1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 302: Hứa Gia Mộc có phản ứng (2)

      Qua rất lâu, Kiều An Hảo ngẩng đầu lên từ đầu gối, nước mắt mặt cạn, hốc mắt hồng hồng, bởi vì ngồi chồm hổm có lúc lâu, lúc đứng lên, chân tê rần, người liền ngã nhào sàn nhà.

      Kiều An Hảo cắn cắn môi, bò lên từ mặt đất, nhìn thoáng qua đồng hồ vách tường, là mười hai giờ mười phút, sinh nhật của qua rồi.

      Kiều An Hảo đứng ngẩn ngơ hồi, mỡi rũ mắt xuống, ra khỏi phòng ngủ.

      Biệt thự trống , chỉ có tiếng bước chân của mình , từ trong đáy lòng của Kiều An Hảo có chút đơn nên lời.

      tới phòng chứa đồ, lấy ra cái hộp giấy, lại trở về phòng ngủ, sau đó quỳ mặt đất, nhặt từng ngọn nến lên, cất vào trong hộp, lại ôm xuống lầu, cất vào phòng chứa đồ.

      Lúc trở về phòng ngủ, Kiều An Hảo cầm trong tay thanh sắt bén nhọn, hướng về phía bong bóng vách tường, lần lượt đâm lên, bong bóng nổ tung, tiếng rồi lại tiếng vang lên bên tai , tựa hồ chút cũng kinh sợ, vẻ mặt nhìn vô cùng an tĩnh, ngón tay còn ngừng liên tục kéo da bong bóng từ vách tường xuống, nhét vào trong túi rác.

      Dọn dẹp phòng ngủ xong, Kiều An Hảo tiện thể mang túi rác xuống lầu, lúc chuẩn bị mở cửa ném xuống, liền nghĩ tới bánh ngọt được làm lạnh trong tủ, sau đó tạm dừng giây, liền về phía nhà ăn, mở tủ lạnh ra, bưng bánh ngọt ra, hai tay khẽ nắm thành quả đấm, giây sau liền đem bánh ngọt bỏ vào trong túi rắc, trực tiếp mang ra khỏi phòng, ném ra thùng rác bên ngoài khu tập thể.

      Đợi đến khi Kiều An Hảo xử lí xong toàn bộ, là rạng sáng giờ, tháo trang sức tắm rửa, sau đó liền bò lên giường.

      biết có phải nguyên nhân vì thời gian này mỗi đêm đều có Lục Cẩn Niên trở về hay , cảm thấy bên người như thiếu cái gì đó, lăn qua lộn lại, làm thế nòa cũng ngủ được, lúc sau dễ dàng gì mới ngủ được, kết quả lúc lâu sau, đột nhiên tỉnh lại, nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, sắc trời hơi sáng, bên kia giường trống , hiển nhiên Lục Cẩn Niên cũng chưa trở về.

      Kiều An Hảo ôm lấy chăn ngồi giường hồi, nghe thanh mở khóa truyền đến từ dưới lầu, Kiều An Hảo theo bản năng xốc chăn lên chạy xuống giường, chân khong chạy từ phòng ngủ, mới vừa bước đến chỗ cầu thang, lại nhìn thấy bóng dáng má Trần mang theo bao lớn bao về phòng bếp.

      Đáy lòng Kiều An Hảo nổi lên cơn mất mác, đứng tại chỗ hồi, xoay người trở về phòng ngủ, có nửa điểm bối rối, nghĩ đến hôm nay phải đến đoàn làm phim, vì thế lại gọi điện cho Triệu Manh, gọi lái xe qua đón mình sớm chút-

      Lục Cẩn Niên đêm ngủ, mãi cho đến bảy giờ sáng, nghe thấy tiếng động truyền vào từ bên ngoài phòng làm việc, mới hoàn hồn từ ghế làm việc, sau đó vào phòng ngủ ở phía sau, tắm rửa, thay quần áo sạch .

      Lúc chín giờ, mở cuộc họp sớm, khi kết thúc, bất quá chỉ mới mười giờ.

      Hôm nay phải đến đoàn làm phim 《 khuynh thành thời gian 》, tối qua xe để lại cho Cố Khuynh Thành, xe khác lại ở biệt thự Nghi Sơn, vẫn là ở Cẩm Tú Viên, cho nên vừa tan họp, Lục Cẩn Niên trực tiếp bảo trợ lý gọi chiếc xe chuyên dụng, đưa bọn họ đến Cẩm Tú viên.

      -

      Tuy Kiều An Hảo bảo Triệu Manh đến sớm chút để đưa đến đoàn làm phim, nhưng lúc Triệu Manh đến, còn sớm, gần mười giờ giữa trưa.

      Chương 303: Hứa Gia Mộc có phản ứng (3)

      Triệu Manh lái xe vào, mà đứng ở ngoài cửa biệt thự.

      Kiều An Hảo chào má Trần, mang theo túi ra ngoài, lúc này Triệu Manh quay đầu xe, đứng bên đường đối diện.

      Lúc Kiều An Hảo chuẩn bị qua đường, chiếc xe Mercedes dứng trước cửa chính biệt thự, vội vàng dừng bước lại, vừa chuẩn bị vòng qua xe, lại nhìn thấy cửa xe Mercedes bị đẩy ra, trợ lý của Lục Cẩn Niên bước xuống từ ghế lái phụ, sau đó về sau hai bước, mở cửa xe phía sau.

      Lục Cẩn Niên xuống xe, về phía trước hai bước, sau đó mới thấy Kiều An Hảo ở cửa sân, bước chân lập tức dừng lại.

      Trong lúc đó hai người cách nhau khoảng ước chừng thước, người nào cũng mở miệng chuyện trước với người đối diện.

      Trợ lý cũng chũ ý đến tình huống phía sau, cúi người, sau khi ghi vào sổ của tài xế xe chuyện dụng, mới xoay người, nhìn đến Lục Cẩn Niên đứng tại chỗ cử động, nhịn được nghi ngờ gọi tiếng: "Ngài Lục?"

      Sau đó về phía trước hai bước, nhìn đến Kiều An Hảo đứng trước mặt Lục Cẩn Niên, nhất thời lễ phép kính cẩn cúi chào tiếng: "Chào Kiều."

      Kiều An Hảo hoàn hồn, gật đầu cái về phía trợ lý, nhìn lại Lục Cẩn Niên, chỉ là dùng sức nắm chặt túi xách trong tay, sau đó dịch sang hướng bên cạnh hai bước, vòng qua Lục Cẩn Niên, về phía đường đối diện.

      Kiều An Hảo có chút vội vàng, căn bản chú ý đến xe chuyên dụng Lục Cẩn Niên dùng khởi động, suýt nữa đâm vào, may mà Lục Cẩn Niên phản ứng đúng lúc, đột nhiên kéo cánh tay Kiều An Hảo, cứng rắn kéo về phía sau hai bước, sau đó xe băng qua trước mặt , chậm rãi lái .

      Trợ lý bị hoảng sợ, nhìn sắc mặt Kiều An Hảo có chút tái nhợt hỏi: " Kiều, có việc gì chứ?"

      Kiều An Hảo miễn cưỡng ổn định tinh thần, lắc lắc đầu với trợ lý, sau đó mới để ý đến cánh tay của mình vẫn còn bị Lục Cẩn Niên nắm, trong lòng bàn tay của khô ráo ấm áp.

      Thân thể Kiều An Hảo cứng nhắc chút, ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lục Cẩn Niên chút, người đàn ông cúi thấp đầu, con ngươi tối đen thâm thúy nhìn chằm chằm, theo bản năng cụp mắt xuống, do dự chút, lại giãy tay mình ra khỏi tay Lục Cẩn Niên, sau đó tiếng nào cúi thấp đầu, về phía đướng đối diện.

      Bàn tay Lục Cẩn Niên cứng ngắc dừng lại giữa trung, vẫn duy trì tư thế như nắm vật gì đó, tầm mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm bóng dáng Kiều An Hảo.

      Kiều An Hảo mở cửa xe, Triệu Manh gọi điện thoại bên trong quay đầu, tặng phía bên kia nụ hôn, liền cúp điện thoại, sau đó liền khởi động xe, đạp chân ga, rời .

      Xe ngoặt ở chỗ phía trước, hoàn toàn còn nhìn thấy, Lục Cẩn Niên còn đứng ngẩn người tại chỗ.

      Trợ lý theo Lục Cẩn Niên nhiều năm, nhạy bén ngửi được khí thích hợp, thức thời rời xa Lục Cẩn Niên vài bước, giả câm giả điếc trầm mặc.

      Qua rất lâu sau, ánh mắt đẹp đẽ nho nhã của Lục Cẩn Niên nhàng chớp chớp, thu lại tầm mắt từ phương xa, sau đó buông cánh tay xuống, sắc mặt vô cùng bình tĩnh quay đầu, tiếng động bước , về phía trong biệt thự.

      Trợ lý chờ Lục Cẩn Niên trước khoảng cách, mới bước , theo nhiều năm kinh nghiệm của ta, dù lúc này Lục Cẩn Niên nhìn rất im lặng bình tĩnh, nhưng lại là lúc tâm tình tệ nhất.
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 304: Hứa Gia Mộc có phản ứng [4]

      Edit: Tuyết Khanh

      Trợ lý cũng theo Lục Cẩn Niên vào nhà, chỉ cầm cái chìa khóa xe, mở cửa xe, ngồi vào trước chỗ điều khiển chờ.

      Thím Trần vừa mới tiễn Kiều An Hảo, chuẩn bị ngồi xuống ăn cơm, kết quả lại nghe thấy cửa bị người đẩy ra, tưởng Kiều An Hảo quên lấy thứ gì, nên mới trở lại, vì thế vội vàng buông chén xuống, ra: “Rất......”

      Thím Trần vừa mới kêu chữ, lại nhìn thấy Lục Cẩn Niên đứng ở trước cửa đổi giày, vì thế vội vàng sửa miệng, giọng cũng tùy ý như vừa rồi: “Ông Lục, ngài trở lại.”

      Lục Cẩn Niên nhìn thím Trần, cũng chuyện, thậm chí ngay cả đầu cũng lười gật.

      Thím Trần sớm quen tính tình lạnh lùng như vậy của Lục Cẩn Niên, tiếp tục cười hỏi: “Ông Lục ăn cơm trưa chưa? Có muốn ăn chút gì ?”

      Nhìn thấy Lục Cẩn Niên vẫn như cũ có gì phản ứng gì, vì thế vẻ mặt cũng có chút xấu hổ, cuối cùng câu: “Bà chủ vừa mới ra cửa.”

      “Tôi biết.” ra khi Lục Cẩn Niên nghe được những lời này, liền mở miệng đáp lại ba chữ.

      Thím Trần nhìn Lục Cẩn Niên chuyện, nhất thời lại nhiều hơn: “Ông Lục, tối hôm qua sinh nhật ngài nhất định rất vui vẻ ?”

      Nhắc đến tối hôm qua, sắc mặt Lục Cẩn Niên nháy mắt liền u ám, đáy mắt thoáng lên tia tàn bạo, nhanh về phía cầu thang.

      Thím Trần cũng chú ý tới vẻ mặt của Lục Cẩn Niên, tiếp tục tự mình đứng ở nơi đó lải nhải lẩm bẩm : “Phải biết rằng bà chủ muốn cho ngài ngạc nhiên lớn, chuẩn bị cũng mất gần buổi chiều đó.”

      Ngạc nhiên, cái gì ngạc nhiên?

      Lục Cẩn Niên giống như bị người điểm huyệt , cả người đọt nhiên liền đứng ở cầu thang.

      “Bà chủ còn tự mình mua rất nhiều công cụ làm bánh ngọt, làm cho ngài cái bánh ngọt, bà chủ , đó là lần đầu tiên làm bánh ngọt, còn làm tốt lắm, kết quả tôi thấy bà chủ vẫn là rất có thiên phú, làm lần liền làm thành công.”

      ấy còn thổi trang trí rất nhiều bong bóng ở khắp phòng, còn dùng những ngọn nến xếp thành chữ ở ban công phòng ngủ......”

      Thím Trần còn chưa xong, Lục Cẩn Niên liền cất bước lớn lên lầu, đẩy mạnh cửa phòng ngủ ra, lại phát trong phòng ngủ vẫn như thường ngày, bức tường có họa tiết màu trắng, ban công vẫn như trước nay hề thay đổi, cửa sổ mở ra, gió hạ thổi đến, rèm cửa sổ lay động, cành lá xanh biếc lay động, mang theo mùi hương thơm ngát nhàng, hoàn toàn thấy cảnh tượng mà thím Trần vừa .

      Lục Cẩn Niên chỉ ở trong phòng ngủ đứng quá mười giây, liền xoay người lại xuống lầu, thẳng đến phòng bếp.

      Thím Trần cũng lập tức theo tiến vào: “Ông Lục, phòng bếp được sạch , ngài muốn làm cái gì, tôi làm giúp ngài.”

      Lục Cẩn Niên căn bản trả lời, chỉ nhìn về phía phòng bếp quét mắt vòng, quả nhiên giống như lời thím Trần , thấy được cái lò nướng mới tinh, sau đó liền kéo ra lần lượt tất cả ngăn kéo trong phòng bếp, cuối cùng ở ben trong cái tủ chứa đồ, thấy được nguyên liệu làm bánh ngọt.

      Lục Cẩn Niên cảm thấy cổ họng chính mình như là bị cái mạnh mẽ bóp chặt lại, có chút khó chịu, lại có chút kích động nên lời.

      đóng mạnh ngăn tủ lại, sau đó bình tĩnh ra khỏi phòng.

      Trợ lý nhìn thấy ra, lập tức xuống xe, mở cửa sau xe ra.

      Kết quả Lục Cẩn Niên lại nhìn cũng nhìn cái trực tiếp ra khỏi biệt thự.

      Trợ lý nghi hoặc nhìn theo phương hướng Lục Cẩn Niên rời , lại nhìn vẻ mặt khó hiểu của thím Trần, sau đó liền đuổi theo sau lưng Lục Cẩn Niên.

      Kết quả vừa mới tới cửa, trợ lý liền nhìn thấy Lục Cẩn Niên tìm kiếm cái gì ở trong thùng rác trước cửa......
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 305 : Hứa Gia Mộc có phản ứng (5)


      Trợ lý tới cửa, liền bắt gặp Lục Cẩn Niên lục lọi tìm kiếm trong thùng rác.

      Mặc dù mỗi ngày luôn có người thường xuyên thu gom rác của Cẩm Tú Viên, nhưng do tại là mùa hè oi bức, thùng rác vẫn thoang thoảng bốc mùi khó ngửi.

      trợ lý đứng hình chỉ giây, rồi nhanh chóng chạy lên trước, bịt mũi hỏi: "Ông Lục, ở đây bẩn lắm. Ngài muốn tìm cái gì? Tôi kiếm người giúp ngài tìm..."

      Lục Cẩn Niên như hề nghe thấy trợ lý gì, vẫn im lặng chuyên tâm tìm kiếm trong thùng rác. Sau đó đáy mắt sáng lên, từ bên trong lôi ra túi rác màu đen.

      Trợ lý vội vàng lui về sau bước, thấy Lục Cẩn Niên mở túi rác ra, rồi như người mất hồn, đứng bất động bên cạnh túi rác, mắt chỉ tập trung vào điểm bên trong.

      Bánh ga-tô nát bấy, kem bê bết toàn bộ túi rác, còn có mấy vỏ bong bóng bể, và cả mùi sữa bị ôi thiu bốc lên.

      Lục Cẩn Niên chìm trong hoảng loạn, cảm giác như có bàn tay bóp chặt tim , đau đớn truyền khắp cơ thể, ngón tay cầm túi rác cũng bắt đầu phát run.

      Trợ lý biết Lục Cẩn Niên nhìn gì, chỉ thấy vẻ mặt của rất ổn, đứng sang bên dám thở mạnh.

      Lục Cẩn Niên vẫn duy trì tư thế đứng mở túi rác, hồi lâu mới khẽ chớp mắt, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm đống hỗn độn trong túi rác kia, như thể mường tượng ra hình dạng ban đầu của bánh. Chừng mười giây sau, lại chớp mắt, sau đó cầm túi rác chậm rãi thả lại vào thùng, rồi bơ hết mọi người, quay vào trong sân.

      Má Trần thấy Lục Cẩn Niên vào, lên tiếng gọi: “Ông Lục”. Lục Cẩn Niên bỏ ngoài tai, tiếp tục thẳng lên lầu, vào phòng ngủ, đóng cửa lại. Tựa cả người vào cánh cửa, hơi ngửa đầu, nhìn chùm đèn trần, biểu tình nặng trĩu lại mơ màng.

      Hóa ra, má Trần ... Tối qua ở nhà, chuẩn bị cho bất ngờ.

      Má Trần rằng, đấy là chiếc bánh sinh nhật đầu tiên tự tay làm.

      Chỉ cần hôm qua về nhà, những thứ đó đều là của , tại sao lại về? Tại sao lại trở về?

      Nghĩ tới đây, chua xót nơi đáy mắt, yết hầu thở thông, ôm lấy mặt, cuống họng phát ra tiếng nức nở mơ hồ, thầm mắng trong nghẹn ngào: “Lục Cẩn Niên, tại sao mày lại về?”

      -

      Lúc Lục Cẩn Niên xuống lầu, khôi phục lại cao ngạo và lạnh nhạt lúc đầu, tắm rửa, thay bộ quần áo sạch , gì rồi lên xe rời .

      Dọc đường , Lục Cẩn Niên vẫn duy trì tư thế lúc vừa mới lên xe, mắt đăm chiêu nhìn ngoài cửa sổ, như hơi ngẩn người, hoặc như suy tư điều gì.

      Bầu khí trong xe ngột ngạt thể tả.

      Trợ lý dám thở mạnh, chỉ nhìn chằm chằm về phía trước, nhanh chóng lái xe đến trường quay.

      -

      Kiều An Hảo ăn cơm trưa ở Cẩm Tú Viên, cùng Triệu Manh đến chỗ đoàn làm phim, liền vào luôn khu nhà ăn.

      Tối hôm qua ngủ ngon, tâm tình cũng tốt, cho nên tinh thần hơi kém, Kiều An Hảo cầm chén đĩa, chọn qua loa vài món rồi tìm chỗ ngồi.
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 306 : Hứa Gia Mộc có phản ứng (6)

      Kiều An Hảo đói bụng, nhưng lại có cảm giác ngon miệng, động tác ăn cơm cực kỳ chậm chạp.

      Triệu Manh bưng cái khay chứa hai chén trắng đầy ắp đồ ăn.

      Triệu Manh ngồi xuống, đem bát đặt trước mặt Kiều An Hảo: “Kiều Kiều, món thịt Đông Ba này, cho cậu khẩu phần đầy đó.”

      Kiều An Hảo cám ơn, rồi mở nắp chén. Mùi thịt ngào ngạt đánh vào mũi, chẳng những gợi lên cảm giác thèm ăn, ngược lại còn khiến dạ dày có chút khó chịu.

      Món giò heo kho của nhà hàng này do bậc thầy Hàng Châu đích thân ra tay, hương vị vào loại hạng nhất, được xem là món chủ chốt ở nơi đây. Bình thường Kiều An Hảo rất thích ăn, nhưng lần này biết vì sao, chọn miếng thịt nạc bỏ vào miệng, liền dâng lên cảm giác là lạ khó chịu, bèn thè ra, chuyển qua ăn rau xanh.

      “Sao vậy?” Triệu Manh ngậm họng, ồm ồm hỏi.

      “Trong bụng rất thoải mái.” ràng Kiều An Hảo biết nhiều lắm, còn cảm thấy như dạ dày thắt lại, buông đũa trong tay xuống, nhìn Triệu Manh ở đối diện, : “Có thể do hôm qua uống hơi nhiều.”

      Ăn cơm xong, lúc trở lại trong phòng, Kiều An Hảo uể oải nằm giường, thoáng chốc ngủ luôn.

      biết có phải do tối hôm qua ngủ quá ít , cảm giác được mình ngủ rất ngon, sau cùng còn bị Triệu Manh chụp hình.

      Kiều An Hảo ngủ ngon nên còn chưa phục hồi lại ý thức, vẻ mặt đần độn mở to mắt mơ màng hỏi câu: “Sao vậy?”

      “Cái gì sao vậy? Buổi tối cậu còn có buổi chụp hình, nhanh ăn cơm chiều rồi đến phim trường thôi!” Triệu Manh xong, tiện đem tấm thảm người xốc lên.

      Kiều An Hảo nghe như thế, theo bản năng nhìn ra ngoài cửa sổ, phát trời hoàng hôn, sau đó cầm lấy điện thoại di động nhìn thoáng qua thời gian, vậy mà sắp sáu giờ tối, cả người tỉnh táo lại, vội vàng sốt ruột bò xuống giường, chỉ đơn giản toilet rửa mạt, tiện cùng Triệu Manh đến nhà ăn luôn.

      Buổi tối vẫn có khẩu vị, Kiều An Hảo chọn tới chọn lui, sau cùng chỉ chọn phần ra trộn và chén cháo trắng, nhưng cũng xong.

      Triệu Manh ăn hơn phân nữa đĩa cá tê cay, ở bên cạnh ăn với khí thế ngất trời.

      Hương vị của món cá, ngừng chui vào trong mũi của Kiều An Hảo, khiến cảm thấy cháo trắng của mình cũng nhiễm mùi cá, hiểu sao trong bụng lại cồn cào, nghĩ chỉ muốn phun hết ra.

      Trong phòng ăn có ít người ở đây, Kiều An Hảo sợ chính mình nôn ra ảnh hướng đến người khác, chọc người ta nghi ngờ, vì thế liền nhanh chóng buông đũa xuống, làm tư thế tay với Triệu Manh, thần tốc chạy ra khỏi nhà ăn, vọt vào toilet, cảm giác muốn nôn hiểu sao lại dần biến mất, Kiều An Hảo đành phải rửa sạch tay, ngượng ngùng trở về nhà ăn, ai ngờ vừa tới cửa, ngửi thấy mùi vị trong nhà ăn, trong bụng lại thấy thoải mái, nghĩ đến bản thân cũng có hứng thú muốn ăn gì, vì thế gửi cho Triệu Manh tin nhắn, trực tiếp ra ngồi nghỉ sofa ở bên ngoài.

      -

      Buổi tối đóng phim, cần lên sân khấu hơi nhiều, lúc Kiều An Hảo chạy tới phòng hóa trang, Tống Tương Tư và Trình Dạng đều ở đó.

      Kiều An Hảo chỉ đơn giản chào hỏi với bọn họ tiếng, sau đó ngồi ghế hóa trang của mình.
      Last edited: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 307: Hứa Gia Mộc có phản ứng

      Edit: Ngọc Hân

      Phụ trách trang điểm cho Kiều An Hảo chính là người phụ nữ chừng ba mươi tuổi, là chuyên gia trang điểm có thâm niên, mặc chiếc áo đầm màu hồng, người biết sử dụng nhãn hiệu nước hoa nào, cách khoảng bắt đầu ngửi thấy hương thơm nhàn nhạt cực kỳ mê người. Nhưng mà khi trang điểm cho Kiều An Hảo, vừa dựa sát vào, hương thơm này quá nồng nặc, khiến Kiều An Hảo bứt rứt thiếu kiên nhẫn, trong bụng lại bắt đầu hơi khó chịu.

      Thời gian trang điểm hơi lâu, Kiều An Hảo cố gắng chịu đựng bụng thoải mái, đến cuối cùng, cảm giác khó chịu càng lúc càng mãnh liệt, giống như trong bụng có gì đó bắt đầu cuộn lên.

      Kiều An Hảo ra sức kiềm chế xúc động bản thân mình muốn nôn ra, rất vất vả mới chờ tới lượt trang điểm xong, lập tức vội vã cách xa chuyên gia trang điểm, khi đó qua lúc lâu sau, khó chịu ‘dời sông lấp biển’ trong bụng Kiều An Hảo mới từ từ yên ổn lại.

      Kiều An Hảo thay quần áo xong, cùng Triệu Manh tới studio, đạo diễn ở đó truyền đạt nội dung chính với diễn viên quay tối nay, nhìn thấy Kiều An Hảo tới, lập tức vẫy vẫy tay với .

      Lục Cẩn Niên đứng bên cạnh Tống Tương Tư, lập tức biết điều hơi nhích sang bên, lộ ra khoảng trống, để lại cho Kiều An Hảo.

      Bước chân của Kiều An Hảo hơi ngừng lại, chỉ nâng mắt nhìn thoáng qua quần áo của Lục Cẩn Niên, sau đó nhịp chân cứng ngắc tới, đứng bên cạnh Lục Cẩn Niên, ánh mắt thẳng tắp nhìn đạo diễn cảm xúc dâng trào truyền đạt nội dung chính của kịch bản, ánh mắt cũng thèm quét qua người Lục Cẩn Niên lần nào.

      Đạo diễn mặt mày hớn hở gần 20 phút, mới dừng lại, ra hiệu diễn viên mỗi người ai vào vị trí người đó.

      Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên phải chụp chung với nhau, cho nên chỗ hai người muốn đều phải cùng nhau. Sau khi đạo diễn truyền đạt mệnh lệnh, Lục Cẩn Niên theo bản năng như về phía Kiều An Hảo, Kiều An Hảo mơ hồ cảm nhận được tầm mắt của Lục Cẩn Niên, nhưng bộ dạng giả vờ như hoàn toàn biết, nhìn sang , chỉ là bước chân có hơi gượng gạo, dẫn đầu trước.

      Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm bóng dáng Kiều An Hảo tầm năm giây, mới bước kịp theo sau.

      Kiều An Hảo nghe tiếng bước chân của Lục Cẩn Niên phía sau, bước có hơi cứng ngắc, mất rất nhiều hơi sức, mới khiến cho bản thân cố gắng duy trì bình tĩnh thong dong, từng bước từng từng về phía trước.

      tới nơi, Kiều An Hảo dừng lại, tiếp đó Lục Cẩn Niên cũng theo đứng bên cạnh .

      Cánh tay Lục Cẩn Niên gần sát cánh tay Kiều An Hảo, chỉ cần hơi động đậy, là da thịt hai người có thể chạm vào nhau.

      Hai người cũng ai chuyện với ai, thậm chí ngay cả điều cơ bản nhất là trao đổi ánh mắt cũng có. Thoạt nhìn như là người xa lạ quen biết nhau, ngay cả bầu khí xung quanh người cũng có chút trì trệ.

      Cũng may lâu sau, khẩu lệnh của đạo diễn vang lên, trong thoáng chốc mọi người vào vai diễn, bắt đầu quay phim.

      Đêm nay quay, có bốn màn, mà Lục Cẩn Niên chỉ cần quay diễn hai màn đầu.

      《 Khuynh thành thời gian 》 quay được thời gian dài mọi người đều càng ngày càng thông thạo nhân vật của mình, cơ bản rất ít khi NG (No good), cho nên quay cảnh đầu, kết thúc rất thuận lợi.

      Đạo diễn hài lòng hô “Tốt,” sau đó dặn dò nhân viên công tác mau sắp xếp để diễn cảnh thứ hai, chuyên gia trang điểm cũng lập tức tới nơi diễn viên mình phụ trách để trang điểm lại.

      Chuyên gia trang điểm tới gần, làm Kiều An Hảo lại ngửi thấy mùi hương đó khiến thoải mái, vì làm dịu bụng quằn quại, bắt buộc nghĩ tới những chuyện khác.

      Hết chương 307
      Last edited: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :