1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 211: Vẫn thích ấy sao?(11)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Lục Cẩn Niên dùng sức nắm chặt tay, đè xuống đáy lòng phập phồng của mình, hơi chua xót mở miệng : “ ấy muốn kết hôn.”

      Nếu như Hứa Gia Mộc xảy ra tai nạn xe , làm sao mà lại có tư cách kết hôn với , cùng nhau làm vợ chồng?

      Cho dù là lúc xuất cùng ở nơi công cộng với tư cách vợ chồng, cũng phải sắm vai Hứa Gia Mộc.

      Hôn nhân này, dù ở cùng chỗ với , nhưng xét đến cuối cùng, chỉ là thế thân, thế thân của Hứa Gia Mộc mà thôi.

      Vốn dĩ thích kia, mà ấy muốn làm vợ người khác, khó trách tối hôm qua về nhà, lúc ôm lấy , lại vì sao người ấy phải là .

      Tối hôm qua, bởi vì bị người khác động chạm vào đáy lòng thương thầm kín của mình, cho nên tâm tình của mới tốt, mình đến quán bar buồn rầu uống rượu.

      Tin tức này, khiến cho lòng Kiều An Hảo mới vừa cao hứng lại thấy khó chịu vô cùng.

      Cao hứng là, kia gả cho người khác, cả đời cũng thể hi vọng gì nữa, khó chịu là vì nhìn thấy khổ sở như vậy.

      Kiều An Hảo do dự chút, mở miệng hỏi: “ ấy kết hôn, vẫn có thể thích ấy sao?”

      Lục Cẩn Niên thất thần, lúc nghe được câu kia, đáy mắt đột nhiên lên tầng ánh sáng, dừng lại ở ánh mắt của , lời trong miệng, ràng là với chính mình, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy, như cho Kiều An Hảo nghe: “Thích”.

      Lục Cẩn Niên khẳng định chắc chắn, có chút do dự nào, Kiều An Hảo đau lòng, quay đầu, đưa lưng về phía , miễn cưỡng mở miệng, vững vàng : “Nhưng ấy kết hôn, thể cả đời đều như vậy?”

      Năm năm trước, chỉ biết vĩnh viễn là của , năm năm sau, ngừng thuyết phục chính mình buông tha , nhưng cứ như vậy, cũng thuyết phục suốt năm năm rồi, lại chung thủy thể dứt ra được.

      Có lẽ tính cách có vấn đề, vĩnh viễn thể dừng lại được, có được tình lại muốn tìm được tình .

      Mười ba năm trước kia, xuất trong tầm mắt của , từng bước vào trong lòng , rốt cuộc từ đó đến giờ, lòng còn chỗ cho người nào kahcs.

      Lục Cẩn Niên giật giật khóe môi, tự giễu cười cười, giọng nhàng tao nhã, lại có chút bất đắc dĩ: “Bản thân tôi rất muốn thích ấy… Nhưng là…” thanh của , trong nháy mắt, giống như hội đủ đau thương của toàn bộ thế giời, khiến người nghe khỏi đau lòng: “Tôi thể làm được, tôi thể buông ta được.”

      Kiều An Hảo gì, thế nhưng biết làm cách nào để hồi phục lại tinh thần.

      Trong phòng trở nên yên tĩnh, chỉ có thanh của chiếc ti vi ngừng truyền đến.

      Lục Cẩn Niên cũng ý thức được đề tài tán gẫu vừa rồi hơi quá mức trầm trọng, vì thế liền vòng vo, tùy ý tìm mấy chuyện linh tinh khác.

      Kiều An Hảo khổ sở, bình thường cũng rất hứng thú với mấy tin tức của giời giải trí, nhưng bây giờ chẳng muốn quan tâm nữa, lúc Lục Cẩn Niên chuyện, vẫn cố gắng tươi cười tiếp chuyện . Cho tới cuối cùng, đây là lần đầu tiên Lục Cẩn Niên cố gắng cùng những lời này, ra khiến dễ chịu chút, sau đó liền chủ động hỏi chuyện , làm sáng tỏ ít chuyện xấu.

      “XX cùng XX thuê phòng sao?”

      “XX có XX bên ngoài sao? Tiểu tam chính là XX?”

      “XX cùng XX ly hôn sao?”

      Lục Cẩn Niên cũng giữ bí mật, đối với từng câu hỏi của đều kiên nhẫn trả lời, thậm chí còn giải thích chút, làm sáng tỏ giúp , quan hệ rắc rối bên trong giới giải trí, rốt cuộc là như thế nào.
      Last edited: 5/5/16
      Huong96Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 212: Vẫn thích ấy sao?(12)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Bóng đêm ngoài cửa sổ ngày càng sâu, giữa sườn núi vốn rất yên tĩnh, lúc này lại là đêm khuya, lại càng thêm tĩnh lặng, thanh mềm mại trong trẻo của và tao nhã cuốn hút của người đàn ông đặt cùng chỗ, tự nhiên quanh quẩn ra những cảm xúc ấm áp khác lạ.

      Đại để là từ lúc Lục Ảnh đế sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên cùng người khác tán gẫu lâu như vậy, đợi đến lúc khôi phục lại tinh thần, mới nhận ra là mười hai giờ đêm rồi.

      Lục Cẩn Niên rất muốn cùng Kiều An Hảo chuyện mãi như vậy, nhưng cũng sợ quấy rầy nghỉ ngơi, vì thế liền dừng cuộc chuyện phiếm lại: “ khuya lắm rồi, tắm rửa rồi nghỉ ngơi !”

      Lúc Kiều An Hảo đến, vốn nghĩ tới ngủ lại đây, cho nên cái gì cũng mang theo, lúc kêu tắm rửa, liền buồn rầu cau mày lại, nghĩ đến mình sau khi tắm xong phải mặc cái gì.

      Lục Cẩn Niên giống như nhìn được suy nghĩ trong lòng , xong câu kia, liền đứng dậy lên phòng thay quần áo, cầm chiếc áo sơ mi đưa cho Kiều An Hảo.

      -

      Kiều An Hảo vào phòng tắm, Lục Cẩn Niên mở máy tính lên, xử lý nốt phần còn lại của văn kiện dở, sau đó đứng dậy, xuống lầu.

      Lục Cẩn Niên bưng ly sữa ấm, lúc trở về, Kiều An Hảo tắm xong, ra ngoài, đứng trước bàn trang điểm, cầm máy sấy thổi tóc.

      Áo sơ mi của , mặc người , rộng lùng thùng, tóc đen dài mềm mại xõa sau lưng, khuôn mặt nhắn trang điểm gì, khiến cho so với khi trang điểm trẻ hơn rất nhiều, vẫn giống như lúc còn học trung học trong trí nhớ của .

      Trong nháy mắt, Lục Cẩn Niên liền nhớ lại, nhiều năm trước, cùng ở trong căn phòng ở Hàng Châu, khuôn mặt có vài nét dịu dàng, đứng ở cửa, lẳng lặng ngắm nhìn , đợi sấy tóc xong, mới nhàng tới trước mặt , đưa sữa cho : “Uống sữa , ngủ ngon hơn.”

      “Cám ơn.” Kiều An Hảo tiếng cảm ơn, tiếp nhận lý sữa, uống ngụm, như là nhớ tới điều gì, mở miệng : “ có chăn nào khác , ở sau lưng có vết thương, tư thế ngủ của tôi lại tốt, để tôi ngủ sô pha .”

      Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo, mỗi lần ở giường, đều là giao dịch.

      Đối với Lục Cẩn Niên mà , xúc động với thích là chuyện thường tình, nhưng lại muốn có giao dịch như vậy.

      Nhưng là, có giao dịch, ngay cả lý do để chạm vào cũng có.

      Cố gắng khiến cho khí của đêm nay tốt đẹp quá mức, chính cũng muốn làm gì đó ảnh hưởng đến nó, cho nên lúc nghe Kiều An Hảo những lời này, chỉ gật đầu cái, vào phòng tắm.

      Bởi vì sau lưng có vết thương, Lục Cẩn Niên thể tắm rửa, chỉ đơn giản rửa mặt chút, sau đó thay quần áo ngủ, lúc ra, còn thuận tiện mang theo cái chăn, đặt ở sô pha.

      Hình ảnh này lại vô cùng quen thuộc, giống như nhiều năm về trước, đêm kia ở Hàng Châu.

      Kiều An Hảo cầm ly sữa, tâm trạng nhịn được lung lay chút, sau đó hơi uống cạn lý sữa, đặt ly rỗng xuống, tới trước sô pha, nhìn Lục Cẩn Niên : “Ngủ ngon.”

      ngủ giường.” Lục Cẩn Niên chỉ vào giường, thản nhiên .

      bị thương…” Kiều An Hảo liền trực tiếp nằm lên sô pha.

      Lục Cẩn Niên bất đắc dĩ cau mày, trực tiếp khom người ôm lấy Kiều An Hảo, đặt lên giường.









      Chương 213: Nghi can có mùi (1)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Lúc Lục Cẩn Niên đứng dậy, ánh mắt đặt gương mặt của Kiều An Hảo, thấy mở to mắt nhìn mình, nhịn được dừng lại, đối diện với ánh mắt của .

      khí trong phòng trở nên mờ ám.

      Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hảo, ánh mắt ngày càng nóng rực, trai tim Kiều An Hảo nảy lên từng hồi.

      Đột nhiên, người đàn ông đưa tay, nhàng nâng dậy, lông mi dài của Kiều An Hảo hơi run rẩy, nhịn được nhắm mắt lại, sau đó cảm giác được đầu ngón tay ấm áp của , đụng chạm vào hai gò má của , nhàng chà xát.

      Lông mi chớp chớp vài cái mới ý thức được Lục Cẩn Niên giúp lau sữa còn đọng lại ở khóe miệng, liền mở to mắt nhìn, thấy được dịu dàng trong đáy mắt trong trẻo của : “Ngủ ngon.”

      Lục Cẩn Niên xong, tay đặt đầu còn dừng lại hồi lâu, giống như còn muốn làm gì đó, nhưng cuối cùng đều làm gì cả, chỉ nhàng vỗ về hai cái, sau đó đứng dậy về phía sô pha.

      Trong nháy mắt, Kiều An Hảo như cảm thấy hô hấp của mình bị dừng lại, chỉ ngốc nghếch nhìn chằm chằm trần nhà, mãi đến khi đèn trong phòng ngủ tắt , mới dừng lại, nghiêng đầu, trong ánh sáng mờ mờ của đèn ngủ, nhìn thoáng qua Lục Cẩn Niên nằm ghế sô pha.

      Sau đó, trong lòng có cảm giác ngọt ngào khó thành lời, dần dần lan tỏa.

      kìm lòng được chui vào trong chăn, mùi thơm ngát của thản nhiên vây lấy hơi thở của , giống như năm năm trước kia, khi ở Hàng Châu, cũng ngửi được mùi này khi cùng ở với trong căn phòng.

      ràng là đêm khuya, nhưng hai người đều thấy buồn ngủ, nhưng cũng người nào mở miệng gì với đối phương.

      Bên trong yên tĩnh, dường như có thể nghe được cả tiếng hít thở của nhau, bên ngoài còn có cả thanh hỗn loạn của côn trùng kêu.

      biết qua bao lâu, rốt cuộc Kiều An Hảo cũng bị cơn buồn ngủ tập kích, nặng nề chìm vào trong giấc ngủ.

      Lục Cẩn Niên nằm sô pha, nghe được tiếng thở đều đặn của kia, lúc này mới giật giật thân thể, chậm rãi đứng lên, đến bên cạnh giường, chăm chú ngắm nhìn gương mặt an tĩnh ngủ, vẻ mặt ân cần.

      Qua lúc lâu, Lục Cẩn Niên mới vươn tay, nhàng chạm vào da thịt non mềm khuôn mặt của , sau đó cúi người xuống, hôn lên trán , đặt môi ở đó lúc lâu mới lưu luyến rời , cầm lấy hộp thuốc lá, ra khỏi phòng ngủ.

      -

      Sau lưng bị thương, qua bốn ngày, bắt đầu đóng vảy.

      Trong bốn ngày này, Kiều An Hảo vẫn đều đặn ở bên cạnh trong biệt thự Nghi Sơn.

      Bốn ngày này, hai người chỉ ngây ngốc ở chung chỗ lâu nhất là lần, nhưng so với quá khứ, chuyện với nhau rất nhiều.

      Mãi cho đến ngày thứ năm, Lục Cẩn Niên nhận được điện thoại của trợ lý, báo cáo công ty có hội nghị quan trọng cần có mặt, hai người mới lên xe rời ,

      Trong thành phố, Lục Cẩn Niên còn có xe khác, cho nên bọn họ xe của Kiều An Hảo trở về.

      Lục Cẩn Niên chạy xe đến dưới bãi đỗ xe của Hoàn Ảnh truyền thông, hai người cùng nhau xuống xe.

      Lục Cẩn Niên đưa chìa khóa xe cho Kiều An Hảo, chờ lái xe rời , mới xoay người vào thang máy.

      để ý thấy, ở nơi xa bãi đỗ xe là mấy, có vài người trông thấy cảnh vừa rồi.
      Last edited: 5/5/16
      Huong96Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 214: Nghi can có mùi (2)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Lục Cẩn Niên đưa chìa khóa xe cho Kiều An Hảo, chờ lái xe rời , mới xoay người vào thang máy.

      để ý thấy, ở nơi xa bãi đỗ xe là mấy, có vài người trông thấy cảnh vừa rồi.

      -

      Kiều An Hạ được nghỉ tuần, muốn du lịch ở Maldives, nhưng Trình Dạng lại bận quay phiam được, cho nên lúc gọi điện thoại nhịn được oán trách vài câu, sau đó Trình Dạng liền mở miệng : “Hay là em tới đoàn làm phim chơi?”

      Kiều An hạ nghĩ đến mình ra ngoài nghỉ phép cũng buồn chán, có với cũng chả khác gì nhau, cho nên do dự chút, cuối cùng đồng ý.

      Xế chiều hôm nay, Trình Dạng phải quay về Hoàn Ảnh truyền thông ký hợp đồng, nên tiện đường đón Kiều An Hạ, sau đó chở , cùng đến Hoàn Ảnh truyền thông.

      Xe vừa mới dừng ở Hoàn Ảnh truyền thông, Kiều An Hạ ngồi ở ghế lái phục, liền vươn tay ôm cổ Trình Dạng, cho nụ hôn sâu triền miên.

      Trình Dạng để tay ở thắt lưng của , tay còn lại tắt máy, sau đó lúc Kiều An Hạ chuẩn bị tách ra, lại ôm chặt lấy vào trong ngực, ý là vẫn chưa muốn kết thúc cái hôn kia.

      Hôn nhau giằng co ước chừng 3 phút mới ngừng lại được, Trình Dạng cười cười, thở hổn hển : “Giỏi lắm, Hạ Hạ, dám châm lửa người ở trong xe, em muốn xuống sao?”

      Kiều An Hạ thè lưỡi, nhiệt tình tiếp tục hôn , sau đó mới nới vòng tay ôm cổ ra, nhìn kính chiếu hậu sửa sang lại tóc tai, lúc chuẩn bị tô lại son môi vừa bị ăn hết lại nhìn thấy chiếc Porsche màu đỏ quen thuộc.

      Đây là loại xe số lượng có hạn, cả thế giới chỉ có vài chiếc, là cha cố tình mua tặng cho Kiều An Hảo làm quà tặng sinh nhật lúc hai mươi tư tuổi.

      Kiều An Hạ vội vàng hạ cửa kính xe xuống, chuẩn bị lúc Kiều An Hạ xuống xe gọi ấy, kết quả cửa xe mở ra, người xuống lại là Lục Cẩn Niên.

      “Kiều An Hảo”, lời đến miệng rồi lại bị nuốt lại, đáy mắt lên chút kinh ngạc, sau đó nhìn Kiều An Hảo xuống xe từ ghế lái phục, tới trước mặt Lục Cẩn Niên, hai người gì với nhau, Kiều An Hảo tiếp nhận chìa khóa xe từ tay Lục Cẩn Niên, rồi lên xe rời . Mà Lục Cẩn Niên vẫn đứng im chỗ, nhìn chằm chằm hướng Kiều An Hảo vừa , mãi hồi lâu, mới nở nụ cười nhạt, quay bước nhàn nhã về phía thang máy.

      phải Lục Cẩn Niên có xe, sao Kiều An Hảo lại đưa đến Hoàn Ảnh truyền thông?

      Hơn nữa, còn nhớ quan hệ giữa Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo cũng phải thân thiết gì, từ khi nào mà hai người ở chung lại hòa hợp như vậy?

      Kiều An Hạ nhăn mày, cả người có chút hốt hoảng.

      “Hạ Hạ, Hạ Hạ?” Trình Dạng thây nhìn chằm chằm kính chiếu hậu đến mức ngẩn người, nhịn được vươn tay vỗ về đầu của .

      Kiều An Hạ hoàn hồn, quay đầu nhìn Trình Dạng, nghi ngờ “Vâng?” tiếng.

      Trình Dạng dịu dàng : “Sao thế, xuống xe nào.”

      Kiều An Hạ vội vàng gật đầu, tùy ý tô chút son lên môi, thu dọn đồ đạc của mình rồi xuống xe.

      “Vừa mới nghĩ gì thế?” Trình Dạng nhấn thang máy, nắm tay Kiều An Hạ hỏi.

      Mặt mày Kiều An Hạ khôi phục lại khí chất xinh đẹp thường ngày, lắc đầu nhìn Trình Dạng : “ có gì.”
      Last edited: 5/5/16
      Xuxu2109Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 215: Nghi can có mùi (3)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Trìng Dạng ký hợp đồng quảng cáo cho thương hiệu rất phổ biến ở Trung Quốc, có phần gần giống như KFC, toàn bộ đều là đồ ăn nhanh, hơn nữa chủ đề đều là tôm hùm loại .

      Hợp đồng của cơ bản được Hoàn Ảnh truyền thông xem xét qua, vốn có vấn đề gì, cho nên chỉ đơn giản xem qua chút, rồi cầm bút ký tên.

      Lúc Trình Dạng ký xong, Kiều An Hạ ở bên cạnh, cầm lên hợp đồng của nhìn lướt qua, xem qua vài thứ vụn vặt, vẻ mặt cũng có phản ứng gì, nhưng đối với Trình Dạng, lại chỉ tay xuống hình ảnh con tôm ảnh trong hợp đồng, : “Kiều Kiều thích ăn tôm nhất, ít lần em bị nó kéo ăn lúc nửa đêm.”

      sao?” Trình Dạng nghiêng đầu, nhìn Kiều An Hạ mỉm cười ấm áp, sau đó tiếp tục ký tên: “Nhà hàng này, hương vị cũng tệ lắm, nếu ấy thích ăn, lần khác đưa bọn em , chỉ cần ăn hết mình là được.”

      “Được.” Kiều An Hạ hào phóng gật đầu: “Nếu Kiều Kiều biết, chắc thích lắm.”

      Trình Dạng gì, chỉ kiểm tra qua hợp đồng chút, phát có ký thiếu chỗ, liền đưa hợp đồng đến trước mặt người bên bộ phận quản lý: “Phiền toái.”

      vấn đề, ông Trình.” Người bên bộ phận quản lý niềm nở cười.

      Trình Dạng gật đầu, tiếng “tạm biệt”, sau đó kéo tay Kiều An Hạ , xoay người chuẩn bị ra khỏi phòng, kết quả lại thấy Lục Cẩn Niên đứng bên, như là chờ người ta tìm hợp đồng, Trình Dạng liền dừng bước, hô tiếng: “ Lục.”

      Lục Cẩn Niên nghe được thanh của Trình Dạng, nghiêng đầu, lúc nhìn thấy Kiều An Hạ, mặt có phản ứng gì quá lớn, chỉ hơi nâng cằm lên, xem như chào hỏi.

      Lục Cẩn Niên đứng trước mặt nhân viên công tác, người nọ tìm được hợp đồng, đưa bằng hai tay cho : “Ông Lục, tìm thấy rồi.”

      Lục Cẩn Niên mở miệng, thản nhiên tiếp nhận hợp đồng, lật qua xem vài lần, xác định chính alf thứ mình cần, sau đó liền quay bước, rời khỏi văn phòng.

      -

      Lục Cẩn Niên xử lý xong chuyện của công ty, là tám giờ tối, mở điện thoại nội bộ, nhắn trợ lý chuẩn bị xe, lúc cúp điện thoại, có nghĩ đến khi gặp Kiều An Hạ và Trình Dạng, liền vào trong điện thoại câu: “Chờ chút.”

      “Ông Lục, còn gì nữa ạ?”

      Năm ngón tay của Lục Cẩn Niên bàn vài cái, sau đó : “Cậu đến nhà hàng mà Trình Dạng có hợp đồng quảng cáo, mua ít tôm, đợi mọi người quay phim xong, mang đến cho bọn họ ăn khuya.”

      Lúc bình thường quay phim, nhà sản xuất, đạo diễn và vài vị tai to mặt lớn thường cùng nhau ra đại sảnh ăn chút gì đó, tuy rằng Lục Cẩn Niên thích nhưng vẫn cùng, cho nên trợ lý hề nghi ngờ, nghe được chỉ thị của , liền trực tiếp làm theo.

      Trợ lý đến nhà hàng tôm gần Hoàn Ảnh truyền thông nhất, mua về rất nhiều.

      Giống như dự đoán của Lục Cẩn Niên, lái xe đến nơi quay phim, đợi khoảng 5 phút, việc quay phim mới chấm dứt.

      Trợ lý vội vàng đến bên cạnh đạo diễn, vài câu, sau đó đạo diễn liền cầm loa, reo lên: “Mọi người đừng vội, hôm nay Lục Ảnh đế mời chúng ta ăn khuya."



      Chương 216: Nghi can có mùi (4)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Đoàn làm phim vừa nghe thấy Lục Cẩn Niên mời ăn khuya, lập tức hoan hô thành tiếng.

      Trợ lý hào phóng đưa cho mỗi người hộp, có thể được Lục Ảnh đế mời ăn khuya, khiến mọi người thấy rất phấn chấn, cho nên có người còn chụp ảnh gửi cho bạn bè, khiến ít người chạy tới góp vui, cũng may trợ lý mua rất nhiều, ai tới cũng có phần.

      Lúc nhân viên công tác nghe được có bữa ăn khuya, liền lấy chiếc ván gỗ, dựng thành cái bàn lớn và dài, để mọi người ngồi quây quần ăn.

      Đêm nay Kiều An Hảo có cảnh diễn, lúc trở về sau khi tẩy trang, mọi người ngồi chật kín bàn ăn, chuẩn bị tìm chỗ cho mình, Tống Tương Tư giơ tay lên, gọi tên của , Kiều An Hảo và Triệu Manh qua, nhìn thấy còn hai chỗ trống bên cạnh Tống Tương Tư và giữa Tống Tương Tư với Lục Cẩn Niên.

      Triệu Manh giành trước ngồi ở bên cạnh Tống Tương Tư, cho nên Kiều An Hảo đãnh ngồi cạnh Lục Cẩn Niên.

      May mà và Lục Cẩn Niên ở chung được vài ngày, gặp mặt , cũng thấy khẩn trương và bất an lắm, lúc trợ lý đưa đồ ăn cho , còn quay đầu nhìn cười cười, tiếng: “Cảm ơn Lục Ảnh đế.”

      ra Lục Cẩn Niên hề mở miệng chuyện, mặt cũng có nét biến hóa quá lớn, chỉ rút cái bao tay nilon đưa cho Kiều An Hảo.

      -

      Buổi chiều, Trình Dạng cùng Kiều An Hạ về nhà lấy vài thứ quần áo, kết quả lại bị Kiều An Hạ lôi xuống giường, lúc hôn môi, lại bắt đầu mấy màn lau súng cướp cò.

      Đợi đến lúc hai người đều mệt nhoài là chạng vạng, Trình Dạng trực tiếp gọi đồ ăn ở bên ngoài về, hai người ăn cơm xong, tiếp tục cuồng nhiệt chốc lát rồi mới lái xe trở về đoàn làm phim.

      Lúc Trình Dạng dừng xe dưới cửa khách sạn, cầm di động, tắt GPS, lại thấy rất nhiều tin tức lên, nhấp vào mới biết được mọi người ở đoàn làm phim được mời ăn khuya, vì thế nghiêng đầu nhìn Kiều An Hạ hỏi: “Bên kia có người mời ăn khuya, có muốn qua xem chút ?”

      Kiều An Hạ nhìn thoáng qua, thời gian vẫn còn sớm, quay về khách sạn cũng biết làm gì, liền gật đầu : “Được.”

      -

      Đạo diễn thấy Trình Dạng tới cùng Kiều An Hạ, trong tay giơ lên con tôm hùm, lớn tiếng hô: “Trình Dạng, mau tới đây.”

      Mọi người chen chúc lại, nhường cho Trình Dạng và Kiều An Hạ hai vị trí.

      Trợ lý của Lục Cẩn Niên vội vàng cầm hai phần ăn đưa cho bọn họ.

      Bởi vì cay, đạo diễn ngừng hít mấy ngụm khí lạnh : “Cậu tới đúng lúc, nếu muộn thêm chút nữa, thể ăn được tôm của Lục Ảnh đế rồi!”

      “Vốn là Lục Ảnh đế mời mọi người ăn khuya, khó trách toàn bộ đoàn làm phim đều tụ tập ở đây.” Trình Dạng xong, liền ga lăng mở hộp ra cho Kiều An Hạ, còn thấp giọng quan tâm: “Có muốn bóc cho em ?”

      Kiều An Hạ nhìn cười cười, sau đó đeo bao tay vào, cầm con tôm lên, để ý chút nào lột vỏ của nó.

      Buổi chiều, lúc ở Hoàn Ảnh truyền thông, vừa với Trình Dạng là Kiều Kiều thích ăn tôm, hề chú ý tới có Lục Cẩn Niên ở gần đó, nhưng buổi tối, lại mời toàn bộ đoàn làm phim ăn tôm!!!!








      Last edited: 5/5/16
      Xuxu2109Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 217: Nghi can có mùi (5)

      Editor: xẩm Xẩm

      biết có phải trời sinh phụ nữ mẫn cảm, nhưng Kiều An Hạ cảm giác được, tôm này của Lục Cẩn Niên, còn mang hàm nghĩa khác.

      nhịn được ngẩng đầu, nhìn lướt qua Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên, phát Kiều An Hảo cúi đầu, toàn tâm toàn ý ăn tôm, giống hệt bộ dạng suốt ngày kéo ra phố ăn tôm hồi trước. Lục Cẩn Niên ngồi cạnh , giống như bình thường, hề chuyện, đeo bao tay, ngừng bóc tôm, nhưng lại chưa ăn, sau khi bóc xong, lại đem toàn bộ tôm bóc vỏ ngâm vào nước nóng.

      Kiều An Hạ liên tục quan sát hai người nhiều lần, thoạt nhìn qua, cũng có gì khác là, lòng nổi lên chần chừ, có lẽ là do suy nghĩ nhiều.

      Kiều An Hảo đúng là rất thích tôm, bởi vì thích cho nên đặc biệt muốn ăn, lúc người khác vẫn chưa ăn hết nửa, ăn xong sạch .

      được ăn đủ, liếm liếm môi, hai tròng mắt chuyển động, nhìn những người khác ăn với khí thế ngất trời, nhịn được nuốt nước miếng vài cái.

      Lục Cẩn Niên bóc hết tôm lượt mới dừng lại, quay đầu liếc mắt nhìn Kiều An Hảo, vì ăn cay mà môi đỏ mọng, làn da trắng nõn nà lại càng thêm nổi bật, thấy mọi người chuyện phiếm, cũng mở miệng chen vào , chỉ trợn mắt to, nhìn chằm chằm con tôm trong tay mọi người, giống như trẻ đòi ăn, đáng nhưng rất ngoan ngoãn.

      Đáy lòng Lục Cẩn Niên có chút buồn cười, cúi đầu che lấp dịu dàng trong mắt, sau đó mới nhìn , ôn hòa mở miệng : “Nhìn cái gì đấy?”

      Kiều An Hảo nghe thấy giọng của , lập tức thu lại tầm mắt, nhìn lắc đầu.

      Kiều An Hảo chuyện, Triệu Manh ngồi bên cạnh lại hiểu , trêu chọc : “Kiều Kiều thích nhất là tôm, chắc là ăn chưa đủ no, nên mới nhìn chằm chằm người khác.”

      Bị trúng tim đen, mặt Kiều An Hảo lập tức đỏ lên, lắc đầu nhìn Lục Cẩn Niên, phản bác lại : “ có.”

      “Lục Ảnh đế, xem, Kiều Kiều chuyện cũng thấy lo lắng rồi.” Triệu Manh tiếp tục giễu cợt.

      Kiều An Hảo lập tức đỏ mặt hơn nữa, bạn bè đúng là lường trước được mà!

      Lục Cẩn Niên nhìn bộ dạng xấu hổ của , im lặng vài giây, sau đó rũ mi mắt xuống, che lại đáy mắt vừa lóe lên mà cười ôn hòa, chỉ vào những con tôm bóc hết vỏ trước mặt mình, giọng nóng lạnh: “Nếu thích ăn, ăn hết cả chỗ này .”

      Kiều An Hảo giật mình, càng lắc đầu lợi hại hơn, nghĩ đằng nẻo: “Tôi no rồi.”

      “Tôi thích ăn lắm, ăn tôi cũng vứt , nhàm chán quá nên ngồi bóc hết ra.” thản nhiên giải thích, trực tiếp đưa phần ăn của mình cho .

      P/s: Lục Ảnh đế, ném cho ta ăn ~~~

      Chương 218: Nghi can có mùi (6)

      Tống Tương Tư ngồi bên cạnh Triệu Manh, nghe như thế, nhịn được bật cười, nhìn chằm chằm khuôn mặt nghiêng của Lục Cẩn Niên, đem tôm của chính mình đưa tới, đè thấp giọng trêu chọc : “Lục Ảnh đế, bóc thêm tôm cho tôi .”

      Lục Cẩn Niên thản nhiên liếc mắt nhìn Tống Tương Tư vui sướng khi người khác gặp họa, vốn muốn trực tiếp bỏ qua, nhưng khóe mắt lại nhìn thấy ánh nhìn chăm chú của Kiều An Hảo vào mấy con tôm, liền giơ tay lên tiếp nhận con tôm của Tống Tương Tư, tao nhã bóc vỏ cho nó, sau đó đưa cho Kiều An Hảo.

      “Ha ha.” Trong nháy mắt, Tống Tương Tư thu lại ồn ào mặt, cười lạnh nhìn Lục Cẩn Niên, đem tôm về lại phía mình, bên bóc tôm, bên cảm thán câu: “Con tôm bóc ta, đúng là đùa vui nha! tay dầu mỡ, chậc chậc chậc… trò đùa như này là tốt nha!”

      -

      Nhân viên công tác dựng bàn lên, Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên ở đối diện với Kiều An Hạ, bởi vì mọi người chung quanh chuyện rất ro nên cũng chỉ ngẫu nhiên nghe được đối diện mấy câu.

      Kiều An Hạ nghiêng đầu nhìn Lục Cẩn Niên lại nhìn về phía Kiều An Hảo, rốt cuộc dịch chuyển lực chú ý khỏi người rồi.

      Thoạt nhìn Lục Cẩn Niên cũng khác bình thường, vẫn lạnh lùng thản nhiên như trước, chỉ là biết có phải bị ảo giác , lại cảm thấy người bây giờ có phần nhu hòa khó thành lời.

      Kiều An Hạ nghe thấy câu thản nhiên của “Tôi thích ăn lắm, ăn tôi cũng vứt , nhàm chán quá nên ngồi bóc hết ra.”, sau đó nhìn thấy Lục Cẩn Niên đưa phần ăn của mình cho Kiều An Hảo.

      Lúc ngồi xuống, để ý đến Lục Cẩn Niên, vẫn chưa ăn miếng nào, còn buồn bực vì sao lại làm thế, nhưng khi thấy màn kia, đột nhiên dự cảm mãnh liệt: “Tôm của , ngay từ đầu xác định là bóc cho Kiều An Hảo ăn.”

      Trong đầu Kiều An Hạ, biết chuyện gì xảy ra, lại nhớ đến hôm ở trong phòng rửa tay đụng phải Lâm Thi Ý, ta với như này: “Vậy có chắc chắn, người trong lòng Lục Cẩn Niên phải là Kiều An Hảo?”

      Lúc ấy, tin tưởng mười phần, vạn phần đều nắm chắc, Lục Cẩn Niên tuyệt đối thích Kiều An Hảo.

      Nhưng tại, thể xác định được.

      biết có phải vì duyên cớ gì, Kiều An Hạ càng nhìn Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo, càng cảm thấy hai người có vấn đề.

      Mấy năm nay, vẫn rất ngạc nhiên, người con mà Lục Cẩn Niên thích, rốt cuộc là như thế nào, nhưng chưa từng nghĩ đến đó là Kiều An Hảo.

      Đáy lòng quay cuồng, cảm giác vô cùng khó thành lời, cái loại nghi ngờ này, càng ngày càng nặng, đến cuối cùng, nhịn được dùng sức lắc đầu.

      Cho dù mấy năm nay quan hệ của Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo vẫn hòa hảo, nhưng dù sao hai người quen nhau lâu như vậy, hơn nữa còn có Hứa Gia Mộc, tại hai người còn đóng cùng bộ phim, thân thiết như vậy, vẫn là quá mức bình thường.

      Mục đích Lâm Thi Ý với lúc trước, vì để phá hoại quan hệ chị em của các , cha mẹ Kiều Kiều mất, chính là người thân nhất của Kiều Kiều thế giới này, làm sao có thể nghi ngờ Kiều Kiều được đây?
      Last edited: 5/5/16
      Xuxu2109Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :