Chương 338: Hai tiếng “Xin lỗi”
Lục Cẩn Niên nhìn tin nhắn của trợ lý, trong lòng thấp thỏm yên. chờ Kiều An Hảo ngủ say lúc rồi mới ra khỏi phòng, đóng cửa, vào phòng sách bên cạnh gọi điện cho trợ lý.
Trợ lý rất nhanh nhận điện, đợi đầu dây bên kia lên tiếng, ta theo phản xạ mà báo cáo: "Ông Lục, tôi tìm được người bạn thời đại học rất đáng tin làm giám định. Đáng nhẽ ra hôm trước tôi có thể báo cáo kết quả nhưng bạn tôi xuất ngoại đến hôm qua mới về nước. Sáng nay tôi mới gặp được cậu ấy!"
Lục Cẩn Niên ừ tiếng đẻ ta tiếp tục.
Trợ lý thẳng vào vấn đề mà lại hỏi: "Ông Lục, xin hỏi ông lấy tổ yến này từ đâu?"
Lục Cẩn Niên nhăn trán, có loại dự cảm lành.
Trợ lý nhớ hôm buổi tối Lục Cẩn Niên kêu ta xét nghiệm chỗ tổ yến này, còn dặn để người nhà họ Hứa biết, bèn hỏi tiếp. "Ông Lục, có phải là người nhà họ Hứa cho ạ?"
Lục Cẩn Niên vẫn giữ im lặng.
Trợ lý ở đầu dây bên kia gần như càng thêm khẳng định tiếp lời, "Vậy có phrai Kiều ăn tổ yến này ạ?"
Lục Cẩn Niên nghe đến đây hoàn toàn khẳng định suy đoán của mình. nhàn nhạt lên tiếng, vừa căng thẳng, vừa ưu tư: "Trong tổ yến có chứa thuốc ngủ sao?"
Lần này đổi thành trợ lý trầm mặc, Lục Cẩn Niên cũng mở miệng như bình tĩnh chờ đợi. Qua hồi lâu, trợ lý mới , "Ông Lục, trong tổ yến quả có bỏ quốc ngủ, liều lượng cũng . Hơn nữa thành phần ổn định, ăn nhiều dẫn đến hôn mê sâu!"
Lục Cẩn Niên có khả năng chỉ cần liếc mắt là biết chân tướng việc. chỉ ngờ ngợ lúc má Trần tổ yến là do Kiều An Hảo mang từ đoàn kịch về nên mới thử dò xét . Thay vi hoài nghi trực giác mach bảo. Giống như vào hôm đứa bé củ và Kiều An Hảo mất, cũng cảm thấy bứt rứt yên vội trở về Cẩm Tú viên.
Vì có loại trực giác ấy nên mới để trợ lý điều tra.
cho rằng ngày hôm sau có kết quả từ chỗ trợ lý. Nào ngờ kéo dài đến tận mấy ngày, cũng nhắc lại. Có lẽ, có câu trả lời, nhưng do chưa chuẩn bị tâm lý đối mặt.
Nhưng chuyện gì tới rồi cũng tới, đúng như những gì suy đoán, trong tổ yến có bỏ thuốc ngủ.
Thuốc ngủ. . . . . .
Ngón tay cầm di động bắt đầu run dữ dội, môi bặm chặt, nên lời.
Đáy mắt Lục Cẩn Niên nổi lên tơ máu đỏ bừng, sắc mặt hung tợn, hô hấp cũng trở nên dồn dập. cắn răng nghiến lợi, nhả ra từng chữ: "Bà ta giết con tôi. . . . . . "
Ở đầu dây bên kia, trợ lý con thao thao chợt nghe thấy Lục Cẩn Niên thốt lên như vậy, cảm nhận được cả sát khí của mạnh mẽ truyền sang, bèn rùng mình gọi: "Ông Lục?"
Lục Cẩn Niên nghe thấy thanh nào khác, vẫn lạnh giọng lẩm bẩm: "Bà ta giết con tôi. . . . . . "
Chương 339: Hai tiếng "Xin lỗi"
Editor: Ngọc Hân
Ở đầu dây bên kia, trợ lý còn gì đó ngừng bỗng nhiên nghe thấy Lục Cẩn Niên nhưng ta nghe được ràng, nhưng lại có thể cảm thấy sát khi từ đầu dây bên này, khỏi rùng mình, theo bản năng kêu lên tiếng: "Ông Lục?"
Lục Cẩn Niên vốn nghe được trợ lý gì, chỉ lạnh lẽo tiếp: "Bà ta giết con tôi. . . . . . "
Lúc này trợ lý mới nghe thấy ràng Lục Cẩn Niên gì nhưng lại kịp phản ứng. Vì thế, thuận miệng hỏi thêm: "Đứa thế nào?"
Nhưng khi trợ lý xong hiểu được Lục Cẩn Niên cái gì. Vì thế, ngậm miệng lại, lát sau mới dám mở miệng: "Ông Lục! Ý của ông là, bà Kiều ăn tổ yến của nhà họ Hứa đưa nên mới sinh non?"
Lời của trợ lý khiến Lục Cẩn Niên bừng tỉnh. vẫn luôn bình tĩnh nhưng lúc này lại giống như bị cái gì đó kích thích, đột nhiên cúp điện thoại, hung hăng ném di động lên vách tường.
vách tường treo bức tranh, thủy tinh bị điện thoại làm vỡ nát rơi xuống đất, bức tranh bị thủng chỗ ở giữa.
khuôn mặt đẹp trai của Lục Cẩn Niên bao phủ tầng lạnh lẽo, độc ác. Vẻ mặt lạnh lùng sa sầm nhìn bức tranh nổi tiếng, quý giá bị mình làm hỏng trong nháy mắt có chút phản ứng nào chỉ cảm thấy trong lồng ngực như có ngọn lửa thiêu đốt rừng rực, dồn dập mãnh liệt cuồn cuộn lên, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
có loại xúc động hận thể ngay lúc này lập tức chạy đến nhà họ Hứa, xét nát, giày vò từng người , hủy diệt toàn bộ Hứa gia.
vẫn luôn biết người nhà họ Hứa căm ghét . Năm đó, mẹ phạm phải sai lầm, có thể chịu trách nhiệm mà hề oán hận câu nhưng vì sao ngay cả đứa bé của cũng chịu bỏ qua?
Lúc còn trẻ người non dạ, Lục Cẩn Niên phải chưa từng oán giận người ba sinh ra mình, chưa từng hận nhà họ Hứa. Nhưng chưa bao giờ thấy hận họ như bây giờ, hận đến tận xương tủy.
Hận ý càng nhiều, Lục Cẩn Niên càng tức giận, lửa giận như dao găm ngừng đâm vào trái tim khiến cảm thấy cơ thể như sắp chết vì đau. Sau cùng, như mất lý trí đột nhiên giơ chân lên đá bàn trá ở trong phòng làm việc. Bàn trà bằng thủy tinh thoáng chốc trượt ra ngoài đập vào cửa sổ sát đất. Thủy tinh lại rơi vỡ tan rải rác khắp sàn nhà, tựa như hoàn toàn biết mình làm cái gì, chỉ muốn phát tiết. Cái gì có thể chút do dự mà ném hết.
Đèn, máy tính, văn kiện, đèn bàn. . . . . . đều bị đập nát. Thậm chí, ngay cả giá sách, bàn học đều bị đập hết. Mấy bộ sách cổ được bày biện cũng bị ném xuống đất.
Lục Cẩn Niên đập loạt đến khi còn gì để đập mới dừng lại thở hổn hển. Hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm giấy dán tường bị rách nửa chợt như mất hết tất cả sức lực cứ như vậy nằm xuống đất.
đất có rất nhiều mảnh thủy tinh, đâm vào da thịt , máu tươi chảy ra nhưng dường như hoàn toàn cảm thấy đau cứ nằm im như vậy!
Chương 340: Hai tiếng "Xin lỗi"
Lục Cẩn Niên bình tĩnh lại, phẫn nộ cũng dần tiêu tan. Dưới đáy lòng chỉ còn lại đau đớn kịch liệt cùng tự trách, hối hận ngày càng sâu.
Nếu đứa bé trong bụng Kiều An Hảo phải của , có lẽ cũng bị người ta hại như vậy.
Nếu ngày đó kiên quyết chút, đưa đến bệnh viện kiểm tra trước, biết mang thai trước chuẩn bị mọi thứ rồi,
Là phát ra Kiều An Hảo mang thai sớm hơn, là bảo vệ được con mình, là có lỗi với Kiều An Hảo.
Đều là sai lầm của , ra đời của là sai lầm. Lúc ba tuổi kia, mắc bệnh máu trắng đó là vì ông trời muốn sửa chữa sai lầm nhưng vì mẹ quá thương con nên quỳ gối trước cửa Hứa gia khổ sở cầu xin họ cứu . Sau đó mới dẫn đến sai lầm này của , bây giờ lại liên lụy đến Kiều An Hảo vô tội.
ràng là nhiều, tại sao lại mang đến cho nhiều tổn thương nặng nề như vậy?
Hô hấp của Lục Cẩn Niên hơi rối loạn, mạch máu cũng đập dồn dập. ràng là mùa hề sao lại cảm thấy lúc này như nằm trong hố băng, toàn thân giá lạnh.
Dù cả người có đau đến thế nào, so ra đều kém với đau đớn trong lòng. . . . . . Đứa bé kia mới hai tháng, vẫn còn chưa thành hình lại bị người ta tìm kế hãm hại như vậy, chết từ trọng bụng mẹ. Kiều An Hảo là họ chăm sóc từ đến lớn mà, ràng họ rất thương sao lại có thể tổn thương như vậy?
Rốt cuộc, họ là loại người gì mà có thể hạ quyết tâm rat ay tàn nhẫn đến như vậy?
Lục Cẩn Niên đau xót, mất hết tất cả cảm giác, chỉ cảm thấy cổ họng hơi tanh tanh xông lên khoang miệng. kiềm chế được ho ra ngụm máu.
———
Phòng đọc sách của Lục Cẩn Niên khóa, Kiều An Hảo chỉ nhàng vặn tay nắm cửa rồi đẩy vào.
Trong phòng đọc sách cực kỳ yên tĩnh, Kiều An Hảo theo thỏi quen nhòm vào thăm dò bên trong trước kết quả khiến ngây ngẩn cả người.
Phòng đọc sách còn hình dáng như trước kia. Căn phòng được trang trí tinh xảo mà xa xỉ giống như vừa có trộm vào. khó coi, mặt đất bừa bãi, sô pha cũng bị nghiêng lệch.
Kiều An Hảo sửng sốt ước chừng phút đồng hồ mới phục hồi lại tinh thần từ tình cảnh như vậy. khắc chế kinh ngạc của mình nhìn kỹ vòng trong phòng. Sau đó, thấy Lục Cẩn Niên nằm sàn nhà, trợn trừng mắt nhìn lên trần nhà biết suy nghĩ gì, vẻ mặt cực kỳ thống khổ.
Đáy lòng Kiều An Hảo đột nhiên đau đớn vô cùng. giây sau đó lại thấy miệng Lục Cẩn Niên ho ra máu, mặt tái nhợt nghẹn ngào thét chói tai tiếng, "Lục Cẩn Niên!" rồi vội vàng vào trong.
Đến gần, Kiều An Hảo mới phát người Lục Cẩn Niên bị mảnh thủy tinh đâm bị thương vài chỗ, đáy lòng căng thẳng, theo bản năng đến bên cạnh Lục Cẩn Niên muốn đỡ dậy.
Kết quả tay vừa đụng vào , cả người giống như bị điện giật, phản ứng rất mạnh bỗng chốc vung tay lên khiến Kiều An Hảo ngã ra đất.
Chỗ Kiều An Hảo ngã có mảnh vụn thủy nhưng cánh tay lại sượt qua miệng đèn bàn bị vỡ vạch vết máu.
Đau đớn khiến cho Kiều An Hảo nhíu mày lại để ý đến miệng vét thương mà nhìn về phía Lục Cẩn Niên.
khuôn mặt tuấn tú phi phàm của quá lạnh lẽo, ánh mắt giống như giấu đao vô cùng sắc bén.
Last edited by a moderator: 10/5/16