1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 265: Quà sinh nhật tặng [5]

      Edit: Tuyết Khanh

      Bởi vì lúc trước Kiều An Hạ cũng lên xe của Lục Cẩn Niên, cho nên Kiều An Hảo và Kiều An Hạ cùng ngồi ở phía sau xe, xe của Lục Cẩn Niên chạy đến giao lộ, đúng lúc đèn đỏ, vì thế liền phanh xe lại, xe chậm rãi ngừng lại, xuyên qua kính chiếu hậu, khi nhìn phía Kiều An Hảo, vừa vặn thấy túi đồ bên cạnh , nghĩ đến lúc ăn cơm, Kiều An Hạ có qua lần, buổi chiều hai chị en các dạo phố chọn lựa quà sinh nhật.

      Là chọn quà sinh nhật cho Hứa Gia Mộ ...... Lục Cẩn Niên nhịn được nhìn chằm chằm túi quà kia trong chốc lát, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng tẻ nhạt, thoáng lên chút hâm mộ, cho nên khi đèn đỏ nhảy thành đèn xanh, cũng hề đều có phản ứng gì, thẳng đến khi mấy chiếc xe ở phái sau kiên nhẫn nhấn còi liên tục, Lục Cẩn Niên mới dậm chân ga, đánh tay lái, rẽ vào hướng, sau khi được đoạn, thình lình mở miệng, hỏi câu: “Xế chiều là mua quà sinh nhật cho Gia Mộc?”

      “Uhm.” Kiều An Hảo lên tiếng, nghĩ đến chính mình mua quà sinh nhật cho Lục Cẩn Niên, do dự chút, quyết định vẫn là giữ lại đến thứ sáu rồi cho Lục Cẩn Niên kinh ngạc, vì thế liền thêm cái gì.

      mặt của Lục Cẩn Niên, cũng có biến hóa gì quá lớn, nhưng là tay nắm tay lái, lại nắm chặt, trầm mặc hồi lâu, lại mở miệng hỏi: “Mua quà gì vậy?”

      cái cà vạt.” Kiều An Hảo .

      Lục Cẩn Niên gật đầu cái, gì nữa, ngoài cửa sổ đèn đường mờ nhạt, ngừng chiếu lên khuôn mặt đẹp trai của , vẻ mặt dao động, thoạt nhìn có chút mơ hồ.

      Buổi tối, Kiều An Hảo tắm rửa sạch , leo lên giường, Lục Cẩn Niên tắm rửa xong ra, ngay cả đèn ngủ cũng đều tắt, liền trực tiếp áp đảo Kiều An Hảo bên dưới, hôn lên môi của , có điểm gấp gáp, tay cũng có cởi váy ngủ của , trực tiếp gấp gáp kéo ra quần trong của , xông vào.

      Thân thể Kiều An Hảo rung rung chút, theo bản năng liền ôm lấy bả vai của Lục Cẩn Niên, thân thể cứng ngắc chút, sau đó liền rên tiếng hôn sâu hơn.
      -
      Ngày mai Hoàn Ảnh truyền thông có cuộc họp sớm, sáng sớm Lục Cẩn Niên dậy sớm, ngay cả bữa sáng cũng chưa kịp ăn, liền lái xe rời .
      Hội nghị két thúc, là mười giờ sáng, giữa trưa mới có thời gian ăn cơm, Lục Cẩn Niên ngay cả nước cũng chưa uống, trực tiếp vội vã , kết thúc bữa ăn, giờ rưỡi chiều,từ lúc buổi sáng rời giường đến bây giờ Lục Cẩn Niên vẫn rất bận, rốt cục có cơ hội thở hơi.

      Giữa trưa đến chỗ ăn cơm, là nơi phục vụ tổng hợp, khi Lục Cẩn Niên ở trong phòng nghỉ ngơi nhắm mắt dưỡng thần, trợ lý nhân cơ hội đem xe đưa vào khu vực bãi đỗ xe kêu người rửa sạch xe.

      Rửa xe xong, là nửa tiếng sau, khi trợ lý trở lại phòng nghỉ, Lục Cẩn Niên tỉnh lại, nghe điện thoại.

      Trợ lý muốn làm phiền Lục Cẩn Niên, nên im lặng đứng ở bên, vẫn đợi cho đến khi Lục Cẩn Niên cắt điện thoại, mới mở miệng : “Ông Lục, tại chúng ta phải về công ty sao?”

      Lục Cẩn Niên nhìn về phía trợ lý gật đầu cái, đưa điện thoại di động bỏ vào trong túi, cầm áo khoác lên, dẫn đầu về phía cửa ra khỏi phòng nghỉ.

      Trợ lý vội vàng đuổi theo, được vài bước, như là nhớ tới đến chuyện gì, ở trong túi đồ lấy ra cây bút ghi , đưa cho Lục Cẩn Niên: “Ông Lục, đây là đồ của ngài sao?”

      Lục Cẩn Niên nghiêng đầu nhìn thoáng qua, lắc đầu cái, lạnh nhạt ném ra câu: “ phải.”

      Chương 266 : Quà sinh nhật tặng (6)

      "Nhưng đây là nhân viên rửa xe tìm thấy ghế sau của ngài."

      Bút ghi này nếu phải của Kiều An Hạ, cũng là của Kiều An Hảo... Lục Cẩn Niên khẽ nhăn mày, khựng bước chân, vươn tay cầm lấy bút ghi từ tay trợ lý, sau đó tiếp tục về phía thang máy.

      -

      Trở lại Truyền thông Hoàn Ảnh, bàn làm việc của Lục Cẩn Niên chồng chất mấy chồng văn kiện khẩn. Khi xử lý xong xuôi là bốn giờ rưỡi chiều.

      Lục Cẩn Niên day day ấn đường mệt mỏi, uể oải dựa vào ghế làm việc, thư giãn chừng năm phút, rồi lại ngồi thẳng người. Lúc bật máy tính, thoáng liếc thấy chiếc bút ghi mình tiện tay đặt bàn.

      Lục Cẩn Niên do dự chặp, nhập mật khẩu máy tính, mà cầm cây bút ghi kia lên.

      Cây bút ghi này chắc được mua lâu rồi nên có nhiều chỗ sờn mòn.

      Lục Cẩn Niên xoay tới xoay lui cây bút ghi , vẫn nghĩ ra rốt cuộc là của Kiều An Hảo hay Kiều An Hạ, khiến người khác tò mò. Tuy vật rơi xe , nhưng muốn trả về nguyên chủ đành phải nghe thử đoạn ghi thôi, nên Lục Cẩn Niên tay nhấn nút 'play'.

      Tiếng lạo xạo hơn mười giây, sau đó mới truyền đến giọng quen tai gọi cái tên thân thuộc: "Kiều Kiều, rốt cuộc là em muốn với cái gì"

      Là tiếng của Hứa Gia Mộc, thanh rất từ tính, ngọt ngào êm tai.

      Phần ghi truyền đến giọng của Kiều An Hảo, vẫn lạo xạo như cũ lâu, lại có giọng điệu thúc giục của Hứa Gia Mộc: "Kiều Kiều, em muốn nhanh lên, vì sao phải đóng cửa?"

      "Ôi, Kiều Kiều, em biết chủ động rót nước cho từ bao giờ vậy?"

      " Gia Mộc, nghiêm túc , em có việc muốn với ." Rốt cục máy ghi cũng truyền đến giọng mềm mại mang theo chút ngây thơ của Kiều An Hảo.

      "Được, được, được, nghiêm túc." Hứa Gia Mộc dung túng, chàng nam sinh nghiêm trang lại, rồi ho khan hai tiếng: "Rồi, bây giờ nghiêm túc. Lại đây, Kiều Kiều, dỏng tai lắng nghe."

      Máy ghi yên tĩnh hồi lâu, mới vang lên giọng mềm mại, dịu dàng của Kiều An Hảo: "Có người rằng, mỗi con người tồn tại, là để cho nửa kia của riêng mình được sinh ra. Em nghĩ, em được sinh ra cõi đời này, là vì có ."

      Bỗng chốc Lục Cẩn Niên cứng đờ, ánh mắt nhìn chòng chọc cây bút ghi rơi vào vô định.

      có tiếng trả lời của Hứa Gia Mộc, nhưng Kiều An Hảo vẫn câu sau tiếp câu trước, dõng dạc từng câu từng lời.

      "Em có nhiều ước mơ, chỉ hi vọng có thể ở bên cạnh ."

      "Em có tài văn chương, nhưng điều em muốn , em muốn năm mươi năm sau, vẫn có thể như bây giờ."

      "Có lẽ, suốt kiếp này, có ai khiến em da diết như vậy."

      " biết , kể từ ngày hôm ấy gặp , em làm tất cả để được gần hơn."

      "Em mơ rất nhiều giấc mơ, trong mỗi giấc mộng đều có . Em cũng từng tưởng tượng rất nhiều, mỗi lần đều tưởng tượng kề vai bên . Em cũng cầu nguyện rất nhiều điều, từng ước nguyện đều hi vọng em."
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 267 : Quà sinh nhật tặng (7)

      “Đối với thế giới, chỉ là con người. Nhưng đối với em, là cả thế giới.”

      “Trọn kiếp, em nhất.”

      Kiều An Hảo dứt lời lúc khá lâu, Hứa Gia Mộc mới lên tiếng: "Kiều Kiều..."

      Hứa Gia Mộc chỉ gọi tên, bút ghi lại yên tĩnh. Qua đoạn thời gian, Hứa Gia Mộc lại cất lời, nghe ra rất nghiêm túc: "Trọn kiếp, chỉ em." (Trong tiếng Tàu chỉ có wo-ni = I-you nên bạn Niên nhà ta bị ăn vố nhầm nghiêm trọng.)

      Sau đó, máy ghi còn tiếng chuyện.

      Văn phòng rơi vào gian tĩnh lặng, Lục Cẩn Niên vẫn duy trì tư thế cầm bút ghi , lâu sau cũng nhúc nhích.

      Vẻ mặt rất lạnh lùng, nhìn ra được vui buồn, mắt chớp chăm chăm nhìn chiếc bút. Trông chẳng khác nào bức tượng điêu khắc tuyệt tác.

      Lục Cẩn Niên cũng biết ngồi như thế bao lâu, mãi đến khi có tiếng gõ cửa, mới chầm chậm ngẩng đầu nhìn cánh cửa phòng đóng chặt, cánh môi khẽ giật nhưng phát ra tiếng. nuốt khan, ghì chặt cây bút ghi , gắng gượng lắm mới giữ được độ bình thường trong giọng : "Vào ."

      Trợ lý đẩy cửa ra, nhưng vào, chỉ đứng lễ độ cung kính nhắc nhở: “Ông Lục, bảy giờ tối rồi, xin hỏi ngài tan tầm chưa?”

      Lục Cẩn Niên hạ tầm mắt, trầm mặc trong chốc lát, mới trả lời: “Cậu về trước , lúc nữa tôi tự lái xe về.”

      “Vâng.” Trợ lý đáp, lui về sau hai bước, rồi nhàng đóng cửa.

      Văn phòng lại quay về với yên tĩnh, Lục Cẩn Niên ngồi lặng người trong chốc lát mới quay ra nhìn bên ngoài cửa sổ, phát màn đêm thực buông xuống, cả thành phố được bao phủ bởi hàng ngàn ánh đèn lấp lánh.

      Lục Cẩn Niên theo thói quen bốc lấy gói thuốc, chậm rãi đứng lên, tới bên cửa sổ sát đất, sau đó châm điếu, im lặng hút.

      ra có số việc sớm biết, nhưng đến khi chính tai nghe bọn họ thổ lộ với nhau, mới nhận ra rằng vết thương lòng vừa đau vừa chua xót hơn cả tưởng tượng của .

      Trọn kiếp, em nhất.

      Trọn kiếp, chỉ em.

      màn tỏ tình khiến người ta ngưỡng mộ nhỉ...

      Lục Cẩn Niên nhắm mắt, rít mạnh hơi thuốc đè xuống cái tâm trạng cồn cào nơi đáy lòng. Nhưng do quá gấp nên khiến bản thân bị sặc, cúi người ho kịch liệt.

      -

      Hôm qua khi Kiều Hảo An đặt mua hàng mạng Taobao, cố tình tìm shop trong nội thành, nên chiều nay hàng được ship tới Cẩm Tú Viên.

      Tổng cộng có hai thùng lớn, Kiều An Hảo nhờ má Trần cùng mang lên lầu, vì mai mới là ngày sinh nhật của Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo sợ bị phát còn bất ngờ nữa, cho nên vòng quanh phòng ngủ tìm chỗ giấu. Tìm tới tìm lui, cuối cùng đem giấu ở trong tủ đựng quần áo nơi phòng thay đồ, thuận tiện còn khóa ngăn tủ, rồi giấu chìa khóa .

      Vì bị dùng để giấu 2 cái thùng kia, nên còn chỗ đựng vali, Kiều An Hảo đành đặt đại ở góc phòng thay đồ. Sau đó, nhớ tới trong ấy đựng cái hộp sắt bí mật của mình, liền vội vàng lấy ra.




      Chương 268: Quà sinh nhật tặng (8 )

      Trong lúc suy nghĩ nên giấu hộp sắt ở đâu, Kiều An Hảo mở hộp, nhìn lại xấp vé máy bay bên trong, thích khẩy vài cái, rồi đem tấm phong bì màu xanh lam dưới cùng ra.

      Kiều An Hảo mở phong bì, lấy lá thư bên trong ra. Chữ viết xinh đẹp, từng dòng từng chữ đập vào mắt .

      Lục Cẩn Niên:

      Có người rằng, mỗi con người tồn tại, là để cho nửa kia của riêng mình được sinh ra. Em nghĩ, em được sinh ra cõi đời này, là vì có .

      Em có nhiều ước mơ, chỉ hi vọng có thể ở bên cạnh .

      Em có tài văn chương, nhưng điều em muốn , em muốn 50 năm sau, vẫn có thể như bây giờ.

      Có lẽ, suốt kiếp này, có ai khiến em da diết như vậy.

      biết , kể từ ngày hôm ấy gặp , em làm tất cả để được gần hơn.

      Em mơ rất nhiều giấc mơ, trong mỗi giấc mộng đều có . Em cũng từng tưởng tượng rất nhiều, mỗi lần đều tưởng tượng kề vai bên . Em cũng cầu nguyện rất nhiều điều, từng ước nguyện đều hi vong em.

      Đối với thế giới, chỉ là con người. Nhưng đối với em, là cả thế giới.

      Trọn kiếp này, em chi .

      Kiều An Hảo.

      Mặt trái lá thư, dùng bút lông hồng nhạt để viết lời bài hát của Châu Kiệt Luân: Rằng đẹp nhất phải ngày mưa. Mà là khi trời mưa từng cùng trú mưa dưới mái hiên...

      Khi đó, tuy sắp tốt nghiệp đại học, nhưng chữ viết vẫn mang nét trẻ trung non nớt. Qua hàng chữ được viết nắn nót, Kiều An Hảo mơ hồ thấy được cảm giác thấp thỏm và e thẹn của mình năm ấy.

      Trước đây, mang lá thư này tìm Hứa Gia Mộc, đọc thuộc lòng từng câu từng chữ. Hứa Gia Mộc nghe xong, mắng sến súa. Nhưng mắng mắng, vẫn nghiêm túc giúp chỉnh sửa từ ngữ, từ “Trọn kiếp này, em thích nhất” thành “Trọn kiếp này, em chỉ .”

      Nào ai ngờ, cụm từ Hứa Gia Mộc sửa năm xưa như lời tiên tri. Bao tháng năm trôi qua, Kiều An Hảo vẫn lòng dạ Lục Cẩn Niên.

      Kiều An Hảo khẽ thở dài, gấp lá thư lại bỏ vào trong phong bì, rồi đậy nắp hộp sắt, nhìn quanh căn phòng lượt, cuối cùng quyết định nhét hộp sắt dưới gầm giường.

      Lục Cẩn Niên chỉ mới liên tục về Cẩm Tú Viên vài ngày thôi, Kiều An Hảo hình thành thói quen sau bữa tối ngồi xem ti vi ở phòng khách, chờ Lục Cẩn Niên về.

      Thời gian Lục Cẩn Niên về có lúc sớm lúc muộn. Trong lúc đợi chờ, Kiều An Hảo tùy tiện bật kênh truyền hình xem. Hết phim, đồng hồ cũng chỉ đúng 9:45 pm. Bình thường vào giờ này, Lục Cẩn Niên trở về rồi, nhưng hôm nay, nấn ná thêm 20 phút quảng cáo, ngoài cửa sổ vẫn là mảnh tĩnh lặng, có tiếng xe.

      Kiều An Hảo nhàm chán đổi tư thế ngồi sofa, cầm remote đổi kênh lung tung, xem cái này chút rồi lại qua kênh khác. Đến gần 11 giờ, má Trần uống nước, thấy Kiều An Hảo còn ngồi trong phòng khách giật bắn mình: “Bà chủ, sao còn chưa nghỉ ngơi?”

      Kiều An Hảo nhìn màn hình ti vi, dối lòng mà rằng với má Trần: “Tôi chưa buồn ngủ.”

      Sau đó, với má Trần: “Uống xong rồi mau vào trong ngủ .”
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 269: Quà sinh nhật tặng (9)

      “Vậy chủ cũng nên ngủ sớm chút.” Má Trần dặn dò câu, rồi mới quay về phòng ngủ của mình.

      Trong phòng khách chỉ còn mỗi Kiều An Hảo, xem ti vi lúc, rồi liếc nhìn đồng hồ tường. qua 30phút, vậy mà Lục Cẩn Niên vẫn chưa về.

      Còn nửa tiếng nữa, chính là sinh nhật của ...

      Kiều An Hảo cắn môi dưới, kìm lòng được đành cầm điện thoại lên, định gọi cho Lục Cẩn Niên, hỏi đêm nay có về nhà . Khi tìm được số của rồi, lại tìm ra được lý do tạm bợ để gọi về, lần trước dù sao cũng có cái cớ.

      Mặc dù thời gian gần đây rất hạnh phúc, cảm tưởng như là vợ vậy. Nhưng đó chỉ là ảo giác, sớm hoặc muộn rồi giấc mơ này cũng đến hồi kết thúc.

      Kiều An Hảo mím môi, ngượng ngùng buông chiếc điện thoại, hai tay vòng ôm lấy đầu gối, ngồi sofa, lơ đãng xem ti vi nhưng để tâm ấy chiếu cái gì.

      Đồng hồ đổ chuông báo mười hai giờ, Kiều An Hảo nhúc nhích cơ thể tê cứng. sang ngày thứ sáu, đến sinh nhật rồi, nhưng người ở nơi đâu.

      Kiều An Hảo nuốt ngụm nước bọt, ngây ngẩn hồi, rồi vơ lấy di động, gặm móng tay chặp mới quyết định đánh đoạn tin nhắn chỉ 4 chữ gửi cho Lục Cẩn Niên: Sinh nhật vui vẻ.

      Kiều An Hảo lại cắn môi, chuẩn bị nhấn nút gửi nghe thấy tiếng động cơ xe bên ngoài.

      vội vàng ném điện thoại sang bên, chạy đến bên cửa sổ phòng khách, thấy ánh đèn le lói bên ngoài.

      -

      Lục Cẩn Niên đứng trước cửa sổ sát đất văn phòng làm việc, làm điếu rồi lại thêm điếu. Mãi đến khi bao thuốc lá hết sạch, mới thở dài hơi, vứt bao rỗng vào thùng rác, đứng tại chỗ lúc, sau đó cầm chìa khóa rời khỏi văn phòng.

      Lúc lấy xe từ tầng hầm ra, Lục Cẩn Niên nhìn thoáng qua đồng hồ, mười giờ, vừa vặn mưa rào kèm sấm chớp kéo đến, tạo những vũng nước tù nơi nền đất trũng.

      Lúc Cẩn Niên lái xe mục đích dạo quanh vòng thành phố Bắc Kinh. ra tính về biệt thự Nghi Sơn, nhưng chạy được nửa đường, nghĩ đến quan hệ của và Kiều An Hảo được cải thiện ở nơi ấy, nhất thời đáy lòng nổi lên chua xót, sau đó liền đánh cua quay đầu xe, trở về nội thành.

      Vì quả biết nơi nào, đành liều mình phóng , đợi đến khi bình tĩnh, mới phát vô thức lái xe vào trong sân biệt thự Cẩm Tú Viên.

      Lục Cẩn Niên chần chừ lúc, liền đạp phanh xe. Xe đột ngột dừng. nhìn xuyên qua kính chắn gió đằng trước, thấy gian phòng trước mặt vẫn sáng đèn. hạ tầm mắt, trầm mặc giây lát, rồi lại khởi động xe tính quay đầu rời .

      Kết quả vừa giẫm lên chân ga, xe chỉ mới chạy được chút, cửa phòng liền mở toang. Kiều An Hảo mặc áo ngủ, từ trong nhà ra.

      Lục Cẩn Niên khựng chân chốc lát, rồi buông lỏng, xe chậm rãi dừng lại.

      Kiều An Hảo mang dép lê chạy tới.

      Lục Cẩn Niên hạ cửa kính xe. Kiều An Hảo chạy đến bên cạnh, mở to đôi mắt đen láy nhìn Lục Cẩn Niên, cười hỏi: “ về?”

      Chương 270: Đưa quà sinh nhật cho (10)

      Lục Cẩn Niên hạ cửa kính xe. Kiều An Hảo chạy đến bên cạnh, mở to đôi mắt đen láy nhìn Lục Cẩn Niên, cười hỏi: “ về?”

      Lục Cẩn Niên trả lời, chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Kiều An Hảo, liền quay đầu nhìn thẳng kính chắn gió phía trước, khuôn mặt tuấn mỹ yên tĩnh đến dọa người, tản mát hơi thở lạnh lẽo cấm – người – tới – gần.

      Kiều An Hảo cảm giác được dường như tâm trạng người đàn ông này được tốt, chớp mắt khẽ thu lại nụ cười, thận trọng hỏi han: “Làm sao vậy?”

      Lục Cẩn Niên lại nghe thấy tiếng , hơi quay đầu, liếc quay kính chiếu hậu nhìn , tay siết chặt vô lăng, sau đó đột ngột rút chìa khóa, đẩy cửa xuống xe.

      Lục Cẩn Niên ngó lơ Kiều An Hảo đứng cạnh xe, bước nhanh thẳng vào nhà.

      Kiều An Hảo gấp gáp đuổi kịp, lúc chạy vào trong nhà, Lục Cẩn Niên đổi xong giày, cởi áo khoác ra.

      Kiều An Hảo chậm bước chân, đằng sau cách Lục Cẩn Niên nửa mét, giọng hỏi: “ ăn tối chưa? Có muốn ăn chút gì ?”

      Lục Cẩn Niên lên tiếng, chỉ cởi áo, rồi tùy ý ném lên sofa, sau đó bước lên lầu.

      Kiều An Hảo vớ lấy điện thoại của sofa, vội vàng chạy lên theo. tới cửa phòng ngủ, Kiều An Hảo lại hỏi: “Em pha nước tắm cho ? Mệt mỏi cả ngày rồi, ngâm nước ấm cho thoải mái.”

      Lục Cẩn Niên vẫn phản ứng, thậm chí bước chân ra khỏi phòng ngủ cũng dừng lại.

      Kiều An Hảo phồng má nghi hoặc, đuổi theo Lục Cẩn Niên: “ trễ thế này, nghỉ ngơi sao?”

      Lục Cẩn Niên đẩy cửa phòng sách, xem Kiều An Hảo như khí, trực tiếp vào, sau đó đợi phản ứng, liền đóng “rầm” cửa.

      Kiều An Hảo nhìn cánh cửa đóng chặt trước mặt, há hốc miệng, vặn thử tay nắm cửa bị khóa trái.

      Kiều An Hảo nhăn mặt, hiểu có chuyện gì khiến tâm trạng Lục Cẩn Niên tệ thảnh ra thế này?

      Kiều An Hảo đứng trước cửa phòng sách hồi, mới xoay người trở về phòng ngủ. Cắn ngón tay suy tư lúc, Kiều An Hảo nhớ đến lúc vô tình nghe thấy Lục Cẩn Niên và trợ lý chuyện: “Vả lại tôi chưa từng trải qua sinh nhật.”

      nhớ khi ấy, vẻ bình thản khuôn mặt tuấn mỹ của Lục Cẩn Niên toát ra nỗi buồn và đơn.

      Hôm nay là sinh nhật , vì thế mà thấy khó chịu trong người?

      Kiều An Hảo chạy đến đầu giường, mở ngăn kéo, lấy ra hộp quà màu lam.

      vốn chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ nhằm tạo bất ngờ cho Lục Cẩn Niên, rồi sau đó mới đưa qùa. Nhưng tại, tự nhốt mình trong phòng sách...

      Kiều An Hảo cắn môi, xuống lầu tìm má Trần để lấy chùm chìa khóa dự phòng, sau đó đến phòng sách ở lầu hai.

      -

      “Kiều Kiều, Kiều Kiều, Kiều Kiều!”

      Kiều An Hạ liên tục hô gọi “Kiều Kiều”, đột nhiên ngồi bật dậy giường.
      Last edited by a moderator: 26/4/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 271: Quà sinh nhật tặng (11)

      Editor: Sam Sam

      “Hạ Hạ, làm sao vậy?” Trình Dạng nằm ở bên cạnh Kiều An Hạ, bị làm cho tỉnh giấc, hơi mơ màng ngồi dậy, vẻ mặt quan tâm hỏi.

      Kiều An Hạ nhìn Trình Dạng, biết rằng bản thân vừa trải qua giấc mơ, bây giờ mới thầm thở dài hơi nhõm, vươn tay chủ động ôm thắt lưng Trình Dạng, vùi mặt vào ngực , giọng : “ có gì đâu, chỉ là mơ thấy ác mộng thôi.”

      Trình Dạng ôm Kiều An Hạ, tìm tư thế thoải mái nằm xuống, tay dịu dàng vỗ về sau lưng : “Ngủ , đừng sợ, có đây.”

      Kiều An Hạ gì, tăng thêm lực ôm thắt lưng .

      Trong đêm tối, lại lần nữa rơi vào im lặng, Kiều An Hạ cảm giác được sức lực phía sau lưng mình dần dần biến mất, nhịp thở của người đàn ông bên cạnh trở nên kéo dài đều đặn, biết ngủ say, nhưng lại có chút khó khăn.

      Kiều An Hạ mở to mắt, nhìn Trình Dạng nhắm mắt ngủ say, sau đó lặng lẽ dịch chuyển tay ra khỏi người mình, xốc chăn lên, xuống giường, ra khỏi phòng ngủ.

      Kiều An Hạ tới phòng bếp, cầm lon RIO ướp lạnh, mở nắp, uống ngụm, sau đó đến ban công, nhìn màn đêm yên tĩnh, mọi ánh đèn đều tắt, lại nhớ tới giấc mộng mình vừa mơ thấy.

      Ở trong mơ, Kiều An Hảo biết làm chuyện sai trái, nhìn với ánh mắt tức giận, rằng hủy hoại hạnh phúc cả đời của ấy. Trong mơ, Kiều An Hảo còn khóc lóc rằng, ấy vẫn xem là người chị tốt nhất đời, nhưng tại sao lại có thể đối xử như vậy với ấy ?

      Chỉ trích như vậy, tức giận như vậy, giống y như .

      Kiều An Hạ nhịn được nắm chặt lon RIO, cảm giác lạnh lẽo khiến trong lòng bất an cũng bình tĩnh hơn chút.

      Từ , và Kiều An Hảo, Hứa Gia Mộc cùng nhau lớn lên, ba người như hình với bóng, quan hệ rất tốt, dường như lúc đó có gì gọi là bí mật, thế mà có việc, Kiều An Hảo biết, nhưng Hứa Gia Mộc lại biết.

      Trước khi tốt nghiệp đại học, vẫn là thiên kim tiểu thư nhà giàu, cuộc sống xa xỉ, có rất nhiều bạn trai đặc sắc, trong số những người bạn trai đó, có người là vì xúc động nhất thời, có người là vì cảm thấy kích thích, cũng có người vì đơn nên đồng ý, nhưng mà, cũng có nghĩa là tim bị lay động.

      Gần tới lúc tốt nghiệp, qua lại với người chủ quản của đài phát thanh truyền hình Thượng Hải, người đàn ông ấy cao lớn tuấn tú, giọng cuốn hút, nhưng thực cuốn hút chính là, người đàn ông đó rất cao ngạo, có điểm giống… Lục Cẩn Niên.

      Lúc đó cũng như bây giờ, tuy cam lòng, nhưng muốn ôm hi vọng với Lục Cẩn Niên, ý nghĩ của rất đơn giản, chính là người đàn ông kia, có lẽ biết được cảm giác khi ở bên cạnh Lục Cẩn Niên.

      như thế nào… ngắn gọn lại, cuối cùng cũng có chút rung động, muốn kết hôn với ta, nhưng mà, mỗi lần nhắc chuyện này với cha mẹ , họ luôn kiên quyết phản đối, hơn nữa còn cho biết rằng, phải gả cho Hứa Gia Mộc.

      Thời điểm đó, mới biết, ra Kiều gia với Hứa gia có hôn ước.

      Sản nghiệp của Hứa gia rất lớn, Hứa Gia Mộc là con , xem như là người chồng tốt khó gặp.

      Tuy rằng cha mẹ đối xử rất tốt với Kiều An Hảo, nhưng động tới chuyện tốt này, vẫn phải nghĩ đến con của mình trước tiên.
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 272: Quà sinh nhật tặng (12)

      Tất cả cha mẹ, ai cũng nghĩ rằng quyết định của mình là tốt cho con cái, Kiều An Hạ từng cố thuyết phục cha mẹ của mình, nhưng kết quả cuối cùng vẫn là kết thúc trong thất bại, ngay sau đó cùng người con trai ở tiết mục phát thanh kia cũng chia tay.

      Kiều An Hạ vẫn luôn xem Hứa Gia Mộc là bạn bè của mình, có nửa điểm tình cảm giữa nam nữ, mà lại thể chống lại cha mẹ của mình, có phần lo lắng mình cuối cùng bị buộc gả cho Hứa Gia Mộc.

      thời gian kia, khi Kiều An Hạ vẫn bị vấn đề này quấy nhiễu, thậm chí cũng nghĩ tới việc ra nước ngoài học, dùng phương pháp học hơn mười năm cũng quay lại để trốn tránh đám cưới, nhưng trong lúc cái ý tưởng này của vẫn chưa hoàn toàn được áp dụng, trong lúc vô ý, nghe trộm được đoạn đối thoại.

      Kia là ngày đầu hè sau buổi chiều, cho dù qua nhiều năm như vậy, vẫn nhớ ràng, ngày đó thời tiết tốt đến thể ngờ, trời xanh mây trắng, gió mây thưa.

      Ngày đó người giúp việc quyét dọn căn phòng của , lại cần nhà vệ sinh gấp, liền mượn phòng vệ sinh của Kiều An Hảo ở gần đó dùng tạm, lúc ấy thịnh hành loại phần mềm ghi ca hát, đúng lúc cũng bị cuốn hút, vì thế lúc nhà vệ sinh, liền mở điện thoại ra chuẩn bị hát để ghi , kết quả là nghe thấy bên ngoài truyền đến giọng của Kiều An Hảo: " Gia Mộc, em cần giúp em chuyện, bất quá nhất định phải thay em giữ bí mật."

      Con người trời sinh đều có tính hiếu kỳ, lúc nghe được câu kia, nhất thời liền quên mất chuyện mình cần làm, trái lại lại đứng lên từ bồn cầu, dán vào của nhà vệ sinh, nghe trộm, sau đó theo cuộc đối thoại của Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc mà biết, lần này Kiều An Hảo tìm Hứa Gia Mộc tới đây, là vì giúp giám định bức thư tình.

      Nội dung trong bức thư tình kia, quả được viết rất tốt, từng chữ tình cảm nòng nàn.

      Đại thiếu gia Hứa Gia Mộc đó, trái lại lại mang theo vài phần ngiêm túc, rất bình tĩnh chờ Kiều An Hảo đọc xong bức thư tình, còn phá lệ ra chút đề nghị cho Kiều An Hảo.

      Kiều An Hảo cũng tiếp thu đề nghị của Hứa Gia Mộc, vừa vui vẻ vừa lời cảm ơn với Hứa Gia Mộc, vừa hào phóng thực lời hứa lúc ban đầu khi tìm Hứa Gia Mộc giám định thư tình, mời Hứa Gia Mộc ăn kem ly, hai người rất nhanh liền rời khỏi phòng ngủ.

      Cho đến lúc bên ngoài hoàn toàn yên tĩnh lại, Kiều An Hạ mới phục hồi tinh thần, trong đầu vừa nghĩ tới người người Kiều An Hảo thích biết là ai, vừa mở cửa trở về phòng ngủ của mình, đợi đến khi từ trong hiếu kì phục hồi lại tinh thần của mình, lại phát điện thoại của mình thế nhuwgn vẫn nằm ở trạng thái ghi , lúc chuẩn bị tắt trạng thái ghi , trong đầu bất chợt lên ý tưởng, do dự lát, liền lưu đoạn ghi kia lại, sau đó mở lại lần, lúc nghe đến đoạn đối thaoij của Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc, trong đầu nảy lên suy nghĩ.

      lập tức chạy đến trước bàn, mở máy tính của mình ra, chép đoạn ghi kia vaof, đem vài nội dung cần thiết cắt , chẳng qua là giữ lại chút để người ta có thể dễ dàng thấy được mập mờ của đoạn đối thoại, sau đó sao lại vào trong máy ghi mà năm ngoái cha đưa cho mình, đến nhà họ Hứa.

      biết, Hứa Gia Mộc cùng Kiều Gia Hảo ăn kem ly, nhưng vẫn giả vờ thành dáng vẻ muốn tìm Hứa Gia Mộc, cuối cùng biết được Hứa Gia Mộc có ở nhà, liền tới trước mặt Hàn Như Sơ, để cho nghe ca khúc mà mình vừa ghi được.

      Hàn Như Sơ tất nhiên đáp ứng, chẳng qua là tay vừa bấm nút mở máy ghi , phát ra phải là bài hát, mà là đoạn ghi bị mình động tay động chân.

      Chương 273 Qùa sinh nhật tặng (13)

      Sau đó lại giả vờ làm ra bộ dạng hoảng hốt, lấy lại máy ghi , nhưng Hàn Như Sơ nghe được phân của cuộc đối thoại, cầu phát toàn bộ.

      vẫn dùng loại vẻ mặt gấp gáp, ngồi bên cạnh Hàn Như Sơ, đợi đến khi máy ghi phát xong cuộc đối thoại, mới cẩn thận với Hàn Như Sơ: "Bac Húa, bác ngàn vạn lân đừng để cho Hứa Gia Mộc cùng Kiều Kiều biết, bác biết chuyện bọn họ nhau, bọn họ với cháu, bảo cháu phải giữ bí mật."

      ...

      Nghĩ lại đến đây, Kiều An Hạ liền giơ tay lên, uống hơi cạn sạch ly rượu cầm trong tay.

      Chuyện hợp tác là điều mà ai có thể thay đổi được, hôn nhân là loại hợp tác tốt nhất, vì chuyện riêng của bản thân, thể làm gì khác hơn là bán đứng hạnh phúc cả đời của Kiều An Hảo.

      biết Hàn Như Sơ con như mạng, nên mới cố ý diễn tuồng kịch cho Hàn Như Sơ xem, khiến bà cho rằng con trai của bà cùng Kiều An Hảo là lòng nhau.

      Ưóc chừng qua hai tuần lễ sau, vô ý nghe lén được cha mẹ mình chuyện phiếm, biết được Hàn Như Sơ nhìn trúng ý Kiều An Hảo là con dâu, mà phải Kiều An Hạ.

      khoảnh khắc kia, biết, mình được như ý nguyện.

      Nhưng, được như ý nguyện, kể từ khắc kia, trở nên đau lòng bất an, ban đêm thường nằm mơ thấy ánh mắt oán hận của Kiều An Hảo, có lẽ là vì đền bù sai lầm lúc ban đầu, cũng có lẽ là vì muốn để cho lòng mình khá hơn chút, cho nên từ lúc ấy về sau, liền dốc sức mà đối tốt với Kiều An Hảo

      Cho đến buổi chiều hôm kia, biết được Kiều An Hảo kết hôn với Hứa Gia Mộc, mà vẫn dây dưa với Lục Cẩn Niên.

      Sau đó, liên đem chiếc máy ghi tùy thân mình vẫn mang bên người, lặng lẽ đặt xe Lục Cẩn Niên.

      Nguyên nhân làm vậy rất đơn giản, chính là vì để cho Lục Cẩn Niên biết, Kiều An Hảo cùng Hứa Gia Mộc là lòng nhau, bất kể Kiều An Hảo nhiều đến đâu, có quan tâm Kiều An Hảo nhiều đến đâum cũng nhất định phải chết tâm, buộc phải vứt bỏ!

      Bởi vì thể trơ mắt nhì Kiều An Hảo cùng Lục Cẩn Niên lén lút như vậy sau lưng Hứa Gia Mộc, đợi đến có ngày khi mọi chuyện bại lộ, người bị phỉ báng bị chỉ trích chỉ là Kiều An Hảo!

      Năm năm trước, làm chuyện sai lầm, có lỗi với Kiều An Hảo lần.

      tại, chỉ muốn cố gắng bảo vệ cho Kiều An Hảo tốt, để cho con bé bị tủi thân.

      -

      Kiều An Hảo tay cầm chìa khóa, tay cầm hộp quà màu xanh, đứng ở cửa phòng sachsm hít hơi sâu.

      từng tặng rất nhiều quà sinh nhật, nhưng đây là lần đầu khẩn trương nhất!

      Kiều An Hảo giơ tay lên, nhàng gõ cửa phòng, đợi hồi lâu, trong phòng sách cũng có động tĩnh, lúc này mới cầm chìa khóa, mở khóa, sau đó cầm tay nắm vặn vòng, đẩy cửa ra khe hở.

      Có mùi thuốc lá nồng đậm gay mũi, bay thẳng vào mặt, Kiều An Hảo suýt nữa bị nghẹn ho khan, cũng may phản ứng nhanh kịp thời bịt mũi lại, đưa đầu vào dò xét, con ngươi đen như mực chuyển vòng vo hai vòng, nhắm ngay về phía Lục Cẩn Niên đứng quay lưng về phía cửa đứng ở chỗ cửa sổ sát sàn.

      Dáng đứng của cao ngất, mặt đất quanh thân, rải rác rất nhiều mẩu tàn thuốc dài ngắn đồng nhất.

      Chỉ mới lúc, mà hút nhiều như vậy?

      Đầu chân mày của Kiều An Hảo nhíu lại, lấy dũng khí bước vào trong phòng sau đó nhàng đóng cửa lại, bước từng bước , từ từ đến bên người Lục Cẩn Niên.








      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :