Chương 365: Hứa Gia Mộc tỉnh (5)
Edit: Ngọc Hân
Bạn bè…. Thời niên thiếu trước đây, vì quá mức nghèo khó tự ti, cho nên chỉ có thể làm người bạn lặng lẽ bên cạnh , thế nhưng thời gian đó, ra trong lòng , từ trước tới giờ chưa hề muốn làm người bạn của cả.
Sau này lúc biết và Hứa Gia Mộc có hôn ước, lúc đó liền nghĩ, mình và xuất cùng nhau, có lẽ quên rất nhanh. Nhưng đợi đến lúc và càng ngày càng xa, mới phát , thời gian đó tối tăm cỡ nào. Lúc bấy giờ, rất hi vọng, bản thân có thể có lý do để tới được gần , cho dù thể chuyện, chỉ cần có thể thấy mặt từ xa, thỏa mãn. Nhưng dù cho ước vọng tầm thường như vậy, cũng cách nào thực được, cuối cùng hai người cứ như vậy thành người xa lạ.
Nếu phải Hứa Gia Mộc xảy ra tai nạn xe, có lẽ và cứ như hai đường thẳng song song như vậy, xuất cùng nhau.
Nhưng bây giờ Hứa Gia Mộc tỉnh, và phải kết thúc….
Nếu kết quả cuối cùng, là và Hứa Gia Mộc ở cùng nhau, như vậy sẵn lòng mang tình sâu sắc biến thành bí mật thể ra, vĩnh viễn theo sát bên cạnh , làm người bạn phiền hà. Lúc khổ sở, có thể an ủi , lúc gặp vấn đề gì đó, có thể giúp đỡ , lúc vui vẻ, chân thành chúc phúc cho …..
Lục Cẩn Niên nghĩ tới đây, vẻ mặt dao động, với Kiều An Hảo nằm úp sấp vai mình, sắc lành lạnh : “ phải chúng ta luôn là bạn tốt sao?”
phải chúng ta luôn là bạn tốt sao?
Trong đầu Kiều An Hảo tự hỏi lại những câu hỏi này hai lần, mới hoàn toàn hiểu được có ý gì, trái tim lơ lửng, lập tức rơi xuống, giống như tự uống viên thuốc an thần, hùa theo Lục Cẩn Niên, quả quyết “Ừm” tiếng, : “Vâng, chúng ta luôn là bạn bè.”
ràng từng đối phương sâu sắc như vậy, dùng hết toàn tâm toàn lực muốn làm nửa kia của đối phương, nhưng năm tháng đổi thay, thời gian ngừng trôi, vì từng mất , nên dám hành động thiếu suy nghĩ. Vì quá sâu, nên càng nhát gan, chỉ cần có thể làm bạn bè, chính là phần quà tặng trời ban ơn cho.
Lục Cẩn Niên gì, chỉ cõng Kiều An Hảo qua cột lại cột đèn ảm đạm, lúc gần tới Cẩm Tú Viên, biệt thự trong viện trồng gốc hoa quế, lúc này hoa quế mùa nở rộ, mùi hoa lan tỏa xung quanh.
Kiều An Hảo nằm lưng Lục Cẩn Niên, ngửi hương thơm mùi hoa quế, khóe môi nhịn được hơi cong lên.
Lục Cẩn Niên cố gắng bước rất chậm, như muốn kéo dài thời khắc tốt đẹp như vậy tới vô tận.
Lúc qua biển quảng cáo, Kiều An Hảo nhìn thấy biển quảng cáo có hai chữ “Bảy năm,” sau đó nhớ tới cú điện thoại lúc trước mình nhận được của bệnh viện, muốn hỏi Lục Cẩn Niên, dienndanlequydon.com, vì thế thò đầu ra phía trước, mở miệng phá vỡ khí yên lặng giữa hai người: “Lục Cân Niên, hồi nãy lúc ở xe, với em, tặng em bảy phần quà sinh nhật, vậy còn nhớ bảy phần quà đó là gì ?”
Mỗi phần quà tặng cho , đều là dày công chuẩn bị, sao lại biết chứ?
Lục Cẩn Niên giả vờ như nhớ , hỏi: “Là những gì?”
Kiều An Hảo nghiêng đầu, suy nghĩ lúc, sau đó liền đếm từng cái : “Quà tặng năm lớp mười, là hộp nhạc.”
Hộp nhạc này đắt, chỉ hơn 100 đồng, đó là lần đầu tiên tham dự tiệc sinh nhật , nhìn thấy Hứa Gia Mộc, Kiều An Hạ tặng xa xỉ phẩm đắt tiền, đáy lòng đặc biệt mất mát.
Chương 366: Hứa Gia Mộc tỉnh (6)
Edit: Ngọc Hân
“Quà tặng năm lớp 11, là cuốn nhật ký rất xinh đẹp.”
“Quà tặng năm lớp 12, là chiếc cốc uống nước bằng sứ.”
“Năm nhất đại học, tặng em là khung hình.”
“Năm hai và năm ba đại học, theo thứ tự là sợi dây chuyền và chiếc lắc chân… Quà tặng sau cùng nhất, chính là con búp bê sứ đêm nay.”
Kiều An An đếm từng món quà sinh nhật mà mấy năm nay Lục Cẩn Niên tặng cho mình, hoàn toàn trùng khớp với trong trí nhớ của Lục Cẩn Niên. Nhưng khi xong câu quà tặng sau cùng, nhăn mày, có gì ngoài quà tặng hôm nay, phần quà tặng thứ bảy, phải năm thứ tư đại học, tặng hoa hồng và bánh ngọt sao? Hơn nữa quà tặng năm tư đại học kia, là phần quà tặng quý giá nhất mà mấy năm nay tặng , sao ra?
Trong lòng Lục Cẩn Niên mơ hồ cảm thấy có chỗ nào thích hợp, nhưng vẻ mặt biến sắc hỏi: “Năm tư đại học, cũng có tặng cho em phần quà sinh nhật, em biết hả?”
“Năm tư?” Kiều An Hảo có chút nghi ngờ : “Có phải nhớ nhầm vậy, vào ngày sinh nhật đại học năm tư đó, ở Trường Sa tham gia liên hoan phim, tới tham dự tiệc sinh nhật của em mà, làm sao có thể tặng quà cho em chứ?”
Mặc dù Lục Cẩn Niên thấy vẻ mặt Kiều An Hảo, nhưng theo như lời , thấy mù tịt ngỡ ngàng, vì thế lại có chút nghi ngờ lên tiếng: “ có sao?”
Về phần quà Lục Cẩn Niên tặng Kiều An Hảo, từ trước tới giờ đều giữ gìn rất tốt, cho nên có khả năng nhớ nhầm, ediendanlequydon.com, nhưng vì để tránh chuyện xuất ngoài ý muốn, Kiều An Hảo vẫn nghiêng đầu, cẩn thận suy nghĩ, mới chắc chắn với Lục Cẩn Niên: “ có, năm đó ngay cả câu sinh nhật vui vẻ cũng với em mà!”
Lục Cẩn Niên gì, đáy lòng lại lờ mờ hiểu , năm đó đạt được giải thưởng, ngàn dặm xa xôi chạy tới Bắc Kinh, chứng kiến quà tặng bị ném trong đống rác, ra nhận được, cách khác, có người chặn phần quà tặng đó lại.
là ai?
Trong đầu Lục Cẩn Niên lập tức lên tên Hàn Như Sơ.
Là bà ta, nhất định là bà ta!
Chuyện đêm đó, tới quá mức đột ngột, cho đả kích quá lớn, vốn suy nghĩ trong đó có sơ hở, bây giờ nhớ lại, mới phát , lúc trước Hàn Như Sơ sao khẳng định được người thích chính là Kiều An Hảo chứ. Chắc chắn là bà ta thấy được phần quà mà tặng cho Kiều An Hảo này.
vậy từ trước tới nay Hàn Như Sơ vẫn ghét mình, biết thích vị hôn thê của con trai mình, cho nên mới làm như vậy.
ra, người phụ nữ này, đơn giản là chỉ hại chết đứa bé của , mà còn hại vẫn luôn hiểu lầm Kiều An Hảo nhiều năm như vậy.
Tận đáy lòng , lập tức buồn phiền hối hận rồi lại vui sướng.
Vui sướng là vì này, mặc dù thương , nhưng lại chưa bao giờ giẫm lên tâm ý của .
Buồn phiền hối hận là vì lại bị người ta đùa giỡn trong lòng bàn tay, từng oán hận người ra rất vô tội là Kiều An Hảo.
Kiều An Hảo nhìn thấy rất lâu sau Lục Cẩn Niên cũng lên tiếng, lại mở miệng: “Sinh nhật năm thứ tư đại học, có tặng quà cho em sao?”
Lục Cẩn Niên lấy lại tinh thần, rất bình thản mở miệng : “Hình như là nhớ nhầm rồi.”
Kiều An Hảo lập tức bình tĩnh lại, ôm cổ Lục Cẩn Niên, tiếp tục hỏi câu khi mình đếm số quà tặng kia, nghĩ tới vấn đề: ‘Có phải thích Smily gì đó ?”
“Hả?” Lục Cẩn Niên lên tiếng hỏi lại: “Làm sao vậy?”
Hết chương 366
Chương 367: Hứa Gia Mộc tỉnh (7)
"Em phát quà tặng em, đều có khắc chữ Smily này, cái tên này vài năm nay, rất thịnh hành a." Kì ngay từ lúc đầu khi Lục Cẩn Niên tặng món quà đầu tiên cho Kiều An Hảo, cũng có khắc mấy chữ ghép Smily này, lúc ấy cũng biết đó là cái gì, cũng biết nhãn hàng này chuyên bán quà tặng đủ loại kiểu dáng, mãi đến khoảng bốn năm trước kia, khi nhì thấy cửa hàng phố chuyên bán quà tặng của nhãn hàng Smily, mới biết được, ra mấy chữ cái này, thực ra là tên nhãn hiệu.
Giọng điệu của Lục Cẩn Niên vẫn lạnh nhạt như cũ: "Quà tặng của nhãn hiệu kia cũng tệ cho lắm."
"Đúng vậy." Kiều An Hảo mang theo bộ dạng cực kỳ đồng ý, qua lát sau, lại : " có biết nhãn hiệu này còn có chuyện cũ rất cảm động hay ?"
Lục Cẩn Niên: "Chuyện cũ gì?"
"Em nhìn thấy trang web , sở dĩ nhãn hiệu này có tên là Smily, là ghép từ những chữ cái so, much, i, love, you mà thành, nghe ông chủ lập nên nhãn hiệu này là người đàn ông, là người rất si tình, nguyên do ta lập nên nhãn hàng này, chính là để cho người con mình , tuy nhiên sức cạnh tranh của quà tặng lại quá lớn, nhãn hàng này chìm xuống vài năm, mới nổi lên lại, sau đó chuyện xưa này cũng được trang web đó truyền ra."
" ra còn có chuyện xưa lãng mạn như vậy."
"Đúng vậy, rất lãng mạn!" Trong lời của Kiều An Hảo mang theo chút hâm mộ: " kia hạnh phúc."
Lục Cẩn Niên cười cười, gì, cõng Kiều An Hảo quẹo vào ngưỡng cửa của Cẩm Tú viên.
So, much, i, love, you.
Smily.
từng, quà của tặng từng rẻ tiền như vậy, nhưng lại có ý nghĩa rất sâu sắc.
Quà tặng lúc đầu, mẫy chữ kia đều là viết lên.
Càng về sau, đại khái là hơn bốn năm trước kia, lúc ấy và còn liên hệ với nhau, nhưng có tiền, sau đó bắt đầu bán những loại đồ này.
Đồ được bán đều là những quà tặng giá thấp, tiền thuê của hàng ở mặt tiền của Bắc Kinh rất đắt, lúc đầu cũng có lời nhuận gì, cơ bản đều là lỗ, lúc ấy trợ lý của còn , có óc kinh tế, bảo đóng đại lý của cửa hàng này lại, nhất định chịu, vì cái gì khác, chì là vì đó là lời tỏ tình đầu tiên mà tặng cho .
Smily.
So, much, i, love, you.
I, love, you, so, much, tình của dành cho em là như vậy.
-
Lúc Hàn Như Sơ gọi điện trả lời cho bệnh viện, Hứa Gia Mộc ngủ, Kiều An Hảo cũng rời khỏi, nhưng bà biết con trai của mình tỉnh, tuy khuya, nhưng vẫn gọi quản gia lái xe chở bà đến bệnh viện.
đường từ nhà họ Hứa đến bệnh viện, vừa lúc qua khu phố của Cẩm Tú viên.
Dọc đường Hàn Như Sơ đều nghĩ đến con trai của mình, căn bản để ý đến ngoài cửa sổ, nhưng quản gia lái xe, lại đột nhiên lái chậm lại.
Chân mày Hàn Như Sơ nhíu lại, ngẩng đầu, nhìn thấy quản gia nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào phía trước cửa sổ xe, biết nhìn cái gì, lên tiếng hỏi: "Sao vậy?"
Quản gia nghe thấy giọng của Hàn Như Sơ, mới chỉ chỉ ngoài của sổ xe, : "Bà chủ, bà xem, là An Hảo."
Hàn Như Sơ nhìn theo hướng ngón tay quản gia chỉ, quả nhiên thấy Kiều An Hảo, tuy nhiên lại được người cõng lưng, mà lưng người kia, lại là Lục Cẩn Niên.
Last edited by a moderator: 24/7/16