Chương 365. cảm thấy em tốt ở chỗ nào? (3)
Kiều An Hảo nhìn Lục Cẩn Niên gì, Lục Cẩn Niên có chút bất đắc dĩ thở dài hơi, hề dấu hiệu vươn tay, đem Kiều An Hảo ôm vào trong ngực mình, giam thân thể lại để cho thể động, : "Thời gian còn sớm, ngủ ."
Được Lục Cẩn Niên ôm ở trong ngực, làm cho Kiều An Hảo buồn bực, lâu mới bình tĩnh lại, mặc dù cách lớp quần áo của hai người, như cũ có thể cảm giác được nhiệt độ của , ánh sáng lay động, khí nhu hòa, gối đầu cánh tay của , bên tai là tiếng tim đập của , nháy mắt cảm thấy vô cùng kiên định.
Trong đầu , ngừng nhớ lại chuyện phát sinh gần đây, mặc dù giống như trước đây, người thoạt nhìn rất đạm mạc, nhưng có thể cảm giác được, ràng rất quan tâm đến . Đêm nay ở Kim Bích Huy Hoàng, dắt tay . Còn cõng về nhà, cho sinh nhật... Trước kia chưa bao giờ làm việc này với .
làm sao đột nhiên thay đổi lớn đối với như vậy?
Kiều An Hảo nghĩ đến cuối cùng, trong đầu lên giả thiết lớn mật, có thể với ở chung thời gian dài như vậy, có tình cảm với hay ?
ý nghĩ này xuất ở trong đầu , thần trí Kiều An Hảo càng trở nên hỗn loạn, tâm tình hiểu càng khẩn trương lên, nhịn được mở to mắt, nhìn về phía Lục Cẩn Niên.
Người đàn ông nhắm mắt lại, vẻ mặt bình tĩnh, như là chuẩn bị vào giấc ngủ.
trán , còn lưu lại khí chất đạm mạc cùng thanh cao bẩm sinh này.
Kiều An Hảo nhìn Lục Cẩn Niên, đáy lòng có loại kích thích, hơn nữa cái kích thích này, càng ngày càng mãnh liệt, đến cuối cùng cùng, rốt cục có chút khống chế nổi lên tiếng gọi tên của : "Lục Cẩn Niên?"
Lục Cẩn Niên nhắm mắt, nghe Kiều An Hảo gọi, phản ứng có điều kiện "Ừ" tiếng, sau đó liền mở mắt.
Vừa tiếp xúc với tầm mắt của , đáy lòng Kiều An Hảo có chút hoảng, khóe miệng định câu "Có phải thích em " kia bỗng nhiên ở dừng cổ họng, đầu óc của hơi thanh tỉnh lại, Lục Cẩn Niên từng qua, cả đời này mặc kệ người trong lòng là ai, đều có khả năng là , cho nên có thể là suy nghĩ nhiều quá phải ?
Lục Cẩn Niên thấy Kiều An Hảo lâu cũng phản ứng, mi tâm nhíu lại, lại mở miệng: "Làm sao vậy?"
Kiều An Hảo hoàn hồn, nhìn Lục Cẩn Niên, trong lòng xoắn xuýt, tìm phương thứccó vẻ uyển chuyển, mở miệng : " bây giờ có buồn ngủ ?"
Trong lòng ôm người phụ nữ, hơn nữa là người phụ nữa mình thích, chỉ cần là người đàn ông bình thường, đều khó có thể ngủ, Lục Cẩn Niên hắng giọng cái: " buồn ngủ."
Sau đó lại hỏi lần nữa: "Làm sao vậy?"
"Ừ." Trầm mặc lát, Kiều An Hảo lại hỏi: "Em có thể hỏi vấn đề được ?"
"Em ." Lục Cẩn Niên đáp hết sức sảng khoái.
Kiều An Hảo có chút khẩn trương, tay lặng yên tiếng động nắm chặt chăn, sau đó mang theo vài phần giống như quyết đánh đến cùng, đem vấn đề mình muốn hỏi lên: " cảm thấy em có chỗ nào tốt sao?"
Vấn đề này của Kiều An Hảo, quả thực làm Lục Cẩn Niên bối rối, khiến trong chốc lát biết trả lời như thế nào.
Ở trong lòng , là đẹp nhất thế giới này.
Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên trầm mặc, bản thân cũng trở nên càng khẩn trương hơn, vì thế lại mở miệng, như hòa hoãn khí, giải thích vấn đề mình vừa mới hỏi có chút đột ngột: "Là như vậy, trước kia, Gia Mộc với em, có người trong lòng."
Chương 374: cảm thấy em tốt ở chỗ nào (4)
Editor: Sam Sam
“Sau đó em liền tò mò, muốn tìm cơ hội đến hỏi , người trong lòng là ai…” Lúc Kiều An Hảo kể lại chuyện cũ, vẫn cố gắng để cho giọng của mình phát ra bên ngoài quá gấp gáp, cho rằng bản thân rất nhàng, nhưng lại nghĩ tới, khi đến đây, trong lòng vẫn truyền đến cảm giác đau đớn như bị dao cắt, thầm hít vào hơi sâu, khống chế cảm xúc của mình, mới tiếp tục thoải mái kể lại việc khiến bật khóc rất nhiều lần sau khi thức dậy từ trong giấc mơ: “Mặc kệ người trong lòng tôi là ai, cũng thể là .”
Ngữ điệu của rất vững vàng, thậm chí lúc xong, khóe môi còn cong lên, lộ ra vẻ tươi cười, sau đó buông mi mắt xuống, che giấu đau thương và khổ sở nơi đáy mắt, tiếp tục đùa, thoải mái: “ biết , những lời này thực rất đả kích với , lúc ấy em rất tổn thương, chỉ muốn hỏi câu, như vậy sao còn trả lời, chẳng nhẽ em kém cỏi như thế sao?”
Đại não của Lục Cẩn Niên càng thêm lờ mờ, trong trí nhớ của , nhớ chuyện đó, trán nhăn lại, nhớ tới năm năm trước, hai người mấy tháng gặp nhau, về sau mới chạm mặt ở hôm tổ chức họp mặt của Hứa Gia Mộc, mà ngày trước, biết được từ Hứa Gia Mộc, người mà muốn kết hôn là cậu ta, tâm tình rất tuyệt vọng, ngày hôm sau, và cũng chuyện, chỉ mình uống rượu, sau cùng, còn xuất ảo giác, nghĩ rằng đến với mình.
Sau khi thức dậy, thấy đâu, cảm giác như từng có cảnh như vậy, nhưng uống rượu say đến mức đầu đau như vỡ ra, lại nghĩ ra được cảnh tượng cụ thể như thế nào, vì thế liền coi đó là ảo giác.
Trong lòng dường như xác định lời trong miệng , là đoạn đối thoại của hai người năm năm trước, sau khi im lặng lúc lâu, mới hỏi: “Là năm năm trước, lúc Hứa Gia Mộc tổ chức tụ hội sao?”
“Ừ.” thanh trả lời của rất .
“Trước đêm đó mới biết người con thích muốn gả cho người khác, cho nên tâm tình tốt, sau đó liền uống hơi nhiều, sau cùng cũng hơi mơ màng, cho rằng mình xuất ảo giác…”
Ảo giác… Kiều An Hảo được cảm xúc của mình bây giờ là thế nào, thấy mình giống như thể hô hấp, đầu ngón tay cố sức nắm lấy chăn đệm, đem hết toàn bộ sức lực ra để kiềm chế phản ứng mãnh liệt của bản thân: “ như vậy nghĩa là, đêm đó, ra là xem em là người thích hả? tưởng là ấy hỏi , nên mới như vậy?”
Lục Cẩn Niên dùng lực mấp máy môi, mặt lên chút thương cảm, qua lúc lâu, mới nhàn nhạt lên tiếng, giải thích: “Câu kia, cũng phải là cho người mình thích nghe, mà là cho bản thân nghe.”
Hóa ra là như vậy… Nhưng là dù câu kia phải cho nghe, người cũng phải là … Thâm tâm vừa vui sướng được chút, trong nháy mắt lại nhiễm lên tầng đau thương, nhưng vẫn cố gắng biểu tươi cười : “Em còn tưởng rằng mình kém cỏi như vậy.” Tạm dừng giây, Kiều An Hảo : “Thế nhưng, người thích rất hạnh phúc, có thể khiến mãi mãi thay đổi như vậy.”
Chương 375: Em cảm thấy tôi tốt ở đâu? (5)
Edit: Tuyết Khanh
Lục Cẩn Niên cong cong khóe môi chút, có lên tiếng, trong phòng yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng vang rất phát ra từ ngọn nến, qua lâu, Lục Cẩn Niên mới mở miệng, bất quá chỉ là kêu tên Kiều An Hảo, liền dừng lại: “Kiều Kiều......”
Kiều An Hảo nghi hoặc nâng mí mắt lên, liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên cái:“Sao?”
Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm Kiều An Hảo ánh mắt có chút phức tạp, kỳ rất muốn cho , người trong lòng ra chính là , nhưng là lại sợ sau khi ra, ngay cả làm cơ hội làm bạn bình thường với cũng còn.
Bởi vì từng hoàn toàn mất , cho nên muốn lại giẫm lên vết xe đổ kia, thời gian 5 năm có , cảm thấy mình như thiếu sức sống và mệt mỏi.
Đáy lòng Lục Cẩn Niên loạn thành đoàn, giống như là đánh nhau, trong chốc lát, mới lên tiếng, mở miệng : “Em là tốt đáng giá được người người .”
Đây vẫn là lần đầu tiên Kiều An Hảo nghe được lời khen chính mình từ trong miệng của Lục Cẩn Niên, ngửi được mùi thơm nhàng người truyền tới, trong lúc bất chợt đáy lòng lại có cỗ xúc động, rất muốn hỏi câu, đáng giá được người người sao? nếu đáng giá được người người như vậy, vậy sao? Vì cái gì ?
Trong đầu Kiều An Hảo rất xúc động, thốt lên tên của Lục Cẩn Niên.
Nhưng là, nhìn Cẩn Niên chăm chú nhìn chính mình, ánh mắt như chờ chính mình , lại có dũng khí tiếp tục hỏi.
nay cùng ở chung, trong nhận thức của họ từng ấy năm tới nay, đây là thời gian tốt đẹp nhất, rất sợ, khi mở miệng, mộng đẹp liền chấm dứt, ác mộng lại kéo đến.
Dù sao, tuy rằng là tốt đáng giá được , nhưng cũng có lên .
Lời Kiều An Hảo đến bên miệng, cuối cùng vẫn có hỏi ra, chỉ hóa thành câu rất “Ngủ ngon”.
Qua hồi lâu, giọng của Lục Cẩn Niên từ đầu của truyền đến, cũng hai chữ: “Ngủ ngon.”
Hai người lại chuyện với nhau, chỉ nhắm mắt lại, nhìn như là vào giấc ngủ, nhưng mà người ở bên cạnh lại nhìn thấy lòng của người kia, đều nghĩ đến thể để người kia biết được tâm bí mật của mình.
Lại cứ cố tình, cái tâm bí mật kia là, , thương .
-
Tối hôm qua ngủ như thế nào, Kiều An Hảo chút cũng nhớ, khi tỉnh lại, là mười giờ sáng, Lục Cẩn Niên còn ở trong phòng ngủ.
Ngọn nến mặt đất, tối hôm qua cháy hết rồi tự nhiên tắt, chỉ còn lại màu đỏ trống rỗng bên ngoài, bong bóng vách tường, vẫn giống như tối hôm qua, cho Kiều An Hảo biết, chuyện xảy ra hết thảy đều phải giấc mơ.
Cầm lấy di động, Kiều An Hảo nhìn thấy nhiều tin nhắn đều là do bạn bè cùng người nhà gửi đến chúc mừng sinh nhật, khi đánh răng, từng cái từng cái khooi phục lại, sau đó xuống lầu, ăn xong cơm trưa, Triệu Manh vừa tới đón trở về đoàn làm phim, Kiều An Hảo thu thập xong này nọ, khi chuẩn bị ra cửa, nhớ tới bánh ngọt do Lục Cẩn Niên chuẩn bị cho mình, vì thế liền để cho thím Trần đem bánh ngọt gói lại, trực tiếp mang theo trở về đoàn làm phim.
Buổi chiều có cảnh diễn của Lục Cẩn Niên, cho nên người khác cũng có xuất , bất quá mới rời khỏi vài cái giờ ngắn ngủi, Kiều An Hảo phát chính mình lại có chút nhớ .
Quay hết buổi chiều, Kiều An Hảo đường từ phim trường trở về khách sạn, thấy được xe của Lục Cẩn Niên, biết đến đây, nghĩ đến chính mình còn chưa có ăn bánh ngọt, liền tìm cho chính mình cái lý do để tìm .
Về đến phòng, Kiều An Hảo cắt bánh ngọt, cắt ra miếng lớn, lúc chuẩn bị bê lên lầu, điện thoại trong phòng lại vang lên......
Chương 376: thấy tôi có chỗ nào tốt? (6)
Trở về phòng, Kiều An Hảo cắt bánh ngọt, lấy ra miếng lớn, lúc chuẩn bị bưng lên lầu, điện thoại trong phòng lại vang lên, bắt máy, là bưu điện gọi tới: "Xin hỏi An Hảo có ở nhà ?"
Kiều An Hảo tay ôm bánh ngọt, tay cầm điện thoại lên, thân người nghiêng sang nửa, trả lời tiếng: "Tôi đây."
"Chào Kiều, lúc trước có người chuyển cho hai bưu phẩm chuyển phát nhanh, cho hỏi có cần đưa qua cho ngay cho ?"
bưu phẩm trong đó Kiều An Hảo biết, là quà sinh nhật của Kiều An Hạ. Vốn Kiều An Hạ muốn đích thân đến, nhưng người lại công tác tại Thượng Hải, vì thế phải chuyển đến đây, còn bưu phẩm khác... Đôi mày thanh tú của Kiều An Hảo cau lại, có chút tò mò là ai đưa đến, nhưng vì vội lên lầu tìm Lục Cẩn Niên, cũng có bao nhiêu tâm tư mà suy nghĩ, ôn hoà lễ phép mà với người trong điện thoại: "Vậy làm phiền rồi."
Cúp điện thoại, Kiều An Hảo giống như con mèo tham ăn ngốn nga ngốn nghiến phần bánh ngọt còn lại, lại còn nhờ Triệu Manh nhận bưu phẩm giúp mình, vừa , người nhanh chóng đến cửa, lúc kéo cửa ra, Kiều An Hảo tạm dừng chút, sau đó lại quay trở về phòng, đặt bánh ngọt xuống, chình tóc mình chút, soi gương quan sát bản thân mình cẩn thận hồi, lấy son cẩn thận tô tần mỏng, mím mím môi, thấy bản thân mình trang điểm tệ, lúc này mới hài lòng bưng bánh ngọt lên, cuối cùng rời khỏi phòng.
-
Kiều An Hảo tới cửa phòng tầng của Lục Cẩn Niên, vẫn quên lấy điện thoại ra, soi gương chút, xác định có gì bại lộ, mói giơ tay lên ấn chuông cửa.
Người mở cửa là trợ lý của Lục Cẩn Niên, nhìn thấy Kiều An Hảo, tránh người ra: " Kiều, mời vào."
Kiều An Hảo bưng bánh ngọt vào phòng, sau khi nhìn quanh bốn phía, thấy trong phòng khách có Lục Cẩn Niên, mới : "Lục Cẩn Niên đâu?"
"Ngài Lục ở phòng ngủ." Trợ lý chỉ phòng ngủ chút, lại qua trước, gõ gõ cửa, chờ đến lúc bên trong truyền đến giọng cực kỳ lạnh nhạt của Lục Cẩn Niên "Vào ", mới đẩy cửa phòng ngủ ra.
Lục Cẩn Niên ngồi trước bàn đọc sách, đầu cũng quay về hướng cửa phòng ngủ mà liếc cái, chỉ nhìn chằm chằm màn hình vi tính rời mắt, giống như người vừa gõ cửa, có chút quan hệ gì với .
Trợ lý sớm quen với dáng vẻ lạnh nhạt như vậy của Lục Cẩn Niên, lại thấp giọng thêm câu: "Ngài Lục, Kiều sang đây."
Cơ hồ là lúc trợ lý vùa xong, mặt Lục Cẩn Niên quay khỏi màn hình vi tính, ánh mắt dừng người Kiều An Hảo trước cửa phòng ngủ.
Kiều An Hảo lập tức nở nụ cười rạng rỡ với Lục Cẩn Niên, lưc này vùa lúc mặt trời lặn về phía Tây, xuyên qua cửa sổ, ánh mặt trời phiếm hồng ánh lên mặt Kiều An Hảo, tôn lên nụ cười mặt của , Lục Cẩn Niên thất thần hồi, đứng lên khỏi ghế, giọng lúc mở miệng, lại nhàng đến ngay cả bản thân cũng phát : "Sao lại qua đây?"
Kiều An Hảo tiếp tục cười với Lục Cẩn Niên, nâng phân nửa miếng bánh ngọt bưng trong tay: "Vừa mới cắt bánh ngọt xong, đưa tới cho miếng."
Lục Cẩn Niên vội đẩy các loại giấy tờ tán loạn bàn ra chút, dọn ra chỗ trống.
Bánh sinh nhật của Kiều An Hảo, là do trợ lý đặt tối hôm qua, vì biết hôm nay là sinh nhật Kiều An Hảo, vì thế biết hôm nay là sinh nhật Kiều An Hảo, lập tức mở miệng chúc mừng: " Kiều, sinh nhật vui vẻ."
Chương 377: thấy tôi có chỗ nào tốt? (7)
Edit: Ngọc Hân – *******************
“Cảm ơn.” Kiều An Hảo cười với trợ lý, mang bánh ga – tô đặt chỗ trống mà Lục Cẩn Niên dọn sẵn, nghĩ tới trợ lý ở đây, mời ta ăn hình như có hơi kỳ cục, vì thế quay đầu, hỏi trợ lý: “ cũng tới đây ăn miếng ?”
Trợ lý vừa định gật đầu “Được,” kết quả liền nhận được ánh mắt của Lục Cẩn Niên, nhất thời khiến lời ta định mắc cứng ngay cổ họng, sau đó nở nụ cười, nuốt nuốt nước miếng cái, mới lời trái với lương tâm: “Cảm ơn Kiều, nhưng từ tôi ăn đồ ngọt.”
“ vậy sao….” Kiều An Hảo quay đầu nhìn về phía Lục Cẩn Niên, lúc này vẻ mặt người đàn ông rất bình thản, hoàn toàn có quyết đoán như lúc nãy vừa mới dọa trợ lý. Kiều An Hảo hồn nhiên biết rốt cuộc là vừa rồi xảy ra chuyện gì, bên miệng nở nụ cười nhợt nhạt, cầm cái nĩa của mình đưa cho Lục Cẩn Niên: “Tất cả chỗ bánh ngọt này đều là của .”
Lục Cẩn Niên “ Ừm” tiếng, thừa dịp Kiều An Hảo chú ý, lại quét mắt về phía trợ lý.
Trợ lý lập tức bừng tỉnh hiểu ra, ngay tức khắc mở miệng : “ Lục, tôi vừa nhớ ra, đồng ý với bà xã tôi hôm nay ăn cơm tối cùng ấy, nếu nếu có việc gì, tôi có thể trước hay ?”
Biết là do mình nhắc nhở, trợ lý mới biết ra lời thú vị như vậy, nhưng mặt Lục Cẩn Niên vẫn cứ ‘vân đạm phong khinh’ làm như chuyện liên quan đến mình, chỉ hơi gật đầu: “Ừm, biết.”
Trợ lý như được đại xá, với Kiều An Hảo tiếng” Kiều, hẹn gặp lại,” rồi lập tức ra khỏi căn phòng của Lục Cẩn Niên.
Trợ lý rồi, Lục Cẩn Niên liếc nhìn thời gian máy tính, vừa đúng lúc tới giờ ăn cơm, liền hỏi: “Muốn ăn món gì?”
“Tùy tiện thôi….” Kiều An Hảo vừa trả lời xong, nghĩ tới khi mình tới đây, hình như Lục Cẩn Niên bận rộn gì đó, vì thế sửa miệng : “Vừa rồi có phải bận giải quyết công việc ? Muốn xử lý xong rồi hãy ?”
Dừng lại lát, Kiều An Hảo vung lời dối: “Bây giờ em chưa đói bụng, vừa ăn bánh ga – tô xong.”
Lục Cẩn Niên suy nghĩ lúc, gật đầu, cầm ipad bên cạnh đưa cho Kiều An Hảo: “Vậy chờ chút.”
“Được.” Kiều An Hảo nhận ipad, sợ bản thân ở lại phòng ngủ quấy rầy Lục Cẩn Niên, liền chỉ chỉ phòng khách: “Em ra ngoài chờ .”
Lục Cẩn Niên gật đầu, gì.
Kiều An Hảo cười ngọt ngào với Lục Cẩn Niên, rồi ôm ipad rời khỏi phòng, nhân tiện nhàng đóng cửa phòng lại.
Lục Cẩn Niên nhìn cánh cửa khép chặt của căn phòng, đứng yên tại chỗ lúc lâu, sau đó mới cúi đầu cười như có như , kéo ghế dựa phía sau ngồi xuống, tiếp tục xử công việc trong máy tính.
---
Lúc Lục Cẩn Niên xong hết tất cả công việc, ngoài cửa sổ sắc trời tối, nhìn thoáng qua thời gian, truyện online dienndanlequydonn.com, thế mà hơn hai giờ, nhớ tới Kiều An Hảo ở phòng khách chờ mình, lập tức đứng dậy, đá văng ghế dựa ra sau, bước nhanh về cửa phòng khách, vừa kéo cửa ra Lục Cẩn Niên nhìn thấy Kiều An Hảo nằm ghế sofa, giơ ipad xem phim. Có lẽ sợ quấy rầy đến công việc của , lượng ipad mở rất .
Trong thoáng chốc bước chân Lục Cẩn Niên chậm lại, vẻ mặt trở nên dịu dàng.
Kiều An Hảo cảm giác được có bóng đen che lên đầu mình, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy người chẳng biết xong công việc từ lúc nào Lục Cẩn Niên, lập tức đặt ipad lên ghế sofa, ngồi dậy cười tủm tỉm hỏi: “Xong việc rồi hả?”
Hết chương 377
Chương 378. cảm thấy em tốt ở chỗ nào? (
Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hảo tươi cười, đáy lòng lên loại thỏa mãn cùng hạnh phúc chưa bao giờ có, nghĩ thế gian này tốt đẹp nhất, đại khái chính là như vậy , mặc kệ công việc bao nhiêu mệt mỏi và phiền phức, vừa ra là có thể nhìn thấy người mình , cười ấm áp như vậy.
Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm gương mặt mềm mại của Kiều An Hảo, nhìn lúc lâu, mới chớp mắt, giọng nhàng chậm chạp : "Đói bụng ."
"Bình thường." giờ trước đúng là rất đói, nhưng bây giờ đói qua, cho nên bình thường rồi.
Lục Cẩn Niên tới cầm chìa khóa xe cùng bóp tiền bàn trà: " thôi, đưa em ăn cơm."
-
Lục Cẩn Niên mang theo Kiều An Hảo ăn, trong đại viện nhà họ Bạch ở thành phố Bắc Kinh, mỗi người đều ngồi bàn lớn, cộng thêm 20% phí phục vụ, nghe là quy định hội viên của nhà họ Bạch, muốn tới nơi này ăn cơm, đơn giản chỉ có tiền có thể giải quyết, nghe nữ phục vụ ở nơi này, so với tiểu thư trong hộp đêm "Nhân gian trời" trong thành phố lớn cầu còn cao hơn.
Đối với nhà họ Bạch, Kiều An Hảo cũng chỉ dừng lại ở nghe qua, cũng chưa có cơ hội tới lần, hôm nay đến đây, quả thực giống như những gì nghe , đơn giản phí năm vào cần bảy con số, còn chưa bao gồm giá cả dùng cơm, bình rượu bên trong tùy tiện cũng đều là danh tửu, về phần những người phục vụ, mặc đồng phục sườn xám, dáng người hoạt bát, thùy mị hạng nhất, là nơi cảnh đẹp ý vui.
Thẳng thắn mà , đường ở trong đại viện nhà họ Bạch rất xa hoa, hương vị đồ ăn coi như là kinh ngạc, nhưng cũng có thể xem như cực phẩm nhân gian, sau khi so sánh giá cả, có vẻ có chút đáng giá.
Nhưng cho dù là tính giá bằng giá trị, Kiều An Hảo ăn xong bữa cơm này là cực kỳ vui vẻ.
Từ đại viện nhà họ Bạch ra, khuya, cả thành phố hãm nhập trong mảng ánh đèn rực rỡ.
Lục Cẩn Niên chở Kiều An Hảo bằng ô tô, chạy như bay ngã tư đường, trở về đoàn làm phim.
Kiều An Hảo có phần muốn cùng Lục Cẩn Niên tách ra, đợi cho xe dừng lại ổn định, Lục Cẩn Niên cũng tắt máy, mới tình nguyện cởi dây an toàn, thấy Lục Cẩn Niên đẩy mở cửa xe xuống xe, mới làm theo chậm rãi xuống xe.
Hai người vai kề vai tiến vào đại sảnh khách sạn, nhân viên phục vụ bấm thang máy, Kiều An Hảo cùng Lục Cẩn Niên vào, khi Lục Cẩn Niên ấn tầng của mình, thuận đường ấn luôn tầng của Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo nhìn con số màu đỏ ở thang máy, từng bước từng bước nhảy, rất nhanh nhảy tới tầng của mình, cửa thang máy mở ra, mang theo chút muốn tạm biết với Lục Cẩn Niên: "Em trước."
Lục Cẩn Niên nhàng mà gật đầu cái, tiếng: "Ngủ ngon."
Kiều An Hảo ở trong thang máy tiếp tục đứng lúc, mãi cho đến thang máy vang lên còi báo động, Kiều An Hảo mới vội vàng bước chân ra khỏi thang máy, chuẩn bị xoay người khoát tay với Lục Cẩn Niên ở sau lưng, lúc tiếng hẹn gặp lại, cửa thang máy đóng.
-
Lục Cẩn Niên về phòng của mình, tháo cà- vạt, cởi hết quần áo xuống, lúc chuẩn bị vào phòng tắm, lại nhận được tin nhắn của Kiều An Hảo: "Cảm ơn đêm nay mời ăn tối."
tay Lục Cẩn Niên cởi nút áo chậm lại, cánh tay kia ở điện thoại di động gõ vài cái, gửi câu " khách khí" qua.
Kiều An Hảo rất nhanh trả lời cho mặt cười, sau đó lại gửi câu: "Em tắm rửa, ngủ ngon."
Last edited by a moderator: 24/7/16