1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 189: Tỏ tình bẳng thủ ngữ ( 11)

      Bao, kéo, búa.

      5, 2,0.

      Đây là lời tỏ tình bằng thủ ngữ mà dành cho .

      Chỉ tiếc, vẫn chưa nhìn hiểu được.

      Kiều An Hảo ngồi ử bên cạnh Lục Cẩn Niên, nghe giọng hời hợt của , đáy lòng nổi lên tia nhàn nhạt chua xót, hóa ra từ hơn nửa học kỳ đầu bắt đầu thích kia. là đầu tháng học kỳ sau mới gặp được , sau đó ngay từ cái nhìn đầu tiên, đến nay tròn mười ba năm, như thế thích đó mười ba năm rưỡi... vẫn luôn cho rằng mình rất cố chấp, ngờ, đều như nhau, cũng cứng đầu trong tình ...

      Đôi khi, những từ ngữ ràng, nhưng con tim thực tự nhiên được như thế. Kiều An Hạ đặc biệt chăm chú nghe câu trả lời lòng của Lục Cẩn niên, thậm chí trong khoảnh khắc đó, bỗng ngẩn ngơ và chợt vô thức thốt ra câu: “ ngờ Lục ảnh đế quá sin tình như vậy.”

      Tống tương Tư cầm ly rượu, chậm rãi lắc hai vòng, đồng tình với lời Kiều An Hạ: “ Quả thực rất si tình, tính ra thích hơn mười năm, kia là hạnh phúc, được Lục đại ảnh đế của chúng ta nhớ mãi quên.”

      xong, Tống Tương Tư còn đưa mắt đến chỗ Kiều An Hạ ngồi, sau đó nhếch miệng về phía Lục Cẩn Niên.

      Lục Cẩn Niên biết Tống Tương Tư cười nhạo mình, vẻ mặt phớt lờ nhích về phía ghế salon, đáp lời Tống Tương Tư.

      Trò chơi vẫn tiếp tục, Kiều An Hảo vẫn thua nhiều thắng ít.

      Tuy nhiên, lúc Kiều An Hảo thắng, người khác chơi đoán số với Lục Cẩn Niên luôn vững vàng đánh bại họ.

      Lúc Kiều An Hảo thua, liền ỷ vào điểm yếu của Lục Cẩn Niên, nên miễn cưỡng tránh được kiếp.

      Sau lần người to gan khơi mào hỏi tình sử của Lục Cẩn Niên, những người theo sau liền bám vào đó mà léo nhéo Lục Cẩn Niên.

      “ Lục ảnh đế, vậy bây giờ còn thích kia ?”

      Lục Cẩn Niên: “ Thích.”

      “ Lục ảnh đến, vậy ấy có cùng chỗ ?”

      Lục Cẩn Niên: “ có.”

      “ Lục ảnh đế, nhiều năm như vậy chẳng lẽ vẫn luôn là đơn phương thầm mến sao? muốn thổ lộ à?”

      Lục Cẩn Niên: “ Muốn, nhưng thành công.”

      Lục Cẩn Niên trả lời câu này, dẫn tới toàn bộ người trong phòng rối loạn bộ.

      “ Trời ạ, thể nào, ai lại ngốc cự tuyệt Lục ảnh đế?”

      kia chắc mù chứ?”

      “ Chắc chắn mù rồi, người chồng quốc dân, có nằm mơ ai cũng muốn rước về nhà mà!”

      Mọi người đều rất muốn biết chuyện về nhân vật nữ huyền bí kia, muốn moi vét tất tần tật thông tin giữa trong lòng.

      Kiều An Hảo cũng ngoại lệ, từ khi biết thích người, ít lần thầm nghĩ: thích có xinh đẹp hay ? ấy có ở cùng chỗ ? Liệu có còn ấy ?

      Mọi hiếu kỳ cất giấu dưới đáy lòng được mọi người trong phòng lên tiếng thay mặt. Nhưng khi những điều tò mò được thỏa mãn lòng lại càng buồn hơn.

      Trò chơi qua được nhiều vòng, rốt cuộc tới hồi kết. Thời điểm Lục Cẩn Niên lại lần nữa thua, có người mở miệng hỏi điều Kiều An Hảo muốn biết nhất: “ Lục ảnh đế, thích tên gì?”
      Last edited by a moderator: 11/3/16
      Chris thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Hồi hộp quá, chương mới nàng

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 190: Lời tỏ tình bằng thủ ngữ (12)
      Editor : Mèo WĩWĩ


      Lục Cẩn Niên lần nữa bị thua, đợi mọi người mở miệng nhắc nhở phạt rượu, liền tự giác bưng ly rượu bàn lên uống hơi cạn sạch. Khi đặt ly xuống và nhấc ly thứ hai lên, nghe được có người đặt câu hỏi ấy, cánh tay bất chợt khựng lại.

      khí trong phòng bắt đầu lại được khuấy động.

      "Đúng rồi, hỏi cả nửa ngày trời, còn chưa biết người Lục ảnh đế thích là ai."

      "Nếu Lục ảnh đế muốn tên, lấy hình cho chúng tôi xem cũng được."

      "Đúng đúng đúng, nếu lọt vào mắt Lục ảnh đế, nhan sắc kia tuyệt đối cũng tệ phải !"

      Lục Cẩn Niên nghe mọi người lời tôi câu, vẻ mặt bình thản lộ ra bất kỳ kẽ hở, nâng ly thứ hai lên, nghễnh đầu ừng ực rót hết vào bụng.

      dòng chất lỏng màu đỏ từ khóe môi chảy dài xuống cổ, trượt vào trong áo.

      Hình ảnh cực kỳ quyến rũ.

      Lục Cẩn Niên buông ly thứ hai, dừng lại bưng tiếp ly thứ ba, vẫn như cũ chớp mắt uống hơi cạn sạch. Sau đó cầm ly rượu, nhìn vòng những con người trong phòng đều đợi câu trả lời của mình, mắt khẽ chớp, nhàn nhạt : "Tôi hát cho mọi người bài."

      Chung tay ném đá các trang copy xin phép truyện dịch của thớt l-quý-đôn.

      Mọi người thất vọng thở dài đứng lên. Ngay tại điểm mấu chốt, bỏ qua trả lời , mà chọn mạo hiểm!

      Lục Cẩn Niên từ tốn đứng lên khỏi ghế salon, tới trước màn hình chọn bài hát ktv. Khi theo thói quen đưa tay phải ra nhấn chọn bài, động tác chợt cứng đờ, bèn đổi sang tay trái, tay kia nhàng nắm mở vài cái. Căn phòng lập tức yên ắng, nhường chỗ cho tiếng nhạc dịu vang lên.

      Lục Cẩn Niên thích hát, bài hát được cũng nhiều, trong đó có quốc ca là có thể hát hoàn chỉnh. Chắc hẳn tại chọn ca khúc có thể hát được đến nơi đến chốn.

      Bài này là nhạc phim trong bộ bốn năm trước tham gia diễn xuất.

      Bài hát này được khắc sâu vào tâm khảm của , bởi vì lời bài hát chính là những lời muốn với Kiều An Hảo.

      Bài này khúc nhạc dạo dài, cũng tính là bản "hit", vì vậy mọi người tài nào nhớ ra được đấy là bài gì, mãi cho đến khi màn ảnh lên dòng chữ "???" (@Mèo: lại tới tiết mục đoán tên bài hát nè, bật mí tên ca sĩ là Trang Tâm Nghiên nghên :) )

      Chế độ chọn là hình thức hát đệm, nên khi lời bài hát phát sáng chỉ có thanh tao nhã của Lục Cẩn Niên vang lên.

      " dễ nhưng muốn quên người chưa bao giờ là dễ dàng. oán trách em, điều đó làm được."

      " em nhiều sâu tận đáy đại dương, lòng cũng chẳng ai sánh được. Nhưng như thế em cũng để ý."

      thực tế, ở đây có vài người quen biết Lục Cẩn Niên lâu, nhưng lại chưa từng nghe qua hát.

      Ngày thường luôn mang bộ mặt lạnh nhạt xa lánh, khó khiến người khác tin rằng có thể hát bản ballad êm tai thâm tình đến vậy.

      Trong nháy mắt, trong phòng trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng hát của vờn quanh.

      "Nhớ em, phải là lý do rỗng tuếch, mà nó là cảm xúc chân gian dối, dám mình chống lại cả thế giới."

      "Vì em, có thể chịu mọi ủy khuất. Vì em, sẵn sàng chịu mọi đắng cay."

      Tức khắc trong đầu Lục Cẩn Niên ra khoảng thời gian trước đây, vì để có thể cùng vào chung trường cấp ba, vào ba tháng hè sau khi tốt nghiệp, bất chấp cái nắng oi ả ngày hè làm thuê ở công trường.
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 191: Tại sao phải là tôi (1)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Tức khắc trong đầu Lục Cẩn Niên nghĩ lại khoảng thời gian trước đây, vì có thể cùng vào chung trường cấp ba, vào ba tháng hè sau khi tốt nghiệp, bất chấp cái nắng oi ả ngày hè làm thuê ở công trường.

      Nghĩ đến năm lớp mười , vào ngày sinh nhật , Hứa Gia Mộc vì có việc đột xuất, cầu xin mua chiếc bánh ngọt cho giúp cậu ta, mệnh giá lên đến năm con số, đối với lúc đó mà , đúng là gía trời, tiêu hao hết toàn bộ tiền dành dụm từ trước đến giờ, Hứa Gia Mộc có đưa tiền cho , nhưng động đến xu nào mà đem trả lại cho Hứa Gia Mộc.

      Nghĩ đến lúc ở trong giới giải trí, bị người ta sỉ vả chèn ép nhưng vẫn liều chết giãy giụa.

      Lúc đó, là có gan lớn, đem toàn bộ những gì mình có để , đến khổ đau nhiều như vậy, lqd nhưng đối với là ngọt ngào.

      đáng tiếc, mất em rồi, xin lỗi em, cố hết sức.”

      đâu có buông tay, chỉ là với tới được, tưởng rằng thế làm đau nữa.”

      Nhưng là, mặc kệ cho dù phải trả giá nhiều hơn nữa, vẫn muốn được ở bên .

      biết, sau này tới Hàng Châu ba lần, lại bị tìm đủ các loại lý do từ chối gặp.

      Lúc ấy, phải , nhưng lại nghĩ đến, chỉ cần thấy , có thể dần dần quên tình ấy, sau đó, tim của chảy máu nữa.

      " đáng tiếc, chúng ta thể quay lại, trái tim đau, liệu giọt nước mắt còn rơi nữa .”

      " từ chối mọi tình cảm của người ấy, chỉ vì nghĩ, em vẫn còn rất .”

      Nhưng đúng là đánh giá thấp sức hấp dẫn của , đánh giá thấp năng lực của bản thân .

      Từ khi bắt đầu, luôn đứng trong tâm thế bị người khác thương tổn, mình độc lạnh lẽo, lời của ác độc, đối với bất kỳ kẻ nào cũng nể mặt, nghĩ như vậy là có thể bảo vệ tốt bản thân mình, nhưng lại chứng minh, đến tận bây giờ vẫn chưa học được cách tự bảo vệ mình.

      biết có phải do Lục Cẩn Niên hát bài này rất cuốn hút hay , khí náo nhiệt ồn ào lúc đầu dần dần trở nên có chút đau thương, vẻ mặt của mọi người đều vô cùng nghiêm túc.

      Ánh đèn mê ly chiếu vào người , càng làm tôn thêm đường nét khuôn mặt , thoạt nhìn có chút hoảng hốt, trong mắt còn có vài tia sáng.

      " từ chối mọi tình cảm của người ấy, chỉ vì nghĩ, em vẫn còn rất .”

      " ra trong lòng rất nhớ… đừng bao giờ rời xa …”

      Lúc Lục Cẩn Niên hát đến đoạn này, giọng có chút run rẩy, từ này đến giờ hề nhìn Kiều An Hảo, bây giờ lại chậm rãi đặt ánh mắt gương mặt .

      Ném đá bọn coppy truyện xin phép.

      Tay nắm micro tăng thêm lực, cố gắng ổn định tâm tình của mình, vẫn duy trì thanh vững vàng, hát tiếp đoạn cao trào cuối cùng của bài hát.

      " đáng tiếc, chúng ta chẳng thể quay lại, trái tim đau, liệu giọt nước mắt còn rơi nữa . từ chối mọi tình cảm của người ấy, chỉ vì nghĩ em vẫn còn rất .”

      Sau khi thanh của Lục Cẩn Niên chấm dứt, bên trong hoàn toàn yên tĩnh trở lại.

      Ai cũng mở miệng chuyện, mà ngay đến chút tạp cũng có.

      Trong nháy mắt, toàn bộ mọi hoạt động đều dừng lại.

      Ánh mắt của Lục Cẩn Niên vẫn còn đối diện với Kiều An Hảo, nhìn vào đôi mắt , nhìn vào sâu thẳm trong , có chờ mong, có tuyệt vọng, hai thứ ngừng quấn quýt lấy nhau, lòng cũng còn yên ổn, hiểu nghĩ gì, như bị kéo đến nơi xa lạ, rốt cuộc thể bình ổn lại cảm xúc.

      Ước chừng qua phút, Lục Cẩn Niên mới trừng mắt nhìn, di chuyển tầm mắt của mình đặt mặt Kiều An Hảo, sau đó đặt micro xuống bàn, năng gì với mọi người, trực tiếp cất bước chân rời .
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 192 : Tại sao phải là tôi? (2)

      Lục Cẩn Niên rời lát, người trong phòng mới từ từ phục hồi lại tinh thần, chẳng qua là người nào cũng mở miệng chuyện.

      Bên trong phòng biết yên tĩnh bao lâu, trong lúc bất chợt Trình Dạng mở miệng : "Tôi bài hát này rất quen thuộc, nghe Lục ảnh đế hát lâu như vậy, vẫn nghĩ ra, vừa rồi mới nhớ ra, đó là bốn năm trước tôi mới tham gia vào giới giải trí, cùng hát nhạc phim với Lục ảnh đế.”

      Trong phòng có mấy minh tinh từng quay bộ phim đó, nghe thấy Trình Dạng vừa như thế, bọn họ cũng như hiểu ra gật đầu, trong đó có người : "Khó trách tôi cũng cảm thấy quen thuộc đây, lúc ấy chúng tôi quay phim ở sa mạc, điều kiện rất khổ cực, lúc ấy mấy người phải chen chúc ngủ trong cái lều, có lần qua nửa đêm tôi thức giấc, ra ngoài vệ sinh, thấy Lục ảnh đế ngủ, ngồi mình ở đất sa mạc, nhìn chằm chằm lên trời, biết nghĩ cái gì, tôi tới, mới nhìn thấy chung quanh ta toàn là tàn thuốc, ta đeo tai nghe, phát tôi đến gần, mở thanh rất lớn, chính là bài hát vừa rồi.”

      Người này tới đây dừng lại, giống như nhớ lại tình cảnh ngày hôm đó, lại mở miệng : "Tôi vỗ vỗ bả vai ta, chợt thấy ta lấy lại tinh thần, sau đó nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn tôi, hốc mắt đều đỏ hoe, giống như mới vừa khóc xong, sau đó có thể ấy ý thức mình thất lễ, đột nhiên lại đứng lên, sau đó tôi vệ sinh xong, phát đất, viết bốn chữ, ‘Sinh nhật vui vẻ’, chẳng qua lúc đó ban đêm, gió lớn, bốn chữ trở nên có chút mờ mịt, nhưng tôi vẫn có thể nhận ra, chính là chữ của Lục ảnh đế, đoán chừng ngày hôm đó có thể là sinh nhật của người nào đó."

      Mọi người nghe xong người này kể, lại im lặng lát, sau đó có người : " khoan hãy , bình thường nhìn Lục ảnh đế lạnh như băng, chút tình người cũng có, ngược lại nhìn ra, ta thích người lâu như vậy."

      "Trước kia tôi cũng nghe tin đồn, trước kia Lục ảnh đế hút thuốc, sau bởi vì chuyện mới hút thuốc, mọi người xem, có phải như ấy vừa kể, tỏ tình thành công, nên sau đó bắt đầu hút?”

      "Còn nữa, Lục ảnh đế nghiện thuốc lá rất nhiều, thường nhìn thấy mình ấy đơn đứng ở chỗ có ai buồn bã hút.”.

      Trong phòng lại yên tĩnh, khí đè nén khiến cho người ta có cảm giác khó chịu nên lời, cuối cùng biết là người nào, đổi đề tài: "Mới vừa rồi Lục ảnh đế người ấy thích vẫn là mối tình đầu, ai, tôi cũng quên mất mối tình đầu của tôi là ai, còn mọi người?”

      Có người tiếp: "Mối tình đầu? Tôi chỉ nhớ đêm đầu tiên."

      Cả sảnh đường bị chọc cười, lại có người : "Tôi cũng còn nhớ mối tình đầu của tôi, là bé cực kỳ xinh đẹp, mỗi ngày tôi đều để lại que kẹo trong ngăn kéo của ấy.”

      "Ha ha, đối với mối tình đầu tốt, lúc ấy tôi cực kỳ nghịch ngợm, ngày ngày bắt nạt mối tình đầu của tôi, sau đó ấy cho giáo viên biết, về nhà tôi bị ba tôi đánh trận."

      Bên trong phòng lại nổi lên tiếng cười, khí ràng rất sôi nổi.
      -

      Lục Cẩn Niên ra từ phòng vệ sinh, tay sạch, dựa vào vách tường, sờ soạng điếu thuốc, hút xong, sau đó mới trở về bao sương.

      Cửa bao sương cũng khóa chặt, vừa đến gần cửa, nghe thấy bên trong truyền đến tiếng cười lớn, ngay sau đó liền nghe thấy giọng Tống Tương Tư truyền ra: "Kiều An Hảo? Còn ? Mối tình đầu của như thế nào? Kể nghe chút."
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :