1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 365. cảm thấy em tốt ở chỗ nào? (3)

      Kiều An Hảo nhìn Lục Cẩn Niên gì, Lục Cẩn Niên có chút bất đắc dĩ thở dài hơi, hề dấu hiệu vươn tay, đem Kiều An Hảo ôm vào trong ngực mình, giam thân thể lại để cho thể động, : "Thời gian còn sớm, ngủ ."

      Được Lục Cẩn Niên ôm ở trong ngực, làm cho Kiều An Hảo buồn bực, lâu mới bình tĩnh lại, mặc dù cách lớp quần áo của hai người, như cũ có thể cảm giác được nhiệt độ của , ánh sáng lay động, khí nhu hòa, gối đầu cánh tay của , bên tai là tiếng tim đập của , nháy mắt cảm thấy vô cùng kiên định.

      Trong đầu , ngừng nhớ lại chuyện phát sinh gần đây, mặc dù giống như trước đây, người thoạt nhìn rất đạm mạc, nhưng có thể cảm giác được, ràng rất quan tâm đến . Đêm nay ở Kim Bích Huy Hoàng, dắt tay . Còn cõng về nhà, cho sinh nhật... Trước kia chưa bao giờ làm việc này với .

      làm sao đột nhiên thay đổi lớn đối với như vậy?

      Kiều An Hảo nghĩ đến cuối cùng, trong đầu lên giả thiết lớn mật, có thể với ở chung thời gian dài như vậy, có tình cảm với hay ?

      ý nghĩ này xuất ở trong đầu , thần trí Kiều An Hảo càng trở nên hỗn loạn, tâm tình hiểu càng khẩn trương lên, nhịn được mở to mắt, nhìn về phía Lục Cẩn Niên.

      Người đàn ông nhắm mắt lại, vẻ mặt bình tĩnh, như là chuẩn bị vào giấc ngủ.

      trán , còn lưu lại khí chất đạm mạc cùng thanh cao bẩm sinh này.

      Kiều An Hảo nhìn Lục Cẩn Niên, đáy lòng có loại kích thích, hơn nữa cái kích thích này, càng ngày càng mãnh liệt, đến cuối cùng cùng, rốt cục có chút khống chế nổi lên tiếng gọi tên của : "Lục Cẩn Niên?"

      Lục Cẩn Niên nhắm mắt, nghe Kiều An Hảo gọi, phản ứng có điều kiện "Ừ" tiếng, sau đó liền mở mắt.

      Vừa tiếp xúc với tầm mắt của , đáy lòng Kiều An Hảo có chút hoảng, khóe miệng định câu "Có phải thích em " kia bỗng nhiên ở dừng cổ họng, đầu óc của hơi thanh tỉnh lại, Lục Cẩn Niên từng qua, cả đời này mặc kệ người trong lòng là ai, đều có khả năng là , cho nên có thể là suy nghĩ nhiều quá phải ?

      Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo lâu cũng phản ứng, mi tâm nhíu lại, lại mở miệng: "Làm sao vậy?"

      Kiều An Hảo hoàn hồn, nhìn Lục Cẩn Niên, trong lòng xoắn xuýt, tìm phương thứccó vẻ uyển chuyển, mở miệng : " bây giờ có buồn ngủ ?"

      Trong lòng ôm người phụ nữ, hơn nữa là người phụ nữa mình thích, chỉ cần là người đàn ông bình thường, đều khó có thể ngủ, Lục Cẩn Niên hắng giọng cái: " buồn ngủ."

      Sau đó lại hỏi lần nữa: "Làm sao vậy?"

      "Ừ." Trầm mặc lát, Kiều An Hảo lại hỏi: "Em có thể hỏi vấn đề được ?"

      "Em ." Lục Cẩn Niên đáp hết sức sảng khoái.

      Kiều An Hảo có chút khẩn trương, tay lặng yên tiếng động nắm chặt chăn, sau đó mang theo vài phần giống như quyết đánh đến cùng, đem vấn đề mình muốn hỏi lên: " cảm thấy em có chỗ nào tốt sao?"

      Vấn đề này của Kiều An Hảo, quả thực làm Lục Cẩn Niên bối rối, khiến trong chốc lát biết trả lời như thế nào.

      Ở trong lòng , là đẹp nhất thế giới này.

      Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên trầm mặc, bản thân cũng trở nên càng khẩn trương hơn, vì thế lại mở miệng, như hòa hoãn khí, giải thích vấn đề mình vừa mới hỏi có chút đột ngột: "Là như vậy, trước kia, Gia Mộc với em, có người trong lòng."



      Chương 374: cảm thấy em tốt ở chỗ nào (4)

      Editor: Sam Sam

      “Sau đó em liền tò mò, muốn tìm cơ hội đến hỏi , người trong lòng là ai…” Lúc Kiều An Hảo kể lại chuyện cũ, vẫn cố gắng để cho giọng của mình phát ra bên ngoài quá gấp gáp, cho rằng bản thân rất nhàng, nhưng lại nghĩ tới, khi đến đây, trong lòng vẫn truyền đến cảm giác đau đớn như bị dao cắt, thầm hít vào hơi sâu, khống chế cảm xúc của mình, mới tiếp tục thoải mái kể lại việc khiến bật khóc rất nhiều lần sau khi thức dậy từ trong giấc mơ: “Mặc kệ người trong lòng tôi là ai, cũng thể là .”

      Ngữ điệu của rất vững vàng, thậm chí lúc xong, khóe môi còn cong lên, lộ ra vẻ tươi cười, sau đó buông mi mắt xuống, che giấu đau thương và khổ sở nơi đáy mắt, tiếp tục đùa, thoải mái: “ biết , những lời này thực rất đả kích với , lúc ấy em rất tổn thương, chỉ muốn hỏi câu, như vậy sao còn trả lời, chẳng nhẽ em kém cỏi như thế sao?”

      Đại não của Lục Cẩn Niên càng thêm lờ mờ, trong trí nhớ của , nhớ chuyện đó, trán nhăn lại, nhớ tới năm năm trước, hai người mấy tháng gặp nhau, về sau mới chạm mặt ở hôm tổ chức họp mặt của Hứa Gia Mộc, mà ngày trước, biết được từ Hứa Gia Mộc, người mà muốn kết hôn là cậu ta, tâm tình rất tuyệt vọng, ngày hôm sau, cũng chuyện, chỉ mình uống rượu, sau cùng, còn xuất ảo giác, nghĩ rằng đến với mình.

      Sau khi thức dậy, thấy đâu, cảm giác như từng có cảnh như vậy, nhưng uống rượu say đến mức đầu đau như vỡ ra, lại nghĩ ra được cảnh tượng cụ thể như thế nào, vì thế liền coi đó là ảo giác.

      Trong lòng dường như xác định lời trong miệng , là đoạn đối thoại của hai người năm năm trước, sau khi im lặng lúc lâu, mới hỏi: “Là năm năm trước, lúc Hứa Gia Mộc tổ chức tụ hội sao?”

      “Ừ.” thanh trả lời của rất .

      “Trước đêm đó mới biết người con thích muốn gả cho người khác, cho nên tâm tình tốt, sau đó liền uống hơi nhiều, sau cùng cũng hơi mơ màng, cho rằng mình xuất ảo giác…”

      Ảo giác… Kiều An Hảo được cảm xúc của mình bây giờ là thế nào, thấy mình giống như thể hô hấp, đầu ngón tay cố sức nắm lấy chăn đệm, đem hết toàn bộ sức lực ra để kiềm chế phản ứng mãnh liệt của bản thân: “ như vậy nghĩa là, đêm đó, ra là xem em là người thích hả? tưởng là ấy hỏi , nên mới như vậy?”

      Lục Cẩn Niên dùng lực mấp máy môi, mặt lên chút thương cảm, qua lúc lâu, mới nhàn nhạt lên tiếng, giải thích: “Câu kia, cũng phải là cho người mình thích nghe, mà là cho bản thân nghe.”

      Hóa ra là như vậy… Nhưng là dù câu kia phải cho nghe, người cũng phải là … Thâm tâm vừa vui sướng được chút, trong nháy mắt lại nhiễm lên tầng đau thương, nhưng vẫn cố gắng biểu tươi cười : “Em còn tưởng rằng mình kém cỏi như vậy.” Tạm dừng giây, Kiều An Hảo : “Thế nhưng, người thích rất hạnh phúc, có thể khiến mãi mãi thay đổi như vậy.”


      Chương 375: Em cảm thấy tôi tốt ở đâu? (5)

      Edit: Tuyết Khanh

      Lục Cẩn Niên cong cong khóe môi chút, có lên tiếng, trong phòng yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng vang rất phát ra từ ngọn nến, qua lâu, Lục Cẩn Niên mới mở miệng, bất quá chỉ là kêu tên Kiều An Hảo, liền dừng lại: “Kiều Kiều......”

      Kiều An Hảo nghi hoặc nâng mí mắt lên, liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên cái:“Sao?”

      Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm Kiều An Hảo ánh mắt có chút phức tạp, kỳ rất muốn cho , người trong lòng ra chính là , nhưng là lại sợ sau khi ra, ngay cả làm cơ hội làm bạn bình thường với cũng còn.

      Bởi vì từng hoàn toàn mất , cho nên muốn lại giẫm lên vết xe đổ kia, thời gian 5 năm , cảm thấy mình như thiếu sức sống và mệt mỏi.

      Đáy lòng Lục Cẩn Niên loạn thành đoàn, giống như là đánh nhau, trong chốc lát, mới lên tiếng, mở miệng : “Em là tốt đáng giá được người người .”

      Đây vẫn là lần đầu tiên Kiều An Hảo nghe được lời khen chính mình từ trong miệng của Lục Cẩn Niên, ngửi được mùi thơm nhàng người truyền tới, trong lúc bất chợt đáy lòng lại có cỗ xúc động, rất muốn hỏi câu, đáng giá được người người sao? nếu đáng giá được người người như vậy, vậy sao? Vì cái gì ?

      Trong đầu Kiều An Hảo rất xúc động, thốt lên tên của Lục Cẩn Niên.

      Nhưng là, nhìn Cẩn Niên chăm chú nhìn chính mình, ánh mắt như chờ chính mình , lại có dũng khí tiếp tục hỏi.

      nay cùng ở chung, trong nhận thức của họ từng ấy năm tới nay, đây là thời gian tốt đẹp nhất, rất sợ, khi mở miệng, mộng đẹp liền chấm dứt, ác mộng lại kéo đến.

      Dù sao, tuy rằng tốt đáng giá được , nhưng cũng lên .

      Lời Kiều An Hảo đến bên miệng, cuối cùng vẫn có hỏi ra, chỉ hóa thành câu rất “Ngủ ngon”.

      Qua hồi lâu, giọng của Lục Cẩn Niên từ đầu của truyền đến, cũng hai chữ: “Ngủ ngon.”

      Hai người lại chuyện với nhau, chỉ nhắm mắt lại, nhìn như là vào giấc ngủ, nhưng mà người ở bên cạnh lại nhìn thấy lòng của người kia, đều nghĩ đến thể để người kia biết được tâm bí mật của mình.

      Lại cứ cố tình, cái tâm bí mật kia là, , thương .

      -

      Tối hôm qua ngủ như thế nào, Kiều An Hảo chút cũng nhớ, khi tỉnh lại, là mười giờ sáng, Lục Cẩn Niên còn ở trong phòng ngủ.

      Ngọn nến mặt đất, tối hôm qua cháy hết rồi tự nhiên tắt, chỉ còn lại màu đỏ trống rỗng bên ngoài, bong bóng vách tường, vẫn giống như tối hôm qua, cho Kiều An Hảo biết, chuyện xảy ra hết thảy đều phải giấc mơ.

      Cầm lấy di động, Kiều An Hảo nhìn thấy nhiều tin nhắn đều là do bạn bè cùng người nhà gửi đến chúc mừng sinh nhật, khi đánh răng, từng cái từng cái khooi phục lại, sau đó xuống lầu, ăn xong cơm trưa, Triệu Manh vừa tới đón trở về đoàn làm phim, Kiều An Hảo thu thập xong này nọ, khi chuẩn bị ra cửa, nhớ tới bánh ngọt do Lục Cẩn Niên chuẩn bị cho mình, vì thế liền để cho thím Trần đem bánh ngọt gói lại, trực tiếp mang theo trở về đoàn làm phim.

      Buổi chiều có cảnh diễn của Lục Cẩn Niên, cho nên người khác cũng có xuất , bất quá mới rời khỏi vài cái giờ ngắn ngủi, Kiều An Hảo phát chính mình lại có chút nhớ .

      Quay hết buổi chiều, Kiều An Hảo đường từ phim trường trở về khách sạn, thấy được xe của Lục Cẩn Niên, biết đến đây, nghĩ đến chính mình còn chưa có ăn bánh ngọt, liền tìm cho chính mình cái lý do để tìm .

      Về đến phòng, Kiều An Hảo cắt bánh ngọt, cắt ra miếng lớn, lúc chuẩn bị bê lên lầu, điện thoại trong phòng lại vang lên......









      Chương 376: thấy tôi có chỗ nào tốt? (6)

      Trở về phòng, Kiều An Hảo cắt bánh ngọt, lấy ra miếng lớn, lúc chuẩn bị bưng lên lầu, điện thoại trong phòng lại vang lên, bắt máy, là bưu điện gọi tới: "Xin hỏi An Hảo có ở nhà ?"

      Kiều An Hảo tay ôm bánh ngọt, tay cầm điện thoại lên, thân người nghiêng sang nửa, trả lời tiếng: "Tôi đây."

      "Chào Kiều, lúc trước có người chuyển cho hai bưu phẩm chuyển phát nhanh, cho hỏi có cần đưa qua cho ngay cho ?"

      bưu phẩm trong đó Kiều An Hảo biết, là quà sinh nhật của Kiều An Hạ. Vốn Kiều An Hạ muốn đích thân đến, nhưng người lại công tác tại Thượng Hải, vì thế phải chuyển đến đây, còn bưu phẩm khác... Đôi mày thanh tú của Kiều An Hảo cau lại, có chút tò mò là ai đưa đến, nhưng vì vội lên lầu tìm Lục Cẩn Niên, cũng có bao nhiêu tâm tư mà suy nghĩ, ôn hoà lễ phép mà với người trong điện thoại: "Vậy làm phiền rồi."

      Cúp điện thoại, Kiều An Hảo giống như con mèo tham ăn ngốn nga ngốn nghiến phần bánh ngọt còn lại, lại còn nhờ Triệu Manh nhận bưu phẩm giúp mình, vừa , người nhanh chóng đến cửa, lúc kéo cửa ra, Kiều An Hảo tạm dừng chút, sau đó lại quay trở về phòng, đặt bánh ngọt xuống, chình tóc mình chút, soi gương quan sát bản thân mình cẩn thận hồi, lấy son cẩn thận tô tần mỏng, mím mím môi, thấy bản thân mình trang điểm tệ, lúc này mới hài lòng bưng bánh ngọt lên, cuối cùng rời khỏi phòng.

      -

      Kiều An Hảo tới cửa phòng tầng của Lục Cẩn Niên, vẫn quên lấy điện thoại ra, soi gương chút, xác định có gì bại lộ, mói giơ tay lên ấn chuông cửa.

      Người mở cửa là trợ lý của Lục Cẩn Niên, nhìn thấy Kiều An Hảo, tránh người ra: " Kiều, mời vào."

      Kiều An Hảo bưng bánh ngọt vào phòng, sau khi nhìn quanh bốn phía, thấy trong phòng khách có Lục Cẩn Niên, mới : "Lục Cẩn Niên đâu?"

      "Ngài Lục ở phòng ngủ." Trợ lý chỉ phòng ngủ chút, lại qua trước, gõ gõ cửa, chờ đến lúc bên trong truyền đến giọng cực kỳ lạnh nhạt của Lục Cẩn Niên "Vào ", mới đẩy cửa phòng ngủ ra.

      Lục Cẩn Niên ngồi trước bàn đọc sách, đầu cũng quay về hướng cửa phòng ngủ mà liếc cái, chỉ nhìn chằm chằm màn hình vi tính rời mắt, giống như người vừa gõ cửa, có chút quan hệ gì với .

      Trợ lý sớm quen với dáng vẻ lạnh nhạt như vậy của Lục Cẩn Niên, lại thấp giọng thêm câu: "Ngài Lục, Kiều sang đây."

      Cơ hồ là lúc trợ lý vùa xong, mặt Lục Cẩn Niên quay khỏi màn hình vi tính, ánh mắt dừng người Kiều An Hảo trước cửa phòng ngủ.

      Kiều An Hảo lập tức nở nụ cười rạng rỡ với Lục Cẩn Niên, lưc này vùa lúc mặt trời lặn về phía Tây, xuyên qua cửa sổ, ánh mặt trời phiếm hồng ánh lên mặt Kiều An Hảo, tôn lên nụ cười mặt của , Lục Cẩn Niên thất thần hồi, đứng lên khỏi ghế, giọng lúc mở miệng, lại nhàng đến ngay cả bản thân cũng phát : "Sao lại qua đây?"

      Kiều An Hảo tiếp tục cười với Lục Cẩn Niên, nâng phân nửa miếng bánh ngọt bưng trong tay: "Vừa mới cắt bánh ngọt xong, đưa tới cho miếng."

      Lục Cẩn Niên vội đẩy các loại giấy tờ tán loạn bàn ra chút, dọn ra chỗ trống.

      Bánh sinh nhật của Kiều An Hảo, là do trợ lý đặt tối hôm qua, vì biết hôm nay là sinh nhật Kiều An Hảo, vì thế biết hôm nay là sinh nhật Kiều An Hảo, lập tức mở miệng chúc mừng: " Kiều, sinh nhật vui vẻ."

      Chương 377: thấy tôi có chỗ nào tốt? (7)

      Edit: Ngọc Hân – *******************

      “Cảm ơn.” Kiều An Hảo cười với trợ lý, mang bánh ga – tô đặt chỗ trống mà Lục Cẩn Niên dọn sẵn, nghĩ tới trợ lý ở đây, mời ta ăn hình như có hơi kỳ cục, vì thế quay đầu, hỏi trợ lý: “ cũng tới đây ăn miếng ?”

      Trợ lý vừa định gật đầu “Được,” kết quả liền nhận được ánh mắt của Lục Cẩn Niên, nhất thời khiến lời ta định mắc cứng ngay cổ họng, sau đó nở nụ cười, nuốt nuốt nước miếng cái, mới lời trái với lương tâm: “Cảm ơn Kiều, nhưng từ tôi ăn đồ ngọt.”

      vậy sao….” Kiều An Hảo quay đầu nhìn về phía Lục Cẩn Niên, lúc này vẻ mặt người đàn ông rất bình thản, hoàn toàn quyết đoán như lúc nãy vừa mới dọa trợ lý. Kiều An Hảo hồn nhiên biết rốt cuộc là vừa rồi xảy ra chuyện gì, bên miệng nở nụ cười nhợt nhạt, cầm cái nĩa của mình đưa cho Lục Cẩn Niên: “Tất cả chỗ bánh ngọt này đều là của .”

      Lục Cẩn Niên “ Ừm” tiếng, thừa dịp Kiều An Hảo chú ý, lại quét mắt về phía trợ lý.

      Trợ lý lập tức bừng tỉnh hiểu ra, ngay tức khắc mở miệng : “ Lục, tôi vừa nhớ ra, đồng ý với bà xã tôi hôm nay ăn cơm tối cùng ấy, nếu nếu có việc gì, tôi có thể trước hay ?”

      Biết là do mình nhắc nhở, trợ lý mới biết ra lời thú vị như vậy, nhưng mặt Lục Cẩn Niên vẫn cứ ‘vân đạm phong khinh’ làm như chuyện liên quan đến mình, chỉ hơi gật đầu: “Ừm, biết.”

      Trợ lý như được đại xá, với Kiều An Hảo tiếng” Kiều, hẹn gặp lại,” rồi lập tức ra khỏi căn phòng của Lục Cẩn Niên.

      Trợ lý rồi, Lục Cẩn Niên liếc nhìn thời gian máy tính, vừa đúng lúc tới giờ ăn cơm, liền hỏi: “Muốn ăn món gì?”

      “Tùy tiện thôi….” Kiều An Hảo vừa trả lời xong, nghĩ tới khi mình tới đây, hình như Lục Cẩn Niên bận rộn gì đó, vì thế sửa miệng : “Vừa rồi có phải bận giải quyết công việc ? Muốn xử lý xong rồi hãy ?”

      Dừng lại lát, Kiều An Hảo vung lời dối: “Bây giờ em chưa đói bụng, vừa ăn bánh ga – tô xong.”

      Lục Cẩn Niên suy nghĩ lúc, gật đầu, cầm ipad bên cạnh đưa cho Kiều An Hảo: “Vậy chờ chút.”

      “Được.” Kiều An Hảo nhận ipad, sợ bản thân ở lại phòng ngủ quấy rầy Lục Cẩn Niên, liền chỉ chỉ phòng khách: “Em ra ngoài chờ .”

      Lục Cẩn Niên gật đầu, gì.

      Kiều An Hảo cười ngọt ngào với Lục Cẩn Niên, rồi ôm ipad rời khỏi phòng, nhân tiện nhàng đóng cửa phòng lại.

      Lục Cẩn Niên nhìn cánh cửa khép chặt của căn phòng, đứng yên tại chỗ lúc lâu, sau đó mới cúi đầu cười như có như , kéo ghế dựa phía sau ngồi xuống, tiếp tục xử công việc trong máy tính.

      ---

      Lúc Lục Cẩn Niên xong hết tất cả công việc, ngoài cửa sổ sắc trời tối, nhìn thoáng qua thời gian, truyện online dienndanlequydonn.com, thế mà hơn hai giờ, nhớ tới Kiều An Hảo ở phòng khách chờ mình, lập tức đứng dậy, đá văng ghế dựa ra sau, bước nhanh về cửa phòng khách, vừa kéo cửa ra Lục Cẩn Niên nhìn thấy Kiều An Hảo nằm ghế sofa, giơ ipad xem phim. Có lẽ sợ quấy rầy đến công việc của , lượng ipad mở rất .

      Trong thoáng chốc bước chân Lục Cẩn Niên chậm lại, vẻ mặt trở nên dịu dàng.

      Kiều An Hảo cảm giác được có bóng đen che lên đầu mình, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy người chẳng biết xong công việc từ lúc nào Lục Cẩn Niên, lập tức đặt ipad lên ghế sofa, ngồi dậy cười tủm tỉm hỏi: “Xong việc rồi hả?”

      Hết chương 377

      Chương 378. cảm thấy em tốt ở chỗ nào? (8-)

      Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hảo tươi cười, đáy lòng lên loại thỏa mãn cùng hạnh phúc chưa bao giờ có, nghĩ thế gian này tốt đẹp nhất, đại khái chính là như vậy , mặc kệ công việc bao nhiêu mệt mỏi và phiền phức, vừa ra là có thể nhìn thấy người mình , cười ấm áp như vậy.

      Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm gương mặt mềm mại của Kiều An Hảo, nhìn lúc lâu, mới chớp mắt, giọng nhàng chậm chạp : "Đói bụng ."

      "Bình thường." giờ trước đúng là rất đói, nhưng bây giờ đói qua, cho nên bình thường rồi.

      Lục Cẩn Niên tới cầm chìa khóa xe cùng bóp tiền bàn trà: " thôi, đưa em ăn cơm."

      -

      Lục Cẩn Niên mang theo Kiều An Hảo ăn, trong đại viện nhà họ Bạch ở thành phố Bắc Kinh, mỗi người đều ngồi bàn lớn, cộng thêm 20% phí phục vụ, nghe là quy định hội viên của nhà họ Bạch, muốn tới nơi này ăn cơm, đơn giản chỉ có tiền có thể giải quyết, nghe nữ phục vụ ở nơi này, so với tiểu thư trong hộp đêm "Nhân gian trời" trong thành phố lớn cầu còn cao hơn.

      Đối với nhà họ Bạch, Kiều An Hảo cũng chỉ dừng lại ở nghe qua, cũng chưa có cơ hội tới lần, hôm nay đến đây, quả thực giống như những gì nghe , đơn giản phí năm vào cần bảy con số, còn chưa bao gồm giá cả dùng cơm, bình rượu bên trong tùy tiện cũng đều là danh tửu, về phần những người phục vụ, mặc đồng phục sườn xám, dáng người hoạt bát, thùy mị hạng nhất, là nơi cảnh đẹp ý vui.

      Thẳng thắn mà , đường ở trong đại viện nhà họ Bạch rất xa hoa, hương vị đồ ăn coi như là kinh ngạc, nhưng cũng có thể xem như cực phẩm nhân gian, sau khi so sánh giá cả, có vẻ có chút đáng giá.

      Nhưng cho dù là tính giá bằng giá trị, Kiều An Hảo ăn xong bữa cơm này là cực kỳ vui vẻ.

      Từ đại viện nhà họ Bạch ra, khuya, cả thành phố hãm nhập trong mảng ánh đèn rực rỡ.

      Lục Cẩn Niên chở Kiều An Hảo bằng ô tô, chạy như bay ngã tư đường, trở về đoàn làm phim.

      Kiều An Hảo có phần muốn cùng Lục Cẩn Niên tách ra, đợi cho xe dừng lại ổn định, Lục Cẩn Niên cũng tắt máy, mới tình nguyện cởi dây an toàn, thấy Lục Cẩn Niên đẩy mở cửa xe xuống xe, mới làm theo chậm rãi xuống xe.

      Hai người vai kề vai tiến vào đại sảnh khách sạn, nhân viên phục vụ bấm thang máy, Kiều An Hảo cùng Lục Cẩn Niên vào, khi Lục Cẩn Niên ấn tầng của mình, thuận đường ấn luôn tầng của Kiều An Hảo.

      Kiều An Hảo nhìn con số màu đỏ ở thang máy, từng bước từng bước nhảy, rất nhanh nhảy tới tầng của mình, cửa thang máy mở ra, mang theo chút muốn tạm biết với Lục Cẩn Niên: "Em trước."

      Lục Cẩn Niên nhàng mà gật đầu cái, tiếng: "Ngủ ngon."

      Kiều An Hảo ở trong thang máy tiếp tục đứng lúc, mãi cho đến thang máy vang lên còi báo động, Kiều An Hảo mới vội vàng bước chân ra khỏi thang máy, chuẩn bị xoay người khoát tay với Lục Cẩn Niên ở sau lưng, lúc tiếng hẹn gặp lại, cửa thang máy đóng.

      -

      Lục Cẩn Niên về phòng của mình, tháo cà- vạt, cởi hết quần áo xuống, lúc chuẩn bị vào phòng tắm, lại nhận được tin nhắn của Kiều An Hảo: "Cảm ơn đêm nay mời ăn tối."

      tay Lục Cẩn Niên cởi nút áo chậm lại, cánh tay kia ở điện thoại di động gõ vài cái, gửi câu " khách khí" qua.

      Kiều An Hảo rất nhanh trả lời cho mặt cười, sau đó lại gửi câu: "Em tắm rửa, ngủ ngon."
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 380 : thấy tôi có chỗ nào tốt? (10)

      Đó là mẫu chứng từ phiếu thu phẫu thuật nạo thai, và người được phẫu thuật là … Thời điểm Kiều An Hảo nhìn thấy cái tên chỗ chữ ký, ngón tay run rẩy kịch liệt.

      Lục Cẩn Niên.

      ký tên đồng ý làm phẫu thuật phá thai cho .

      Kiều An Hảo khiếp sợ, dám tin vào những gì mình thấy. Nhưng giấy trắng mực đen rành rành như vậy, giống như trò lừa bịp.

      Đầu óc trống rỗng, đọc đọc lại tờ giấy ấy nhiều lần, cuối cùng còn nhìn được những dòng chữ đó viết gì.

      Kiều An Hảo biết bản thân nhìn tờ phiếu thu đứng như trời trồng ở đó bao lâu, cho đến khi Triệu Manh tắm xong chạy ra hỏi máy sấy tóc, mới hốt hoảng vội vàng thu lại cảm xúc, nhanh chóng nhét tờ phiếu vào túi xách, rồi hít hơi sâu, bình tĩnh chỉ về phía ghế sofa: “Ở đó đó.”

      Dù biểu của rất bình tĩnh, nhưng Triệu Manh vẫn nghe ra được có điều bất ổn, nên cứ để tóc ướt nhẹp như thế, nhìn , quan tâm hỏi: “Kiều Kiều, cậu làm sao thế.”

      có gì.” Kiều An Hảo lắc đầu, trong đầu lúc này vô cùng hỗn độn, chỉ muốn mau chóng tìm chỗ yên tĩnh mình suy nghĩ, bèn gắng gượng cười với Triệu Manh: “Chắc tại mình đói bụng, nên bị hạ đường huyết ấy mà. Mình xuống nhà hàng trước, chờ cậu.”

      Triệu Manh gật đầu: cũng được.

      Kiều An Hảo gì thêm, xốc túi xách, nhanh chóng ra khỏi phòng khách sạn.

      vào nhà hàng, mà thẳng ra khuôn viên đằng sau khách sạn, tìm chỗ vắng người, rồi ngồi xuống băng ghế, lấy tấm phiếu ra nghiền ngẫm. Xúc cảm bị kiềm hãm biến đổi thành sức lực, nên tờ phiếu bị nhăn nhúm đến đáng thương.

      Nếu sai sót, theo như trong phiếu có ghi, thời gian phẫu thuật của khoảng hai mươi ngày trước

      Nhưng khi đó ngủ rất say, có ấn tượng gì nhiều, hôm sau thức dậy ở trong phòng ngủ Cẩm Tú Viên, má Trần bảo rằng tới tháng.

      Kỳ nguyệt san của thường đều, cứ mỗi lần tới tháng nó hành đau đến chết được. Dù đợt đau bụng kinh lần này khiến sức khỏe suy yếu hơn bình thường, nhưng cũng cảm nhận được có điều gì bất thường, nên chẳng mảy may suy nghĩ gì nhiều.

      Phải chăng chính là lúc đó làm phẫu thuật phá thai?

      Nhưng lá thư này cũng quá lạ , ghi thông tin người gửi, có khi nào là cái bẫy?

      Kiều An Hảo càng nghĩ càng thấy loạn, tâm tin tưởng Lục Cẩn Niên ra tay từ bỏ con của mình, nhưng tờ phiếu này lại quấy nhiễu lý trí của .

      Kiều An Hảo đấu tranh nội tâm hồi lâu, bèn nhét lại vào trong túi xách, lấy chìa khóa xe, quyết định đến bệnh viện chuyến.

      Thay vì chỉ nhìn nó rồi suy nghĩ lung tung, bằng trực tiếp đến bệnh viện hỏi cho ra lẽ.

      -

      Đường phố buổi sớm vắng tênh, Kiều An Hảo chỉ mất chừng hai tiếng tới bệnh viện thành phố.

      Vì bệnh viện này rất đông người, Kiều An Hảo sợ có người phát , chụp ảnh rồi tạo scandal, nên sau khi đội mũ và đeo khẩu trang mới xuống xe.
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 381: cảm thấy tôi có chỗ nào tốt? (11)

      Kiều An Hảo cũng chắc chắn ràng mình làm phẫu thuật nạo thai, thêm việc những thứ giải phẫu này đều thuộc dạng cả đời cũng thể tiết lộ, vì thế Kiều An Hảo trở lại đường, liên hệ với người bạn ở bệnh viện của mình, nhờ người kia nhờ vào quan hệ của bản thân, mà tìm giúp bác sĩ phụ khoa.

      Bởi vì bạn của Kiều An Hảo làm, nên thể tự mình đón Kiều An Hảo, tuy nhiên lại sắp xếp tốt toàn bộ cho Kiều An Hảo, Kiều An Hảo trực tiếp dựa theo địa chỉ mà bạn cho, đến tìm bác sĩ khoa sản.

      Lúc đường tới, bác sĩ khoa phụ sản biết cần làm gì, vì thế vừa thấy , liền trực tiếp đến hỏi tên , sau khi Kiều An Hảo ra, bác sĩ nhập tên họ cùng chứng minh thư của vào để tra hồ sơ, kết quả lại lên: có kết quả tìm kiếm.

      " máy tính được ghi lại." Bác sĩ xong, chỉ vào màn hình máy tính.

      Kiều An Hảo nhìn thông báo lên màn hình, lông mày khẽ nhăn lại, chẳng lẽ cái chuyển phát kia, là có người muốn đùa sao?

      Cuối cùng Kiều An Hảo dường như quyết định, tiếp tục : "Có thể xuất sai sót gì ?"

      Bác sĩ lắc đầu: " có khả năng, vì những thứ này đều là tuyệt mật, vì thế có ca phẫu thuật mới có thể nhập hồ sơ, vạn nhất tương lai xuất tranh cãi pháp luật gì, cũng được lấy ra mà làm chứng, tại tôi tra ra được thông tin của , như vậy chứng minh, khẳng định rằng làm phẫu thuật nạo thai ở bệnh viện chúng tôi."

      Kiều An Hảo nghe bác sĩ chắc chắn mười phần, trong lòng mới bình tĩnh trở lại, tiếng cảm ơn với bác sĩ, sau đó liền lời tạm biệt, rời .

      Sau khi Kiều An Hảo ra khỏi khoa phụ sản, quên gọi điện lời cảm ơn với người bạn, người bạn ấy hỏi sao rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, Kiều An Hảo lại cười mình bị đùa rồi, người bạn ở chỗ khác cười , khẳng định là có người đùa dai, mới gửi giấy tờ giả cho , sau đó cười với rất mờ ám, bản thân mình có nạo thai cũng biết.

      Kiều An Hảo đối mặt với cười cợt của bạn, cũng giải thích gì nhiều, tiếp tục khách sao thêm hai câu, liền cúp điện thoại.

      Bởi biết mình làm phẫu thuật nạo thai, dù rằng trong lòng có chút tò mò, tới cùng là ai trêu đùa như vậy, nhưng tâm tình lại thoải mái hơn ít.

      Lúc Kiều An Hảo nhanh chóng ra khỏi cửa bệnh viện, chợt đột nhiên có người ngăn lại, thấp giọng hỏi câu: "Xin hỏi Kiều đúng ?"

      Kiều An Hảo mang mũ cùng khẩu trang, lại bị nhận ra, trong lòng khỏi có chút giật mình, nhìn chằm chằm vào người ngăn mình, gì.

      Người ngăn Kiều An Hảo lại là người phụ nữ chừng ba mươi tuổi, mặc đồ y tá, nhìn trong mắt Kiều An Hảo lên chút cảnh giác, tiếp tục : "Phần bưu phẩm chuyển phát kia là tôi gửi cho , có thể phiền kiếm chỗ nào đó chuyện được ?"

      Đáy mắt Kiều An Hảo bỗng chốc nghệch ra, lại chỉ vào chỗ cách mình xa, dẫn đầu tới.

      Y tá theo sát sau lưng .

      Kiều An Hảo chở y tá, khởi động xe, chạy đến ngõ phía sau bệnh viện có vẻ hẻo lánh, mới ngừng lại, sau đó nghiêng đầu nhìn vệ sĩ kia hỏi: "Sao lại chuyển bưu phẩm kia cho tôi?"

      Y tá tựa hồ có chút khó có thể mở miệng, do dự rất lâu, mới trước với Kiều An Hảo tiếng áy náy, sau đó mới : " Kiều, rất xin lỗi, nhưng, nạo thai, bởi vì người làm phẫu thuật đêm kia, đúng lúc là tôi chịu trách nhiệm."
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 382: cảm thấy tôi có chỗ nào tốt? (12)

      Edit: Ngọc Hân –


      Sắc mặt Kiều An Hảo trở nên có chút khó coi, nhìn y tá lên tiếng.

      Y tá hít sâu hơi, tiếp tục : “Là Lục ôm tới bệnh viện, bác sĩ kiểm tra cho , có thai hai tháng, nhưng mà Lục ký tên, để bác dĩ phẫu thuật phá thai cho .”

      Đáy mắt Kiều An Hảo nhiễm tia phẫn nộ: “Rốt cuộc là có mục đích gì? Tôi vừa tới bệnh viện hỏi rồi, ràng là tôi chưa từng phá thai trong bệnh viện !”

      “Tôi nhằm mục đích gì cả, tôi cũng lừa , chỉ là lương tâm tôi thanh thản, sở dĩ điều tra được chứng cứ trong bệnh viện tôi, là vì Lục liên hệ với lãnh đạo bệnh viện, xóa bỏ hồ sơ, hơn nữa ta còn đưa phí ngậm miệng cho bác sĩ và y tá làm phẫu thuật cho , bác sĩ là 20 vạn, y tá là 10 vạn.” Nữ y tá xong, rồi lục tìm di động của mình lôi ra, sau đó nhập tài khoản ngân hàng mạng, tìm mục ghi chép chuyển khoản đưa cho Kiều An Hảo: “Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tôi làm chuyện như vậy, tôi vốn cũng muốn cầm lấy tiền, rồi ngâm chuyện này tới khi mục nát trong bụng, nhưng thời gian gần đây tôi thường mơ thấy ác mộng, tôi rất áy náy, đêm đó tôi tiếp tay làm bậy, dưới tình huống thần biết quỷ hay của , lấy đứa bé của ra.”

      Kiều An Hảo nhìn chằm chằm tên trợ lý của Lục Cẩn Niên màn hình điện thoại di động của y tá, đáy mắt từ phẫn nộ biến thành kinh ngạc.

      “Sở dĩ tôi dám để lại bất cứ tin tức gì chuyển phát nhanh đưa cho , là vì tôi dám, tôi biết nhận được chuyển phát nhanh đó chắc chắn tới bệnh viện, cho nên tôi sớm canh trước cổng bệnh viện.”

      “Nếu tin lời tôi , có thể đổi bệnh viện khác để kiểm tra, bây giờ phẫu thuật còn chưa tới tháng, tử cung cũng chưa khôi phục tốt được, chỉ cần siêu là có thể biết hết chân tướng.”

      “Còn nữa, hôm nay tới bệnh viện chúng tôi kiểm tra lại, nhưng có thể Lục sợ nhận ra gì đó, chưa chắc mang tới kiểm tra, cho nên vừa may có thể đổi bệnh viện khác kiểm tra cơ thể mình chút, dù sao cơ thể cũng là của , vừa vặn có thể nghiệm chứng lại, có phải đúng như theo lời tôi hay .”

      “Tôi hết tất cả với , xem như bản thân mình cũng an lòng, cuối cùng lại với lần nữa, tôi xin lỗi.”

      Y tá trông thấy Kiều An Hảo nhìn chằm chằm cửa sổ xe trước mặt, vốn có phản ứng gì, khẽ thở dài hơi, rồi đẩy mở cửa xe, xuống xe rời .

      Y tá vượt qua đường giao lộ phía trước, sau khi rất xa, mới lấy điện thoại từ trong túi ra, truyện online diiendanlequydon.com, điện thoại này dĩ nhiên ở trong tình trạng kết nối trò chuyện, y tá giơ lên, đặt bên tai mình, mở miệng : “Hứa phu nhân, ngài kêu tôi làm tôi cũng làm theo lời ngài , những lời tôi lúc nãy ngài cũng nghe ràng, bây giờ có phải ngài cũng nên thực lời hứa của ngài rồi ?”

      Qua chừng nửa phút, trong điện thoại truyền tới giọng điệu của Hàn Như Sơ bình tĩnh đoan trang trước sau như : “Gửi số tài khoản cho tôi, 100 vạn, tôi gửi vào cho thiếu xu, nhưng cũng cần phải nhớ chuyện đồng ý với tôi, lập tức từ chức cương vị công tác trong bệnh viện, rời khỏi Bắc Kinh.”

      Cúp điện thoại, khóe môi Hàn Như Sơ gợi lên nụ cười lạnh lùng chế giễu.

      Bây giờ con trai bà ta tỉnh, tháng ngày mộng đẹp của Lục Cẩn Niên cũng phải kết thúc, trừ khi con trai bà ta cần Kiều An Hảo, nếu Lục Cẩn Niên đừng hòng mơ tưởng có thể cướp đoạt Kiều An Hảo từ trong tay con trai bà ta!

      Hết chương 382

      Chương 383. cảm thấy em tốt ở chỗ nào? (13)

      Kiều An Hảo biết nên hình dung tâm tình của mình vào giờ phút này như thế nào, người y tá kia rời khỏi lâu, nhưng vẫn cảm thấy ta vẫn ở bên cạnh , ngừng vừa bên tai vừa đâm vào trái tim .

      ngơ ngác ngồi ở trong xe lâu, mãi đến trước mặt có xe chạy đến, bởi vì ngõ đường quá hẹp, chiếc xe kia ấn còi, thanh chói tai, kinh động đến tinh thần của , ngẩng đầu, thấy chiếc xe kia cẩn thận chạy qua từ bên cạnh xe, rời xa, sau đó bên tai mới mơ hồ truyền đến tiếng nhạc quen thuộc, mãi đến khi chiếc xe kia nhìn thấy bóng dáng, mới phản ứng kịp là điện thoại di động mình lại vang lên, có chút mờ mịt cúi đầu, nhìn thấy màn hình, lên tên "Lục Cẩn Niên".

      Ba chữ kia, giống như là thanh kim châm, hung hăng đâm vào trái tim , làm cho ngón tay run rẩy đau, hao phí sức lực lớn, mới cầm lấy điện thoại, kết quả điện tới đổi thành Triệu Manh.

      Kiều An Hảo ấn xuống phím nghe, còn chưa , bên trong liền truyền đến giọng Triệu Manh có chút sốt ruột: "Kiều Kiều, cậu lái xe chạy đâu rồi hả? Tất cả đoàn làm phim đều đợi cậu quay phim a..."

      Kiều An Hảo giật giật khóe môi, cũng chưa mở miệng , điện thoại đổi thành Lục Cẩn Niên nhận nghe, giọng thanh nhã êm tai: "Em ở đâu?"

      Kiều An Hảo cảm thấy trong miệng có chút chua sót, đầu lưỡi chuyển động hai lần, mới khiến cho giọng mình thoải mái mà : "Chú đột nhiên tìm em có chút việc gấp, chưa kịp báo với mọi người."

      Lục Cẩn Niên ngược lại cũng có trách cứ : "Chuyện bây giờ xử lý xong chưa?"

      "Xử lý xong rồi."

      "Bây giờ qua đón em."

      " cần, em lái xe..."

      Kiều An Hảo còn chưa xong, Lục Cẩn Niên lại lên tiếng : "Cảnh diễn hôm nay hủy bỏ, đúng lúc em nhận cái quảng cáo kia, giữa trưa người bên kia muốn gặp em."

      Cúp điện thoại, Kiều An Hảo nâng mí mắt liếc nhìn kính chiếu hậu cái, mới phát mặt mình biết từ khi nào đầy nước mắt, giơ tay lên lau khô hai gò má, hít sâu hơi, thấy vẻ mặt mình khôi phục bình thường, bắt đầu khởi động xe, vừa mới giẫm lên chân ga, hốc mắt lại đỏ lên.

      -

      Kiều An Hảo về đến dưới lầu cửa hàng ở bên cạnh tiểu khu nhà họ Kiều chờ Lục Cẩn Niên, chắc cũng lái xe vào thành phố, chưa đến 10 phút, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, nhìn thấy xe của từ phía sau lái tới, chậm rãi dừng ở bên cạnh xe của , hai đèn xe ngừng mà lóe ra.

      Trợ lý còn chưa kịp xuống xe mở cửa xe cho Lục Cẩn Niên, cả người Lục Cẩn Niên xuống xe trước, đến trước xe của Kiều An Hảo, mở cửa xe, thấy Kiều An Hảo ngồi ở bên trong, gương mặt bình tĩnh, lúc này mới yên lòng, thấp giọng hỏi câu: " có chuyện gì chứ?"

      " có việc gì." Kiều An Hảo kéo khóe môi, nở nụ cười cái, cầm túi xách của mình, xuống xe.

      Triệu Manh cũng từ xe bước xuống, chạy đến trước mặt Kiều An Hảo, lôi kéo tay , mới vừa trách cứ hai câu làm sao người tiếng , Lục Cẩn Niên tựu ra thanh ngắt lời Triệu manh mà : "Trước xe của ấy về đoàn làm phim, tôi đưa ấy gặp đối tác bàn việc."

      -

      Kiều An Hảo cố gắng để cho bản thân bình thường như có việc gì, thậm chí bữa tiệc buổi trưa, vẫn cùng mọi người đùa, rất dễ dàng xã giao xong, Kiều An Hảo cảm thấy có chút mệt mỏi, vừa lên xe, phải dựa lưng vào ghế xe, nhắm hai mắt lại, lúc xe chậm rãi di chuyển, trong đầu Kiều An Hảo lại thoáng qua cảnh Lục Cẩn Niên ký tên lên tờ đơn sinh non kia.

      Chương 384: cảm thấy tôi có chỗ nào tốt(14)

      Editor: Sam Sam


      Bên trong xe mở điều hòa, Lục Cẩn Niên sợ Kiều An Hảo ngủ ngon bị cảm lạnh, cầm chiếc chăn mỏng ở bên cạnh choàng lên người .

      Kiều An Hảo cảm giác được Lục Cẩn Niên đến gần, toàn thân cứng ngắc, tay nắm thành quyền, đợi đến lúc rời , mới thả lỏng người, sau đó giây, lại nghe được giọng của truyền đến với trợ lý ở phía trước: “Chỉnh điều hòa tăng lên .”

      Trong lòng Kiều An Hảo có chút nghi ngờ, nhưng lại vì hành động chăm sóc tận tình của như vậy, mà bắt đầu lừa mình dối người.

      Lục Cẩn Niên quan tâm đến những chi tiết nhất của , làm sao có thể tàn nhẫn giết hại con của như thế? Huống chi, đứa bé kia cũng là của , còn hổ dữ ăn thịt con, dù cho tính cách của Lục Cẩn Niên lạnh lùng, phải là người phụ nữ thương, cũng nên lạnh lùng như thế…

      Nhưng là người y tá kia cho xem di động, người chuyển khoản có tên là Lục Cẩn Niên, đó là hệ thống của ngân hàng, chắc chắn thể là giả…

      Nguyên nhân vì vẫn còn thích , trong lòng hề muốn đối mặt với có thể đả thương mình như thế, cho nên lừa mình dối người, sau cùng, lại bắt đầu biện giải cho .

      ràng trong bệnh viện có thông tin của , lại biết gì về người y tá kia, sao có thể chỉ bằng lời của ta mà cho rằng Lục Cẩn Niên hãm hại con mình. Huống chi, có mang thai.

      Cho nên nên hỏi trực tiếp Lục Cẩn Niên.

      Mục đích hôm nay Lục Cẩn Niên đến tìm Kiều An Hảo cũng phải muốn đưa tham gia bữa tiệc, mà là muốn dẫn đến bệnh viện kiểm tra.

      hề muốn cho biết, từng có đứa bé, mà lúc vừa mới biết đến nó, bị người khác hãm hại từ trong bụng mẹ, hung thủ lại chính là người thân cận với như người nhà, là bác Hứa của .

      Lúc trước, thể làm người cha tốt, cho nên tại những hận ý và trả thù này, muốn gánh vác thay .

      Cho nên tối hôm qua, nghĩ ra cách để cho biết, nhưng vẫn có thể đưa đến bệnh viện.

      Trước tiên, cho trợ lý, lúc sắp đến bệnh viện, ngẩng đầu nhìn về phía kính chiếu hậu, cùng trao đổi ánh mắt, lúc nhìn thấy Lục Cẩn Niên gật đầu, trợ lý lập tức hiểu mọi chuyện, liền nhìn tình hình giao thông xung quanh, lúc chuẩn bị ra đến ngã tư, tay lái liền quẹo phải, xe liền đâm vào thanh chắn bảo hộ đường.

      -

      Trong lòng băn khoăn rất lâu, rốt cuộc cũng lấy được dũng khí mở mắt, vừa mở miệng muốn hỏi Lục Cẩn Niên, kết quả vừa mới chuẩn bị ra câu “Lục Cẩn Niên”, xe liền mạnh mẽ chấn động, cả người hề phòng bị bị quăng vào bên cửa xe.

      Thình lình xảy ra biến cố như vậy, khiến đầu óc lờ mờ, lúc còn chưa biết chuyện gì xảy ra, cả người bị Lục Cẩn niên kéo lại, ánh mắt sốt ruột đánh giá từ xuống, lo lắng hỏi: “Có sao ?”

      Kiều An Hảo ổn định tinh thần, còn chưa kịp chuyện, Lục Cẩn Niên tức giận trách cứ trợ lý: “Cậu lái xe kiểu gì thế.”

      Trợ lý bị Lục Cẩn Niên mắng liền liên tục giải thích, gương mặt vẫn lạnh lùng, tiếng nào mở cửa xe, cẩn thận ôm lấy Kiều An Hảo ra ngoài, bắt chiếc taxi, nghênh ngang rời .
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 385 : thấy tôi có chỗ nào tốt? (15)

      Taxi dừng trước cửa bệnh viện, Lục Cẩn Niên trả tiền, ôm Kiều An Hảo xuống, bước lên bậc thềm vào.

      Quay trở lại bệnh viện mà năm tiếng trước vừa rời , trong đầu Kiều An Hảo lên lời y tá bảo hôm nay là ngày tái khám, đáy lòng khỏi sợ sệt.

      Giống lần Kiều An Hảo gặp tai nạn ở phim trường, Lục Cẩn Niên cũng đưa tới bệnh viện làm kiểm tra tổng quát. Kiều An Hảo nhìn ra được nét khác thường nào mặt Lục Cẩn Niên, trông vẫn bình thường như mọi ngày.

      Bệnh viện buổi chiều đông bệnh nhân hơn buổi sáng. Lục Cẩn Niên đặt ngồi nghỉ ghế, mình xếp hàng đăng ký lấy số. Trong quá trình đăng ký, Kiều An Hảo thấy lấy điện thoại ra gọi, vì trong bệnh viện khá ồn, lại thấy được khẩu hình của , nên chẳng biết gọi cho ai. Có lẽ do nhạy cảm, nên cảm thấy khó chịu với cú điện thoại đó.

      Kiều An Hảo bị trầy trật gì, ngồi nghỉ ngơi ghế suy nghĩ chặp, đứng dậy tới chỗ Lục Cẩn Niên. Lục Cẩn Niên thấy tiến lại gần, mặt vẫn bình thản, mấp máy vài tiếng rồi ngắt cuộc gọi, sau đó nhíu mày nhìn : "Sao lại tới đây? Trong người có chỗ nào khó chịu à?"

      Kiều An Hảo lắc đầu, nhìn Lục Cẩn Niên lộ ý cười: "Em sao, chỉ hơi bị hoảng. Còn ? Có bị thương ?"

      Lục Cẩn Niên thả lỏng tinh thần: " sao."

      Kiều An Hảo mở to hai mắt, giọng ôn hòa hỏi: "Nếu chúng ta cũng có chuyện gì, bằng đừng kiểm tra nữa, ngay cả bị thương ngoài da em cũng có."

      Kiều An Hảo xong câu đó, ánh mắt thẳng tắp nhìn vẻ mặt Lục Cẩn Niên, bình thản như nước, có bất kỳ phập phồng, hoàn toàn nhìn ra dáng vẻ có mục đích gì, giọng bình tĩnh có gợn sóng : "Vẫn nên kiểm tra chút, đề phòng vẫn tốt hơn."

      Kiều An Hảo nhìn về phía Lục Cẩn Niên khẽ mỉm cười, có tiếp tục tranh luận với : "Được rồi."

      Sau khi lấy số, Lục Cẩn Niên mang theo Kiều An Hảo lên lầu, giống lần trước xuất cố ở đoàn phim, Kiều An Hảo kiểm tra tổng quát, cả quá trình, cũng có chỗ nào đặc biệt, trong lòng Kiều An Hảo dần dần buông lỏng, cảm thấy mình bị lời của y tá làm rối loạn đầu óc.

      Kiều An Hảo làm rất nhiều mục kiểm tra, lúc kết thúc xong tất cả, là ban đêm.

      biết từ lúc nào Lục Cẩn Niên mua hộp sữa chua, thấy kiểm tra xong ra ngoài, đưa sữa chua cho , đợi lúc y tá gọi vào kiểm tra Lục Cẩn Niên để Kiều An Hảo ở chỗ này chờ mình, vào.

      Thời gian Lục Cẩn Niên có hơi lâu, Kiều An Hảo uống xong sữa chua, vẫn chưa trở lại, đành vất hộp sữa chua vào trong thùng rác, rồi đứng lên tìm Lục Cẩn Niên.

      Kiều An Hảo nhìn qua cửa kính thấy Lục Cẩn Niên gật đầu với bác sĩ lúc nãy khám cho , vừa gấp tờ giấy trắng, bỏ vào bóp tiền, rồi nhét vào túi, sau đó cầm xấp giấy còn lại, kéo cửa kính, ra.

      Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo, đưa xấp giấy tờ cho : "Phiếu kết quả kiểm tra có vấn đề gì."
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :