1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 164: Gieo gió gặt bão (6)
      Editor: Nguyệt Vỹ
      Beta-er: Mèo WĩWĩ


      Lâm Thi Ý nhìn Kiều An Hảo, trong mắt tràn đầy thù hận, tựa như giây kế tiếp xông lên xé xác Kiều An Hảo.

      Kiều An Hảo lại bình tĩnh nhìn quanh chút: “Xung quanh nhiều người nhìn, cần phải kiềm chế, đừng khiến người ta nhìn thấy chê cười.”

      Lâm Thi Ý tức đến nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, ta siết chặt tay, ngực phập phồng lên xuống ngừng.

      Kiều An Hảo rời bàn tay đặt vai Lâm Thi Ý xuống, sau đó ưu nhã xoay người. được hai bước, dường như bất chợt nhớ tới cái gì, quay đầu với Lâm Thi Ý: “A, đúng rồi, tôi quên cho , tôi cố ý đoạt vị trí khách mời chương trình văn nghệ mà muốn đó.”

      Lâm Thi Ý điên tiết lên rất muốn cáu ngắt Kiều An Hảo, hung hăng vứt cho hai cái bạt tai, nhưng xung quanh có người nhiều như vậy, ta chỉ có thể nín nhịn đến nội thương. Cuối cùng, Lâm Thi Ý đành run bần bật mà trơ mắt đứng nhìn.

      -

      Lúc Kiều An Hảo đưa nước cho Lâm Thi Ý, Tống Tương Tư mới để ý tới hai người bọn họ.

      Tuy nhìn từ xa, Kiều An Hảo và Lâm Thi Ý trông như bạn bè trò chuyện, nhưng Tống Tương Tư lại nhìn ra được giữa hai người sặc mùi súng đạn.

      Tống Tương Tư nâng tay tựa cằm, ung dung quan sát xem kịch. Đến giữa chừng, sực nhớ Lục Cẩn Niên hôm nay có cảnh quay nên đến phim trường. Chớp chớp mắt, bèn lấy di động gửi dòng tin vắn cho Lục Cẩn Niên: "Lục đại ảnh đế, tình của nảy sinh mâu thuẫn với Lâm Thi Ý ở phim trường."

      -

      Buổi chiều, Lục Cẩn Niên có cuộc họp qua webcam với các quản lý cấp cao của Truyền thông Hoàn Ảnh. ngồi trước bàn đọc sách, nhìn vòng người ngồi vây quanh bàn hội nghị màn hình, nghe bọn họ báo cáo công tác. Bất chợt màn hình chiếc điện thoại nằm cạnh máy vi tính lóe sáng. liếc qua thấy tin nhắn Tống Tương Tư gửi d đ l q đ. Nhìn kỹ hơn lát, mới mạnh tay cầm điện thoại lên.

      Động tác của Lục Cẩn Niên truyền đến màn ảnh lớn trong phòng họp của Truyền thông Hoàn Ảnh thông qua camera máy tính, vị quản lý cấp cao thao thao bài báo cáo lập tức ngậm miệng.

      Nhiều năm nay, trong khi họp, Lục tổng chưa bao giờ có khác biệt nào. Đây là lần đầu tiên…

      Lúc mọi người hai mặt nhìn nhau, Lục Cẩn Niên bất thình lình bật dậy, túm lấy chiếc áo khoác ở bên, vừa gấp gáp với mấy người màn hình: “Tôi có chút chuyện, cuộc họp hôm nay đến đây thôi.”

      xong, cũng chờ mọi người kịp phản ứng, liền nhấc tay đóng sập máy lại, cầm di động, ra khỏi phòng khách sạn.
      Last edited: 5/5/16
      thuytChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 165: Gieo gió gặt bão (7)

      Editor: Xẩm Xẩm

      Lục Cẩn Niên bước nhanh vào trong thang máy, dùng sức ấn nút, lại nhìn những con số màu đỏ liên tục thay đổi, trong lòng lo lắng như bị thiêu đốt, cuối cùng thang máy cũng dừng ở tầng bốn, bực bội nâng cánh tay lên ấn nút mở thang máy, sau đó xoay người trực tiếp về phía cầu thang bộ.

      Sau khi Kiều An Hảo đem mọi chuyện lại với Lâm Thi Ý xong thong dong trở lại trường quay, thời gian đạo diễn cho nghỉ ngơi cũng vừa hết, mọi người bắt đầu tiến hành lượt quay thứ hai.

      Tống Tương Tư vẫn duy trì trạng thái tốt như lần quay đầu tiên, mà Kiều An Hảo bởi vì tâm tình tốt hơn nhiều nên diễn xuất lại càng tự nhiên hoàn mỹ hơn.

      Đạo diễn chăm chú theo dõi biểu của hai người, hài lòng gật đầu, lại nhìn Lâm Thi Ý đứng ở phía xa xa, đưa tay ra hiệu, ý bảo chú ý học hỏi.

      Mà Lâm Thi Ý biết suy nghĩ gì, đối mặt với ra hiệu của đạo diễn, lại có phản ứng gì.

      Đạo diễn nhíu mày, lại đưa tay ra hiệu lần nữa nhưng Lâm Thi Ý vẫn ra vẻ thờ ơ, cuối cùng vẫn là người đại diện đứng bên cạnh lo lắng đẩy cái, mới hồi phục lại tinh thần, nâng bước chân vào phim trường.

      Trạng thái của Lâm Thi Ý giờ nhìn qua thấy tốt, nhưng cũng có bất ổn gì quá lớn, chỉ là lúc ba người đứng cùng chỗ giằng co nhau, ánh mắt của ta vẫn như lần đầu tiên, hung ác găm chặt lên người Kiều An Hảo.

      "Cắt cắt cắt!" Đạo diễn tức giận đến mức hô cắt ba lần liền, giơ microphone lên để ý gì cả quát mắng Lâm Thi Ý: "Lâm Thi Ý, rốt cuộc bị làm sao vậy, sai hai lần liên tiếp, tại sao lần nào cũng giống nhau. Tôi rồi, người phải trừng mắt là Tống Tương Tư, Tống Tương Tư chứ phải Kiều An Hảo, Tống Tương Tư mới là tình địch của chứ phải Kiều An Hảo, ấy có thâm thù đại hận gì hết."

      Chỉ là cảnh diễn đơn giản như vậy, mà lại để bị NG đến hai lần vì cùng lỗi như nhau, khó tránh khỏi đạo diễn vô cùng tức giận, ngữ điệu cũng có phần nghiêm khắc.

      Lâm Thi Ý bị mắng như vậy có chút chật vật, mà nguyên nhân lại vì bản thân mình, cũng thể phát tác ra, chỉ có thể xấu hổ, đỏ mặt giải thích: " xin lỗi, xin lỗi, đạo diễn, xin lỗi."

      Đạo diễn tức giận nên cũng thèm để ý đến lời xin lỗi của đạo diễn, chỉ trực tiếp vung tay lên, ý bảo nhân viên đạo cụ dựng lại phim trường.

      Trang điểm của ba người nhìn qua vẫn ổn nhưng nhân viên trang điểm vẫn đến chăm chút lại lượt.
      Tống Tương Tư bị đám người vây quanh, tùy ý để bọn họ động chạm mình, khóe mắt lại liếc qua, nhanh chóng vụt lên tia sáng, quả nhiên giống hệt dự đoán của , (haha) từ đằng xa thấp thoáng bóng dáng của Lục Cẩn Niên vội vã tiến lại đây.
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 166 : Gieo gió gặt bão (8-)
      Editor : Lam Lam

      Tống Tương Tư chờ Lục Cẩn Niên đến gần, mới giơ tay lên, vẫy vẫy tay, bước chậm rãi đến bên cạnh , bộ dạng giả vờ lịch , mở miệng :” còn đến nhanh hơn tôi dự đoán rất nhiều đó!”

      xong, Tống Tương Tư còn đánh giá Lục Cẩn Niên từ xuống:”À, Lục ảnh đế chắc chắn rất sốt ruột, đến toát cả mồ hôi, còn nữa…Có phải chạy đến đây ? Tóc cũng bị rối loạn…”

      Lục Cẩn Niên vốn để ý đến Tống Tương Tư, chỉ là gương mặt chút thay đổi lướt nhanh, sau đó nhìn thấy Kiều An Hảo ngồi nghỉ ngơi ngoài ghế, biết gì với Triệu Manh mà lắc đầu, ý cười tràn đầy mặt, hoàn toàn có nửa điểm mâu thuẫn ầm ĩ với người khác, nhất thời Lục Cẩn Niên nhận thấy mình bị Tống Tương Tư trêu chọc, vì thế vẻ mặt u ám, lạnh lùng nhìn lướt qua Tống Tương Tư, xoay người rời khỏi.

      "Ai, Lục ảnh đế, đừng !” Tống Tương Tư đuổi kịp bước chân của Lục Cẩn Niên, hoàn toàn sợ chết lại đánh giá từ xuống, sau đó nhìn có chút hả hê mở miệng :”Lục ảnh đế, sao lại đổ mồ hôi nhiều vậy, phải là chạy nhanh tới chứ? Ơ, là…do chạy mà tóc đều rối hết lên…nhưng mà vẫn rất đẹp trai…”

      Lục Cẩn Niên biết tính cách của Tống Tương Tư, càng để ý càng hăng hái, cho nên nhìn tiếp tục lải nhải, bước chân nhanh hơn.

      Tống Tương Tư có chút theo kịp, hai người dần dần cách xa, ràng dừng lại, nhìn xung quanh chút, vì đề phòng có người khác nghe được, phát khoảng cách xa, hơi lớn tiếng gọi Lục Cẩn Niên thẳng về phía trước:”Lục ảnh đế, tôi có lừa , ấy có mâu thuẫn ầm ĩ với người khác, à, , giữa lúc bọn họ cãi nhau đó tôi có quan sát, hình như ấy toàn thắng, có thể bị người ta phản kích hay , tôi đây biết ?"

      Tống Tương Tư ràng nhìn thấy trong tích tắc lời của mình khiến dừng bước, môi nở nụ cười, rồi xoay người trở về phim trường.

      Vừa lúc đạo diễn kêu người tìm Tống Tương Tư thấy trở về, lập tức quay lại lần thứ ba.

      Tống Tương Tư vào phía trước phim trường, nhìn lướt qua xung quanh, thấy Lục Cẩn Niên vốn dĩ rời , biết lúc nào mà tư thế lạnh lùng kia đứng gần phim trường.

      -

      Người đại diện của Lâm Thi Ý dường như cảm thấy tình trạng Lâm Thi Ý rất ổn, nên theo ta vào trong, ngừng nhắc nhở Lâm Thi Ý phải tập trung diễn xuất. Lâm Thi Ý gì, chỉ gật đầu liên tục, kết quả lại thấy Kiều An Hảo đứng trước mặt mình, đáp trả bằng ánh mắt.
      Last edited: 5/5/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 167 Gieo gió gặt bão (9)

      Editor: Mèo WĩWĩ



      Vẻ mặt Kiều An Hảo trông rất nhõm, ngay cả tia sáng nơi đáy mắt cũng mềm mại. Thậm chí giây phút đối diện với Lâm Thi Ý, còn đưa ra bộ dáng tươi cười rất chi là thân thiện.



      Đối với Lâm Thi Ý lúc này mà , nếu Kiều An Hảo cho ta nụ cười khiêu khích chế nhạo, ta tức giận, kìm nén. Nhưng hết lần này đến lần khác, Kiều An Hảo biểu rất bình tĩnh, như thể chỉ đơn giản là để ta vào mắt, như thể ta sinh ra định trước là bị bại bởi .



      Lâm Thi Ý cảm thấy bị sỉ nhục kể xiết, tâm can cào cấu, ta siết tay thành nắm đấm, trong lòng phập phồng chấn động càng lúc càng kịch liệt.



      Cảnh quay kế, thể của Lâm Thi Ý càng tồi tệ hơn. “Cắt, Lâm Thi Ý, còn có thể đóng được ? Cảnh đơn giản như vậy, làm sao cứ liên tục NG thế hả?”



      “Cắt, Lâm Thi Ý, đó là lời thoại sao? Lộn xộn, câu văn lưu loát!”



      “Cắt, Lâm Thi Ý, Kiều An Hảo chưa từng bắt chuyện với , liền liếc ấy cái, bắt đầu phía dưới lời kịch, vội vã đầu thai sao?”



      Lâm Thi Ý càng tệ hại, thể của Kiều An Hảo liền càng tốt. tương phản tốt kém giữa hai người hiển cực kỳ ràng, cứ thế liên tục NG bảy tám lần. Đám diễn viên và mấy người ê kíp vây xem xung quanh cũng nhịn được bắt đầu chộn rộn.



      “Lâm Thi Ý rốt cuộc xảy ra chuyện gì nhỉ? Cảnh quay dễ như húp cháo cũng quay hỏng cho được.”



      đó, bộ này quay cho tới giờ cũng chưa có cảnh nào NG nhiều lần đến vậy!”



      “Đúng ha, ta rốt cuộc có biết diễn vậy, so ra còn tệ hơn người mới Kiều An Hảo nữa…”



      cảnh đơn giản như vậy, mọi người phải ở chỗ này mệt mỏi cùng ta, hôm nay chắc chắn tới khuya mới kết thúc công việc được. Thiệt là!”



      khí bồn chồn chung quanh khiến Lâm Thi Ý có chút lo lắng, cộng thêm áp lục càng tăng, đến cuối cùng do hoảng quá, vừa vào sân liền sai lời thoại. Đạo diễn bực tức ném mạnh cái loa trong tay xuống đất.



      Toàn bộ trường quay ngay lập tức lặng như tờ, đạo diễn xanh mét mặt mày, phẫn nộ trừng mắt nhìn Lâm Thi Ý, miệng co giật, bộ dáng lười phải chửi bới, trực tiếp giơ ngón tay chỉ vào Lâm Thi Ý, biểu thị cơ hội cuối cùng.



      Có thể bị dồn đến đường cùng, con người bạo phát. Tuy thể của Lâm Thi Ý còn rất cứng ngắc, nhưng có lỗi quá lớn. Có lẽ bị lãng phí quá nhiều thời gian vào cảnh quay này, đạo diễn hạ thấp cầu, biết Lâm Thi Ý dốc hết sức rồi nên miễn cưỡng thông qua, nhưng gương mặt vẫn trầm, hô tiếng: “Qua!”
      Last edited by a moderator: 19/2/16
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 168

      Editor: Nguyệt Vỹ



      Nghe được từ đó, Lâm Thi Ý như bắt được kim bài miễn tử, thầm thở dài nhõm hơi, toàn thân căng thẳng phút chốc được giãn ra, đôi chân trở nên mềm nhũn vô lực, phải dựa vào cạnh bàn mới đứng vững.



      Đây tuyệt đối là buổi quay phim ác mộng trong đời .



      Ngay khi Lâm Thi Ý nghĩ ác mộng này rốt cục qua, trong lúc bất chợt trong trường quay truyền đến giọng lạnh như băng, cũng làm cho đạo diễn nghe được: “Tôn Chính, khi nào cầu diễn suất của ông lại thấp như vậy?”



      Tôn Chính là tên của đạo diễn.



      Đạo diễn vẫn luôn đặt chú ý đến diễn suất trong phim trường, căn bản biết Lục Cẩn Niên đến trường quay từ lúc nào, trong lúc bất chợt thình lình nghe được giọng của Lục Cẩn Niên, ông mới theo giọng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Lục Cẩn Niên thần thái lạnh như băng đứng ở bên, ánh mắt thản nhiên nhìn lướt qua ba nữ nhân diễn trong trường quay, sau đó liền nhấc chân, hướng về phía màn hình giám thị tới.



      Kiều An Hảo cũng có lưu ý đến Lục Cẩn Niên, bất chợt nghe được giọng của , thân thể theo bản năng căng thẳng chút, vụng trộm nhìn thoáng qua , liền cúi đầu xuống, ngoan ngoãn cẩn thận đứng yên.



      Nhưng ra Tống Tương Tư bên người Kiều An Hảo, bộ dáng xem kịch vui, mỉm cười nhìn Lục Cẩn Niên, đáy mắt đều toát lên kích động.



      Lâm Thi Ý vất vả ổn định tâm, lại lần nữa bị nhắc đến mà nhảy lên.



      Lực chú ý của toàn bộ mọi người trong trường quay, đều đặt người Lục Cẩn Niên.



      Đạo diễn nhìn thấy Lục Cẩn Niên tới, lập tức kêu tiếng: “Ông Lục.”



      Mí mắt Lục Cẩn Niên cũng động đậy chút, trực tiếp đến trước màn hình, vươn tay bấm chút, đem cảnh quay lúc trước xem lại lần, sau đó vẻ mặt càng trở nên lạnh lùng, nâng tay lên, chỉ chỉ vào màn hình theo dõi, đối với đạo diễn bên cạnh mình, giọng điệu nhấn mạnh : “Lâm Thi Ý diễn suất kém như vậy, ông cũng với tôi là cho qua? Tôi đầu tư nhiều tiền như vậy, để làm bộ phim này, phải để cho ông lừa khán giả, mà ông ràng là xúc phạm chỉ số thông minh của khán giả! Tùy tiện kiếm người ngoài đường, cũng đều diễn tốt hơn ta!”



      Lời này của Lục Cẩn Niên, bén nhọn trực tiếp, lưu tình chút nào, giọng điệu của cũng lớn, nhưng lại vững vàng vang lên.



      Sắc mặt Lâm Thi Ý trong nháy mắt trở nên tái nhợt, có chút máu.



      Người xung quanh, cũng đều nhịn được thầm hít hơi.



      Những lời này, ra đúng là nể mặt a… như thế nào, Lâm Thi Ý cũng là nữ minh tinh có tiếng vài năm nay, thế nhưng bị Lục Cẩn Niên phê phán đáng đồng.



      Đạo diễn thầm đổ mồ hôi, hướng về phía Lục Cẩn Niên thận trọng cười, mang theo vài phần lấy lòng : “Kia, ông Lục, bằng như vậy, chúng ta quay cảnh tiếp theo trước, để cho Lâm Thi Ý điều chỉnh lại tâm trạng rồi quay lại sau?”
      Last edited by a moderator: 19/2/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :