1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 297: Nhìn cho tôi là ai [7]

      Edit: Tuyết Khanh

      Hẳn là người làm trong nhà họ Kiều quét dọn qua, trong thùng rác rất nhiều các loại hộp quà, vỏ chai rượu cùng xác trái cây, trong đống rác rưởi ấy, tầm mắt bén nhọn của nhìn thẳng vào chỗ, bó hoa tươi cùng cái hộp bánh ngọt đóng gói thiên nga đen chưa từng mở ra, chắc là bị ném , xuyên thấu qua chỗ trong suốt chiếc hộp đựng bánh ngọt, có thể thấy bánh ngọt bên trong, bị biến dạng, mà buổi sáng nhận được là bó hoa tươi kiều diễm ướt át, bông hoa rơi rụng đầy đất, có vài bông hoa bị đẫm nát, thiếp vàng in bằng sợi tổng hợp, bị xé thành hai nửa, tùy ý bị ném vào những bông hoa hỗn độn.

      Trong nháy mắt, giống như là bị người điểm huyệt , đứng yên tại chỗ, động cũng động chút, đáy lòng vui sướng cùng ảo tưởng tốt đẹp, liền bị đánh tan thành mây khói, thay vào đó giống như bị người hung hăng tát bạt tai vang dội ở mặt.

      đứng yên tại chỗ hồi lâu, mới cất bước lên, ngồi xổm xuống, nhặt lên bó hoa kia.

      Xác thực, bó hoa kia đối với Kiều An Hảo mà đáng giá bao nhiêu tiền, đối với tại mà cũng đáng là bao, nhưng là đối với lúc đó mà , cũng là thù lao đóng bộ phim của .

      Mưa bụi mịt mù dần dần lớn lên, muốn sửa sang lại bó hoa này tốt, giống như là, có thể đem tâm bị rơi rải rác trở lại như cũ, nhưng vô dụng, bó hoa kiều diễm này rơi rất tàn nhẫn, bị giẫm đến tả tơi, ngón tay của vừa đụng vào, bông hoa liền rơi lã tả xuống nhất, cuối cùng trong tay của , chỉ còn lại bó thân cây trụi lủi .

      Đầu ngón tay của run run hồi, mới nhặt lên thiếp vàng bị xé làm hai nửa, gắn lại cùng chỗ, viết câu “Lục Cẩn Niên có em, mới "an hảo"*” Liền có thể nhìn thấy ràng, bởi vì mưa cọ rửa, nét chữ có chút nhòa . (*Khỏe mạnh. câu này là chơi chữ @_@~~~)

      cũng biết bản thân ngồi nơi đó ngây ngốc bao lâu, trong lúc nhất thời phía sau truyền đến tiếng xe, ngay sau đó cửa xe bị mở ra, có tiếng bước chân vang lên, cuối cùng liền đứng ở phía sau :“Ngại quá, quấy rầy rồi.”

      thu lại cảm xúc, thong thả đứng lên, trong tay vẫn còn cầm lấy bó hoa chỉ còn thân cành kia, xoay người, nhìn người đến là quản gia nhà họ Hứa.
      Quản gia cũng chẳng chờ mở miệng, liền chỉ chỉ phía sau xe, : “Phiền ngài theo tôi đên nơi, phu nhân muốn gặp ngài.”

      tất nhiên biết phu nhân trong miệng quản gia, là Hàn Như Sơ, Hàn Như Sơ từ trước đến nay luôn chán ghét đến chết, tìm cũng chẳng có chuyện gì tốt, đứng yên tại chỗ, hề động đậy.

      Quản gia kia cũng gấp, sau đó còn câu: “Phu nhân , có chuyện liên quan đến An Hảo muốn cho ngài.”

      An Hảo*” bốn chữ này giống như là chỗ yếu, mạnh mẽ bóp chặt sinh mạng của , rũ mắt xuống, liền bước lên xe. (* Là tiểu thư An Hảo á nên mới là 4 chữ nhé mn@@)

      Quản gia lái xe, đưa đến khu tư nhân, nhưng là, dẫn nhưng cũng luôn theo dõi động tĩnh của .

      Dẫn đền phòng có người, chỉ có mình Hàn Như Sơ, bà ta ăn mặc lộng lẫy, trước mặt cái ghế lô là màn hình lớn, chỉ cần liếc mắt cái, liền nhận ra những người bên trong màn hình là Hứa Gia Mộc, Kiều An Hảo, Kiều An Hạ, Triệu Manh, còn có ít bạn bè có biết qua.

      Quản gia chờ vào sau đó liền đóng cửa.

      Nhìn thấy trong phòng chỉ có hai người cùng Hàn Như Sơ, cũng có mở miệng chào hỏi Hàn Như Sơ, Hàn Như Sơ cũng để ý, tao nhã kiêu ngạo cười cười, nhìn cũng nhìn cái, trực tiếp ném ra câu:“Cậu thích Kiều Kiều .”

      Câu của bà ta như lời khẳng định, ngay cả chút nghi ngờ cũng có.
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 298 : Nhìn cho tôi là ai (8-)


      Lục Cẩn Niên lên tiếng.

      Hàn Như Sơ cũng hứng thú nghe , đưa mắt nhìn màn hình lớn trước mặt, rất ung dung tiếp tục mở miệng, nhưng mỗi câu , đều sắc nhọn như dao.

      "Chẳng qua tôi khuyên cậu nên từ bỏ , có thể cậu biết, chứ nhà họ Hứa và nhà họ Kiều sớm có hôn ước từ trước."

      " vậy có thể cậu chưa , tôi đơn giản chút. Gia Mộc và Kiều Kiều có hôn ước, cách khác, Kiều Kiều là hôn thê của Gia Mộc, tương lai gả cho Gia Mộc, hơn nữa tôi nghĩ có chuyện cậu cũng , đó là bây giờ Kiều Kiều và Gia Mộc nhau."

      "Vả lại, cậu là đứa con riêng, làm sao có thể Kiều Kiều?"

      "Cậu đừng quên, Kiều Kiều là con nhà họ Kiều, dù cha mẹ của con bé qua đời, bây giờ chỉ là nhi, cũng thay đổi được chuyện nó là thiên kim danh môn, nó có tài sản và cổ phần Kiều thị, cả đời này cậu cũng kiếm được!"

      "Mà Gia Mộc chúng tôi lại khác, người nối nghiệp tương lai của nhà họ Hứa, với Kiều Kiều là trai tài sắc, ông trời tác hợp."

      Lúc Hàn Như Sơ đến đây, Lục Cẩn Niên thấy màn hình lớn trước mặt, cảnh Kiều An Hảo song ca cùng Hứa Gia Mộc bản tình ca "Tình Hiroshima". Màn ảnh lớn tiếng động, nghe được tiếng bọn họ hát, nhưng thấy hai người bọn họ sóng vai đứng chung chỗ, như lời Hàn Như Sơ , cặp trai tài sắc được ông trời tác hợp.

      "Tối nay tôi tìm cậu, cho cậu nhiều như vậy, là để cho cậu biết, nên mơ mộng hão huyền với Kiều Kiều!"

      "Tôi nghĩ mẹ cậu cũng với cậu, làm người phải biết ân nghĩa, cậu đừng quên, cậu còn sống được đến bây giờ, là con trai Gia Mộc của tôi hiến tủy, cứu mạng cậu. Nếu có con trai tôi, cậu sớm chết rồi!"

      "Chẳng lẽ, cậu trả ơn cho ân nhân cứu mạng mình, chính là đoạt người nó sao?"

      Hàn Như Sơ liên tục hơi, có vẻ hết ý, trực tiếp xoay người, ra khỏi phòng giám sát. Lúc tới cửa, bà ta sực nhớ tới điều gì, dừng bước, chậm rãi quay đầu, nhìn ánh mắt của , mang theo vẻ chán ghét và khinh bỉ: "Những năm nay Gia Mộc đối với cậu như thế nào, trong lòng cậu biết , hi vọng cậu nối gót như mẹ cậu trở thành kẻ thứ ba!"

      Lời Hàn Như Sơ vừa dứt, xoay người tránh ra, chỉ để lại tiếng giày cao gót lanh lảnh càng lúc càng xa.

      Lục Cẩn Niên nhớ rời khỏi buổi tiệc liên hoan như thế nào, đến khi tỉnh táo người đứng dưới cơn mưa to như kẻ ngốc, trong tay còn nắm bó hoa bị vứt bỏ và tấm thiệp bị xé đôi. Sau đó nhìn thấy Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc ra, dường như Kiều An Hảo uống rượu say, Hứa Gia Mộc cõng lưng.

      đứng ở rất xa dưới mưa, nhìn bóng lưng của bọn họ, nghĩ lại, tại sao Kiều An Hảo lại thi vào lớp , tại sao Kiều An Hảo vốn muốn Hàng Châu lại ở lại Bắc Kinh, ra là, cũng vì Hứa Gia Mộc.

      Đêm đó đứng dầm mưa lâu, đầu óc trống rỗng, ngày hôm sau phát sốt, tự nhốt mình trong biệt thự Nghi Sơn, hôn mê suốt bảy ngày bảy đêm mới tỉnh.
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 299 : Nhìn cho tôi là ai(9)


      Đêm đó đứng dầm mưa lâu, đầu óc trống rỗng, ngày hôm sau sốt cao, tự nhốt mình trong biệt thự Nghi Sơn, hôn mê bảy ngày bảy đêm mới tỉnh.

      Di động có rất nhiều cuộc gọi nhỡ, hầu hết đều là bên truyền thông, trong đó có tin nhắn chúc mừng của Kiều An Hảo, xin chúc mừng nhận được giải thưởng cúp vàng cho Liên hoan Phim xuất sắc nhất Nam II.

      nhìn tin nhắn, theo phản xạ muốn trả lời, nhưng vừa đánh chữ "cảm ơn" hoạt cảnh đêm sinh nhật của ùa về. Ngón tay khựng lại, đấu tranh tư tưởng hồi lâu, đành xóa dòng chữ, rồi đặt điện thoại xuống, đứng dậy đến bên cửa sổ sát đất, nhìn thành phố dưới ánh mặt trời rực rỡ nhưng nội tâm lại mịt mù u.

      ra, so với những lời mắng nhiếc của Hàn Như Sơ, hành động vứt bỏ hoa tươi và chiếc bánh ga-tô mà cày công chuẩn bị có sức tổn thương nặng hơn.

      Cho tới nay, chỉ luôn nỗ lực để bản thân trở nên tốt hơn, đạt đủ điều kiện có thể , nhưng tuyệt nhiên nghĩ tới trường hợp hề mình.

      Sau ba lần Kiều An Hảo đến Hàng Châu cũng hẹn ăn, nếu là trước kia những tin nhắn hẹn của như tin vui từ đâu bất thình lình rơi vào , nhưng lúc bấy giờ lại là nỗi đau dày vò tâm can.

      Mối tình đơn phương thời trẻ đầy nhiệt huyết bị bóp chết như thế. tự với mình rằng hãy quên nó , nhưng càng muốn quên lại càng nhớ. Thậm chí có lần sau khi quay phim xong, đường trở về khách sạn nghỉ ngơi, vô tình thấy ăn mặc giống hệt Kiều An Hảo, đứng lặng nhìn hồi lâu, mãi đến khi trợ lý liên tục gọi nhiều lần mới hoàn hồn, sau đó tinh thần trở nên sa sút.

      Hai tháng sau khi tốt nghiệp đại học, công tác ở Bắc Kinh, thế nhưng hẹn mà gặp Hứa Gia Mộc.

      Có thời gian rỗi, và Hứa Gia Mộc đứng hút thuốc ban công, nhớ tới lời Hàn Như Sơ , bèn vờ lơ đãng hỏi: "Nghe hai nhà Hứa - Kiều sắp kết thành thông gia."

      Nghe đến kết hôn, Hứa Gia Mộc nhăn mày, rít mạnh hơi thuốc, rồi "ừ" .

      Ngón tay kẹp điếu thuốc khẽ run, rồi rít sâu hơn Hứa Gia Mộc, lúc sau lại hỏi: "Đại Kiều hay tiểu Kiều?”

      Đối với Hứa Gia Mộc, luôn biết hôn nhân của mình là cuộc giao dịch dính líu tình , chỉ cần có thể mang lại lợi ích cho nhà họ Hứa, cưới ai đều quan trọng… Khi Hứa Gia Mộc biết chuyện kết thông gia giữa hai nhà Kiều - Hứa, nhưng vẫn chưa biết ai là người kết hôn với mình, thời điểm đó Hứa Gia Mộc cũng biết chuyện Lục Cẩn Niên để ý Kiều An Hảo, nếu , khẳng định hời hợt trả lời qua loa cho có. chỉ nghĩ rằng Lục Cẩn Niên vu vơ muốn hỏi thăm, bèn đáp: “Đương nhiên là Kiều Kiều rồi.”

      câu trả lời rất đơn giản và rất bình thường, nhưng như lời nguyền hóa mối tình của trở nên vô vọng.

      ra khi nghe đáp án đó, biểu cảm mặt cứng đơ, có thể là do đủ ánh sáng nên Hứa Gia Mộc phát ra điều gì bất thường, còn vỗ bả vai , giải thích buổi tối làm chủ, cầu bạn bè lâu ngày gặp phải làm chầu ra trò.

      biết Hứa Gia Mộc gì, chỉ cứng ngắc gật đầu.
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 300. Nhìn cho tôi là ai (10)

      Ngày hôm sau lúc nhận được điện thoại của Hứa Gia Mộc, bối rối lát, thần trí mới quay trở về.

      biết mình có thể gặp Kiều An Hảo, gặp nhau lại dám gặp, trong lòng mâu thuẫn xoắn xuýt rất lâu, cuối cùng vẫn giống như ma xui quỷ khiến.

      Thời gian ngắn ngủn hai tháng, gặp lại , có cảm giác dường như qua mấy đời.

      ra đêm kia, chuyện gì với nhau, an vị ở bên cạnh Hứa Gia Mộc, có cảm giác thế nào trèo cao, mực uống rượu, uống đến sau cùng, mơ hồ say, người dựa ghế sofa, lúc mê man, mơ hồ cảm thấy xuất ở bên cạnh mình.

      ra lúc uống say, thường xuyên xuất ảo giác như vậy, nhưng lần kia lại vô cùng chân thực, bởi vì mơ hồ ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt đặc hữu người .

      Mùi hương như vậy, để cho say rượu, càng thêm mê man, thậm chí còn nghe được với mình, giống như người trong lòng là ai gì đó, sau đó bản thân trả lời lại câu gì, tóm lại đống lộn xộn, đợi đến khi tỉnh rượu người có ở đây.

      Có lẽ vào lúc đó, hai người hoàn toàn càng lúc càng xa, từ lúc ban đầu hai ba tháng có thể gặp mặt lần, càng về sau phải hơn nửa năm, năm, càng về sau nữa gần như có cơ hội chạm mặt...

      Về sau, Hứa Gia Mộc tai nạn xe cộ, để cho với lần nữa gặp nhau, ra còn chưa nghĩ ra mình nên lấy tâm tình như thế nào để đối mặt với , ở trong đêm tân hôn trực tiếp mở miệng làm với , can thiệp cuộc sống của , cũng ảnh hưởng đến , lại càng làm cho bất kỳ kẻ nào biết quan hệ của với .

      Vạch ranh giới như thế, phản bác được, cuối cùng chỉ có thể dùng câu " tốt nhất nhớ kỹ lời của " để vớt vát.

      ra lúc đó, bắt đầu rất đạo đức, biết mình chẳng qua là vật thay thế, nhưng hết lần này đến lần khác để cho ở trong biệt thự của mình, thậm chí còn vứt bỏ tất cả giường trong các phòng ở biệt thự ra ngoài, nhưng lại thủy chung đụng chạm vào .

      Đoạn thời gian đó, vẫn ngừng lừa mình dối người, với bản thân, thích , bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể giả bộ làm như chuyện gì cũng có ngẫu nhiên trở về biệt thự của mình chuyến, cùng gần gũi nằm chiếc giường, đơn giản chỉ vì diễn kịch mà diễn kịch.

      vẫn cho là, với cứ như vậy, đợi đến khi Hứa Gia Mộc tỉnh lại, công thành lui thân.

      Nhưng vào đêm, vậy mà chủ động quyến rũ ... đêm kia tưởng rằng mình là giấc mộng xuân, phải biết rằng trước kia, mỗi lần nhích lại gần mình, đều có phản ứng mãnh liệt, thậm chí có lần, ném xuống giường.

      Ngày hôm sau tỉnh lại, mới biết được, phải mơ, mà là chân .

      Trong nháy mắt đó trong ngực loé lên vô số cảm xúc, sau đó người liền vọt vào toilet, chất vấn .

      ra khi đó, lúc biết là lần đầu tiên, đáy lòng lên tia chờ mong, nhưng cuối cùng đổi lấy câu muốn vai diễn《 Địa lão thiên hoàng 》.

      ra lúc biết bước vào giới diễn viên nghệ sĩ, từ trong miệng Kiều An Hạ tìm hiểu, chỉ đơn thuần chơi đùa mà thôi.

      muốn làm nữ chính, có thể tìm nhà họ Hứa cùng nhà họ Kiều đầu tư, đáng lấy lần đầu tiên trân quý của , để đổi lấy vai phụ, cái giá quả có chút lớn.

      Mặc kệ lúc ban đầu bởi vì nguyên nhân gì lên giường với , nhưng trong lòng ràng, khẳng định chắc chắn phải vì .

      Lục Cẩn Niên biết Kiều An Hảo Hứa Gia Mộc, nhưng có tức giận?

      Thậm chí, còn đón nhận món quà của Kiều An Hảo tặng, cũng mang quà tặng kia ở người.

      Lục Cẩn Niên là có ý gì? Biết Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc là tâm nhau, lại như cũ chịu hết hy vọng?

      Vẻ mặt Kiều An Hạ trở nên nghiêm túc: " nghe nội dung trong máy ghi kia, nên biết, Kiều Kiều với Gia Mộc là tâm nhau.
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 301: Hứa Gia Mộc có phản ứng (1)

      Edit: Ngọc Hân

      Cho dù lúc trước rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà leo lên giường của , nhưng trong lòng hiểu , chắc chắn phải vì thích .

      Có lẽ đêm đó uống nhiều coi là thế thân của Hứa Gia Mộc, cũng có lẽ là do say rượu sau đó loạn tính làm bậy. Dù sao chuyện cũng xảy ra, bát nước đổ rồi khó hốt lại được, ngày hôm sau khi tỉnh dậy, có lẽ lấy cớ qua loa đại khái nào đó với .

      ra trong lòng hiểu , giao dịch này chắc chắn phải là chủ ý của , nhưng mà tự thôi miên bản thân cho đó là , cứ mãi làm giao dịch với dứt. Sau đó lại an ủi bản thân, phải phản bội em trai Hứa Gia Mộc của mình, mà là Kiều An Hảo người phụ nữ này quyến rũ trước.

      Suy nghĩ của trong sáng, rất xấu xa, nhưng có cách nào khác, chỉ có thể dựa vào nhược điểm đó, lần lại lần phát sinh chút chuyện gì đó với .

      Sau này, khi quan hệ của và Kiều An Hảo bắt đầu có chiều hướng tốt, dè dặt cẩn thận giữ gìn, sau nữa, cho rằng bản thân mình và Kiều An Hảo cứ như vậy phát triển thuận theo tự nhiên, bọn họ nhau rồi.

      Nhưng khi máy ghi của Kiều An Hạ tới tay , trong tiệc sinh nhật vẻ mặt nhìn chăm chú vào bản thân đóng vai “Hứa Gia Mộc” vẻ mặt đó….

      ra, lại là do mơ mộng hão huyền.

      Rốt cuộc như thế này, biết rành rành là bản thân suy nghĩ viển vông, nhưng vẫn khống chế được mơ ước xa vời.

      …..

      Lục Cẩn Niên nghĩ tới đây, sâu trong ngực trái ràng cảm giác được, đợt lại đợt đau nhói. nhịn được giơ tay lên, nhàng vỗ ngực, sau đó dụi tắt điếu thuốc trong tay sắp cháy đến đầu ngón tay. Dừng lại đứng trước cửa sổ lát, rồi mới bước tiếp, trở về trước bàn làm việc, kéo ngăn kéo đầu tiên, từ bên trong lấy ra tờ giấy bị xé làm hai, ghép lại với nhau, là tấm thiếp mạ vàng nhắn, phía mặt chữ viết ố vàng, giống như bị nước đổ vào, chữ viết hơi mờ mờ, nhưng vẫn có thể nhận ra chữ lúc đầu: “Chúc mừng Cẩn Niên, An Hảo.”

      ----

      Má Trần có ở đây, cả ngôi biệt thự tối đen như mực, ngay cả đèn trước cửa cũng bật lên.

      Kiều An Hảo bật đèn, nhìn thoáng qua phòng khách lầu trống rỗng, sau đó nặng nề lê người lên lầu hai, đẩy cửa phòng ngủ. liếc mắt cái nhìn lên vách tường trước mặt, đầy bong bóng đủ mọi màu sắc, xếp chồng lên thành chữ sinh nhật vui vẻ, nhất thời cơ thể cứng ngắc đứng ở cửa.

      Cho tới bây giờ, còn nhớ được ràng, bản thân hết lòng bận rộn cả buổi chiều trang trí phòng, thậm chí trong đầu còn ngừng tưởng tượng khi Lục Cẩn Niên nhìn thấy tình cảnh này, rốt cuộc có vẻ mặt ra sao.

      Mặc dù là mang lại kinh ngạc vui mừng cho , nhưng lúc đó còn vui vẻ hưng phấn hơn là bản thân mình đạt được chuyện kinh hỉ.

      Kiều An Hảo ngơ ngác đứng trước cửa hồi lâu, mới vào phòng ngủ, quan sát vòng xung quanh bốn phía tường dán đầy bong bóng của phòng ngủ. Cuối cùng tầm mắt dừng lại mấy chữ bản thân bày các ngọn nến tạo thành ban công, sau đó cả người như mất toàn bộ sức lực, từ từ ngồi chồm hổm xuống, tiếp theo ôm lấy đầu gối, chôn đầu vào đó.

      ngu ngốc cũng biết, khi xe ràng tức giận trút vào .

      Nhưng nghĩ như thế nào cũng biết được, rốt cuộc mình trêu chọc chỗ nào, khiến cho tức giận như vậy.

      Kiều An An càng nghĩ, càng cảm thấy tủi thân, sau đó, bờ vai bắt đầu run khe khẽ, tiếng nức nở như có như bay ra.

      Hết chương 301
      Last edited by a moderator: 12/5/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :