1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 274: Quà sinh nhật tặng [14]

      Edit: Tuyết Khanh

      Đợi cho Kiều An Hảo lại gần, mới nhìn thấy, tay kẹp điếu thuốc lá, tay còn lại cầm vật rất giống cây bút, mà ánh mắt của nhìn chằm chằm cây bút kia, biết suy nghĩ cái gì.

      Kiều An Hảo cắn cắn môi dưới, lại gần chỗ của Lục Cẩn Niên chút, mà Lục Cẩn Niên vẫn cứ thất thần hay biết, đến lúc này mới cảm giác được có người tới gần, nghiêng đầu, cặp mắt lạnh như băng nhìn lướt qua Kiều An Hảo, ngay sau đó lập tức nhét cây bút ghi cầm trong tay vào túi quần, giọng có chút lạnh lùng hỏi câu: “Ai cho vào?”

      rất lâu có đoạn thời gian, Lục Cẩn Niên luôn dùng giọng lạnh lẽo đông chết người cần đền mạng này chuyện với .

      Kiều An Hảo có chút run run thích ứng được, sợ hãi liếc mắt nhìn cái, phát vẻ mặt của , lạnh lẽo có chút dọa người, Kiều An Hảo lại bắt đầu khẩn trương sợ hãi, theo bản năng dùng sức nắm chặt hộp quà trong tay, nuốt ngụm nước miếng, sau đó nhắm mắt lại, cầm đồ trong tay, đưa tới trước mặt của , giọng khe khẽ mềm mại câu: “Tặng cho .”

      xong này ba chữ, Kiều An Hảo mới phát trái tim của sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.

      cảm thấy giờ này khắc này, cùng lúc trước luôn ôm bức thư tình vừa tỉ mỉ viết xong, ngàn dặm xa xôi Hàng Châu tìm muốn thổ lộ, giống nhau như đúc, yên lòng, bất an, khẩn trương, kích động, cứ như vậy ngắn ngủn phút đồng hồ trôi qua, trong lòng bàn tay của đều ướt nhẹp mồ hôi.

      Lục Cẩn Niên lại lạnh nhạt quay đầu , nhìn thoáng qua bàn tay bé trắng noãn của Kiều An Hảo cầm cái hộp quà màu lam kia, mi tâm nhíu lại, ánh mắt mang theo vẻ khó hiểu nhìn vào mặt của Kiều An Hảo, nhưng lại có ý định vươn tay nhận lấy.

      Kiều An Hảo cũng biết rốt cuộc qua bao lâu, cánh tay giơ lên hộp quà có chút run run, đáy lòng càng thêm luống cuống, nhịn được vụng trộm nhìn thoáng qua khuôn mặt , phát tầm mắt sâu thẳm lạnh lẽo của , giống như băng tuyết ngàn năm bao giờ đổi, nhìn chằm chằm vào , ngón tay của Kiều An Hảo cầm hộp quà run run chút, theo bản năng lui về phía sau từng bước, mới giọng còn bốn chữ: “Sinh nhật vui vẻ.”

      Giọng của Kiều An Hảo rất , nhưng lại truyền vào trong tai của Lục Cẩn Niên rất ràng.

      Hai gò má tinh xảo lạnh như băng của , trong nháy mắt liền sửng sốt, nhìn chằm chằm mặt của Kiều An Hảo, ánh mắt xẹt qua chút kinh ngạc, giống như là xác định được, lát sau, giọng bình tĩnh mở miệng, hỏi lại câu: “ cái gì?”

      Đêm nay từ lúc theo về nhà đến bây giờ, đây là câu đầu tiên , tuy rằng chỉ có bốn chữ, nhưng là lại làm toàn thân Kiều An Hảo thả lỏng ngay lập tức.

      Lá gan của càng lớn hơn chút, ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt lạnh lùng như cũ của Lục Cẩn Niên, lặp lại lời vừa lần nữa: “Sinh nhật vui vẻ.”

      Dừng chút, Kiều An Hảo lại mở miệng thêm vào hai chữ: “Chúc sinh nhật vui vẻ!”

      Kiều An Hảo liên tục hai lần “Sinh nhật vui vẻ”, làm cho Lục Cẩn Niên cuối cùng cũng xác định được chính mình có nghe sai.

      Sinh nhật vui vẻ...... Bốn chữ rất đơn giản, nhưng, đối với , cũng xa lạ như vậy.

      Tính toán qua chút, khoảng cách lần trước nghe được bốn chữ này, hẳn là mười bảy mười tám năm về trước ?

      Lục Cẩn Niên muốn cái gì đó, nhưng lại cảm thấy cổ họng giống như bị cái gì chặn lại vậy, mở miệng, nhưng cách nào phát ra thanh.


      Chương 275: Quà sinh nhật tặng (15)

      Edit: Ngọc Hân

      Lục Cẩn Niên muốn gì đó, nhưng lại cảm thấy cổ họng dường như bị thứ gì đó chắn ngang, há to miệng, nhưng cách nào phát ra tiếng được. nhìn chằm chằm Kiều An Hảo rất lâu, mới cố gắng đè nén cho bản thân lún sâu vào ba câu “Sinh nhật vui vẻ” liên tiếp của Kiều An Hảo, ngay cả khi như vậy, cũng cố ý giọng lạnh lùng, còn mang theo chút run rẩy: “Làm sao mà biết, hôm nay là sinh nhật tôi?”

      Ặc…. Chỉ nghĩ tới mua quà sinh nhật tặng , cho niềm vui bất ngờ, nhưng lại quên sinh nhật của là bản thân mình nghe trộm mới biết được.

      Sắc mặt Kiều An Hảo hơi đỏ, cắn cắn khóe môi, cười có chút xấu hổ, thành mở miệng : “Hôm trước em lên lầu gọi ăn cơm, giữa lúc đó vô ý nghe được và trợ lý chuyện….”

      Kiều An Hảo tới đây, nâng mặt lên quan sát vẻ mặt Lục Cẩn Niên, phát có thay gì đổi đặc biệt, lúc này mới lấy dũng khí hết lời lúc nãy còn chưa xong: “Sau đó, em biết sinh nhật .”

      lượng những lời này của Kiều An Hảo, càng lúc càng , lúc tới cuối, giọng trực tiếp biến mất luôn, nhưng Lục Cẩn Niên nghe hiểu được ý tứ của .

      ra lúc trợ lý phàn nàn với thứ sáu là sinh nhật , đứng ở bên ngoài cửa thư phòng.

      Lần đầu tiên trong đời Lục Cẩn Niên cảm thấy bản thân có người trợ lý bận rộn nhiều, cũng là chuyện đúng đắn nhất.

      Kiều An Hảo nghe thấy Lục Cẩn Niên gì, lại nâng mí mắt len lén chăm chú nhìn Lục Cẩn Niên.

      Vẻ mặt Lục Cẩn Niên thay đổi gì nhiều, đôi mắt thâm sâu, giống như có cảm xúc gì đó cuộn trào, nhưng lại giống như có gì cả.

      Kiều An Hảo có phần đoán ra phía sau gương mặt lạnh lùng của Lục Cẩn Niên, rốt cuộc có vui hay , các mem đọc truyện online của dienxdanlequydon.com, vì thế mang theo mấy phần lấy lòng tay nâng hộp quà của mình lên, giống như khoe khoang mở miệng : “Đây là quà sinh nhật tặng , chiều hôm trước lúc em dạo phố với Hạ Hạ, chọn nó.”

      Lục Cẩn Niên nháy mắt cái, con người đen như mực lặng lẽ nhìn chằm chằm Kiều An Hảo lúc, sau đó mới vươn tay, cầm hộp quà từ tay Kiều An Hảo.

      ai chú ý tới, đầu ngón tay hơi run rẩy.

      Hình như là khống chế được cảm xúc của bản thân, Lục Cẩn Niên lần đầu lên tiếng, hỏi câu thăm dò: “Là quà tặng gì vậy?”

      Kiều An Hảo nghe Lục Cẩn Niên hỏi như vậy, hoàn toàn yên tâm, thấy vẻ mặt người đàn ông hơi giãn ra, trong lòng cũng theo đó vui sướng, khéo léo hiểu lòng người đáng : “Dưới tình huống biết quà tặng là gì, mở ra xem mới có ý nghĩa.”

      “Vậy sao?” Lục Cẩn Niên nhàng hỏi lại câu, sau đó ngón tay thon dài gạt mở giấy niêm phong bên ngoài hộp quà, tiếp đó mở lớp bọc phía ngoài, để lộ hộp nhung màu vàng óng, bên trong đặt chiếc kẹp cravat tinh xảo lặng lẽ nằm đó.

      Ngọn đèn trong nhà chiếu xuống, mặt được dát mảnh kim cương li ti, chiếu vào có chút chói mắt, đâm vào mắt Lục Cẩn Niên, hiểu sao đáy mắt hơi nóng lên.

      Trước kia khi sống cùng mẹ mình, điều kiện cuộc sống đầy đủ, làm sao mà có tiền dư giả để mua quà tặng cho ? Thậm chí ngay cả bánh ngọt, cũng là mẹ làm ở hộp đêm lén lút mang về cho, đây có lẽ là món quà duy nhất trong sinh nhật .

      Sau khi mẹ qua đời, sinh nhật của cũng có ai quan tâm, cho nên ngay cả bản thân cũng chẳng thèm để ý tới.

      Nhưng nghĩ đến, thậm chí có ngày như thế này, nhận được món quà tinh xảo mà động lòng người như vậy.

      Hơn nữa phần quà tặng này, chính là của người con thương sâu sắc nhiều năm rồi tặng cho.

      Hết chương 275
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 276: Qùa sinh nhật tặng (16)

      Lục Cẩn Niên có cảm giác giống như lúc này mình nằm mơ, tư thái nhàn nhạt mà lại ưu mỹ đứng tại chỗ, ánh mắt chăm chú nhìn cái cặp cà vạt kia, tựa như bị định hình, qua hồi lâu, mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía Kiều An Hảo, giọng có phần chan chát tiếng: "Cảm ơn."

      Kiều An hảo khẽ mỉm cười, ánh đèn ngời ở phòng khách chiếu xuống, càng làm nổi bật lên gương mặt đáng mềm mại: "Em biết thích loại quà gì, cho nên cứ lựa theo ý thích của mình, cũng biết có thích hay ."

      "Thích." Lục Cẩn Niên chút do dự trả lời, hai mắt tiếp tục nhìn chằm chằm vào cái cặp cà vạt trong hộp, sau đó cẩn thận bảo vệ mà đóng nắp hộp, lại mở miệng : "Rất thích."

      Kiều An Hảo tiếp tục cười, mặt mày cũng để lộ ra chút vui mừng.

      Ngón tay Lục Cẩn Niên nhàng vuốt ve cái hộp, nhìn chằm chằm vào gương mặt tươi cười như hoa của Kiều An Hảo, lạnh nhạt giữa lông mày thu lại rất nhiều, từ trước đến nay dù thích hay thích cũng bao giờ để người bên cạnh biết chút, từ bên miệng lại bất ngờ rơi ra câu: " rất nhiều năm nhận được quà sinh nhật."

      câu đơn giản, lại khiến cho nụ cười mặt Kiều An Hảo từ từ biến mất, trong đầu nghĩ tới ngày hôm đó mình đứng ngoài cửa phòng khách, nghe lén được câu kia của Lục Cẩn Niên: "Hơn nữa, sinh nhật của tôi có trôi qua như vậy cũng có vấn đề gì", vẻ mặt lúc ấy, giống như tại, giọng mặc dù lạnh nhạt, nhưng lại để lộ mấy phần đau thương.

      Ở trong trí nhớ của , rất nhiều lần sinh nhật của Hứa Gia Mộc, Lục Cẩn Niên cũng tham dự, nhưng lại chưa bao giờ tổ chức cho mình cái sinh nhật, Kiều An Hảo nhịn được mà hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình: " đều tổ chức sinh nhật sao?"

      "Ừ." Lục Cẩn Niên mở miệng, chẳng qua là dùng thanh phát ra câu , qua lúc, mới từ từ mở miệng : "Sau khi mẹ mất, cũng còn tổ chức sinh nhật nữa."

      Những lời này của Lục Cẩn Niên được ra rất thờ ơ, nhưng Kiều An Hảo biết tại sao, từ trong đáy lòng lại dâng lên từng đợt đau đớn chẳng chịt.

      biết Hứa Gia Mộc cùng Lục Cẩn Niên là em cùng cha khác mẹ, cũng biết mẹ của Lục Cẩn Niên mất sớm, nhưng trừ điều đó ra, cũng biết nhiều.

      Coi như là Hứa Gia Mộc lớn lên cũng Lục Cẩn Niên cũng biết sinh nhật của , nhưng cha của bọn họ bác Hứa cũng nên biết ... Coi như là con riêng, nhưng cũng là xương thịt của bác Hứa, cứ coi như thể làm bữa tiệc sinh nhật hoành tráng như Hứa Gia Mộc, nhưng món quà câu chúc đơn giản nhất, cũng có sao?

      Kiều An Hảo mấp máy môi, mở miệng: "Vậy bác Hứa sao? Bác ấy cũng tổ chức sinh nhật cho sao?"

      Sắc mặt của Lục Cẩn Niên trong nháy mắt trở nên nghiêm túc, từ trong đáy mắt chậm rãi lên chút oán hận.

      Kiều An Hảo ngẩn người, ý thức được mình có thể sai, đáy lòng dâng lên chút bất an, cắn cắn môi, giọng mớ miệng, vừa mới chuẩn bị tiếng " xin lỗi", nhưng mới chỉ chữ "", Lục Cẩn Niên mang vẻ mặt vẻ mặt lạnh như băng, lại chẫm rãi quay đầu, nhìn chằm chằm vào bầu trời đêm ngoài cửa sổ, tựa như chuyện của người khác, ngữ điêu vô cũng bình tĩnh: "So với làm sinh nhật cho , ông ta có lẽ càng mong có sinh nhật ."

      ra đời, đối với cha của , là vết nhơ của ông.

      Nếu như có thể, vậy cha của , căn bản muốn sinh ra thế giới này .

      đau đớn từ trong đáy lòng Kiều An Hảo, càng trở nên dữ dội.

      Chương 277: Qùa sinh nhật tặng (17)

      đau đớn từ trong đáy lòng Kiều An Hảo, càng trở nên dữ dội.

      loại đau đớn thể nên lời, cuồn cuộn trong cơ thể , nhanh chóng vọt lên đến cổ họng của , khiến thể được gì.

      Lục Cẩn Niên nhìn ngoài cửa sổ, mặt lên nụ cười khẽ, giống như giễu cợt cái gì đó, mang theo vài phần lạnh nhạt thờ ơ : "Bất quá, cũng có gì, là thói quen rồi."

      Thói quen...

      Hai chữ nhàng, hoàn toàn chạm vào Kiều An Hảo, chưa bao giờ biết người đàn ông đơn độc lạnh lùng và cao ngạo mà này, vẫn còn có mặt đau lòng muốn cho người biết như vậy.

      Trong mắt Kiều An Hảo, liền phủ kín tầng sương mù, nhìn thân Lục Cẩn Niên ngạo mạn nhàn nhạt đứng bên cửa sổ sát đất, cũng biết dũng khí đến từ đâu, trong lúc bất chợt liền thốt lên: "Trước kia từng có sinh nhật hay , quan trọng, sau này còn có em a..."

      Lục Cẩn Niên chợt trở nên run rẩy, toàn thân căng thẳng.

      Mặt ngoài thoạt nhìn như gió êm sóng lặng, nhưng nội tâm sớm rối loạn.

      Kiều An Hảo cố gắng khống chế vẻ mặt, muốn kiềm nén nước mắt của mình: "Nếu như ngại, sau này sinh nhật hằng năm của , em có thể trải qua cùng ."

      Nếu như ngại, sau này sinh nhật hằng năm của , em có thể trải qua cùng .

      Mặc dù biết, , , những lời này ra căn bản cũng có hàm nghĩa gì khác, nhưng vẫn vì câu căn bản xem như là mà cảm động, vô cùng thỏa mãn, cảm động.

      Yết hầu của Lục Cẩn Niên chuyển động lên xuống hai lần, trong lúc Kiều An Hảo vẫn kịp phản ứng, đột ngột vươn tay, nắm cổ tay của , kéo vào trong ngực của mình.

      Động tác của Lục Cẩn Niên quá mức bất ngờ, Kiều An Hảo có chút phát ngốc, đợi đến khi phục hòi lại tinh thần, người bị Lục Cẩn Niên ôm lấy chặt, đầu áp vào trước ngực của .

      Kiều An Hảo cử động đầu theo bản năng, Lục Cẩn Niên lại đột nhiên giơ tay lên, đè lại, tay đặt lên eo của : "Đừng cử động."

      Theo giọng của Lục Cẩn Niên, gò má người đàn ông nhàng cọ xát vào tóc Kiều An Hảo, đôi môi đặt tóc của , ngửi được hương thơm tóc, ngữ điệu có chút mập mờ : "Đừng cử động, để cho ôm lát, lát thôi."

      Đáy mắt Lục Cẩn Niên có chút nóng lên, mí mắt chậm rãi buông xuống, tiếp tục gia tăng lực ôm .

      Bất kể người em là ai, hôm nay là ngày sinh nhật của , hãy để cho yên lặng ôm lát, chỉ cần lát, cho cảm thụ chút ấm áp chưa bao giờ có, để còn tịch mich đơn như vậy nữa trong chốc lát.

      hề tuyệt tình hay lạnh lùng như mọi người thoạt nhìn thấy như vậy, nhưng chỉ có tuyệt tình cùng lạnh lùng như vậy, mới có thể khiến có thể đứng lên mà thảm hại.

      Kiều An Hảo cử động, chẳng qua là lẳng lặng đưunsg tại chỗ để mặc cho Lục Cẩn Niên ôm chặt, biết qua bao lâu, Kiều An Hảo nhàng giơ tay lên, ôm eo Lục Cẩn Niên.

      Bọn họ đều dành hết lòng đối phương, lại quên với nhau câu: "/ Em em/."

      --

      đêm kia, Lục Cẩn Niên cùng Kiều An Hảo trải qua như gió yên sóng lặng, hai người ôm nhau hồi lâu, mới tách ra.

      đêm kia hai người giống như những ngày trước, phát sinh quan hệ.
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 278: Quà sinh nhật tặng [18]

      Edit: Tuyết Khanh

      Buổi sáng khi Lục Cẩn Niên tỉnh lại, Kiều An Hảo còn ngủ, cũng có quấy nhiễu , nhàng tiếng động rửa mặt chải đầu xong, ăn mặc chỉnh tề, chuẩn bị đến công ty.

      Lúc xuất ở phòng ngủ, nhìn thoáng qua Kiều An Hảo còn dang nặng nề ngủ ở giường, nghĩ nghĩ, bước chân chậm rãi trở về, nhìn chằm chằm khuôn mặt khi ngủ của trong chốc lát, sau đó cúi đầu, nhàng hôn lên giữa trán của , thay đắp kín chăn, mới xoay người ra khỏi phòng ngủ.

      Lúc Lục Cẩn Niên tìm kiếm cái chìa khóa xe, nhớ tới buổi sáng chính mình cố ý đặt ở trong túi đồ, ngồi xe, tạm dừng chút, vẫn là đem cái cà vạt trong hộp quà do Kiều An Hảo tặng cho chính mình ra, nhìn vào kính chiếu hậu trong xe thắt cà vạt lên, sau đó mới hoàn toàn thỏa mãn khởi động xe, rời .

      Khi Kiều An Hảo tỉnh dậy, gần mười giờ trưa, bởi vì tối hôm qua ngủ quá muộn, trong người còn có chút mệt mỏi, chỉ mở mắt chút, liền trở mình ôm chăn chuẩn bị ngủ tiếp, nhưng mà, bất quá chỉ nhắm mắt lại được nửa phút, mới đột nhiên nhớ tới kế hoạch hôm nay của mình, người cọ cọ giường thoáng cái liền ngồi dậy.

      Đầu tiên là nhìn thoáng qua thời gian, sau đó liền luống cuống tay chân nhảy xuống giường, rửa mặt chải đầu, xuống lầu.

      Thím Trần chẩn bị xong cơm trưa, Kiều An Hảo ăn qua loa cho đầy bụng, liền kéo thím Trần lên lầu, giúp đỡ mình bắt đầu thổi bong bóng, trang trí phòng.
      Kiều An Hảo cố ý di chuyển giàn hoa mới nở ra ban công phòng ngủ, nhờ thím Trần hỗ trợ, chính mình cầm ngọn nến cắm lên.

      Tuy rằng rất đơn giản bảy chữ “Lục Cẩn Niên, sinh nhật vui vẻ”, nhưng là do cố gắng của hai người, cố gắng hai tiếng mới làm xong.

      Bố trí xong phòng, Kiều An Hảo nhìn quanh trái phải vòng, sau đó rất vừa lòng để cho thím Trần đem bánh ngọt do chính tay làm đến, ôm đến phòng bếp.

      Kiều An Hảo từ đến lớn, cũng từng làm vài bữa cơm, về phần bánh ngọt, trong cuộc đời lần đầu tiên làm bánh ngọt, tại có chút luống cuống tay chân, bất quá cũng may có thím Trần hỗ trợ chỉ dẫn, Kiều An Hảo miễn cưỡng nướng ra cái bánh ngọt.

      Kiều An Hảo chờ bánh ngọt nguội, liền ở bên trét kem, lại để cho thím Trần cắt ít hoa quả, trang trí ở bánh ngọt, sau đó còn ở chỗ trống chính giữ bánh ngọt dùng kem màu đỏ, xiêu xiêu vẹo vẹo viết lên bốn chữ “Sinh nhật vui vẻ”.

      Kiều An Hảo nhìn thoáng qua bánh ngọt do chính mình làm thành, hương vị biết ra sao, nhưng là cũng tạm thông qua, cho nên liền mười phần vừa lòng đem bánh ngọt ướp lạnh ở trong tủ lạnh.

      Thím Trần ở bên cười tủm tỉm rửa công cụ làm bánh ngọt, vừa : “Bà chủ đúng là có tâm, chuẩn bị bất ngờ lớn như vậy cho ông Lục, buổi tối trở về, ông Lục khẳng định vui mừng.”

      Mặt Kiều An Hảo vui vẻ cười cười, mở tủ lạnh ra, lại thưởng thức bánh ngọt do chính mình làm chút, sau đó tròng mắt xoay tròn chuyển động, quay đầu, nhìn thím Trần : “Thím Trần, bằng hôm nay cho thím nghỉ sớm? Trưa mai thím lại đến.”

      Thím Trần như hiểu ra mở miệng : “Đúng đúng đúng, tôi như thế nào lại quên chuyện này, sinh nhật ông Lục, tất nhiên là muốn có thế giới riêng của hai người, tôi cũng thể ở lại chỗ này làm bóng đèn, để tôi dọn dẹp xong rồi .”
      Kiều An Hảo có chút ngượng ngùng nở nụ cười: “Cám ơn thím, thím Trần.”

      Thím Trần khoát tay, nhanh nhẹn dọn dẹp xong mọi thứ, tạm biệt Kiều An Hảo, vui vẻ về nhà.




      Chương 279. Quà sinh nhật tặng (19)

      Kiều An Hảo đợi cho thím Trần rồi, mới để ý đến 5 giờ, cách bữa tiệc sinh nhật của Hứa Gia Mộc, còn chưa đến hai giờ, vội vã chạy lên lầu, tắm rửa rồi trang điểm.

      -

      Bởi vì buổi tối phải thay mặt Hứa Gia Mộc tham gia tiệc sinh nhật, cho nên trợ lý giúp Lục Cẩn Niên để trống toàn bộ thời gian sau bốn giờ chiều, điều này cũng làm cho buổi sáng Lục Cẩn Niên vừa đến công ty, đặc biệt bận rộn, ngay cả cơm trưa, cũng ở trong phòng làm việc tùy tiện ăn đồ ăn mua ở bên ngoài.

      Mỗi thứ sáu,thường lệ Truyền Thông Hoàn Ảnh đều có hội nghị, bình thường đều cố định lúc ba giờ chiều, nhưng hôm nay lại họp sớm hơn 1 giờ.

      Họp xong là ba giờ,lúc Lục Cẩn Niên từ trong phòng họp trở về văn phòng của mình, vừa lúc qua phòng làm việc của Trình Dạng.

      Buổi tối Kiều An Hạ phải tham gia tiệc sinh nhật của Hứa Gia Mộc, cho nên cố ý đến Truyền Thông Hoàn Ảnh muốn tìm Trình Dạng cùng với mình.

      Cửa phòng làm việc của Trình Dạng khóa, Trình Dạng biết đâu, chỉ có Kiều An Hạ mình ngồi ở bên trong chơi game điện thoại di động, có thể là nghe thấy tiếng bước chân, Kiều An Hạ nghiêng đầu nhìn thoáng qua, sau đó Lục Cẩn Niên từ trước mắt sải bước qua.

      Lục CẩnNiên được hai bước, bước chân đột nhiên chậm lại, trợ lý cũng theo dừng bước, có chút khó hiểu nhìn về phía Lục Cẩn Niên: "Ông Lục?"

      Ánh mắtLục CẩnNiên lóe ra cái, nhàn nhạt lên tiếng : "Cậu về văn phòng chờ tôi trước, tôi có chút chuyện cần xử lý."

      "Vâng." Trợ lý thấp giọng đáp lại câu, rời .

      Lúc Lục Cẩn Niên đợi cho thấy bóng dáng trợ lý, mới xoay người, lui về sau hai bước, đứng ở cửa phòng làm việc của Trình Dạng.

      Kiều An Hạ ngờ Lục Cẩn Niên vậy mà quay trở lại, ngẩn ra, mới buông di động trong tay xuống, vẫn ngồi ở chỗ cũ hề động, chỉ ngẩng đầu, chống lại ánh mắt Lục Cẩn Niên, khoảng năm giây, mở miệng: "Có việc?"

      Lục Cẩn Niên trả lời, chân bước vào phòng làm việc của Trình Dạng tiếng, lúc cách Kiều An Hạ khoảng thước, mới dừng bước chân lại, từ trong túi lý lấy ra cây bút ghi kia, nhìn cũng nhìn Kiều An Hạ cái, trực tiếp ném máy ghi đến bên cạnh Kiều An Hạ, sau đó xoay người, về phía cửa.

      Kiều An Hạ nhìn thoáng qua máy ghi bị Lục Cẩn Niên ném ở bên, mấp máy môi, cầm lấy máy ghi đứng lên, gọi câu: "Lục Cẩn Niên."

      Bước chân Lục Cẩn Niên dừng lại, nhưng có xoay người.

      Kiều An Hạ dẫm giày cao gót đến trước mặt , giơ cây bút ghi kia lên trước mặt Lục Cẩn Niên, gọn gàng dứt khoát mở miệng hỏi: "Nội dung cây bút ghi này, nghe qua rồi chứ?"

      Vẻ mặt Lục Cẩn Niên lạnh nhạt, chút ý tứ chuyện cũng có.

      Kiều An Hạ từ vẻ mặt Lục Cẩn Niên, nhìn ra được nghe qua, nếu nghe qua, vậy biết Kiều An Hảo với Hứa Gia Mộc tâm nhau ...

      Kiều An Hạ mới vừa nghĩ tới đây, mi tâm nhíu lại cúi đầu xuống, tầm mắt như ngừng lại cái kẹp caravat mà Lục Cẩn Niên đeo kia.

      Đó là quà sinh nhật Kiều An Hảo mua cho Lục Cẩn Niên!
      Last edited by a moderator: 24/7/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 280: Qùa sinh nhật tặng

      Vẻ mặt Lục Cẩn Niên rất bình tĩnh, ngón tay lại hơi cong, nắm thành quyền, ánh mắt lạnh lùng nhìn Kiều An Hạ, vẫn là dáng vẻ tích chữ như vàng.

      "Lục Cẩn Niên, tôi biết thích Kiều Kiều, tôi cũng biết quan hệ giữa và Kiều Kiều bình thường, nhưng, Kiều Kiều là vợ Hứa Gia Mộc, nữ chủ nhân tương lai của Hứa gia, ấy với thể nào!"

      "Nếu như lòng thích con bé, nên dây dưa buông con bé như vậy, có biết hay , điều làm bây giờ, sớm hay muộn gì cũng hủy hoại con bé!"

      chỉ đơn thuần là hủy hoại Kiều Kiều, mà còn có thể ảnh hưởng đến tan vỡ của nhà họ Hứa cùng nhà họ Kiều!"

      "Tôi là chị của Kiều Kiều, tôi thể nào trơ mắt nhìn Kiều Kiều bị đẩy vào hố lửa!"

      "Hơn nữa Lục Cẩn Niên, cũng phải biết, cách làm của như tại, cùng kẻ thứ ba có khác gì nhau chứ?"

      Những lời nayd của Kiều An Hạ, biết kchs động Lục Cẩn Niên ở nơi nào, dưới đáy mắt lạnh nhạt của , xẹt qua tia sắc bén, nghiêng đầu, hung dữ nhìm lướt qua Kiều An Hạ, sau đó trực tiếp lướt qua người Kiều An Hạ, tiêu sái về phía ngoài cửa.

      Kiều An Hạ nhìn thái độ như nhìn tấy người trong mắt Lục Cẩn Niên, toàn thân tức giận cú chút phát run, nhịn được vươn tay bắt lấy cánh tay của Lục Cẩn Niên: "Tôi thừa nhận người rất có sức hấp dẫn, coi như tại Kiều Kiều cùng có dính líu gì đó mà người khác nhận ra, nhưng, vậy cũng chưa chắc Kiều Kiều là lòng, hoặc giả con bé chỉ là lúc mơ hồ hay nhất thời rung động, đừng quên con bé cùng Hứa Gia Mộc lớn lên với nhau từ , tình cảm gần gũi giữa bọn họ so với cùng Kiều Kiều sâu sắc hơn rất nhiều..."

      " đủ chưa?" Trong lúc bất chợt Lục Cẩn Niên lên tiếng cắt đứt lời của Kiều An Hạ, tay của nắm chặt lại thành quyền, quay đầu lại chuyện với Kiều An Hạ, chẳng qua là trầm mặc trong hai giây đồng hồ, hết sức bình tĩnh lạnh nhạt mở miệng : "Kiều An Hạ, nên những lời cần thiết này với tôi, huống chi là..."

      Lục Cẩn Niên tới đây, hô hấp cũng dừng lại theo, qua lúc lâu, mới hít hơi sâu, duy trì ngữ điều vững vàng, tiếp: "Chuyện Kiều An Hảo tôi, trong lòng tôi biết còn hơn ."

      Kiều An Hạ mở miệng, còn muốn gì đó, Lục Cẩn Niên lại lên tiếng lần nữa: "Về phần , tôi hủy hoại ấy, đẩy ấy vào hố lửa..."

      Đáy mắt Lục Cẩn Niên lên tầng giễu cợt, tựa như là cười nhạo ngu ngốc của Kiều An Hạ, giọng điều ràng rất nhàng, nghe vào tai người lại rất nặng nề: "Tôi cho biết, đó là thể nào, coi như là tôi tự hủy hoại mình, tự đẩy mình vào hố lửa, tôi cũng làm ấy tổn thương! Cho nên, nhọc phía tâm!"

      Lúc Cẩn Niên dùng ngữ điệu trầm xong mấy chữ cuối cùng, lại kìm nén nuốt ngụm nước bọt, mặt tựa hồ thoáng qua chút tổn thương, giọng điệu hẹ đến thể nghe thấy câu: "Là mình tôi tình nguyện ấy, cho đến bây giờ tôi chưa từng hi vọng quá xa vời rằng ấy tôi."

      Sau đó, Lục Cẩn Niên rút cánh tay bị Kiều An Hạ nắm về, đầu cũng hề quay lại lần bước nhanh, nghênh ngang rời .

      ---

      Kiều An Hảo chọn món đồ trang sức tinh xảo hết sức thanh nhã, cố ý chọn chiếc váy dài xinh đẹp màu nổi, phối hợp với đôi giày cao gót buộc dây cùng màu.

      Kiều An Hảo muốn giành cho Lục Cẩn Niên bất ngờ, nên muốn Lục Cẩn Niên vào nhà, chuẩn bị xong hết thảy, đứng ở trước gương sát đất, kiểm tra chút cảm thấy có vấn đề, liền cầm lấy túi sách, ra ngoài cửa Cẩm Tú Viên chờ.

      Chương 281: Khiến thất vọng rồi? (1)

      Đợi chừng 15 phút, mắt Kiều An Hảo nhìn thấy xe của Lục Cẩn Niên, từ đầu đường đằng xa, rẽ vào đây.

      Lúc này vừa lúc mặt trời lặn về phía tây, ánh mặt trời đỏ bừng, khiến cho ngôi biệt thự Cẩm Tú Viên ngói đỏ tường tráng, càng giống như thê giới thần tiên.

      Lục Cẩn Niên vừa đến chỗ khúc ngoặt, liền thấy Kiều An Hảo đứng bên ngoài hàng rào biệt thự, hàng rào cây tường vi đủ loại màu sắc, nở đúng lúc, mặc chiếc váy phủ dài xuống đất, tóc đen dài đến eo, da trắng như tuyết, dưới chiếu sáng của ánh mặt trời cùng hoa tươi, giống như phong cành tuyệt đẹp chủ có trong ảo giác.

      Lục Cẩn Niên nhìn có chút thất thần, cho đến khi Kiều An Hảo đứng ở ven đường, vẫy vẫy , mới mở trừng hai mắt, chợt hồi thần, vội vàng đạp thắng xe, nhưng xe, vẫn vượt qua Kiều An Hảo khoảng cách chừng ba thước như cũ.

      Trước khi Lục Cẩn Niên đến đón Kiều An Hảo, chuẩn bị tốt tất cả, mặc người là bộ tây trang màu xanh đậm, chải kiểu tóc Hứa Gia Mộc vẫn thường hay để, mặt dán rất nhiều vết sẹo, ngay cả lông mày đều là dựa theo hình dáng lông mày của Hứa Gia Mộc, phác thảo mà vẽ lên.

      Hứa Gia Mộc cùng Lục Cẩn Niên người khí chất cao ngạo lạnh lùng như băng, là Đại thiếu gia được nuông chiều từ , coi như là tướng mạo hai người ở chỗ nào đó rất giống nhau, nhưng lại làm cho người khác có những cảm nhận khác nhau, cho nên rất khó để có thể khiến cho người ta thể nhận ra.

      Nhưng là bây giờ, nếu như phải Kiều An Hảo biết trước đây là Lục Cẩn Niên cải trang Hứa Gia Mộc ra ngoài, cho dù lớn lên cùng Hứa Gia Mộc từ , cũng vẫn rất khó khăn để phân biệt được người trước mặt này là "Hứa Gia Mộc" cải trang.

      Tiệc sinh nhật của Hứa Gia Mộc, được cử hành trong nhà họ Hứa, khoảng cách từ Cẩm Tú Viên đến cũng xa, mặc dù lúc này là giờ tan việc, đường có chút đông đúc, nhưng bất quá cũng chỉ 40 phút, liền tới nhà họ Hứa.

      Thời gian bắt đầu tiệc sinh nhật, là tám giờ tối, lúc này bất quá chỉ mới bảy giờm còn giờ nữa, khách đến dự tiệc còn chưa tới, sân lớn như vậy, lại trống yên tĩnh.

      Lục Cẩn Niên tùy ý tìm chỗ trống, dùng xe, cùng Kiều An Hảo đến của phòng, Lục Cẩn Niên ấn chuông cửa, chưa tới mười giây, liền truyền đến tiếng mở khoám sau đó cửa được người mở ra, là Hứa quản gia phục vụ lâu năm ở nhà họ Hứa, nghe là lúc ban đầu Hàn Như Sương được gả tới, màn đến từ nhà họ Hàn.

      Quản gia tránh người sang bên, để cho Kiều An Hảo cùng Lục Cẩn Niên vào, sao đó mới hô vào trong nhà: "Ông chủ, bà chủ, là An Hảo tới."

      ràng hai người Kiều An Hảo cùng Lục Cẩn Niên đứng ngoài cửa, quản gia lại chỉ mình Kiều An Hảo.

      Mới vòng qua cửa trước, Kiều An Hảo liền chạm mặt Hàn Như Sơ từ trong nhà ra nghênh đón.

      Hàn Như Sơ mặc bộ váy lộ vai màu đỏ, cổ đeo viên hồng bảo thạch rất lớn, toàn bộ tóc được vấn lên, thoạt nhìn đoan trang quý khí, cũng giống như quản gia, mở miệng ra cũng chỉ đến Kiều An Hảo: "Kiều Kiều đến rồi à?"

      Theo giọng của bà ta, liền kéo tay của Kiều An Hảo, nhiệt tình dắt vào nhà, từ đầu đến cuối cũng hề nhìn đến Lục Cẩn Niên đứng bên cạnh Kiều An Hảo, tựa như cũng chỉ là khí.
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 282: Khiến thất vọng rồi? [2]

      Edit: Tuyết Khanh

      Hàn Như Sơ bên tiếp đón Kiều An Hảo ngồi xuống, bên dặn dò quản gia pha trà, có nửa điểm ý tứ muốn tiếp đón Lục Cẩn Niên ngồi xuống, liền quay đầu, tươi cười hiền lành nhìn Kiều An Hảo, hỏi vài câu quan tâm: “Kiều Kiều, những ngày gần đây sống như thế nào? Quay phim có mệt hay ?”

      có gì ạ.” Kiều An Hảo cong cong môi, vừa lễ phép vừa khách khí câu.

      có là tốt rồi, nếu như mệt mỏi, cũng cần chụp ảnh quay phim, nếu còn nên suy nghĩ đến Kiều thị làm việc, bác có thể an bài con đến Hứa thị......” Hàn Như Sơ mới được nửa, quản gia liền bưng cái khay tới, ở đặt ba ly trà nóng hôi hổi.

      Quản gia đặt ly ở trước mặt của Hàn Như Sơ, sau đó lại bưng lên ly đặt ở trước mặt của Kiều An Hảo, ly cuối cùng kia chính là đặt ở bàn, cũng có mời Lục Cẩn Niên uống, làm như là làm cho có mà thôi.

      Kiều An Hảo giọng với quản gia câu cám ơn, sau đó mới trả lời câu hỏi của Hàn Như Sơ:“Con chính là rất thích quay phim, cho nên người cần lo lắng cho con.”

      “Con thích, cứ nghe theo con.” Đôi môi đỏ mọng của Hàn Như Sơ cười cười, bưng ly trà bàn lên.

      Kiều An Hảo nở nụ cười ấm áp, khóe mắt nhìn thoáng qua Lục Cẩn Niên đứng sau cửa sổ sát đất, hơi thở người lạnh nhạt, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, biết suy nghĩ cái gì.

      Kiều An Hảo nhàng nhíu mày chút, mới nhớ đến, từ lúc vào nhà đến bây giờ, Hàn Như Sơ vẫn luôn quay quanh chính mình hỏi đông hỏi tây, căn bản là có để ý đến Lục Cẩn Niên, thậm chí người hầu trong nhà này, ngay cả tiếp đón cơ bản nhất là mời ngồi xuống cũng có.

      Lúc này trong phòng có người ngoài, ai nấy đều biết là Lục Cẩn Niên giả làm Hứa Gia Mộc, cho nên Kiều An Hảo cũng cần diễn trò, trực tiếp mở miệng gọi tên của Lục Cẩn Niên: “Lục Cẩn Niên?”

      Lục Cẩn Niên nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, nghe được giọng của Kiều An Hảo, cũng có xoay người, chỉ là hơi nghiên đầu chút, tầm mắt dừng ở người của Kiều An Hảo, gì, ánh mắt lại lộ ra mọt chút nghi hoặc.

      Kiều An Hảo hướng về phía Lục Cẩn Niên vẫy vẫy tay, sau đó vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh mình, giọng nhàng : “Đứng ở nơi đó làm cái gì? Lại đây ngồi ?”

      Hàn Như Sơ bưng ly trà, khi nghe được những lời này của Kiều An Hảo, vẻ mặt cứng lại chút, trong lúc đó vẻ mặt mang theo chút ghét bỏ cùng chán ghét, nhưng mà, cũng chỉ thoáng qua cái chớp mắt, sau đó vẻ mặt mang theo ý cười, dáng vẻ nhàn nhã nhàng nhấp hớp nước trà.

      Vẻ mặt vừa rồi của Hàn Như Sơ, bất quá cũng chỉ trong cái nháy mắt, nhưng vẫn rất ràng rơi vào trong mắt của Lục Cẩn Niên.

      Giống như trước đây khi còn , lần đầu tiên gặp Hàn Như Sơ, liền thấy vẻ mặt này, căm hận cùng khinh thường.

      Nhiều như vậy năm , cũng chưa từng thay đổi.

      Vẻ mặt Lục Cẩn Niên có chút biến hóa gì, giống như là bình thường tập mãi thành thói quen, ánh mắt lạnh nhạt mang theo vẻ mặt lúc nãy của Hàn Như Sơ, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm Kiều An Hảo, nhàng nháy mắt cái, giọng câu: “ cần.”

      Sau đó cũng chờ Kiều An Hảo mở miệng thêm cái gì, liền xoay người tiếp tục nhìn về phía bên ngoài cửa sổ.

      Hàn Như Sơ nghe được lời nới của Lục Cẩn Niên, khóe môi kéo ra tia cười lạnh, sau đó lại tiếp tục uống hai hớp trà, quay đầu, tươi cười rạng rỡ cùng Kiều An Hảo tiếp tục tán gẫu việc nhà.

      Bởi vì lễ phép cùng tôn trọng, Kiều An Hảo vẫn trò chuyện cùng Hàn Như Sơ, nhưng khóe mắt của , lại thỉnh thoảng liếc nhìn Lục Cẩn Niên cái.

      vẫn luôn giữ im lặng, nếu phải vẫn ngẫu nhiên liếc mắt nhìn thoáng qua cái, cũng biết sau cửa sổ sát đất còn có người đứng.
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :