1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 193: Tại sao phải là tôi? (3)
      Editor : Mèo WĩWĩ


      Lục Cẩn Niên từ từ dừng lại động tác đẩy cửa .

      Giọng Kiều An Hảo nhàng nhưng cũng đủ để Lục Cẩn Niên đứng ngoài cửa nghe được ràng.

      "Mối tình đầu của tôi sôi động như của mọi người. Mối tình đầu của tôi là tình đơn phương, tôi thầm mến nam sinh rất nhiều năm. Vì ấy, tôi chăm chỉ học tập để vào được ban , rồi vì mà nghiêm túc phấn đấu để vào được trường cấp ba và đại học A."

      "Nhìn ra tiểu Kiều vậy mà là trùm học nha."

      "Đại học A, trường đại học hạng nhất đó hả? Sinh viên xuất sắc sao lại vào làng giải trí?"

      Người người trong phòng VIP nhao nhao nghị luận về đề tài mối tình đầu của Kiều An Hảo.

      Lục Cẩn Niên mấp máy môi, mệt mỏi tựa lưng vào tường.

      Những năm đó, bỏ trống cả mặt sau bài kiểm tra toán để vào ban ba. Nhưng lại vì người khác mà thi vào ban nhất. đến Hàng Châu xa lạ. Nhưng lại vì người khác mà nỗ lực phấn đấu thi vào đại học A.

      Lục Cẩn Niên đờ đẫn người. chăm chăm nhìn đèn tường treo ở hành lang đối diện, ánh mắt nhuốm phần tự ti.

      Người phục vụ ngang qua, thấy Lục Cẩn Niên đứng bất động, khỏi thân thiện lên tiếng hỏi thăm: "Quý khách? Xin hỏi ngài có cần gì ?"

      Lục Cẩn Niên chuyển động con ngươi, lắc đầu với người nhân viên nở nụ cười, rồi từ tốn đứng thẳng người, rời khỏi nơi chói lóa ánh đèn vàng rực rỡ.

      -

      Mối tình đầu, đơn phương, tuổi trẻ, là khúc nhạc đẹp nhất trong lòng mỗi người. Khi con người ta đạt tới độ tuổi nhất định, khi trò chuyện luôn có cảm xúc bất tận, lôi ra vô số chủ đề.

      Dự kiến ban đầu kết thúc vào lúc mười giờ, kết quả mọi người tám chuyện quá nhập tâm, thành ra buôn đến tận nửa đêm điện thoại của ai đó vang lên, mọi người mới hoảng hồn phát trễ như thế, mới giải tán trong lưu luyến.

      Kiều An Hảo lường trước những buổi tụ tập thế này phải uống rượu, nên để cho Triệu Manh lái xe trước diien đaan lquy doon. Kiều An Hạ và Trình Dạng uống khá nhiều, tận tình đưa hai người lên xe của người đại diện của Trình Dạng, nhìn xe rời rồi sau đó mới bắt chiếc taxi về Cẩm Tú Viên.

      Má Trần biết đêm nay Kiều An Hảo về, nên chìm vào giấc ngủ. Kiều An Hảo đánh thức má Trần, chân bước lên lầu, tắm rửa xong xuôi rồi leo lên giường, định tắt đèn lại nghe bên ngoài có tiếng xe, qua cửa sổ cũng lóe lên ánh đèn mờ nhạt.

      Kiều An Hảo chau mày, vén chăn bước xuống giường, chạy đến trước cửa sổ, nhìn qua liền thấy Lục Cẩn Niên lái xe vào trong sân.

      Xe vào gara, mà dừng lại ở trước cửa nhà.

      Lục Cẩn Niên mở cửa xuống xe, bước vững về phía cửa. giơ tay định nhấn mật mã, nhưng ngón tay mới đưa lên phân nửa liền nhăn trán, hình như là nhớ ra mật mã, sau đó đành ra sức nhấn chuông cửa.

      Kiều An Hảo nghe thấy tiếng chuông bất chợt vang lên, khẽ giật mình, sau đó xoay người chạy xuống lầu.

      Má Trần bị đánh thức, ra mở cửa.Lục Cẩn Niên áo quần nhăn nhúm bước vào nhà, ngay cả giày cũng thèm thay, cứ thế mà lên lầu.

      Má Trần cầm dép, đuổi theo sau Lục Cẩn Niên, hô lên: "Ông Lục."

      Kiều An Hảo bước lên trước, nhận lấy dép từ trong tay má Trần, bảo bà nghỉ ngơi, rồi theo Lục Cẩn Niên có chút lảo đảo lên lầu.
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 194: Tại sao phải là tôi(4)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Trở lại phòng ngủ, Lục Cẩn Niên trực tiếp nằm ngửa giường, Kiều An Hảo mang dép lê qua, đặt dưới chân , thấp giọng : “Đổi giày .”

      Lục Cẩn Niên phản ứng, chỉ trợn tròn mắt, nhìn chùm đèn thủy tinh trần nhà.

      Kiều An Hảo đứng cạnh chốc lát, lại lên tiếng nhắc nhở lần nữa, Lục Cẩn Niên vẫn như cũ có phản ứng, chỉ nhắm mắt lại, Kiều An Hảo động đậy môi, nhìn chân mang giày da, sau đó liền ngồi xổm xuống, vươn tay cởi giày giúp , lại dùng sức cởi tất của ra.

      Lúc cởi giày cho , Kiều An Hảo hơi do dự chút, rồi mới túm lấy tất của lột ra, sau đó xỏ dép lê vào chân , ngẩng đầu, vừa mới chuẩn bị đứng lên, lại nhìn đến Lục Cẩn Niên, biết ngồi dậy từ bao giờ, nhìn chằm chằm .

      Kiều An Hảo đứng dậy, dừng động tác lại, vô thức rũ mi mắt xuống, giọng : “ tắm rửa , cho thoải mái chút…”

      Lục Cẩn Niên ngồi ở bên giường, động đậy.

      Kiều An Hảo cắn môi dưới, đứng lên, còn : “Tôi chuẩn bị nước tắm cho .”

      xong, liền xoay người, về phía phòng tắm.

      Chỉ là chưa được hai bước, đột nhiên cổ tay liền bị Lục Cẩn Niên bắt lại, cả người bị ngã mạnh xuống giường, sau đó người đàn ông xoay người, đặt dưới thân, căn bản cho phản ứng và kháng cự gì hết, hung hăng ngậm chặt môi của .

      dùng lực hôn môi của , có chút hung ác, lại có chút nặng nề, như là cắn xé, giống như muốn nuốt vào bụng.

      hôn lúc lâu, sau đó mới buông ra, thở hổn hển, ánh mắt thâm thúy, nhìn chằm chằm lúc lâu, lại cúi đầu, ngậm chặt môi của .

      Lúc này đây, hôn nhịp nhàng mạnh yếu đều đặn, còn hung dữ như vừa rồi, ngược lại còn có vài phần dịu dàng, hôn môi , môi của cũng theo người đường xuống, điên cuồng và nóng bỏng cắn vào cổ của . Sau đó hôn đến vành tai mẫn cảm của , cả người lại đột nhiên dừng lại, trực tiếp đặt cả thân mình người , cũng buồn nhúc nhích.

      Lục Cẩn Niên đột nhiên dừng lại, khiến cho Kiều An Hảo có chút hoảng hốt, vừa mới chuẩn bị quay đầu, lúc liếc mắt nhìn , lại nghe được thanh truyền đến bên tai, cúi đầu nặng nề hỏi: “Vì sao phải là ?”

      Kiều An Hảo nhăn trán, mày hơi nhếch lên, hiểu rốt cuộc muốn gì.

      Nhưng mà, lúc hết câu kia, vẫn có động đậy gì cả.

      Mặc dù mập, nhưng thân hình lại cao lớn, vẫn có chút nặng, ép Kiều An Hảo đến có khó chịu, nhịn được nhúc nhích người, kết quả lại vươn tay ra, nắm lấy bả vai của , hung hăng giam cầm vào trong ngực mình, cho động đậy dù chỉ chút, lại lần nữa câu lộn xộn đầu đuôi: “Vì sao phải là ?”

      Theo câu hỏi của rơi xuống, Kiều An Hảo cũng cảm thấy cổ mình hơi ướt át, là nước mắt của Lục Cẩn Niên.

      Cả người giống như bị điểm huyệt, hoàn toàn trở nên cứng ngắc.

      Lục Cẩn Niên hung hăng nuốt nước miếng, hung hăng chôn đầu vào hõm cổ của , tay lại càng nắm chặt hai bả vai của , cả người run rẩy, giọng cũng run rẩy: “Vì sao phải là ? Vì sao người em phải là ?”
      Last edited: 5/5/16
      Xuxu2109Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 195 : Tại sao phải là tôi ? (5)

      Lục Cẩn Niên hung hăng nuốt nuốt nước miếng, hung hăng chôn đầu vào hõm cổ của , tay lại càng nắm chặt hai bả vai của , cả người run rẩy, ngay cả giọng cũng run rẩy: "Tại sao phải là ? Tại sao người em phải là ?"

      Tại sao phải là ? Tại sao người em phải là ... Kiều An Hảo vẫn hiểu rốt cuộc những lời này của Lục Cẩn Niên có ý gì, sau cùng khi nghe xong, buồng tim nặng nề nhảy "bộp" cái, trong nháy mắt hiểu được, lời kia là muốn cho thích nghe.

      Kiều An Hảo cảm giác như có người bóp lấy trái tim của mình, khiến đau đớn có cách nào để thở, vốn bị áp đảo, tay vịn bả vai, chợt gia tăng sức lực.

      cảm giác đau đớn đớn kịch liệt truyền từ miệng vết thương ở bả vai, trong nháy mắt truyền khắp cả người Lục Cẩn Niên, thân thể hung hăng co quắp, bởi vì uống rất nhiều rượu, mà đầu óc có hơi lờ mờ, trong nháy mắt tỉnh táo lại.

      Lục Cẩn Niên chôn ở cổ Kiều An Hảo, tiếng động nhíu mày, tay dùng sức nắm chặt khăn trải giường, dùng hết toàn lực đè nén quay cuồng trong lồng ngực, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tiếp những lời kia, đè nén đến cuối cùng, toàn thân của cũng bắt đầu run rẩy, cổ họng của chuyển động lên xuống, sau đó chợt ngẩng đầu lên, hung hăng chặn môi của , bắt đầu dùng sức xé rách quần áo của .

      Tay Lục Cẩn Niên nắm bả vai Kiều An Hảo, theo động tác của , sức lực càng phát ra mạnh hơn, mi tâm Lục Cẩn Niên càng cau chặt lại, cuối cùng giống như chịu nổi sau lưng truyền tới đau đớn, trực tiếp nắm lấy cổ tay Kiều An Hảo, đặt giường, sau đó liền mang theo vài phần kiên quyết và thô bạo xông vào thân thể của .

      Dáng vẻ của , thoạt nhìn rất hung ác, giống như trước đây cùng làm những chuyện này, có gì khác nhau, nhưng lại biết , động tác của rốt cuộc có bao nhiêu dịu dàng, thậm chí nụ hôn của , cũng trở nên êm ái như vậy, lộ ra tình sâu đậm và che chở.

      -

      Lục Cẩn Niên giằng co hồi lâu, mới ngừng lại, cuối cùng lúc kết thúc, tay của nắm chặt tay của , thành mười ngón tay đan vào nhau, cúi đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Kiều An Hảo sâu hồi lâu, sau đó chậm rãi cúi đầu, hôn mi tâm , lại hôn tóc , nhàng chậm chạp ôm vào trong ngực của mình.

      Trong trí nhớ của Kiều An Hảo, chỉ có lần, chỉ có lần Lục Cẩn Niên cùng làm xong chuyện này rồi ôm lấy ngủ.

      Đó là lần thứ hai cùng , bị sốt, tới chăm sóc , mê man, mạnh mẽ dứt khoát ngủ với .

      Đêm đó, biết cam tâm tình nguyện ngủ với , hay bởi vì có thể sau khi hai người tiếp xúc thân mật như vậy, được ôm vào trong ngực mà cảm thấy hạnh phúc, thậm chí còn ngu ngốc lấy điện thoại di động ra, chụp tấm hình.

      Sau này, lúc gặp , chỉ là dáng vẻ độc ác bộ hận thể giết chết , đừng là cho cái ôm, ngay cả cái hôn dịu dàng cũng cho, mỗi lần làm xong, giống như muốn bỏ rơi vật gì bẩn, chút do dự nào từ người của nhanh chóng rời .

      Bây giờ, mới hiểu được, đêm bị sốt, đối với dịu dàng dịu dàng, có lẽ cũng giống như tối nay, chẳng qua lầm tưởng thành kia.
      Last edited: 5/5/16
      ChrisXuxu2109 thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 193: Tại sao phải là tôi? (6)
      Editor : Mèo WĩWĩ
      n

      Lục Cẩn Niên ôm Kiều An Hảo, có thể do tư thế được thoải mái nên hơi chuyển người, đưa trọn vẹn vào trong vòm ngực , giam giữ siết sao hơn, cằm tựa vào trán , nhàng cọ xát vào mái tóc , rồi cúi đầu hít hà thơm lên làn tóc dài của , mang theo vài phần thoả mãn sau khi được ăn no, như tỉnh như thầm: "Em biết, chờ em biết bao năm rồi, khi nào em mới trở lại..."

      thanh của Lục Cẩn Niên càng ngày càng , dần dần rồi biến mất.

      Ở buổi tiệc, mỗi câu trả lời, tuy ngắn gọn nhưng đều chất chứa tình cảm kiên định thay đổi của dành cho kia. ngồi bên cạnh , mỗi lần nghe trả lời, trái tim như bị ai đó hung hăng đâm từng nhát cứa từng dao.

      tại, say, lời ra càng nồng nàn tình cảm hơn, cũng càng đả thương người nhiều hơn.

      Kiều An Hảo siết chặt bàn tay, kiềm nén để bản thân run rẩy, nhưng khóe mắt vẫn nổi lên tầng ướt át.

      luôn khao khát được ôm , nhưng bây giờ mới biết, điều ao ước bấy lâu hóa ra chỉ có thể đổi lại những cái tổn thương đầy đau đớn.

      Kiều An Hảo nhắm mắt, định rời khỏi vòng tay của Lục Cẩn Niên, nhưng người đàn ông dường như cảm nhận được, bèn ghì chặt hơn.

      Bên trong phòng ngủ rất yên tĩnh, chỉ có tiếng tích tắc từng giây của chiếc đồng hồ treo tường vang vọng.

      Hơi thở của Lục Cẩn Niên dần dần trở nên bình ổn, tựa như say giấc. Trong khi đó, Kiều An Hảo lại chút buồn ngủ, đôi mắt ngập nước kiểm soát được mà tuôn trào.

      -

      Sáng hôm sau, Kiều An Hảo bị Triệu Manh gọi điện đánh thức, mơ mơ hồ hồ mò lấy di động, vừa "A lô" tiếng, giọng Triệu Manh liền lanh lảnh truyền đến: "Kiều Kiều, đừng với mình là đến giờ mà cậu còn chưa tỉnh? Đừng quên buổi chiều cậu còn có cảnh quay, mình tới Cẩm Tú Viên ngay, cậu phải nhanh lên, bằng kịp đến đoàn phim đâu."

      Kiều An Hảo lập tức tỉnh ngủ, cúp điện thoại, vội vã vén chăn xuống giường, toàn thân liền cảm thấy đau nhức vô lực, lúc này mới sực nhớ rằng tối hôm qua mình ngủ chung với Lục Cẩn Niên. vô thức ngó lướt quanh phòng ngủ. có Lục Cẩn Niên, căn phòng trống tự bao giờ.

      Nếu phải người truyền tới cảm giác mệt mỏi do màn tối qua, có lẽ tưởng rằng đấy chỉ là giấc mộng.

      Bởi vì thời gian gấp rút, Kiều An Hảo cũng dám thong thả mà ngồi đó thương xuân cảm thu, vội vội vàng vàng chạy vào phòng tắm, vặn vòi nước định rửa tay bất chợt kinh hoảng. Tay trái của toàn là máu.

      Vết máu khô, màu cũng chuyển sang thâm đen.

      Máu từ đâu ra chứ? Chỉ nên theo dõi truyện tại nguồn diien dann leq uy doon thôi nha.

      Kiều An Hảo sợ đến nỗi mặt trắng nhợt, nhìn chằm chằm vào bàn tay mình hồi, sau đó để ý tới vòi nước vẫn chảy, liền chạy ra khỏi phòng tắm, tới bên giường, xốc chăn lên, thấy nửa giường chỗ Lục Cẩn Niên nằm tối qua là mảng màu đỏ tươi tấm ga trắng, trông đặc biệt chói mắt.

      Kiều An Hảo nhìn sang bàn tay trái của mình, chau mày nhớ tới hôm qua có ôm vòng quanh vai ...

      Ngay sau đó, đáy lòng như bị giáng xuống đòn nặng nề, sắc mặt nhợt nhạt trở nên trong suốt.

      Lục Cẩn Niên bị thương ư? Hơn nữa hình như rất nghiêm trọng...
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 197: Tại sao phải là tôi(7)

      Editor: Xẩm Xẩm



      Má Trần chuẩn bị bữa sáng từ sớm, thấy Kiều An Hảo từ lầu chạy xuống, lập tức buông bát đĩa rửa trong tay ra, cười hỏi câu: "Bà Lục, mời dùng bữa sáng?"

      Kiều An Hảo lắc đầu, về phía cửa, vừa đổi giày vừa ngẫm nghĩ gì đó, ngẩng đầu, nhìn má Trần hỏi: "Mấy giờ sáng nay ông Lục ?"

      Má Trần: "Lúc ấy, tôi cũng vừa mới tỉnh, chắc còn chưa đến sáu giờ."

      Kiều An Hảo gật đầu cái, lại hỏi: "Có thấy ấy có điểm gì lạ ?"

      Má Trần ngẫm nghĩ hồi, hỏi: "Cũng có gì đúng... chỉ là sắc mặt của ông Lục tốt lắm, hơi trắng bệch."

      Kiều An Hảo hơi run rẩy chút, mấp máy môi, hề chuyện.

      Má Trần chờ lúc, mở miệng hỏi: "Bà Lục, có chuyện gì sao?"

      Kiều An Hảo lắc đầu, nhìn má Trần cười cười, sau đó đẩy cửa ra ngoài.

      Triệu Manh lái xe đến chờ ngoài cửa biệt thự, Kiều An Hảo mở cửa xe, ngồi xuống, Triệu Manh vừa khởi động xe, vừa liến thoắng ngừng mắng làm sao mà ngủ đến giờ này mới dậy, sau đó được nửa, thấy cổ áo của Kiều An Hảo kéo cao lên, nhưng cũng che kín được những dấu hôn mập mờ, liền "chậc, chậc, chậc" mấy tiếng, : "Khó trách dậy muộn như vậy, là do tối hôm qua phóng túng quá độ mà!"

      Trong đầu Kiều An Hảo chỉ nghĩ đến ga trải giường toàn là máu, hoàn toàn có tâm tình để Triệu Manh trêu chọc, chỉ giơ tay lên, kéo kéo cổ áo, rồi quay đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ.

      "Thế nào, tâm tình tốt?" Triệu Manh nhìn thoáng qua Kiều An Hảo, hỏi,

      Kiều An Hảo vẫn như cũ lên tiếng, Triệu Manh cũng dứt khoát chuyện, mà bật nhạc lên.

      Trong thành phố, lại được liền mạch, chút lại phải dừng đèn đỏ, dễ dàng gì đến được đường cao tốc, Kiều An hảo thấy cửa hàng thuốc ở bên đường, liền vội vàng mở miệng : "Dừng xe."

      "Thế nào?" Triệu Manh giật nảy mình, vội vàng giẫm ga.

      Kiều An Hảo chỉ : "Tớ vào hiệu thuốc lát."

      "Hiệu thuốc? Cậu có chỗ nào khỏe sao?" Triệu Manh hơi lo lắng.

      ", tớ lát quay lại." Kiều An Hảo cũng nhiều với Triệu Manh, chỉ đẩy cửa xe ra, mạch chạy vào hiệu thuốc.

      Đến chỗ quay phim, là giữa trưa, Kiều An Hảo đến nhà ăn tùy tiện chọn vài thứ rồi vội vàng đến studio.

      Chuyên gia trang điểm ngồi đợi ở studio từ sớm, chờ đến lúc trang điểm xong, cũng đúng lúc phải quay phim, Kiều An Hảo và Triệu Manh lại gấp gáp chạy đến phim trường, kết quả lại thấy trợ lý của Lục Cẩn Niên và đạo diễn đứng cạnh nhau, trợ lý của Lục Cẩn Niên gọi điện thoại.

      Đạo diễn thấy Kiều An Hảo, liền vẫy tay với , Kiều An Hảo qua,vừa mở miệng hô tiếng: "Đạo diễn", trợ lý của Lục Cẩn Niên liền để điện thoại di động xuống, vẫn nên chào hỏi trước tiếng " Kiều", sau đó lại quay sang nhìn đạo diễn, vẻ mặt uể oải : "Vẫn nghe điện thoại."

      "Công ty? Trong nhà? Chỗ ở khác, chỗ ta đương, cậu đều tìm hết chưa?" Đạo diễn nhíu mày, hỏi.

      "Có thể tìm đều tìm rồi." Trợ lý của Lục Cẩn Niên .

      Kiều An Hảo hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"

      " tìm thấy ông Lục." Đạo diễn tiếp, lát sau, lại quay sang trợ lý của Lục Cẩn Niên đưa ra quyết định: "Như vậy , có thể ông Lục có việc bận gì đó, xế chiều hôm nay tôi phải quay phim khác, chờ cậu liên lạc được với ông Lục, hỏi lại thời gian, sau đó thống nhất lịch quay phim lại lần nữa."
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :