lục Cẩn Niên hề dấu hiệu liền từ chỗ ngồi đứng lên: "Bà cần cảm thấy tôi cùng Hứa Gia Mộc tranh đoạt Kiều Kiều, là vì tôi xứng, đó là bởi vì tôi tôn trọng bọn họ, muốn quấy nhiễu cho bọn họ."
Lục Cẩn Niên xong, liền trực tiếp cắt đứt điện thoại, hung hăng quăng điện thoại di động ra ngoài.
Chương 403: Tạm biệt tuổi trẻ, tạm biệt tình của tôi (13)
Edit: Ngọc Hân
Sau tiếng “Bốp” vang dội, trong văn phòng yên tĩnh lúc lâu, trợ lý đứng bên cạnh, dám câu.
Ngực Lục Cẩn Niên phập phồng đặc biệt lợi hại, vòng qua bàn làm việc hai bước, lôi ngăn kéo, lấy hộp thuốc lá, vừa chuẩn bị rút điếu, sau đó lại đột nhiên ném hộp thuốc lá vào trong thùng rác, người sải bước tới trước cửa sổ sát đất, đưa lưng về phía trợ lý, đứng im nhúc nhích nhìn ra ngoài cửa sổ.
biết qua bao lâu, hận thù người Lục Cẩn Niên tiêu tán nhiều, mới quay đầu mở miệng với trợ lý: “Khoảng thời gian trước tôi bảo cậu điều tra tình hình thực tế tất cả các cổ đông trong xí nghiệp Hứa thị, bây giờ điều tra ra sao rồi?”
Trợ lý trả lời: “ điều tra rồi.”
Lục Cẩn Niên gật đầu, gì.
Trợ lý lại hỏi: “ Lục, ngài muốn vậy, quyết định phải làm như thế sao?”
Lục Cẩn Niên vẫn gì như cũ, lại quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ.
Rất lâu sau, Lục Cẩn Niên mới mở miệng “Ừm” tiếng, giọng điệu vẫn lạnh nhạt trước sau như , trộn lẫn cảm xúc khác: “Cứ dựa theo lời lúc trước tôi với cậu mà làm.”
Trợ lý cũng có ý định khuyên Lục Cẩn Niên: “Vâng, tôi chuẩn bị tốt mọi thứ.”
Lục Cẩn Niên gì, trợ lý cầm tài liệu bàn, định yên lặng tiếng động lui ra ngoài, nhưng được hai bước lại dừng lại, đáy lòng có chút yên hỏi: “ Lục, ngài tính cứ như vậy chia tay với Kiều sao?”
Lục Cẩn Niên duy trì im lặng, sau khi vứt bỏ hết thù địch để lộ phần bi thương.
Trợ lý giơ tay lên, sờ sờ mũi mình: “Tôi thấy thời gian này Kiều và Lục rất tốt, coi như trước kia Kiều từng thích Hứa, nhưng chừng bây giờ ấy thích . Rất nhiều khi tôi thấy, ràng Kiều rất quan tâm Lục ngài. Cho nên tôi cảm thấy, ra Lục, có thể hỏi Kiều là trong lòng nghĩ như thế nào, nếu bây giờ ấy muốn ở cùng chỗ với Hứa sao? Đến lúc đó vội vàng chia tay với Kiều, đây chẳng phải là uổng công lỡ mất sao?”
Trợ lý nhiều như vậy, nhìn thấy Lục Cẩn Niên từ đầu đến cuối đều có chút phản ứng nào, ta lại giơ tay lên sờ sờ cái mũi của mình: “Cái kia, Lục quên , ngài coi như mới vừa rồi tôi chưa gì cả, nếu có việc gì, tôi ra ngoài trước.”
Lục Cẩn Niên nhúc nhích, sau khi nghe thấy tiếng bước chân trợ lý rời , và tiếng cửa văn phòng đóng lại, truyện của dienndanlequydon.com, nhìn bầu trời xa thẳm ngoài cửa sổ, rất nhạt nhẽo, nhưng trong đầu, lại nhớ những lời trợ lý vừa mới , lặp lại lần lại lần.
---
Kiều An Hảo đặt chén xuống mặt bàn bên cạnh, cầm khăn giấy ướt, lau khóe môi giúp Hứa Gia Mộc, sau đó nâng mí mắt, nhìn Hứa Gia Mộc, hỏi: “Rốt cuộc là sao lại bị tai nạn xe, cũng uống rượu, sao lại va chạm nghiêm trọng như vậy?”
Đáy mắt Hứa Gia Mộc chợt lóe lên vẻ tức giận xẹt qua, sau đó cười khẽ, có chút qua loa xong chuyện: “Lúc đó phản ứng kịp, xảy ra ngoài ý muốn, nhưng chẳng phải bây giờ có việc gì rồi sao?”
“May là có việc gì.” Kiều An Hảo giọng trách móc câu, vẻ mặt trở nên hơi nghiêm túc: “ Gia Mộc, có phải sớm biết em và có hôn ước?”
Hứa Gia Mộc ừ tiếng, chuyện.
Trong phòng ngủ yên tĩnh hồi lâu, Kiều An Hảo : “Xin lỗi, Gia Mộc, em thể gả cho .”
Hết chương 403
Chương 404: Tạm biệt tuổi trẻ, tạm biệt tình của tôi (14)
Editor: Sam Sam -
Dường như Hứa Gia Mộc biết Kiều An Hảo chưa xong, cơ thể hơi lười biếng nhích về đằng sau, để bản thân có được tư thế thoải mái, bực mình cùng kinh ngạc, chỉ là ánh mắt nhìn Kiều An Hảo, bình tĩnh chờ câu tiếp theo của .
Kiều An Hảo giật giật cánh môi: “Lúc xảy ra tai nạn, em mới biết được Kiều gia cùng Hứa gia có hôn ước, bởi vì bị tai nạn, nên mọi người đều Hứa gia có người nối nghiệp, bên giám đốc công ty Hứa thị bị hỗn loạn, cuối cùng có cách nào, cũng chỉ nhớ đến để cho Lục Cẩn Niên giả làm , đến đính ước cùng Kiều gia, giúp Hứa gia tạm thời vượt qua khủng hoảng.”
“Người của Kiều gia, trừ em ra, cũng biết ngay lúc đó vẫn còn hôn mê bất tỉnh, bác Hứa đến tìm em......”
Lúc đó nghe Hàn Như Sơ để đóng vai vợ chồng cùng Lục Cẩn Niên nên mới đồng ý, thích Lục Cẩn Niên, là bí mật của riêng , ngay cả lúc trước đọc thư tình của Hứa Gia Mộc, cũng biết người thích là ai.
Kiều An Hảo tạm dừng trong chốc lát, tiếp tục :“Em và là bạn nhiều năm như vậy, thể thấy chết mà cứu được, cho nên em đồng ý, tại......”
“ tại tỉnh, chuyện em làm cũng hoàn thành, cho nên em muốn hủy bỏ hôn ước của chúng ta, đúng ?” Hứa Gia Mộc tiếp nối câu của Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo rũ mắt, chần chừ trong chốc lát, vẫn nhàng gật gật đầu.
“Được, việc này biết, xử lý.” Hứa Gia Mộc sảng khoái trả lời, do dự hay chần chừ, làm cho Kiều An Hảo có chút ngạc nhiên ngẩng đầu:“ Gia Mộc, định xử lý như thế nào?”
“Việc này em đừng quan tâm, vẫn thể đưa em ly hôn được, Kiều Kiều, em đừng quên, ba mẹ em chết sớm, mấy năm nay đều là ba mẹ của Kiều An Hạ cứu vớt em, em đính ước với , là đại diện cho Kiều gia, bây giờ bất chợt ly hôn, về sau đối mặt với chú cùng thím em như thế nào?” Hứa Gia Mộc phân tích hoàn cảnh của chút, sau đó mở miệng cam kết với : “Kiều Kiều, tại em đừng làm, đừng nghĩ gì cả, được là làm được, em kiên nhẫn chờ kết quả là được rồi .”
Thẳng thắn mà , lúc Kiều An Hảo tìm đến Hứa Gia Mộc nhờ đưa ra hủy bỏ hôn ước, nghĩ tới Kiều gia, tại vừa nghe Hứa Gia Mộc như vậy, mới nhớ tới nếu mình ra mặt ly hôn còn gì thể diện cho chú và thím nữa, đáy lòng Kiều An Hảo lên tia cảm động, từ nhở đến lớn, Hứa Gia Mộc vẫn luôn đối xử tốt với , gật gật đầu, giọng mở miệng:“ Gia Mộc, cám ơn .”
“Kiều Kiều, em khách khí với làm gì.” Hứa Gia Mộc cười cười, vươn tay xoa tóc , sau đó còn : “Nhưng mà Kiều Kiều, khả năng phải đợi thời gian dài, em xem , ngay cả tới cửa cũng thể......”
-
Lúc Kiều An Hảo trở lại Cẩm Tú viên, là chín giờ đêm, ăn cơm tối ở Hứa gia, cho nên chào hỏi má Trần rồi lên lầu.
Lục Cẩn Niên chưa trở về, ngày hôm nay cũng làm gì, nhưng cảm thấy tinh thần mệt mỏi, nên tắm rửa cái, rồi nằm lên giườn, buồn ngủ nên cứ nằm như vậy, đêm khuya gần mười hai giờ, nghe dưới lầu truyền đến tiếng xe.
Last edited by a moderator: 24/7/16