Chương 327. Hai tiếng "Xin lỗi" (7)
Ngoài cửa phòng ngủ, truyền đến giọng trầm thấp của quản gia: "Phu nhân."
Hàn Như Sơ nhìn thoáng qua Hứa Vạn Lý ngủ, tay chân nhàng nhấc lên chăn, khoác chiếc áo, ra khỏi phòng ngủ, hướng về phía quản gia chỉ chỉ vào trong phòng, làm động tác đừng có lên tiếng, dẫn đầu xuống lầu dưới.
Quản gia theo sát ở đằng sau lưng Hàn Như Sơ.
Hai người thẳng ra khỏi nhà, đến vườn hoa bóng người, quản gia mới mở miệng : "Phu nhân, An Hảo vừa được đưa vào bệnh viện, tôi phái người đến bệnh viện hỏi thăm chút, cái thai của An Hảo ... chết ở trong bụng."
Đêm khuya, quản gia cố ý đè thấp giọng , lúc ra bốn chữ sau cùng, mơ hồ có chút thấm vào người, Hàn Như Sơ sợ tới mức tay nắm chặt áo khoác, vẻ mặt lại ra vẻ trấn định nhìn thẳng nước trong hồ trước mặt vừa đúng lúc bông hoa sen nở ra, lâu sau mới gật đầu, : "Biết rồi."
Dừng chút, Hàn Như Sơ còn : "Bà về trước , mình tôi ở đây thêm lúc nữa."
"Vâng, phu nhân." Quản gia cung kính lui ra.
trận gió đêm thổi tới, mang theo chút lạnh lẽo thấu xương, Hàn Như Sơ nhìn chằm chằm đầm ao sen, hít sâu hơi.
Ở trong mắt người khác, gia đình của bà đầm ấm, hôn nhân hạnh phúc, chồng cưng chiều con có hiếu, nhưng ai từng nghĩ đến, sau lưng những thứ vinh quang tốt đẹp này, bà lại có bao nhiêu khổ thể ?
Lúc trước khi Hứa Gia Mộc được ba tuổi, bà cũng khờ dại cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất, đến khi tiểu tiện nhân kia ôm đứa bé xuất ở cửa nhà họ Hứa, bà mới biết được, cảm giác hạnh phúc kia, đến cùng có bao nhiêu buồn cười!
Chồng của bà, vậy mà ở bên ngoài để lại dã chủng, hơn nữa dã chủng kia vậy mà cùng ngày sinh ra với con trai của bà, ngày đó bà vẫn luôn cho rằng đó là ngày được làm người mẹ đáng tự hào nhất, hóa ra ngày đó bà bị khuất nhục nhất.
Mấy năm nay, mỗi lần bà tổ sinh nhật cho con trai của mình, đều nghĩ đến đứa bé của chồng mình ở bên ngoài kia.
Bà hận, cùng oán trách, từ sau khi đó, toàn bộ thế giới của bà, chỉ có con trai của bà, bởi vì bà biết, con trai phản bội bà.
Bà đem toàn bộ tình cho Hứa Gia Mộc, cưng chiều dung túng có ranh giới cho con trai của mình, cho nên khi bà biết từ trong miệng Kiều An Hạ vô ý ra, con trai của mình thích Kiều An Hảo, bà chút do dự trực tiếp chuyển đám hỏi Kiều An Hạ của nhà họ Kiều, trực tiếp chọn Kiều An Hảo.
Thậm chí, vào năm năm trước, đêm sinh nhật Kiều An Hảo kia, bà ở cửa nhà họ Kiều, trong lúc đó vô ý gặp trợ lý Lục Cẩn Niên đưa quà sinh nhật của Lục Cẩn Niên chuẩn bị cho người hầu nhà họ Kiều, để cho người hầu chuyển cho Kiều An Hảo, lúc ấy bà chút do dự liền ngăn lại, khi nhìn đến miếng Lục Cẩn Niên viết đó, bà chút do dự thay con trai của mình mạnh mẽ chặt đứt tâm tư của Lục Cẩn Niên với Kiều An Hảo.
Nguyên nhân rất đơn giản, Kiều An Hảo là người con trai của bà thích, những người khác thể tranh giành, huống chi còn là Lục Cẩn Niên bà chán ghét nhất thế giới này, càng thể, cho nên đêm đó bà dứt khoát gọn gàng cho Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc có hôn ước, ra lúc đó, chuyện đám hỏi còn chưa đính, dù sao khi đó hai đứa còn .
Nếu có bất ngờ ngày đó, Hứa Gia Mộc tai nạn xe, bà buộc lòng phải làm vậy, tuyệt đối để cho Lục Cẩn Niên cùng Kiều An Hảo có cơ hội tiếp xúc.
Chương 328 : Hai tiếng "Xin lỗi" (
Editor : Sam Sam
Đương nhiên bà ăn khép nép cầu xin Lục Cẩn Niên giúp Hứa gia, nhưng bà biết chắc chắc Lục Cẩn Niên giúp, bởi vì thích Kiều An Hảo.
Lúc ấy tình huống quá cấp bách, bà cũng nghĩ nhiều, ai ngờ nam quả nữ sống chung nhà, cuối cùng còn xuất đứa bé!
Hứa Gia Mộc có thích Kiều An Hảo , bây giờ trong mắt người ngoài Kiều An Hảo vẫn là con dâu nhà họ Hứa.
Con dâu nhà họ Hứa mang thai, như vậy chắc chắn mọi người cho rằng đó là con của Hứa Gia Mộc, đứa bé kia khi sinh ra, nhà họ Hứa bọn họ cũng phải chấp nhận.
Bà cho Lục Cẩn Niên vào nhà họ Hứa, bây giờ làm sao có thể để con của vào nhà họ Hứa?
Kiều An Hảo cũng biết mình có thai, bà cũng là mẹ, biết khi người phụ nữ có thai, mặc dù biết đứa bé này nên tới, nhưng cũng nhẫn tâm bỏ nó, đến lúc đó nếu bà để cho Kiều An Hảo bỏ đứa bé, khó tránh khỏi giữa bọn họ xuất hiềm khích, đến lúc đó Kiều An Hảo vì bảo vệ con của mình, dưới tình thế cấp bách, hoàn toàn rạn nứt, đối với bà có lợi gì cả.
Phải biết, bây giờ Hứa Gia Mộc còn chưa tỉnh lại, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên cũng còn có ích.
Cho nên, xế chiều hôm đó, bà nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng, biện pháp xử lý tốt nhất, chính là... Để cho đứa bé trong bụng Kiều An Hảo, có bất kỳ cơ hội nào xuất thế giới này.
Lục Cẩn Niên ngồi im lặng lúc lâu, mới đứng dậy, vào phòng vệ sinh, rửa mặt, sau đó hơi hoảng hốt ra ngoài, tiếp tục chờ chừng nửa tiếng, cửa phòng phẫu thuật mở ra, Kiều An Hảo được đẩy ra ngoài, trực tiếp vào phòng bệnh.
Mặt có chút tái nhợt, yên tĩnh nằm ở giường ngủ, dường như vẫn chưa biết tất cả những chuyện xảy ra.
Phẫu thuật lấy thai chết hẳn là phẫu thuật lớn, nhưng lưu ý sau khi phẫu thuật cũng khá nhiều, nên để bị lạnh, phải chú ý nghỉ ngơi, tránh quan hệ, bác sĩ lần ràng cho Lục Cẩn Niên nghe, Lục Cẩn Niên cẩn thận nhớ trong lòng.
Đến cuối cùng, dường như bác sĩ nhớ tới điều gì, hỏi Lục Cẩn Niên câu: "Vợ của , bị mất ngủ à?"
Lục Cẩn Niên bị hỏi vấn đề này, hơi nhăn trán lại, số lần và Kiều An Hảo ngủ với nhau nhiều, nhưng cũng thấy mất ngủ, vì vậy có hơi nghi ngờ nhìn bác sĩ: "Sao vậy?"
"Vừa rồi tôi lấy máu của ấy, phát trong máu có thành phần thuốc ngủ, cho nên tôi nghĩ vợ của ngủ ngon giấc, có thói quen dùng thuốc ngủ."
Trán Lục Cẩn Niên càng nhăn chặt hơn, cho tới bây giờ cũng biết Kiều An Hảo dựa vào việc uống thuốc ngủ mới có thể ngủ được, đáy lòng dâng lên tia đau lòng, ra sức mím môi, gì.
"Thuốc ngủ có tính lệ thuộc, nên để cho ấy tiếp tục uống, uống nhiều rất hại cơ thể. Vợ biết mình mang thai, cho nên vẫn uống liên tục, sau khi ấy uống, rồi ngủ, thai nhi cũng ngủ, dĩ nhiên, liều thuốc ấy dùng lớn, ảnh hưởng ấy nhiều, nhưng đứa bé , liều thuốc kia, đủ bóp chết đứa bé."
Bác sĩ tới đây, dừng lại, rồi tiếp: "Cho nên, nguyên nhân đứa bé chết trong bụng vợ , cũng bởi vì ấy sử dụng thuốc ngủ."
Chương 329: Hai tiếng Xin lỗi (9)
Edit: Ngọc Hân
Trong nháy mắt vẻ mặt Lục Cẩn Niên đờ đẫn, sắc mặt thoáng có chút tái nhợt.
“Hơn nữa, vợ uống loại thuốc ngủ, thành phần bên trong ổn định, bình thường có tác dụng gây ngủ, nhưng có đôi khi làm cho người ta hôn mê, điều này cũng là nguyên nhân vì sao đêm nay vợ ngài đưa tới bệnh viện trong tình trạng mê man.”
“Lúc vừa mới làm phẫu thuật, phải tiêm gây tê cho vợ của ngài, hơn nữa vì ấy uống thuốc ngủ, đoán chắc là thời gian dài nữa mới tỉnh lại, tỉnh lại có vấn đề gì nữa, có thể tiến hành thủ tục xuất viện, vừa mới bắt đầu cơ thể chắc hơi yếu ớt, về nhà nhất định phải nghỉ ngơi nhiều, những việc cần chú ý tôi cũng từng với , sau phẫu thuật, phía dưới chảy máu trong vòng tuần, nếu sau tuần xảy ra tình huống máu vẫn chảy ra, nhất định phải tới bệnh viện để kiểm tra.”
Bác sĩ hơi rất dài, báo cáo hết tất cả tình huống, sau khi ra hết rồi, thấy sắc mặt Lục Cẩn Niên đặc biệt khó coi, suy nghĩ lúc, ngay sau đó liền lắm lời nhiệt tình khuyên nhủ mấy câu: “Chỉ là, ông Lục, tôi biết bây giờ đáy lòng ngài nhất định rất khó chịu, nhưng vẫn hy vọng ngài trách vợ ngài. Dù sao đứa bé cũng có thể mang thai lại, tất nhiên có quan hệ với ngài, là hai người các hiểu biết về thai nhi mới dẫn tới kết quả như vậy. Ngài mất đứa rất khó chịu, nhưng tin tôi , vợ ngài là mẹ ruột, nhất định càng khó vượt qua hơn, bởi vì đây là thiên tính làm mẹ của người phụ nữ. Hơn nữa nếu ấy biết bản thân mình uống thuốc mới khiến đứa bé mất , chỉ sợ rất hối hận, bây giờ tôi với ngài, mà chờ vợ ngài tỉnh dậy mới , là sợ vợ ngài chịu nổi đả kích này.”
Lục Cẩn Niên được cảm giác đáy lòng lúc này đây là như thế nào, rối loạn mà lại đau đớn, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm bác sĩ trước mặt, mất nhiều sức lực mới “Ừm” được tiếng, sau đó, giật giật khóe môi : “Tôi biết.”
lát sau, lại bổ sung thêm câu: “Cảm ơn.”
Bác sĩ chính gật đầu, rồi cùng các bác sĩ khác rời , cả căn phòng chỉ còn mình Lục Cẩn Niên, yên tĩnh vô cùng.
Ánh sáng đèn trong phòng bệnh màu vàng nhạt, khiến tầm mắt Lục Cẩn Niên nhìn , đứng tại chỗ lúc lâu, mới quay đầu, truyện online diendannlequydon.com, nhìn về phía giường bệnh --- Kiều An Hảo nằm im đó, người con vừa mới trải qua phẫu thuật, sắc mặt hơi tái nhợt, nhưng vẻ mặt lại bình thản, ngủ rất say, hoàn toàn có cảm giác bản thân mình vừa trải qua biến cố thế nào.
Nếu mà tỉnh lại, biết bản thân ngủ mà mất đứa bé, thậm chí đứa bé này vì uống thuốc ngủ mới mất , có phản ứng như thế nào?
Ảo nảo? Hối hận? Sụp đổ? Đau lòng gần chết?
Trong đầu Lục Cẩn Niên dần dần ra khuôn mặt Kiều An Hảo đau khổ khóc thút thít, trái tim đột nhiên co rút mạnh, bên tai vang lên lời mà ý tá và bác sĩ vừa mới với lúc nãy.
“Đáng thương nhất vẫn là người phụ nữ, sinh non tổn hại sức khỏe , là người mẹ biết đứa bé của mình cứ như vậy yên lặng tiếng động mất , đoán khổ sở muốn chết!”
“Ngài mất đứa rất khó chịu, nhưng tin tôi , vợ ngài là mẹ ruột, nhất định càng khó vượt qua hơn.”
Càng khó vượt qua hơn … Khi vừa mới biết đứa bé mất , tất cả tế bào thần kinh của giống như đều nổ tung, ở đâu cũng cảm thấy đau đến thể chịu đựng được.
Hết chương 329
Chương 330: Hai tiếng "Xin lỗi." (10)
So với càng khó chịu hơn, vậy khó chịu đến thế nào?
Lục Cẩn Niên chỉ suy nghĩ đơn thuần như vậy, lại cảm thấy được có vài phần khó có thể chấp nhận, khó có thể chấp nhận qua , là tự trách sâu sắc.
Bọn họ rất đúng, chuyện này quả là sơ suất của , nhiều năm như vậy, mỗi lần làm chuyện ấy với , đều cảm thấy như giấc mộng, vì thế lại quên mất chuyện tránh thai này, mà khéo là, cũng quên, cuối cùng liền phát sinh màn bi kịch này.
Lúc đến trường, ở ký túc xá chung của nam sinh, phải là có đương vụng trộm trái cấm, lúc đó tất cả mọi người đều trẻ người non dạ, cũng gây ra chuyện tạo thêm người.
nhớ có lần lớp thể dục hồi còn trung học, nữ sinh biết bản thân mình có thai, còn tham gia chạy cự ly dài, lúc chạy đến vọng cuối cùng chợt ra rất nhiều máu, về sau mới biết được, là sinh non, lúc ấy còn là trung học, nhà trường cảm thấy ảnh hưởng đến tác phong của trường học, cuối cùng khuyên người nữ sinh kia nghỉ học, lúc người nữ sinh kia tới trường thu thập đồ đạc, khóc đến mắt sưng tấy, mà người nam sinh kia bao lâu sau lại chuyện với người bạn mới, mỗi lần lúc các nữ sinh khác trò chuyện với người nữ sinh kia, đều vẫn trách biết chừng mực.
Lại vẫn có lần, là chuyện lúc đại học, vị nam sinh ngủ ở gường dưới giường của có điều kiện gia đình tệ, quen hoa khôi của khoa tiếng Trung, hoa khôi kia vì ta mà sảy thai ba lần, nam sinh kia lại nảy sinh chút thương hại nào với nữ sinh kia, thậm chí về sau lúc uống rượu khoác lác, lại hết lần này đến lần khác đem chuyện kia ra khoe, sau khi tốt nghiệp nam sinh kia chút lưu tình mà bỏ người nữ sinh kia, mà người nữ sinh khi đó suốt đời thể nào mang thai được nữa.
Năm đó bởi vì việc liên quan đến mình, cho nên căn bản để ý, cũng quên những chuyện qua này, mãi đến đêm nay khi cái thai của Kiều An Hảo chết trong bụng, dẫn đến kết cục sinh non, hai chuyện kia biết tại sao lại trở nên đặc biệt ràng trong ký ức.
Khi đó phải có cảm xúc gì, cũng hiểu được hai người nam sinh kia có phần cặn bã, nữ sinh lại quá mức đáng thương, thậm chí vẫn thầm thề dưới đáy lòng, nếu có ngày có thể ở chung với Kiều An Hảo, nhất định tuyệt đối để cho trải qua những chuyện thối nát này, muốn dồn hết tất cả cho toàn bộ những thứ tốt đẹp nhất của thế giới.
Nhưng là, tại sao?
vẫn lại để trải qua những chuyện đau thương này...
Nếu đụng đến , nếu khắc chế bản thân, nếu nhớ tới việc tránh thai... Nếu là lúc mấy ngày trước nhìn thấy nôn mửa nghĩ đến việc nôn nghén... Nếu là...
Tay Lục Cẩn Niên nắm chặt lại thành quả đấm, trong cổ họng vừa chua vừa xót.
ràng có nhiều nếu như có thể tránh cho việc bi thảm phát sinh như vậy, nhưng lúc trước lại làm được cái nếu như.
Là có lỗi với .
thể cho thứ tốt đẹp, lại cho nhưng điều đen tối.
-
Lục Cẩn Niên trắng đêm ngủ, vẫn luôn túc trực bên cạnh giường bệnh của Kiều An Hảo.
Theo như lời của bác sĩ, thuốc gây mê cùng thuốc ngủ, dẫn đến việc ngủ lâu như vậy, vẫn có dấu hiệu tỉnh lại như cũ, trong cả quá trình bác sĩ đến lần, có gì trở ngại, chỉ là ngủ say mà thôi.
Lúc bảy giờ sáng, Lục Cẩn Niên gọi điện cho trợ lý, bảo trợ lý đến đón mình cùng Kiều An Hảo ngủ say xuất viện, trực tiếp trở về Cẩm Tú viên.
Má Trần tỉnh, nhìn thấy xe trở về, lập tức ra đón, nhìn thấy Lục Cẩn Niên ôm Kiều An Hảo, vẫn còn ngủ say, lập tức hỏi với vẻ mặt lo lắng: "Ngài Lục, bà chủ sao rồi?"
Sáng sớm mùa hạ, bên ngoài có chút lạnh, Lục Cẩn Niên sợ Kiều An Hảo bị cảm lạnh, căn bản để ý đến lời của má Trần, trực tiếp vào phòng.
Chương 331: Hai tiếng “Xin lỗi” (11)
Edit: Tuyết Khanh
Lúc Lục Cẩn Niên đổi giày, nhớ tới câu hỏi của thím Trần, mặt mày bất động ôm Kiều An Hảo, giọng điệu nhàn với thím Trần: “ có chuyện gì,chỉ là nguyệt của bà chủ đến thôi.”
Dừng chút, Lục Cẩn Niên nhớ tới lời nhắc nhở của bác sỹ, còn : “Làm nhiều đồ ăn có dinh dưỡng để bà chủ bồi bổ thân thể.”
Vừa nghe chỉ là do nguyệt đến, thím Trần cũng an tâm, sau đó xuống trở về, đối với dặn dò của Lục Cẩn Niên, chút do dự gật gật đầu.
Phòng ngủ cùng chăn gối bị dính máu, bị thím Trần lần nữa đổi sạch, Lục Cẩn Niên đặt Kiều An Hảo ở giường, đắp kín chăn, còn quên đem điều hòa trong phòng ngủ chỉnh cao hơn hai độ cho ấm áp, mới rời khỏi phòng ngủ, xuống lầu, ra khỏi phòng, trợ lý còn chờ ở ngoài cửa.
Lục Cẩn Niên nhìn thoáng qua trợ lý, gì, chỉ dẫn đầu bước chân về phía sau hoa viên.
Trợ lý vội vàng đuổi theo.
Lục Cẩn Niên cách phòng rất xa, mới ngừng lại, áp lực đêm, từ trong túi lấy ra điếu thuốc, châm lửa, ra sức hút hai hơi, mới mở miệng với trợ lý: “Sắp tới tôi đến công ty , có chuyện gì, trước tiên có thể hoãn lại, nếu có chuyện quan trọng cần xử lý, trực tiếp phát bưu kiện cho tôi, buổi tối tôi xử lý, cố gắng cần gọi điện thoại cho tôi.”
Lục Cẩn Niên tới đây, lại dùng sức hút hơi thuốc lá, mở miệng chuyện, giọng thực bình tĩnh: “Tôi muốn ở nhà ở cùng ấy đoạn thời gian.”
Trợ lý biết “ ấy” trong miệng Lục Cẩn Niên là chỉ Kiều An Hảo, gật đầu, : “ biết, ông Lục.”
Lục Cẩn Niên suy nghĩ xong, lại dặn thêm câu: “Còn có năm ngày có vai diễn của trong << Khuynh thành thời gian >>, cậu cũng hoãn lại , bác sĩ , ít nhất phải tĩnh dưỡng bảy ngày.”
Trợ lý : “Tôi thông báo cho đạo diễn.”
Lục Cẩn Niên gì.
Trợ lý đợi trong chốc lát, : “Ông Lục, còn có chuyện gì khác sao?”
Ánh mắt Lục Cẩn Niên dừng ở cách đó xa đóa tường vi nở, nhìn chằm chằm hồi lâu, mới quay đầu, nhìn trợ lý mở miệng : “Chuyện ấy...... sinh non, cậu đừng để cho ấy biết......”
“Nhưng mà, vạn nhất Kiều cảm giác được mình có chút khác thường làm sao bây giờ?”
“Tôi với thím Trần, chỉ là nguyệt cả ấy tới thôi, bệnh viện bên kia tôi cũng chào hỏi qua, bọn họ tiết lộ tin tức gì, mặt khác cậu xem tối hôm qua có bị người nào theo dõi ảnh chụp hay , nếu có, đều chặn lại, tôi cũng hỏi qua bác sĩ, sau khi phẫu thuật trừ bỏ thể hư ở ngoài*(thân thể hư tổn yếu ớt ở bên ngoài), chính là bụng dưới hơi phình to, giống như lúc phụ nữ tới nguyệt , phản ứng cũng sai biệt lắm.”
Lục Cẩn Niên lại hút thêm ngụm thuốc lá nữa, giọng mang theo vài phần thương cảm: “Mặc kệ như thế nào, cậu dựa theo lời tôi làm là được, tôi căn bản có biện pháp tưởng tượng, ấy vừa tỉnh lại, tôi lại cho ấy biết, đứa bé trong bụng ấy còn, ấy như thế nào, huống hồ......”
Lục Cẩn Niên tới đây, cảm thấy trong cổ họng như là bị cá gì đó chặn lại, khó chịu mà đau đớn, tạm dừng hồi lâu, mới mở miệng, giọng mang theo chút run run rất : “Cái này lỗi sai là ở tôi, tôi mình nhận lấy trừng phạt là được, tôi muốn thấy ấy khổ sở.”
Nếu có , có tràng bi kịch như tối hôm qua.
Nếu tối hôm qua, vẫn luôn bị vây trạng thái hôn mê, cái gì cũng biết, như vậy cứ tiếp tục biết .
Nổi đau mất con, rất thống khổ*( đau đớn muốn chết).
Loại đau như vậy, mình chịu đựng là tốt rồi.
Last edited by a moderator: 24/7/16