1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 219: Nghi can có mùi (7)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Kiều An Hạ nghĩ vậy, hít vào vài hơi sâu, sau đó để hết những ý nghĩ thất điên bát đảo ra sau đầu.

      -

      Kiều An Hạ ở đoàn làm phim hai ngày, ban đầu lúc ra trường quay còn có đôi chút hứng thú, sau khi ở đây thời gian, ngoài tán gẫu ra có gì khác, vì thế đến buổi chiều ngày thứ ba ở đoàn làm phim, thừa lúc Kiều An Hảo có cảnh diễn, liền túm lấy ấy dạo trong thành phố.

      Sau khi cha mẹ Kiều An Hảo mất, đều ở cùng với Kiều An Hạ, cha mẹ Kiều An Hạ đối với quả thực là tốt quá mức, khiến đáy lòng Kiều An Hạ phục, thậm chí còn có lần, hai người cùng nhau gây náo loạn, nhưng cha mẹ chỉ phạt mình Kiều An Hạ. Lúc ấy Kiều An Hạ thực rất tủi thân, sau này khi trưởng thành, đến lúc Kiều An Hạ hiểu em của mình rất đáng thương, muốn quan tâm đến Kiều An Hảo nhiều hơn Kiều An Hảo cũng hiểu biết, cái gì cũng tranh chấp ầm ĩ với nữa, khiến thấy rất có lỗi với Kiều An Hảo…

      Bởi vậy nên mấy năm nay, Kiều An Hạ luôn bất an, dùng rất nhiều phương thức để bù đắp cho Kiều An Hảo, cố gắng muốn giảm bớt cảm giác mắc nợ đối với em mình.

      Cho nên lúc dạo phố, Kiều An Hạ nhìn thấy những quần áo xinh đẹp, liền chút do dự mua cho Kiều An Hảo, cuối cùng, hai người rời đều mang theo túi lớn túi đủ kiểu, mà tất cả đều là của Kiều An Hảo.

      Kiều An Hạ và Trình Dạng hẹn nhau ăn tối, cho nên lúc bốn giờ, Kiều An Hạ lái xe trở về đoàn làm phim.

      Hôm nay lại đúng là thứ sáu, rất nhiều người tan tầm giờ này, bình thường năm giờ đường mới bị tắc, tại rối tinh rối mù nhúc nhích được.

      Kiều An Hạ nôn nóng, bị rơi vào tình hình này, nhịn được tức giận, Kiều An Hảo quen với tính tình này của chị mình, nên vẫn bình tĩnh ngồi ở ghế lái phụ, cầm di động nghịch. Sau đó, Kiều An Hạ lại phanh gấp lại, thấp giọng chửi thề hai câu, Kiều An Hảo nhịn được liền ngẩng đầu cười : “Chị, chị có thể bình tĩnh được ?”

      Kiều An Hạ hừ tiếng, gì, thấy tình hình xe cộ phía trước giãn ra chút, vẻ mặt mới thư thả hơn.

      Kiều An Hảo vẫn xem di động nãy giờ, nên thấy hơi say xe, đơn giản là buông di động ra, chủ động tìm đề tài: “Chị, chị và Trình Dạng qua lại thấy thế nào?”

      “Tạm được.” Kiều An Hạ suy nghĩ chút rồi trả lời.

      “Lần nào cũng tạm được, chị tính thử xem, từ hồi trung học đến giờ có bao nhiêu bạn trai? Nên tìm người thích hợp với chị, đối tốt với chị, sau đó kết hôn , hai bác thấy chị thế này cũng vội muốn chết.”

      “Kiều Kiều, bọn họ làm phiền chị, em cũng muốn theo chân bọn họ làm phiền chị đúng …” Kiều An Hảo chưa hết, đột nhiên hô lên: “Kiều Kiều, cẩn thận!”

      Theo sau đó, chờ Kiều An Hảo kịp phản ứng, xe của Kiều An Hạ hung hăng chồm lên đằng trước, đâm vào đuôi xe của người ta.

      -

      Trình Dạng nhận được điện thoại của Kiều An Hạ, lúc này, ngồi thảo luận kịch bản cùng Lục Cẩn Niên, Tống Tương Tư, nhà sản xuất Tôn và đạo diễn.

      Trình Dạng cầm lấy điện thoại, nhìn thấy màn hình tên Kiều An Hạ, liền quay lại với mọi người câu: “ xin lỗi”, sau đó đứng dậy, nghe điện thoại: “Hạ Hạ, có chuyện gì vậy?”

      “Cái gì, xảy ra tai nạn sao?”

      Lục Cẩn Niên ngồi sô pha, nghe thấy vậy liền lơ đãng nhíu mày.

      Tối có 2 chương tiếp nha

      Chương 220: Nghi can có mùi (2)

      Editor: Xẩm Xẩm

      “Cái gì, xảy ra tai nạn sao?”

      Lục Cẩn Niên ngồi sô pha, nghe thấy vậy liền lơ đãng nhíu mày.

      Buổi chiều, Kiều An Hảo cùng với Kiều An Hạ…

      Đáy mắt Lục Cẩn Niên lạnh lẽo, xẹt qua chút lo lắng, cả người căng thẳng ít, tập trung chú ý, nghe thấy thanh dịu dàng của Trình Dạng: “Có bị làm sao ? Bị đâm rất nghiêm trọng…”

      Trình Dạng vừa mở cửa phòng ra ngoài, thuận tay đóng cửa, ngăn cách thanh của , trán Lục Cẩn Niên càng nhăn lại nhiều hơn, suy nghĩ trở nên hỗn loạn.

      Đạo diễn cũng bởi vì Trình Dạng rời mà hoãn thảo luận lại, miệng lưỡi vẫn thao thao bất tuyệt như trước, Lục Cẩn nIên vẫn bình tĩnh ngồi sô pha, tầm mắt lại nhìn ra bên ngoài cửa sổ, thọat nhìn như là chăm chú nghe ý kiến của đạo diễn, thực ra là lòng nhấp nhô yên.

      Đạo diễn nhiều có chút mệt mỏi, cuối cùng ngừng lại, đối diện với Lục Cẩn Niên, mở miệng hỏi câu: “Ông Lục, ông xem kịch bản nên sửa như thế nào?”

      Lục Cẩn Niên phản ứng gì, hai mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ.

      Đạo diễn bưng chán trà bàn lên, uống ngụm, thấy Lục Cẩn Niên gì, mở miệng lần nữa, hô tiếng: “Ông Lục?”

      Tống Tương Tư nhíu mày, nghiêng đầu, thấy Lục Cẩn Niên ngẩn người, vì thế liền vươn tay, đẩy cánh tay của , nhàng : “Nghĩ cái gì vậy? Đạo diễn hỏi đấy?”

      Lục Cẩn Niên “ừm” tiếng, khôi phục lại tình thần, trừng mắt nhìn phía trước, sau đó thu hồi lại tầm mắt, mới vừa rồi chỉ lo suy nghĩ Kiều An Hạ bị tai nạn, lúc đó Kiều An Hảo có ở xe , có bị thương , cho nên hề nghe thấy đạo diễn chữ nào, tại lại hỏi , làm sao biết được?

      Ánh mắt thản nhiên quét vòng qua những người ngồi trong phòng, bình tĩnh gật đầu cái, suy nghĩ xong, lại mở miệng câu “rất tốt”, sau đó lấy điện thoại trong túi ra, muốn gọi cho Kiều An Hảo cuộc điện thoại, cuối cùng lại thấy Trình Dạng vừa ra ngoài nghe điện thoại quay trở lại.

      xin lỗi, An Hạ xảy ra chuyện, lại mang theo giấy tờ, cảnh sát giao thông muốn kiểm tra, cho nên tôi phải đến đó chuyến.” Trình Dạng mở miệng .

      “Tai nạn giao thông, có nghiêm trọng ?” Tống Tương Tư quan tâm hỏi câu.

      có vấn đề gì lớn.”

      Trình Dạng trả lời, khiến cho Lục Cẩn Niên dùng sức mím môi, cầm lấy di động trong tay, vô thức nắm chặt lại, có vấn đề gì lớn… Cái gì gọi là có?

      Lục Cẩn Niên quay đầu, nhìn thoáng qua áo khoác của Trình Dạng, lạnh nhạt đứng dậy, cũng xách áo khoác của mình lên: “Vừa đúng tôi cũng có chút việc, cũng muốn trở về thành phố, trợ lý lại đem xe rồi, cậu tiện đường cho tôi nhờ .”

      Trình Dạng và Lục Cẩn Niên từ trong ra, Trình Dạng lấy ra chìa khóa xe, lúc chuẩn bị lên xe, Lục Cẩn Niên lại mở miệng : “Chìa khóa đâu, đưa tôi .”

      Trình Dạng lặng chút, cũng phản đối, đưa chìa khóa xe của mình cho Lục Cẩn Niên.

      Lục Cẩn Niên vừa khởi động xe, vừa hỏi: “Nơi xảy ra tai nạn ở đâu?”

      “Phía nam Tứ Hoàn…”

      Lời của Trình Dạng còn chưa dứt, Lục Cẩn Niên đạp chân ga, tốc độ cực nhanh, đánh tay lái, phóng xe .
      Last edited: 5/5/16
      ChrisXuxu2109 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 221 : Nghi can có mùi (9)
      Editor : Mèo WĩWĩ
      Nguồn : ***************.com

      Kiều An Hảo theo đà quán tính đổ người về phía trước, cũng may có thắt dây nịt an toàn nên bị va đập vào kính chắn gió đằng trước. còn chưa hoàn hồn, vừa ngồi vững vàng liền quay sang phía Kiều An Hạ: “Chị sao chứ?”

      Kiều An Hạ hai tay giữ lái, thở hổn hển mấy lần mới ổn định được thần trí, lắc đầu với Kiều An Hảo: “Chị sao.”

      Sau đó ngẩng đầu lên, thấy chiếc xe bị mình tông vào phần đuôi xe là chiếc Audi A4L màu đỏ.

      Kiểu An Hảo xuống xe trước, nhìn thoáng qua tình trạng phần đuôi xe bị tông, xem như vẫn ổn, chỉ có điều hộp bảo vệ bị móp hẳn vào trong.

      Kiều An Hạ tắt máy xuống xe, quét mắt về phần đuôi xe, trực tiếp thẳng ra đằng trước xe Audi A4L, gõ vào cửa sổ xe. Đợi cho xe hạ cửa xuống, trước tiên Kiều An Hạ lời xin lỗi với chủ xe, rồi mới đặt câu hỏi: “Chúng ta tự thỏa thuận hay báo cảnh sát?”

      Chủ xe Audi A4L là trẻ hơn hai mươi tuổi, ăn mặc thời trang, mái tóc uốn dài. Có thể bị dọa do đột ngột bị tông từ đằng sau, nên sắc mặt có chút trắng bệch. cũng nhìn vào tình hình đuôi xe, nhàng lịch sử : “Tôi báo cảnh sát. Về phần sửa xe theo bảo hiểm .”

      Kiều An Hạ cười vô tư, liền lấy danh thiếp trong túi đưa cho chủ xe: “Đây là thông tin liên hệ của tôi.”

      Cảnh sát nhanh chóng đến chụp hình trường, rồi lấy thông tin của hai chủ xe, ghi lại biển số và kiểm tra giấy phép.

      Kiều An Hạ lục lọi trong túi mới nhớ ra giấy tờ xe để trong cái túi khác đặt ở phòng khách sạn của Trình Dạng, nên đành phải đánh cuộc gọi gấp đến cho .

      Chủ xe Audi dường như rất vội, đợi cảnh sát giao thông xử lý xong, lập tức lái xe rời .

      cảnh sát còn có chuyện khác phải xử lý, nên tạm thời để Kiều An Hạ và Kiều An Hảo đứng tại chỗ chờ.

      Khoảng hơn 40 phút, Kiều An Hạ chơi bắn gạch sạch còn mống, nhàm chán ngẩng đầu nhìn qua gương chiếu hậu, đúng lúc trông thấy bóng dáng xe của Trình Dạng từ xa vọt tới với tốc độ cực nhanh.

      ( Đại khái trò bắn gạch như thế này nè. Ai rảnh chơi thử. http://vi.flashgamehq.com/flash-game/diandiandouble-pung )

      “Trình Dạng tới rồi.” Kiều An Hạ vừa vừa ra khỏi xe.

      Xe Trình Dạng vừa đỗ vững chắc ngay sau xe của Kiều An Hạ, cửa bên tay lái mở ra, nhưng bước xuống lại là Lục Cẩn Niên.

      Mặc dù từ lúc bị Lục Cẩn Niên từ chối, Kiều An Hạ còn hăng hái bắt chuyện với nữa, nhưng bây giờ thấy lái xe của Trình Dạng tới, bèn cau mày nghi ngờ hỏi: “Lục Cẩn Niên, tại sao là ?”

      Kiều An Hảo ngồi trong xe nghe được tên Lục Cẩn Niên, liền dời mắt khỏi điện thoại, quả thấy đứng bên ngoài, đành cắn môi, mở cửa xe bước xuống.

      Dien đàn l.q.d chấm cơm. Lúc này Trình Dạng cũng ra khỏi xe, cầm trong tay giấy tờ xe của Kiều An Hạ tới, ôn hòa thay Lục Cẩn Niên giải thích cho câu hỏi của Kiều An Hạ: “Xe Lục bị trợ lý lái rồi, ấy có việc vào nội thành nên tiện đường cho ấy quá giang.”

      Trình Dạng xong, ngoảnh đầu sang Lục Cẩn Niên: “ Lục, hay là lái xe của tôi ? Tôi lái chiếc này đưa hai người họ về đoàn phim.”

      Từ lúc Kiều An Hảo xuống xe, ánh mắt Lục Cẩn Niên vẫn luôn dừng lại người . Nghe thấy lời của Trình Dạng, vẻ mặt mới khẽ thay đổi, chằm chằm quan sát Kiều An Hảo thêm lúc để chắc chắn rằng có việc gì, mới quay sang Trình Dạng lắc đầu: “ cần, tôi bắt taxi.”
      Last edited: 5/5/16
      ChrisXuxu2109 thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 222 : Nghi can có mùi (10)
      Editor : Mèo WĩWĩ

      Sau đó, Lục Cẩn Niên liền xoay người đến bên ven đường, vẫy tay hai cái liền có chiếc taxi trống tấp vô. khom người vào trong xe và nhanh chóng biến mất nơi dòng xe cộ đông đúc.

      Từ lúc xuất , cho đến lúc rời , tuy chỉ ngắn ngủn vài phút, lời, tựa như có việc trong thành nên chỉ đoạn thôi.

      -

      Buổi chiều vốn dĩ Kiều An Hảo có cảnh quay, nên phải chạy về đoàn phim, với lại cũng muốn làm kỳ đà cản mũi hai người Trình Dạng và Kiều An Hạ, vì thế ba người liền chia tay nhau. Trình Dạng định chở Kiều An Hạ dùng bữa tối theo như kế hoạch ban đầu, nhưng gặp chiếc xe của nàng trông khá thê thảm nên đành quay về khu sơn trang.

      Sau bữa tối, Kiều An Hảo liền đến trường quay, hóa trang và thay trang phục. Mọi thứ được chuẩn bị chuẩn bị xong xuôi còn nửa tiếng nữa là tới giờ quay.

      Nhân viên công tác chuẩn bị đạo cụ, trường quay bận rộn lui tới những người, các diễn viên khác vẫn còn hóa trang. Triệu Manh đau bụng giải quyết, Kiều An Hảo mình bơ vơ buồn chán nên dạo xung quanh phim trường.

      Sơn trang là khu du lịch vùng ngoại ô nổi tiếng, phong cảnh hữu tình, buổi tối được lên đèn trông càng lộng lẫy hơn. Kiều An Hảo giẫm lên con đường sỏi lát đá, lang thang mục đích. Khi tới ngôi đình giữa hồ, Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên đứng mình trong đình, trông ra chum đèn neon đối diện như suy tư điều gì đấy.

      Tối nay Lục Cẩn Niên cũng có cảnh diễn, vì vậy từ thành phố trở về gấp, nên Kiều An Hảo ngạc nhiên.

      Kiều An Hảo dừng chân, nhìn bóng lưng Lục Cẩn Niên rồi ngập ngừng do dự, nhưng vẫn quyết định cất bước từ từ lên từng bậc thang, vào đình.

      Lục Cẩn Niên dường như nhận thức được có người tới gần, quay đầu liền thấy Kiều An Hảo. Sau vài giây sửng sốt, liền nhanh chóng dập tắt điếu thuốc trong tay.

      Nếu đổi thành trước kia, Kiều An Hảo tuyệt đối dám chủ động tiến đến gần Lục Cẩn Niên. Có lẽ do vài ngày ở cạnh lúc bị thương, khiến cho mối quan hệ giữa còn căng thẳng lạnh nhạt nữa, giống như thời trung học ấy, tuy thể xem là năng thoải mái nhưng khi gặp nhau có thể trao đổi đôi lời.

      Kiều An Hảo đứng cách Lục Cẩn Niên khoảng cách nhất định rồi dừng lại, sau đó mân mê làn váy e ngại, nghiêng đầu cười với Lục Cẩn Niên, cất giọng êm dịu: “ hóa trang xong rồi?” forum le quy don.

      Lục Cẩn Niên có vẻ khá bất ngờ khi Kiều An Hảo chủ động đến gần mình, khẽ xúc động chút nhưng rất nhanh liền gật đầu, nhàng “Ừ” tiếng, lúc lâu sau mới bổ sung thêm: “Đàn ông hóa trang nhanh.”

      Mặc dù chỉ trả lời năm chữ, nhưng Kiều An Hảo cũng ngọt ngào trong lòng, hồi tưởng như trở về thời trung học lúc thường xuyên ở trong khuôn viên trường nơi thường dạo, chỉ để chạm mặt và lên tiếng chào hỏi tiếng, nghe được đáp lời thôi là lòng liền kích động đập thình thịch như bây giờ.

      “Nhưng mà có gương mặt hút người thế kia, dù hóa trang cũng vẫn sáng chói cả dặm.”

      Lục Cẩn Niên cong môi cười, quay đầu lại ngắm tháp đèn, rồi lại như lơ đãng nhìn sang Kiều An Hảo hỏi han: “Hồi chiều nghe Trình Dạng và Kiều An Hạ gặp tai nạn xe?”
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 223: Nghi can có mùi (11)

      Kiều An Hảo ngoảnh lại: “Chỉ tông phần đuôi xe thôi.”

      Nghe lời Kiều An Hảo, Lục Cẩn Niên nóng vội hỏi: “Người sao chứ?”

      sao.” Kiều An Hảo chớp mắt, quay đầu theo hướng Lục Cẩn Niên nhìn, phát bóng đèn pha đối diện từ góc độ này nhìn sang quả lung linh như bức tranh ảo mộng.

      Kiều An Hảo ngắm lâu mới nhớ tới vết thương sau lưng của Lục Cẩn Niên, bèn giọng hỏi: “Còn ?”

      “Hả?” Lục Cẩn Hiên hỏi ngược lại.

      “Sau lưng bị thương mà? khỏi chưa?”

      “Tốt rồi.” Lục Cẩn Hiên điềm đạm, thể chút cảm xúc.

      Kiều An Hảo trầm mặc hồi, nghĩ tới Lục Cẩn Hiên cứu mình dẫu vì Hứa Gia Mộc, nhưng vẫn chưa lời cảm ơn với , do đó liền mở miệng nhàng: “Cám ơn .”

      Lục Cẩn Hiên đương nhiên biết tại sao Kiều An Hảo lại cảm ơn, gì, cũng nhìn , tư thái ưu nhã đứng bên lẳng lặng trông ra xa nhìn chùm đèn, khóe môi gợi lên nụ cười rất lâu, rồi mới : “ có chi.”

      lâu sau Kiều An Hảo mới nghe Lục Cẩn Niên bảo “ có chi”, cũng tiếp, tựa hai tay lên lan can trắng, nghểnh cổ nhìn chum đèn chiếu sáng cao rồi cong môi nở nụ cười.

      Gió đêm ấm áp, ánh đèn rực rỡ, gian yên tĩnh. Hai người dù ai lên tiếng, nhưng đáy lòng đều có niềm hạnh phúc thể diễn tả và thỏa mãn bao quanh.

      biết qua bao lâu, Lục Cẩn Niên mới thu hồi tầm mắt, nhàng nhắc nhở: “Gần tới giờ quay rồi, thôi.”

      Kiều An Hảo gật đầu, quay người trước.

      Lục Cẩn Niên ngay sau Kiều An Hảo, tốc độ vừa phải nhanh chậm.

      Hai người song bước trước sau, nhiều ngôn lời, bước con đường quanh co sỏi đá, nhưng lại toát ra vẻ đẹp động lòng.


      Quay về trường quay, Kiều An Hảo mới biết Trình Dạng và Kiều An Hạ từ nội thành trở về.

      Vì phải lập tức quay, nên đạo diễn bảo bọn họ qua nghe giải thích những điểm chính khi quay, vì vậy Kiều An Hảo kịp chào hỏi Kiều An Hạ.

      Kiều An Hạ vốn vừa tán gẫu về cảnh quay của phim vừa đùa giỡn với Trình Dạng, tới lúc Trình Dạng hết thời gian rảnh, lại thấy Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên trước sau từ trong rừng ra. tức khắc ngây người phân tâm, còn lọt vào tai những gì Trình Dạng hang hái huyên thuyên ngừng bên cạnh.

      Cảnh quay tối nay là Tống Tương Tư, Lục Cẩn Niên và số diễn viên quan trọng trong phim thưởng thức điệu nhảy mà Kiều An Hảo bỏ tâm huyết tập luyện cho cuộc họp hàng năm của công ty, xem như là tiết mục văn nghệ.

      cầu của kịch bản là điệu nhảy của Kiều An Hảo rất đẹp, tất cả mọi người đều nhìn đến thất thần. Duy chỉ Lục Cẩn Niên là nhận được tin nhắn của từng , phân vân chưa quyết định nên lơ đãng, cuối cùng tới màn đặc sắc nhất trong vũ điệu của Kiều An Hảo xoay người rời .

      Kiều An Hảo có học qua vũ đạo, mấy năm nay cũng chưa bị lục nghề, giáo viên dạy nhảy của đoàn phim sớm bắt tay vào dạy phần nhảy của tối nay, động tác khó, cho nên đối với chỉ là chuyện như con thỏ.

      Theo chỉ đạo của đạo diễn, mọi người đều nhập vai, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Kiều An Hảo.
      Last edited by a moderator: 2/4/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 224: Nghi can có mùi (12)

      Kiều An Hảo mặc váy đỏ, bước chân trần, đứng sàn đá cẩm thạch trắng tung tang nhảy múa.

      Đạo diễn bố trí bối cảnh rất đẹp, phía sau là cửa sổ sát đất, bên ngoài khung cửa lunh linh ánh sáng đèn, rèm cửa màu trắng, bức tường trắng, ngay cả sàn nhà cũng trắng. Chỉ duy nhất chiếc váy của Kiều An Hảo là màu đỏ, tương phản sắc nét, làm bật lên kỹ thuật nhảy của Kiều An Hảo đặc biệt bắt mắt.

      Để Kiều An Hảo nhập tâm hơn vào phần vũ đạo, ông còn cố ý bật them nhạc nền.

      Toàn bộ trường quay, ngoại trừ tiếng nhạc tuyệt vời, còn những thanh khác.

      Nhún chân, đá cao, rồi bay vút lên. Bộ cánh đỏ lay động, làn váy xòe tung bay phấp phới.

      mang giày, đôi chân xinh xắn nổi bật dưới chiếc váy đỏ, trắng tinh tựa sứ.

      Lục Cẩn Niên đứng bên cạnh Tống Tương Tư, lấy điện thoại di động ra, giả vờ như xem tin nhắn, sau đó có chút thấp thỏm nhìn về hướng Kiều An Hảo, kết quả lúc nhìn Kiều An Hảo múa trước cửa sổ, ánh mắt vụt lên cái.

      Vốn là Lục Cẩn Niên cúi xuống nhìn điện thoại lần nữa, nhưng ra là nhìn chằm chằm vào dáng nhảy xinh đẹp của Kiều An Hảo, thậm chí lúc này trong đầu quên mình quay phim. Trong cơ thể có cỗ khô nóng thành lời quay cuồng.

      Ở phía xa, đạo diễn theo dõi, nhìn thấy màn như vậy, chân mày cau lại, nghĩ rằng Lục Cẩn Niên tạm thời tăng them diễn xuất, bởi vậy kêu lên “Cắt”.

      Nhưng mà qua lúc lâu, Lục Cẩn Niên vẫn phản ứng như cũ.

      Tống Tương Tư đứng bên người Lục Cẩn Niên, cảm thấy người đàn ông bên cạnh mình lúc lâu rồi chưa có động tĩnh gì, mơ hồ cảm thấy bình thường, quay đầu nhìn thoáng qua Lục Cẩn Niên, phát ra vậy mà thất thần, sau đó theo bản năng liếc mắt về phía đạo diễn, thấy ông ta cau mày, giống như bực mình.

      Ánh mắt Tống Tương Tư khẽ động, giả vờ như cẩn thận, đưa tay ra, sau đó cốc nước trong tay rơi “Ba” mặt đất, vỡ tan tành.

      Nghe tiếng vỡ vụn, Lục Cẩn Niên bừng tỉnh.

      Đạo diễn thể nhịn được nữa, liền hô “Cắt”.

      Tống Tương Tư đợi đạo diễn trách móc, mặt mang theo nụ cười tự nhiên thoải mái : “ ngại quá, vừa rồi thất thần, làm lại lần nữa , tôi cam đoan xảy ra chuyện ngoài ý muốn nữa.”

      Thái độ của Tống Tương Tư tốt, đạo diễn cũng gì nữa, ý bảo nhân viên làm việc đến trang điểm lại.

      Tống Tương Tư thừa lúc hỗn loạn, hơi nghiêng nghiêng đầu, thấp giọng nhắc nhở bên tai Lục Cẩn Niên câu: “Lục đại ảnh đế, tuy rằng kỹ thuật nhảy của Kiều An Hảo rất đẹp, nhưng mong nhớ kỹ, bây giờ ở chỗ quay phim, chẳng lẽ muốn cho cả nhóm làm phim biết có tình ý với Kiều An Hảo sao?”

      Lời của Tống Tương Tư nhanh chóng ràng, xong liền xoay người, tránh ra.

      Vẻ mặt Lục Cẩn Niên thay đổi nhiều, nhưng trong lòng thầm có chút sợ hãi.

      vậy mà quên mình còn quay phim, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo ra thần tính, thậm chí cơ thể còn có cảm giác…Nếu như phải vừa rồi Tống Tương Tư phản ứng nhanh làm rơi cốc nước, chỉ sợ theo như lời , cứ như vậy, trước mặt toàn bộ người trong nhóm làm phim, để lộ ra lòng mình…

      Mấy năm nay, vẫn cho rằng mình che dấu rất tốt, nhưng đến bây giờ mới phát , ra, đánh giá quá cao tính tự chủ của mình, hoặc là , cho tới bây giờ đối với người phụ nữ Kiều An Hảo kia, hề có sức chống cự.

      Lục Cẩn Niên nhắm mắt lại, thầm hít hơi, muốn đè xuống hoang mang cùng khô nóng trong cơ thể mình.

      Chương 225: Nghi can có mùi (13)

      Kỹ thuật nhảy của Kiều An Hảo lúc nãy rất đẹp, dường như chú ý của mọi người cũng đặt ở người của , cho nên cũng có quá nhiều người chú ý Lục Cẩn Niên thất lễ.

      có nhiều người, cũng có nghĩa là có ai, lúc quay phim, Kiều An Hạ nhìn rang phản ứng của Lục Cẩn Niên vào trong mắt.

      Lúc nỹ rang Lục Cẩn Niên ngẩn người nhìn Kiều An Hảo nhảy, hơn nữa ánh mắt nhìn Kiều An Hảo rất nóng bỏng, phảng phất như có thứ gì, hừng hực thiêu đốt trong mắt.

      Mấy ngày trước Kiều An Hạ đè xuống nghi ngờ, lại lần nữa tràn ngập cả đầu óc.

      Sau khi Kiều An Hảo dặm lại lớp trang điểm, lúc uống nước, cẩn thận đổ nước vào tay, nhìn thấy túi của mình để bên cạnh Kiều An Hạ, mở miệng : “Chị, lấy khan giấy giúp em.”

      Kiều An Hạ bình tĩnh, ánh mắt trong suốt nhìn thấy điều gì, mở túi Kiều An Hảo ra, lúc tìm kiếm khan giấy, lại thấy được bình thuốc quen mắt, trong nháy mắt cả người sửng sốt.

      “Chị? Tìm thấy ?”

      Giọng Kiều An Hảo truyền đến lần nữa, Kiều An Hạ lập tức phục hồi tinh thần, đưa khăn giấy cho Kiều An Hảo, sau đó lại nhìn lướt qua bình thuốc trong túi xách của Kiều An Hảo, mới giả bộ nhìn thấy đưa tay, kéo khóa kéo túi của Kiều An Hảo.

      Cái bình thuốc , biết, đó là của Lục Cẩn Niên.

      biết, là do hai năm trước, kết thúc quay phim, uống ít rượu, ngồi xe của trợ lý Lục Cẩn Niên lái về nhà, sau đó trợ lý Lục Cẩn Niên đưa thuốc này cho Lục Cẩn Niên, dặn dò buổi tối nhớ thoa vết thương trước ngực.

      Lúc ấy tò mò, lắm mồm hỏi câu, trợ lý Lục Cẩn Niên cho biết, đó là thuốc liền sẹo rất thần kỳ, mua ở Vân Nam.

      lại thuận miệng hỏi, có thể mua được ở đâu, cũng muốn mua.

      Trợ lý của Lục Cẩn Niên cho biết, thuốc đó, có lẽ ở Bắc Kinh này, chỉ có mình Lục Cẩn Niên có.

      Chỉ có Lục Cẩn Niên có, nhưng bây giờ Kiều An Hảo cũng có…Kiều An Hảo chưa từng đến Vân Nam, cũng thể nào mua được bình thuốc đó, cho nên thuốc của , chỉ có thể từ Lục Cẩn Niên mà ra…

      Kiều An Hạ càng nghĩ, đáy lòng càng hoảng sợ, trường quay phim cách đó xa bắt đầu quay cảnh thứ hai, nhưng lại đứng ngồi yên, tùy tiện tìm cớ nới với Trình Dạng rồi đến phòng vệ sinh.

      Đứng trước bồn rửa mặt, Kiều An Hạ bắt đầu suy nghĩ, trong đầu từ từ nhớ lại những chuyện phát sinh gần đây, sau đó đáy lòng có luồng dự cảm mãnh liệt, cho biết, rất có thể Kiều An Hảo chính là mà Lục Cẩn Niên vẫn mấy năm nay.

      Kiều An Hạ nghĩ đến linh cảm của mình, lập tức hai tay hoảng sợ chống bồn rửa mặt, cuối đầu, nhìn rãnh nước, ngẩn người.

      Kiều?”

      Kiều An Hạ nghe thấy tên của mình, quay đầu, thấy là trợ lý của Lục Cẩn Niên ra từ phòng vệ sinh nam, vội vàng thu hồi vẻ mặt hoảng loạn của mình, cười cười nhìn về phía trợ lý của Lục Cẩn Niên, sau đó vừa rửa tay, vừa làm bộ như thuận miệng hỏi: “ trở về nội thành từ lúc nào?”

      “Nội thành? Cái gì nội thành? Tôi , buổi chiều tôi ngủ trong khách sạn.” Vẻ mặt trợ lý hiểu trả lời.

      “Vậy sao? Có thể là tôi nhớ nhầm.” Ánh mắt Kiều An Hạ nhìn về phía trợ lý cười cười.

      “Vậy có chuyện gì nữa, tôi trước.” Trợ lý .

      Kiều An Hạ gật đầu, gương mặt mỉm cười nhìn trợ lý rời , sau đó tay phải chợt nắm chặt bồn rửa tay.

      Vốn dĩ buổi chiều trợ lý có lái xe ra ngoài, thế nhưng Lục Cẩn Niên lại với Trình Dạng rằng trợ lý lái xe của , nên muốn nhờ xe…
      Last edited by a moderator: 2/4/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :