1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ (Full 973c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      【Chương 140】
      cũng thích trời mưa? (4)

      Editor : Mèo WĩWĩ


      Kiều An Hảo bày ra trước mặt Lục Cẩn Niên, rồi thay bẻ đôi chiếc đũa dùng lần, đưa tới: "Tôi biết thích ăn cái gì, cho nên mỗi thứ kêu ít..."

      Kiều An Hảo vừa , vừa ngước mắt nhìn Lục Cẩn Niên.

      Lục Cẩn Niên vẫn thẳng tắp dừng ánh mắt nơi .

      Hai người cứ thế chạm mắt nhau.

      Kiều An Hảo thất kinh trong lòng, lời ra đến cửa miệng liền bị nghẹn lại, sau đó mở to đôi mắt bồ câu, nửa ngửa đầu nhìn lại Lục Cẩn Niên.

      Trong con ngươi của Lục Cẩn Niên tuy còn pha trộn thờ ơ và lạnh lùng xưa nay, nhưng cũng có quá nhiều cảm xúc. Nó sâu sắc, lại phảng phất như lóe lên tia sáng.

      Kiều An Hảo nhìn rồi lại nhìn, nhịp tim bỗng chốc tăng nhanh cách kỳ lạ, thậm chí khuôn mặt phím đỏ theo từng dđl.q.đ.com hơi thở. Mãi cho đến khi mặt nóng lên, mới bất ngờ hoàn hồn, vội vàng thu hồi tầm mắt nhìn Lục Cẩn Niên, lóng ngóng đưa đôi đũa trong tay ra đằng trước: "Đũa."

      Lục Cẩn Niên nghe thấy tiếng của Kiều An Hảo mới phục hồi tinh thần. Chớp mắt, đôi đồng tử khôi phục vẻ đạm mạc xa cách nguyên thủy, sau đó tiếng nào nhận lấy đôi đũa, khép hờ mắt, từ tốn ăn.

      Động tác nhai của Lục Cẩn Niên rất tao nhã, phát ra tiếng dù là nhất.

      Bầu khí trong toàn phòng rất yên tĩnh.

      Kiều An Hảo ngồi xổm đối diện Lục Cẩn Niên hồi lâu. Khi con tim hốt hoảng tìm được về nhịp đập bình ổn, mới nhận thức được vị trí tại của mình, bèn nhướn mi len lén liếc nhìn người đàn ông trước mặt.

      An Hảo liên tục ngắm trộm nhiều lần, phát chú ý của Lục Cẩn Niên luôn đặt thức ăn, vì thế liền đánh bạo lén lút quan sát .

      vẫn mặc bộ quần áo lúc ăn cơm trưa, chỉ là cởi bỏ áo vest ngoài, tháo cà vạt, mở bung hai nút áo ở cổ, lộ ra vùng xương quai xanh đẹp tinh xảo, cổ tay áo xắn lên để lộ đoạn cánh tay rắn chắc mạnh mẽ, trông giản dị nhưng vẫn giữ được phong độ thanh lịch.

      chuyên tâm gắp thức ăn, lông mi dài thỉnh thoảng chớp động.

      Lần đầu tiên gặp , tức khắc bị kinh hoảng trước tướng mạo khôi ngô ấy, gây ám ảnh suốt 13 năm qua, biết bao nhiêu lần giữa đêm tỉnh mộng. Cứ mỗi khi nhìn kỹ , vẫn khỏi bàng hoàng.

      Thiết nghĩ, cả trái đất này, duy nhất chỉ có là hoàn hảo, khiến ai ai nhìn mãi cũng chán.

      Kiều An Hảo say đắm dán mắt vào Lục Cẩn Niên quá lâu. Có lẽ người nào đó bị nhột, bất thình lình ngước mi mắt. Kiều An Hảo hoảng sợ vội vã cúi thấp đầu, trái tim dễ gì bình tĩnh trở lại, lập tức nhảy nhót mãnh liệt.
      Last edited: 14/2/16
      Chris thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      Chương 141: cũng thích trời mưa (5)

      Editor: xẩm xẩm

      Kiều An Hảo lập tức né tránh ánh nhìn của Lục Cẩn Niên, ngoảnh đầu nhìn quang cản bên ngoài cửa sổ sát đất để làm dịu tâm tình của mình lúc này, vốn là định điều gì đó nhưng bất chợt dừng lại, kìm lòng được phát ra câu: “Mưa rồi.”

      Vừa hết câu, liền đứng lên, về phía cửa sổ.

      Lục Cẩn Niên nghe thấy lời của Kiều An Hảo cũng quay đầu nhìn ra cửa sổ, quả nhiên thấy mặt kính phủ dày đặc vết nước, mà Kiều An Hảo đứng trước cửa sổ chăm chú nhìn chớp mắt.

      Lục Cẩn Niên ngắm nhìn dáng vẻ lúc mới kiềm chế thu hồi lại tầm mắt, tiếp tục ăn hết những đồ mà Kiều An Hảo mang đến rồi mới buông đũa xuống, đứng lên.

      rút tờ giấy ăn lau khóe miệng chút, sau đó ném vào túi rác bản thân chần chứ do dự mất mấy giây mới cất bước về phía cửa sổ, đứng bên cạnh Kiều An Hảo.

      Lục Cẩn Niên cao hơn rất nhiều, bởi vì trời về đêm nên cửa sổ sát đất như trở thành tấm gương phản chiếu hai bóng hình của , cũng phản chiếu dáng vẻ mười phần tập trung ngắm nhìn trời mưa của Kiều An Hảo, trước đôi mắt . nhịn được, nhắm mắt lại, mở miệng : “ cũng thích trời mưa?”

      Kiều An Hảo lơ đãng duỗi tay miết lên mặt kính theo vết chảy của giọt mưa xuống, chợt nghe đến thanh của Lục Cẩn Niên truyền tới mới phát giác được đứng bên cạnh từ lúc nào, ngón tay tạm dừng lúc mới nhàng gật đầu: “Đúng, tôi rất thích.”

      Lục Cẩn Niên chuyện nhưng vẻ mặt nhất thời biến đổi mang theo chút mềm mại ôn hòa.

      lát sao, Kiều An Hảo lại tiếp tục đưa tay vẽ lung tung theo dấu vết của giọt mưa cửa kính, thế nào lại chú ý đến Lục Cẩn Niên, tò mò hỏi: “ cũng thích trời mưa sao?”

      “Ừ, thích.” Lục Cẩn Niên trả lời, giọng điệu nhàng chầm chậm mang theo tâm tình phảng phất muốn bộc lộ.

      ra cả đều thích trời mưa... Có lẽ thầm mến chính là như thế, bởi vì hai người đều có chung sở thích, trong phút chốc cứ như điều này vô tình kéo khoảng cách của họ lại gần hơn rất nhiều.

      Trong lòng Kiều An Hảo nhất thời dâng lên ngọt ngào, cảm giác như nó lan tràn toàn thân, ngấm vào tận cốt tủy.

      Sở dĩ thích trời mưa là bởi vì lần đầu tiên hai người gặp nhau, khi đó trời cũng đổ mưa ào ạt như thế này.

      Từ lần ấy, lần gặp, nhiều năm sau đều mãi mãi khó quên, cứ mực chung thủy dành tình trong lòng cho .

      Nhưng biết sao?

      Kiều An Hảo do dự muốn hỏi Lục Cẩn Niên tại sao lại thích trời mưa người đàn ông bên cạnh lại chủ động mở miệng trước: “Vốn dĩ lúc đầu tôi thích trời mưa.”

      Lục Cẩn Niên tới đây, giống như nhớ lại hồi ức cũ, liền trầm mặc trong chốc lát rồi mới tiếp tục: “Vì kỷ niệm khó quên, ... mới trở nên thích mưa!”
      Last edited: 18/1/16
      Chris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      Chương 142 : cũng thích trời mưa (6)
      Editor : Lam Lam

      Lục Cẩn Niên tới đây, giống như nhớ lại hồi ức cũ, im lặng trong chốc lát, mới tiếp tục ràng: "Sau này, bởi vì kỷ niệm khó quên mới thích trời mưa.”

      Trái tim Kiều An Hảo chợt lỡ nhịp, ra thích trời mưa, cũng có nguyên nhân giống ... Chẳng qua người, mà .lamlam.lqd. hồi ức cũ.

      Có lẽ từ lần kết hôn tới nay, đây là lần đầu tiên Lục Cẩn Niên ôn hòa nhã nhặn chuyện phiếm với , khiến cho lá gan của trở nên lớn hơn rất nhiều, bất giác hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình: "Chuyện gì khiến thích trời mưa?”

      Lục Cẩn Niên nhìn mưa lớn ngoài cửa sổ, trong nháy mắt đôi mắt trở nên đa cảm: "Chuyện kia là lần đầu tiên tôi được tiếp xúc gần gũi với người quan trọng nhất trong cuộc đời của tôi…”

      Lục Cẩn Niên tới đây, bất chợt ý thức được mình gì, lập tức dừng lại.

      Kiều An Hảo đứng ở bên, tập trung tất cả lực chú ý, chờ Lục Cẩn Niên tiếp, nhưng chờ hồi lâu, lại nghe Lục Cẩn Niên mở miệng tiếp, có chút nghi ngờ, quay đầu nhìn về Lục Cẩn Niên.

      Lục Cẩn Niên nhìn thấy qua cửa sổ thủy tinh trước mặt, thấy vẻ mặt nhìn mình chờ đợi.

      Chuyện 5 năm trước, có tư cách theo đuổi , cho dù say đắm, cũng chỉ có thể đơn phương chôn dấu tình cảm tận đáy lòng, mà mới vừa rồi để ý, suýt nữa tiết lộ tâm của mình.

      Yết hầu Lục Cẩn Niên khẽ d/d\l\q/d chuyển động, để cho lý trí đè ép tất cả cảm xúc mạnh mẽ xuống, nhàn nhạt câu: "Quên , ra cũng có gì để .”

      "Ồ." Kiều An Hảo lẳng lặng đáp tiếng, chuyện, chỉ nhìn mưa rơi ngoài trời, tâm tư nhàng bay xa.

      Lục Cẩn Niên , khi trời mưa để cho gặp được người quan trọng nhất cuộc đời , thích bé kia sao?

      ra cũng giống , cũng nhờ trời mưa mà gặp được người mình nhất cả đời này, chỉ có điều, thích nhất, lại thích người khác nhất.

      Ban đầu bởi vì có cùng sở thích với , mà lòng kích động ngọt ngào phát ngấy, lúc này lại tràn đầy nhàn nhạt đau buồn và chua xót.

      Sau đó hai người ai mở miệng với nhau câu nào nữa, chỉ lẳng lặng đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn mưa to ngoài trời, nghĩ tới tâm của mình.

      nghĩ tới, .

      nghĩ tới, thương .

      Mưa Bắc Kinh thường thường là mưa rào, tới cũng nhanh, cũng nhanh, song nửa tiếng, mưa to dần dần d.d.lq.d chuyển thành mưa , đến cuối cùng, bầu trời đen nhánh cũng xuất vô số ánh sao lấp lánh.

      Lúc này Kiều An Hảo mới khẽ phục hồi tinh thần lại, phát giác vậy mà mình và Lục Cẩn Niên đứng trước cửa sổ nhìn mưa lâu như vậy.

      Kiều An Hảo quay đầu, thấy còn thất thần nhìn mưa ngoài cửa sổ, chờ giây lát, nghĩ đến việc cho trợ lý tìm mình, cho nên mở miệng, hỏi: " tìm tôi có chuyện gì ?"
      Last edited by a moderator: 14/2/16
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      【Chương 143】
      cũng thích trời mưa? (7)

      Editor : Mèo WĩWĩ


      Lục Cẩn Niên nghe Kiều An Hảo , mới nhớ tới mục đích mình để cho trợ lý gọi lên là muốn làm với rằng giữa và Kiều An Hạ có quan hệ gì. Nhưng phải là người , cũng phải vợ chồng thực , trừ cái thỏa thuận kia ra có bất kỳ mối ràng buộc nào. Nếu trực tiếp giải thích chuyện giữa người phụ nữ, nó có vẻ hơi đường đột.

      Lục Cẩn Niên trầm mặc lúc lâu, vẫn chưa nghĩ ra được cách nên mở miệng giải thích với Kiều An Hảo như thế nào. Sau cùng, khẽ mấp máy môi, hỏi Kiều An Hảo câu: "Còn ? Gặp tôi, cũng có gì muốn hỏi tôi sao?"

      kêu lên tìm , nhưng bây giờ lại hỏi muốn hỏi cái gì... Kiều An Hảo bị câu hỏi của Lục Cẩn Niên làm ngẩn ra, kế đó lắc đầu, có chút mờ mịt hỏi lại Lục Cẩn Niên: "Hỏi gì cơ?"

      Lục Cẩn Niên cho rằng Kiều An Hảo chưa hiểu ám chỉ trong lời của mình, bèn bổ sung: "Buổi trưa lúc ăn cùng Kiều An Hạ, có gì muốn hỏi tôi?"

      Nhắc tới đó, vất vả Kiều An Hạ bởi vì phải dụ dỗ Lục Cẩn Niên ăn, rồi cùng ngắm mưa, mới quên chuyện ấy, chớp mắt lại về trong tâm trí Kiều An Hảo. Ánh mắt chợt trĩu xuống, đăm đăm nhìn ngoài cửa sổ, trầm mặc mở miệng.

      Lục Cẩn Niên đứng ở bên cạnh, mang theo kiên nhẫn hiếm có, chờ Kiều An Hảo lên tiếng. Thế nhưng đợi lâu, vẫn mực chịu năng, khiến đáy lòng rơi vào hiu quạnh cuồn cuộn.

      vừa rồi hỏi có gì muốn hỏi , rốt cuộc là mong đợi cái gì? mong đợi vì để tâm lời Kiều An Hạ, có thể trở thành bạn trai của ta, sau đó xác nhận tin đó là hay giả sao?

      Đối với , ở cùng với phụ nữ nào, phát sinh cái gì đó với phụ nữ nào, cho tới bây giờ đều luôn thờ ơ, làm sao có thể bận tâm chứ?

      Đáy mắt Lục Cẩn Niên lên tầng tự giễu, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhịn được che lấy miệng, cười khẽ tiếng. lát sau, như là quả bị bại bởi Kiều An Hảo, mang theo chút thất vọng lên tiếng: "Tôi và Kiều An Hạ..."

      Khi Kiều An Hảo nghe đến Kiều An Hạ và có thể trở thành bồ bịch, cũng chật vật đến nỗi thể thừa nhận. Tại thời điểm này, thực rất sợ từ miệng Lục Cẩn Niên thốt ra bọn họ muốn sống chung với nhau, dưới bàn tay vô thức nắm chặt thành đấm, môi gắt gao cắn chặt, sau liền cắt đứt lời Lục Cẩn Niên: "Chị tôi là người tốt, xinh đẹp, xuất thân tệ, cái gì cũng tốt..."

      Kiều An Hảo còn chưa xong, Lục Cẩn Niên lạnh giọng thẳng thừng cắt đứt lời của : " tắm!"
      Last edited: 14/2/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      【Chương 144】
      cũng thích trời mưa? (8-)

      Edit : Nguyệt Vỹ
      Beta: Mèo WĩWĩ


      Câu giữa chừng của Kiều An Hảo bị Lục Cẩn Niên bất chợt lấy câu chút liên quan “ tắm” cắt đứt mà bị dừng lại ở miệng. buồn bực quay đầu, vừa định “Hả?” tiếng, lại thấy vẻ mặt của Lục Cẩn Niên biết trở nên cực kỳ lạnh lùng từ khi nào, như tảng băng bắc cực, bầu khí xung quanh cũng trở nên rét hơn.

      Kiều An Hảo mấp máy môi, phát ra ra được tiếng, cũng đứng im tại chỗ bất động.

      Lục Cẩn Niên bặm chặt môi, tay gắt gao siết thành đấm, như thể cố gắng đè nén cảm xúc của mình. Sau khoảng mười giây, thấy Kiều An Hảo có hành động gì, lại mở miệng, giọng điệu lạnh lùng pha lẫn tức giận: “ nghe thấy tôi sao? tắm! Chẳng lẽ còn muốn chờ tôi tắm giúp ?”

      Khi xong chữ cuối cùng, thanh của Lục Cẩn Niên, trong nháy mắt trở nên thêm ác liệt, mang theo quyết đoán cho người cự tuyệt. Kiều An Hảo khe khẽ run, l.q.đ. sau đó nhanh chóng lùi lại hai bước, xoay người, về phía phòng tắm.

      -

      Kiều An Hảo tắm rửa xong, bước ra khỏi phòng tắm, Lục Cẩn Niên vẫn đứng trước cửa sổ sát đất, đưa lưng về phía phòng khách, trong tay cầm điếu thuốc hút dở. Khi nghe tiếng cửa phòng tắm mở ở đằng sau, hơi ngẩng đầu chút, nhìn qua thuỷ tinh trước mặt, thấy Kiều An Hảo ra từ trong phòng tắm, liền đưa điếu thuốc bên miệng, rít sâu ngụm, sau đó dập tắt trong gạt tàn, thong thả xoay người, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo, bình thản ném thẳng câu: " phải hỏi tôi tìm tới có chuyện gì sao? nghĩ tôi tìm có thể có chuyện gì ngoài nhu cầu thể xác, ngủ với , làm giao dịch trao đổi."

      Khi Kiều An Hảo nghe Lục Cẩn Niên kêu mình tắm rửa, cũng dự cảm muốn làm gì, nhưng lại nghĩ rằng vừa thấy ra, liền quăng cho câu như vậy.

      Nhu cầu thể xác, ngủ với , làm giao dịch trao đổi…

      Kiều An Hảo cắn chặt môi, tay vô thức giữ chắc quần áo, sắc mặt hơi hơi trở nên có chút trắng.

      Lục Cẩn Niên như là nhìn thấy phản ứng của , nâng tay gỡ cúc áo rồi tuỳ tiện ném lên ghế sofa, để ngực trần, thẳng vào phòng tắm. Khi ngang qua người Kiều An Hảo, khựng lại chút, để lại câu: “Đừng đứng ngốc ở chỗ này, đến chỗ nên chờ !”

      xong, liền trực tiếp lướt qua, bước vào phòng tắm, sau đó hung hăng đóng cửa lại.

      Kiều An Hảo nghe tiếng đóng rầm phía sau, thân thể khẽ run. Lúc ban tối, còn dịu dàng như thế, nghĩ giữa bọn họ có hy vọng chuyển biến tốt.

      Cho dù thể nhau, nhưng cũng có thể trở lại lúc thầm mến , khoảnh khắc để ý đến những chuyện vụn vặt của .

      Tôi mệt hai cậu rồi nghen. Làm thịt tới lần thứ mấy rồi nhỉ?
      Last edited: 14/2/16
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :